Chương 168: Chiếc bánh ngọt
Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh
26/05/2015
"Ngươi... Ngươi... Tại sao ngươi ở chỗ này? Ngươi muốn làm gì, ngươi làm sao tìm được tới đây rồi!" Nữ nhân quần áo hoa lệ kia chỉ vào Bộ Tranh nói, ngữ khí có vẻ hơi lộn xộn, mà nét mặt rất ngạc nhiên, cùng với khí chất cao quý của nàng có điểm khác biệt.
"..." Viên lão bản trầm mặc, thì ra bọn họ nhận thức nhau, bất quá, cảm giác hình như không phải kiểu bằng hữu tốt.
"Cô là ai a?" Bộ Tranh hơi nghi hoặc nhìn người phụ nữ kia, hồi tưởng lại một lát, tựa hồ mình không quen nữ nhân trước mặt đi.
Ở đây, người mà Bộ Tranh biết rất ít, gần như số 0, tính cả người đã tiếp xúc qua, dường như chưa từng thấy vị nữ nhân này, nếu trước mắt là thiếu nữ, hắn còn liên tưởng đến thiếu nữ hồng hạnh kia, nhưng vị trước mắt xem ra phải hơn 30 tuổi, mình hình như không biết a.
"Ta là ai? Ngươi đã mò đến đây rồi, vẫn còn giả vờ hồ đồ à!!" Người phụ nữ kia nhìn Bộ Tranh, khóe miệng lộ ra cười nhạt, ánh mắt biểu lộ khinh bỉ.
"Giả vờ hồ đồ? Ta thật sự không quen biết cô mà, đại thẩm!" Bộ Tranh nhíu nhíu mày, quả thực không nhớ được, bản thân đã gặp nữ nhân này ở đâu.
Tuy nhiên, lòng hắn có chút kỳ quái, có lẽ mình có quen biết nữ nhân này, nhưng xác thực không nhớ gặp ở nơi nào.
"Còn giả bộ, ngươi cũng đã gọi đại thẩm, còn bảo không quen ta, đứa con hoang này! !" Người phụ nữ kia vẻ mặt lạnh lùng, đột ngột nói ra một danh xưng không tốt cho lắm.
Bộ Tranh cau mày, rất không thích danh xưng này, đáp trả: "Đại thẩm, bà có phải là nhận lầm người. .. Đợi một chút, bà là đại thẩm! ?"
Bộ Tranh đột nhiên phản ứng, vì sao bản thân lại cảm thấy nữ nhân trước mắt này quen thuộc. Bởi vì dáng vẻ cười nhạt và khinh bỉ kia, còn có danh xưng này, giọng điệu này, chính mình đều đã trải qua
Không sai, vị đại thẩm trước mắt này, cũng chính là đại thẩm của Bộ Tranh, vợ của đại bá hắn, chỉ là...
"Đại thẩm, mấy năm không gặp, thẩm làm sao có vẻ trẻ đẹp ra. Hoàn toàn không giống thẩm lúc trước." Bộ Tranh rất sửng sốt nhìn vị phu nhân có phần cao sang này, so với thôn cô dã man ở quê lúc trước, hoàn toàn là hai người khác nhau a.
"Đây là đương nhiên, hiện tại chúng ta là người sang trọng, ăn ngon mặc đẹp, còn hiểu trang điểm bảo dưỡng, tất nhiên phải khác với lúc trước. Cũng khó trách ngươi không nhận ra ta." Giọng nói của đại thẩm trở nên ôn hòa rất nhiều, có thể là do Bộ Tranh nói nàng trẻ tuổi xinh đẹp, tâm tình liền thay đổi.
Mà qua lời bà ta nói, Bộ Tranh cũng rõ ràng, hoàn cảnh biến hóa, quả thực khiến người ta sản sinh biến hóa. Trước kia ở trong nông thôn, thẩm thẩm mặc dù xa lánh hắn, cướp tài sản của hắn, nhưng bọn họ vẫn luôn chăm sóc gia đình của chính mình, công việc gì cũng làm, rất là gian khổ.
Nếu trừ ra quan hệ với Bộ Tranh, thẩm thẩm xác thật là một nữ nhân tốt có trách nhiệm với gia đình. Cướp tài sản Bộ Tranh, cũng là muốn gia đình sống thoải mái hơn.
Hiển nhiên, điều này cũng không thể nói lên bọn họ không sai trái, đúng và sai đều tùy vào mỗi cá nhân, nếu Bộ Tranh không so đo với bọn họ, thì sai lầm của bọn họ liền nhỏ bé rồi.
Bây giờ bọn họ ở đây ăn ngon mặc đẹp, đan dược trú nhan mỹ dung, bọn họ ăn suốt ngày, thêm vào cuộc sống thượng lưu, trải qua thời gian mấy năm, biến hóa phi thường lớn, so trước đây cao quý mỹ lệ hơn nhiều, thậm chí nhìn có vẻ trẻ tuổi hơn trước, đây không phải là Bộ Tranh lấy lòng, sự thật chính là như vậy.
Nếu như ngay cả đại thẩm cũng như thế này, tin rằng các thẩm khác cũng vậy, sẽ trông trẻ ra, còn đẹp đẽ và khí chất, vậy phải tùy theo cá nhân rồi.
Bộ Tranh không ngờ sẽ gặp đại thẩm tại đây, như vậy nói, thế lực rước Bộ gia đi lẽ nào là Kinh Vân lâu?
"Đại thẩm, thẩm ở đây, ca Vân Phi cũng ở chỗ này chứ?" Bộ Tranh hỏi, tuy rằng bọn họ gạt bỏ hắn, nhưng vẫn chưa đến mức hóa thành thù, chào hỏi một chút không phải vấn đề gì.
Ngoài ra, Bộ Tranh còn muốn hỏi thăm phần mộ của ông nội và ông cố, nếu gặp được, vậy nên đi bái tế một lần, bọn họ có công ơn nuôi dưỡng cha mình, điểm này không thể quên.
"Ngươi chẳng phải đã biết hết, còn hỏi cái gì." Đại thẩm bỗng nhiên cảnh giác, bởi vì bà ta nghĩ rằng Bộ Tranh xuất hiện ở đây, có thể muốn trục lợi từ họ, không phải có khả năng, nhất định là như vậy.
"Ta không biết, ta tới đây chỉ là trùng hợp mà thôi, ta sẽ rời khỏi đây nhanh thôi." Bộ Tranh dễ dàng hiểu được suy nghĩ trong đầu đại thẩm, cười khổ nói.
Đại thẩm nhìn Bộ Tranh, nói rằng: "Đừng nói dối, muốn xin nương nhờ chúng ta thì cứ nói, xem ở phần tình nghĩa với cha mẹ ngươi, chúng ta sẽ chăm sóc ngươi."
Ngay thời điểm này, dường như bà ta bỗng thông suốt điều gì đó, cũng không lo lắng sự xuất hiện của Bộ Tranh nữa, thậm chí có ý tứ muốn chào mời hắn.
Bộ Tranh cười cợt, trả lời: "Cảm tạ đại thẩm, nhưng ta thật sự không đến để dựa dẫm các người, có lẽ là do trời cao muốn ta đến bái tế gia gia và thái gia gia một lần."
"Hiện tại, bọn họ đều an táng trong lăng mộ Bộ gia, ngươi muốn bái tế có thể tự mình đi, chờ sau khi ta và ngươi đi lãnh một lệnh bài thân phận Bộ gia" Đại thẩm nói rằng.
"Ta bây giờ đã là đệ tử Linh bảo tông, không thể nhận lệnh bài của thế lực khác." Bộ Tranh lắc lắc đầu nói.
Đại thẩm nhìn Bộ Tranh một hồi, nói rằng: "Linh bảo tông, đó là cái gì? Môn phái nhỏ của Thất tinh đế quốc đi, ngươi cần để ý đến, đến lúc ấy ta sẽ để ngươi đưa qua một phần lễ, là ngươi có thể chính thức thoát ly bọn họ."
"Linh bảo tông không ở Thất Tinh quốc, cũng là thế lực cấp Hoàng." Bộ Tranh đáp.
"Thế lực cấp Hoàng? Ngươi không nói đùa chứ, ngươi có thể gia nhập thế lực cấp Hoàng?" Đại thẩm vẻ mặt biểu hiện không tin.
"Đây là thật, tuy rằng chỉ là một đệ tử tạp dịch, lại nói, đại thẩm, các thẩm cuối cùng là hậu nhân của ai?" Bộ Tranh có chút tò mò hỏi, việc này xác thực khiến người ta hiếu kỳ.
"Ngươi thật sự không biết hay giả ngu không biết, quên đi, mặc kệ ngươi có biết hay không, ta đều nói cho ngươi đi, Kinh Vân lâu này là của Bộ gia, mà Bộ gia chúng ta là một chi quan trọng, lão thái gia là lâu chủ Huyền Chân lâu." Đại thẩm nhìn Bộ Tranh, nói rằng.
Bộ Tranh không nghĩ tới, Kinh Vân lâu này dĩ nhiên là họ Bộ, chả trách thời điểm mình xưng Bộ Tranh, có mấy người thái độ trở nên tốt hơn, trước hô công tử sau hô công tử.
Càng không ngờ đến, lâu chủ Huyền Châu lâu vậy mà là lão thái gia của các thúc bá , có thể trở thành lâu chủ phân lâu này, điều này thuyết minh sự cường đại của lão thái gia, địa vị so sánh với Lý Trí cao hơn nhiều.
"Thì ra là vậy. Vậy các người quả thực gặp vận may lớn, Kinh Vân lâu còn đang trong thời kỳ phát triển, rất có khả năng bước vào cấp huyền." Bộ Tranh nói, đối với chuyện này, hắn cũng chỉ bày tỏ chúc phúc từ tận đáy lòng, nhưng hắn chưa từng nghĩ phải ở lại nơi này, cho dù thái độ của đại thẩm chuyển biến tốt đẹp đi nữa.
Nếu như nói, Bộ Tranh không biết phụ thân hắn là con nuôi. Hắn có lẽ sẽ ở lại, nhưng hiện tại đã biết, hắn chính là một người ngoài, bất luận quan hệ tốt đến thế nào cũng vậy, huống chi quan hệ chẳng ra sao.
Bộ Tranh cũng hiểu rõ, đại thẩm bất chợt thay đổi thái độ hẳn là vì thẩm ta có mục đích gì đó. Cũng không phải thật tâm đối tốt với mình.
"Đây là tự nhiên, vì lẽ đó, ngươi nên quý trọng cơ hội này, theo Vân Phi ca của ngươi chăm chỉ làm việc, sau này ngươi nhất định nổi bật hơn người." Đại thẩm nói rằng.
Thật ra, bà ta đang giúp con trai mình kiếm thủ hạ, trước đây bà ta chưa từng nghĩ tới, kỳ thực, Bộ Tranh là một thủ hạ rất tốt, đặc biệt là Bộ Tranh nói sao cũng là người mình, biết gốc biết rễ, không giống kẻ khác.
Trong mấy năm này, sau khi bà ta trở thành người thượng lưu, cũng cảm nhận được sự tranh đấu trong giới thượng lưu. Đấu tranh có thể xảy ra từ những người có quan hệ thân thiết, mà vào lúc này, một thủ hạ trung thành là cực kỳ hiếm có.
Vì lẽ đó, thời khắc Bộ Tranh xuất hiện, ban đầu bà ta còn coi hắn là người cạnh tranh với mình, theo thói quen mà gạt bỏ hắn, nhưng suy nghĩ tỉ mĩ lại, Bộ Tranh cơ bản không có huyết thống Bộ gia, làm sao cướp được thứ gì từ bà ta, ngược lại, Bộ Tranh chính là một thủ hạ không tồi.
Dựa theo tình huống thông thường, chỉ cần mình tiếp nhận giúp đỡ Bộ Tranh, cho Bộ Tranh tài nguyên tốt, tên Bộ Tranh này hiển nhiên sẽ cảm kích, mà làm việc cho mình, hơn nữa bà ta hiểu rõ tính cách Bộ Tranh, càng tin tưởng Bộ Tranh hơn.
Đồng thời, bà cho rằng Bộ Tranh sẽ nghe lời!
Tuy nhiên, bà ta chưa nghĩ đến một điều, Bộ Tranh cuối cùng có nguyện ý trở thành thủ hạ của Bộ Vân Phi hay không, bà cho rằng cơ hội tốt như vậy đặt trước mặt Bộ Tranh, hắn nên trân trọng mới đúng.
"Đại thẩm, thật có lỗi, bây giờ ta đã có môn phái, không thể dừng chân lâu ở đây, tới nơi này chỉ là xảo hợp thôi, thật sự không phải vì các người mà tới." Bộ Tranh uyển chuyển từ chối.
Lúc này, ta đang đi đầu quân vào sư tỷ, nàng là người Thần kiếm vương triều, là thế lực cấp Huyền, ta không có vinh hạnh rơi vào mắt xanh thế lực cấp hoàng của mọi người.
"Ta biết, hồi đó chúng ta bạc đãi ngươi, ngẫm lại liền cảm thấy buồn cười, một ít đồ vật kia, cũng đáng để chúng ta đến lấy đi sao? Chúng ta nên đoàn kết, cùng nhau đối phó người ngoài." Đại thẩm nói ra lời đầy ý vị thâm sâu.
"Ai thế, người ngoài là chỉ ai thế?" Vào lúc này, một người từ ngoài cửa bước vào, một quý phụ giống như đại thẩm.
"Đây không phải là Thúy Hoa sao, muội cũng tới mua quần áo à?" Sau khi đại thẩm thấy người tới gần, sắc mặt hơi đổi, bất quá rất nhanh trở lại như cũ, kỳ dị nói.
Từ sự biến hóa này đến xem, Bộ Tranh phát hiện đại thẩm mà mình nhận biết trước kia đã khác xa rồi, chí ít cái bản tính chân tiểu nhân kia, hiện tại đã bắt đầu được ngụy trang.
"Đại tẩu, tẩu đừng cố ý gọi nhũ danh của ta có được hay không, ta tên Thúy Chi." Người quý phụ kia đáp trả, tuy rằng chỉ là sửa lại một chữ, nhưng cảm giác hình thay thay đổi rất nhiều.
Thúy Hoa? Chờ chút, đây không phải là...
"Hóa ra là tam thẩm a, thẩm cũng trở nên trẻ đẹp hơn!" Bộ Tranh nói với người mới tới.
"Bộ Tranh a, không ngờ mấy năm không gặp, biết nịnh đầm rồi, lớn rồi, người cũng cao lớn hơn, trở nên khỏe mạnh." Tam thẩm Thúy Chi nhìn Bộ Tranh nói.
"Mấy năm qua, ta sống không tệ, tuy rằng không so với các thẩm được, nhưng ăn no ngủ ngon không thành vấn đề." Bộ Tranh cười nói.
"Nếu ngươi đã tới đây, không bằng giúp Vân Hân nhà ta, lúc này nó vừa khéo thiếu một người trợ giúp." Tam thẩm Thúy Chi nói.
"Vân Hân? Ai vậy?" Bộ Tranh khó hiểu, nghe danh tự này, hẳn là chị em họ của mình, nhưng vấn đề là, mình dường như không nhớ rõ có một chị em họ như vậy.
Còn nữa, con gái tam thẩm, tên là Tú Lan, con gái phải gả ra ngoài, tên không được ghi vào gia phả, bởi vậy tên rất ít có chữ phân chia thế hệ.
Mà tam thẩm dường như chỉ có một đứa con gái, không có đứa con gái khác, điều này khiến thẩm ấy trở thành đối tượng để các thẩm khác chế nhạo.
"Vân Hân chính là Tú Lan, cũng như mẹ nó, đều sửa tên lại!" Đại thẩm nói một cách lạnh lùng.
"Ồ..."
Hiện tại, Bộ Tranh phát hiện, có lẽ các thẩm trong nhà đang đấu tranh kịch liệt, đều muốn biến hắn thành trợ thủ cho họ, thời điểm này hắn không ngờ lại trở thành một chiếc bánh ngọt ai cũng muốn tranh giành.
"..." Viên lão bản trầm mặc, thì ra bọn họ nhận thức nhau, bất quá, cảm giác hình như không phải kiểu bằng hữu tốt.
"Cô là ai a?" Bộ Tranh hơi nghi hoặc nhìn người phụ nữ kia, hồi tưởng lại một lát, tựa hồ mình không quen nữ nhân trước mặt đi.
Ở đây, người mà Bộ Tranh biết rất ít, gần như số 0, tính cả người đã tiếp xúc qua, dường như chưa từng thấy vị nữ nhân này, nếu trước mắt là thiếu nữ, hắn còn liên tưởng đến thiếu nữ hồng hạnh kia, nhưng vị trước mắt xem ra phải hơn 30 tuổi, mình hình như không biết a.
"Ta là ai? Ngươi đã mò đến đây rồi, vẫn còn giả vờ hồ đồ à!!" Người phụ nữ kia nhìn Bộ Tranh, khóe miệng lộ ra cười nhạt, ánh mắt biểu lộ khinh bỉ.
"Giả vờ hồ đồ? Ta thật sự không quen biết cô mà, đại thẩm!" Bộ Tranh nhíu nhíu mày, quả thực không nhớ được, bản thân đã gặp nữ nhân này ở đâu.
Tuy nhiên, lòng hắn có chút kỳ quái, có lẽ mình có quen biết nữ nhân này, nhưng xác thực không nhớ gặp ở nơi nào.
"Còn giả bộ, ngươi cũng đã gọi đại thẩm, còn bảo không quen ta, đứa con hoang này! !" Người phụ nữ kia vẻ mặt lạnh lùng, đột ngột nói ra một danh xưng không tốt cho lắm.
Bộ Tranh cau mày, rất không thích danh xưng này, đáp trả: "Đại thẩm, bà có phải là nhận lầm người. .. Đợi một chút, bà là đại thẩm! ?"
Bộ Tranh đột nhiên phản ứng, vì sao bản thân lại cảm thấy nữ nhân trước mắt này quen thuộc. Bởi vì dáng vẻ cười nhạt và khinh bỉ kia, còn có danh xưng này, giọng điệu này, chính mình đều đã trải qua
Không sai, vị đại thẩm trước mắt này, cũng chính là đại thẩm của Bộ Tranh, vợ của đại bá hắn, chỉ là...
"Đại thẩm, mấy năm không gặp, thẩm làm sao có vẻ trẻ đẹp ra. Hoàn toàn không giống thẩm lúc trước." Bộ Tranh rất sửng sốt nhìn vị phu nhân có phần cao sang này, so với thôn cô dã man ở quê lúc trước, hoàn toàn là hai người khác nhau a.
"Đây là đương nhiên, hiện tại chúng ta là người sang trọng, ăn ngon mặc đẹp, còn hiểu trang điểm bảo dưỡng, tất nhiên phải khác với lúc trước. Cũng khó trách ngươi không nhận ra ta." Giọng nói của đại thẩm trở nên ôn hòa rất nhiều, có thể là do Bộ Tranh nói nàng trẻ tuổi xinh đẹp, tâm tình liền thay đổi.
Mà qua lời bà ta nói, Bộ Tranh cũng rõ ràng, hoàn cảnh biến hóa, quả thực khiến người ta sản sinh biến hóa. Trước kia ở trong nông thôn, thẩm thẩm mặc dù xa lánh hắn, cướp tài sản của hắn, nhưng bọn họ vẫn luôn chăm sóc gia đình của chính mình, công việc gì cũng làm, rất là gian khổ.
Nếu trừ ra quan hệ với Bộ Tranh, thẩm thẩm xác thật là một nữ nhân tốt có trách nhiệm với gia đình. Cướp tài sản Bộ Tranh, cũng là muốn gia đình sống thoải mái hơn.
Hiển nhiên, điều này cũng không thể nói lên bọn họ không sai trái, đúng và sai đều tùy vào mỗi cá nhân, nếu Bộ Tranh không so đo với bọn họ, thì sai lầm của bọn họ liền nhỏ bé rồi.
Bây giờ bọn họ ở đây ăn ngon mặc đẹp, đan dược trú nhan mỹ dung, bọn họ ăn suốt ngày, thêm vào cuộc sống thượng lưu, trải qua thời gian mấy năm, biến hóa phi thường lớn, so trước đây cao quý mỹ lệ hơn nhiều, thậm chí nhìn có vẻ trẻ tuổi hơn trước, đây không phải là Bộ Tranh lấy lòng, sự thật chính là như vậy.
Nếu như ngay cả đại thẩm cũng như thế này, tin rằng các thẩm khác cũng vậy, sẽ trông trẻ ra, còn đẹp đẽ và khí chất, vậy phải tùy theo cá nhân rồi.
Bộ Tranh không ngờ sẽ gặp đại thẩm tại đây, như vậy nói, thế lực rước Bộ gia đi lẽ nào là Kinh Vân lâu?
"Đại thẩm, thẩm ở đây, ca Vân Phi cũng ở chỗ này chứ?" Bộ Tranh hỏi, tuy rằng bọn họ gạt bỏ hắn, nhưng vẫn chưa đến mức hóa thành thù, chào hỏi một chút không phải vấn đề gì.
Ngoài ra, Bộ Tranh còn muốn hỏi thăm phần mộ của ông nội và ông cố, nếu gặp được, vậy nên đi bái tế một lần, bọn họ có công ơn nuôi dưỡng cha mình, điểm này không thể quên.
"Ngươi chẳng phải đã biết hết, còn hỏi cái gì." Đại thẩm bỗng nhiên cảnh giác, bởi vì bà ta nghĩ rằng Bộ Tranh xuất hiện ở đây, có thể muốn trục lợi từ họ, không phải có khả năng, nhất định là như vậy.
"Ta không biết, ta tới đây chỉ là trùng hợp mà thôi, ta sẽ rời khỏi đây nhanh thôi." Bộ Tranh dễ dàng hiểu được suy nghĩ trong đầu đại thẩm, cười khổ nói.
Đại thẩm nhìn Bộ Tranh, nói rằng: "Đừng nói dối, muốn xin nương nhờ chúng ta thì cứ nói, xem ở phần tình nghĩa với cha mẹ ngươi, chúng ta sẽ chăm sóc ngươi."
Ngay thời điểm này, dường như bà ta bỗng thông suốt điều gì đó, cũng không lo lắng sự xuất hiện của Bộ Tranh nữa, thậm chí có ý tứ muốn chào mời hắn.
Bộ Tranh cười cợt, trả lời: "Cảm tạ đại thẩm, nhưng ta thật sự không đến để dựa dẫm các người, có lẽ là do trời cao muốn ta đến bái tế gia gia và thái gia gia một lần."
"Hiện tại, bọn họ đều an táng trong lăng mộ Bộ gia, ngươi muốn bái tế có thể tự mình đi, chờ sau khi ta và ngươi đi lãnh một lệnh bài thân phận Bộ gia" Đại thẩm nói rằng.
"Ta bây giờ đã là đệ tử Linh bảo tông, không thể nhận lệnh bài của thế lực khác." Bộ Tranh lắc lắc đầu nói.
Đại thẩm nhìn Bộ Tranh một hồi, nói rằng: "Linh bảo tông, đó là cái gì? Môn phái nhỏ của Thất tinh đế quốc đi, ngươi cần để ý đến, đến lúc ấy ta sẽ để ngươi đưa qua một phần lễ, là ngươi có thể chính thức thoát ly bọn họ."
"Linh bảo tông không ở Thất Tinh quốc, cũng là thế lực cấp Hoàng." Bộ Tranh đáp.
"Thế lực cấp Hoàng? Ngươi không nói đùa chứ, ngươi có thể gia nhập thế lực cấp Hoàng?" Đại thẩm vẻ mặt biểu hiện không tin.
"Đây là thật, tuy rằng chỉ là một đệ tử tạp dịch, lại nói, đại thẩm, các thẩm cuối cùng là hậu nhân của ai?" Bộ Tranh có chút tò mò hỏi, việc này xác thực khiến người ta hiếu kỳ.
"Ngươi thật sự không biết hay giả ngu không biết, quên đi, mặc kệ ngươi có biết hay không, ta đều nói cho ngươi đi, Kinh Vân lâu này là của Bộ gia, mà Bộ gia chúng ta là một chi quan trọng, lão thái gia là lâu chủ Huyền Chân lâu." Đại thẩm nhìn Bộ Tranh, nói rằng.
Bộ Tranh không nghĩ tới, Kinh Vân lâu này dĩ nhiên là họ Bộ, chả trách thời điểm mình xưng Bộ Tranh, có mấy người thái độ trở nên tốt hơn, trước hô công tử sau hô công tử.
Càng không ngờ đến, lâu chủ Huyền Châu lâu vậy mà là lão thái gia của các thúc bá , có thể trở thành lâu chủ phân lâu này, điều này thuyết minh sự cường đại của lão thái gia, địa vị so sánh với Lý Trí cao hơn nhiều.
"Thì ra là vậy. Vậy các người quả thực gặp vận may lớn, Kinh Vân lâu còn đang trong thời kỳ phát triển, rất có khả năng bước vào cấp huyền." Bộ Tranh nói, đối với chuyện này, hắn cũng chỉ bày tỏ chúc phúc từ tận đáy lòng, nhưng hắn chưa từng nghĩ phải ở lại nơi này, cho dù thái độ của đại thẩm chuyển biến tốt đẹp đi nữa.
Nếu như nói, Bộ Tranh không biết phụ thân hắn là con nuôi. Hắn có lẽ sẽ ở lại, nhưng hiện tại đã biết, hắn chính là một người ngoài, bất luận quan hệ tốt đến thế nào cũng vậy, huống chi quan hệ chẳng ra sao.
Bộ Tranh cũng hiểu rõ, đại thẩm bất chợt thay đổi thái độ hẳn là vì thẩm ta có mục đích gì đó. Cũng không phải thật tâm đối tốt với mình.
"Đây là tự nhiên, vì lẽ đó, ngươi nên quý trọng cơ hội này, theo Vân Phi ca của ngươi chăm chỉ làm việc, sau này ngươi nhất định nổi bật hơn người." Đại thẩm nói rằng.
Thật ra, bà ta đang giúp con trai mình kiếm thủ hạ, trước đây bà ta chưa từng nghĩ tới, kỳ thực, Bộ Tranh là một thủ hạ rất tốt, đặc biệt là Bộ Tranh nói sao cũng là người mình, biết gốc biết rễ, không giống kẻ khác.
Trong mấy năm này, sau khi bà ta trở thành người thượng lưu, cũng cảm nhận được sự tranh đấu trong giới thượng lưu. Đấu tranh có thể xảy ra từ những người có quan hệ thân thiết, mà vào lúc này, một thủ hạ trung thành là cực kỳ hiếm có.
Vì lẽ đó, thời khắc Bộ Tranh xuất hiện, ban đầu bà ta còn coi hắn là người cạnh tranh với mình, theo thói quen mà gạt bỏ hắn, nhưng suy nghĩ tỉ mĩ lại, Bộ Tranh cơ bản không có huyết thống Bộ gia, làm sao cướp được thứ gì từ bà ta, ngược lại, Bộ Tranh chính là một thủ hạ không tồi.
Dựa theo tình huống thông thường, chỉ cần mình tiếp nhận giúp đỡ Bộ Tranh, cho Bộ Tranh tài nguyên tốt, tên Bộ Tranh này hiển nhiên sẽ cảm kích, mà làm việc cho mình, hơn nữa bà ta hiểu rõ tính cách Bộ Tranh, càng tin tưởng Bộ Tranh hơn.
Đồng thời, bà cho rằng Bộ Tranh sẽ nghe lời!
Tuy nhiên, bà ta chưa nghĩ đến một điều, Bộ Tranh cuối cùng có nguyện ý trở thành thủ hạ của Bộ Vân Phi hay không, bà cho rằng cơ hội tốt như vậy đặt trước mặt Bộ Tranh, hắn nên trân trọng mới đúng.
"Đại thẩm, thật có lỗi, bây giờ ta đã có môn phái, không thể dừng chân lâu ở đây, tới nơi này chỉ là xảo hợp thôi, thật sự không phải vì các người mà tới." Bộ Tranh uyển chuyển từ chối.
Lúc này, ta đang đi đầu quân vào sư tỷ, nàng là người Thần kiếm vương triều, là thế lực cấp Huyền, ta không có vinh hạnh rơi vào mắt xanh thế lực cấp hoàng của mọi người.
"Ta biết, hồi đó chúng ta bạc đãi ngươi, ngẫm lại liền cảm thấy buồn cười, một ít đồ vật kia, cũng đáng để chúng ta đến lấy đi sao? Chúng ta nên đoàn kết, cùng nhau đối phó người ngoài." Đại thẩm nói ra lời đầy ý vị thâm sâu.
"Ai thế, người ngoài là chỉ ai thế?" Vào lúc này, một người từ ngoài cửa bước vào, một quý phụ giống như đại thẩm.
"Đây không phải là Thúy Hoa sao, muội cũng tới mua quần áo à?" Sau khi đại thẩm thấy người tới gần, sắc mặt hơi đổi, bất quá rất nhanh trở lại như cũ, kỳ dị nói.
Từ sự biến hóa này đến xem, Bộ Tranh phát hiện đại thẩm mà mình nhận biết trước kia đã khác xa rồi, chí ít cái bản tính chân tiểu nhân kia, hiện tại đã bắt đầu được ngụy trang.
"Đại tẩu, tẩu đừng cố ý gọi nhũ danh của ta có được hay không, ta tên Thúy Chi." Người quý phụ kia đáp trả, tuy rằng chỉ là sửa lại một chữ, nhưng cảm giác hình thay thay đổi rất nhiều.
Thúy Hoa? Chờ chút, đây không phải là...
"Hóa ra là tam thẩm a, thẩm cũng trở nên trẻ đẹp hơn!" Bộ Tranh nói với người mới tới.
"Bộ Tranh a, không ngờ mấy năm không gặp, biết nịnh đầm rồi, lớn rồi, người cũng cao lớn hơn, trở nên khỏe mạnh." Tam thẩm Thúy Chi nhìn Bộ Tranh nói.
"Mấy năm qua, ta sống không tệ, tuy rằng không so với các thẩm được, nhưng ăn no ngủ ngon không thành vấn đề." Bộ Tranh cười nói.
"Nếu ngươi đã tới đây, không bằng giúp Vân Hân nhà ta, lúc này nó vừa khéo thiếu một người trợ giúp." Tam thẩm Thúy Chi nói.
"Vân Hân? Ai vậy?" Bộ Tranh khó hiểu, nghe danh tự này, hẳn là chị em họ của mình, nhưng vấn đề là, mình dường như không nhớ rõ có một chị em họ như vậy.
Còn nữa, con gái tam thẩm, tên là Tú Lan, con gái phải gả ra ngoài, tên không được ghi vào gia phả, bởi vậy tên rất ít có chữ phân chia thế hệ.
Mà tam thẩm dường như chỉ có một đứa con gái, không có đứa con gái khác, điều này khiến thẩm ấy trở thành đối tượng để các thẩm khác chế nhạo.
"Vân Hân chính là Tú Lan, cũng như mẹ nó, đều sửa tên lại!" Đại thẩm nói một cách lạnh lùng.
"Ồ..."
Hiện tại, Bộ Tranh phát hiện, có lẽ các thẩm trong nhà đang đấu tranh kịch liệt, đều muốn biến hắn thành trợ thủ cho họ, thời điểm này hắn không ngờ lại trở thành một chiếc bánh ngọt ai cũng muốn tranh giành.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.