Chương 636: Lăng Yên Các trấn sát.
Thạch Trư
13/09/2013
Đây là thiên giới vu pháp, khác với những vu pháp Diệp Húc đã chứng kiến trước đây. Chỉ có những người thành tựu Thánh Hoàng, Tổ Vu mới có thể
khai sáng vu pháp, đem vu bảo vu pháp dung hợp hoàn mỹ, không phải vu
pháp bình thường ghi lại trong cấm pháp có khả năng dẹp ngang.
Một côn này nện xuống, Diệp Húc cảm giác như nện xuống không phải là một cây kiến mộc mà là đạo lý thiên địa lớn lao. Vu tổ vu pháp, đem đại đạo trong thiên địa dung nhập vào trong vu pháp. Đối mặt với vu pháp như vậy, dường như lọt vào thiên địa đại đạo nghiền ép, làm cho người ta có một loại cảm giác không thể chống lại, khí thế đương nhiên sẽ yếu đi một chút.
Cùng lúc đó, mấy trăm thiên giới yêu ma bên cạnh pho tượng hoàng đế màu vàng này đều bay lên, che trời phủ đất, rậm rạp vô cùng. Chúng nhất tề hướng tới Diệp Húc mà công kích, thi triển ra vu pháp thiên giới, vu pháp thánh hoàng khai sáng chất chứa trong huyết mạch mình.
Loại thủ đoạn này, đổi lại là người khác chỉ sợ đã sớm đánh mất ý chí chiến đấu, khoanh tay chịu chết.
“Hết thảy đi tìm chết!”
Diệp Húc mở miệng rống to, ầm vang một tiếng, ngàn dặm hư không lập tức nhiều ra vô số những vết rách. Hư không đã bị một rống của hắn làm cho rách tơi tả.
Diệp Húc rống lên một rống này làm cho vô số vu pháp dập nát, thậm chí ngay cả thiên giới yêu ma cũng hết thảy bị chấn vỡ, hóa thành từng đạo huyết hà.
Huyết hà mấp máy, lại hóa thành một đầu yêu ma, cười khanh khách quái dị, hướng Diệp Húc đánh tới.
Bọn họ chính là máu huyết của thánh hoàng sinh ra, chỉ cần trong huyết còn ma tính, cho dù là bị người đánh nát cũng có thể dễ dàng khôi phục hình thái, thực lực không chút suy giảm.
Ma đầu từ trong máu của thiên giới cao thủ sinh ra, tuy rằng không có thân thể chân chính, không có cảnh giới tương ứng. Nhưng bên trong máu lại chứa một chút ít trí nhớ của cao thủ thiên giới, loại trí nhớ này làm cho bọn chúng có được một bộ phận kỹ xảo chiến đấu của cao thủ thiên giới, thậm chí là một số vu pháp, cấm pháp.
Nếu làm cho bọn chúng cắn nuốt thân thể nhân loại vu sĩ, đại vu, huyết hà sẽ càng thêm khổng lồ, sớm muộn có thể trở thành yêu ma không thể khắc chế, làm hại vu hoang thế giới, không người có thể khắc chế.
Cùng lúc đó, kiến mộc đột nhiên tiến tới đỉnh đầu Diệp Húc. Thiên giới vu pháp hơn nữa có kiến mộc uy năng vo biên, một kích này thật khiến người ta hồn phi phách tán.
“Trung ương bất không, bất động thần vương.”
Diệp Húc thân hình và thiên địa cùng dung, bàn tay to triển khai, hướng kiến mộc chộp tới.
Rầm.
Thân hình hắn bất động, trấn thủ trung ương, giống như thần vương, bàn tay to va chạm cùng với đại đạo kình thiên của ma đầu thiên giới. Hố to dưới chân bọn họ nhanh chóng chìm sâu vài dặm, đánh thẳng vào dung nham dưới lòng đất, vô số địa khí, địa sát phun dũng mà ra, hóa thành một hố dung nham.
Mấy trăm thiên giới yêu ma khác, bị dư âm của hai người gia thủ hết thảy chấn vỡ, hóa thành huyết mà. Huyết hà mấp máy, lại có ý đồ ngưng tụ lại thân hình yêu ma.
Diệp Húc tâm niệm hơi động, hai tay biến ảo, hóa thành U Thiên Thần Vương Ách Độ Ấn, phong ấn hết thảy những huyết hà này vào bên trong Minh Nguyệt bàn tay. Đột nhiên hóa thành liệt hỏa địa ngục, đốt cháy hết thảy những yêu ma này, chỉ để lại thánh huyết tinh khiết.
“Tốt, nhiều thánh huyết như vậy, xem ra tất cả mọi người Quan Tinh Phong đều được một phần, nâng cao tu vi và tư chất rất lớn!”
Trong mắt Diệp Húc hung quang chợt lóe, chủ động phá vỡ Bất Động Thần Vương Ấn, tâm niệm vừa động, thân hình phá trường không mà đi. Ngay sau đó hắn đi tới bên người Yêu ma hoàng đế màu vàng kia. Hai tay niết Thái Hoàng Thần Vương Khai Thiên Ấn, một búa đánh xuống, cười lạnh nói: “Vu tổ vu pháp sao? ở trước mắt vu pháp cấp thần vương của ta, chính là vớ vẩn cả thôi, chết cho ta!”
Xuy!
Diệp Húc một búa liền chém đầu yêu ma hoàng đế màu vàng này ra làm hai, bàn tay to lập tức mở ra, ở giữa không trung hóa thành âm dương hai ấn, giống như một tấm thái cực đồ, ầm ầm hạ xuống.
“Thương Thiên Thần Vương, Âm Dương Bất Tử Kiếp Ấn!”
Thương Thiên Thần Vương Bất Tử Ấn hạ xuống, âm dương nghịch chuyển, giống như một cái cối xay lớn, lập tức xé nát yêu ma hoàng đế này.
Yêu ma hoàng đế màu vàng này toàn thân dập nát, hóa thành một dòng huyết hà màu vàng, nhưng vẫn chưa chết, huyết hà mênh mông đột nhiên vọt tới Diệp Húc. Huyết hà hóa thành một gương mặt lớn, cười ha ha quỷ dị vô cùng: “Thần vương ấn pháp,ngươi không ngờ lại có thần vương ấn pháp! Thật tốt quá, chỉ cần chiếm cứ được thân thể của ngươi, trẫm nhất định có thể dễ dàng tiến thêm một bước! Thiên ma phụ thể đại hồi pháp!”
Huyết hà màu vàng nổ tung một tiếng, hóa thành một tấm lưới màu vàng, bao lại thiên địa, hướng Diệp Húc mà hạ xuống. Mỗi một giọt máu đều chứa một gương mặt: “Sinh mệnh cấp thấp, không ngờ lại có vu pháp cấp thần vương, lần hạ giới này quả nhiên là không tệ!”
Huyết võng bao phủ thiên địa, nhanh chóng thu nhỏ lại, bao bây Diệp Húc ở bên trong.
Chỉ nghe thấy “bá” một tiếng, huyết võng này lướt qua thân thể. Nhưng võng chưa kịp tới thân thể Diệp Húc, Diệp Húc đã dường như dung nhập vào trong hư không, không còn tồn tại nữa.
Đây là tác dụng của Hư Không Ấn, thân hình dung nhập hư không, vạn pháp bất xâm, vạn bảo bất thương.
Diệp Húc tu vi hiện giờ đã bạo tăng, ấn pháp triển khai, thân thể xen vào giữa chân thật và hư vô, đi lại tự do trong hư không. Nếu như tu vi hắn tiến thêm bước nữa, ấn pháp mở ra, có thể xuyên qua hư không một cách mạnh mẽ, ngay lập tức thoát ra khỏi ba nghìn thế giới, ẩn nấp ở giữa các thế giới. Thậm chí ngay cả cấm bảo cũng không thể nề hà hắn chút nào, căn bản sẽ không bị cấm bảo kéo hắn từ trong hư không đi ra ngoài.
Một vầng minh nguyệt dâng lên, phong ấn huyết võng, vây ở bên trong minh nguyệt.
“Trẫm là nhân hoàng, ngươi đừng mơ tưởng chiến thắng được trẫm!”
Bên trong minh nguyệt, huyết võng hóa thành huyết hà, lập tức ngưng tụ lại nhân hình, biến hóa thành yêu ma hoàng đế màu vàng, giận dữ hét lên: “Tiểu tử, trẫm chính là máu của vu tổ hóa thân mà thành. Ngươi có thể làm bị thương máu của vu tổ hay không? Cho dù coi như là ngươi giết được trẫm, trẫm cũng sẽ sống lại trong huyết hà!”
“Đừng nói là vu tổ huyết, cho dù là thần vương huyết, cũng phải bị ta luyện hóa! Thần Vương Vãng Sinh Ấn!”
Diệp Húc tâm niệm hơi động, một đạo Chu Thiên Thần Vương Vãng Sinh Ấn chấn ra, oanh kích lên thần thức của yêu ma, đánh thành từng mảnh nhỏ.
Yêu ma hoàng đế ầm một tiếng lại tản ra, hóa thân thành một mảnh huyết hà, mãnh liệt mênh mông. Bên trong huyết hà, một loại khí tức thần thánh cao quý phát ra, đây là huyết mạch vu tổ, ẩn chưa ma tính thật mạnh.
“Đừng nói ngươi có không pháp lực nhân hoàng, cho dù là cảnh giới nhân hoàng, dù ngươi có được pháp lực vu hoàng, không có cảnh giới thì chỉ có đường chết.”
Bên trong minh nguyệt, liệt hỏa địa ngục dâng lên, không ngừng đốt cháy huyết hà. Diệp Húc trước tiên lấy Chu Thiên Thần Vương Vãng Sinh ấn đánh nát thần thức, sau đó lấy Viêm Thiên Thần Vương Hủy Diệt Ấn luyện hóa ma tính bên trong huyết hà. Chư Thiên Thần Vương Công Đức Ấn được hắn vận dụng tới xuất thần nhập hóa.
Tuy nhiên, vu tổ huyết cũng không phải tầm thường, ma tính bên trong huyết hà cho dù lấy Viêm Thiên Thần Vương Hủy Diệt Ấn cũng khó có thể khu trừ, căn bản không thể hoàn toàn luyện hóa sạch sẽ.
Chỉ cần ma tính không trừ, yêu ma hoàng đế kia sẽ tái sinh, vẫn hùng mạnh như trước.
Huyết hà màu vàng này càng ngày càng nhỏ, cuối cùng bị Diệp Húc luyện hóa thành một đoàn kim huyết. Tuy nhiên ma tính bên trong đoàn kim huyết này vẫn còn cực kỳ hùng mạnh, lấy Viêm Thiên Thần Vương Hủy Diệt Ấn cũng không thể luyện hóa sạch ma tính được.
Đoàn kim huyết này làm cho người ta phải run rẩy, đổi lại là người khác lúc này, chưa tới gần sẽ bị ma tính quấn thân, hóa thành một đầu ma đầu chỉ biết giết chóc mà thôi.
Nếu đem kim huyết đánh nhốt vào trong cơ thể người khác, chỉ sợ người đó ngay tức khắc sẽ bị đồng hóa, trở thành yêu ma hoàng đế màu vàng kia.
Diệp Húc thậm chí cảm giác được, nếu ma tính không trừ mà nói, cho dù coi như chính mình bị vu tổ huyết này nhập thân, chỉ sợ cũng khó có thể khắc chế được ma tính, hơn phân nữa sẽ bị đồng hóa thành ma.
Thực lực của hắn đã mạnh như nhân hoàng rồi, cường giả như vậy cũng không thể khắc chế được vu tổ huyết. Nếu để kim huyết này tàn sát bừa bãi, không biết sẽ làm cho thiên hạ vu sĩ đại vu chịu tổn hại như thế nào.
“Càn không đỉnh, trấn áp!”
Diệp Húc tế khởi Càn Khôn Đỉnh, đem đoàn kim huyết này trấn áp ở bên trong đỉnh, lấy càn khôn đỉnh uy năng luyện hóa ma tính bên trong máu tất sẽ hiệu quả hơn.
Ma tính bên trong kim huyết này, chính là của cường giả cấp bậc vu tổ. Chỉ có thể luyện hóa từng chút một, mà không có khả năng luyện hóa một cách nhanh chóng được.
“Vu tổ máu huyết thật sự quá hùng mạnh, không biết thần vương huyết mạch, uy lực sẽ mạnh mẽ như thế nào?”
Diệp Húc không khỏi nhíu mày, lần này thông thiên chi lộ mở ra, không chỉ có thiên giới yêu ma nhân cơ hội hạ giới làm loạn. Thậm chí còn có hậu đại của Đế Dự thần vương cũng nhân cơ hội trốn xuống đây. Vu tổ huyết mạch đã mạnh mẽ như thế này, nói vậy huyết mạch Thần Vương Đế Dự để lại, lại càng mạnh không thể tưởng tượng.
Cho dù hậu đại của Đế Dự Thần Vương bị người giết chết thì huyết mạch của Đế Dự chỉ sợ cũng sẽ không tử vong. Thậm chí nói không chừng sẽ chiếm lấy thân thể người khác, khiến cho đối phương biến thành truyền nhân của Đế Dự thần vương.
Đế Dự thần vương từ thời kỳ Đại Thương Hoàng Triều thống trị, đã tu thành cảnh giới Đế Quân. Máu huyết của hắn chỉ sợ dễ dàng ô nhiễm một nhân hoàng thánh chủ, đồng hóa nhân hoàng thánh chủ, biến thành hậu đại của mình.
“Hơn nữa, ta còn không biết từ trên Thiên Giới hạ xuống tới tột cùng là hậu đại của Đế Dự thần vương hay là một đoàn máu huyết của Đế Dự thần vương.”
Diệp Húc nghĩ tới đây không khỏi rùng mình một cái, lẩm bẩm nói: “Nếu là cái sau, như vậy rất khủng bố. Một trong những vị thánh chủ nhảy vào thiên giới, khẳng định có người đã bị đồng hóa…”
Diệp Húc không khỏi lại rùng mình một cái, thánh chủ nếu bị đồng hóa, biến thành một ngoại nhân, biến thành coi nối dòng của Đế Dự thần vương, như vậy thì thiên hạ đại loạn rồi. Đế Dự thần vương bày ra hậu thủ, là tính toán khiến cho con cháu của mình nghịch hành phạt thiên. Sau khi thống nhất vu hoang thế giới, tiến vào thiên giới, một bước đi tới bảo tọa thiên đế.
Sau khi mở ra thông thiên chi lộ, vài vị thánh chủ còn sống sót, trong đó có Yêu Chủ, Hạ gia thánh chủ, Bảo Quang đại thiền sư, Vu Chân đại sư, còn có Thái Thượng Đạo Tông, Âm Dương Tông, và vài thánh chủ thánh địa khác. Những người này ai không phải là nhân kiệt một thời, nếu trong đó có người bị máu huyết của Đế Dự thần vương ăn mòn, trở thành hậu đại của Đế Dự thần vương, lấy lực lượng huyết mạch của Đế Dự, đột phá trở thành vu hoàng chỉ sợ không nói chơi.
Hơn nữa bên trong thần huyết của Đế Dự thần vương còn có trí nhớ không trọn vẹn, thần vương cấp đế quân vu pháp cấm pháp trong thiên hạ chỉ sợ không có nhân vật nào dám ngăn cản.
“Chỉ mong Đế Dự thần vương lưu lại hậu thủ chỉ là con nối dòng của hắn, mà không phải là thần huyết của hắn… chỉ mong ta đoán sai…”
Diệp Húc từ từ phun ra một ngụm trọc khí, lấy tay chụp vào mảnh vỡ kiến mộc. Hắn vừa mới cầm mảnh vỡ kiến mộc vào tay, đột nhiên một cỗ uy áp hạo hãn từ trên trời giáng xuống, phong ấn hư không, trấn ép làm cho cốt cách của hắn rung động ầm ầm. Bàn Vương chân thân cũng bị ép tới không ngừng thu nhỏ lại.
“Nhân hoàng thánh chủ tế khởi cấm bảo muốn trấn giết ta?”
Diệp Húc gian nan ngẩng đầu, chỉ thấy giữa không trung, một góc tòa lâu tháp hai mươi bốn tầng đang nhanh chóng hạ xuống về phía mình.
“Đại Đường bán thành phẩm cấm bảo, Lăng Yên Các!”
Một côn này nện xuống, Diệp Húc cảm giác như nện xuống không phải là một cây kiến mộc mà là đạo lý thiên địa lớn lao. Vu tổ vu pháp, đem đại đạo trong thiên địa dung nhập vào trong vu pháp. Đối mặt với vu pháp như vậy, dường như lọt vào thiên địa đại đạo nghiền ép, làm cho người ta có một loại cảm giác không thể chống lại, khí thế đương nhiên sẽ yếu đi một chút.
Cùng lúc đó, mấy trăm thiên giới yêu ma bên cạnh pho tượng hoàng đế màu vàng này đều bay lên, che trời phủ đất, rậm rạp vô cùng. Chúng nhất tề hướng tới Diệp Húc mà công kích, thi triển ra vu pháp thiên giới, vu pháp thánh hoàng khai sáng chất chứa trong huyết mạch mình.
Loại thủ đoạn này, đổi lại là người khác chỉ sợ đã sớm đánh mất ý chí chiến đấu, khoanh tay chịu chết.
“Hết thảy đi tìm chết!”
Diệp Húc mở miệng rống to, ầm vang một tiếng, ngàn dặm hư không lập tức nhiều ra vô số những vết rách. Hư không đã bị một rống của hắn làm cho rách tơi tả.
Diệp Húc rống lên một rống này làm cho vô số vu pháp dập nát, thậm chí ngay cả thiên giới yêu ma cũng hết thảy bị chấn vỡ, hóa thành từng đạo huyết hà.
Huyết hà mấp máy, lại hóa thành một đầu yêu ma, cười khanh khách quái dị, hướng Diệp Húc đánh tới.
Bọn họ chính là máu huyết của thánh hoàng sinh ra, chỉ cần trong huyết còn ma tính, cho dù là bị người đánh nát cũng có thể dễ dàng khôi phục hình thái, thực lực không chút suy giảm.
Ma đầu từ trong máu của thiên giới cao thủ sinh ra, tuy rằng không có thân thể chân chính, không có cảnh giới tương ứng. Nhưng bên trong máu lại chứa một chút ít trí nhớ của cao thủ thiên giới, loại trí nhớ này làm cho bọn chúng có được một bộ phận kỹ xảo chiến đấu của cao thủ thiên giới, thậm chí là một số vu pháp, cấm pháp.
Nếu làm cho bọn chúng cắn nuốt thân thể nhân loại vu sĩ, đại vu, huyết hà sẽ càng thêm khổng lồ, sớm muộn có thể trở thành yêu ma không thể khắc chế, làm hại vu hoang thế giới, không người có thể khắc chế.
Cùng lúc đó, kiến mộc đột nhiên tiến tới đỉnh đầu Diệp Húc. Thiên giới vu pháp hơn nữa có kiến mộc uy năng vo biên, một kích này thật khiến người ta hồn phi phách tán.
“Trung ương bất không, bất động thần vương.”
Diệp Húc thân hình và thiên địa cùng dung, bàn tay to triển khai, hướng kiến mộc chộp tới.
Rầm.
Thân hình hắn bất động, trấn thủ trung ương, giống như thần vương, bàn tay to va chạm cùng với đại đạo kình thiên của ma đầu thiên giới. Hố to dưới chân bọn họ nhanh chóng chìm sâu vài dặm, đánh thẳng vào dung nham dưới lòng đất, vô số địa khí, địa sát phun dũng mà ra, hóa thành một hố dung nham.
Mấy trăm thiên giới yêu ma khác, bị dư âm của hai người gia thủ hết thảy chấn vỡ, hóa thành huyết mà. Huyết hà mấp máy, lại có ý đồ ngưng tụ lại thân hình yêu ma.
Diệp Húc tâm niệm hơi động, hai tay biến ảo, hóa thành U Thiên Thần Vương Ách Độ Ấn, phong ấn hết thảy những huyết hà này vào bên trong Minh Nguyệt bàn tay. Đột nhiên hóa thành liệt hỏa địa ngục, đốt cháy hết thảy những yêu ma này, chỉ để lại thánh huyết tinh khiết.
“Tốt, nhiều thánh huyết như vậy, xem ra tất cả mọi người Quan Tinh Phong đều được một phần, nâng cao tu vi và tư chất rất lớn!”
Trong mắt Diệp Húc hung quang chợt lóe, chủ động phá vỡ Bất Động Thần Vương Ấn, tâm niệm vừa động, thân hình phá trường không mà đi. Ngay sau đó hắn đi tới bên người Yêu ma hoàng đế màu vàng kia. Hai tay niết Thái Hoàng Thần Vương Khai Thiên Ấn, một búa đánh xuống, cười lạnh nói: “Vu tổ vu pháp sao? ở trước mắt vu pháp cấp thần vương của ta, chính là vớ vẩn cả thôi, chết cho ta!”
Xuy!
Diệp Húc một búa liền chém đầu yêu ma hoàng đế màu vàng này ra làm hai, bàn tay to lập tức mở ra, ở giữa không trung hóa thành âm dương hai ấn, giống như một tấm thái cực đồ, ầm ầm hạ xuống.
“Thương Thiên Thần Vương, Âm Dương Bất Tử Kiếp Ấn!”
Thương Thiên Thần Vương Bất Tử Ấn hạ xuống, âm dương nghịch chuyển, giống như một cái cối xay lớn, lập tức xé nát yêu ma hoàng đế này.
Yêu ma hoàng đế màu vàng này toàn thân dập nát, hóa thành một dòng huyết hà màu vàng, nhưng vẫn chưa chết, huyết hà mênh mông đột nhiên vọt tới Diệp Húc. Huyết hà hóa thành một gương mặt lớn, cười ha ha quỷ dị vô cùng: “Thần vương ấn pháp,ngươi không ngờ lại có thần vương ấn pháp! Thật tốt quá, chỉ cần chiếm cứ được thân thể của ngươi, trẫm nhất định có thể dễ dàng tiến thêm một bước! Thiên ma phụ thể đại hồi pháp!”
Huyết hà màu vàng nổ tung một tiếng, hóa thành một tấm lưới màu vàng, bao lại thiên địa, hướng Diệp Húc mà hạ xuống. Mỗi một giọt máu đều chứa một gương mặt: “Sinh mệnh cấp thấp, không ngờ lại có vu pháp cấp thần vương, lần hạ giới này quả nhiên là không tệ!”
Huyết võng bao phủ thiên địa, nhanh chóng thu nhỏ lại, bao bây Diệp Húc ở bên trong.
Chỉ nghe thấy “bá” một tiếng, huyết võng này lướt qua thân thể. Nhưng võng chưa kịp tới thân thể Diệp Húc, Diệp Húc đã dường như dung nhập vào trong hư không, không còn tồn tại nữa.
Đây là tác dụng của Hư Không Ấn, thân hình dung nhập hư không, vạn pháp bất xâm, vạn bảo bất thương.
Diệp Húc tu vi hiện giờ đã bạo tăng, ấn pháp triển khai, thân thể xen vào giữa chân thật và hư vô, đi lại tự do trong hư không. Nếu như tu vi hắn tiến thêm bước nữa, ấn pháp mở ra, có thể xuyên qua hư không một cách mạnh mẽ, ngay lập tức thoát ra khỏi ba nghìn thế giới, ẩn nấp ở giữa các thế giới. Thậm chí ngay cả cấm bảo cũng không thể nề hà hắn chút nào, căn bản sẽ không bị cấm bảo kéo hắn từ trong hư không đi ra ngoài.
Một vầng minh nguyệt dâng lên, phong ấn huyết võng, vây ở bên trong minh nguyệt.
“Trẫm là nhân hoàng, ngươi đừng mơ tưởng chiến thắng được trẫm!”
Bên trong minh nguyệt, huyết võng hóa thành huyết hà, lập tức ngưng tụ lại nhân hình, biến hóa thành yêu ma hoàng đế màu vàng, giận dữ hét lên: “Tiểu tử, trẫm chính là máu của vu tổ hóa thân mà thành. Ngươi có thể làm bị thương máu của vu tổ hay không? Cho dù coi như là ngươi giết được trẫm, trẫm cũng sẽ sống lại trong huyết hà!”
“Đừng nói là vu tổ huyết, cho dù là thần vương huyết, cũng phải bị ta luyện hóa! Thần Vương Vãng Sinh Ấn!”
Diệp Húc tâm niệm hơi động, một đạo Chu Thiên Thần Vương Vãng Sinh Ấn chấn ra, oanh kích lên thần thức của yêu ma, đánh thành từng mảnh nhỏ.
Yêu ma hoàng đế ầm một tiếng lại tản ra, hóa thân thành một mảnh huyết hà, mãnh liệt mênh mông. Bên trong huyết hà, một loại khí tức thần thánh cao quý phát ra, đây là huyết mạch vu tổ, ẩn chưa ma tính thật mạnh.
“Đừng nói ngươi có không pháp lực nhân hoàng, cho dù là cảnh giới nhân hoàng, dù ngươi có được pháp lực vu hoàng, không có cảnh giới thì chỉ có đường chết.”
Bên trong minh nguyệt, liệt hỏa địa ngục dâng lên, không ngừng đốt cháy huyết hà. Diệp Húc trước tiên lấy Chu Thiên Thần Vương Vãng Sinh ấn đánh nát thần thức, sau đó lấy Viêm Thiên Thần Vương Hủy Diệt Ấn luyện hóa ma tính bên trong huyết hà. Chư Thiên Thần Vương Công Đức Ấn được hắn vận dụng tới xuất thần nhập hóa.
Tuy nhiên, vu tổ huyết cũng không phải tầm thường, ma tính bên trong huyết hà cho dù lấy Viêm Thiên Thần Vương Hủy Diệt Ấn cũng khó có thể khu trừ, căn bản không thể hoàn toàn luyện hóa sạch sẽ.
Chỉ cần ma tính không trừ, yêu ma hoàng đế kia sẽ tái sinh, vẫn hùng mạnh như trước.
Huyết hà màu vàng này càng ngày càng nhỏ, cuối cùng bị Diệp Húc luyện hóa thành một đoàn kim huyết. Tuy nhiên ma tính bên trong đoàn kim huyết này vẫn còn cực kỳ hùng mạnh, lấy Viêm Thiên Thần Vương Hủy Diệt Ấn cũng không thể luyện hóa sạch ma tính được.
Đoàn kim huyết này làm cho người ta phải run rẩy, đổi lại là người khác lúc này, chưa tới gần sẽ bị ma tính quấn thân, hóa thành một đầu ma đầu chỉ biết giết chóc mà thôi.
Nếu đem kim huyết đánh nhốt vào trong cơ thể người khác, chỉ sợ người đó ngay tức khắc sẽ bị đồng hóa, trở thành yêu ma hoàng đế màu vàng kia.
Diệp Húc thậm chí cảm giác được, nếu ma tính không trừ mà nói, cho dù coi như chính mình bị vu tổ huyết này nhập thân, chỉ sợ cũng khó có thể khắc chế được ma tính, hơn phân nữa sẽ bị đồng hóa thành ma.
Thực lực của hắn đã mạnh như nhân hoàng rồi, cường giả như vậy cũng không thể khắc chế được vu tổ huyết. Nếu để kim huyết này tàn sát bừa bãi, không biết sẽ làm cho thiên hạ vu sĩ đại vu chịu tổn hại như thế nào.
“Càn không đỉnh, trấn áp!”
Diệp Húc tế khởi Càn Khôn Đỉnh, đem đoàn kim huyết này trấn áp ở bên trong đỉnh, lấy càn khôn đỉnh uy năng luyện hóa ma tính bên trong máu tất sẽ hiệu quả hơn.
Ma tính bên trong kim huyết này, chính là của cường giả cấp bậc vu tổ. Chỉ có thể luyện hóa từng chút một, mà không có khả năng luyện hóa một cách nhanh chóng được.
“Vu tổ máu huyết thật sự quá hùng mạnh, không biết thần vương huyết mạch, uy lực sẽ mạnh mẽ như thế nào?”
Diệp Húc không khỏi nhíu mày, lần này thông thiên chi lộ mở ra, không chỉ có thiên giới yêu ma nhân cơ hội hạ giới làm loạn. Thậm chí còn có hậu đại của Đế Dự thần vương cũng nhân cơ hội trốn xuống đây. Vu tổ huyết mạch đã mạnh mẽ như thế này, nói vậy huyết mạch Thần Vương Đế Dự để lại, lại càng mạnh không thể tưởng tượng.
Cho dù hậu đại của Đế Dự Thần Vương bị người giết chết thì huyết mạch của Đế Dự chỉ sợ cũng sẽ không tử vong. Thậm chí nói không chừng sẽ chiếm lấy thân thể người khác, khiến cho đối phương biến thành truyền nhân của Đế Dự thần vương.
Đế Dự thần vương từ thời kỳ Đại Thương Hoàng Triều thống trị, đã tu thành cảnh giới Đế Quân. Máu huyết của hắn chỉ sợ dễ dàng ô nhiễm một nhân hoàng thánh chủ, đồng hóa nhân hoàng thánh chủ, biến thành hậu đại của mình.
“Hơn nữa, ta còn không biết từ trên Thiên Giới hạ xuống tới tột cùng là hậu đại của Đế Dự thần vương hay là một đoàn máu huyết của Đế Dự thần vương.”
Diệp Húc nghĩ tới đây không khỏi rùng mình một cái, lẩm bẩm nói: “Nếu là cái sau, như vậy rất khủng bố. Một trong những vị thánh chủ nhảy vào thiên giới, khẳng định có người đã bị đồng hóa…”
Diệp Húc không khỏi lại rùng mình một cái, thánh chủ nếu bị đồng hóa, biến thành một ngoại nhân, biến thành coi nối dòng của Đế Dự thần vương, như vậy thì thiên hạ đại loạn rồi. Đế Dự thần vương bày ra hậu thủ, là tính toán khiến cho con cháu của mình nghịch hành phạt thiên. Sau khi thống nhất vu hoang thế giới, tiến vào thiên giới, một bước đi tới bảo tọa thiên đế.
Sau khi mở ra thông thiên chi lộ, vài vị thánh chủ còn sống sót, trong đó có Yêu Chủ, Hạ gia thánh chủ, Bảo Quang đại thiền sư, Vu Chân đại sư, còn có Thái Thượng Đạo Tông, Âm Dương Tông, và vài thánh chủ thánh địa khác. Những người này ai không phải là nhân kiệt một thời, nếu trong đó có người bị máu huyết của Đế Dự thần vương ăn mòn, trở thành hậu đại của Đế Dự thần vương, lấy lực lượng huyết mạch của Đế Dự, đột phá trở thành vu hoàng chỉ sợ không nói chơi.
Hơn nữa bên trong thần huyết của Đế Dự thần vương còn có trí nhớ không trọn vẹn, thần vương cấp đế quân vu pháp cấm pháp trong thiên hạ chỉ sợ không có nhân vật nào dám ngăn cản.
“Chỉ mong Đế Dự thần vương lưu lại hậu thủ chỉ là con nối dòng của hắn, mà không phải là thần huyết của hắn… chỉ mong ta đoán sai…”
Diệp Húc từ từ phun ra một ngụm trọc khí, lấy tay chụp vào mảnh vỡ kiến mộc. Hắn vừa mới cầm mảnh vỡ kiến mộc vào tay, đột nhiên một cỗ uy áp hạo hãn từ trên trời giáng xuống, phong ấn hư không, trấn ép làm cho cốt cách của hắn rung động ầm ầm. Bàn Vương chân thân cũng bị ép tới không ngừng thu nhỏ lại.
“Nhân hoàng thánh chủ tế khởi cấm bảo muốn trấn giết ta?”
Diệp Húc gian nan ngẩng đầu, chỉ thấy giữa không trung, một góc tòa lâu tháp hai mươi bốn tầng đang nhanh chóng hạ xuống về phía mình.
“Đại Đường bán thành phẩm cấm bảo, Lăng Yên Các!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.