Chương 534: Hai mươi tám chư thiên
Thạch Trư
22/08/2013
Những kẻ nghe tin mà đến, bao vây tiễu trừ Diệp Húc, cũng không chỉ có
hai người Trang Đạo Cổ và HạĐông Dương, còn có rất nhiều cao thủ khác,
thậm chí nhiều cường giả thế hệ trước cũng ẩn nấp xuống, ngồi xem Diệp
Húc chiến đấu với Lý Thiên Vương, Tần vương cùng các quân hầu khác
Chỉ thấy đất đai rộng lớn ngàn dặm lúc này đã hóa thành một biển lửa, Diệp Húc xuất hiện, so với đám yêu thú thượng cổ dã tu luyện đến cảnh giới cực cao như Hạn Bạt, Hỏa Kỳ Lân còn khủng bố hơn, không chỉ nung đỏ ngàn dặm, hơn nữa trên không trung, dưới lòng đất đều tràn đầy các loại yêu thú.
Một thức Vạn Pháp Yêu Quốc của hắn biến không gian ngàn dặm thành một Lục thượng yêu quốc, do yêu thống trị thế giới. Vô số dị thú đánh giết tới hai mươi tám lộ đại quân Đại Đường, bùng lên giết người, máu chảy đầu rơi, thật vô cùng thảm thiết.
Đại Đường lấy quân lập quốc, quân lực dũng mãnh, tuy đã ngàn năm không trải qua chiến sự tôi luyện thử thách, ngày nay đã kém xa thời hưng thịnh trước đây, không như Đại Tần Đại Hán chinh chiến mấy năm liền, nhưng vũ lực các đại quân của các lộ vương phủ vương hầu vẫn không thể khinh thường.
Nhưng qua một lần này, hai mươi tám lộ đại quân dù không bị diệt toàn bộ, chỉ e cũng phải nguyên khí đại thương.
Diệp Húc giết tới Lý Thiên Vương, đối mặt với tầng tầng lớp lớp cao thủ vây công. Những kẻ có thể trở thành quân hầu đều là cao thủ Tam Tương cảnh, đại bộ phận đều nhận chức vụ trong Thiên Sách phủ, Tòng Sự, Tế Tửu, Chủ Bộ, Công Tào, Tào Tham, Binh Tào…, thực lực đều cực kỳ hùng mạnh.
Những người này có kẻ sử dụng Pháp tướng chân thân, có thi triển Địa tương chân thân, chí có Lý Thiên Vương và Tần vương có thực lực cao nhất, thân thể nhập chủ Thiên Địa Pháp Tướng chân thân, chỉ thấy một đám cao thủ cao vạn trượng, giơ tay nhấc chân đều là trời sụp đất lún, đánh tới Diệp Húc.
Những kẻ có đều có Tam Tương chi bảo, có một số là tự mình luyện chế, một số khác là tổ tiên truyền lại, uy lực vô cùng mạnh.
Một gã quân hầu Thanh Long doanh tế tam tương chi bảo của mình lên, Thanh Long Bảo Ấn, chỉ thấy bảo ấn như núi, trên ấn tám con Thanh Long như sống lại vậy, chuyển động, mang theo uy thế nghiêng trời lệch đất nện thật mạnh lên đỉnh đầu Diệp Húc!
Uy năng vô biên của Thanh Long Bảo Ấn bùng nổ, một kích hạ xuống, đánh cho hắn đầu vỡ máu chảy.
Tên quân hầu này thấy thế vô cùng mừng rỡ, lập tức tiến lên, vung bảo ấn lên đánh xuống Diệp Húc, cười nói: “Thân thể tiểu tử này bị ta phá rồi…”
Răng rắc!
Một cái rìu lớn đột nhiên bổ lên trên Thanh Long Bảo Ấn, bổ cái bảo ấn này ra. Bốn cái đầu của Diệp Húc há mồm rống to, ma âm cuồn cuộn, đánh lên trên người tên quân hầu này, tầng tầng ma âm tràn đến, khiến hắn hộc máu bay ngược ra ngoài.
Diệp Húc dang hai tay ra, đôi cánh đỏ tươi kia vỗ vỗ, nhanh như điện, như bóng với hình theo sát bóng dáng hắn ta, từng mặt trời trong tay dâng lên, từng Dương Thiên Thần Vương Diệt Kiếp ấn thay nhau nện xuống, trong chớp mắt đánh ra mấy trăm ấn pháp, đánh cho người này nỡ nát!
Càng thêm nhiều công kích đánh lên người Diệp Húc, đánh cho hắn da tróc thịt bong.
Hai mươi tám lộ quân hầu đều là tinh anh trong tinh anh. Những người này dù đặt ở trong các đại thánh địa cũng không thấy nhiều, có thể gọi là bá chủ một phương!
Lấy tu vi thực lực bọn họ, dù thân thể Diệp Húc vô cùng mạnh mẽ, Bàn Vương Khai Thiên Kinh có được năng lực chữa trị hùng mạnh, vẫn khiến cho Diệp Húc không ngừng bị thương nặng!
Diệp Húc bốn đầu tám cánh tay ở dưới sự vây công của đám người, công kích của tam tương chi bảo, hoàn toàn không nghe không hỏi, có công mà không có thủ, dũng mãnh vô cùng, lại lấy cứng chọi cứng với rất nhiều cường giả.
Sau khi hắn nhập ma, không hề quan tâm đến an nguy của bản thân, dù bịđủ loại trọng thương, trong tâm hắn cũng chỉ có một ý niệm, đó chính là giết!
Giết sạch tất cả những kẻ hắn có thể nhìn thấy!
Trong chớp mắt, Diệp Húc và Lý Thiên Vương, Tần vương và đám quân hầu giao thủ hơn mười vạn công kích, đánh cho mảng trời đất này thành hỗn độn, lại có sáu bảy tên quân hầu bị Diệp Húc đánh chết, mà Diệp Húc thân cũng đầy thương tích.
Chiến đấu tới lúc này, đám người mới nhận thấy tình trạng Diệp Húc bất thường, người này như điên rồi, dũng mãnh không sợ chết, lấy vết thương đổi vết thương, lấy mạng đổi mạng, không hề tránh cũng chẳng hề né công kích của mọi người, hoàn toàn là một bộ dáng liều mạng.
Hơn nữa, thế giới do khí thế hắn mở ra đã tan biến hơn nửa, thậm chí ngọc thụ nguyên thần cũng bắt đầu bốc cháy, ở trên người một gã vu sĩ bình thường, tuyệt đối không thể tưởng tượng nổi.
Nếu đổi lại là người khác, cho dù là cao thủ tuyệt đỉnh như Lý Thiên Vương, thế giới tan vỡ, lửa cháy đốt thân, chỉ sợ cũng không chống đỡ được bao lâu, sẽ bịđốt cháy mà chết.
“Hắn tẩu hỏa nhập ma rồi, sẽ không chống đỡ được lâu! Chỉ cần khiến hắn ta không ngừng chiến đấu, lão ma đầu này sẽ nhanh chóng tự thiêu chết bản thân!”
Lý Thiên Vương nghĩđến điểm quan trọng này, không khỏi mừng rỡ, sắc mặt lại khẽ biến, chỉ trong một lát ngắn ngủi này, lại có thêm vài tên quân hầu chết trong tay Diệp Húc, trong lòng không khỏi sầu não: “Thằng nhãi này nhập ma rồi thực lực tăng mạnh, ngay cả chúng ta cũng không thể bắt hắn, nếu không chống đỡ đến khi hắn cháy chết kia, chỉ sợ mọi người ở đây, chỉ có ta và Tần vương may mắn thoát được…”
“Các vị, hợp lực thúc giục Linh Lung Hoàng Kim Bảo Tháp, trấn chết Diệp Thiếu Bảo!”
Hắn quát lên một tiếng lớn, những quân hầu khác nghe thấy, lập tức khống chế Pháp tướng chân thân, Địa tướng chân thân, phát động pháp lực toàn thân rót vào trong Nhị Thập Bát Chư Thiên Linh Lung Hoàng Kim Bảo Tháp, chỉ thấy tòa bảo tháp này càng ngày càng cao, càng lúc càng lớn, thế giới trong hai mươi tám tầng của bảo tháp càng hiện rõ, những tòa Linh sơn lơ lửng, từng vị thiên thần phóng lên cao!
Tòa bảo tháp này chính là vị Lý Thiên Vương đời thứ nhất dựa theo bảo tháp trong thần thoại viễn cổ rèn thành, chất chứa lực lượng của hai mươi tám chư thiên, tuy uy năng chưa đạt tới trình độ khủng bố như hai mươi tám chư thiên, nhưng được nhiều cao thủ gia trì, những luồng sức mạnh thế giới bắt đầu thức tỉnh, năng lượng vô tận bắt đầu tuôn trào, lập tức đè nát Vạn Pháp Yêu Quốc của Diệp Húc, gần như trong nháy mắt, tất cả yêu thú dị chủng thượng cổ đều nổ tung!
Dù Diệp Húc ở trong trạng thái nhập ma, cũng cảm thấy được tinh đập mạnh. Tòa bảo tháp này được Lý Thiên Vương, Tần vương và đám quân hầu thúc giục, uy năng phóng thích, có thể nói là tái diễn cảnh Lý Thiên Vương đời thứ nhất cầm tòa bảo tháp này hoành hành thiên hạ, áp lực tạo cho hắn kia, những người khác tuyệt đối không thể tưởng tượng được!
Hai mươi tám chư thiên hiện ra trên đường của bảo tháp, từ không trung ầm ầm rơi xuống, đập tới Diệp Húc, khí cơ áp xuống, không ngờ ép hắn giống như một cái đinh, đóng chặt tại chỗ, không thể tránh né, chỉ có thể chống cự!
“Giết! Giết! Giết! Giết!”
Bốn cái đầu của Diệp Húc mở miệng quát lớn, ngọn lửa cháy quanh thân lại bùng lên, chín mặt trời đốt xuyên thế giới do khí thế hắn hình thành, đốt sụp thế giới này, tung bay quanh thân hắn.
Trong cơ thể hắn, Di La Thiên Địa Tháp, cửu đỉnh, ngọc lâu, Nghệ Hoàng Kim Tiễn, thuyền buồm, Nam Thiên Môn, thậm chí Kim Long Song Giản của Tần vương đều bay ra.
Kim Long Song Giản của Tần vương đã bị hắn luyện hóa, hoàn toàn biến thành vu bảo của hắn.
Diệp Húc một tay nâng ngọc lâu, một tay nâng Di La Thiên Địa Tháp, một tay nâng Cửu đỉnh trấn Thần Châu, một tay nắm cột buồm, một tay bắt lấy Nghệ Hoàng Kim Tiễn, một tay nắm Nam Thiên Môn, hai bàn tay khác nắm Kim Long Song Giản, đuôi của hai con kim long kia ôm lấy cổ tay hắn, thân thể bị hắn nắm trong tay, lấy rồng làm roi, bị Diệp Húc nắm trong tay, chống lại hai mươi tám chư thiên!
Lần giao chiến này, im hơi lặng tiếng, trong khoảnh khắc khi đủ loại vu bảo va chạm vào nhau, chỉ thấy không trung đột nhiên biến một một khối lớn, dường như bị luồng năng lượng vô hình cắn rơi hư không!
Tiếp theo, hai mươi tám chư thiên từng tầng sụp xuống, từng tầng bị phá hủy, vô số thiên thần, vô số Linh sơn đều bị ép cho nổ tung tại chỗ!
Tám cánh tay của Diệp Húc đồng thời gãy, bốn cái đầu cùng hộc máu, trong cơ thể truyền đến những tiếng nổ vang lên, các loại vu bảo trong tay hắn, đại đỉnh ầm ầm một tiếng tách ra làm chín cái, Di La Thiên Địa Tháp và ngọc lâu tuy không bị chấn nát, nhưng uy năng giảm mạnh.
Nam Thiên Môn bịđụng cho biến hình, kim long do Kim Long Song Giản biến thành trực tiếp bịđánh vỡ, mỗi một con kim long tách ra làm ba mươi sáu đốt, lập tức kiện bất diệt chi bảo này lại tổ hợp, hóa thành hai cái Kim Giản, nhưng uy năng cũng tổn hại, không còn mạnh như trước nữa.
Cột buồm và Nghệ Hoàng Kim Tiễn chính là một phần của cấm bảo thì lại không bị tổn hại gì.
Nhiều vu bảo tuy duy trì nguyên trạng, nhưng thân thể Diệp Húc lại không chống lại được sức mạnh to lớn vô biên như thế, bị ép do thu nhỏ lại dữ dội, từ chân thân cao mấy vạn trượng ngắn lại chỉ còn bốn nghìn trượng.
“Tiếp tục!”
Lý Thiên Vương hét lớn, tai mắt mũi miệng không ngừng chảy máu. Hắn tập hợp sức mạnh của mọi người, đối chiến với Diệp Húc, lực phản chấn từ trên Linh Lung Hoàng Kim Bảo Tháp truyền đến truyền thẳng lên người hắn, khiến hắn trực tiếp nhận lấy lực phản chấn do Diệp Húc phản kích tạo thành, luồng sức mạnh này mạnh như thế, khiến thân thể hắn vỡ nát tại chỗ, nguyên thần và Thiên Địa Pháp Tướng đều bị thương nặng.
Nhưng tu vi hắn thật sự mạnh mẽ, lại cưỡng ép trấn áp thương thế xuống, định trấn chết Diệp Húc trước, sau đó mới từ từ chữa thương!
Hai mươi tám chư thiên lại đè xuống, thanh thế lại càng thêm lớn.
Diệp Húc sát ý càng hăng, cũng cưỡng ép trấn áp thương thế, vung tám cánh tay đón nhận. Cánh tay hắn tuy bị chấn nát, nhưng có tu vi mạnh mẽ tinh thuần gia trì, khiến cho thân thể hắn vẫn ở trong trạng thái toàn thịnh như trước.
Lần va chạm này, lại có thêm nhiều chư thiên trong Linh Lung Hoàng Kim Bảo Tháp bị phá hủy, từng tầng tan rã, thế giới vỡ tan, thiên thần Linh sơn đều tan thành tro bụi!
Loại hủy diệt này là loại hủy diệt không thể chữa trịđược, mặc dù đám người Lý Thiên Vương trấn chết Diệp Húc, chỉ sợ kiện bất diệt chi bảo Nhị Thập Bát Chư Thiên Linh Lung Hoàng Kim Bảo Tháp này cũng bịđánh hỏng hoàn toàn, thậm chí sụp đổ, trực tiếp vỡ nát ra!
Mà Diệp Húc bị thương lại càng thêm nặng, thất khiếu phun máu, huyết dịch hắn sôi trào, vừa mới rời khỏi thân thể liền hóa thành đại hỏa, có hình thành hình hỏa nha, vỗ cánh bay lượn, che cả trời đất, có hình thành Hỏa Kỳ Lân, rít gào lao nhanh, có biến thành Tam Túc Kim Ô, có ngưng tụ thành Hạn Bạt đầu đội trời chân đạp đất. Đây là bản mệnh chân nguyên của hắn bắt đầu thiêu đốt, biến thành đủ loại dị tượng!
Nếu tiếp tục chiến đấu, chỉ e hắn không bị Linh Lung Hoàng Kim Bảo Tháp trấn chết, cũng sẽ tiêu hao sạch sẽ bản mạng chân nguyên, hồn phi phách tán!
“Tiếp nào!” Đầu óc Lý Thiên Vương u u mê mê, gần như không thể trấn áp được thương thế, mở miệng quát lớn.
“Thiên vương, không thể a! Một mình ngài chịu tất cả lực phản kích, nếu tiếp tục chiến như thế, ngài sẽ bịđánh chết mất!” Tần vương liên thanh khuyên nhủ.
Những quân hầu khác cũng mở miệng khuyên: “Thiên vương, tiểu tử này sớm muộn gì cũng bốc cháy mà chết, chúng ta nên tạm lánh, chờ hắn tự lấy đi mạng mình,cần gì phải lấy tính mệnh tới đổi?”
“Giữđược núi xanh không lo có củi đốt, Thiên vương bớt giận…”
Lý Thiên Vương giận dữ, gầm lên: “Tiếp tục!”
Đám người Tần vương không thể làm gì, lại hợp lực tế Linh Lung Hoàng Kim Bảo Tháp lên, chỉ thấy hai mươi tám chư thiên của tòa bảo tháp này đã chỉ còn lại mười tầng.
“Trận chiến này thật sự quá thảm thiết…”
Nơi xa, Hạ Tường Đường và vài tên cường giả thế hệ trước Hạ gia xuất hiện, nhìn phía chiến trường, không khỏi biến sắc: “Trận chiến này, chỉ e Lý Thiên Vương Đại Đường và Diệp Thiếu Bảo Hoàng Tuyền Ma Tông đều sẽ đồng thời chết ở nơi đây…”
“Kỳ quái, bên này đánh một mất một còn, sao Đường hoàng lại nhẫn nại không ra tay?”
Có người hiếu kỳ nói: “Lấy tu vi Nhân hoàng đỉnh phòng của Đường hoàng, cách xa ngàn vạn dặm, chỉ giơ một bàn tay ra cũng đủ để bóp chết lão ma đầu Diệp Thiếu Bảo kia, vì sao ông ta cam chịu nhìn thần tử chết cũng không ra tay?”
Chỉ thấy đất đai rộng lớn ngàn dặm lúc này đã hóa thành một biển lửa, Diệp Húc xuất hiện, so với đám yêu thú thượng cổ dã tu luyện đến cảnh giới cực cao như Hạn Bạt, Hỏa Kỳ Lân còn khủng bố hơn, không chỉ nung đỏ ngàn dặm, hơn nữa trên không trung, dưới lòng đất đều tràn đầy các loại yêu thú.
Một thức Vạn Pháp Yêu Quốc của hắn biến không gian ngàn dặm thành một Lục thượng yêu quốc, do yêu thống trị thế giới. Vô số dị thú đánh giết tới hai mươi tám lộ đại quân Đại Đường, bùng lên giết người, máu chảy đầu rơi, thật vô cùng thảm thiết.
Đại Đường lấy quân lập quốc, quân lực dũng mãnh, tuy đã ngàn năm không trải qua chiến sự tôi luyện thử thách, ngày nay đã kém xa thời hưng thịnh trước đây, không như Đại Tần Đại Hán chinh chiến mấy năm liền, nhưng vũ lực các đại quân của các lộ vương phủ vương hầu vẫn không thể khinh thường.
Nhưng qua một lần này, hai mươi tám lộ đại quân dù không bị diệt toàn bộ, chỉ e cũng phải nguyên khí đại thương.
Diệp Húc giết tới Lý Thiên Vương, đối mặt với tầng tầng lớp lớp cao thủ vây công. Những kẻ có thể trở thành quân hầu đều là cao thủ Tam Tương cảnh, đại bộ phận đều nhận chức vụ trong Thiên Sách phủ, Tòng Sự, Tế Tửu, Chủ Bộ, Công Tào, Tào Tham, Binh Tào…, thực lực đều cực kỳ hùng mạnh.
Những người này có kẻ sử dụng Pháp tướng chân thân, có thi triển Địa tương chân thân, chí có Lý Thiên Vương và Tần vương có thực lực cao nhất, thân thể nhập chủ Thiên Địa Pháp Tướng chân thân, chỉ thấy một đám cao thủ cao vạn trượng, giơ tay nhấc chân đều là trời sụp đất lún, đánh tới Diệp Húc.
Những kẻ có đều có Tam Tương chi bảo, có một số là tự mình luyện chế, một số khác là tổ tiên truyền lại, uy lực vô cùng mạnh.
Một gã quân hầu Thanh Long doanh tế tam tương chi bảo của mình lên, Thanh Long Bảo Ấn, chỉ thấy bảo ấn như núi, trên ấn tám con Thanh Long như sống lại vậy, chuyển động, mang theo uy thế nghiêng trời lệch đất nện thật mạnh lên đỉnh đầu Diệp Húc!
Uy năng vô biên của Thanh Long Bảo Ấn bùng nổ, một kích hạ xuống, đánh cho hắn đầu vỡ máu chảy.
Tên quân hầu này thấy thế vô cùng mừng rỡ, lập tức tiến lên, vung bảo ấn lên đánh xuống Diệp Húc, cười nói: “Thân thể tiểu tử này bị ta phá rồi…”
Răng rắc!
Một cái rìu lớn đột nhiên bổ lên trên Thanh Long Bảo Ấn, bổ cái bảo ấn này ra. Bốn cái đầu của Diệp Húc há mồm rống to, ma âm cuồn cuộn, đánh lên trên người tên quân hầu này, tầng tầng ma âm tràn đến, khiến hắn hộc máu bay ngược ra ngoài.
Diệp Húc dang hai tay ra, đôi cánh đỏ tươi kia vỗ vỗ, nhanh như điện, như bóng với hình theo sát bóng dáng hắn ta, từng mặt trời trong tay dâng lên, từng Dương Thiên Thần Vương Diệt Kiếp ấn thay nhau nện xuống, trong chớp mắt đánh ra mấy trăm ấn pháp, đánh cho người này nỡ nát!
Càng thêm nhiều công kích đánh lên người Diệp Húc, đánh cho hắn da tróc thịt bong.
Hai mươi tám lộ quân hầu đều là tinh anh trong tinh anh. Những người này dù đặt ở trong các đại thánh địa cũng không thấy nhiều, có thể gọi là bá chủ một phương!
Lấy tu vi thực lực bọn họ, dù thân thể Diệp Húc vô cùng mạnh mẽ, Bàn Vương Khai Thiên Kinh có được năng lực chữa trị hùng mạnh, vẫn khiến cho Diệp Húc không ngừng bị thương nặng!
Diệp Húc bốn đầu tám cánh tay ở dưới sự vây công của đám người, công kích của tam tương chi bảo, hoàn toàn không nghe không hỏi, có công mà không có thủ, dũng mãnh vô cùng, lại lấy cứng chọi cứng với rất nhiều cường giả.
Sau khi hắn nhập ma, không hề quan tâm đến an nguy của bản thân, dù bịđủ loại trọng thương, trong tâm hắn cũng chỉ có một ý niệm, đó chính là giết!
Giết sạch tất cả những kẻ hắn có thể nhìn thấy!
Trong chớp mắt, Diệp Húc và Lý Thiên Vương, Tần vương và đám quân hầu giao thủ hơn mười vạn công kích, đánh cho mảng trời đất này thành hỗn độn, lại có sáu bảy tên quân hầu bị Diệp Húc đánh chết, mà Diệp Húc thân cũng đầy thương tích.
Chiến đấu tới lúc này, đám người mới nhận thấy tình trạng Diệp Húc bất thường, người này như điên rồi, dũng mãnh không sợ chết, lấy vết thương đổi vết thương, lấy mạng đổi mạng, không hề tránh cũng chẳng hề né công kích của mọi người, hoàn toàn là một bộ dáng liều mạng.
Hơn nữa, thế giới do khí thế hắn mở ra đã tan biến hơn nửa, thậm chí ngọc thụ nguyên thần cũng bắt đầu bốc cháy, ở trên người một gã vu sĩ bình thường, tuyệt đối không thể tưởng tượng nổi.
Nếu đổi lại là người khác, cho dù là cao thủ tuyệt đỉnh như Lý Thiên Vương, thế giới tan vỡ, lửa cháy đốt thân, chỉ sợ cũng không chống đỡ được bao lâu, sẽ bịđốt cháy mà chết.
“Hắn tẩu hỏa nhập ma rồi, sẽ không chống đỡ được lâu! Chỉ cần khiến hắn ta không ngừng chiến đấu, lão ma đầu này sẽ nhanh chóng tự thiêu chết bản thân!”
Lý Thiên Vương nghĩđến điểm quan trọng này, không khỏi mừng rỡ, sắc mặt lại khẽ biến, chỉ trong một lát ngắn ngủi này, lại có thêm vài tên quân hầu chết trong tay Diệp Húc, trong lòng không khỏi sầu não: “Thằng nhãi này nhập ma rồi thực lực tăng mạnh, ngay cả chúng ta cũng không thể bắt hắn, nếu không chống đỡ đến khi hắn cháy chết kia, chỉ sợ mọi người ở đây, chỉ có ta và Tần vương may mắn thoát được…”
“Các vị, hợp lực thúc giục Linh Lung Hoàng Kim Bảo Tháp, trấn chết Diệp Thiếu Bảo!”
Hắn quát lên một tiếng lớn, những quân hầu khác nghe thấy, lập tức khống chế Pháp tướng chân thân, Địa tướng chân thân, phát động pháp lực toàn thân rót vào trong Nhị Thập Bát Chư Thiên Linh Lung Hoàng Kim Bảo Tháp, chỉ thấy tòa bảo tháp này càng ngày càng cao, càng lúc càng lớn, thế giới trong hai mươi tám tầng của bảo tháp càng hiện rõ, những tòa Linh sơn lơ lửng, từng vị thiên thần phóng lên cao!
Tòa bảo tháp này chính là vị Lý Thiên Vương đời thứ nhất dựa theo bảo tháp trong thần thoại viễn cổ rèn thành, chất chứa lực lượng của hai mươi tám chư thiên, tuy uy năng chưa đạt tới trình độ khủng bố như hai mươi tám chư thiên, nhưng được nhiều cao thủ gia trì, những luồng sức mạnh thế giới bắt đầu thức tỉnh, năng lượng vô tận bắt đầu tuôn trào, lập tức đè nát Vạn Pháp Yêu Quốc của Diệp Húc, gần như trong nháy mắt, tất cả yêu thú dị chủng thượng cổ đều nổ tung!
Dù Diệp Húc ở trong trạng thái nhập ma, cũng cảm thấy được tinh đập mạnh. Tòa bảo tháp này được Lý Thiên Vương, Tần vương và đám quân hầu thúc giục, uy năng phóng thích, có thể nói là tái diễn cảnh Lý Thiên Vương đời thứ nhất cầm tòa bảo tháp này hoành hành thiên hạ, áp lực tạo cho hắn kia, những người khác tuyệt đối không thể tưởng tượng được!
Hai mươi tám chư thiên hiện ra trên đường của bảo tháp, từ không trung ầm ầm rơi xuống, đập tới Diệp Húc, khí cơ áp xuống, không ngờ ép hắn giống như một cái đinh, đóng chặt tại chỗ, không thể tránh né, chỉ có thể chống cự!
“Giết! Giết! Giết! Giết!”
Bốn cái đầu của Diệp Húc mở miệng quát lớn, ngọn lửa cháy quanh thân lại bùng lên, chín mặt trời đốt xuyên thế giới do khí thế hắn hình thành, đốt sụp thế giới này, tung bay quanh thân hắn.
Trong cơ thể hắn, Di La Thiên Địa Tháp, cửu đỉnh, ngọc lâu, Nghệ Hoàng Kim Tiễn, thuyền buồm, Nam Thiên Môn, thậm chí Kim Long Song Giản của Tần vương đều bay ra.
Kim Long Song Giản của Tần vương đã bị hắn luyện hóa, hoàn toàn biến thành vu bảo của hắn.
Diệp Húc một tay nâng ngọc lâu, một tay nâng Di La Thiên Địa Tháp, một tay nâng Cửu đỉnh trấn Thần Châu, một tay nắm cột buồm, một tay bắt lấy Nghệ Hoàng Kim Tiễn, một tay nắm Nam Thiên Môn, hai bàn tay khác nắm Kim Long Song Giản, đuôi của hai con kim long kia ôm lấy cổ tay hắn, thân thể bị hắn nắm trong tay, lấy rồng làm roi, bị Diệp Húc nắm trong tay, chống lại hai mươi tám chư thiên!
Lần giao chiến này, im hơi lặng tiếng, trong khoảnh khắc khi đủ loại vu bảo va chạm vào nhau, chỉ thấy không trung đột nhiên biến một một khối lớn, dường như bị luồng năng lượng vô hình cắn rơi hư không!
Tiếp theo, hai mươi tám chư thiên từng tầng sụp xuống, từng tầng bị phá hủy, vô số thiên thần, vô số Linh sơn đều bị ép cho nổ tung tại chỗ!
Tám cánh tay của Diệp Húc đồng thời gãy, bốn cái đầu cùng hộc máu, trong cơ thể truyền đến những tiếng nổ vang lên, các loại vu bảo trong tay hắn, đại đỉnh ầm ầm một tiếng tách ra làm chín cái, Di La Thiên Địa Tháp và ngọc lâu tuy không bị chấn nát, nhưng uy năng giảm mạnh.
Nam Thiên Môn bịđụng cho biến hình, kim long do Kim Long Song Giản biến thành trực tiếp bịđánh vỡ, mỗi một con kim long tách ra làm ba mươi sáu đốt, lập tức kiện bất diệt chi bảo này lại tổ hợp, hóa thành hai cái Kim Giản, nhưng uy năng cũng tổn hại, không còn mạnh như trước nữa.
Cột buồm và Nghệ Hoàng Kim Tiễn chính là một phần của cấm bảo thì lại không bị tổn hại gì.
Nhiều vu bảo tuy duy trì nguyên trạng, nhưng thân thể Diệp Húc lại không chống lại được sức mạnh to lớn vô biên như thế, bị ép do thu nhỏ lại dữ dội, từ chân thân cao mấy vạn trượng ngắn lại chỉ còn bốn nghìn trượng.
“Tiếp tục!”
Lý Thiên Vương hét lớn, tai mắt mũi miệng không ngừng chảy máu. Hắn tập hợp sức mạnh của mọi người, đối chiến với Diệp Húc, lực phản chấn từ trên Linh Lung Hoàng Kim Bảo Tháp truyền đến truyền thẳng lên người hắn, khiến hắn trực tiếp nhận lấy lực phản chấn do Diệp Húc phản kích tạo thành, luồng sức mạnh này mạnh như thế, khiến thân thể hắn vỡ nát tại chỗ, nguyên thần và Thiên Địa Pháp Tướng đều bị thương nặng.
Nhưng tu vi hắn thật sự mạnh mẽ, lại cưỡng ép trấn áp thương thế xuống, định trấn chết Diệp Húc trước, sau đó mới từ từ chữa thương!
Hai mươi tám chư thiên lại đè xuống, thanh thế lại càng thêm lớn.
Diệp Húc sát ý càng hăng, cũng cưỡng ép trấn áp thương thế, vung tám cánh tay đón nhận. Cánh tay hắn tuy bị chấn nát, nhưng có tu vi mạnh mẽ tinh thuần gia trì, khiến cho thân thể hắn vẫn ở trong trạng thái toàn thịnh như trước.
Lần va chạm này, lại có thêm nhiều chư thiên trong Linh Lung Hoàng Kim Bảo Tháp bị phá hủy, từng tầng tan rã, thế giới vỡ tan, thiên thần Linh sơn đều tan thành tro bụi!
Loại hủy diệt này là loại hủy diệt không thể chữa trịđược, mặc dù đám người Lý Thiên Vương trấn chết Diệp Húc, chỉ sợ kiện bất diệt chi bảo Nhị Thập Bát Chư Thiên Linh Lung Hoàng Kim Bảo Tháp này cũng bịđánh hỏng hoàn toàn, thậm chí sụp đổ, trực tiếp vỡ nát ra!
Mà Diệp Húc bị thương lại càng thêm nặng, thất khiếu phun máu, huyết dịch hắn sôi trào, vừa mới rời khỏi thân thể liền hóa thành đại hỏa, có hình thành hình hỏa nha, vỗ cánh bay lượn, che cả trời đất, có hình thành Hỏa Kỳ Lân, rít gào lao nhanh, có biến thành Tam Túc Kim Ô, có ngưng tụ thành Hạn Bạt đầu đội trời chân đạp đất. Đây là bản mệnh chân nguyên của hắn bắt đầu thiêu đốt, biến thành đủ loại dị tượng!
Nếu tiếp tục chiến đấu, chỉ e hắn không bị Linh Lung Hoàng Kim Bảo Tháp trấn chết, cũng sẽ tiêu hao sạch sẽ bản mạng chân nguyên, hồn phi phách tán!
“Tiếp nào!” Đầu óc Lý Thiên Vương u u mê mê, gần như không thể trấn áp được thương thế, mở miệng quát lớn.
“Thiên vương, không thể a! Một mình ngài chịu tất cả lực phản kích, nếu tiếp tục chiến như thế, ngài sẽ bịđánh chết mất!” Tần vương liên thanh khuyên nhủ.
Những quân hầu khác cũng mở miệng khuyên: “Thiên vương, tiểu tử này sớm muộn gì cũng bốc cháy mà chết, chúng ta nên tạm lánh, chờ hắn tự lấy đi mạng mình,cần gì phải lấy tính mệnh tới đổi?”
“Giữđược núi xanh không lo có củi đốt, Thiên vương bớt giận…”
Lý Thiên Vương giận dữ, gầm lên: “Tiếp tục!”
Đám người Tần vương không thể làm gì, lại hợp lực tế Linh Lung Hoàng Kim Bảo Tháp lên, chỉ thấy hai mươi tám chư thiên của tòa bảo tháp này đã chỉ còn lại mười tầng.
“Trận chiến này thật sự quá thảm thiết…”
Nơi xa, Hạ Tường Đường và vài tên cường giả thế hệ trước Hạ gia xuất hiện, nhìn phía chiến trường, không khỏi biến sắc: “Trận chiến này, chỉ e Lý Thiên Vương Đại Đường và Diệp Thiếu Bảo Hoàng Tuyền Ma Tông đều sẽ đồng thời chết ở nơi đây…”
“Kỳ quái, bên này đánh một mất một còn, sao Đường hoàng lại nhẫn nại không ra tay?”
Có người hiếu kỳ nói: “Lấy tu vi Nhân hoàng đỉnh phòng của Đường hoàng, cách xa ngàn vạn dặm, chỉ giơ một bàn tay ra cũng đủ để bóp chết lão ma đầu Diệp Thiếu Bảo kia, vì sao ông ta cam chịu nhìn thần tử chết cũng không ra tay?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.