Đoạt Hôn 101 Lần

Chương 154: TÔI LÀ VỢ CỦA THỊNH THẾ (4)

Diệp Phi Dạ

10/12/2016

Vốn Vương Đạo đang sợ hãi, nhìn gương mặt này liền mất hồn, trong lúc bất chợt chạm vào ánh mắt của hắn, theo bản năng Vương Đạo run người một cái. Một hồi lâu, ông ta mới bình tĩnh lại, nhìn gương mặt quen thuộc này, nhưng trong chốc lát lại không nghĩ ra được là ai: "Mày là ai? Tại sao mày lại ra tay với người nhà tao?"

Trên màn hình, Thịnh Thế nghe nói như thế, cong môi, lạnh lùng cười, cũng không để ý tới lời nói của Vương Đạo, chỉ tự nhiên xoay người, giơ tay lên, nhéo khuôn mặt đứa bé gái sợ đến đần độn đứng ở đó, giọng nói nhàn nhạt, thậm chí còn mang theo nụ cười: "Vương Thân, lá gan con gái ông, hình như nhỏ hơn ông rất nhiều. Từ lúc tôi trói nó đến đây, nó đã sợ són đái ba lần rồi, muốn khóc cũng khóc không được một tiếng. Ông nói xem, nếu tôi cũng treo nó lên trên không, giống như bố mẹ và vợ ông, có thể bị dọa chết tại chỗ luôn không?"

Trên trán Vương Đạo đầy mồ hôi lạnh, giọng nói ông ta run rẩy, giọng nói rất to, nhưng rõ ràng yếu ớt hơn rất nhiều: "Cuối cùng thì mày muốn gì? Nó chỉ là đứa bé, nó không biết cái gì cả, mày đừng làm điều xằng bậy, mày nói đi, cuối cùng thì mày muốn gì ở tao?"

Thịnh Thế trong điện thoại, căn bản không để ý tới lời của Vương Đạo, xoay thẳng người, lại đi dọc theo bãi đá, khẽ cúi người, xé toạc miếng băng dính dán trên miệng ba người đang bị treo.

"Chồng. . . . . . Chồng. . . . . ." Người lên tiếng nói chuyện đầu tiên chính là vợ của Vương Đạo, sắc mặt cô ả trắng bệch như tờ giấy, giọng nói ngắt quãng: "Chồng, cứu chúng ta. . . . . . Cứu chúng ta. . . . . ."

"Thân, cuối cùng thì con đã làm gì ở bên ngoài, chọc ai, con. . . . . ." Người mở miệng tiếp theo là cha của Vương Đạo, nhưng vừa nói được một nửa, trong lúc vô ý nhìn thoáng xuống phía dưới, lập tức run cầm cập, không dám lên tiếng.

Mà một người khác vẫn không nói gì, cũng chính là mẹ Vương Đạo, đã sớm đã bất tỉnh.

"Mẹ. . . . . . Mẹ!" Qua điện thoại, Vương Đạo cố kêu hai tiếng, sau đó, cả người bình tĩnh lại: "Người ngay không làm việc mờ ám, mày nói đi, mục đích của mày là cái gì."

"Vương Thân, tối nay 9 giờ 45 phút, ở Capital Club, ông lấy danh nghĩa tuyển chọn nữ chính cho bộ phim mới mà mời rất nhiều sao nữ, bao tất cả các phòng, bên trong vừa vặn có một nữ phục vụ. Scandal của mấy người bị nắm, sau đó đúng mười giờ, ông dẫn cô ấy đi, phải không?"



Vương Đạo nghe thấy mấy câu này, theo bản năng quay đầu, liếc mắt nhìn Cố Lan San, sau đó lại nhìn người đàn ông trong điện thoại di động một chút, ông ta trợn to hai mắt: "Anh. . . . . . Anh là?"

"Ông biết người mang đi là ai không?" Thịnh Thế không có ý trả lời Vương Đạo, giọng nói sắc lạnh đầy hàm ý: "Người ông mang đi là vợ của Thịnh Thế tôi."

Trong não Vương Đạo bất chợt nổ tung, khó trách ông ta cảm thấy diện mạo người này cực kỳ nhìn quen mắt, thì ra là ‘Thái tử gia’ nhà họ Thịnh. Vừa rồi người phụ nữ kia nói mình là vợ của ‘Thái tử gia’ nhà họ Thịnh, cô ta. . . . . . Cô ta thật sự là vợ của ‘Thái tử gia’ nhà họ Thịnh!

Trong nháy mắt, Vương Đạo run run khuỵu xuống, sắc mặt ông ta cực kì khó coi nhìn điện thoại di động.

Thịnh Thế nhìn ông ta.

Hai người cũng không nói chuyện.

Bộ dáng Thịnh Thế bình tĩnh thong dong, chỉ là toàn thân, tỏa ra sự tàn độc dày đặc.

Trên trán Vương Đạo vẫn đầy mồ hôi như cũ, từng giọt từng giọt rơi xuống.

Một lát sau, trong lúc bất chợt Thịnh Thế thu lại nụ cười trên mặt,

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đoạt Hôn 101 Lần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook