Chương 934: Trời đất bao la phụ nữ có thai là lớn nhất (14)
Diệp Phi Dạ
10/02/2017
Thủ trưởng Thịnh hừ lạnh một tiếng, sau đó xoay người dẫn đầu cất bước, trở về trong sân nhà mình.
Để lại vợ và con trai con gái của ông trong trong nhà chính họ Thịnh, còn những người thân thích họ Thịnh ở lại, ồn ào lộn xộn nói sau khi Cố Lan San sinh đứa bé ra thì phải làm những gì.
. . .
. . .
"Cô cả, thời gian không còn sớm, con đi lấy ít đồ đến bệnh viện chăm Lan San, cô cũng đi nghỉ ngơi sớm đi." Thịnh Thế nói với cô cả xong, liền bước đi thong thả về sân nhà mình, vừa mới đẩy cửa bước vào, liền nhìn đến Thủ trưởng Thịnh cao lớn đen mặt đứng trong phòng khách.
Thịnh Thế đứng ở cửa, nhếch miệng cười một tiếng với Thủ trưởng Thịnh: "Ba."
Thủ trưởng Thịnh hừ lạnh một tiếng.
Thịnh Thế cũng không sợ, nói tiếp: "Chừng nào ba đến đón Sở Sở về nhà?"
Thật là không mở bình thì ai mà biết trong bình có gì!
Một câu nói khiến Thủ trưởng Thịnh nổi trận lôi đình, lập tức cầm remote ti vi trên bàn trà ném về phía Thịnh Thế!
Remote ti vi sượt qua tai Thịnh Thế, bay trúng cửa thủy tinh phía trước, phát ra tiếng vang đinh tai nhức óc, kinh động đến mẹ Thịnh và bốn chị gái, anh rể của Thịnh Thế đều đi hết ra ngoài.
"Lão thịnh, anh đang làm gì thế? Sao lại đánh con trai em?" Mẹ Thịnh đang tẩy trang, trong tay còn cầm một chai kem tẩy trang, đứng trên cầu thang, đằng đằng tức giận la một câu với Thủ trưởng Thịnh, sau đó đi xuống khỏi cầu thang, còn hung hăng đẩy Thủ trưởng Thịnh một phen!
"Con đều bị em nuông chiều đến hư rồi!" Thủ trưởng Thịnh vẫn còn đang tức giận, giọng điệu có chút nặng!
Mẹ Thịnh không sợ dáng vẻ của Thủ trưởng Thịnh chút nào, từ sau khi bà nghe Cố Lan San mang thai, bà liền không phản đối vô điều kiện, cho nên, bà liền nghễnh đầu, nhìn Thủ trưởng Thịnh cao hơn bà nửa cái đầu, giọng nói đặc biệt cường ngạnh nói: "Lão Thịnh, em nói cho anh biết nha, anh muốn đầu với con trai, bây giờ không đấu lại nó, thì không được thẹn quá hóa giận như vậy chứ, anh còn dám dở tính khí quái gở đó ra nữa, em liền nói cho cha biết, xem cha có cầm gậy cắt đứt chân của anh không!"
Sau khi nói xong, mẹ Thịnh còn không quên nhìn về phía Thủ trưởng Thịnh nói một câu nữa: "Anh có bản lĩnh ở đây cáu kỉnh với con trai, không bằng anh nên suy nghĩ xem nên đi mời Lan San trở lại thế nào!"
Khóe miệng thủ trưởng Thịnh co quắp, nhưng thật sự không giận nữa, suy nghĩ một chút, con trai đúng thật là tốt số, chuyện gì tốt cũng bị nó chiếm, ban đầu là vì danh nghĩa gia tộc, ông chấp hành d.đ/l;q'd theo lẽ công bằng, lúc ấy không có ai phản đối, bây giờ con trai ông có đứa bé, thì bao nhiêu chuyện sai lầm lúc trước đều đẩy lên một mình ông, khiến ông trong ngoài đều không được lòng người!
Remote đã ném, tính khí cũng nguôi nguây, thật đúng là phải suy nghĩ xem phải mời con dâu và đứa nhỏ trở lại như thế nào.
Suy nghĩ một chút, thủ trưởng Thịnh xác định nhìn mẹ Thịnh, ho khan một cái nói: "A lạc, bằng không ngày mai em rút ra chút thời gian, cùng anh đến bệnh viện nhé?"
Mẹ Thịnh liếc Thủ trưởng Thịnh một cái, vừa tẩy trang, vừa nói: "Em không có thời gian, ngày mai em hẹn bạn bè đi đánh mạt chược rồi."
"Vậy ngày mốt?" Thủ trưởng Thịnh lại hỏi.
"Ngày mai cũng không được, mấy ngày nay em đều không rãnh, đều có hẹn với bạn bè rồi." Mẹ Thịnh tuyệt không khách khí từ chối luôn mấy ngày sau đó.
Để lại vợ và con trai con gái của ông trong trong nhà chính họ Thịnh, còn những người thân thích họ Thịnh ở lại, ồn ào lộn xộn nói sau khi Cố Lan San sinh đứa bé ra thì phải làm những gì.
. . .
. . .
"Cô cả, thời gian không còn sớm, con đi lấy ít đồ đến bệnh viện chăm Lan San, cô cũng đi nghỉ ngơi sớm đi." Thịnh Thế nói với cô cả xong, liền bước đi thong thả về sân nhà mình, vừa mới đẩy cửa bước vào, liền nhìn đến Thủ trưởng Thịnh cao lớn đen mặt đứng trong phòng khách.
Thịnh Thế đứng ở cửa, nhếch miệng cười một tiếng với Thủ trưởng Thịnh: "Ba."
Thủ trưởng Thịnh hừ lạnh một tiếng.
Thịnh Thế cũng không sợ, nói tiếp: "Chừng nào ba đến đón Sở Sở về nhà?"
Thật là không mở bình thì ai mà biết trong bình có gì!
Một câu nói khiến Thủ trưởng Thịnh nổi trận lôi đình, lập tức cầm remote ti vi trên bàn trà ném về phía Thịnh Thế!
Remote ti vi sượt qua tai Thịnh Thế, bay trúng cửa thủy tinh phía trước, phát ra tiếng vang đinh tai nhức óc, kinh động đến mẹ Thịnh và bốn chị gái, anh rể của Thịnh Thế đều đi hết ra ngoài.
"Lão thịnh, anh đang làm gì thế? Sao lại đánh con trai em?" Mẹ Thịnh đang tẩy trang, trong tay còn cầm một chai kem tẩy trang, đứng trên cầu thang, đằng đằng tức giận la một câu với Thủ trưởng Thịnh, sau đó đi xuống khỏi cầu thang, còn hung hăng đẩy Thủ trưởng Thịnh một phen!
"Con đều bị em nuông chiều đến hư rồi!" Thủ trưởng Thịnh vẫn còn đang tức giận, giọng điệu có chút nặng!
Mẹ Thịnh không sợ dáng vẻ của Thủ trưởng Thịnh chút nào, từ sau khi bà nghe Cố Lan San mang thai, bà liền không phản đối vô điều kiện, cho nên, bà liền nghễnh đầu, nhìn Thủ trưởng Thịnh cao hơn bà nửa cái đầu, giọng nói đặc biệt cường ngạnh nói: "Lão Thịnh, em nói cho anh biết nha, anh muốn đầu với con trai, bây giờ không đấu lại nó, thì không được thẹn quá hóa giận như vậy chứ, anh còn dám dở tính khí quái gở đó ra nữa, em liền nói cho cha biết, xem cha có cầm gậy cắt đứt chân của anh không!"
Sau khi nói xong, mẹ Thịnh còn không quên nhìn về phía Thủ trưởng Thịnh nói một câu nữa: "Anh có bản lĩnh ở đây cáu kỉnh với con trai, không bằng anh nên suy nghĩ xem nên đi mời Lan San trở lại thế nào!"
Khóe miệng thủ trưởng Thịnh co quắp, nhưng thật sự không giận nữa, suy nghĩ một chút, con trai đúng thật là tốt số, chuyện gì tốt cũng bị nó chiếm, ban đầu là vì danh nghĩa gia tộc, ông chấp hành d.đ/l;q'd theo lẽ công bằng, lúc ấy không có ai phản đối, bây giờ con trai ông có đứa bé, thì bao nhiêu chuyện sai lầm lúc trước đều đẩy lên một mình ông, khiến ông trong ngoài đều không được lòng người!
Remote đã ném, tính khí cũng nguôi nguây, thật đúng là phải suy nghĩ xem phải mời con dâu và đứa nhỏ trở lại như thế nào.
Suy nghĩ một chút, thủ trưởng Thịnh xác định nhìn mẹ Thịnh, ho khan một cái nói: "A lạc, bằng không ngày mai em rút ra chút thời gian, cùng anh đến bệnh viện nhé?"
Mẹ Thịnh liếc Thủ trưởng Thịnh một cái, vừa tẩy trang, vừa nói: "Em không có thời gian, ngày mai em hẹn bạn bè đi đánh mạt chược rồi."
"Vậy ngày mốt?" Thủ trưởng Thịnh lại hỏi.
"Ngày mai cũng không được, mấy ngày nay em đều không rãnh, đều có hẹn với bạn bè rồi." Mẹ Thịnh tuyệt không khách khí từ chối luôn mấy ngày sau đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.