Chương 547: Lừa người chết không đền mạng
Thạch Trư
22/08/2013
Liệt Hỏa Minh Tôn tuy bị Diệp Húc lấy Thiên Địa Pháp Tướng của Hạ Trung
Đường thúc giục, chẳng qua mỗi lần như thế thì uy lực Thiên Địa Pháp
Tướng liền giảm đi một phần. NHưng lúc này Diệp Húc lấy được Thập Điện
Diêm La Ma Hoàng Đại Điển, bên trong có cấm pháp mà Liệt Hỏa Minh Tôn tu luyện khi còn sống, Đại Phần Thiên Ma Long Trang Nghiêm Kinh.
Đại Phần Thiên Ma Long Trang Nghiêm Kinh đó cũng không đầy đủ, hơn nữa bản thân Diệp Húc cũng không thể tu luyện, nhưng hắn dùng thân thể Liệt Hỏa Minh Tôn tu luyện môn cấm pháp này lại càng tăng thêm sức mạnh, thậm chí cả Thiên Địa Pháp Tướng của Hạ Trung Đường cũng bị ô nhiễm, linh khí linh lực toàn thân đều hóa thành ma khí cuồn cuộn.
Lúc này hắn thúc giục thân thể Liệt Hỏa Minh Tôn cũng không lo Thiên Địa Pháp Tướng yếu đi nữa, cuối cùng cũng có thể duy trì trạng thái chiến đấu của Liệt Hỏa Minh Tôn.
Hắn tung mồi nhử cho Bảo Hiền Minh Tôn và Tu Đề Minh Tôn, đồng thời cũng ném ra uy hiếp.
Với Ma tộc mà nói, mỗi một luân hải chính là một xiềng xích của vu sĩ Ma tộc, lên mỗi một tầng lại càng khó đột phá. Không biết bao nhiêu cường nhân Ma tộc bị nhốt ở cảnh giới đỉnh phong mãi không thể khai thông luân hải tiếp theo.
Nhưng nếu khai thông được thì tu vi và thực lực của bọn họ sẽ tăng mạnh hơn mấy lần. Nhất là vương tộc và hoàng tộc, luân hải của bọn họ so với kẻ khác đều rộng lớn hơn, lúc đó thực lực sẽ nâng cao mấy chục thậm chí là mấy trăm lần, còn hơn cả vu sĩ nhân loại yêu tộc tăng lên cả một cảnh giới lớn!
Bảo Hiền Minh Tôn và Tu Đề Minh Tôn đều là những người có Tam Bất Diệt cảnh Thiên Địa Pháp Tướng bất diệt đỉnh phong, phải khai thông luân hải thứ chín mới có thể trở thành Nhân Hoàng, thậm chí là tiến vào cảnh giới Vu Hoàng.
Nhưng luân hải thứ chín lại cực kỳ thần bí, là một cửa khó thông qua nhất trong cửu đại luân hải, sau khi đột phá nó rồi, nó lại là một cửa với thực lực cũng tăng lên nhiều nhất. Lấy tu vi thực lực hiện tại thì bọn họ căn bản không thể tìm kiếm ra phương pháp khai thông luân hải thứ chín.
Nhưng nếu có một vị Nhân Hoàng Ma tộc mở rộng thâm thần để bọn họ quan sát thân thể, xem xét cấu tạo luân hải, có lẽ họ sẽ tìm được con đường tắt mở ra luân hải thứ chín, trở thành Nhân Hoàng của Ma tộc.
Nếu có thể làm đến bước đó, bọn họ đã không còn là Đại Minh Tôn Vương nữa, mà là nhân vật có thực lực tăng vọt gấp chục thậm chí trăm lần, có thể ngồi ngang với các vịđiện chủ các đại thần điện Ma tộc!
Có khi bọn họ còn có thể trở thành Điện chủ của một thần điện nào đó!
Ma tộc lấy thực lực vi tôn, cho nên điều này với bọn họ mà nói vô cùng hấp dẫn.
Nhất là với Tu Đề Minh Tôn thì thứ dụ hoặc này lại càng lớn hơn. Liệt Hỏa Minh Tôn là hoàng tộc Đế Thích, Tu Đề Minh Tôn cũng là hoàng tộc Đế Thích, có cùng cấu tạo luân hải. So với Già La Minh Tôn và Bảo Hiền Minh Tôn, ông ta càng có thể lấy được bí mật của Nhân Hoàng Đế Thích, càng dễ dàng đột phá đến cảnh giới Nhân Hoàng!
Chẳng qua, muốn Tu Đề Minh Tôn và Bảo Hiền Minh Tôn đầu nhập vào Diệp Húc thì hoàn toàn không có khả năng.
Bọn họ thân là Đại Minh Tôn Vương của Sâm La Thần Điện, cấp dưới của Ma Hoàng, dưới một người mà trên hàng tỉ người, địa vị tôn quý biết bao. Diệp Húc chẳng qua chỉ là một nhân tộc mà tu vi còn không bằng bọn họ, cho dù là Điện chủ của thần điện Ma tộc có tu vi cao xa hơn họ bao nhiêu cũng không thể làm cho bọn họ thay đổi, phản bội Ma Hoàng.
“Bảo chúng ta phản bội Ma Hoàng mà đầu nhập vào ngươi?”
Tu Đề Minh Tôn cười lạnh nói: “Ngươi cũng đừng nghĩ nữa! Cho dù ngươi có giết chúng ta, chúng ta cũng tuyệt không phản bội Ma Hoàng mà đi đầu nhập vào một tên nhân loại!”
“Không sai, sĩ có thể giết chứ không thể nhục! Đầu nhập vào ngươi, uy danh ngàn năm của hai người chúng ta sẽ mất hết, thà chết đi còn hơn!” Bảo Hiền Minh Tôn ồm ồm nói.
Già La Minh Tôn cũng không nhịn được nhíu mày, nói: “Diệp lão đệ, Ma tộc ta có tôn nghiêm của Ma tộc, bảo bọn họ đầu nhập vào đệ so với giết bọn họ còn khó hơn. Lời này đừng nhắc lại nữa, xử lý hai tên khốn kiếp này trước rồi tính!”
Bảo Hiền Minh Tôn cười ha ha, điềm nhiên nói: “Muốn giết chúng ta ư? Dù ngươi có được thân thể của Liệt Hỏa Minh Tôn thì cũng chẳng thể làm được! Hai người bọn ta thân thể bất tử, nguyên thần bất diệt, Thiên Địa Pháp Tướng vĩnh tồn, trừ phi ngươi là Nhân Hoàng, còn không thì đừng hòng có thể giết được bọn ta!”
Hao Thiên Khuyển vội kêu lên: “Ta đầu nhập vào ngươi, mau cứu ta ra!”
“Các ngươi từ chối ta là muốn tìm chết ư?”
Diệp Húc không để ý tới lời của Hao Thiên Khuyển, sau lưng hiện ra Trảm Tiên Đài, Chiêu Hồn Phiên bay phất phới. Hắn cười lạnh nói: “Thân thể Tam Bất Diệt, người khác có lẽ không giết được ngươi, nhưng với ta thì chẳng hề khó. Không chỉ các ngươi, ngay cả sơn môn hộ pháp của Tiểu Quang Minh Thánh Địa, Bảo Nguyên Đại Thiền sư, cũng đã chết dưới Trảm Tiên Đài của ta!”
“Ta hỏi lại các ngươi một câu, tóm lại là có đầu nhập vào ta hay không?”
Diệp Húc hét lớn, giao Trảm Tiên Đài cho Liệt Hỏa Minh Tôn tế lên. Tòa Trảm Tiên Đài này ở trong tay Liệt Hỏa Minh Tôn còn dũng mãnh hơn hẳn khi ở trong tay hắn, chém giết một tên Đại Minh Tôn Vương Tam Bất Diệt cảnh đỉnh phong cũng chẳng nói chơi!
Trảm Tiên Đài có tổng cộng sáu món bất diệt chi bảo, mỗi một món vu bảo có uy năng cực kỳ quỷ dị. Già La Minh Tôn vẫn còn thấy sợ hãi món bảo vật này, lập tức cười độc ác, nói: “Lúc trước tòa Trảm Tiên Đài này không có ai tế mà suýt nữa đã chém được cả lão tử ta. Diệp lão đệ, ngươi cho Liệt Hỏa Minh Tôn tế Trảm Tiên Đài lên, xử hai con hỗn cẩu kia thật dễ dàng! Mau mau ra tay, chém chết hai tên khốn này, lão tử phải lấy thi thể chúng luyện thành vu bảo, sau đó luyện Thiên Địa Pháp Tướng của chúng thành nguyên thần thứ hai, cho ngươi có thể hoàn toàn thúc giục Liệt Hỏa Minh Tôn, phát huy ra thực lực của Nhân Hoàng!”
Sắc mặt Tu Đề Minh Tôn và Bảo Hiền Minh Tôn cùng kịch biến, Già La Minh Tôn nói tòa Trảm Tiên Đài này có thể chém bọn họ, như vậy chắc chắn nó có thể khiến bọn họ thân tửđạo tiêu, tuyệt không nói khoác!
“Không ngờ hai chúng ta cũng có ngày hôm nay…” Tu Đề Minh Tôn cảm thán một tiếng, nhắm mắt ngưng thần ngồi chịu chết trên hoa sen.
Bảo Hiền Minh Tôn trừng lớn đôi mắt trâu, gầm thét: “Ngươi có giết ta, ta cũng không đầu hàng!”
Diệp Húc cười ha ha, bất chợt thu lại Trảm Tiên Đài và Liệt Hỏa Minh Tôn, tán thưởng nói: “Hai vị không hổ là Đại Minh Tôn Vương của Sâm La Thần Điện, Diệp mỗ vô cùng khâm phục.”
“Có nịnh hót mấy lão tử cũng không hàng ngươi!” Bảo Hiền Minh Tôn lỗ mũi phun khói, cả giận nói.
Mà Tu Đề Minh Tôn cũng hừ lạnh một tiếng, thản nhiên nói: “Cho dù miệng ngươi có phun hoa sen, lưỡi trát kim liên cũng không thể làm cho chúng ta hồi tâm chuyển ý, phản bội Ma Hoàng đầu nhập vào ngươi!”
Diệp Húc khẽ mỉm cười, sau đầu hắn đột nhiên xuất hiện một mảng thế giới, Thập Điện Diêm La bừng bừng xuất ra, tạo thành Thập Giới U Minh ma thổ, từng tầng thế giới U Minh, thật đồ sộ.
“Thập Điện Diêm La Ma Hoàng Đại Điển!” Bảo Hiền Minh Tôn ngẩn ra, thất thanh kêu lên.
Tu Đề Minh Tôn cũng mở to mắt ngơ ngác nhìn thế giới sau đầu Diệp Húc, một bộ dáng khó có thể tin được.
Lão đột nhiên nhớ tới Ma Hoàng từng vô tình cố ý nói qua, ông ta có một đứa con lưu lạc đến nhân gian, bái vào môn hạ Hoàng Tuyền Ma Tông, lập tức bừng tỉnh đại ngộ.
Già La Minh Tôn cũng nghẹn họng nhìn trân trối, đứng nguyên tại chỗ hồi lâu không nói nên lời.
Lão cùng Diệp Húc có tình cảm thâm hậu, hơn nữa ở chung khá lâu, đương nhiên biết lúc trước Diệp Húc chưa từng tu luyện qua Thập Điện Diêm La Ma Hoàng Đại Điển.
Lúc trước ở trong Ân Khư, hắn còn không biết tên họ của Ma Hoàng. Nếu thật sự là con của Ma Hoàng thì sao có thể không biết tên tuổi của phụ thân mình?
“Chẳng lẽ tiểu tử này đã xử lý đứa con riêng của Ma Hoàng kia nên cướp được cả Thập Điện Diêm La Ma Hoàng Đại Điển?”
Già La Minh Tôn vô cùng nghi ngờ, thầm nhủ: “Không phải là Diệp lão đệ muốn lừa hai tên hỗn cẩu này, để cho chúng nghĩ hắn là con trai Ma Hoàng chứ?”
Hoàng Tuyền Ma Tông, ở trong Quy Ẩn Đại Điện trên đỉnh Linh Ẩn Phong nơi Thiều Công Triều ở, đột nhiên một thanh âm vang lên.
“Thiếu Bảo tên tiểu tử thối này, hỏng đến không thể cứu được nữa, ngay cảĐại Minh Tôn Vương mà cũng dám lừa!”
Triều Công Thiều cười mắng: “Bà nó, tiểu tử này còn dám giả mạo làm con trai Ma Hoàng, chẳng lẽ không sợ bị hai tên Đại Minh Tôn Vương này vạch trần sao?”
Ứng Tông Đạo khoanh chân ngồi bên cạnh ông ta, nhàn nhạt đáp: “Sao có thể bị vạch trần? Thập Điện Diêm La Ma Hoàng Đại Điển mà hắn tu luyện đúng là tâm pháp chính tông mà Ma Hoàng sáng tạo, dù là Ma Hoàng cũng chẳng thể bới móc được gì.”
Triều Công Thiều tán thưởng không ngừng, cười nói: “Tiểu tử này hư hỏng đến cặn bã rồi, so với ngươi năm đó thậm chí còn hậu sinh khả úy!”
Sắc mặt Ứng Tông Đạo quẫn, phẫn nộ nói: “Thầy, năm đó ta có đến mức thế không?”
“Cũng tầm đó, có đôi khi còn hơn cả Diệp Thiếu Bảo ấy chứ…” Triều Công Thiều cười ha ha.
Dưới Vô Vọng Thiên Bích, Diệp Húc thu khí thế lại, mỉm cười nói: “Hai vị, giờ các ngươi có thể quy thuận ta chứ?”
“Ngài là Thiếu chủ?”
Bảo Hiền Minh Tôn kinh hãi, vội vàng đứng dậy, lập tức lại bị một bàn tay to thò ra từ vách tường Vô Vọng Thiên Bích đè xuống, thất thanh nói: “Nhị Thái Tửđiện hạ!”
“Chớ có lên tiếng!”
Sắc mặt Diệp Húc phát lạnh, hắn hừ một tiếng, nói: “Nơi này là Hoàng Tuyền Ma Tông chứ không phải là Sâm La Thần Điện, ngươi hô to như thế chẳng lẽ muốn tất cả mọi người biết thân phận thật sự của ta chăng?”
Bảo Hiền Minh Tôn rùng mình một cái, nhớ ra Ứng Tông Đạo thần thông quảng đại, nếu làm ầm lên quả thật dễ dàng rơi vào trong tai Ứng Tông Đạo, đưa thái tử vào hiểm địa, vội vàng câm miệng.
Lão ngẫm nghĩ một lát, lập tức đứng dậy, chống lại trấn áp của Vô Vọng Thiên Bích, cung kính vái Diệp Húc ba cái, sau đó mới ngồi xuống, kính cẩn nói: “Lão Ngưu nguyện ý quy hàng, bái kiến chủ công.”
Diệp Húc ừ một tiếng, nhìn về phía Tu Đề Minh Tôn, thản nhiên nói: “Tu Đề, ngươi không bái lạy ta?”
Tu Đề Minh Tôn vẫn còn nghi ngờ, nghe vậy chần chừ một lúc lâu, bất đắc dĩđứng dậy bái tam bái, nói: “Tu Đề bái kiến Thiếu… chủ công!”
“Tu Đề, ta biết ngươi vẫn còn nghi ngờ.”
Diệp Húc chắp hai tay sau lưng ra vẻ bí hiểm, thản nhiên nói: “Người phái các ngươi tới giết Già La Minh Tôn kia, mục đích thật sự cũng không phải vì giết Già La, mà là để cho các ngươi đầu nhập vào ta, giúp đỡ ta! Kỳ thật Già La Minh Tôn sớm đã đầu nhập cho ta, thứ muốn chính là Hoàng Tuyền Ma Tông này, Hoàng Tuyền Ma Tông chính là trạm thứ nhất để Sâm La Thần Điện chúng ta bước vào nhân gian! Già La, ngươi tới nói cho bọn họ xem có chuyện đó hay không?”
Già La Minh Tôn ngẩn ra, cuống quít gật đầu, ồm ồm nói: “Đúng là vậy, đúng là vậy.”
“Thì ra là thế.”
Nghi hoặc còn sót lại trong lòng Tu Đề Minh Tôn đã được giải quyết dễ dàng, lão không khỏi cảm thán muôn vàn, thầm nhủ: “Mỗi một cửđộng, mỗi một tiếng nói của Vu Hoàng đều hàm chứa ngụ ý sâu xa. Nếu không có điện hạ giải thích thì ta sao có thể nghĩđược ngọn nguồn trong đó, suýt nữa ta đã làm hỏng chuyện lớn của Ma Hoàng bệ hạ…”
Diệp Húc mỉm cười nói: “Các ngươi an tâm chớ nóng, ta đi mời Ứng sư huynh ra tay, nói là các ngươi đã quy thuận ta, để huynh ấy đưa các ngươi ra.”
Hai người cung kính nhìn Diệp Húc rời đi.
Bảo Hiền Minh Tôn vô cùng xúc động, nói: “Không ngờ chủ công lại thật sự ở nơi đây, vừa rồi ngài ấy dọa Lão Ngưu chết khiếp, cứ tưởng cái mạng này không giữđược nữa…”
“Đừng nói!”
Tu Đề Minh Tôn cả giận: “Ngươi còn ầm ĩ nữa, hay là muốn bất nghĩa hãm hại chủ công?”
Đại Phần Thiên Ma Long Trang Nghiêm Kinh đó cũng không đầy đủ, hơn nữa bản thân Diệp Húc cũng không thể tu luyện, nhưng hắn dùng thân thể Liệt Hỏa Minh Tôn tu luyện môn cấm pháp này lại càng tăng thêm sức mạnh, thậm chí cả Thiên Địa Pháp Tướng của Hạ Trung Đường cũng bị ô nhiễm, linh khí linh lực toàn thân đều hóa thành ma khí cuồn cuộn.
Lúc này hắn thúc giục thân thể Liệt Hỏa Minh Tôn cũng không lo Thiên Địa Pháp Tướng yếu đi nữa, cuối cùng cũng có thể duy trì trạng thái chiến đấu của Liệt Hỏa Minh Tôn.
Hắn tung mồi nhử cho Bảo Hiền Minh Tôn và Tu Đề Minh Tôn, đồng thời cũng ném ra uy hiếp.
Với Ma tộc mà nói, mỗi một luân hải chính là một xiềng xích của vu sĩ Ma tộc, lên mỗi một tầng lại càng khó đột phá. Không biết bao nhiêu cường nhân Ma tộc bị nhốt ở cảnh giới đỉnh phong mãi không thể khai thông luân hải tiếp theo.
Nhưng nếu khai thông được thì tu vi và thực lực của bọn họ sẽ tăng mạnh hơn mấy lần. Nhất là vương tộc và hoàng tộc, luân hải của bọn họ so với kẻ khác đều rộng lớn hơn, lúc đó thực lực sẽ nâng cao mấy chục thậm chí là mấy trăm lần, còn hơn cả vu sĩ nhân loại yêu tộc tăng lên cả một cảnh giới lớn!
Bảo Hiền Minh Tôn và Tu Đề Minh Tôn đều là những người có Tam Bất Diệt cảnh Thiên Địa Pháp Tướng bất diệt đỉnh phong, phải khai thông luân hải thứ chín mới có thể trở thành Nhân Hoàng, thậm chí là tiến vào cảnh giới Vu Hoàng.
Nhưng luân hải thứ chín lại cực kỳ thần bí, là một cửa khó thông qua nhất trong cửu đại luân hải, sau khi đột phá nó rồi, nó lại là một cửa với thực lực cũng tăng lên nhiều nhất. Lấy tu vi thực lực hiện tại thì bọn họ căn bản không thể tìm kiếm ra phương pháp khai thông luân hải thứ chín.
Nhưng nếu có một vị Nhân Hoàng Ma tộc mở rộng thâm thần để bọn họ quan sát thân thể, xem xét cấu tạo luân hải, có lẽ họ sẽ tìm được con đường tắt mở ra luân hải thứ chín, trở thành Nhân Hoàng của Ma tộc.
Nếu có thể làm đến bước đó, bọn họ đã không còn là Đại Minh Tôn Vương nữa, mà là nhân vật có thực lực tăng vọt gấp chục thậm chí trăm lần, có thể ngồi ngang với các vịđiện chủ các đại thần điện Ma tộc!
Có khi bọn họ còn có thể trở thành Điện chủ của một thần điện nào đó!
Ma tộc lấy thực lực vi tôn, cho nên điều này với bọn họ mà nói vô cùng hấp dẫn.
Nhất là với Tu Đề Minh Tôn thì thứ dụ hoặc này lại càng lớn hơn. Liệt Hỏa Minh Tôn là hoàng tộc Đế Thích, Tu Đề Minh Tôn cũng là hoàng tộc Đế Thích, có cùng cấu tạo luân hải. So với Già La Minh Tôn và Bảo Hiền Minh Tôn, ông ta càng có thể lấy được bí mật của Nhân Hoàng Đế Thích, càng dễ dàng đột phá đến cảnh giới Nhân Hoàng!
Chẳng qua, muốn Tu Đề Minh Tôn và Bảo Hiền Minh Tôn đầu nhập vào Diệp Húc thì hoàn toàn không có khả năng.
Bọn họ thân là Đại Minh Tôn Vương của Sâm La Thần Điện, cấp dưới của Ma Hoàng, dưới một người mà trên hàng tỉ người, địa vị tôn quý biết bao. Diệp Húc chẳng qua chỉ là một nhân tộc mà tu vi còn không bằng bọn họ, cho dù là Điện chủ của thần điện Ma tộc có tu vi cao xa hơn họ bao nhiêu cũng không thể làm cho bọn họ thay đổi, phản bội Ma Hoàng.
“Bảo chúng ta phản bội Ma Hoàng mà đầu nhập vào ngươi?”
Tu Đề Minh Tôn cười lạnh nói: “Ngươi cũng đừng nghĩ nữa! Cho dù ngươi có giết chúng ta, chúng ta cũng tuyệt không phản bội Ma Hoàng mà đi đầu nhập vào một tên nhân loại!”
“Không sai, sĩ có thể giết chứ không thể nhục! Đầu nhập vào ngươi, uy danh ngàn năm của hai người chúng ta sẽ mất hết, thà chết đi còn hơn!” Bảo Hiền Minh Tôn ồm ồm nói.
Già La Minh Tôn cũng không nhịn được nhíu mày, nói: “Diệp lão đệ, Ma tộc ta có tôn nghiêm của Ma tộc, bảo bọn họ đầu nhập vào đệ so với giết bọn họ còn khó hơn. Lời này đừng nhắc lại nữa, xử lý hai tên khốn kiếp này trước rồi tính!”
Bảo Hiền Minh Tôn cười ha ha, điềm nhiên nói: “Muốn giết chúng ta ư? Dù ngươi có được thân thể của Liệt Hỏa Minh Tôn thì cũng chẳng thể làm được! Hai người bọn ta thân thể bất tử, nguyên thần bất diệt, Thiên Địa Pháp Tướng vĩnh tồn, trừ phi ngươi là Nhân Hoàng, còn không thì đừng hòng có thể giết được bọn ta!”
Hao Thiên Khuyển vội kêu lên: “Ta đầu nhập vào ngươi, mau cứu ta ra!”
“Các ngươi từ chối ta là muốn tìm chết ư?”
Diệp Húc không để ý tới lời của Hao Thiên Khuyển, sau lưng hiện ra Trảm Tiên Đài, Chiêu Hồn Phiên bay phất phới. Hắn cười lạnh nói: “Thân thể Tam Bất Diệt, người khác có lẽ không giết được ngươi, nhưng với ta thì chẳng hề khó. Không chỉ các ngươi, ngay cả sơn môn hộ pháp của Tiểu Quang Minh Thánh Địa, Bảo Nguyên Đại Thiền sư, cũng đã chết dưới Trảm Tiên Đài của ta!”
“Ta hỏi lại các ngươi một câu, tóm lại là có đầu nhập vào ta hay không?”
Diệp Húc hét lớn, giao Trảm Tiên Đài cho Liệt Hỏa Minh Tôn tế lên. Tòa Trảm Tiên Đài này ở trong tay Liệt Hỏa Minh Tôn còn dũng mãnh hơn hẳn khi ở trong tay hắn, chém giết một tên Đại Minh Tôn Vương Tam Bất Diệt cảnh đỉnh phong cũng chẳng nói chơi!
Trảm Tiên Đài có tổng cộng sáu món bất diệt chi bảo, mỗi một món vu bảo có uy năng cực kỳ quỷ dị. Già La Minh Tôn vẫn còn thấy sợ hãi món bảo vật này, lập tức cười độc ác, nói: “Lúc trước tòa Trảm Tiên Đài này không có ai tế mà suýt nữa đã chém được cả lão tử ta. Diệp lão đệ, ngươi cho Liệt Hỏa Minh Tôn tế Trảm Tiên Đài lên, xử hai con hỗn cẩu kia thật dễ dàng! Mau mau ra tay, chém chết hai tên khốn này, lão tử phải lấy thi thể chúng luyện thành vu bảo, sau đó luyện Thiên Địa Pháp Tướng của chúng thành nguyên thần thứ hai, cho ngươi có thể hoàn toàn thúc giục Liệt Hỏa Minh Tôn, phát huy ra thực lực của Nhân Hoàng!”
Sắc mặt Tu Đề Minh Tôn và Bảo Hiền Minh Tôn cùng kịch biến, Già La Minh Tôn nói tòa Trảm Tiên Đài này có thể chém bọn họ, như vậy chắc chắn nó có thể khiến bọn họ thân tửđạo tiêu, tuyệt không nói khoác!
“Không ngờ hai chúng ta cũng có ngày hôm nay…” Tu Đề Minh Tôn cảm thán một tiếng, nhắm mắt ngưng thần ngồi chịu chết trên hoa sen.
Bảo Hiền Minh Tôn trừng lớn đôi mắt trâu, gầm thét: “Ngươi có giết ta, ta cũng không đầu hàng!”
Diệp Húc cười ha ha, bất chợt thu lại Trảm Tiên Đài và Liệt Hỏa Minh Tôn, tán thưởng nói: “Hai vị không hổ là Đại Minh Tôn Vương của Sâm La Thần Điện, Diệp mỗ vô cùng khâm phục.”
“Có nịnh hót mấy lão tử cũng không hàng ngươi!” Bảo Hiền Minh Tôn lỗ mũi phun khói, cả giận nói.
Mà Tu Đề Minh Tôn cũng hừ lạnh một tiếng, thản nhiên nói: “Cho dù miệng ngươi có phun hoa sen, lưỡi trát kim liên cũng không thể làm cho chúng ta hồi tâm chuyển ý, phản bội Ma Hoàng đầu nhập vào ngươi!”
Diệp Húc khẽ mỉm cười, sau đầu hắn đột nhiên xuất hiện một mảng thế giới, Thập Điện Diêm La bừng bừng xuất ra, tạo thành Thập Giới U Minh ma thổ, từng tầng thế giới U Minh, thật đồ sộ.
“Thập Điện Diêm La Ma Hoàng Đại Điển!” Bảo Hiền Minh Tôn ngẩn ra, thất thanh kêu lên.
Tu Đề Minh Tôn cũng mở to mắt ngơ ngác nhìn thế giới sau đầu Diệp Húc, một bộ dáng khó có thể tin được.
Lão đột nhiên nhớ tới Ma Hoàng từng vô tình cố ý nói qua, ông ta có một đứa con lưu lạc đến nhân gian, bái vào môn hạ Hoàng Tuyền Ma Tông, lập tức bừng tỉnh đại ngộ.
Già La Minh Tôn cũng nghẹn họng nhìn trân trối, đứng nguyên tại chỗ hồi lâu không nói nên lời.
Lão cùng Diệp Húc có tình cảm thâm hậu, hơn nữa ở chung khá lâu, đương nhiên biết lúc trước Diệp Húc chưa từng tu luyện qua Thập Điện Diêm La Ma Hoàng Đại Điển.
Lúc trước ở trong Ân Khư, hắn còn không biết tên họ của Ma Hoàng. Nếu thật sự là con của Ma Hoàng thì sao có thể không biết tên tuổi của phụ thân mình?
“Chẳng lẽ tiểu tử này đã xử lý đứa con riêng của Ma Hoàng kia nên cướp được cả Thập Điện Diêm La Ma Hoàng Đại Điển?”
Già La Minh Tôn vô cùng nghi ngờ, thầm nhủ: “Không phải là Diệp lão đệ muốn lừa hai tên hỗn cẩu này, để cho chúng nghĩ hắn là con trai Ma Hoàng chứ?”
Hoàng Tuyền Ma Tông, ở trong Quy Ẩn Đại Điện trên đỉnh Linh Ẩn Phong nơi Thiều Công Triều ở, đột nhiên một thanh âm vang lên.
“Thiếu Bảo tên tiểu tử thối này, hỏng đến không thể cứu được nữa, ngay cảĐại Minh Tôn Vương mà cũng dám lừa!”
Triều Công Thiều cười mắng: “Bà nó, tiểu tử này còn dám giả mạo làm con trai Ma Hoàng, chẳng lẽ không sợ bị hai tên Đại Minh Tôn Vương này vạch trần sao?”
Ứng Tông Đạo khoanh chân ngồi bên cạnh ông ta, nhàn nhạt đáp: “Sao có thể bị vạch trần? Thập Điện Diêm La Ma Hoàng Đại Điển mà hắn tu luyện đúng là tâm pháp chính tông mà Ma Hoàng sáng tạo, dù là Ma Hoàng cũng chẳng thể bới móc được gì.”
Triều Công Thiều tán thưởng không ngừng, cười nói: “Tiểu tử này hư hỏng đến cặn bã rồi, so với ngươi năm đó thậm chí còn hậu sinh khả úy!”
Sắc mặt Ứng Tông Đạo quẫn, phẫn nộ nói: “Thầy, năm đó ta có đến mức thế không?”
“Cũng tầm đó, có đôi khi còn hơn cả Diệp Thiếu Bảo ấy chứ…” Triều Công Thiều cười ha ha.
Dưới Vô Vọng Thiên Bích, Diệp Húc thu khí thế lại, mỉm cười nói: “Hai vị, giờ các ngươi có thể quy thuận ta chứ?”
“Ngài là Thiếu chủ?”
Bảo Hiền Minh Tôn kinh hãi, vội vàng đứng dậy, lập tức lại bị một bàn tay to thò ra từ vách tường Vô Vọng Thiên Bích đè xuống, thất thanh nói: “Nhị Thái Tửđiện hạ!”
“Chớ có lên tiếng!”
Sắc mặt Diệp Húc phát lạnh, hắn hừ một tiếng, nói: “Nơi này là Hoàng Tuyền Ma Tông chứ không phải là Sâm La Thần Điện, ngươi hô to như thế chẳng lẽ muốn tất cả mọi người biết thân phận thật sự của ta chăng?”
Bảo Hiền Minh Tôn rùng mình một cái, nhớ ra Ứng Tông Đạo thần thông quảng đại, nếu làm ầm lên quả thật dễ dàng rơi vào trong tai Ứng Tông Đạo, đưa thái tử vào hiểm địa, vội vàng câm miệng.
Lão ngẫm nghĩ một lát, lập tức đứng dậy, chống lại trấn áp của Vô Vọng Thiên Bích, cung kính vái Diệp Húc ba cái, sau đó mới ngồi xuống, kính cẩn nói: “Lão Ngưu nguyện ý quy hàng, bái kiến chủ công.”
Diệp Húc ừ một tiếng, nhìn về phía Tu Đề Minh Tôn, thản nhiên nói: “Tu Đề, ngươi không bái lạy ta?”
Tu Đề Minh Tôn vẫn còn nghi ngờ, nghe vậy chần chừ một lúc lâu, bất đắc dĩđứng dậy bái tam bái, nói: “Tu Đề bái kiến Thiếu… chủ công!”
“Tu Đề, ta biết ngươi vẫn còn nghi ngờ.”
Diệp Húc chắp hai tay sau lưng ra vẻ bí hiểm, thản nhiên nói: “Người phái các ngươi tới giết Già La Minh Tôn kia, mục đích thật sự cũng không phải vì giết Già La, mà là để cho các ngươi đầu nhập vào ta, giúp đỡ ta! Kỳ thật Già La Minh Tôn sớm đã đầu nhập cho ta, thứ muốn chính là Hoàng Tuyền Ma Tông này, Hoàng Tuyền Ma Tông chính là trạm thứ nhất để Sâm La Thần Điện chúng ta bước vào nhân gian! Già La, ngươi tới nói cho bọn họ xem có chuyện đó hay không?”
Già La Minh Tôn ngẩn ra, cuống quít gật đầu, ồm ồm nói: “Đúng là vậy, đúng là vậy.”
“Thì ra là thế.”
Nghi hoặc còn sót lại trong lòng Tu Đề Minh Tôn đã được giải quyết dễ dàng, lão không khỏi cảm thán muôn vàn, thầm nhủ: “Mỗi một cửđộng, mỗi một tiếng nói của Vu Hoàng đều hàm chứa ngụ ý sâu xa. Nếu không có điện hạ giải thích thì ta sao có thể nghĩđược ngọn nguồn trong đó, suýt nữa ta đã làm hỏng chuyện lớn của Ma Hoàng bệ hạ…”
Diệp Húc mỉm cười nói: “Các ngươi an tâm chớ nóng, ta đi mời Ứng sư huynh ra tay, nói là các ngươi đã quy thuận ta, để huynh ấy đưa các ngươi ra.”
Hai người cung kính nhìn Diệp Húc rời đi.
Bảo Hiền Minh Tôn vô cùng xúc động, nói: “Không ngờ chủ công lại thật sự ở nơi đây, vừa rồi ngài ấy dọa Lão Ngưu chết khiếp, cứ tưởng cái mạng này không giữđược nữa…”
“Đừng nói!”
Tu Đề Minh Tôn cả giận: “Ngươi còn ầm ĩ nữa, hay là muốn bất nghĩa hãm hại chủ công?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.