Chương 29: Yêu như mỹ nhân
Thạch Trư
27/02/2013
Toà ngọc lâu này chỉ cao ba tấc, vuông năm tấc, nhưng không gian bên trong lại lớn không thể tin nổi, cuồn cuộn không ngừng thu lấy sương mù.
Diệp Húc vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy tận mắt bộ dạng thật sự của bạch ngọc lâu. Chỉ thấy toàn bộ bạch ngọc lâu này màu tuyết trắng, không biết được đúc bằng tài liệu gì, xen vào chân thật cùng hư ảo. Từng đạo ánh sáng rất mờ theo mái ngọc mà buông xuống, chậm rãi chuyển động quay chung quanh ngọc lâu.
Bốn mái hiên của ngọc lâu lộ ra bốn đầu tiểu long, trong miệng ngậm ngọc châu, cái đuôi ôm lấy góc mái hiên, thân hình giống như đang vòng qua góc mái hiên mà chuyển động vậy!
Diệp Húc nhìn chăm chú, thấy bốn đầu tiểu long kia vẫn không hề nhúc nhích, không khỏi hoài nghi có phải vừa rồi mình nhìn thấy ảo giác hay không.
Tòa ngọc lâu này chỉ có một tầng, còn chưa có thể gọi là lầu được, chỉ có thể gọi là thính xá.
Lâu và tháp khác nhau ở chỗ, lâu có sở hữu bốn góc mái hiên, tháp lại có sáu góc mái hiên. Bởi vậy Diệp Húc mới dám khẳng định, tòa bạch ngọc lâu này chính là vật của ma đạo, nó khác với thiên đạo ban tặng ngọc lâu.
Thân lâu che kín bởi hoa văn cổ quái, như là văn tự, hoặc là đồ án, với nhãn lực của hắn cũng không thể nhìn thấy rõ.
Tốc độ hấp thu sương mù của Bạch Ngọc lâu cực nhanh, chỉ vài cái hô hấp là lấy hết sương mù trong hơn mười mẫu.
Rầm!
Đầm nước đột nhiên cuồn cuộn, sóng nước dâng lên cao vài thước, đầm nước giống như có một con cự thú bên dưới quấy đảo vậy, thanh thế là người ta phải sợ hãi!
Diệp Húc trong lòng căng thẳng, nhìn lại phía trong đầm nước, chỉ thấy đầm nước chợt lóe lên ánh sáng đỏ rực. Sóng nước tách ra, một con trăn lớn lân giáp màu đỏ rực đi ra, nó chiếm cứ mặt nước giống như một cái bàn ủi đỏ hồng, nóng làm cho nước hồ lần nữa hiện lên sương trắng!
Xích lân cự mãng này có một khuôn mặt người xinh đẹp mềm mại, giống như một thiếu nữ mười bốn mười năm tuổi, quỷ dị vô cùng. Mái tóc đen dài của nó buông xuống đầm nước, đôi mắt dựng thẳng gắt gao nhìn chằm chằm vào bạch ngọc lâu trong không trung. Đôi môi đỏ rực mở ra, phun ra một cái lưỡi rắn dài tới vài mét, dường như vô cùng phẫn nộ!
Mỹ nhân cự mãng này ước chừng dài khoảng bốn năm trượng, quanh thân toàn nhiệt khí, tản mát ra một cỗ khí tức kinh khủng tới cực điểm, làm cho hắn có một loại cảm giác cực kỳ nguy hiểm.
Loại khí tức này còn khủng bố gấp mấy chục lần thậm chí cả trăm lần so với Sơn Hỏa Tiêu.
“Xà yêu!”
Diệp Húc trong lòng khiếp sợ vạn phần, lông tóc dựng thẳng, con cự mãng này đã tu luyện ra yêu nguyên, có thể thổ nạp thiên địa linh khí, thậm chí đầu rắn cũng đã biến hóa, biến thành khuôn mặt của mỹ nhân, kiều mỵ động lòng người!
Chỉ sợ không lâu lắm, con cự mãng này sẽ lột xác da rắn trên người, tiến hóa trở thành dáng người một nữ nhân tuyệt đại giai nhân!
Cự mãng đã không hề là thú mà là yêu ma, tinh quái!
Nếu là yêu thú, cho dù là cửu giai yêu thú, thập giai yêu thú, Diệp Húc cũng nắm chắc có thể toàn thân trở ra. Chỉ cần vứt bỏ hai đại đồng cầu, dùng Thanh Dực Bức Vương quyết, dù là thập giai yêu thú cũng đừng mơ tưởng đuổi theo hắn.
Nhưng mà yêu ma tinh quái đã vượt qua phạm vi của thú, cùng cấp vu sĩ, thực lực cực mạnh, không thể tưởng tượng.
Chỉ có Mã Tam Bảo vu sĩ kia, mới xứng là đối thủ của cự mãng này, Diệp Húc thậm chí ngay cả cơ hội chạy trốn cũng cực kỳ xa vời.
“Yêu ma tinh quái ở Hắc Hộc Lĩnh không phải bị vu sĩ tam đại thế gia đuổi đi rồi sao, tới hết Ưng Sầu Giản rồi cơ mà? Như thế nào vẫn còn một con xà yêu ở đây?”
Diệp Húc lập tức nghĩ tới, xà yêu này là yêu thú thủy tính, khẳng định trường kỳ tu luyện dưới nước, tránh khỏi điều tra của tam đại thế gia.
Bạch ngọc lâu thôn phệ sương mù trên mặt đầm mới làm nó nổi giận đi ra!
“Tòa bạch ngọc lâu này đúng là hay làm loạn đi!”
Diệp Húc cười khổ một tiếng, quyết định thật nhanh, song chưởng đột nhiên chấn động, hai đại đồng cầu đột nhiên bay lên, hướng thẳng tới trán mỹ nhân xà.
Mỹ nhân xà đang đứng trên mặt nước bỗng nhiên há mồm hút một cái, nuốt bạch ngọc lâu vào trong bụng, Đột nhiên nó phun ra một ngụm khối độc màu thẫm, trong khói độc còn trộn lẫn yêu nguyên của nó, giống như một đại hỏa cầu hừng hực thiêu đốt, bao chung quanh hai đại đồng cầu. Lập tức không gian phát ra những tiếng ăn mòn xèo xèo. Nhiệt lượng cực lớn trong nháy mắt đã làm cho đại đồng cầu tan rã, dịch đồng lạch cạch rơi xuống trong nước!
Hai đại đồng cầu nặng trên ngàn cân này thật không ngờ con chưa kịp rơi vào người nó đã bị ăn mòn sạch sẽ. Chỉ còn lại hai cái xích sắt, thậm chí ngay cả hai xích sắt này cũng bị loang lổ!
Đây là thực lực của tinh quái sao, hơn xa yêu thú!
Diệp Húc lập tức bỏ xích sắt, mũi chân điểm một chút, bay nhanh lùi về phía sau.
Tuy rằng xích sắt hàn thiết quý báu vô cùng, nhưng có quý báu tới mấy cũng không quý bằng tính mệnh gì.
Đột nhiên, mỹ nhân xà quay đầu nhìn về phía Diệp Húc, đồng tử dựng thẳng, xoay người đuổi theo hắn. Cái đuôi vẩy lên nhẹ nhàng, liền trượt ra sáu bảy trượng liền, nơi nó đi qua, cỏ cây đều đen, dường như bị đốt vậy.
Mỹ nhân xà hí lớn một tiếng, bay nhanh tới phía Diệp Húc, sau đó mở đôi môi anh đào đỏ mọng của mình, chỉ thấy hai bên mép rách ra, kéo dài tới tận cái cổ trắng nõn nà. Cái miệng rộng lộ ra không biết bao nhiêu răng nanh dữ tợn sắc bén, táp về phía Diệp Húc!
Xà yêu này tuy rằng hình thể thật lớn, thân hình dài và cái đầu của mỹ nhân, thế nhưng cái đầu nó cũng khá lớn, đủ có thể nuốt trọn cả người Diệp Húc vào trong bụng.
Diệp Húc có thể ngửi thấy mùi hôi thối cùng kịch độc từ trong miệng của mỹ nhân xà truyền tới. Hắn vội vàng ngừng thở, thân thể đột nhiên giống như bị bẻ gãy vậy, cả người ngang xuống mặt đất, hai tay áo tung bay, giống như cánh một con dơi, chấn động không ngừng. Tốc độ của hắn đột nhiên nhanh gấp đôi, dường như trở thành một con dơi màu lam lớn, kề sát mặt đất mà chạy như bay!
Trong lúc này, thân pháp Thanh Dực Bức Vương quyết được hắn sử dụng nhuần nhuyễn vô cùng.
Răng rắc!
Mỹ nhân xà cắn một ngụm vào khoảng không, miệng khép kín, từ trong kẽ hở của răng nanh một dòng khí như tiễn bắn ra!
Một kích không trúng, nó lập tức quét ngang cái đuôi, còn chưa tới gần người Diệp Húc, thì cái đuôi liên giống như một cây đại đồng trụ đỏ rực đè nén lại đây, khiến cho hắn không thể nào né tránh được!
Mắt thấy sắp bị đè thành thịt vụn, chính lúc này, trên lưng mỹ nhân xà đột nhiên bị phá vỡ một cái động nhỏ chừng năm tấc. Bạch Ngọc Lâu đột nhiên không nhanh không chậm bay ra.
Toàn bạch ngọc lâu kia chấn động ông ông, đột nhiên biến lớn. Nó tự nhiên cao chừng một trượng, diện tích ba trượng, biến thành một tòa ngọc lâu vô cùng hoa mỹ lơ lửng trên không. Hơn nữa nó còn chậm rãi xoay tròn lơ lửng trên đầu mỹ nhân xà, giống như một tòa lâu tháp bình thường vậy.
Mỹ nhân xà vội vàng dừng lại, bất chấp đuổi theo giết chết Diệp Húc, ngẩng đầu nhìn về phía bạch ngọc lâu.
Ông!
Ngọc lâu chấn động, từng đạo sóng gợn màu xanh đè xuống mỹ nhân xà.
Mỹ nhân xà lớn tiếng thét chói tai, mái tóc giống như nước bay lên tung tóe. Nó há mồm phun ra một đoàn yêu nguyên dày đặc, hừng hực thiêu đốt, đụng thẳng vào sóng gợn màu xanh, nhấc lên mênh mông sóng khí.
Rầm!
Diệp Húc bị sóng khí hất tung lên trời, xoay người dừng lại ở ngoài mấy trượng xa. Hắn nhìn về phía trước, kinh dị không ngừng.
Đây là lần đầu tiên bạch ngọc lâu chui ra khỏi cơ thể hắn, chủ động nghênh địch. Hơn nữa đối thủ không phải là yêu thú hay Diệp Tân Diệp Kiên tiểu lâu la, mà đối thủ lần này là yêu thú đã tu luyện thành công, có thể so với vu sĩ, tinh quái, xà yêu!
Yêu nguyên của mỹ nhân xà bị diệt bên trong sóng gợn màu xanh, nó kêu lên liên tục, yêu nguyên màu đỏ sẫm cùng kịch độc không ngừng cuồn cuộn trong miệng nó phun ra ngăn cản sóng gợn màu xanh, không cho sóng gợn này hạ xuống.
Diệp Húc rất tin, nếu chính mình chỉ dính một chút yêu nguyên hay khói độc, đảm bảo cốt nhục tan rã, hóa thành một bãi dịch!
Ngọc lâu dường như cực kỳ tức giận trước sự phản kháng của mỹ nhân xà. Nó ông ông chấn động không ngừng, từng đạo sóng gợn màu xanh từ trên ngọc lâu hạ xuống. Dường như một vòng tròn rồi lại một vòng tròn, không ngừng chụp xuống!
Yêu nguyên và khói độc lại bị dập tắt, sóng gợn màu xanh chấn cho xà yêu lúc này thất khiếu chảy máu, khuôn mặt trở nên dữ tợn khủng bố vô cùng.
Da rắn nhúc nhích, hai cánh tay ngọc chợt từ trong da rắn chui ra.
Nhìn nửa người trên của nó thì mỹ nhân xà này tuyệt đối là một đại giai nhân khuynh quốc khuynh thành.
Tuy nhiên nửa dưới của nó vẫn là da rắn chưa có hoàn toàn lộ xác, có vẻ có chút quỷ dị u ám.
Mỹ nhân xà lột xác nửa thân trên, thực lực tăng gấp bội, yêu nguyên yêu khí quanh thân tăng vọt, thậm chí ngay cả đá cuội bên đầm cũng bị cháy sạch!
Bạch ngọc lâu tạo cho nó áp lực quá lớn, khiến nó không thể không liều mạng, không ngờ đột phá thành công, nửa thân trên đã thuế biến thành công!
Nhưng nó đột phá cũng không thể cải thiện được tình hình, bạch ngọc lâu vẫn chấn động không ngừng. Từng đợt sóng gợn màu xanh không ngừng chụp xuống, thậm chí khiến cho nó không thể phun ra được yêu nguyên!
Hơn nữa, yêu xà này cũng không tinh thông vu pháp, nếu nó biết được vu pháp, cũng không tới mức chật vật như thế.
Mỹ nhân xà dừng như gặp phải áp lực cực lớn, nó bị sóng gợn màu xanh ép cho nằm sấp xuống mặt đất. Cánh tay ngọc gắt gao chống đỡ mặt đất, không thể nhúc nhích. Cốt cách truyền tới tiếng kêu khanh khách ròn vang vô cùng.
Sóng gợn rơi xuống đất, thậm chí ngay cả đá cuội cũng bị chấn nát ngay lập tức.
Diệp Húc đứng ở xa xa, trong lòng khiếp sợ vạn phần, chỉ thấy mặt đất chung quanh mỹ nhân xà đã bị sóng gợn đè ra một cái hố to. Hình thể vốn dài mấy trượng của mỹ nhân xà chậm rãi thu nhỏ lại.
Ngọc lâu chấn động không ngừng, hình thể mỹ nhân xà ngày càng nhỏ, dần dần chỉ dài ngắn ba thước, giống như một mỹ nhân bỏ túi.
Rốt cuộc, bạch ngọc lâu cũng đình chỉ chấn động, lẳng lặng đứng ở trong không trung.
Diệp Húc đi tới phía trước, chỉ thấy mỹ nhân xà nằm ở đáy hố, ngũ tạng vỡ nát, thất khiếu đổ máu, dĩ nhiên đã chết không thể chết hơn!
Một con xà yêu có thể so sánh với vu sĩ không ngờ lại bị bạch ngọc lâu đánh chết dễ dàng như vậy!
Diệp Húc vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy tận mắt bộ dạng thật sự của bạch ngọc lâu. Chỉ thấy toàn bộ bạch ngọc lâu này màu tuyết trắng, không biết được đúc bằng tài liệu gì, xen vào chân thật cùng hư ảo. Từng đạo ánh sáng rất mờ theo mái ngọc mà buông xuống, chậm rãi chuyển động quay chung quanh ngọc lâu.
Bốn mái hiên của ngọc lâu lộ ra bốn đầu tiểu long, trong miệng ngậm ngọc châu, cái đuôi ôm lấy góc mái hiên, thân hình giống như đang vòng qua góc mái hiên mà chuyển động vậy!
Diệp Húc nhìn chăm chú, thấy bốn đầu tiểu long kia vẫn không hề nhúc nhích, không khỏi hoài nghi có phải vừa rồi mình nhìn thấy ảo giác hay không.
Tòa ngọc lâu này chỉ có một tầng, còn chưa có thể gọi là lầu được, chỉ có thể gọi là thính xá.
Lâu và tháp khác nhau ở chỗ, lâu có sở hữu bốn góc mái hiên, tháp lại có sáu góc mái hiên. Bởi vậy Diệp Húc mới dám khẳng định, tòa bạch ngọc lâu này chính là vật của ma đạo, nó khác với thiên đạo ban tặng ngọc lâu.
Thân lâu che kín bởi hoa văn cổ quái, như là văn tự, hoặc là đồ án, với nhãn lực của hắn cũng không thể nhìn thấy rõ.
Tốc độ hấp thu sương mù của Bạch Ngọc lâu cực nhanh, chỉ vài cái hô hấp là lấy hết sương mù trong hơn mười mẫu.
Rầm!
Đầm nước đột nhiên cuồn cuộn, sóng nước dâng lên cao vài thước, đầm nước giống như có một con cự thú bên dưới quấy đảo vậy, thanh thế là người ta phải sợ hãi!
Diệp Húc trong lòng căng thẳng, nhìn lại phía trong đầm nước, chỉ thấy đầm nước chợt lóe lên ánh sáng đỏ rực. Sóng nước tách ra, một con trăn lớn lân giáp màu đỏ rực đi ra, nó chiếm cứ mặt nước giống như một cái bàn ủi đỏ hồng, nóng làm cho nước hồ lần nữa hiện lên sương trắng!
Xích lân cự mãng này có một khuôn mặt người xinh đẹp mềm mại, giống như một thiếu nữ mười bốn mười năm tuổi, quỷ dị vô cùng. Mái tóc đen dài của nó buông xuống đầm nước, đôi mắt dựng thẳng gắt gao nhìn chằm chằm vào bạch ngọc lâu trong không trung. Đôi môi đỏ rực mở ra, phun ra một cái lưỡi rắn dài tới vài mét, dường như vô cùng phẫn nộ!
Mỹ nhân cự mãng này ước chừng dài khoảng bốn năm trượng, quanh thân toàn nhiệt khí, tản mát ra một cỗ khí tức kinh khủng tới cực điểm, làm cho hắn có một loại cảm giác cực kỳ nguy hiểm.
Loại khí tức này còn khủng bố gấp mấy chục lần thậm chí cả trăm lần so với Sơn Hỏa Tiêu.
“Xà yêu!”
Diệp Húc trong lòng khiếp sợ vạn phần, lông tóc dựng thẳng, con cự mãng này đã tu luyện ra yêu nguyên, có thể thổ nạp thiên địa linh khí, thậm chí đầu rắn cũng đã biến hóa, biến thành khuôn mặt của mỹ nhân, kiều mỵ động lòng người!
Chỉ sợ không lâu lắm, con cự mãng này sẽ lột xác da rắn trên người, tiến hóa trở thành dáng người một nữ nhân tuyệt đại giai nhân!
Cự mãng đã không hề là thú mà là yêu ma, tinh quái!
Nếu là yêu thú, cho dù là cửu giai yêu thú, thập giai yêu thú, Diệp Húc cũng nắm chắc có thể toàn thân trở ra. Chỉ cần vứt bỏ hai đại đồng cầu, dùng Thanh Dực Bức Vương quyết, dù là thập giai yêu thú cũng đừng mơ tưởng đuổi theo hắn.
Nhưng mà yêu ma tinh quái đã vượt qua phạm vi của thú, cùng cấp vu sĩ, thực lực cực mạnh, không thể tưởng tượng.
Chỉ có Mã Tam Bảo vu sĩ kia, mới xứng là đối thủ của cự mãng này, Diệp Húc thậm chí ngay cả cơ hội chạy trốn cũng cực kỳ xa vời.
“Yêu ma tinh quái ở Hắc Hộc Lĩnh không phải bị vu sĩ tam đại thế gia đuổi đi rồi sao, tới hết Ưng Sầu Giản rồi cơ mà? Như thế nào vẫn còn một con xà yêu ở đây?”
Diệp Húc lập tức nghĩ tới, xà yêu này là yêu thú thủy tính, khẳng định trường kỳ tu luyện dưới nước, tránh khỏi điều tra của tam đại thế gia.
Bạch ngọc lâu thôn phệ sương mù trên mặt đầm mới làm nó nổi giận đi ra!
“Tòa bạch ngọc lâu này đúng là hay làm loạn đi!”
Diệp Húc cười khổ một tiếng, quyết định thật nhanh, song chưởng đột nhiên chấn động, hai đại đồng cầu đột nhiên bay lên, hướng thẳng tới trán mỹ nhân xà.
Mỹ nhân xà đang đứng trên mặt nước bỗng nhiên há mồm hút một cái, nuốt bạch ngọc lâu vào trong bụng, Đột nhiên nó phun ra một ngụm khối độc màu thẫm, trong khói độc còn trộn lẫn yêu nguyên của nó, giống như một đại hỏa cầu hừng hực thiêu đốt, bao chung quanh hai đại đồng cầu. Lập tức không gian phát ra những tiếng ăn mòn xèo xèo. Nhiệt lượng cực lớn trong nháy mắt đã làm cho đại đồng cầu tan rã, dịch đồng lạch cạch rơi xuống trong nước!
Hai đại đồng cầu nặng trên ngàn cân này thật không ngờ con chưa kịp rơi vào người nó đã bị ăn mòn sạch sẽ. Chỉ còn lại hai cái xích sắt, thậm chí ngay cả hai xích sắt này cũng bị loang lổ!
Đây là thực lực của tinh quái sao, hơn xa yêu thú!
Diệp Húc lập tức bỏ xích sắt, mũi chân điểm một chút, bay nhanh lùi về phía sau.
Tuy rằng xích sắt hàn thiết quý báu vô cùng, nhưng có quý báu tới mấy cũng không quý bằng tính mệnh gì.
Đột nhiên, mỹ nhân xà quay đầu nhìn về phía Diệp Húc, đồng tử dựng thẳng, xoay người đuổi theo hắn. Cái đuôi vẩy lên nhẹ nhàng, liền trượt ra sáu bảy trượng liền, nơi nó đi qua, cỏ cây đều đen, dường như bị đốt vậy.
Mỹ nhân xà hí lớn một tiếng, bay nhanh tới phía Diệp Húc, sau đó mở đôi môi anh đào đỏ mọng của mình, chỉ thấy hai bên mép rách ra, kéo dài tới tận cái cổ trắng nõn nà. Cái miệng rộng lộ ra không biết bao nhiêu răng nanh dữ tợn sắc bén, táp về phía Diệp Húc!
Xà yêu này tuy rằng hình thể thật lớn, thân hình dài và cái đầu của mỹ nhân, thế nhưng cái đầu nó cũng khá lớn, đủ có thể nuốt trọn cả người Diệp Húc vào trong bụng.
Diệp Húc có thể ngửi thấy mùi hôi thối cùng kịch độc từ trong miệng của mỹ nhân xà truyền tới. Hắn vội vàng ngừng thở, thân thể đột nhiên giống như bị bẻ gãy vậy, cả người ngang xuống mặt đất, hai tay áo tung bay, giống như cánh một con dơi, chấn động không ngừng. Tốc độ của hắn đột nhiên nhanh gấp đôi, dường như trở thành một con dơi màu lam lớn, kề sát mặt đất mà chạy như bay!
Trong lúc này, thân pháp Thanh Dực Bức Vương quyết được hắn sử dụng nhuần nhuyễn vô cùng.
Răng rắc!
Mỹ nhân xà cắn một ngụm vào khoảng không, miệng khép kín, từ trong kẽ hở của răng nanh một dòng khí như tiễn bắn ra!
Một kích không trúng, nó lập tức quét ngang cái đuôi, còn chưa tới gần người Diệp Húc, thì cái đuôi liên giống như một cây đại đồng trụ đỏ rực đè nén lại đây, khiến cho hắn không thể nào né tránh được!
Mắt thấy sắp bị đè thành thịt vụn, chính lúc này, trên lưng mỹ nhân xà đột nhiên bị phá vỡ một cái động nhỏ chừng năm tấc. Bạch Ngọc Lâu đột nhiên không nhanh không chậm bay ra.
Toàn bạch ngọc lâu kia chấn động ông ông, đột nhiên biến lớn. Nó tự nhiên cao chừng một trượng, diện tích ba trượng, biến thành một tòa ngọc lâu vô cùng hoa mỹ lơ lửng trên không. Hơn nữa nó còn chậm rãi xoay tròn lơ lửng trên đầu mỹ nhân xà, giống như một tòa lâu tháp bình thường vậy.
Mỹ nhân xà vội vàng dừng lại, bất chấp đuổi theo giết chết Diệp Húc, ngẩng đầu nhìn về phía bạch ngọc lâu.
Ông!
Ngọc lâu chấn động, từng đạo sóng gợn màu xanh đè xuống mỹ nhân xà.
Mỹ nhân xà lớn tiếng thét chói tai, mái tóc giống như nước bay lên tung tóe. Nó há mồm phun ra một đoàn yêu nguyên dày đặc, hừng hực thiêu đốt, đụng thẳng vào sóng gợn màu xanh, nhấc lên mênh mông sóng khí.
Rầm!
Diệp Húc bị sóng khí hất tung lên trời, xoay người dừng lại ở ngoài mấy trượng xa. Hắn nhìn về phía trước, kinh dị không ngừng.
Đây là lần đầu tiên bạch ngọc lâu chui ra khỏi cơ thể hắn, chủ động nghênh địch. Hơn nữa đối thủ không phải là yêu thú hay Diệp Tân Diệp Kiên tiểu lâu la, mà đối thủ lần này là yêu thú đã tu luyện thành công, có thể so với vu sĩ, tinh quái, xà yêu!
Yêu nguyên của mỹ nhân xà bị diệt bên trong sóng gợn màu xanh, nó kêu lên liên tục, yêu nguyên màu đỏ sẫm cùng kịch độc không ngừng cuồn cuộn trong miệng nó phun ra ngăn cản sóng gợn màu xanh, không cho sóng gợn này hạ xuống.
Diệp Húc rất tin, nếu chính mình chỉ dính một chút yêu nguyên hay khói độc, đảm bảo cốt nhục tan rã, hóa thành một bãi dịch!
Ngọc lâu dường như cực kỳ tức giận trước sự phản kháng của mỹ nhân xà. Nó ông ông chấn động không ngừng, từng đạo sóng gợn màu xanh từ trên ngọc lâu hạ xuống. Dường như một vòng tròn rồi lại một vòng tròn, không ngừng chụp xuống!
Yêu nguyên và khói độc lại bị dập tắt, sóng gợn màu xanh chấn cho xà yêu lúc này thất khiếu chảy máu, khuôn mặt trở nên dữ tợn khủng bố vô cùng.
Da rắn nhúc nhích, hai cánh tay ngọc chợt từ trong da rắn chui ra.
Nhìn nửa người trên của nó thì mỹ nhân xà này tuyệt đối là một đại giai nhân khuynh quốc khuynh thành.
Tuy nhiên nửa dưới của nó vẫn là da rắn chưa có hoàn toàn lộ xác, có vẻ có chút quỷ dị u ám.
Mỹ nhân xà lột xác nửa thân trên, thực lực tăng gấp bội, yêu nguyên yêu khí quanh thân tăng vọt, thậm chí ngay cả đá cuội bên đầm cũng bị cháy sạch!
Bạch ngọc lâu tạo cho nó áp lực quá lớn, khiến nó không thể không liều mạng, không ngờ đột phá thành công, nửa thân trên đã thuế biến thành công!
Nhưng nó đột phá cũng không thể cải thiện được tình hình, bạch ngọc lâu vẫn chấn động không ngừng. Từng đợt sóng gợn màu xanh không ngừng chụp xuống, thậm chí khiến cho nó không thể phun ra được yêu nguyên!
Hơn nữa, yêu xà này cũng không tinh thông vu pháp, nếu nó biết được vu pháp, cũng không tới mức chật vật như thế.
Mỹ nhân xà dừng như gặp phải áp lực cực lớn, nó bị sóng gợn màu xanh ép cho nằm sấp xuống mặt đất. Cánh tay ngọc gắt gao chống đỡ mặt đất, không thể nhúc nhích. Cốt cách truyền tới tiếng kêu khanh khách ròn vang vô cùng.
Sóng gợn rơi xuống đất, thậm chí ngay cả đá cuội cũng bị chấn nát ngay lập tức.
Diệp Húc đứng ở xa xa, trong lòng khiếp sợ vạn phần, chỉ thấy mặt đất chung quanh mỹ nhân xà đã bị sóng gợn đè ra một cái hố to. Hình thể vốn dài mấy trượng của mỹ nhân xà chậm rãi thu nhỏ lại.
Ngọc lâu chấn động không ngừng, hình thể mỹ nhân xà ngày càng nhỏ, dần dần chỉ dài ngắn ba thước, giống như một mỹ nhân bỏ túi.
Rốt cuộc, bạch ngọc lâu cũng đình chỉ chấn động, lẳng lặng đứng ở trong không trung.
Diệp Húc đi tới phía trước, chỉ thấy mỹ nhân xà nằm ở đáy hố, ngũ tạng vỡ nát, thất khiếu đổ máu, dĩ nhiên đã chết không thể chết hơn!
Một con xà yêu có thể so sánh với vu sĩ không ngờ lại bị bạch ngọc lâu đánh chết dễ dàng như vậy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.