Chương 451: Bắn chết một mảng lớn
Thạch Trư
18/05/2013
Nam thiên môn vừa ra, trong nháy mắt tất cả mọi người an tĩnh lại ngơ ngác nhìn tòa cửa lớn này, yết hầu có chút khô khốc. Nam thiên Môn này tuy rằng là phỏng chế phẩm mà Tây Hoàng luyện chế, nhưng dù sao cũng là dựa theo viễn cổ Thiên Đình mà chế tạo lại, trong đó không chỉ có kho báu của Tây Hoàng, đồng thời bao hàm một bộ phận những bí mật của viễn cổ tiên nhân.
Tạo hình của nó có phong các rất cổ xưa, trên cửa phù điêu cũng không phải là phong cách của vu hoàng thời đại này, mà là phù điêu tiên thần viễn cổ cự thú ở thời cổ đại. Đây là tình hình hưng thịnh của viễn cổ thiên đình trước khi lục đạo tan biến.
Tây Hoàng đạt được viễn cổ truyền thừa, chỉ là phù điêu trên cửa cũng đủ cho người ta phải nghiên cứu một đoạn thời gian rồi.
Tòa cửa lớn này, có thể nói là gần với cấm bảo tồn tại, thậm chí có thể cất giấu cấm bảo ở trong đó.
Đại Đường Thiên Vương Phủ Nhị Thập Bát Thiên Linh Lung Hoàng kim bảo tháp cũng là bất diệt chi bảo được căn cứ vào viễn cổ truyền thừa mà rèn thành. Nó được xưng là có thể phong ấn hai mươi tám chư thiên, nhưng so với tòa Nam Thiên Môn này thì vẫn là có vẻ thô ráp hơn rất nhiều.
Dù sao, đây là vu bảo do một thế hệ vu hoàng luyện chế ra, mà linh lung hoàng kim bảo tháp lại là tổ tiên Thiên Vương Phủ, tam bất diệt cảnh Lý Thiên Vương rèn lên, uy lực và công hiệu căn bản không thể so sánh nổi rồi.
Tòa Nam thiên Môn này lẳng lặng đứng trước mặt mọi người, sặc sỡ lóa mắt, giống như một tòa kho báu chưa mở ra, chờ đợi người ta đi khai quật bảo tàng bên trong đó.
Mà Thái Tử Hỉ thì nhìn chằm chằm vào linh cữu thanh đăng trước Nam Thiên Mông, chỉ thấy thanh đăng ba ba cháy lên đèn, trong ánh mắt hắn lúc này cũng có hai ngọn lửa hừng hực thiêu đốt.
Thiên Sách Phủ Hạ Hạt, Thiên Vương phủ Lý Thiên Vương, Trình Vương Phủ Trình Vương, cùng với Tần Vương Phủ Tần Vương, nhìn khẩu quan tài màu đen này mà không khỏi hừ lạnh một tiếng.
Quan tài màu đen này nguyên bản là do nhiều cường giả Thiên sách phủ đồng loạt ra tay, hàng phục được quan tài này, thu cái bất diệt chi bảo, giao cho Thái Tử Hỉ sử dụng. Không nghĩ tới quan tài màu đen này hiện giờ lại ở trong tay Diệp Húc.
“Nam Thiên Môn…vẫn là giao cho ta đi!”
Vị cao thủ tam tướng cảnh của Vạn Kiếp Môn vừa ra tay đối phó với nữ đệ tử Hàn Nguyệt Cung đi nhanh về phía Diệp Húc. Sắc mặt hắn hồng nhuận, giống như đang say rượu vậy. Bởi vì yết hầu có chút khô, cho nên thanh âm rất khô khan, cười ha hả nói: “Ta ngược lại muốn nhìn, ngươi làm thế nào để đưa ta đi…”
Bàn tay to của hắn trực tiếp đập ra, chộp thẳng tới Nam Thiên Môn.
Cùng lúc đó, lại có bảy tên cường giả tam tướng cảnh đồng loạt ra tay, tám bàn tay to lớn chụp thẳng vào Nam Thiên môn.
Leng keng!
Kim long giản 36 tiết của Tần Vương phủ đột nhiên va chạm vào nhau, hóa thành hai đầu kim long, tản mát ra khí tức vô cùng trầm trọng, bức mở tám đại cao thủ tam tướng cảnh này ra ngoài. Hai đầu kim long rống giận, từ giữa không trung giơ vuốt chụp thẳng tới Nam Thiên Môn.
A!
Không trung đột nhiên một đồng lô rơi xuống, trong đồng lô một vầng mặt trời chói chang dâng lên, hung hăng đặt lên trên kim long giản 36 tiết. Trong mặt trời chói chang bay ra một đầu tam túc kim ôn, giơ nanh vuốt chụp thẳng vào đầu hai kim long. Không ngờ nó vô cùng hung hãn, tính toán chặt đứt đầu hai kim long này, đúng là lão già có vết sẹo hình con rết trên mặt của Thái dương thần cung ra tay!
Lại vào lúc này, nhị thập bát thiên linh lung hoàng kim bảo tháp quang mang đại phóng, hoành không mà tới, hung hăng chạm thẳng vào thái dương thần lô, đánh bay thái dương thần lô ra ngoài.
Ông!
Một tòa lầu cao ba mươi ba tầng từ trên trời giáng xuống, một cỗ kiếp vân tràn ngập thân lâu, vô số lôi đình chạy nhảy khắp nơi, đây là cao nhân của Vạn Kiếp Môn ra tay. Trực tiếp triệu tập cấm bảo ảo ảnh Vạn Kiếp Thiên Lâu giáng lâm, hướng tới Nam Thiên Môn mà bao phủ lấy!
Vạn Kiếp Thiên Lâu sắp sửa thu đi Nam Thiên Môn, lập tức thiên đỉnh Hạ gia đánh tới, nghiền nát ảo ảnh Vạn Kiếp Thiên Lâu.
Đồng thời nhiều cao thủ của các thánh địa khác cũng đồng loạt ra tay, những người này cản trở lẫn nhau, công kích lẫn nhau, vừa muốn cướp đi Nam Thiên môn, lại e sợ bị người khác đắc thủ. Trong lúc nhất thời chỉ thấy ở giữa không trung từng loại tam tướng chi bảo, bất diệt chi bảo cùng ảo ảnh cấm bảo va chạm lẫn nhau, tản mát ra khí tức hủy diệt.
Những bảo vật này uy lực có thể đủ hủy thiên diệt địa, cho dù là Bắc Hải bí cảnh, phiến mảnh vỡ Thái Hoàng Thiên này cũng không chịu nổi, thành lớn của Nghệ hoàng kiến tạo này cũng không thể chịu nổi.
Khí lãng mênh mông quét ra khắp mọi nơi, làm cho nguyên một góc thành ốc bị phá hủy hết thảy, tất cả hóa thành bột mịn, không chút tồn tại. Tòa cổ thành to lớn này, hoàn toàn biến mất vô tung, chỉ còn lại hành cung nghệ hoàng phía sau lưng Diệp Húc là còn có thể duy trì lại được đầy đủ.
Hành cung nghệ hoàng dừng như có một loại lực lượng kỳ lạ, khiến cho đứng sừng sững không ngã trước dư âm của đủ lại bất diệt chi bảo công kích.
Diệp Húc và Bạch Nam Hiên đứng ở dưới nam thiên môn, bị nhiều vu bảo tản mát ra uy năng bức khó có thể thở dốc. Thậm chí hai người còn bị ép tới trực tiếp hộc máu.
Tam tướng chi bảo thì không nói, Diệp Húc còn có thể chống đỡ được, nhưng bất diệt chi bảo uy năng thật sự khủng bố, tuy rằng không có trực tiếp công kích lên người bọn họ nhưng dư uy đủ làm cho một đám đại vu tam thần cảnh chết cả mảng lớn rồi.
“Diệp huynh, làm sao bây giờ?” Bạch Nam Hiên đau khổ kiên trì, bất cứ lúc nào cũng có khả năng bị dư uy của những vu bảo này chấn tan xương nát thịt, không khỏi lo lắng nói.
“Làm sao bây giờ?”
Diệp Húc hai tay nắm lấy linh cữu thanh đăng, nổi giận gầm lên một tiếng, nhấc khẩu quan tài này lên, giận dữ cười to nói: “Đương nhiên là đưa bọn họ quy thiên hết thảy!”
Quan tài mở ra, một cỗ âm phong thổi ra.
Diệp Húc đợi một lát, mắt nhấp nháy, chỉ thấy trong quan tài đen nhánh một mảnh, một chút động tĩnh cũng không có.
“Khụ khụ, minh tôn, ngươi còn không ra tay, tế khởi khẩu quan tài này?”
Mi tâm của hắn đột nhiên vỡ ra, một bàn tay to của Già La Minh Tôn trong tử phủ hắn xuất hiện, ôm lấy linh cữu, dựng thẳng khẩu quan tài này lên, miệng quan tài hướng ra bên ngoài, quát khẽ một tiếng.
Hô!
Quan tài này càng lúc càng lớn, dần dần biến thành to lớn gần như Nam Thiên Môn, cao tới mấy trăm trượng, tối như mực. Người ta chỉ cần liếc mắt nhìn sẽ không tự chủ được mà lông tóc dựng ngược, cảm giác sợ hãi vô cùng!
“Bổn vương trước tiên thu khẩu quan tài này của ngươi!”
Trình Vương Phủ Trình Phương khiêng liệt thiên phủ bước đi tới, nhìn về phía linh cữu thanh đăng, trên mặt lộ ra giận dữ. Bàn tay to của hắn nhanh chóng hướng tới linh cữu thanh đăng, chộp tới, cười lạnh nói: “Ứng Tông Đạo Ứng tông chủ, ngươi không ngờ còn dám ra tay, chẳng lẽ không sợ chư vị đồng đạo diệt khối hóa thân này của ngươi sao?”
Ông!
Một đạo kim tiễn quang đột nhiên từ trong quan tài bắn ra, xuy một tiếng xuyên thủng bàn tay to của hắn, bắn thẳng qua ngực hắn, tạo thành một lỗ hổng cực lớn trên thân thể hắn.
Tiễn khí này dài tới trăm trượng, sau khi bắn xuyên qua thân thể hắn, dư uy không chỉ như vậy, liên tục xuyên thủng ba gã tam thần cảnh đại vu, làm cho ba người này ầm ầm nổ nát.
Trình Vương ngẩn ngơ, nhìn cửa động trước ngực mình, trong mắt tràn ngập không thể tin tưởng, lẩm bẩm nói: “Không đúng, linh cữu thanh đăng không có phương pháp công kích như thế này…”
Ông! Ông! Ông!
Tiễn khí màu vàng giống như che trời phủ đất lao ra khỏi quan tài, trong nháy mắt đã xuyên thủng qua thân thể hắn, phá thành như cái sàng vậy. Ngay cả trán của hắn cũng bị một đạo tiễn khí xuyên thủng, trực tiếp bán qua nguyên thần pháp tướng, đóng đinh hắn lại.
Trong tay hắn là một kiện bất diệt chi bảo, tổ tiên truyền lại, Liệt Thiên Phủ, cũng bị vô số tiễn khí bắn thành cái động, uy năng tổn hao đi nhiều!
Hô!
Trước mặt Diệp Húc, vô số tiễn khí trong nháy mắt đã che kín toàn bộ không gian, dài tới mấy trăm trượng rít gào mà lao đi. Ngay lập tức nó bao phủ mấy trăm vị cường giả đang tranh đoạt Nam Thiên Môn lại.
Chỉ nghe thấy tiếng kêu lên thảm thiết không ngừng, không biết bao nhiêu người bị kim sắc tiễn khí xuyên thủng thân thể, bắn chết nguyên thần. Cả đám người thân hình ầm ầm nổ tung, đại vu tam thần cảnh một kích trí mạng, căn bản không cần phải tới tiễn thứ hai. Cường giả tam tướng cảnh cũng khong thể chống lại được tiễn khí, thân thể và pháp tướng bị tiễn khí bắn đóng đinh tại chỗ.
Không tới một cái hô hấp, liền có hơn ba trăm người chết thảm. Trong đó có không biết bao nhiêu tam thần cảnh, tam tướng cảnh tuyệt đỉnh cao thủ. Những nhân vật trụ cột của các đại thánh địa, lập tức bị hủy diệt hơn phân nửa trong tay Diệp Húc.
Cảnh tượng này, có thể nói là máu chảy thành sông, nhiều cường giả như vậy, dậm chân một cái thiên hạ đều phải run rẩy, không ngờ bị Diệp Húc một lần giết chết tới hơn phân nửa.
“Không xong!”
Lão già Thái Dương thần cung sắc mặt kịch biến, vội vàng triệu hồi Thái Dương Thần lô, bắt lấy Đông Hoàng Mục thả người nhảy vào bên trong lô. Vô số tiễn khí chen chúc mà tới, đương đương va chạm vào thái dương thần lô, đánh bay khẩu thần lô này đi thật xa.
Khẩu thái dương thần lô này chính là lão già này căn cứ theo cấm bảo của thái dương thần cung mà chế lại. Nó đã đạt tới độ cao của bất diệt chi bảo, uy lực cực kỳ mạnh mẽ. Lúc này tiễn khí tuy rằng không thể phá hủy được thần lô nhưng lão giả này cũng không thể khống chế được thần lô, chỉ có thể tạm thời bảo vệ quanh thân mà thôi.
Lý Thiên Vương và Trình Vương vội vàng quát một tiếng, rất nhiều cao thủ thiên sách phủ hợp lực thúc dục linh lung hoàng kim bảo tháp. Bên trong bọn họ, còn không có cường giả tam bất diệt cảnh, không thể hoàn toàn thôi phát được uy lực của bất diệt chi bảo, chỉ có thể mười mấy người cùng nhau liên kết đồng thời đối kháng tiễn khí.
Thạch Tinh Hải và cường giả Tinh Cung hợp lức tế khởi một tòa chính phản Chu thiên tinh đấu trụ quang đại trận, lấy uy năng đại trận xóa nhòa đi tiễn khí.
“Tiễn khí này, chẳng lẽ là do kim tiễn của nghệ hoàng tản mát ra tiễn khí sao? Nghệ hoàng kim tiễn, bá hạ lão tổ, nhất định ở trong tay tiểu tử này!” Hạ gia nhiều cao thủ vừa sợ vừa giận, không vội nghĩ lại, thả người dựng lên nhảy vào bên trong thiên đỉnh, né tránh tiễn khí tập sát tới.
Những người khác, có hợp lực triệu tập ảo ảnh cấm bảo lại, chống tiễn khí. Có người thì liên kết tế khởi một kiện bảo vật, mưu cầu phát huy uy năng của vu bảo tới mức lớn nhất.
Chỉ thấy tiễn khí giống như châu chấu đi qua, rậm rạp vô cùng, đánh vào phía bên trên vu bảo bảo vệ bọn họ. Những tiếng va chạm long trời lở đất, không biết có bao nhiêu ảo ảnh cấm bảo bị xuyên thủng.
Trong đó một cường giả tam tướng cảnh của tiểu quang minh thánh địa vận chuyển cửu chuyển nguyên công, cứng rắn chống lại tiễn khí, chỉ bị trúng hơn mười tiễn, liền phá vỡ cửu chuyển kim thân, bị bắn thành thịt vụn.
Lại có bốn đại vu tam tướng cảnh hợp lực thúc dục một kiện tam tướng chi bảo hình dạng bảo luân, thôi phát uy năng của bảo vật tới mức lớn nhất. Tuy nhiên bảo luân này cũng rất nhanh bị bắn nát, bốn người hết thảy bị tiễn khí bao phủ, thi cốt không còn.
Diệp Húc không thể dự đoán được, linh cữu thanh đăng sưu tập tiễn khí, uy năng lại mạnh mẽ tới như vậy, giết người như thái rau cỏ, đảo qua là một tảng lớn cao thủ hi sinh.
Hắn lấy ra Nam Thiên Môn chính là vì thời khắc này, lấy Nam Thiên Môn hấp dẫn lực chú ý của nhiều cao thủ các thánh địa, sau đó tế khởi tiễn khí của nghệ hoàng, đánh cho những người này một đòn uy thế phủ đầu.
Tuy nhiên, hắn cũng không đoán được, tiễn khí của nghệ hoàng lại có uy lực mạnh mẽ như vậy!
Đây là tiễn khí bên trong kim tiễn mà nghệ hoàng luyện chế ra. Nghệ hoàng cùng cái tiễn này để đóng trụ ý chí bất tử của Đại Hạ hoàng triều Bá Hạ lão tổ. Kim tiễn bắn ra tiễn khí, một tiễn liền có thể bắn chết vô số viễn cổ cự thú, ngay cả Già La Minh Tôn đại minh tôn vương mạnh mẽ như vậy cũng không dám chống lại, có thể thấy được tiễn khí này sắc bén, uy lực lớn ra sao!
Trong linh cữu, góp nhặt số lượng kim tiễn nghệ hoàng nhiều không đếm xuể, những tiễn khí này hiện giờ được thả ra ngoài, thậm chí ngay cả bất diệt chi bảo cũng bi lọt vào công kích nghiêm trọng, uy năng có thể bị hao tổn.
“Đi!”
Trong quan tài đột nhiên không còn tiễn khí bắn ra nữa. Diệp Húc lập tức thu hồi Nam Thiên Môn và linh cữu thanh đăng, nắm lấy Bạch Nam Hiên đang đứng ngây dại bên cạnh, xoay người chạy vào bên trong hành cung nghệ hoàng.
Lộ Dao Già và ba vị nữ nhân Hàn Nguyệt Cung cũng đứng ngây người mà xem. Các nàng đang đứng trước hành cung, Diệp Húc cũng không chút giải thích, cuốn lấy ba thiếu nữ, nhằm về phìa hành cung nghệ hoàng mà đi.
Vị lão giả Thái Dương Thần Cung là người đầu tiên phản ứng lại, tế khởi Thái Dương thần lô, rít gào hướng tới hậu tâm Diệp Húc mà đánh.
Tạo hình của nó có phong các rất cổ xưa, trên cửa phù điêu cũng không phải là phong cách của vu hoàng thời đại này, mà là phù điêu tiên thần viễn cổ cự thú ở thời cổ đại. Đây là tình hình hưng thịnh của viễn cổ thiên đình trước khi lục đạo tan biến.
Tây Hoàng đạt được viễn cổ truyền thừa, chỉ là phù điêu trên cửa cũng đủ cho người ta phải nghiên cứu một đoạn thời gian rồi.
Tòa cửa lớn này, có thể nói là gần với cấm bảo tồn tại, thậm chí có thể cất giấu cấm bảo ở trong đó.
Đại Đường Thiên Vương Phủ Nhị Thập Bát Thiên Linh Lung Hoàng kim bảo tháp cũng là bất diệt chi bảo được căn cứ vào viễn cổ truyền thừa mà rèn thành. Nó được xưng là có thể phong ấn hai mươi tám chư thiên, nhưng so với tòa Nam Thiên Môn này thì vẫn là có vẻ thô ráp hơn rất nhiều.
Dù sao, đây là vu bảo do một thế hệ vu hoàng luyện chế ra, mà linh lung hoàng kim bảo tháp lại là tổ tiên Thiên Vương Phủ, tam bất diệt cảnh Lý Thiên Vương rèn lên, uy lực và công hiệu căn bản không thể so sánh nổi rồi.
Tòa Nam thiên Môn này lẳng lặng đứng trước mặt mọi người, sặc sỡ lóa mắt, giống như một tòa kho báu chưa mở ra, chờ đợi người ta đi khai quật bảo tàng bên trong đó.
Mà Thái Tử Hỉ thì nhìn chằm chằm vào linh cữu thanh đăng trước Nam Thiên Mông, chỉ thấy thanh đăng ba ba cháy lên đèn, trong ánh mắt hắn lúc này cũng có hai ngọn lửa hừng hực thiêu đốt.
Thiên Sách Phủ Hạ Hạt, Thiên Vương phủ Lý Thiên Vương, Trình Vương Phủ Trình Vương, cùng với Tần Vương Phủ Tần Vương, nhìn khẩu quan tài màu đen này mà không khỏi hừ lạnh một tiếng.
Quan tài màu đen này nguyên bản là do nhiều cường giả Thiên sách phủ đồng loạt ra tay, hàng phục được quan tài này, thu cái bất diệt chi bảo, giao cho Thái Tử Hỉ sử dụng. Không nghĩ tới quan tài màu đen này hiện giờ lại ở trong tay Diệp Húc.
“Nam Thiên Môn…vẫn là giao cho ta đi!”
Vị cao thủ tam tướng cảnh của Vạn Kiếp Môn vừa ra tay đối phó với nữ đệ tử Hàn Nguyệt Cung đi nhanh về phía Diệp Húc. Sắc mặt hắn hồng nhuận, giống như đang say rượu vậy. Bởi vì yết hầu có chút khô, cho nên thanh âm rất khô khan, cười ha hả nói: “Ta ngược lại muốn nhìn, ngươi làm thế nào để đưa ta đi…”
Bàn tay to của hắn trực tiếp đập ra, chộp thẳng tới Nam Thiên Môn.
Cùng lúc đó, lại có bảy tên cường giả tam tướng cảnh đồng loạt ra tay, tám bàn tay to lớn chụp thẳng vào Nam Thiên môn.
Leng keng!
Kim long giản 36 tiết của Tần Vương phủ đột nhiên va chạm vào nhau, hóa thành hai đầu kim long, tản mát ra khí tức vô cùng trầm trọng, bức mở tám đại cao thủ tam tướng cảnh này ra ngoài. Hai đầu kim long rống giận, từ giữa không trung giơ vuốt chụp thẳng tới Nam Thiên Môn.
A!
Không trung đột nhiên một đồng lô rơi xuống, trong đồng lô một vầng mặt trời chói chang dâng lên, hung hăng đặt lên trên kim long giản 36 tiết. Trong mặt trời chói chang bay ra một đầu tam túc kim ôn, giơ nanh vuốt chụp thẳng vào đầu hai kim long. Không ngờ nó vô cùng hung hãn, tính toán chặt đứt đầu hai kim long này, đúng là lão già có vết sẹo hình con rết trên mặt của Thái dương thần cung ra tay!
Lại vào lúc này, nhị thập bát thiên linh lung hoàng kim bảo tháp quang mang đại phóng, hoành không mà tới, hung hăng chạm thẳng vào thái dương thần lô, đánh bay thái dương thần lô ra ngoài.
Ông!
Một tòa lầu cao ba mươi ba tầng từ trên trời giáng xuống, một cỗ kiếp vân tràn ngập thân lâu, vô số lôi đình chạy nhảy khắp nơi, đây là cao nhân của Vạn Kiếp Môn ra tay. Trực tiếp triệu tập cấm bảo ảo ảnh Vạn Kiếp Thiên Lâu giáng lâm, hướng tới Nam Thiên Môn mà bao phủ lấy!
Vạn Kiếp Thiên Lâu sắp sửa thu đi Nam Thiên Môn, lập tức thiên đỉnh Hạ gia đánh tới, nghiền nát ảo ảnh Vạn Kiếp Thiên Lâu.
Đồng thời nhiều cao thủ của các thánh địa khác cũng đồng loạt ra tay, những người này cản trở lẫn nhau, công kích lẫn nhau, vừa muốn cướp đi Nam Thiên môn, lại e sợ bị người khác đắc thủ. Trong lúc nhất thời chỉ thấy ở giữa không trung từng loại tam tướng chi bảo, bất diệt chi bảo cùng ảo ảnh cấm bảo va chạm lẫn nhau, tản mát ra khí tức hủy diệt.
Những bảo vật này uy lực có thể đủ hủy thiên diệt địa, cho dù là Bắc Hải bí cảnh, phiến mảnh vỡ Thái Hoàng Thiên này cũng không chịu nổi, thành lớn của Nghệ hoàng kiến tạo này cũng không thể chịu nổi.
Khí lãng mênh mông quét ra khắp mọi nơi, làm cho nguyên một góc thành ốc bị phá hủy hết thảy, tất cả hóa thành bột mịn, không chút tồn tại. Tòa cổ thành to lớn này, hoàn toàn biến mất vô tung, chỉ còn lại hành cung nghệ hoàng phía sau lưng Diệp Húc là còn có thể duy trì lại được đầy đủ.
Hành cung nghệ hoàng dừng như có một loại lực lượng kỳ lạ, khiến cho đứng sừng sững không ngã trước dư âm của đủ lại bất diệt chi bảo công kích.
Diệp Húc và Bạch Nam Hiên đứng ở dưới nam thiên môn, bị nhiều vu bảo tản mát ra uy năng bức khó có thể thở dốc. Thậm chí hai người còn bị ép tới trực tiếp hộc máu.
Tam tướng chi bảo thì không nói, Diệp Húc còn có thể chống đỡ được, nhưng bất diệt chi bảo uy năng thật sự khủng bố, tuy rằng không có trực tiếp công kích lên người bọn họ nhưng dư uy đủ làm cho một đám đại vu tam thần cảnh chết cả mảng lớn rồi.
“Diệp huynh, làm sao bây giờ?” Bạch Nam Hiên đau khổ kiên trì, bất cứ lúc nào cũng có khả năng bị dư uy của những vu bảo này chấn tan xương nát thịt, không khỏi lo lắng nói.
“Làm sao bây giờ?”
Diệp Húc hai tay nắm lấy linh cữu thanh đăng, nổi giận gầm lên một tiếng, nhấc khẩu quan tài này lên, giận dữ cười to nói: “Đương nhiên là đưa bọn họ quy thiên hết thảy!”
Quan tài mở ra, một cỗ âm phong thổi ra.
Diệp Húc đợi một lát, mắt nhấp nháy, chỉ thấy trong quan tài đen nhánh một mảnh, một chút động tĩnh cũng không có.
“Khụ khụ, minh tôn, ngươi còn không ra tay, tế khởi khẩu quan tài này?”
Mi tâm của hắn đột nhiên vỡ ra, một bàn tay to của Già La Minh Tôn trong tử phủ hắn xuất hiện, ôm lấy linh cữu, dựng thẳng khẩu quan tài này lên, miệng quan tài hướng ra bên ngoài, quát khẽ một tiếng.
Hô!
Quan tài này càng lúc càng lớn, dần dần biến thành to lớn gần như Nam Thiên Môn, cao tới mấy trăm trượng, tối như mực. Người ta chỉ cần liếc mắt nhìn sẽ không tự chủ được mà lông tóc dựng ngược, cảm giác sợ hãi vô cùng!
“Bổn vương trước tiên thu khẩu quan tài này của ngươi!”
Trình Vương Phủ Trình Phương khiêng liệt thiên phủ bước đi tới, nhìn về phía linh cữu thanh đăng, trên mặt lộ ra giận dữ. Bàn tay to của hắn nhanh chóng hướng tới linh cữu thanh đăng, chộp tới, cười lạnh nói: “Ứng Tông Đạo Ứng tông chủ, ngươi không ngờ còn dám ra tay, chẳng lẽ không sợ chư vị đồng đạo diệt khối hóa thân này của ngươi sao?”
Ông!
Một đạo kim tiễn quang đột nhiên từ trong quan tài bắn ra, xuy một tiếng xuyên thủng bàn tay to của hắn, bắn thẳng qua ngực hắn, tạo thành một lỗ hổng cực lớn trên thân thể hắn.
Tiễn khí này dài tới trăm trượng, sau khi bắn xuyên qua thân thể hắn, dư uy không chỉ như vậy, liên tục xuyên thủng ba gã tam thần cảnh đại vu, làm cho ba người này ầm ầm nổ nát.
Trình Vương ngẩn ngơ, nhìn cửa động trước ngực mình, trong mắt tràn ngập không thể tin tưởng, lẩm bẩm nói: “Không đúng, linh cữu thanh đăng không có phương pháp công kích như thế này…”
Ông! Ông! Ông!
Tiễn khí màu vàng giống như che trời phủ đất lao ra khỏi quan tài, trong nháy mắt đã xuyên thủng qua thân thể hắn, phá thành như cái sàng vậy. Ngay cả trán của hắn cũng bị một đạo tiễn khí xuyên thủng, trực tiếp bán qua nguyên thần pháp tướng, đóng đinh hắn lại.
Trong tay hắn là một kiện bất diệt chi bảo, tổ tiên truyền lại, Liệt Thiên Phủ, cũng bị vô số tiễn khí bắn thành cái động, uy năng tổn hao đi nhiều!
Hô!
Trước mặt Diệp Húc, vô số tiễn khí trong nháy mắt đã che kín toàn bộ không gian, dài tới mấy trăm trượng rít gào mà lao đi. Ngay lập tức nó bao phủ mấy trăm vị cường giả đang tranh đoạt Nam Thiên Môn lại.
Chỉ nghe thấy tiếng kêu lên thảm thiết không ngừng, không biết bao nhiêu người bị kim sắc tiễn khí xuyên thủng thân thể, bắn chết nguyên thần. Cả đám người thân hình ầm ầm nổ tung, đại vu tam thần cảnh một kích trí mạng, căn bản không cần phải tới tiễn thứ hai. Cường giả tam tướng cảnh cũng khong thể chống lại được tiễn khí, thân thể và pháp tướng bị tiễn khí bắn đóng đinh tại chỗ.
Không tới một cái hô hấp, liền có hơn ba trăm người chết thảm. Trong đó có không biết bao nhiêu tam thần cảnh, tam tướng cảnh tuyệt đỉnh cao thủ. Những nhân vật trụ cột của các đại thánh địa, lập tức bị hủy diệt hơn phân nửa trong tay Diệp Húc.
Cảnh tượng này, có thể nói là máu chảy thành sông, nhiều cường giả như vậy, dậm chân một cái thiên hạ đều phải run rẩy, không ngờ bị Diệp Húc một lần giết chết tới hơn phân nửa.
“Không xong!”
Lão già Thái Dương thần cung sắc mặt kịch biến, vội vàng triệu hồi Thái Dương Thần lô, bắt lấy Đông Hoàng Mục thả người nhảy vào bên trong lô. Vô số tiễn khí chen chúc mà tới, đương đương va chạm vào thái dương thần lô, đánh bay khẩu thần lô này đi thật xa.
Khẩu thái dương thần lô này chính là lão già này căn cứ theo cấm bảo của thái dương thần cung mà chế lại. Nó đã đạt tới độ cao của bất diệt chi bảo, uy lực cực kỳ mạnh mẽ. Lúc này tiễn khí tuy rằng không thể phá hủy được thần lô nhưng lão giả này cũng không thể khống chế được thần lô, chỉ có thể tạm thời bảo vệ quanh thân mà thôi.
Lý Thiên Vương và Trình Vương vội vàng quát một tiếng, rất nhiều cao thủ thiên sách phủ hợp lực thúc dục linh lung hoàng kim bảo tháp. Bên trong bọn họ, còn không có cường giả tam bất diệt cảnh, không thể hoàn toàn thôi phát được uy lực của bất diệt chi bảo, chỉ có thể mười mấy người cùng nhau liên kết đồng thời đối kháng tiễn khí.
Thạch Tinh Hải và cường giả Tinh Cung hợp lức tế khởi một tòa chính phản Chu thiên tinh đấu trụ quang đại trận, lấy uy năng đại trận xóa nhòa đi tiễn khí.
“Tiễn khí này, chẳng lẽ là do kim tiễn của nghệ hoàng tản mát ra tiễn khí sao? Nghệ hoàng kim tiễn, bá hạ lão tổ, nhất định ở trong tay tiểu tử này!” Hạ gia nhiều cao thủ vừa sợ vừa giận, không vội nghĩ lại, thả người dựng lên nhảy vào bên trong thiên đỉnh, né tránh tiễn khí tập sát tới.
Những người khác, có hợp lực triệu tập ảo ảnh cấm bảo lại, chống tiễn khí. Có người thì liên kết tế khởi một kiện bảo vật, mưu cầu phát huy uy năng của vu bảo tới mức lớn nhất.
Chỉ thấy tiễn khí giống như châu chấu đi qua, rậm rạp vô cùng, đánh vào phía bên trên vu bảo bảo vệ bọn họ. Những tiếng va chạm long trời lở đất, không biết có bao nhiêu ảo ảnh cấm bảo bị xuyên thủng.
Trong đó một cường giả tam tướng cảnh của tiểu quang minh thánh địa vận chuyển cửu chuyển nguyên công, cứng rắn chống lại tiễn khí, chỉ bị trúng hơn mười tiễn, liền phá vỡ cửu chuyển kim thân, bị bắn thành thịt vụn.
Lại có bốn đại vu tam tướng cảnh hợp lực thúc dục một kiện tam tướng chi bảo hình dạng bảo luân, thôi phát uy năng của bảo vật tới mức lớn nhất. Tuy nhiên bảo luân này cũng rất nhanh bị bắn nát, bốn người hết thảy bị tiễn khí bao phủ, thi cốt không còn.
Diệp Húc không thể dự đoán được, linh cữu thanh đăng sưu tập tiễn khí, uy năng lại mạnh mẽ tới như vậy, giết người như thái rau cỏ, đảo qua là một tảng lớn cao thủ hi sinh.
Hắn lấy ra Nam Thiên Môn chính là vì thời khắc này, lấy Nam Thiên Môn hấp dẫn lực chú ý của nhiều cao thủ các thánh địa, sau đó tế khởi tiễn khí của nghệ hoàng, đánh cho những người này một đòn uy thế phủ đầu.
Tuy nhiên, hắn cũng không đoán được, tiễn khí của nghệ hoàng lại có uy lực mạnh mẽ như vậy!
Đây là tiễn khí bên trong kim tiễn mà nghệ hoàng luyện chế ra. Nghệ hoàng cùng cái tiễn này để đóng trụ ý chí bất tử của Đại Hạ hoàng triều Bá Hạ lão tổ. Kim tiễn bắn ra tiễn khí, một tiễn liền có thể bắn chết vô số viễn cổ cự thú, ngay cả Già La Minh Tôn đại minh tôn vương mạnh mẽ như vậy cũng không dám chống lại, có thể thấy được tiễn khí này sắc bén, uy lực lớn ra sao!
Trong linh cữu, góp nhặt số lượng kim tiễn nghệ hoàng nhiều không đếm xuể, những tiễn khí này hiện giờ được thả ra ngoài, thậm chí ngay cả bất diệt chi bảo cũng bi lọt vào công kích nghiêm trọng, uy năng có thể bị hao tổn.
“Đi!”
Trong quan tài đột nhiên không còn tiễn khí bắn ra nữa. Diệp Húc lập tức thu hồi Nam Thiên Môn và linh cữu thanh đăng, nắm lấy Bạch Nam Hiên đang đứng ngây dại bên cạnh, xoay người chạy vào bên trong hành cung nghệ hoàng.
Lộ Dao Già và ba vị nữ nhân Hàn Nguyệt Cung cũng đứng ngây người mà xem. Các nàng đang đứng trước hành cung, Diệp Húc cũng không chút giải thích, cuốn lấy ba thiếu nữ, nhằm về phìa hành cung nghệ hoàng mà đi.
Vị lão giả Thái Dương Thần Cung là người đầu tiên phản ứng lại, tế khởi Thái Dương thần lô, rít gào hướng tới hậu tâm Diệp Húc mà đánh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.