Chương 31: Cùng nhau theo đuổi phụ nữ
Diệp Phi Dạ
07/11/2016
Editor: Quỳnh Nguyễn
Tay Thịnh Thế nắm chén rượu hơi hơi buông ra, thả lỏng.
"Một ngôi trường? Kia chẳng phải là chúng ta đều là bạn cùng trường?" Quý Lưu Niên tò mò chen vào nói: " Cậu trước kia là học ban nào?"
" Năm ba ban B, Cố Lan San là năm ba ban A." Lưu Chí Cường nói về Cố Lan San, đáy mắt có chút phát sáng, cậu ta giống như uống rượu có chút nhiều, mà lời nói ra cũng nhiều: "Nhớ ngày đó, trong trường học người nào không biết Cố Lan San a! Cô ấy chẳng những xinh đẹp, học tập lại còn rất giỏi, toàn bộ 90% nam sinh đều đã thầm mến cô ấy a, hồi ấy còn chọn xem cái nam sinh nào lợi hại, vừa học tập giỏi, xem có thể cùng Cố Lan San nói chuyện nói chuyện nhiều không!"
Thịnh Thế vẫn như cũ, lười biếng ngồi ở chỗ kia dựa lưng vào ghế dựa, anh hơi hơi hạ mí mắt, khiến người ta nhìn không ra cảm xúc nơi đáy mắt, chỉ là hơi thở quanh người anh dường như có chút thay đổi, Hạ Phồn Hoa ngồi cạnh anh cảm giác được rõ ràng, anh nhất thời vội vàng ngắt lời của Lưu Chí Cường đang không có một chút ý thức nào: " Đúng a, anh vừa nói như vậy, tôi cũng nhớ tới trước kia, lúc ấy trường học chúng ta cũng có hai mỹ nhân, một là Nhị Thập, một là Cố Lan San, nói đến Nhị Thập, lúc trước mới gọi là náo nhiệt a, tôi nhớ rõ nhất là trường học tổ chức tiệc tối liên hoan Nguyên Đán, Nhị Thập bị chọn làm người nam chủ trì, người nữ chủ trì lúc đó có hai người được chọn, mà hai cái đồng học vì có thể cùng Nhị Thập sóng vai đứng trên sân khấu liền đánh nhau. Về sau nữ chủ trì được chọn xong, không có tuyển chọn cái đồng học kia, vậy mà bởi vì ghen tị liền lấy dao đâm đồng học được chọn làm người chủ trì kia."
"Hình như có sự việc như vậy a!" Quý Lưu Niên híp híp mắt lại, còn nói: "Nếu ta nhớ không lầm mà nói, có phải hay không có một vị học tỷ vì bức Nhị Thập làm bạn trai, liền đứng ở trường học ầm ĩ muốn nhảy lầu a!"
"Đúng rồi, lúc ấy Nhị Thập bị thầy giáo ở trường học thay phiên gọi điện thoại, kêu cậu ấy đi học khuyên nữ sinh kia xuống. Nhị Thập sau một ngày say mềm ở quán bar rất muốn ngủ bù, sống chết không chịu tới, cuối cùng vẫn là Cố Lan San gọi điện thoại cậu ta mới từ từ đến, kết quả đứng ở dưới lầu, ngẩng đầu, nhìn thoáng qua mặt người kia, nói một câu, tôi không biết cô ta, sau đó xoay người rời khỏi!" Hạ Phồn Hoa tiếp theo Quý Lưu Niên nói cho hết lời.
Lưu Chí Cường ngồi bên cạnh hung hăng rót rượu trắng vào hai chén, mặt đỏ bừng, ợ một hơi rượu, lại xen vào nói:
" Đúng a, Thịnh tiên sinh ban đầu ở trường học là nhân vật làm mưa làm gió, nhưng mà Cố Lan San tuyệt đối không kém anh ấy a. Lúc trước Cố Lan San muốn tìm thẻ học sinh bị thất lạc, ở QQ phát ra một cái tin nhắn nói người nào nhặt được thẻ sinh viên của tôi bị rớt, xin trả lại cho tôi, mời ăn cơm làm hậu tạ! Kết quả ngày đó, toàn bộ 8% nam sinh đều đã trốn học đi đi tìm thẻ học sinh cho Cố Lan San! Tôi nhớ rõ cả ngày đó tôi không ăn cơm, luôn luôn tìm!"
Thịnh Thế đột nhiên đá văng ghế ra, đứng lên, khiến cho đám người trố mắt, Thịnh Thế nhíu nhíu mày, giọng nói có chút lạnh lẽo: " Tôi đi toilet một lúc." Sau đó liền hướng về ngoài cửa đi đến.
Hạ Phồn Hoa cùng Quý Lưu Niên vốn tưởng rằng vừa rồi Thịnh Thế sẽ ra tay đánh người, ai biết anh lại rời khỏi, nhất thời thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Lưu Chí Cường hình như uống say, hoàn toàn mất đi sức phán đoán thông minh lanh lợi trên thương trường, thế nhưng một chút tự giác cũng không có tiếp tục bưng chén rượu lên, một bên uống rượu, một bên cảm thán.
" Cố Lan San là nữ thần trong cảm nhận của tôi a.....
"Một ngôi trường? Kia chẳng phải là chúng ta đều là bạn cùng trường?" Quý Lưu Niên tò mò chen vào nói: " Cậu trước kia là học ban nào?"
" Năm ba ban B, Cố Lan San là năm ba ban A." Lưu Chí Cường nói về Cố Lan San, đáy mắt có chút phát sáng, cậu ta giống như uống rượu có chút nhiều, mà lời nói ra cũng nhiều: "Nhớ ngày đó, trong trường học người nào không biết Cố Lan San a! Cô ấy chẳng những xinh đẹp, học tập lại còn rất giỏi, toàn bộ 90% nam sinh đều đã thầm mến cô ấy a, hồi ấy còn chọn xem cái nam sinh nào lợi hại, vừa học tập giỏi, xem có thể cùng Cố Lan San nói chuyện nói chuyện nhiều không!"
Thịnh Thế vẫn như cũ, lười biếng ngồi ở chỗ kia dựa lưng vào ghế dựa, anh hơi hơi hạ mí mắt, khiến người ta nhìn không ra cảm xúc nơi đáy mắt, chỉ là hơi thở quanh người anh dường như có chút thay đổi, Hạ Phồn Hoa ngồi cạnh anh cảm giác được rõ ràng, anh nhất thời vội vàng ngắt lời của Lưu Chí Cường đang không có một chút ý thức nào: " Đúng a, anh vừa nói như vậy, tôi cũng nhớ tới trước kia, lúc ấy trường học chúng ta cũng có hai mỹ nhân, một là Nhị Thập, một là Cố Lan San, nói đến Nhị Thập, lúc trước mới gọi là náo nhiệt a, tôi nhớ rõ nhất là trường học tổ chức tiệc tối liên hoan Nguyên Đán, Nhị Thập bị chọn làm người nam chủ trì, người nữ chủ trì lúc đó có hai người được chọn, mà hai cái đồng học vì có thể cùng Nhị Thập sóng vai đứng trên sân khấu liền đánh nhau. Về sau nữ chủ trì được chọn xong, không có tuyển chọn cái đồng học kia, vậy mà bởi vì ghen tị liền lấy dao đâm đồng học được chọn làm người chủ trì kia."
"Hình như có sự việc như vậy a!" Quý Lưu Niên híp híp mắt lại, còn nói: "Nếu ta nhớ không lầm mà nói, có phải hay không có một vị học tỷ vì bức Nhị Thập làm bạn trai, liền đứng ở trường học ầm ĩ muốn nhảy lầu a!"
"Đúng rồi, lúc ấy Nhị Thập bị thầy giáo ở trường học thay phiên gọi điện thoại, kêu cậu ấy đi học khuyên nữ sinh kia xuống. Nhị Thập sau một ngày say mềm ở quán bar rất muốn ngủ bù, sống chết không chịu tới, cuối cùng vẫn là Cố Lan San gọi điện thoại cậu ta mới từ từ đến, kết quả đứng ở dưới lầu, ngẩng đầu, nhìn thoáng qua mặt người kia, nói một câu, tôi không biết cô ta, sau đó xoay người rời khỏi!" Hạ Phồn Hoa tiếp theo Quý Lưu Niên nói cho hết lời.
Lưu Chí Cường ngồi bên cạnh hung hăng rót rượu trắng vào hai chén, mặt đỏ bừng, ợ một hơi rượu, lại xen vào nói:
" Đúng a, Thịnh tiên sinh ban đầu ở trường học là nhân vật làm mưa làm gió, nhưng mà Cố Lan San tuyệt đối không kém anh ấy a. Lúc trước Cố Lan San muốn tìm thẻ học sinh bị thất lạc, ở QQ phát ra một cái tin nhắn nói người nào nhặt được thẻ sinh viên của tôi bị rớt, xin trả lại cho tôi, mời ăn cơm làm hậu tạ! Kết quả ngày đó, toàn bộ 8% nam sinh đều đã trốn học đi đi tìm thẻ học sinh cho Cố Lan San! Tôi nhớ rõ cả ngày đó tôi không ăn cơm, luôn luôn tìm!"
Thịnh Thế đột nhiên đá văng ghế ra, đứng lên, khiến cho đám người trố mắt, Thịnh Thế nhíu nhíu mày, giọng nói có chút lạnh lẽo: " Tôi đi toilet một lúc." Sau đó liền hướng về ngoài cửa đi đến.
Hạ Phồn Hoa cùng Quý Lưu Niên vốn tưởng rằng vừa rồi Thịnh Thế sẽ ra tay đánh người, ai biết anh lại rời khỏi, nhất thời thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Lưu Chí Cường hình như uống say, hoàn toàn mất đi sức phán đoán thông minh lanh lợi trên thương trường, thế nhưng một chút tự giác cũng không có tiếp tục bưng chén rượu lên, một bên uống rượu, một bên cảm thán.
" Cố Lan San là nữ thần trong cảm nhận của tôi a.....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.