Chương 150: Tinh đấu vi trần trận pháp
Thạch Trư
02/03/2013
Lệ Thượng Dương ở Vân Môn sơn được mấy ngày, chỉ điểm Diệp Húc tế luyện cổ trùng như thế nào, đem cổ trùng phát huy uy lực lớn nhất như thế nào khiến cho mấy ngày nay Diệp Húc thu được rất nhiều lợi ích, thường thường phát ra tiếng cảm thán: “Hóa ra còn có thủ đoạn chơi xấu như thế này, Ngũ Độc giáo rõ ràng là ác danh vô cùng, hóa ra là vậy…”
Lệ Thượng Dương đúng là với tác phong của Diệp Húc rất có tán thành thầm nghĩ: “Thêm một chút nữa, chỉ sợ là gốc gác Ngũ Độc giáo của ta đều bị tiểu tử này bái sạch bằng không trở về Ngũ Lĩnh sơn cho nhanh…”
Diệp Húc tính tình, hắn đã biết được rồi, đúng là có chút vừa lòng với Vân Môn sơn đà chủ này. Hơn nữa có giao đạo nhân ở trong này, không thua gì tự mình hắn trấn thủ. Mặc dù Huyết Thần Bảo có tấn công tới Diệp Húc cũng có thể ngăn cản được.
Hắn yên lòng, liền tính toán rời đi, nói với Diệp Húc rằng: “Vu pháp linh tinh gì đó, đối với Ngũ Độc giáo chúng ta đều là ngoại vật. Chỉ có cổ trùng độc công mới là căn bản. Hy vọng người không bỏ gốc lấy ngọn.”
Đối với điểm này, Diệp Húc cũng không quá đồng ý, ở hắn xem ra, cổ trùng mới là ngoại vật, chuyên tâm tế luyện cổ trùng mới là bỏ gốc lấy ngọn.
Tuy nhiên, thân là đệ tử Ngũ Độc giáo, nếu nói như vậy, khẳng định bị Lệ Thượng Dương răn dạy một phen. Bởi vậy hắn chỉ âm thầm oán giận trong lòng mà thôi.
“Giáo chủ, ngài có nán lại chơi thêm một thời gian không?” Diệp Húc có chút không tha cho hắn, hắn lần đầu tiên gặp mặt Lệ Thượng Dương, đã cho giao đạo nhân hành hung bị giáo chủ này một phen. Lệ Thượng Dương đại bộ phận thời gian đều dưỡng thương.
Lão già trọc đầu này không có giống như một giáo chủ, cũng không so đo việc bị giao đạo nhân hành hung. Hơn nữa đối với hắn tận tình chỉ điểm, rất hợp khẩu vị của hắn.
“Ta nghe được phong thanh, chiến trường Tần Hán đang căng thẳng, phỏng chừng không qua bao lâu nữa, triều đình sẽ hạ chiếu triệu tập các tinh anh đi tới chiến trường trợ giúp. Bởi vậy ta không thể ở đây lâu, phải về Ngũ Lĩnh Sơn chuẩn bị.”
Lệ Thượng Dương phất phất tay, xông thẳng lên trời cao, nhẹ nhàng bay đi, thanh âm từ trên không truyền tới: “Đáng tiếc không thể giao thủ cùng vị giao đạo nhân kia, thật sự là tiếc nuối…”
Tốc độ của hắn cực nhanh, trong chớp mắt đã biến mất vô tung, chỉ để lại thanh âm.
“Chiến trường Tần Hán?”
Diệp Húc khẽ nhíu mày, hắn nghe từ miệng đại ca Diệp Tần, đúng là chiến trường Tần Hán này, đó là một nơi cực kỳ hung hiểm, vu sĩ tranh đấu cùng chém giết.
Đây là chiến tranh giữa vu sĩ, trình độ thảm thiết cho dù là cao thủ Tam Đan Cảnh, ở trong chiến trường cũng không dám nói có thể bảo đảm tính mệnh.
Đại Tần khai quốc hoàng đế họ Triệu tên Chính, đạt được ma đạo kế thừa cao nhất, tu vi cực kỳ cao thâm, chính là bá chủ trong ma đạo lúc bấy giờ. Hắn quét ngang hết thảy môn phái thế gia, đánh khắp thiên hạ vô địch thủ.
Triệu Chính sau khi trở thành hoàng đế, những thế gia, môn phái này từng có ước định. Con cháu hắn khi kế thừa tước vị làm hoàng đế, triệu tập các thế gia, tinh anh môn phái hiệu lực cho Tần quốc.
Lúc này tiền tuyết căng thẳng, hơn phân nửa là Tần Hoàng sẽ triệu tập đệ tử thế gia ma đạo, cùng đệ tử môn phái trong quốc gia ra tiền tuyến giết địch.
Chuyện này đã có tiền lệ từ trước, lúc Tần Hoang thống nhất sáu nước, liền có không ít thế gia cùng môn phái tham dự vào đó, Lương Vương phủ là một ví dụ.
Tuy nhiên, chiến trường Tần Hán với Diệp Húc lúc này mà nói vô cùng xa xôi. Hắn là đà chủ Vân Môn sơn, mặc dù Tần Hoàng có hạ chiếu, cũng có Ngũ Độc giáo làm, không tới phiên hắn lên chiến trường.
Không quá mấy ngày, Liệt Thượng Dương liền cho người đưa tới mười vạn tinh thần nguyên từ tinh thạch. Tinh thần nguyên từ tinh thạch này cũng giống như khối mà Diệp Húc lấy được của bách hoa cung chủ, tổng cộng không tới mười hai ngàn cân.
Diệp Húc lúc này đã bắt đầu cắt tinh thần nguyên từ tinh thạch ra, đúc lại.
Trước khi đi vu hồn giới, hắn căn bản không thể mở ra được tinh thần nguyên từ tinh thạch. Nhưng mà hành trình đi vu hồn giới tu vi của hắn chẳng những tiến nhanh, thậm chí đạt được không ít vu binh vu bảo. Trong đó có cả binh đao cực kỳ sắc bén, cắt tinh thần nguyên từ tinh thạch cũng được.
Nguyên khí của hắn không đủ để đốt dung tinh thạch nhưng có Viêm Dương Hồ Lô, hết thảy trở nên đơn giản hơn nhiều.
“Lên!”
Trong Tử Trúc lâm, Diệp Húc khẽ quát một tiếng, nguyên khí chen chúc lao ra, đem một khối tinh thạch hơn một vạn cân nâng lên. Đồng thời hắn tế khởi huyết yến đao, ánh đao như võng, trong chớp mắt đã chia đều khối tinh thạch ra làm bảy mươi hai khối.
Nguyên khí của hắn vô cùng hùng hậu, vượt xa cùng thế hệ, nâng lên ngàn cân cũng không thành vấn đề.
Sau khí cắt tinh thạch ra, lúc này hắn mới tế khởi Viêm dương hồ lô, đem tinh thạch đốt dung, đúc thành bảy mươi hai viên tinh châu to chừng một quả trứng chim bồ câu.
Mỗi một miếng tinh châu sức nặng gần 150 cân, chỉ cần một viên tinh châu người thường đã không cầm nổi rồi.
Tinh châu là vật chuẩn bị bày tinh đấu vi trần trận pháp. Trận pháp này bao hàm rất rộng, bảy mươi hai viên tinh châu mới có thể lập được tiểu trận. Bảy mươi hai tiểu trận này mới lập được một trận thế cỡ trung, mà trận thế đại hình thì cũng cần phải có bảy mươi hai trận thế tầm trung.
Diệp Húc bào chế đúng cách, hắn đem tinh thạch luyện thành tinh châu, cùng sở hữu hơn 720 miếng, có thể bày ra được mười tiểu trận.
Hắn lúc này bắt đầu bày tiểu trận chung quanh tử trúc tiểu viện. Hiện giờ tu vi của hắn đạt tới Dung Nguyên kỳ, chu thiên tinh đấu luyện khí thuật mặc dù tốc độ dẫn dắt chu thiên tinh lực có nâng cao, nhưng cửu chuyển nguyên công cũng luyện tới tầng thứ bảy, nhu cầu rất nhiều nguyên khí., lần đầu tiên đã vượt qua nguyên khí của chu thiên tinh đấu luyện khí thuật sinh ra.
Bởi vậy mấy ngày nay hắn căn bản không dám luyện cửu chuyển nguyên công, e sợ cảnh giới của mình bị rút xuống.
“Hi vọng mười tinh đấu vi trần trận pháp này có thể khiến cho tốc độ tu luyện của ta tăng lên một chút. Nếu không cũng không thể thỏa mãn được tốc độ cắn nuốt của Cửu chuyển nguyên công.” Diệp Húc thầm nghĩ.
Hắn sau khi bày được một tiểu trận thế, khoanh chân ngồi ở trung tâm trận pháp. Tâm niệm vừa động, lập tức kích phát trận pháp này.
Đột nhiên, chu thiên tinh lực giống như mèo ngửi thấy cá rán vậy, lập tức chen chúc nhau mà tới, tác động tới thiên địa dị tượng. Trên không trung Tử Trúc phong, hình thành một cơn lốc xoáy thật lớn rộng chừng 50,60 mét, không ngừng dẫn dắt chu thiên tinh lực trong hư không.
Bên trong tiểu trận thế này, một viên chu thiên tinh lực nhanh chóng ngưng tụ lại, chỉ vài giây sau, chu thiên tinh lực ngưng tụ thành hình, lớn nhỏ không giống nhau. Lớn như mặt trời, mặt trăng, nhỏ giống như hỏa cầu, bạch ngọc. Còn có rất nhiều tinh thần tinh đấu khác, nhưng mà thấp nhất cũng lớn cỡ nắm tay.
Chỉ trong một thoáng, Tử Trúc phong giống như tiến vào trong một thế giới mộng ảo. Trên không trung có mười vầng mặt trời chói chang, mười vầng trăng sáng dịu dàng, gần ngàn ngôi sao lớn nhỏ, đều phát ra ánh sáng nóng bỏng!
Nếu là Diệp Húc không hấp thu những tinh lực này chúng nó sẽ tiếp tục trưởng thành xuống. Nếu lớn chừng một tòa núi nhỏ, sẽ làm cho phụ cận ngàn dặm quanh Vân Môn sơn thành một biển tinh tú.
Đây là Tinh Túc Hải.
Những tinh lực không ngừng cuồn cuộn rót vào cơ thể Diệp Húc, khiến cho tu vi của hắn tăng nhanh, cho dù hiệu quả kém với linh đan diệu dược, nhưng tốc độ tăng vọt nguyên khí này vẫn cực kỳ khủng bố.
Đây là chỗ lợi hại của tinh đấu vi trần trận pháp, tốc độ tu luyện của chu thiên tinh đấu luyện khí thuật, vốn đã vượt xa xa các tâm pháp khác, hơn nữa môn trận pháp này, làm cho tốc độ tu luyện quả thực là làm người khác phải giận sôi.
Dù vậy, cửu chuyển nguyên công tầng thứ bảy tốc độ cắn nuốt nguyên khí cũng làm cho người ta phải giận sôi. Tu vi nguyên khí của Diệp Húc, vẫn như trước mà thong thả tăng trưởng.
Môn công pháp tầng thứ bảy này, cần nguyên khí, chỉ sợ có thể đem một cao thủ Hạo Nguyệt kỳ đánh thành Chân Nguyên kỳ.
“Nếu không tu luyện cửu chuyển nguyên công, chỉ sợ lúc này ta đã là cường giả Hạo Nguyệt kỳ rồi?” Diệp Húc thầm nghĩ như vậy.
Hắn khổ tu cửu chuyển nguyên công, hao phí rất nhiều nguyên khí, nếu là những nguyên khí này để cùng một chỗ, cho dù không tới được Hạo Nguyệt kỳ cũng là Chân Nguyên kỳ đỉnh.
Tuy nhiên Diệp Húc vẫn không có nửa phần hối hận, cửu chuyển nguyên công liên tiếp cứu mạng hắn. Nếu không tu luyện môn công pháp này, hắn đã sớm biến thành một đống xương khô rồi, làm sao còn có thể tiêu dao tới giờ.
Bởi vậy, cho dù cửu chuyển nguyên công cần nhiều nguyên khí hơn nữa, hắn cũng muốn tiếp tục tu luyện.
Môn công pháp kỳ lạ này muốn tạo thân thể hắn thành một vu bảo hình người, giơ tay nhấc chân có thể dời non lấp bể. Trong cơ thể hắn, cửu chuyển nguyên công hóa thành ký hiệu ra ra vào vào không ngừng xâm nhập vào bên trong da thịt hắn.
Thân thể hắn cũng ngày càng mạnh hơn, mỗi một giọt máu đều có chứa vô số phù văn nguyên khí, đồng thời, nguyên khí của hắn cũng tiêu hao với một con số kinh người.
Tu vi của hắn, vẫn thong thả tiến lên.
Tu luyện tới Dung Nguyên kỳ, nguyên khí vu sĩ đã không hề tăng lên nhiều nữa. Gia tăng chính là chất lượng nguyên khí, mỗi khi nâng cao một tiểu cảnh giới, nguyên khí sẽ nâng cao một phẩm bậc.
Cũng tức là, theo Dung Nguyên nhất phẩm tu luyện tới Dung Nguyên nhị phẩm, cần nâng cao gấp đôi nguyên khí, tam phẩm thì gấp bốn cấp hai, cứ thế mà suy tiếp.
Đợi khi tu luyện tới Dung Nguyên cửu phẩm, nguyên khí sẽ ngưng tụ lại tới cực điểm. Luyện giả thành thực, tu thành chân nguyên, có thể cô đọng chân hỏa, thực lực sẽ có biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Đan điền của Diệp Húc, rộng hơn xa với đan điền của những người bình thường khác. Hơn nữa còn cao hơn mấy chục lần so với vu sĩ cùng đẳng cấp, chất lượng nguyên khí thì được cửu chuyển nguyên công rèn luyện, cũng tinh thuần hơn xa mới vu sĩ bình thường. Bởi vậy mỗi lần nâng cao một tiểu cảnh giới đều vô cùng gian nan, phải trải qua cố gắng gấp trăm lần người thường.
Mặc dù có hai loại tuyệt học chu thiên tinh đấu luyện khí thuật và tinh đấu vi trần trận pháp, tốc độ tu luyện của hắn cũng không nhanh chút nào.
Hắn khổ tu gần một tháng, cũng không thể tu luyện tới Dung Nguyên nhị phẩm, cũng không có thể đem cửu chuyển nguyên công hoàn thành tầng thứ bảy. Nhưng thực lực lại nâng cao một phần, so với lúc từ trong vu hồn giới đi ra thì hùng mạnh hơn nhiều.
Lúc này, lực lượng của hắn đã siêu việt đầu dị chủng yêu thú Hùng Bi kia rồi. Đương nhiên vẫn còn kém giao đạo nhân biến thái kia, nhưng mà so với vu sĩ chân nguyên kỳ, chỉ sợ một quyền cũng có thể đánh chết, thậm chí ngay cả Hạo Nguyệt kỳ cũng đánh cho bị thương được!
Hiện giờ hắn đã hoàn toàn có thể tranh hùng được với cao thủ Chân Nguyên kỳ rồi. Mặc dù đối phương lấy cảnh giới áp chết, Diệp Húc cũng có thể dễ dàng thoát thân, không bị khống chế.
Tuy nhiên gặp được cao thủ Hạo nguyệt kỳ mà nói, hắn vẫn còn kém hơn một chút. Cường giả cùng cấp bậc với Ưng tiên sinh kia, vu pháp uy lực khôn cùng, chỉ mượn vu pháp, gần như có thể phá hủy được cả tòa thành trì.
Lúc đó Ưng tiên sinh dựa vào Vũ Xà Quy Hóa đại pháp, gần như làm cho Việt Châu Loan gia trở thành đất bằng.
Cao thủ Hạo Nguyệt Kỳ, và vu sĩ Chân Nguyên kỳ, hoàn toàn không phải một cấp bậc. Hơn nữa vu sĩ Chân Nguyên kỳ chỉ có thể miễn cưỡng thúc dục vu bảo, mà Hạo Nguyệt kỳ vu sĩ có thể đem vu bảo phát huy hoàn toàn lực lượng.
Mà Ưng tiên sinh này so sánh với đệ tử danh môn đại phái thì còn kém hơn một chút.
Bởi vậy thực lực bản thân Diệp Húc, cũng không có tiền vốn để tranh hùng được với vu sĩ Hạo Nguyệt kỳ. Tuy nhiên nếu hắn vận dụng bảo vậy, cho dù là cường giả Hạo Nguyệt kỳ, hắn cũng tin tưởng có thể đối phó được.
Nếu vận dụng Thú Hóa đan mà nói, thậm chí hắn có thể quét ngang cường giả Hạo Nguyệt kỳ.
Tuy nhiên, nếu là chống lại thế gia cổ lão hay đệ tử danh môn đại phái đã đạt tới Hạo Nguyệt kỳ thì hắn vẫn không có nắm chắc được thắng lợi.
Nội tình của những cổ lão thế gia hay danh môn đại phái không phải người thường có khả năng tưởng tượng ra được. Thậm chí bọn họ còn có những bảo địa như vu hồn giới, hơn nữa không chỉ có một tòa.
Lệ Thượng Dương đúng là với tác phong của Diệp Húc rất có tán thành thầm nghĩ: “Thêm một chút nữa, chỉ sợ là gốc gác Ngũ Độc giáo của ta đều bị tiểu tử này bái sạch bằng không trở về Ngũ Lĩnh sơn cho nhanh…”
Diệp Húc tính tình, hắn đã biết được rồi, đúng là có chút vừa lòng với Vân Môn sơn đà chủ này. Hơn nữa có giao đạo nhân ở trong này, không thua gì tự mình hắn trấn thủ. Mặc dù Huyết Thần Bảo có tấn công tới Diệp Húc cũng có thể ngăn cản được.
Hắn yên lòng, liền tính toán rời đi, nói với Diệp Húc rằng: “Vu pháp linh tinh gì đó, đối với Ngũ Độc giáo chúng ta đều là ngoại vật. Chỉ có cổ trùng độc công mới là căn bản. Hy vọng người không bỏ gốc lấy ngọn.”
Đối với điểm này, Diệp Húc cũng không quá đồng ý, ở hắn xem ra, cổ trùng mới là ngoại vật, chuyên tâm tế luyện cổ trùng mới là bỏ gốc lấy ngọn.
Tuy nhiên, thân là đệ tử Ngũ Độc giáo, nếu nói như vậy, khẳng định bị Lệ Thượng Dương răn dạy một phen. Bởi vậy hắn chỉ âm thầm oán giận trong lòng mà thôi.
“Giáo chủ, ngài có nán lại chơi thêm một thời gian không?” Diệp Húc có chút không tha cho hắn, hắn lần đầu tiên gặp mặt Lệ Thượng Dương, đã cho giao đạo nhân hành hung bị giáo chủ này một phen. Lệ Thượng Dương đại bộ phận thời gian đều dưỡng thương.
Lão già trọc đầu này không có giống như một giáo chủ, cũng không so đo việc bị giao đạo nhân hành hung. Hơn nữa đối với hắn tận tình chỉ điểm, rất hợp khẩu vị của hắn.
“Ta nghe được phong thanh, chiến trường Tần Hán đang căng thẳng, phỏng chừng không qua bao lâu nữa, triều đình sẽ hạ chiếu triệu tập các tinh anh đi tới chiến trường trợ giúp. Bởi vậy ta không thể ở đây lâu, phải về Ngũ Lĩnh Sơn chuẩn bị.”
Lệ Thượng Dương phất phất tay, xông thẳng lên trời cao, nhẹ nhàng bay đi, thanh âm từ trên không truyền tới: “Đáng tiếc không thể giao thủ cùng vị giao đạo nhân kia, thật sự là tiếc nuối…”
Tốc độ của hắn cực nhanh, trong chớp mắt đã biến mất vô tung, chỉ để lại thanh âm.
“Chiến trường Tần Hán?”
Diệp Húc khẽ nhíu mày, hắn nghe từ miệng đại ca Diệp Tần, đúng là chiến trường Tần Hán này, đó là một nơi cực kỳ hung hiểm, vu sĩ tranh đấu cùng chém giết.
Đây là chiến tranh giữa vu sĩ, trình độ thảm thiết cho dù là cao thủ Tam Đan Cảnh, ở trong chiến trường cũng không dám nói có thể bảo đảm tính mệnh.
Đại Tần khai quốc hoàng đế họ Triệu tên Chính, đạt được ma đạo kế thừa cao nhất, tu vi cực kỳ cao thâm, chính là bá chủ trong ma đạo lúc bấy giờ. Hắn quét ngang hết thảy môn phái thế gia, đánh khắp thiên hạ vô địch thủ.
Triệu Chính sau khi trở thành hoàng đế, những thế gia, môn phái này từng có ước định. Con cháu hắn khi kế thừa tước vị làm hoàng đế, triệu tập các thế gia, tinh anh môn phái hiệu lực cho Tần quốc.
Lúc này tiền tuyết căng thẳng, hơn phân nửa là Tần Hoàng sẽ triệu tập đệ tử thế gia ma đạo, cùng đệ tử môn phái trong quốc gia ra tiền tuyến giết địch.
Chuyện này đã có tiền lệ từ trước, lúc Tần Hoang thống nhất sáu nước, liền có không ít thế gia cùng môn phái tham dự vào đó, Lương Vương phủ là một ví dụ.
Tuy nhiên, chiến trường Tần Hán với Diệp Húc lúc này mà nói vô cùng xa xôi. Hắn là đà chủ Vân Môn sơn, mặc dù Tần Hoàng có hạ chiếu, cũng có Ngũ Độc giáo làm, không tới phiên hắn lên chiến trường.
Không quá mấy ngày, Liệt Thượng Dương liền cho người đưa tới mười vạn tinh thần nguyên từ tinh thạch. Tinh thần nguyên từ tinh thạch này cũng giống như khối mà Diệp Húc lấy được của bách hoa cung chủ, tổng cộng không tới mười hai ngàn cân.
Diệp Húc lúc này đã bắt đầu cắt tinh thần nguyên từ tinh thạch ra, đúc lại.
Trước khi đi vu hồn giới, hắn căn bản không thể mở ra được tinh thần nguyên từ tinh thạch. Nhưng mà hành trình đi vu hồn giới tu vi của hắn chẳng những tiến nhanh, thậm chí đạt được không ít vu binh vu bảo. Trong đó có cả binh đao cực kỳ sắc bén, cắt tinh thần nguyên từ tinh thạch cũng được.
Nguyên khí của hắn không đủ để đốt dung tinh thạch nhưng có Viêm Dương Hồ Lô, hết thảy trở nên đơn giản hơn nhiều.
“Lên!”
Trong Tử Trúc lâm, Diệp Húc khẽ quát một tiếng, nguyên khí chen chúc lao ra, đem một khối tinh thạch hơn một vạn cân nâng lên. Đồng thời hắn tế khởi huyết yến đao, ánh đao như võng, trong chớp mắt đã chia đều khối tinh thạch ra làm bảy mươi hai khối.
Nguyên khí của hắn vô cùng hùng hậu, vượt xa cùng thế hệ, nâng lên ngàn cân cũng không thành vấn đề.
Sau khí cắt tinh thạch ra, lúc này hắn mới tế khởi Viêm dương hồ lô, đem tinh thạch đốt dung, đúc thành bảy mươi hai viên tinh châu to chừng một quả trứng chim bồ câu.
Mỗi một miếng tinh châu sức nặng gần 150 cân, chỉ cần một viên tinh châu người thường đã không cầm nổi rồi.
Tinh châu là vật chuẩn bị bày tinh đấu vi trần trận pháp. Trận pháp này bao hàm rất rộng, bảy mươi hai viên tinh châu mới có thể lập được tiểu trận. Bảy mươi hai tiểu trận này mới lập được một trận thế cỡ trung, mà trận thế đại hình thì cũng cần phải có bảy mươi hai trận thế tầm trung.
Diệp Húc bào chế đúng cách, hắn đem tinh thạch luyện thành tinh châu, cùng sở hữu hơn 720 miếng, có thể bày ra được mười tiểu trận.
Hắn lúc này bắt đầu bày tiểu trận chung quanh tử trúc tiểu viện. Hiện giờ tu vi của hắn đạt tới Dung Nguyên kỳ, chu thiên tinh đấu luyện khí thuật mặc dù tốc độ dẫn dắt chu thiên tinh lực có nâng cao, nhưng cửu chuyển nguyên công cũng luyện tới tầng thứ bảy, nhu cầu rất nhiều nguyên khí., lần đầu tiên đã vượt qua nguyên khí của chu thiên tinh đấu luyện khí thuật sinh ra.
Bởi vậy mấy ngày nay hắn căn bản không dám luyện cửu chuyển nguyên công, e sợ cảnh giới của mình bị rút xuống.
“Hi vọng mười tinh đấu vi trần trận pháp này có thể khiến cho tốc độ tu luyện của ta tăng lên một chút. Nếu không cũng không thể thỏa mãn được tốc độ cắn nuốt của Cửu chuyển nguyên công.” Diệp Húc thầm nghĩ.
Hắn sau khi bày được một tiểu trận thế, khoanh chân ngồi ở trung tâm trận pháp. Tâm niệm vừa động, lập tức kích phát trận pháp này.
Đột nhiên, chu thiên tinh lực giống như mèo ngửi thấy cá rán vậy, lập tức chen chúc nhau mà tới, tác động tới thiên địa dị tượng. Trên không trung Tử Trúc phong, hình thành một cơn lốc xoáy thật lớn rộng chừng 50,60 mét, không ngừng dẫn dắt chu thiên tinh lực trong hư không.
Bên trong tiểu trận thế này, một viên chu thiên tinh lực nhanh chóng ngưng tụ lại, chỉ vài giây sau, chu thiên tinh lực ngưng tụ thành hình, lớn nhỏ không giống nhau. Lớn như mặt trời, mặt trăng, nhỏ giống như hỏa cầu, bạch ngọc. Còn có rất nhiều tinh thần tinh đấu khác, nhưng mà thấp nhất cũng lớn cỡ nắm tay.
Chỉ trong một thoáng, Tử Trúc phong giống như tiến vào trong một thế giới mộng ảo. Trên không trung có mười vầng mặt trời chói chang, mười vầng trăng sáng dịu dàng, gần ngàn ngôi sao lớn nhỏ, đều phát ra ánh sáng nóng bỏng!
Nếu là Diệp Húc không hấp thu những tinh lực này chúng nó sẽ tiếp tục trưởng thành xuống. Nếu lớn chừng một tòa núi nhỏ, sẽ làm cho phụ cận ngàn dặm quanh Vân Môn sơn thành một biển tinh tú.
Đây là Tinh Túc Hải.
Những tinh lực không ngừng cuồn cuộn rót vào cơ thể Diệp Húc, khiến cho tu vi của hắn tăng nhanh, cho dù hiệu quả kém với linh đan diệu dược, nhưng tốc độ tăng vọt nguyên khí này vẫn cực kỳ khủng bố.
Đây là chỗ lợi hại của tinh đấu vi trần trận pháp, tốc độ tu luyện của chu thiên tinh đấu luyện khí thuật, vốn đã vượt xa xa các tâm pháp khác, hơn nữa môn trận pháp này, làm cho tốc độ tu luyện quả thực là làm người khác phải giận sôi.
Dù vậy, cửu chuyển nguyên công tầng thứ bảy tốc độ cắn nuốt nguyên khí cũng làm cho người ta phải giận sôi. Tu vi nguyên khí của Diệp Húc, vẫn như trước mà thong thả tăng trưởng.
Môn công pháp tầng thứ bảy này, cần nguyên khí, chỉ sợ có thể đem một cao thủ Hạo Nguyệt kỳ đánh thành Chân Nguyên kỳ.
“Nếu không tu luyện cửu chuyển nguyên công, chỉ sợ lúc này ta đã là cường giả Hạo Nguyệt kỳ rồi?” Diệp Húc thầm nghĩ như vậy.
Hắn khổ tu cửu chuyển nguyên công, hao phí rất nhiều nguyên khí, nếu là những nguyên khí này để cùng một chỗ, cho dù không tới được Hạo Nguyệt kỳ cũng là Chân Nguyên kỳ đỉnh.
Tuy nhiên Diệp Húc vẫn không có nửa phần hối hận, cửu chuyển nguyên công liên tiếp cứu mạng hắn. Nếu không tu luyện môn công pháp này, hắn đã sớm biến thành một đống xương khô rồi, làm sao còn có thể tiêu dao tới giờ.
Bởi vậy, cho dù cửu chuyển nguyên công cần nhiều nguyên khí hơn nữa, hắn cũng muốn tiếp tục tu luyện.
Môn công pháp kỳ lạ này muốn tạo thân thể hắn thành một vu bảo hình người, giơ tay nhấc chân có thể dời non lấp bể. Trong cơ thể hắn, cửu chuyển nguyên công hóa thành ký hiệu ra ra vào vào không ngừng xâm nhập vào bên trong da thịt hắn.
Thân thể hắn cũng ngày càng mạnh hơn, mỗi một giọt máu đều có chứa vô số phù văn nguyên khí, đồng thời, nguyên khí của hắn cũng tiêu hao với một con số kinh người.
Tu vi của hắn, vẫn thong thả tiến lên.
Tu luyện tới Dung Nguyên kỳ, nguyên khí vu sĩ đã không hề tăng lên nhiều nữa. Gia tăng chính là chất lượng nguyên khí, mỗi khi nâng cao một tiểu cảnh giới, nguyên khí sẽ nâng cao một phẩm bậc.
Cũng tức là, theo Dung Nguyên nhất phẩm tu luyện tới Dung Nguyên nhị phẩm, cần nâng cao gấp đôi nguyên khí, tam phẩm thì gấp bốn cấp hai, cứ thế mà suy tiếp.
Đợi khi tu luyện tới Dung Nguyên cửu phẩm, nguyên khí sẽ ngưng tụ lại tới cực điểm. Luyện giả thành thực, tu thành chân nguyên, có thể cô đọng chân hỏa, thực lực sẽ có biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Đan điền của Diệp Húc, rộng hơn xa với đan điền của những người bình thường khác. Hơn nữa còn cao hơn mấy chục lần so với vu sĩ cùng đẳng cấp, chất lượng nguyên khí thì được cửu chuyển nguyên công rèn luyện, cũng tinh thuần hơn xa mới vu sĩ bình thường. Bởi vậy mỗi lần nâng cao một tiểu cảnh giới đều vô cùng gian nan, phải trải qua cố gắng gấp trăm lần người thường.
Mặc dù có hai loại tuyệt học chu thiên tinh đấu luyện khí thuật và tinh đấu vi trần trận pháp, tốc độ tu luyện của hắn cũng không nhanh chút nào.
Hắn khổ tu gần một tháng, cũng không thể tu luyện tới Dung Nguyên nhị phẩm, cũng không có thể đem cửu chuyển nguyên công hoàn thành tầng thứ bảy. Nhưng thực lực lại nâng cao một phần, so với lúc từ trong vu hồn giới đi ra thì hùng mạnh hơn nhiều.
Lúc này, lực lượng của hắn đã siêu việt đầu dị chủng yêu thú Hùng Bi kia rồi. Đương nhiên vẫn còn kém giao đạo nhân biến thái kia, nhưng mà so với vu sĩ chân nguyên kỳ, chỉ sợ một quyền cũng có thể đánh chết, thậm chí ngay cả Hạo Nguyệt kỳ cũng đánh cho bị thương được!
Hiện giờ hắn đã hoàn toàn có thể tranh hùng được với cao thủ Chân Nguyên kỳ rồi. Mặc dù đối phương lấy cảnh giới áp chết, Diệp Húc cũng có thể dễ dàng thoát thân, không bị khống chế.
Tuy nhiên gặp được cao thủ Hạo nguyệt kỳ mà nói, hắn vẫn còn kém hơn một chút. Cường giả cùng cấp bậc với Ưng tiên sinh kia, vu pháp uy lực khôn cùng, chỉ mượn vu pháp, gần như có thể phá hủy được cả tòa thành trì.
Lúc đó Ưng tiên sinh dựa vào Vũ Xà Quy Hóa đại pháp, gần như làm cho Việt Châu Loan gia trở thành đất bằng.
Cao thủ Hạo Nguyệt Kỳ, và vu sĩ Chân Nguyên kỳ, hoàn toàn không phải một cấp bậc. Hơn nữa vu sĩ Chân Nguyên kỳ chỉ có thể miễn cưỡng thúc dục vu bảo, mà Hạo Nguyệt kỳ vu sĩ có thể đem vu bảo phát huy hoàn toàn lực lượng.
Mà Ưng tiên sinh này so sánh với đệ tử danh môn đại phái thì còn kém hơn một chút.
Bởi vậy thực lực bản thân Diệp Húc, cũng không có tiền vốn để tranh hùng được với vu sĩ Hạo Nguyệt kỳ. Tuy nhiên nếu hắn vận dụng bảo vậy, cho dù là cường giả Hạo Nguyệt kỳ, hắn cũng tin tưởng có thể đối phó được.
Nếu vận dụng Thú Hóa đan mà nói, thậm chí hắn có thể quét ngang cường giả Hạo Nguyệt kỳ.
Tuy nhiên, nếu là chống lại thế gia cổ lão hay đệ tử danh môn đại phái đã đạt tới Hạo Nguyệt kỳ thì hắn vẫn không có nắm chắc được thắng lợi.
Nội tình của những cổ lão thế gia hay danh môn đại phái không phải người thường có khả năng tưởng tượng ra được. Thậm chí bọn họ còn có những bảo địa như vu hồn giới, hơn nữa không chỉ có một tòa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.