Chương 573: Ta là Ngọc Hoàng Đại Đế
Thạch Trư
29/08/2013
Bên trong Trấn Ma Quật, Diệp Húc tế ngọc lâu lên, khoanh chân ngồi trước mặt Vu Hoàng Hàn Trác, mượn dùng áp lực của hơi thở Vu Hoàng để khiến
cho bản thân đột phá.
Thân thể Vu Hoàng Hàn Trác đã suy yếu, bị Trấn Ma Quật hút đi khá nhiều tinh khí nên khí thế phát ra đã không bằng trước đây, nhưng áp lực cũng cực kỳ hùng hậu, đem thân thể nguyên thần của hắn ép xuống thật nhỏ, trông như một người tí hon cao ba tấc.
Mượn dùng áp lực của Vu Hoàng để tu luyện, phương thức này không phải không có người khác nghĩđến, nhưng không phải ai cũng có thể tìm được thân thể Vu Hoàng, không phải ai cũng có thể chống lại được áp lực của Vu Hoàng, không phải ai cũng có hể lấy ra Thuần Dương linh mạch bậc chín để tiêu xài.
Tu vi Diệp Húc không ngừng tăng lên, từ sau khi hắn dung nhập Ngọc Thiềm Băng Cung Nguyệt Luân Kinh của Hàn Nguyệt Cung vào trong Bàn Vương Khai Thiên Kinh, tốc độ tu luyện của hắn liền đạt tới một cảnh giới thật khủng bố.
Người khác dù chỉ tu luyện Hạo Thiên Đại Nhật Chân Kinh hoặc Hạo Thiên Đại Đạo Chân Kinh, hay là Ngọc Thiềm Băng Cung Nguyệt Luân Kinh, tu vi dù tăng lên nhanh chóng thì cũng sẽ không liên tục vượt qua mấy cảnh giới nhỏ ở trong khoảng thời gian nửa năm ngắn ngủi.
Mà trong nửa năm, tu vi hắn tăng vọt, ngày rồi đêm tu luyện, đây tất nhiên là tác dụng của Bàn Vương Khai Thiên Kinh, đồng thời cũng là Diệp Húc liều mạng tẩu hỏa nhập ma cũng phải tăng tu vi của mình lên, càng nhanh rời khỏi Trấn Ma Quật càng tốt!
Nửa năm, hắn bước vào Hợp Thể kỳ đỉnh phong, nhưng lại không thể tiến vào Tam Tương cảnh.
Tu vi hắn tăng lên quá nhanh, khuyết thiếu một loại ngưng đọng, một loại tích lũy, điều này khiến cho cản giới bất ổn. Bình thường thì sẽ không cảm nhận được, nhưng khi gặp phải cánh cửa bước vào đại cảnh giới khác thì sẽ hiện ra rõ ràng.
Diệp Húc có chút nôn nóng bất an trong lòng. Cùng lúc đó, trong không gian tầng thứ bảy Nam Thiên Môn, Thiên Địa Pháp Tướng của Hạ Tường Đường ngồi cách thân thể Tây Hoàng hơn trăm dặm, ngóng nhìn từ xa, không ngừng nghiền ngẫm, suy diễn Thiên Đình được hình thành do khí thế của Tây Hoàng để suy tính tâm pháp của ông ta.
Tôn Thiên Địa Pháp Tướng này đã bị luyện hóa thành của Diệp Húc, tương đương với Thiên Địa Pháp Tướng thứ hai của Diệp Húc, Diệp Húc thứ hai.
Hắn suy tính cấm pháp Thiên Đình viễn cổ này đã được hơn nửa năm, mới bắt đầu thì không có chút thu hoạch, chỉ mấy ngày gần đây mới tính ra một tia rõ ràng, dần cân nhắc ra tinh túy của nó.
Thiên Đình viễn cổ của Tây Hoàng rất rộng lớn, bao gồm ba mươi sáu cung, bảy mươi hai điện, đủ mọi loại nhân hoàng chi bảo. Mỗi một món nhân hoàng chi bảo đều có một loại cấm pháp tinh túy. Nơi đây lại có vô số hậu cung, Thiên Mã trường, Thông Thiên hà, Bàn Đào viên, Ngọc Hoa Dao Trì… lượng tri thức chất chứa trong đó nhiều không thể tính toán được, thậm chí còn hơn ngàn vạn lần Thập Điện Diêm La Ma Hoàng Đại Điển của Ma Hoàng!
Tâm pháp hắn đang suy tính chỉ là một sợi lông nhỏ bé của cấm pháp đầy đủ. Diệp Húc muốn suy diễn ra hết môn cấm pháp này e là cũng phải tiêu phí đi ít nhất mười năm!
Cũng may là hắn có được Thiên Địa Pháp Tướng thứ hai, không cần bản thân phải khô tọa suy diễn.
“Suy tính ra cấm pháp Tây Hoàng trọn vẹn thì không biết phải chờ tới năm nào tháng nào, cứ dung nhập vào trong Bàn Vương Khai Thiên Kinh đã rồi tính sau!”
Diệp Húc đem tinh túy của Thiên Đình viễn cổ mà hắn suy diễn ra dung nhập vào trong Bàn Vương Khai Thiên Kinh của mình, ở trong khí thế tiến hóa ra Thiên Đình viễn cổ.
Dần dần, trong thế giới sau lưng hắn, giữa tầng tầng tinh không, một cánh cửa thật lớn xuất hiện, đây là Nam Thiên Môn do khí thế của hắn ngưng tụ ra, như thể thần vật cất chứa cắn nuốt chư thiên, tọa lạc phía trên sông Ngân Hà.
Không lâu sau, ở phía sau Nam Thiên Môn bắt đầu xuất hiện một cảnh tượng thật rộng lớn, từng tòa cung điện bắt đầu hiện ra, kết cấu thành đàn, trông thật đồ sộ.
Đột nhiên, trong ngọc lâu tầng thứ nhất của Diệp Húc, Ngọc Hoa trì cùng Thiên Đình của hắn cảm ứng lẫn nhau. Tòa Ngọc Hoa Dao Trì này đột nhiên bay ra khỏi ngọc lâu, rơi vào trong Thiên Đình, khiến Thiên Đình này xuất hiện thêm một mảnh tiên cảnh Dao Trì, trông nơi này lập tức trở nên sinh động lên.
Diệp Húc khẽ động tâm niệm, không rõ duyên cớ.
Ngọc Hoa Dao Trì trong ngọc lâu của hắn chính là thiên nhiên sinh thành, có công hiệu dịch cân phạt tủy. Can Sài Giao và Kim Giác Ngân Giác thường xuyên tắm rửa nô đùa trong Dao Trì.
Hắn vốn không để ý lắm tới Ngọc Hoa Dao Trì, nay nó lại tựđộng bay lên dung nhập vào trong Thiên Đình, bổ khuyết chỗ không đủ cho Thiên Đình, thật kỳ lạ.
Ngọc lâu của hắn vốn có nhiều bí mật, Ngọc Hoa Dao Trì dung nhập vào trong Thiên Đình chỉ khiến Diệp Húc hơi kinh ngạc một chút, sau đó hắn cũng chẳng để tâm lắm.
Tòa Thiên Đình này sừng sững bên trên Đại Chu Thiên quần tinh quần đấu, trấn áp Đại Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu, trấn áp Ngân Hà Trụ Quang. Qua điều đó cũng có thể thấy được cấm pháp Thiên Đình viễn cổ của Tây hoàng có uy lực hơn xa cấm pháp của Chu Thiên Tinh Cung.
Đây mới chỉ là hình dạng ban đầu của Thiên Đình, còn đủ loại cấm pháp khác mà Diệp Húc chưa suy diễn ra. Nếu Diệp Húc có thể suy diễn hoàn toàn môn cấm pháp này, nó tất sẽ hơn xa Thập Điện Diêm La Ma Hoàng Đại Điển và Ngọc Thiềm Băng Cung Nguyệt Luân Kinh, trở thành thứ có thể sánh với Hạo Thiên Đại Đạo Chân Kinh!
“Khó trách Tây Hoàng lại bị Thanh Đế giết chết, môn Huyền Khung Cao Thượng Ngọc Hoàng Đại Đế Kinh, quả thật là chứng đạo chi pháp của Thiên Đế, có uy năng hơn xa các loại cấm pháp khác!”
Diệp Húc cảm thấy khiếp sợ vạn phần, môn cấm pháp do Tây Hoàng khai sáng có tên là Huyền Khung Cao Thượng Ngọc Hoàng Đại Đế Kinh này có chất chứa lượng tin tức vượt xa những cấm pháp khác, chỉ có Hạo Thiên Đại Đạo Chân Kinh mới có thể sánh với nó.
Mà Hạo Thiên Đại Đạo Chân Kinh chính là do Hạo Thiên Đại Đế thuộc bộ tộc Đông Hoàng sáng chế, chứng đạo chi pháp của Thiên Đế, có thể thấy được Huyền Khung Cao Thượng Ngọc Hoàng Đại Đế Kinh cũng là một môn tâm pháp cực mạnh, hoàn toàn có thể giết chết được Thanh Đế.
“Tây Hoàng ở nhà mình khai sáng tâm pháp cũng không an toàn…”
Diệp Húc than tiếc không ngừng, Tây Hoàng hoàn toàn có tài Thiên Đế, nhưng chính vì loại tài năng này mới cho hắn diệt vong, họa trời giáng, bị Thanh Đế giết chết ở trong Nam Thiên Môn.
Vị trạch nam ngàn năm tuổi này chết thật nghẹn khuất, nếu hắn có thể tiếp tục trưởng thành thì tương lai chắc sẽ trở thành Thánh Hoàng, Vu Tổ, Thần Vương, Đế Quân, thậm chí là vấn đỉnh Thiên Đế vị, đế vịđổi chủ cũng là không nói chơi!
“Ở thời đại Tây Hoàng kia, Thanh Đế vừa mới tiêu diệt Hạo Thiên Đại Đế, đăng cơ xưng đế không được bao lâu, đế vị bất ổn, thấy vị Tây Hoàng tài năng cỡ này, đương nhiên phải ra tay trước để chiếm lợi thế, diệt trừđi vị thiên tài có tiền đồ vô lượng này!”
Ầm!
Trong thế giới của hắn, Thiên Đình kia đột nhiên nghiêng đi, ép cho trời cao kia rung rung lên, vòm trời lập tức sụp xuống. Đại địa tứ cực sụp đổ, hồng hoang nghiêng, biển rộng đổi chiều, Thông Thiên hà từ trên trời giáng xuống, hồng thủy ngập trời!
Thé giới của hắn đột nhiên xuất hiện tình trạng đại sụp đổ đại phá diệt, hư tổn còn không hề kém khi mười mặt trời cùng xuất hiện!
Cũng may nguyên thần của hắn, gốc ngọc thụ chống đỡ vòm trời, cắm rễ trong địa đại, mạnh hơn trước đây không biết bao nhiêu lần, mới có thể khiến cho thế giới không sụp đổ hoàn toàn.
Đây là Thiên Đình được hình thành do Huyền Khung Cao Thượng Ngọc Hoàng Đại Đế Kinh, cùng với vũ trụ tinh không hình thành bởi Đại Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Cấm Pháp, liệt nhật kim ô hình thành do Hạo Thiên Đại Đạo Chân Kinh, mặt trăng do Ngọc Thiềm Băng Cung Nguyệt Luân kinh, còn đủ loại cấm pháp khác cũng không tương dung hoàn toàn, đều tự hình thành những chỉnh thểđộc lập.
Trong đó uy năng của Thiên Đình quá mạnh, đè sụp cả vũ trụ tinh không, tạo thành thiên địa phá diệt!
Giờ phút này, ba vị minh tôn Già La, Tu Đề và Bảo Hiền đã rời khỏi địa cung, cùng Hao Thiên Khuyển đi cướp đoạt bảo vật khắp nơi. Chỉ còn Triều Công Thiều cách đó không xa, nghiền ngẫm cấu tạo của thân thể Vu Hoàng Hàn Trác.
Triều Công Thiều vốn đang khiếp sợ với thế giới rộng lớn mà Diệp Húc ngưng tụ kia. Đây vẫn là lần đầu tiên lão nhìn thấy cấm pháp to lớn, xuất chúng như thế. Khi lão đang hoa mắt hoảng thần thì lấy thế giới của Diệp Húc sụp đổ, không kịp suy nghĩ gì mà lập tức ra tay trấn áp.
“Thiếu Bảo, trong cấm pháp của ngươi, các thế giới độc lập mà không phải một chỉnh thể, thiếu đi một thông đạo nối liền thiên địa nhân gian!”
Triều Công Thiều có tài trí cực kỳ nhạy bén sâu sắc, nếu không thì lão cũng không thể trở thành tiền tông chủ của Hoàng Tuyền Ma Tông được. Lão lập tức nhìn ra chỗ không hoàn chỉnh trong thế giới của Diệp Húc, lập tức quát to một tiếng, một con sông hoàng tuyền từ sau đầu bay lên, đánh vào trong thế giới của Diệp Húc, kết nối thiên giới thông thiên hà, chảy qua đại địa, sau đó đi vào Thập Địa U Minh Địa Ngục, xuyên qua từng tầng thế giới u minh, rót vào trong Minh Hải, kết nối thiên địa nhân tam giới lại.
Con sông hoàng tuyền này xuất hiện đã khiến cho thế giới sau lưng Diệp Húc trở nên hoàn chỉnh, gắn bó thành một chỉnh thể, thiên địa khôi phục như thường, không sụp đổ nữa.
“Khí thế của ta chỉ tạm thời giúp ngươi kết nối thiên địa nhân tam giới, chờ khi rút nó ra, thế giới của ngươi sẽ lại sụp xuống tiếp, chỉ có con sông hoàng tuyền do chính mình luyện ra, kết nối thiên địa nhân tam giới thì mới có thể tiêu trừ nỗi lo này!”
Triều Công Thiều duy trì cho thế giới của Diệp Húc không sụp đổ, trầm giọng nói: “Ta lập tức truyền thụ cho ngươi Bích Lạc Hoàng Tuyền Ma Thiên Cấm Điển, ngươi hãy cẩn thận lĩnh ngộ!”
Lão giơ một ngón tay điểm ra, trong đầu Diệp Húc lập tức xuất hiện một dòng tin tức khổng lồ. Bích Lạc Hoàng Tuyền Ma Thiên Cấm Điển xuất hiện trong đầu hắn. Môn cấm pháp này Triều Công Thiều cũng không giấu riêng, mà truyền thụ hết, thậm chí còn mang theo đủ loại tâm đắc của lão, giúp cho Diệp Húc lĩnh ngộ.
Diệp Húc lập tức đem chỗ tinh diệu của nó dung nhập vào trong Bàn Vương Khai Thiên Kinh.
Bích Lạc Hoàng Tuyền Ma Thiên Cấm Điển tuy là một môn cấm pháp không tệ, nhưng uy năng kém xa những cấm pháp khác mà Diệp Húc tu luyện, lượng tin tức nó có cũng không bằng vài loại pháp môn của hắn. Dù vậy, Diệp Húc cũng mất hơn mười ngày mới hoàn toàn dung hợp môn cấm pháp này vào trong Bàn Vương Khai Thiên Kinh. Hắn thúc giục tâm pháp, lập tức một con sông lớn từ trên trời giáng xuống, kết nối thiên địa nhân tam giới, kết nối thế giới của hắn, kết nối tất cả cấm pháp lại.
Tuy uy năng Bích Lạc Hoàng Tuyền Ma Thiên Cấm Điển không mạnh, cấm pháp cũng không phức tạp, nhưng nó lại khiến cho thế giới của hắn hoàn chỉnh quy nhất, từ nay về sau cũng không lo chuyện phá diệt tan biến nữa!
Diệp Húc thở phào nhẹ nhõm, vội nói lời cảm ơn với Triều Công Thiều. Hắn không nhịn được cảm thán ngàn nghìn hàng vạn lần, khai sáng một môn cấm pháp gian nan khó khăn biết bao.
Từ khi hắn quyết định khai sáng ra cấm pháp của chính mình, hắn đã gặp phải vô số nguy hiểm, vài lần còn tẩu hỏa nhập ma, thậm chí suýt nữa chết vì mười mặt trời cùng xuất hiện.
Lần này hắn dung nhập Huyền Khung Cao Thượng Ngọc Hoàng Đại Đế Kinh lại khiến cho thế giới sụp đổ, một thân tu vi hủy hoại trong chốc lát!
“Tương lai khi ta trở thành Vu Hoàng, hoàn thiện Bàn Vương Khai Thiên Kinh e là còn đối mặt với chuyện khủng bố nhất, chính là Thiên Đế tập kích!”
Diệp Húc nhớ tới Ân khư bị hủy diệt kia, nhớ tới thân thể Tây Hoàng ở trong Nam Thiên Môn, tâm tình bỗng trầm trọng xuống. Nếu hắn hoàn thiện Bàn Vương Khai Thiên Kinh, uy năng của nó chắc chắn còn hơn cả Huyền Khung Cao Thượng Ngọc Hoàng Đại đế Kinh!
Tây Hoàng sáng chế môn cấm pháp này bị Thanh Đế nghi kỵ, không chờ hắn trưởng thành liền bóp chết. Nếu Diệp Húc hoàn thiện Bàn Vương Khai Thiên Kinh, chỉ sợ đương kim Thiên Đế cũng không tha thứ cho loại chuyện này, đến lúc đó Diệp Húc sẽ gặp phải kiếp nạn lớn nhất kể từ khi hắn sinh ra đến nay!
Bỗng nhiên, hắn cảm giác được một luồng sức mạnh mênh mông kích động trong cơ thể. Hắn liên tục dung nhập hai cấm pháp vào trong Bàn Vương Khai Thiên Kinh, hoàn thiện Thiên Đình, kết nối thiên địa nhân tam giới, vô hình trung đã khiến cho thực lực và tu vi của hắn thâm hậu lên mấy lần, cuối cùng đã khiến cho mình tích lũy tấn công cảnh giới Tam Tương cảnh!
“Pháp tướng chân thân, xuất hiện đi!”
Diệp Húc đứng thẳng thân mình lên, nguyên thần vũ động, chỉ thấy một nhánh Thuần Dương linh mạch bay ra khỏi ngọc lâu, hòa thành một con cự long vàng, con cự long này bị hắn nuốt vào miệng, cắn nát linh mạch, phóng tới Tam Tương cảnh!
“Bắt đầu từ hôm nay, pháp tướng của ta chính là Huyền Khung Cao Thượng, Ngọc Hoàng Đại Đế, nhạp chủ Thiên Đình!”
Thân thể Vu Hoàng Hàn Trác đã suy yếu, bị Trấn Ma Quật hút đi khá nhiều tinh khí nên khí thế phát ra đã không bằng trước đây, nhưng áp lực cũng cực kỳ hùng hậu, đem thân thể nguyên thần của hắn ép xuống thật nhỏ, trông như một người tí hon cao ba tấc.
Mượn dùng áp lực của Vu Hoàng để tu luyện, phương thức này không phải không có người khác nghĩđến, nhưng không phải ai cũng có thể tìm được thân thể Vu Hoàng, không phải ai cũng có thể chống lại được áp lực của Vu Hoàng, không phải ai cũng có hể lấy ra Thuần Dương linh mạch bậc chín để tiêu xài.
Tu vi Diệp Húc không ngừng tăng lên, từ sau khi hắn dung nhập Ngọc Thiềm Băng Cung Nguyệt Luân Kinh của Hàn Nguyệt Cung vào trong Bàn Vương Khai Thiên Kinh, tốc độ tu luyện của hắn liền đạt tới một cảnh giới thật khủng bố.
Người khác dù chỉ tu luyện Hạo Thiên Đại Nhật Chân Kinh hoặc Hạo Thiên Đại Đạo Chân Kinh, hay là Ngọc Thiềm Băng Cung Nguyệt Luân Kinh, tu vi dù tăng lên nhanh chóng thì cũng sẽ không liên tục vượt qua mấy cảnh giới nhỏ ở trong khoảng thời gian nửa năm ngắn ngủi.
Mà trong nửa năm, tu vi hắn tăng vọt, ngày rồi đêm tu luyện, đây tất nhiên là tác dụng của Bàn Vương Khai Thiên Kinh, đồng thời cũng là Diệp Húc liều mạng tẩu hỏa nhập ma cũng phải tăng tu vi của mình lên, càng nhanh rời khỏi Trấn Ma Quật càng tốt!
Nửa năm, hắn bước vào Hợp Thể kỳ đỉnh phong, nhưng lại không thể tiến vào Tam Tương cảnh.
Tu vi hắn tăng lên quá nhanh, khuyết thiếu một loại ngưng đọng, một loại tích lũy, điều này khiến cho cản giới bất ổn. Bình thường thì sẽ không cảm nhận được, nhưng khi gặp phải cánh cửa bước vào đại cảnh giới khác thì sẽ hiện ra rõ ràng.
Diệp Húc có chút nôn nóng bất an trong lòng. Cùng lúc đó, trong không gian tầng thứ bảy Nam Thiên Môn, Thiên Địa Pháp Tướng của Hạ Tường Đường ngồi cách thân thể Tây Hoàng hơn trăm dặm, ngóng nhìn từ xa, không ngừng nghiền ngẫm, suy diễn Thiên Đình được hình thành do khí thế của Tây Hoàng để suy tính tâm pháp của ông ta.
Tôn Thiên Địa Pháp Tướng này đã bị luyện hóa thành của Diệp Húc, tương đương với Thiên Địa Pháp Tướng thứ hai của Diệp Húc, Diệp Húc thứ hai.
Hắn suy tính cấm pháp Thiên Đình viễn cổ này đã được hơn nửa năm, mới bắt đầu thì không có chút thu hoạch, chỉ mấy ngày gần đây mới tính ra một tia rõ ràng, dần cân nhắc ra tinh túy của nó.
Thiên Đình viễn cổ của Tây Hoàng rất rộng lớn, bao gồm ba mươi sáu cung, bảy mươi hai điện, đủ mọi loại nhân hoàng chi bảo. Mỗi một món nhân hoàng chi bảo đều có một loại cấm pháp tinh túy. Nơi đây lại có vô số hậu cung, Thiên Mã trường, Thông Thiên hà, Bàn Đào viên, Ngọc Hoa Dao Trì… lượng tri thức chất chứa trong đó nhiều không thể tính toán được, thậm chí còn hơn ngàn vạn lần Thập Điện Diêm La Ma Hoàng Đại Điển của Ma Hoàng!
Tâm pháp hắn đang suy tính chỉ là một sợi lông nhỏ bé của cấm pháp đầy đủ. Diệp Húc muốn suy diễn ra hết môn cấm pháp này e là cũng phải tiêu phí đi ít nhất mười năm!
Cũng may là hắn có được Thiên Địa Pháp Tướng thứ hai, không cần bản thân phải khô tọa suy diễn.
“Suy tính ra cấm pháp Tây Hoàng trọn vẹn thì không biết phải chờ tới năm nào tháng nào, cứ dung nhập vào trong Bàn Vương Khai Thiên Kinh đã rồi tính sau!”
Diệp Húc đem tinh túy của Thiên Đình viễn cổ mà hắn suy diễn ra dung nhập vào trong Bàn Vương Khai Thiên Kinh của mình, ở trong khí thế tiến hóa ra Thiên Đình viễn cổ.
Dần dần, trong thế giới sau lưng hắn, giữa tầng tầng tinh không, một cánh cửa thật lớn xuất hiện, đây là Nam Thiên Môn do khí thế của hắn ngưng tụ ra, như thể thần vật cất chứa cắn nuốt chư thiên, tọa lạc phía trên sông Ngân Hà.
Không lâu sau, ở phía sau Nam Thiên Môn bắt đầu xuất hiện một cảnh tượng thật rộng lớn, từng tòa cung điện bắt đầu hiện ra, kết cấu thành đàn, trông thật đồ sộ.
Đột nhiên, trong ngọc lâu tầng thứ nhất của Diệp Húc, Ngọc Hoa trì cùng Thiên Đình của hắn cảm ứng lẫn nhau. Tòa Ngọc Hoa Dao Trì này đột nhiên bay ra khỏi ngọc lâu, rơi vào trong Thiên Đình, khiến Thiên Đình này xuất hiện thêm một mảnh tiên cảnh Dao Trì, trông nơi này lập tức trở nên sinh động lên.
Diệp Húc khẽ động tâm niệm, không rõ duyên cớ.
Ngọc Hoa Dao Trì trong ngọc lâu của hắn chính là thiên nhiên sinh thành, có công hiệu dịch cân phạt tủy. Can Sài Giao và Kim Giác Ngân Giác thường xuyên tắm rửa nô đùa trong Dao Trì.
Hắn vốn không để ý lắm tới Ngọc Hoa Dao Trì, nay nó lại tựđộng bay lên dung nhập vào trong Thiên Đình, bổ khuyết chỗ không đủ cho Thiên Đình, thật kỳ lạ.
Ngọc lâu của hắn vốn có nhiều bí mật, Ngọc Hoa Dao Trì dung nhập vào trong Thiên Đình chỉ khiến Diệp Húc hơi kinh ngạc một chút, sau đó hắn cũng chẳng để tâm lắm.
Tòa Thiên Đình này sừng sững bên trên Đại Chu Thiên quần tinh quần đấu, trấn áp Đại Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu, trấn áp Ngân Hà Trụ Quang. Qua điều đó cũng có thể thấy được cấm pháp Thiên Đình viễn cổ của Tây hoàng có uy lực hơn xa cấm pháp của Chu Thiên Tinh Cung.
Đây mới chỉ là hình dạng ban đầu của Thiên Đình, còn đủ loại cấm pháp khác mà Diệp Húc chưa suy diễn ra. Nếu Diệp Húc có thể suy diễn hoàn toàn môn cấm pháp này, nó tất sẽ hơn xa Thập Điện Diêm La Ma Hoàng Đại Điển và Ngọc Thiềm Băng Cung Nguyệt Luân Kinh, trở thành thứ có thể sánh với Hạo Thiên Đại Đạo Chân Kinh!
“Khó trách Tây Hoàng lại bị Thanh Đế giết chết, môn Huyền Khung Cao Thượng Ngọc Hoàng Đại Đế Kinh, quả thật là chứng đạo chi pháp của Thiên Đế, có uy năng hơn xa các loại cấm pháp khác!”
Diệp Húc cảm thấy khiếp sợ vạn phần, môn cấm pháp do Tây Hoàng khai sáng có tên là Huyền Khung Cao Thượng Ngọc Hoàng Đại Đế Kinh này có chất chứa lượng tin tức vượt xa những cấm pháp khác, chỉ có Hạo Thiên Đại Đạo Chân Kinh mới có thể sánh với nó.
Mà Hạo Thiên Đại Đạo Chân Kinh chính là do Hạo Thiên Đại Đế thuộc bộ tộc Đông Hoàng sáng chế, chứng đạo chi pháp của Thiên Đế, có thể thấy được Huyền Khung Cao Thượng Ngọc Hoàng Đại Đế Kinh cũng là một môn tâm pháp cực mạnh, hoàn toàn có thể giết chết được Thanh Đế.
“Tây Hoàng ở nhà mình khai sáng tâm pháp cũng không an toàn…”
Diệp Húc than tiếc không ngừng, Tây Hoàng hoàn toàn có tài Thiên Đế, nhưng chính vì loại tài năng này mới cho hắn diệt vong, họa trời giáng, bị Thanh Đế giết chết ở trong Nam Thiên Môn.
Vị trạch nam ngàn năm tuổi này chết thật nghẹn khuất, nếu hắn có thể tiếp tục trưởng thành thì tương lai chắc sẽ trở thành Thánh Hoàng, Vu Tổ, Thần Vương, Đế Quân, thậm chí là vấn đỉnh Thiên Đế vị, đế vịđổi chủ cũng là không nói chơi!
“Ở thời đại Tây Hoàng kia, Thanh Đế vừa mới tiêu diệt Hạo Thiên Đại Đế, đăng cơ xưng đế không được bao lâu, đế vị bất ổn, thấy vị Tây Hoàng tài năng cỡ này, đương nhiên phải ra tay trước để chiếm lợi thế, diệt trừđi vị thiên tài có tiền đồ vô lượng này!”
Ầm!
Trong thế giới của hắn, Thiên Đình kia đột nhiên nghiêng đi, ép cho trời cao kia rung rung lên, vòm trời lập tức sụp xuống. Đại địa tứ cực sụp đổ, hồng hoang nghiêng, biển rộng đổi chiều, Thông Thiên hà từ trên trời giáng xuống, hồng thủy ngập trời!
Thé giới của hắn đột nhiên xuất hiện tình trạng đại sụp đổ đại phá diệt, hư tổn còn không hề kém khi mười mặt trời cùng xuất hiện!
Cũng may nguyên thần của hắn, gốc ngọc thụ chống đỡ vòm trời, cắm rễ trong địa đại, mạnh hơn trước đây không biết bao nhiêu lần, mới có thể khiến cho thế giới không sụp đổ hoàn toàn.
Đây là Thiên Đình được hình thành do Huyền Khung Cao Thượng Ngọc Hoàng Đại Đế Kinh, cùng với vũ trụ tinh không hình thành bởi Đại Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Cấm Pháp, liệt nhật kim ô hình thành do Hạo Thiên Đại Đạo Chân Kinh, mặt trăng do Ngọc Thiềm Băng Cung Nguyệt Luân kinh, còn đủ loại cấm pháp khác cũng không tương dung hoàn toàn, đều tự hình thành những chỉnh thểđộc lập.
Trong đó uy năng của Thiên Đình quá mạnh, đè sụp cả vũ trụ tinh không, tạo thành thiên địa phá diệt!
Giờ phút này, ba vị minh tôn Già La, Tu Đề và Bảo Hiền đã rời khỏi địa cung, cùng Hao Thiên Khuyển đi cướp đoạt bảo vật khắp nơi. Chỉ còn Triều Công Thiều cách đó không xa, nghiền ngẫm cấu tạo của thân thể Vu Hoàng Hàn Trác.
Triều Công Thiều vốn đang khiếp sợ với thế giới rộng lớn mà Diệp Húc ngưng tụ kia. Đây vẫn là lần đầu tiên lão nhìn thấy cấm pháp to lớn, xuất chúng như thế. Khi lão đang hoa mắt hoảng thần thì lấy thế giới của Diệp Húc sụp đổ, không kịp suy nghĩ gì mà lập tức ra tay trấn áp.
“Thiếu Bảo, trong cấm pháp của ngươi, các thế giới độc lập mà không phải một chỉnh thể, thiếu đi một thông đạo nối liền thiên địa nhân gian!”
Triều Công Thiều có tài trí cực kỳ nhạy bén sâu sắc, nếu không thì lão cũng không thể trở thành tiền tông chủ của Hoàng Tuyền Ma Tông được. Lão lập tức nhìn ra chỗ không hoàn chỉnh trong thế giới của Diệp Húc, lập tức quát to một tiếng, một con sông hoàng tuyền từ sau đầu bay lên, đánh vào trong thế giới của Diệp Húc, kết nối thiên giới thông thiên hà, chảy qua đại địa, sau đó đi vào Thập Địa U Minh Địa Ngục, xuyên qua từng tầng thế giới u minh, rót vào trong Minh Hải, kết nối thiên địa nhân tam giới lại.
Con sông hoàng tuyền này xuất hiện đã khiến cho thế giới sau lưng Diệp Húc trở nên hoàn chỉnh, gắn bó thành một chỉnh thể, thiên địa khôi phục như thường, không sụp đổ nữa.
“Khí thế của ta chỉ tạm thời giúp ngươi kết nối thiên địa nhân tam giới, chờ khi rút nó ra, thế giới của ngươi sẽ lại sụp xuống tiếp, chỉ có con sông hoàng tuyền do chính mình luyện ra, kết nối thiên địa nhân tam giới thì mới có thể tiêu trừ nỗi lo này!”
Triều Công Thiều duy trì cho thế giới của Diệp Húc không sụp đổ, trầm giọng nói: “Ta lập tức truyền thụ cho ngươi Bích Lạc Hoàng Tuyền Ma Thiên Cấm Điển, ngươi hãy cẩn thận lĩnh ngộ!”
Lão giơ một ngón tay điểm ra, trong đầu Diệp Húc lập tức xuất hiện một dòng tin tức khổng lồ. Bích Lạc Hoàng Tuyền Ma Thiên Cấm Điển xuất hiện trong đầu hắn. Môn cấm pháp này Triều Công Thiều cũng không giấu riêng, mà truyền thụ hết, thậm chí còn mang theo đủ loại tâm đắc của lão, giúp cho Diệp Húc lĩnh ngộ.
Diệp Húc lập tức đem chỗ tinh diệu của nó dung nhập vào trong Bàn Vương Khai Thiên Kinh.
Bích Lạc Hoàng Tuyền Ma Thiên Cấm Điển tuy là một môn cấm pháp không tệ, nhưng uy năng kém xa những cấm pháp khác mà Diệp Húc tu luyện, lượng tin tức nó có cũng không bằng vài loại pháp môn của hắn. Dù vậy, Diệp Húc cũng mất hơn mười ngày mới hoàn toàn dung hợp môn cấm pháp này vào trong Bàn Vương Khai Thiên Kinh. Hắn thúc giục tâm pháp, lập tức một con sông lớn từ trên trời giáng xuống, kết nối thiên địa nhân tam giới, kết nối thế giới của hắn, kết nối tất cả cấm pháp lại.
Tuy uy năng Bích Lạc Hoàng Tuyền Ma Thiên Cấm Điển không mạnh, cấm pháp cũng không phức tạp, nhưng nó lại khiến cho thế giới của hắn hoàn chỉnh quy nhất, từ nay về sau cũng không lo chuyện phá diệt tan biến nữa!
Diệp Húc thở phào nhẹ nhõm, vội nói lời cảm ơn với Triều Công Thiều. Hắn không nhịn được cảm thán ngàn nghìn hàng vạn lần, khai sáng một môn cấm pháp gian nan khó khăn biết bao.
Từ khi hắn quyết định khai sáng ra cấm pháp của chính mình, hắn đã gặp phải vô số nguy hiểm, vài lần còn tẩu hỏa nhập ma, thậm chí suýt nữa chết vì mười mặt trời cùng xuất hiện.
Lần này hắn dung nhập Huyền Khung Cao Thượng Ngọc Hoàng Đại Đế Kinh lại khiến cho thế giới sụp đổ, một thân tu vi hủy hoại trong chốc lát!
“Tương lai khi ta trở thành Vu Hoàng, hoàn thiện Bàn Vương Khai Thiên Kinh e là còn đối mặt với chuyện khủng bố nhất, chính là Thiên Đế tập kích!”
Diệp Húc nhớ tới Ân khư bị hủy diệt kia, nhớ tới thân thể Tây Hoàng ở trong Nam Thiên Môn, tâm tình bỗng trầm trọng xuống. Nếu hắn hoàn thiện Bàn Vương Khai Thiên Kinh, uy năng của nó chắc chắn còn hơn cả Huyền Khung Cao Thượng Ngọc Hoàng Đại đế Kinh!
Tây Hoàng sáng chế môn cấm pháp này bị Thanh Đế nghi kỵ, không chờ hắn trưởng thành liền bóp chết. Nếu Diệp Húc hoàn thiện Bàn Vương Khai Thiên Kinh, chỉ sợ đương kim Thiên Đế cũng không tha thứ cho loại chuyện này, đến lúc đó Diệp Húc sẽ gặp phải kiếp nạn lớn nhất kể từ khi hắn sinh ra đến nay!
Bỗng nhiên, hắn cảm giác được một luồng sức mạnh mênh mông kích động trong cơ thể. Hắn liên tục dung nhập hai cấm pháp vào trong Bàn Vương Khai Thiên Kinh, hoàn thiện Thiên Đình, kết nối thiên địa nhân tam giới, vô hình trung đã khiến cho thực lực và tu vi của hắn thâm hậu lên mấy lần, cuối cùng đã khiến cho mình tích lũy tấn công cảnh giới Tam Tương cảnh!
“Pháp tướng chân thân, xuất hiện đi!”
Diệp Húc đứng thẳng thân mình lên, nguyên thần vũ động, chỉ thấy một nhánh Thuần Dương linh mạch bay ra khỏi ngọc lâu, hòa thành một con cự long vàng, con cự long này bị hắn nuốt vào miệng, cắn nát linh mạch, phóng tới Tam Tương cảnh!
“Bắt đầu từ hôm nay, pháp tướng của ta chính là Huyền Khung Cao Thượng, Ngọc Hoàng Đại Đế, nhạp chủ Thiên Đình!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.