Chương 128: Phá cấm mà vào
Thạch Trư
27/02/2013
Thất sát tinh này chính là do thất sát tinh lực tạo thành, khí tức sát phạt vô cùng nồng đậm. Nó bay trên không trung giống như một viên sao băng, ầm ầm đánh vào phái trên băng sơn ở Mã Đạp Hồ, chỉ một kích liền xóa bỏ tòa băng sơn này.
Băng sơn biến mất, đột nhiên một cỗ hàn khí lạnh lẽo vô cùng bốc ra, hình thành mấy vạn đạo băng kiếm ở giữa không trung, dài tới hơn mười trượng, kêu boong boong, nhất tề đánh thẳng lên thất sát tinh.
Hàn Đông Dương kêu lên một tiếng đau đớn, chỉ thấy thể tích của viên thất sát tinh kia nhỏ đi vài phần, rồi bị mấy vạn đạo băng kiếm này đánh bật lại bên trong đại kỳ. Đại kỳ màu xanh lập tức thổi quét tới, làm cho mấy vạn đạo băng kiếm bị đánh nát toàn bộ.
Càng nhiều kiếm khí lao ra muốn xé nát đại kỳ màu xanh, đầy trời kiếm quang, làm cho người ta nhìn xem phải lóa mắt.
Cho dù là cao thủ cấp giáo chủ như Hàn Đông Dương, thấy thế vẫn không kìm nổi biến sắc mặt quát: “Cấm pháp mà chủ nhân vu hồn giới lưu lại đã xuất hiện, chư vị còn không ra tay?”
Bách Hoa cung chủ khẽ cười một tiếng, đóa hoa sen màu hồng phấn kia khẽ rủ xuống, làm cho vô số băng kiếm đóng ở trên không trung. Môn chủ La sát môn, bảo chủ Huyết Thần bảo, tông chủ Quỷ Vương tông, cũng đều ra tay, đánh kiếm khí trở thành hư vô. Năm kiện vu bảo ngang trời, trấn áp hết thảy hàn khí phía dược, không thể hình thành được kiếm khí!
Năm người bọn họ liên thủ, rốt cuộc cũng trấn trụ được cấm pháp do chủ nhân Vu hồn giới lưu lại.
Kiếm khí bình ổn, mặt nước Mã Đạp Hồ lập tức xuất hiện một tòa bảo tháp tám tầng, chiếm diện tích chừng sáu bảy dặm, một tầng tiếp theo một tầng, vọt tới tận mây xanh.
Tòa bảo tháp này chính là vu hồn giới, một mộ địa của tuyệt đại cường nhân.
Diệp Húc ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy tòa bảo tháp đan xen giữa thực và ảo, như ẩn như hiện, có thể nhìn thấy được sự vật bên trong. Chỉ thấy trong tầng không gian thứ nhất của bảo tháp này, dãy núi liên miên phập phồng, cỏ xanh um tùm, có núi có sông có cây cối hoa cỏ, thậm chí là yêu thú tinh quái.
Thế giới tầng thứ nhất này, ước chừng có hàng trăm tòa núi lớn, hùng tuấn kỳ vĩ!
Tuy nhiên, ở bên ngoài vật này mà nhìn lại, thì lại nhỏ hơn không biết bao nhiêu lần, giống như một thế giới bỏ túi vậy.
Tầng thứ hai bảo tháp cũng là như vậy, tuy nhiên thể tích lại nhỏ đi vài phần. Tầng thứ ba thể tích lại nhỏ hơn tầng thứ hai không ít, tới tầng thứ bảy, bảo tháp đột nhiên trở thành một mảnh hỗn độn, không thể thấy rõ bên trong có cái gì, tầng tám cũng là như vậy.
Việc này thuyết minh, chủ nhân vu hồn giới đã mở được tầng thứ sau của bảo tháp do thiên đạo ban tặng. Nhưng còn chưa có tu luyện tới cảnh giới cao sâu hơn, liền thọ nguyên hao hết, hồn phách nguyên thần hóa thành hư vô, chỉ lưu lại vu hồn giới này.
Cho dù là như thế, chủ nhân của vu hồn giới này tu vi cũng giống như thần thoại vậy. Thậm chí sau khi chết không biết bao nhiêu năm, cấm pháp hắn lưu lại thủ hộ mộ địaa cũng cần phải có Bách hoa cung chủ cùng năm nhân vật cấp giáo chủ liên kết lại mới có thể trấn áp được.
Có thể tưởng tượng được, tu vi của hắn khủng bố thế nào.
Tuy nhiên càng làm cho Diệp Húc thấy tò mò chính là, vu hồn giới này không ngờ là một toàn bảo tháp!
Bảo tháp, ngọc lâu đều là thiên đạo kế thừa, tuy nhiên bảo tháp ý nghĩa là chính đạo, còn ngọc lâu là ma đạo. Đại Tần quốc khai quốc hoàng đế lấy ma đạo lập nghiệp, bởi vậy trong lãnh thổ Đại Tần, đại đa số vu sĩ đều là ma đạo, rất ít khi xuất hiện vu sĩ chính đạo.
Diệp Húc từ lúc du lịch tới nay vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy kế thừa chính đạo!
Tuy nhiên cao nhân chính đạo này đã chết không biết bao lâu rồi, cũng không biết vì sao hắn chết ở đây, để vu hồn giới ở chỗ này.
Đám người bách hoa cung chủ trấn trụ cấm pháp chủ nhân vu hồn giới lưu lại xong, đều tự xuất ra thủ đoạn mạnh nhất của mình, đánh thẳng tới tầng thứ nhất tòa bảo tháp kia, lập tức mở ra một cái động lớn.
Năm đại cường nhân liên kết, tế khởi nguyên đan, cố định cửa động. Bách Hoa cung chủ tế ra ảo thai của mình, khiến cho mọi người mà ngước nhìn. La Ẩn, Hàn Đông Dương đám người trong lòng đều rùng mình.
“Đám đệ tử nghe lệnh mau mau tiến vào vu hồn giới, nếu không chúng ta không chống đỡ được lâu, cửa động phải đóng rồi!” Quỷ Vương Tông tông chủ Sài Tuyên cao giọng quát.
Đệ tử Quỷ Vương tông nghe vậy lập tức nối đuôi nhau mà vào, trong đó có một đệ tử tu vi đạt tới Chân Nguyên kỳ ý đồ nước đục thả câu, lẫn vào trong vu hồn giới. Nào ngờ khi hắn vừa đi tới cửa động đột nhiên ầm một tiếng chia năm xẻ bảy, hóa thành một đoàn sương máu.
Sài Tuyên tức chết đi được cả giận nói: “Đệ tử Tam Nguyên cảnh mới có thể tiến vào, nếu không chỉ có con đường chết! Mười ngày sau, phải trở về nơi này, nếu không chỉ có thể đợi ba năm sau mới có thể mở ra được vu hồn giới!”
Những người khác trong lòng nghiêm nghị, đệ tử tính toán trà trộn đi vào thấy dị biến như vậy vội vàng bỏ qua ý định trong đầu.
Lương Vương vội vàng nhét một vật vào tay Diệp Húc nói: “Lão đệ, đây là vu sĩ còn sống đi ra khỏi vu hồn giới trước kia, sửa sang lại bản đồ địa hình, ngươi trước tiên thu lại, rất có hữu dụng với ngươi.”
Diệp Húc tạ ơn, đi theo vu sĩ Thanh Châu vào trong vu hồn giới.
Vu sĩ cuối cùng tiến vào vu hồn giới, đám người Bách Hoa cung chủ rốt cuộc cũng không chống đỡ được, tự thu hồi nguyên đan nguyên thai của mình, thông đạo ầm ầm đóng cửa.
Năm cường giả lập tức thu hồi vu bảo của mình, chỉ thấy cấm pháp xuất hiện, trong chớp mắt đã bao phủ lấy vu hồn giới, hóa thành một băng sơn thật lớn, lơ lửng phía trên Mã Đạp Hồ.
“Mười ngày sau mở ra vu hồn giới, không biết còn mấy đệ tử có thể sống sót đi ra…” La Sát môn chủ chính là một thiếu phụ bề ngoài chỉ ba mươi, tên Liễu Thiên Huệ, thân thể đẫy đà. Nàng vẩy nhẹ bàn tay, Tử La Khinh Sa càng ngày càng nhỏ đi, dừng trên đầu vai nàng, lắc đầu thở dài nói.
La Ẩn khẽ cười nói: “Người khác không dám nói, nhưng con ta La Tu khẳng định có thể sống đi ra. Lần vu hồn giới này ta Huyết Thần Bảo phái ra 27 danh tử sĩ, không người nào không phải là Dung Nguyên kỳ cửu phẩm. Những người này hết thảy làm thuốc bổ cho con ta, chỉ cần con ta hấp thu hết tinh khí của bọn họ, tu vi lập tức đạt được tới Tam Chân cảnh Chân Nguyên kỳ đỉnh phong!”
Mấy vị giáo chủ khác sắc mặt khẽ biến, Huyết Thần Kinh của Huyết Thần Bảo là một loại vu pháp tâm pháp cùng một thể. Nếu tu luyện tới Chân Nguyên kỳ đỉnh, gần như có thể quét ngang tất cả đệ tử các môn phái khác, giết người càng nhiều, tu vi càng cao thâm.
Nếu giết người đủ nhiều, La Tu nói không chừng có thể nhảy tới Hạo Nguyệt kỳ!
Vu sĩ Tam Chân cảnh không thể tiến vào vu hồn giới, nhưng nếu ở trong vu hồn giới tu luyện tới tam chân cảnh, sẽ được vu hồn giới coi đó là một bộ phận của chính mình, không hề bài xích.
La Ẩn vì con mình mà chuẩn bị thủ đoạn này, đích xác làm người ta không thể dự kiến được!
Thất Sát Cung chủ Hàn Đông Dương cười lạnh nói: “Chân Nguyên kỳ đỉnh, chỉ sợ cũng không tính là vô địch? Thất Sát cung ta tiêu phí số tiền lớn, mời tới một vị đệ tử Hạ gia. Vị đệ tử Hạ gia này chỉ có Dung Nguyên cửu phẩm, nhưng đối phó với La Tu chỉ sợ quá đủ rồi!”
“Hạ gia? Hạ gia nào?”
“Còn có thể là Hạ gia nào nữa? tất nhiên là Trung Châu Hạ gia!” Hàn Đông Dương khuôn mặt lạnh như băng, mỉm cười nói.
Mọi người sắc mặt tái biến, Trung Châu Hạ gia uy danh hiên hách, từ thượng cổ truyền tới tận ngày nay, là một trong những vu hoang thế gia lâu đời nhất.
Hạ gia kế thừa, so với mấy môn phái của bọn họ còn lâu đời hơn nhiều, tâm pháp, vu pháp hệ thống càng thêm phong phú. Đối với bọn họ mà nói, đó là một quái vật lớn, căn bản không cùng một cấp độ!
Hạ gia từng xuất hiện hai nhân vật cấp đại đế, thống nhất cả phiến đại lục này, thành lập lên Đại Hạ hoàng triều. Hai vi đại đế này phân biệt là Vũ và Khải, thực lực đạt tới thiên nhân chi cảnh, gần như có thể nói là đế vị đỉnh!
Mỗi một đệ tử Hạ gia đi ra ngoài, thực lực cực mạnh, không chút hoài nghi. Cho dù là Tam Nguyên cảnh cũng không thể coi thường!
La sát môn chủ cười khanh khách nói: “Các ngươi đều có chuẩn bị ở sau cả, cũng may La Sát môn ta cửa khác không có nhưng khách phía sau màn cũng không ít. Vừa rồi những đệ tử đi vào, vừa đúng mười bốn nam mười bốn nữa. Sau khi song tu có thể đột pháp trở thành vu sĩ Chân Nguyên kỳ. Không biết Tố Tâm Lan tỷ tỷ để lại hậu chiêu gì.”
Bách hoa cung chủ thản nhiên cười nói: “Ta cũng không có âm hiểm như các ngươi, tuy nhiên chỉ chuẩn bị cho các nữ đệ tử của ta một lò quy nguyên đan mà thôi. Chỉ cần tư chất không quá kém, tu luyện tới chân nguyên kỳ cũng không tính là khó khăn.”
Bách hoa cung lấy tế luyện yêu thú mà nổi tiếng, tuy nhiên đan dược cũng là danh tiếng của các nàng. Bách hoa cung chủ chuẩn bị cho mười tám đệ tử của mình mỗi người một lô quy nguyên đan, tu tuyệt tới chân nguyên kỳ gần như là chuyện chắc chắn.
Bọn họ một đám cáo già, âm thầm mưu đồ vì đệ tử của mình, chuẩn bị rất đầy đủ.
“Sài Tuyên tông chủ, ngươi chuẩn bị hậu chiêu gì? “Mấy người nhìn tông chủ Quỷ Vương tông Sài Tuyên, trong lòng có chút tò mò.
Sài Tuyên sắc mặt khẽ biến, cười lạnh liên tục, nói: “Hậu chiêu của Sài mỗ, các ngươi không thể suy đoán được…”
La Ẩn thần sắc thản nhiên nói: “Thủ đoạn của Sài huynh kinh người, ta chờ được tâm phục khẩu phục.”
Sài Tuyên cười ha ha, trong lòng lại tức giận vô cùng: “ …Đám tiện nhân này, từng người đều không phải là đèn dầu cạn, không ngờ chuẩn bị thủ đoạn như vậy! lần này đệ tử Quỷ Vương tông ta chỉ sợ phải gặp thiệt thòi lớn rồi…”
“Đáng tiếc chính là, Ngũ Độc giáo chủ Lệ Thượng Dương không có tự mình tiến tới, chỉ phái Vân Môn sơn đà chủ tới.”
Hàn Đông Dương ánh mắt chớp động nói: “Vị Diệp đà chủ này tu vi thật sự thấp một chút, chỉ sợ lúc này đã chết, Ngũ Độc giáo toàn quân bị diệt.”
Những người khác mỉm cười thầm nghĩ: “Có Ngũ Độc giáo lót đáy, cho dù lần này đệ tử giáo ta chết thảm, cũng không tính quá mất mặt…”
Băng sơn biến mất, đột nhiên một cỗ hàn khí lạnh lẽo vô cùng bốc ra, hình thành mấy vạn đạo băng kiếm ở giữa không trung, dài tới hơn mười trượng, kêu boong boong, nhất tề đánh thẳng lên thất sát tinh.
Hàn Đông Dương kêu lên một tiếng đau đớn, chỉ thấy thể tích của viên thất sát tinh kia nhỏ đi vài phần, rồi bị mấy vạn đạo băng kiếm này đánh bật lại bên trong đại kỳ. Đại kỳ màu xanh lập tức thổi quét tới, làm cho mấy vạn đạo băng kiếm bị đánh nát toàn bộ.
Càng nhiều kiếm khí lao ra muốn xé nát đại kỳ màu xanh, đầy trời kiếm quang, làm cho người ta nhìn xem phải lóa mắt.
Cho dù là cao thủ cấp giáo chủ như Hàn Đông Dương, thấy thế vẫn không kìm nổi biến sắc mặt quát: “Cấm pháp mà chủ nhân vu hồn giới lưu lại đã xuất hiện, chư vị còn không ra tay?”
Bách Hoa cung chủ khẽ cười một tiếng, đóa hoa sen màu hồng phấn kia khẽ rủ xuống, làm cho vô số băng kiếm đóng ở trên không trung. Môn chủ La sát môn, bảo chủ Huyết Thần bảo, tông chủ Quỷ Vương tông, cũng đều ra tay, đánh kiếm khí trở thành hư vô. Năm kiện vu bảo ngang trời, trấn áp hết thảy hàn khí phía dược, không thể hình thành được kiếm khí!
Năm người bọn họ liên thủ, rốt cuộc cũng trấn trụ được cấm pháp do chủ nhân Vu hồn giới lưu lại.
Kiếm khí bình ổn, mặt nước Mã Đạp Hồ lập tức xuất hiện một tòa bảo tháp tám tầng, chiếm diện tích chừng sáu bảy dặm, một tầng tiếp theo một tầng, vọt tới tận mây xanh.
Tòa bảo tháp này chính là vu hồn giới, một mộ địa của tuyệt đại cường nhân.
Diệp Húc ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy tòa bảo tháp đan xen giữa thực và ảo, như ẩn như hiện, có thể nhìn thấy được sự vật bên trong. Chỉ thấy trong tầng không gian thứ nhất của bảo tháp này, dãy núi liên miên phập phồng, cỏ xanh um tùm, có núi có sông có cây cối hoa cỏ, thậm chí là yêu thú tinh quái.
Thế giới tầng thứ nhất này, ước chừng có hàng trăm tòa núi lớn, hùng tuấn kỳ vĩ!
Tuy nhiên, ở bên ngoài vật này mà nhìn lại, thì lại nhỏ hơn không biết bao nhiêu lần, giống như một thế giới bỏ túi vậy.
Tầng thứ hai bảo tháp cũng là như vậy, tuy nhiên thể tích lại nhỏ đi vài phần. Tầng thứ ba thể tích lại nhỏ hơn tầng thứ hai không ít, tới tầng thứ bảy, bảo tháp đột nhiên trở thành một mảnh hỗn độn, không thể thấy rõ bên trong có cái gì, tầng tám cũng là như vậy.
Việc này thuyết minh, chủ nhân vu hồn giới đã mở được tầng thứ sau của bảo tháp do thiên đạo ban tặng. Nhưng còn chưa có tu luyện tới cảnh giới cao sâu hơn, liền thọ nguyên hao hết, hồn phách nguyên thần hóa thành hư vô, chỉ lưu lại vu hồn giới này.
Cho dù là như thế, chủ nhân của vu hồn giới này tu vi cũng giống như thần thoại vậy. Thậm chí sau khi chết không biết bao nhiêu năm, cấm pháp hắn lưu lại thủ hộ mộ địaa cũng cần phải có Bách hoa cung chủ cùng năm nhân vật cấp giáo chủ liên kết lại mới có thể trấn áp được.
Có thể tưởng tượng được, tu vi của hắn khủng bố thế nào.
Tuy nhiên càng làm cho Diệp Húc thấy tò mò chính là, vu hồn giới này không ngờ là một toàn bảo tháp!
Bảo tháp, ngọc lâu đều là thiên đạo kế thừa, tuy nhiên bảo tháp ý nghĩa là chính đạo, còn ngọc lâu là ma đạo. Đại Tần quốc khai quốc hoàng đế lấy ma đạo lập nghiệp, bởi vậy trong lãnh thổ Đại Tần, đại đa số vu sĩ đều là ma đạo, rất ít khi xuất hiện vu sĩ chính đạo.
Diệp Húc từ lúc du lịch tới nay vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy kế thừa chính đạo!
Tuy nhiên cao nhân chính đạo này đã chết không biết bao lâu rồi, cũng không biết vì sao hắn chết ở đây, để vu hồn giới ở chỗ này.
Đám người bách hoa cung chủ trấn trụ cấm pháp chủ nhân vu hồn giới lưu lại xong, đều tự xuất ra thủ đoạn mạnh nhất của mình, đánh thẳng tới tầng thứ nhất tòa bảo tháp kia, lập tức mở ra một cái động lớn.
Năm đại cường nhân liên kết, tế khởi nguyên đan, cố định cửa động. Bách Hoa cung chủ tế ra ảo thai của mình, khiến cho mọi người mà ngước nhìn. La Ẩn, Hàn Đông Dương đám người trong lòng đều rùng mình.
“Đám đệ tử nghe lệnh mau mau tiến vào vu hồn giới, nếu không chúng ta không chống đỡ được lâu, cửa động phải đóng rồi!” Quỷ Vương Tông tông chủ Sài Tuyên cao giọng quát.
Đệ tử Quỷ Vương tông nghe vậy lập tức nối đuôi nhau mà vào, trong đó có một đệ tử tu vi đạt tới Chân Nguyên kỳ ý đồ nước đục thả câu, lẫn vào trong vu hồn giới. Nào ngờ khi hắn vừa đi tới cửa động đột nhiên ầm một tiếng chia năm xẻ bảy, hóa thành một đoàn sương máu.
Sài Tuyên tức chết đi được cả giận nói: “Đệ tử Tam Nguyên cảnh mới có thể tiến vào, nếu không chỉ có con đường chết! Mười ngày sau, phải trở về nơi này, nếu không chỉ có thể đợi ba năm sau mới có thể mở ra được vu hồn giới!”
Những người khác trong lòng nghiêm nghị, đệ tử tính toán trà trộn đi vào thấy dị biến như vậy vội vàng bỏ qua ý định trong đầu.
Lương Vương vội vàng nhét một vật vào tay Diệp Húc nói: “Lão đệ, đây là vu sĩ còn sống đi ra khỏi vu hồn giới trước kia, sửa sang lại bản đồ địa hình, ngươi trước tiên thu lại, rất có hữu dụng với ngươi.”
Diệp Húc tạ ơn, đi theo vu sĩ Thanh Châu vào trong vu hồn giới.
Vu sĩ cuối cùng tiến vào vu hồn giới, đám người Bách Hoa cung chủ rốt cuộc cũng không chống đỡ được, tự thu hồi nguyên đan nguyên thai của mình, thông đạo ầm ầm đóng cửa.
Năm cường giả lập tức thu hồi vu bảo của mình, chỉ thấy cấm pháp xuất hiện, trong chớp mắt đã bao phủ lấy vu hồn giới, hóa thành một băng sơn thật lớn, lơ lửng phía trên Mã Đạp Hồ.
“Mười ngày sau mở ra vu hồn giới, không biết còn mấy đệ tử có thể sống sót đi ra…” La Sát môn chủ chính là một thiếu phụ bề ngoài chỉ ba mươi, tên Liễu Thiên Huệ, thân thể đẫy đà. Nàng vẩy nhẹ bàn tay, Tử La Khinh Sa càng ngày càng nhỏ đi, dừng trên đầu vai nàng, lắc đầu thở dài nói.
La Ẩn khẽ cười nói: “Người khác không dám nói, nhưng con ta La Tu khẳng định có thể sống đi ra. Lần vu hồn giới này ta Huyết Thần Bảo phái ra 27 danh tử sĩ, không người nào không phải là Dung Nguyên kỳ cửu phẩm. Những người này hết thảy làm thuốc bổ cho con ta, chỉ cần con ta hấp thu hết tinh khí của bọn họ, tu vi lập tức đạt được tới Tam Chân cảnh Chân Nguyên kỳ đỉnh phong!”
Mấy vị giáo chủ khác sắc mặt khẽ biến, Huyết Thần Kinh của Huyết Thần Bảo là một loại vu pháp tâm pháp cùng một thể. Nếu tu luyện tới Chân Nguyên kỳ đỉnh, gần như có thể quét ngang tất cả đệ tử các môn phái khác, giết người càng nhiều, tu vi càng cao thâm.
Nếu giết người đủ nhiều, La Tu nói không chừng có thể nhảy tới Hạo Nguyệt kỳ!
Vu sĩ Tam Chân cảnh không thể tiến vào vu hồn giới, nhưng nếu ở trong vu hồn giới tu luyện tới tam chân cảnh, sẽ được vu hồn giới coi đó là một bộ phận của chính mình, không hề bài xích.
La Ẩn vì con mình mà chuẩn bị thủ đoạn này, đích xác làm người ta không thể dự kiến được!
Thất Sát Cung chủ Hàn Đông Dương cười lạnh nói: “Chân Nguyên kỳ đỉnh, chỉ sợ cũng không tính là vô địch? Thất Sát cung ta tiêu phí số tiền lớn, mời tới một vị đệ tử Hạ gia. Vị đệ tử Hạ gia này chỉ có Dung Nguyên cửu phẩm, nhưng đối phó với La Tu chỉ sợ quá đủ rồi!”
“Hạ gia? Hạ gia nào?”
“Còn có thể là Hạ gia nào nữa? tất nhiên là Trung Châu Hạ gia!” Hàn Đông Dương khuôn mặt lạnh như băng, mỉm cười nói.
Mọi người sắc mặt tái biến, Trung Châu Hạ gia uy danh hiên hách, từ thượng cổ truyền tới tận ngày nay, là một trong những vu hoang thế gia lâu đời nhất.
Hạ gia kế thừa, so với mấy môn phái của bọn họ còn lâu đời hơn nhiều, tâm pháp, vu pháp hệ thống càng thêm phong phú. Đối với bọn họ mà nói, đó là một quái vật lớn, căn bản không cùng một cấp độ!
Hạ gia từng xuất hiện hai nhân vật cấp đại đế, thống nhất cả phiến đại lục này, thành lập lên Đại Hạ hoàng triều. Hai vi đại đế này phân biệt là Vũ và Khải, thực lực đạt tới thiên nhân chi cảnh, gần như có thể nói là đế vị đỉnh!
Mỗi một đệ tử Hạ gia đi ra ngoài, thực lực cực mạnh, không chút hoài nghi. Cho dù là Tam Nguyên cảnh cũng không thể coi thường!
La sát môn chủ cười khanh khách nói: “Các ngươi đều có chuẩn bị ở sau cả, cũng may La Sát môn ta cửa khác không có nhưng khách phía sau màn cũng không ít. Vừa rồi những đệ tử đi vào, vừa đúng mười bốn nam mười bốn nữa. Sau khi song tu có thể đột pháp trở thành vu sĩ Chân Nguyên kỳ. Không biết Tố Tâm Lan tỷ tỷ để lại hậu chiêu gì.”
Bách hoa cung chủ thản nhiên cười nói: “Ta cũng không có âm hiểm như các ngươi, tuy nhiên chỉ chuẩn bị cho các nữ đệ tử của ta một lò quy nguyên đan mà thôi. Chỉ cần tư chất không quá kém, tu luyện tới chân nguyên kỳ cũng không tính là khó khăn.”
Bách hoa cung lấy tế luyện yêu thú mà nổi tiếng, tuy nhiên đan dược cũng là danh tiếng của các nàng. Bách hoa cung chủ chuẩn bị cho mười tám đệ tử của mình mỗi người một lô quy nguyên đan, tu tuyệt tới chân nguyên kỳ gần như là chuyện chắc chắn.
Bọn họ một đám cáo già, âm thầm mưu đồ vì đệ tử của mình, chuẩn bị rất đầy đủ.
“Sài Tuyên tông chủ, ngươi chuẩn bị hậu chiêu gì? “Mấy người nhìn tông chủ Quỷ Vương tông Sài Tuyên, trong lòng có chút tò mò.
Sài Tuyên sắc mặt khẽ biến, cười lạnh liên tục, nói: “Hậu chiêu của Sài mỗ, các ngươi không thể suy đoán được…”
La Ẩn thần sắc thản nhiên nói: “Thủ đoạn của Sài huynh kinh người, ta chờ được tâm phục khẩu phục.”
Sài Tuyên cười ha ha, trong lòng lại tức giận vô cùng: “ …Đám tiện nhân này, từng người đều không phải là đèn dầu cạn, không ngờ chuẩn bị thủ đoạn như vậy! lần này đệ tử Quỷ Vương tông ta chỉ sợ phải gặp thiệt thòi lớn rồi…”
“Đáng tiếc chính là, Ngũ Độc giáo chủ Lệ Thượng Dương không có tự mình tiến tới, chỉ phái Vân Môn sơn đà chủ tới.”
Hàn Đông Dương ánh mắt chớp động nói: “Vị Diệp đà chủ này tu vi thật sự thấp một chút, chỉ sợ lúc này đã chết, Ngũ Độc giáo toàn quân bị diệt.”
Những người khác mỉm cười thầm nghĩ: “Có Ngũ Độc giáo lót đáy, cho dù lần này đệ tử giáo ta chết thảm, cũng không tính quá mất mặt…”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.