Độc Bộ Thiên Hạ

Chương 893: Lấy vu nhập đạo

Thạch Trư

13/06/2014

Năm đó khi Diệp Húc vừa mới đặt chân tới thiên giới, chỉ là một tôn Vu Hoàng, nào có ai thèm để mắt đến hắn? Vậy mà bây giờ, hắn lại có thể luyện hóa đỉnh cao Vu Tổ, có thể nói là người đứng đầu xếp dưới Thần Vương, ngoại trừ Thần Vương Đế Quân, không một ai có thể là đối thủ của hắn!

Thậm chí, hắn còn có ý đồ khai tông lập phái, chiếm lấy Ngọc Hư Cung, đuổi Thiên Hậu ra ngoài.

“Nếu như ta khai tông lập phái, tất nhiên không thể lại lấy tên là Hoàng Tuyền Ma Tông, Triều sư bá có ý định sáng lập Hoàng Tuyền Ma Tông trên thiên giới, ta làm sao có thể dành miếng ăn với hắn? Hừ, chi bằng cứ gọi là Ngọc Hư Phủ là được rồi!”

Diệp Húc thầm tính toán trong lòng, dự định dùng tu vi của mình tế luyện lại toàn bộ Ngọc Hư Cung, luyện hết cả tiểu nguyên giới, khiến Thiên Hậu không thể ẩn nấp, từ đó chiếm lấy hoàn toàn nơi đây!

“Thanh Hủy lão ca, Thiên Hậu lúc này chẳng lẽ thật sự không có ở Ngọc Hư Cung?” Diệp Húc khẽ xao động, cười nói.

Thanh Hủy Lão Tổ cười nói: “Lão đệ, ngươi không biết đấy thôi, thiên triều cứ mười năm lại phải tổ chức triều hội một lần, toàn bộ quan viên từ ngũ phẩm trở lên đều phải đến triều kiến Thiên Đế cùng Thiên Hậu, thương nghị thiên hạ đại sự. Triều hội lần trước chính là mười năm trước, do Thiên Hậu chủ trì, mọi người ồn ào nhốn nháo, phân cách phạm vi thế lực, địa bàn, tế bái Thương Thiên Đế Tôn. Triều hội lần này, lão gia nhà ta Thái Hư Thần Vương sợ rằng địa bàn của mình bị người ta chia cắt, nên cũng đã đi rồi.”

Diệp Húc không khỏi nổi nên hứng thú, khẽ khom người cười nói: “Thì ra là các đại lão thiên triều tụ họp phân chia địa bàn, ta thân là Ngọc Hư Phủ chủ, Quang Chính Đại Phu, quan cư tam phẩm, nên có địa bàn rộng lớn đến đâu?”

Thanh Hủy Lão Tổ ha ha cười nói: “Quan chức tam phẩm, có lẽ được khoảng tỷ dặm, phạm vi sở hạt gồm thánh vực, môn phái vừa phải, mỗi năm đều phải tiếnống linh mạch, tài nguyên, thần kim thần liệu, là một lượng của cải cực lớn. Nếu như là Thần Vương, thì lại càng đáng sợ, có thể chiếm phạm vi cả tỷ vạn dặm! Đế Quân lại càng kinh khủng hơn, nắm giữ một giới, ngay cả Thần Vương Cũng phải cống náp cho hắn! Lần này Thiên Ky Doanh diệt vong, chư thiên Thần Vương không một ai quan tâm trợ giúp, đoán chừng muốn thâu tóm địa lãnh địa của Thiên Ky Thần Vương, cùng nhau chia sẻ!”

Diệp Húc khẽ xao động, phân chia địa bàn trong triều hội, hắn rất có hứng thú với việc này, hoàn toàn không phải vì hắn có dã tâm đối với những địa bàn này, mà là nếu như hắn khai tông lập phái, môn hạ có cả đống phải nuôi, mấy trăm cái miệng ngày nào cũng cần một lượng lớn linh khí, hao tốn rất nhiều linh mạch, nếu không có đất thuộc quyền sở hữu của mình, thì chẳng lẽ lại làm thổ phỉ như trước đây, đi cướp bóc khắc nơi?

“Nếu như ta có thể có chỗ trong triều hội, thì cũng sẽ đất trong thiên giới, được sự công nhận của chư thiên Thần Vương!”

Hắn không muốn ăn nhờ ở đậu lâu dài, đem sự sống chết của người nhà mình giao cho Thiên Hậu nương nương loại người ngang ngược có dã tâm này, âm thầm tính toán nói: “Ta đường đường là nam nhi, sao có thể bị Thiên Hậu thao túng? Chỉ cần ta ra khỏi đạo môn, lấy vu nhập đạo, trở thành Vu Tổ, thì sẽ không cần phải để ý đến sắc mặt Thiên Hậu nữa, cũng không phải sợ chư thiên Thần Vương truy sát, lậpà nên sự nghiệp của riêng mình!”

Hắn không hề nói phóng đại, mặc dù hiện nay thực lực của hắn kém xa chư thiên Thần Vương, nhưng sau khi ra khỏi đạo môn, lấy vu nhập đạo, tu vi thực lực của hắn chắc chắn sẽ có biến hóa nghiêng trời lệch đất!

Khi hắn ở cảnh giới Vu Tổ, tuyệt đối sẽ vượt qua toàn bộ Vu Tổ trong thế gian, cho dù là tất cả Thiên Đế từ trước đến nay sống lại, trong cảnh giới Vu Tổ này cũng không một ai có thể là đối thủ của hắn, cho dù là Di La Thiên Nguyên Thủy Thiên Vương cũng không thể!

Khi đó, cho dù hắn không bằng chư thiên Thần Vương, thì cũng không kém là bao.

Bàn Vương Khai Thiên kinh của hắn đã hoàn thiện, cuối cùng khai sáng ra một loại tâm pháp từ trước đến nay, thậm chí cả sau này cũng không ai có được, có thể tiếu ngạo cổ kim!

“Đế Tử Thương tự tạo ra Mạt Nhật Kiếp Phá Diệt kinh, môn tâm pháp này nếu như thành công, đích thực sẽ có uy hiếp với ta, có điều ngoài hải nhãn ra, hắn còn có thể đi đâu để quan sát cảnh tượng vũ trụ hủy diệt, hoàn thiện tâm pháp của mình?”

Diệp Húc trải qua ba năm trấn tĩnh, đã có chút hiểu biết về Mạt Nhật Kiếp Phá Diệt kinh của Đế Tử Thương, thậm chí bản thân hắn cũng từng thôi diễn thử một lần môn công pháp này, đến khi biết được Đế Tử Thương tuyệt đối không thể luyện thành môn diệt thế tâm pháp này, mới suy tính: “Hắn nếu như đã không có cách nào luyện thành, thì sẽ không phải là đối thủ của ta, cho dù hắn có thể hoàn thiện môn tâm pháp này, cũng sẽ không phải là đối thủ của ta! Ta lĩnh ngộ lấy thân chứng đạo, lấy thần chứng đạo, chư thiên luân hồi, không ngừng sinh sôi, tiêu diệt không hết, bất kỳ kẻ nào cũng đều không thể hủy diệt ta!”

Khai sáng một môn tâm pháp hoàn mỹ không khuyết điểm là vô cùng khó khăn, Diệp Húc có sự lĩnh ngộ sâu sắc, hắn tự tạo ra Bàn Vương Khai Thiên kinh, tham khảo không biết bao nhiêu loại tâm pháp, cuối cùng đem từng môn tâm pháp này phân tích, cũng chưa thể hoàn thiện Bàn Vương Khai Thiên kinh.

Sau này hắn hấp thu khí vận ba nghìn thế giới, khí vận mười tám tầng địa ngục, đạt được ý nghĩa sâu xa của Lục Đạo Luân Hồi, từ thế cờ Thiên Cơ lĩnh ngộ bốn mươi chín thiên đạo, hao phí không biết bao nhiêu linh mạch, hấp thu uy năng trong mảnh vỡ thế giới thụ, lúc này mới có thể gần như khiến Bàn Vương Khai Thiên kinh hoàn mỹ.

Đế Tử Thương muốn lĩnh ngộ ra tâm pháp bao quát thiên địa đại phá diệt từ trong hải nhãn, nhiều nhất chỉ có thể có chút thành tựu, vĩnh viễn không thể nào hoàn toàn thành công, vì vậy hắn đối với Diệp Húc cũng chỉ có thể coi như một uy hiếp mà thôi!



“Lão đệ, ngươi nếu như muốn đến triều hội chia phần, tốt nhất nên đi sớm một chút.”

Thanh Hủy Lão Tổ ha ha cười nói: “Triều hội chỉ kéo dài một tháng, nay đã cử hành được năm ngày, nếu như đến muộn, ngươi ngay cả chút cơm thừa canh cặn cũng không có đâu! Lão đệ, ta phải về trước đây, lão gia lệnh cho ta trông nhà, biết được nhà ngươi gặp nạn, ta lén lút chạy đến đây, nếu như bị lão gia biết được, chắc chắn sẽ trách phạt ta! Ngươi nếu như gặp được lão gia ta trong triều hội, nhớ phải nói tốt giúp ta mấy câu.”

Diệp Húc đứng dậy tiễn, cười nói: “Nhất định, làm phiền Thanh Hủy lão ca rồi!”

Thanh Hủy Lão Tổ sải bước rời khỏi Ngọc Hư Cung, xé rách vòm trời, từ Quân Thiên Thần Giới nhảy ra ngoài, nói: “Lần sau nếu lại có chuyện chém giết đánh nhau, nhất định phải báo cho ta đấy!”

Diệp Húc tiễn Thanh Hủy Lão Tổ rời khỏi, trở về Ngọc Hư Cung, thầm nghĩ: “Đi thì nhất định phải đi, nếu không lần tới chia cắt địa bàn, thì sẽ chỉ còn cách đợi mười năm nữa. Có điều ta bắt buộc phải trở thành Vu Tổ trước, sau đó đem Ngọc Hư Cung luyện hóa triệt để, sau khi loại trừ ấn ký của Thiên Hậu, mới có thể tới triều hội gặp mấy vị đại lão Thần Vương kia, nếu không ta ngay cả quyền lên tiếng cũng không có!”

Hắn ngay lập tức bế quan một lần nữa, mở ra Luân Hồi thiên môn, tiếp tục dùng vô số đạo vận tôi luyện thân thể, để tích lũy của bản thân càng thêm hùng hậu.

Nay hắn đã có trong tay mảnh vỡ thế giới thụ, căn bản không cần lo lắng tu vi tiêu hao, số đạo vận thân thể nguyên thần của hắn có thể dung nạp càng ngày càng ít, mấy ngày sau, cuối cùng đã tích lũy đến trạng thái đỉnh cao.

Hiện nay, thần thể cùng nguyên thần của hắn gần như đã khắc dấu đạo vận, có một loại cảm giác hồn nhiên thiên thành, ta là đại đạo, đại đạo là ta!

“Hôm nay chính là thời cơ ta ra khỏi đạo môn, lấy vu nhập đạo!”

Luân Hồi thiên môn đột nhiên mở ra, Diệp Húc bước nhanh vào bên trong.

Đạo vận vô biên táp thẳng vào mặt, bao phủ lấy hắn, hắn lập tức cảm nhận được một luồng áp lực vô cùng nặng nề áp xuống, luồng áp lực này mạnh ngang thần binh, gần như chỉ trong nháy mắt đã ép thân thể hắn đến dập nát!

“Nếu như không phải ta lĩnh ngộ diệu pháp lấy thân chứng đạo, thì chỉ cần tiến vào đạo môn thôi đã đủ để ép chết ta rồi!”

Diệp Húc hít vào một hơi dài, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy hắn đang ở giữa mười tám tầng địa ngục với ba mươi ba thiên giới, đạo vận dày đặc, tạo thành thế giới hùng vĩ, đạo vận rợp trời hóa thành đao cưa, núi lửa, đồng trụ, núi đao, thiên long, lòng hấp, hoàng nhai, khai thiên cự phủ, cắt chém khắp nơi, nghiền ép, oanh kích, va chạm, bốc hơi, cắt thân thể của hắn, chém nguyên thần của hắn, muốn phá hủy hắn hoàn toàn!

Đây là sự nghiền ép của đại đạo, là đạo hành của hắn phản kích lại chính mình, nhưng lại còn phong phú hưn, mạnh mẽ hơn đạo lý hắn đang dùng để tôi luyện thân thể cùng nguyên thần của mình!

“Tốt! Đây mới là đạo vận chân chính, vừa vặn dùng để tôi luyện thân thể nguyên thần của ta, rút ngắn khoảng cách ta lấy thân chứng đạo, lấy thần chứng đạo!”

Mười vạn tám nghìn lỗ chân lông toàn thân Diệp Húc giãn rộng, chỉ thấy vô số thiên địa đại đạo tuôn ra, chém giết về phía thân thể hắn, nhưng lại bị hắn trực tiếp dùng thân thể hấp thu.

Cùng lúc đó, mi tâm hắn mở ra, ngọc thụ nguyên thần bay lượn trên không, hàng nghìn vạn cành lá tung bay, căn tu chuyển động, hấp thu năng lượng cuồng bạo hỗn loạn ở nơi đây, tự thân tăng cường!

“Hừ? Đại đạo Lục Đạo Luân Hồi?”

Diệp Húc đột nhiên cảm nhận được từ trong vùng tối tăm có một nguồn năng lượng Luân Hồi cường mạnh do Lục Đạo Luân Hồi hình thành, xoay chuyển vòng sinh mệnh của hắn, thay đổi sinh tử của hắn, thậm chí thay đổi cả kết cấu thân thể hắn, khiến hắn không ngừng trẻ lại, tuổi tác cũng không ngừng giảm xuống!



Việc này không chỉ là thay đổi tuổi của hắn, đồng thời cũng khiến tu vi của hắn giảm xuống trình độ thời trẻ tuổi, dường như thời gian đang trôi ngược trong cơ thể Diệp Húc, nghịch chuyển càn khôn!

“Nếu là bị đại đạo của Lục Đạo Luân Hồi bóp méo vòng sinh mệnh của ta, khiến ta trẻ lại, chẳng phải là ta sẽ càng ngày càng yếu, dễ dàng bị nghiền vỡ hay sao? Có điều, đại đạo của Lục Đạo Luân Hồi ta đều đã hiểu rõ, muốn bóp méo vòng sinh mệnh của ta, không có khả năng! Lục đạo nghịch chuyển!”

Diệp Húc tâm niệm vi động, khí thế hoàn toàn bộc lộ, đồng thời vận chuyển Lục Đạo Luân Hồi, chống lại lục đạo trong đạo môn, hai luồng năng lượng Luân Hồi có cùng nguồn gốc, giao phong lẫn nhau, chấn đến hư không trong đạo môn không ngừng rung chuyển!

Đột nhiên, một mặt hoa cái như bầu trời, từ trên cao chụp xuống, từng đạo linh quang dài hẹp giáng xuống, che đậy thiên cơ, thiên địa hỗn độn đóng kín, tử khí tràn tràn ngập khắp nơi, đem Diệp Húc vây ở chính giữa!

“Bốn mươi chín thiên đạo?”

Diệp Húc thần sắc khẽ biến, chỉ thấy ba mươi ba thiên giới, mười tám tầng địa ngục, cùng ba nghìn thế giới lần lượt biến mất, thay vào đó là không gian hồng mông của thiên địa đóng kín, vô tri vô giác, tang thương hoang vu, không bờ bến, không sự sống, vạn vật chỉ là trống không, thậm chí ngay cả vu đạo cùng không thấy!

Thiên đạo như tán ô, bốn mươi chín thiên đạo là cán, bao phủ lấy ba giới thiên địa nhân, thiên đạo nghịch chuyển, đem toàn bộ thế giới sau Luân Hồi thiên môn trở về thủa sơ khai, biến thành hồng mông hỗn độn!

“Thiên đạo nghịch chuyển?”

Diệp Húc khẽ nhíu mày, tình huống này đã vượt ngoài dự liệu của hắn, thiên đạo trực tiếp che đậy nguyên tắc vu đạo, đem thế giới trở về không gian hồng mông, vứt bỏ tất cả quy tắc của vu, cũng tức là nói, bên trong hồng mông hỗn độn, bất kỳ vu pháp vu bảo nào cũng đều không thể phát huy ra uy năng vốn có, mà trở thành phế vật, thậm chí ngay cả ngọc lầu cùng pháp khí chư thiên chư địa do hắn luyện thành cũng không có cách nào vận dụng được!

Thiên đạo nghịch chuyển, không chỉ là nghịch chuyển thời không, đồng thời cũng đánh hắn thành hồng mông hỗn độn, biến hắn thành hồng mông chi khí nguyên thủy nhất!

“Bản thân ta chính là thiên, chính là địa, c lục đạo, chính là thiên đạo, chính là hồng mông, ai cũng không thể nghịch chuyển ta!”

Thân hình Diệp Húc chấn động, nguyên thần từ từ dâng lên, mở ra thời không trong hỗn độn, ngọc thụ bay lượn, không ngừng hấp thu năng lượng từ hồng mông hỗn độn, hấp thu năng lượng của thiên đạo.

Hấp thu năng lượng của thiên đạo lục đạo, tu vi của hắn cũng rơi vào trạng thái tăng vọt, tiếp cận cảnh giới Vu Tổ!

Năm đó khi Diệp Húc vừa mới đặt chân tới thiên giới, chỉ là một tôn Vu Hoàng, nào có ai thèm để mắt đến hắn? Vậy mà bây giờ, hắn lại có thể luyện hóa đỉnh cao Vu Tổ, có thể nói là người đứng đầu xếp dưới Thần Vương, ngoại trừ Thần Vương Đế Quân, không một ai có thể là đối thủ của hắn!

Thậm chí, hắn còn có ý đồ khai tông lập phái, chiếm lấy Ngọc Hư Cung, đuổi Thiên Hậu ra ngoài.

“Nếu như ta khai tông lập phái, tất nhiên không thể lại lấy tên là Hoàng Tuyền Ma Tông, Triều sư bá có ý định sáng lập Hoàng Tuyền Ma Tông trên thiên giới, ta làm sao có thể dành miếng ăn với hắn? Hừ, chi bằng cứ gọi là Ngọc Hư Phủ là được rồi!”

Diệp Húc thầm tính toán trong lòng, dự định dùng tu vi của mình tế luyện lại toàn bộ Ngọc Hư Cung, luyện hết cả tiểu nguyên giới, khiến Thiên Hậu không thể ẩn nấp, từ đó chiếm lấy hoàn toàn nơi đây!

“Thanh Hủy lão ca, Thiên Hậu lúc này chẳng lẽ thật sự không có ở Ngọc Hư Cung?” Diệp Húc khẽ xao động, cười nói.

Thanh Hủy Lão Tổ cười nói: “Lão đệ, ngươi không biết đấy thôi, thiên triều cứ mười năm lại phải tổ cức triều hội một lần, toàn bộ quan viên từ ngũ phẩm trở lên đều phải đến triều kiến Thiên Đế cùng Thiên Hậu, thương nghị thiên hạ đại sự. Triều hội lần trước chính là mười năm trước, do Thiên Hậu chủ trì, mọi người ồn ào nhốn nháo, phân cách phạm vi thế lực, địa bàn, tế bái Thương Thiên Đế Tôn. Triều hội lần này, lão gia nhà ta Thái Hư Thần Vương sợ rằng địa bàn của mình bị người ta chia cắt, nên cũng đã đi rồi.”

Diệp Húc không khỏi nổi nên hứng thú, khẽ khom người cười nói: “Thì ra là các đại lão thiên triều tụ họp phân chia địa bàn, ta thân là Ngọc Hư Phủ chủ, Quang Chính Đại Phu, quan cư tam phẩm, nên có địa bàn rộng lớn đến đâu?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Độc Bộ Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook