Độc Bộ Thiên Hạ

Chương 136: Liên bạo tám lần

Thạch Trư

27/02/2013

Hạ Mộ Bạch hoảng sợ, vội vàng thu hồi đồng đỉnh, tế lên đỉnh đầu, chớp chớp mắt, vùi sát khí trong lòng xuống, khổ sở đáng thương nói: “Đại ca ca, người ta vẫn là trẻ con, trẻ người non dạ, ngươi thật sự nhẫn tâm động thủ sao?”

Hắn mới mười một mười hai tuổi, chỉ cao tới ngực Diệp Húc, phấn điêu ngọc mài, làm cho người ta không nhịn được tâm sinh yêu thương, hận không thể ôm hắn vào ngực, bóp bóp khuôn mặt trắng mịn kia.

“Trẻ con làm sai, tất phát trách phạt, nếu không sau này sẽ coi trời bằng vung.”

Diệp Húc mỉm cười, sát khí trong mắt càng đậm, cũng không vì Hạ Mộ Bạch còn nhỏ, thiên tư xuất chúng mà tha cho nó, chỉ cần dám động thủ với hắn, mặc kệ già trẻ lớn bé, Diệp Húc đều phải diệt trừ hết!

Hạ Mộ Bạch nhìn như một đứa trẻ hồn nhiên, cả người vô hại, chẳng qua người còn nhỏ, lại lòng lang dạ sói. Diệp Húc cùng hắn không thù không oán, chỉ vì khiến vu bảo dính máu, liền tính toán xử lý Diệp Húc, có thể nói là lạm sát người vô tội, tuổi còn nhỏ, đã có bản sắc của kẻ có dã tâm rồi!

“Anh bạn nhỏ, mau giơ mông ra, để thúc thúc đánh cho hai trượng, thúc thúc sẽ không tức giận nữa!” Diệp Húc giơ Bàn long kim trượng lên, dịu dàng nói.

“Ngươi chỉ lớn hơn ta có hai tuổi, đều là vắt mũi chưa sạch, cũng dám tự xưng thúc thúc?” Hạ Mộ Bạch đột nhiên thả người nhảy dựng lên, dưới chân xuất hiện một cái nguyên khí đại đỉnh, bện ra đủ loại phù văn đạo lý, gào thét lao đi phương xa.

“Chờ ta tu luyện đến Chân Nguyên kỳ, tế luyện khẩu đồng đỉnh này thành chín, kẻ thứ nhất phải giết chính là ngươi!” Thanh âm hắn từ xa xa truyền đến.

Diệp Húc không đuổi theo, mà nhíu nhíu mày, tên tiểu quỷ này tốc độ cực nhanh, hắn căn bản không thể đuổi kịp, hơn nữa dù có thể duổi kịp, hắn cũng không chắc là sẽ bắt được Hạ Mộ Bạch.

Hắn dựa vào chính là Bàn long kim trượng, kỳ thật tu vi kém xa Hạ Mộ Bạch, nếu thật sự động thủ, chẳng biết hươu sẽ chết về tay ai.

“Các môn phái Bách Hoa, Thất Sát, La Sát, chỉ sợ chưa thể dạy dỗ ra đệ tử xuất sắc như vậy, chẳng lẽ tiểu quỷ này là người của thế lực khác?”

Diệp Húc lâm vào suy tư, có thể dạy bảo ra nhân tài như thế, thế lực phía sau Hạ Mộ Bạch chắc chắn lớn đến kinh người, không phải là vu hoang thế gia cổ xưa, cũng là ma đạo môn phái khổng lồ như trong Bách Man Sơn.

“Tư chất tên tiểu quỷ này quả thực như yêu nghiệt vậy, tu luyện đến Chân Nguyên kỳ cũng thoải mái, tuy nhiên ta có một quả chu quả trong tay, cũng có thể trong thời gian ngắn đề thăng tu vi, đến lúc đó ai thua ai thắng, còn chưa có định luận!”

Diệp Húc nhấc chân đi đến Giao Long đàm, hắn rốt cuộc hạ quyết tâm, luyện hóa chu quả trước, nâng cao tu vi bản thân rồi mới tranh đoạt với tinh anh các phái tiến vào Vu Hồn giới.

“Quyết đấu với cao thủ như vậy, là một chuyện may mắn! Vì tỏ lòng tôn trọng với bọn họ, ta sẽ đánh bại tất cả, giẫm lên thi thể chúng, dùng máu chúng đến đúc thành đường ta đi!”

Giao Long đàm hoàn toàn là nơi nguy hiểm nhất trong tầng thứ nhất của Vu Hồn giới, nơi này có một con ác giao sinh sống, là cấm địa trong cấm địa.

Giao long, thấp nhất tương đương với cao thủ Nguyên Đan kỳ, hơn nữa khí lực vô cùng hùng mạnh, bình sinh thích giết chóc, tuyệt đối cùng đẳng cấp với dạng cao thủ như giáo chủ một môn phái, thưc lực dù không bằng Bách Hoa cung chủ, chỉ sợ cũng không kém mấy.

Bởi vậy, có rất ít vu sĩ đến Giao Long đàm mạo hiểm, hơn nữa nơi đó ít bảo vật, phần lớn bị ác giao trong đầm thu đi, kiến tạo yêu long hành cung.

Diệp Húc lựa chọn đi Giao Long đàm luyện hóa chu quả, với suy nghĩ không ai quấy rầy, chỉ cần không gặp con ác giao kia, sẽ không cần lo lắng nguy hiểm.

Hắn dừng lại ngoài Giao Long đàm, không dám đi vào.

Diệp Húc lấy chu quả ra, quả chu quả này là bảo vật hắn giết xong Trần Bác Thất Sát cung lấy được, gần như là vì một quả trái cây suýt nữa mất mạng trong tay cự mãng.

Chu qua chưa chín hoàn toàn, mặc dù rời khỏi cành lá, nhưng vẫn tuôn ra vạn tự hình phù văn, thu nguyên khí trong không khí.

Nếu Diệp Húc có thể chờ thêm một đoạn thời gian nữa, chu quả này liền chín hoàn toàn, dược hiệu sẽ càng mạnh hơn.



Ở Vu Hồn giới, mỗi giây mỗi phút đều cực kỳ quý báu, Diệp Húc không thể chờ được, trực tiếp nuốt chu quả vào, thúc dục nguyên khí luyện hóa.

Ầm ầm!

Trong đan điền của hắn đột nhiên truyền đến tiếng nổ vang như tiếng sấm, dược lực chu quả đột nhiên bùng nổ, chỉ trong chốc lát nguyên khí tràn ngập hết đan điền, kinh mạch, đều tràn đầy, thậm chí tràn theo lỗ chân lông, nháy mắt làm mạch máu dưới xa của hắn căng muốn vỡ ra!

Nguyên khí tràn ngập toàn thân hắn, thậm chí mang theo huyết vụ nhàn nhạt, hồi lâu không tiêu tan!

Đan điền Diệp Húc, không ngờ bị dược lực chu quả lần đầu bộc phát, mở rộng ra, gần như có xu thế muốn nổ tung!

Vu sĩ tu luyện đến Cố Nguyên cảnh, thể tích đan điền đã định hình, sẽ không hề tăng thêm, mà dược lực chu quả lại mở rộng đan điền của hắn ra, nháy mắt liền tăng thêm vài lần!

Kinh mạch của hắn cũng thế, bị nguyên khí điên cuồng làm cho chiều rộng cũng mở ra, kín đầy vết nứt to nhỏ, bất cứ lúc nào cũng có thể vỡ ra!

Nếu không phải hắn tu luyện Cửu chuyển nguyên công và Chu thiên tinh đấu thuật luyện khí, đan điền và kinh mạch cực kỳ rộng, hơn xa các vu sĩ khác, chỉ sợ dược lực chu quả bùng nổ lần đầu tiên sẽ dễ dàng làm cho hắn nổ tan xác mà chết!

Diệp Húc vội vàng vận chuyển Cửu chuyển nguyên công, ra sức hấp thu nguyên khí đang bạo tăng ra ngoài này, tốc độ vận chuyển của môn công pháp này, được hắn tăng lên đến cực hạn, lấy một tốc độ khó có thể tưởng tượng được lao đi.

Nguyên khí của hắn có chứa sức sống bừng bừng, không ngừng chữa trị thương tổn ở đan điền và kinh mạch.

Đột nhiên một tiếng ầm nữa lại vang lên, dược lực chu quả bùng nổ lần thứ hai, Diệp Húc phun ra một búng máu tươi, búng máu này vừa mới phun ra, liền hóa thành tro tàn!

“Không phải chứ, vẫn còn?”

Diệp Húc chỉ cảm thấy dược lực bùng phát lần thứ ba sắp đến, vội vàng tâm niệm khẽ động, ngọc lâu chìm vào trong đan điền, trấn áp dược lực xuống, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra.

Dược lực bùng phát lần thứ hai, khiến đan điền và kinh mạch của hắn lại mở rộng ra, những vết nứt vừa mới chữa trị bị đầy đến bất cứ lúc nào đều có thể vỡ ra.

Hiệu lực của linh quả này, trên những gì hắn tưởng tượng, nếu là người khác, chỉ sợ dược lực bùng phát lần thứ nhất sẽ bị tràn đầy mà nổ tan xác!

“Hóa ra ăn dược cũng có thể chết người…”

Diệp Húc khẩn trương tu luyện, vì hắn phát hiện dược lực của chu quả càng ngày càng mạnh, ngọc lâu cũng sắp không trấn áp được.

Trong cơ thể hắn, nguyên công vận chuyển với tốc độ cao, nguyên khí lao đi cực nhanh, không ngừng dung nhập thân thể, tóc và da hắn, làm dịu từng góc trên khắp cơ thể hắn.

Tốc độ vận chuyển nguyên công vẫn tăng mạnh, lúc mới bắt đầu, thời gian hắn hô hấp một lần liền vận chuyển một trăm chuyển, không qua bao lâu, tốc độ liền đạt tới hai trăm chuyển, thời gian dần trôi, tốc độ vận chuyển càng lúc càng nhanh, gần đạt tới một ngàn chuyển.

Đây là lần đầu tiên hắn tu luyện Cửu chuyển nguyên công xa xỉ như thế, bất kể tiêu hao, tu vi tiến cảnh môn công pháp này lập tức tăng vọt.

Diệp Húc chỉ cảm thấy thân thể mình càng ngày càng dũng mãnh, từng luồng lực lượng tràn vào tứ chi bách hải, da hắn cứng cỏi mà mềm dẻo, xương cốt cứng như vu bảo, lực lượng trong cơ thể sung mãn, từng cái gân lớn giống như kính cung lợi nỏ, khẽ động cái liền phát ra tiếng thình thình!

Đột nhiên, tốc độ vận hành của Cửu chuyển nguyên công tăng lên gấp đôi, nguyên khí trong đan điền nhanh chóng thay đổi, từ màu lam biến thành màu lục!



Hắn khổ tu hơn ba tháng, rốt cuộc tăng nguyên công lên tầng thứ sáu, thậm chí ngay cả vị tổ tiên khai phủ Diệp gia cũng không tu luyện đến cảnh giới đó!

Vù vù!

Diệp Húc chợt nhìn thấy, khi nguyên công đệ lục chuyển tâm pháp vận hành, nguyên khí của hắn hóa thành một đám phù văn phức tạp huyền ảo, rất nhỏ, chen nhau chui vào huyết mạch, huyết quản, xương cốt, đan điền, kinh mạch, tóc da.

Những phù văn rậm rạp đó len lỏi vào từng góc trong cơ thể hắn, làm cho sức chống chịu của thân thể hắn tăng lên, còn khủng bố hơn ban nãy!

Hắn đột nhiên nhớ tới nguyên khí đại đỉnh của Hạ Mộ Bạch, tâm lĩnh ngộ: “Cửu chuyển nguyên công là đem cơ thể của ta trở thành vu bảo để tôi luyện, cùng phương thức với chín cái nguyên khí đại đỉnh kia!”

Ầm ầm!

Ngọc lâu rốt cuộc không thể trấn áp được dược lực lần thứ ba của chu quả, nguyên khí càng khổng lồ tràn vào thân thể hắn, gấp mấy lần lần thứ hai, sắc mặt Diệp Húc đỏ lên, cũng không thảm hại như lần thứ hai, mà là cố gắng chịu đựng nguồn dược lực khổng lồ cuồng bạo như thế.

Đan điền, kinh mạch của hắn mở rộng ra thêm năm sáu lần, trải qua phù văn của Cửu chuyển nguyên công đệ lục trọng rèn luyện, càng thêm cứng rắn, thân hình cũng dũng mãnh hơn mấy lần.

Diệp Húc thậm chí hoài nghi, nếu mình cầm Bàn long kim trượng toàn lực ra một kích, có thể đánh nát Cổ phác đồng đỉnh của Hạ Mộ Bạch không.

Đợt dược lực thứ tư tới, lại khiến đan điền và kinh mạch của hắn mở rộng thêm.

Mỗi lần dược lực chu quả bùng phát, đan điền cùng kinh mạch của hắn sẽ lại mở rộng ra một lần, và càng thêm cứng cỏi, khó có thể lại bị khai phá, bởi vậy mỗi lần đan điền và kinh mạch của hắn khai phá, có nghĩa là nguyên khí của hắn càng thêm ngưng thật so với trước, chất lượng càng cao!

Này đại biểu cho, mỗi lần dược lực chu quả bùng phát, làm cho tu vi cảnh giới của hắn ngạnh sinh sinh đề thăng một tiểu cảnh giới!

Diệp Húc vốn chỉ là Cố Nguyên nhất phẩm, dược lực bùng phát lần đầu tiên, liền đưa tu vi hắn tăng lên nhị phẩm, lần thứ hai tăng lên tam phẩm.

Tiếp theo đó là tứ phẩm, ngũ phẩm, một đường tăng lên!

Loại tốc độ tăng trưởng tu vi này, ngay cả Diệp Húc đều cảm thấy thật khủng bố!

Dược lực chu quả bùng phát lần thứ tám, hắn không ngờ hoàn toàn luyện thành Cửu chuyển nguyên công đệ lục trọng, nguyên khí từ màu lục hóa thành màu da cam, tự nhiên tiến hoa ra phù văn càng phức tạp hơn, rèn luyện thân thể hắn.

Tu vi của hắn cũng bước vào Cố Nguyên cửu phẩm, nhảy qua tám tiểu cảnh giới, chỉ thiếu một bước liền có thể trở thành vu sĩ Dung Nguyên nhất phẩm.

Đến đây, dược lực chu quả rốt cuộc hết.

“Thật đáng tiếc, quả chu quả này chỉ chín được có chín phần, nếu là chín hoàn toàn, tất nhiên sẽ có lần bùng phát thứ chín, tăng tu vi của ta đến Dung Nguyên kỳ!”

Diệp Húc có chút tha, dược hiệu chu quả mạnh, khiến hắn có một loại cảm giác đê mê, nếu có thể trộm thêm mấy quả, như vậy hắn có thể luyện Cửu chuyển nguyên công lên cảnh giới đệ cửu trọng, gần như là chuyện chắc chắn.

Tuy nhiên, hắn cũng hiểu rõ, con cự mãng thủ hộ chu quả kia, là đại yêu có trình độ ngang với Ưng tiên sinh, lợi hại vô cùng, lúc này tuy thực lực hắn tăng lớn, nhưng giao thủ với con cự mãng kia, vẫn không nắm chắc được như trước.

Lợi dụng linh đan diệu dược nâng cao tu vi, cảnh giới bất ổn, dễ tẩu hỏa nhập ma, Diệp Húc lại chẳng hề để ý điểm này, hắn dùng chu quả cưỡng ép đề thăng tu vi, Cửu chuyển nguyên công cũng không ngừng cải tạo nguyên khí, làm nguyên khí hóa thành màu da cam, cực kỳ tinh thuần, căn bản không có khả năng tẩu hỏa nhập ma.

“Nếu có cơ hội, nhất định phải trộm hết mấy quả chu quả kia, tốt nhất là nhổ cả gốc chu linh căn kia, trồng trong ngọc lâu của ta!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Độc Bộ Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook