Chương 257: Ngộ nhập Thông Thiên tháp
Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh
03/08/2015
"Tiểu sư điệt à, chờ ở đây một chút nhé, ta vào gọi Lữ sư tỷ."
"..."
Hiện tại Bộ Tranh đã đến Thiên Thai Các, huyền không thuyền chỉ cần nửa ngày là đến nơi, mà sau khi tỏ rõ thân phận, Bộ Tranh lại bị trêu chọc.
Hắn nhìn hai đệ tử thần giáo ở bên cạnh, đều là do bọn họ nói Bộ Tranh là tới tìm sư mẫu mà sư mẫu chính là Lữ Nguyệt Dung, tiếp theo, hắn lại thấp đi một bối phận.
Rất nhanh hắn phát hiện ra rằng, ở trong này cơ hồ không ai có bối phận nhỏ hơn hắn, hơn nữa cùng bối phận với hắn cũng không nhiều, đó là nói nếu hắn lấy thân phận đồ đệ của Liễu Nhất Kiếm.
Một khắc đồng hồ sau, người đệ tử đi thông báo đã trở lại, nhìn Bộ Tranh nói: "Tiểu sư điệt này, ngươi tới thật không đúng lúc, Lữ sư tỷ đã tiến nhập Thông Thiên tháp vào mấy ngày trước rồi."
"Thông Thiên tháp?" Bộ Tranh có chút nghi hoặc, nhìn từ nơi này, dường như có một tòa tháp cao rất lớn, khi hắn vừa đến đây cũng đã nhìn thấy tòa tháp đó nằm trên đỉnh Thiên Thai Các.
Thiên Thai Các này tọa lạc trên một ngọn núi, mà đỉnh núi vốn đã nhập trong tầng mây, tòa Thông Thiên tháp này thì càng gây cho người ta ấn tượng phá nhập thiên không, thông thẳng lên trời cao.
"Ừm, ở trong Thông Thiên tháp, tối thiểu phải nửa tháng mới có thể xuất quan, ngươi phải chờ ở chỗ này thêm nữa tháng, hoặc có chuyện gì cứ nói với ta, ta sẽ giúp ngươi chuyển lời." Đệ tử kia nói.
"Chuyện của ta liên quan đến mạng người đó, không thể kêu gọi bà ấy sao?" Bộ Tranh hỏi.
"Nếu ngươi có thể kêu gọi thì ngươi đi đi, dù sao thì chúng ta không thể." Đệ tử kia có chút bất đắc dĩ nói, nhìn về phía Thông Thiên tháp thầm cảm khái trong lòng.
"Vậy để ta đi kêu." Bộ Tranh bay về phía Thông Thiên tháp, khinh công của hắn cộng với chiếc cánh sau lưng, tốc độ cứ phải gọi là nhanh bá cháy, khi đệ tử kia kịp phản ứng thì anh Tranh nhà ta đã bay xa mất rồi.
"Tiểu tử này sao lại gấp gáp đến vậy, các ngươi đợi ở chỗ này, ta đi bắt hắn trở về." Người đệ tử kia có chút xấu hổ, chạy đuổi theo Bộ Tranh.
Vào lúc này, hắn phát hiện ra một chuyện rất kỳ lạ, đó chính là hắn đuổi không kịp Bộ Tranh.
Điều này làm sao có thể? Cảnh giới của hắn dường như chỉ hơn lục mạch mà thôi, mình thì đã là thất mạch thất trọng thiên, không ngờ lại đuổi không kịp, cũng không phải nói tốc độ không bằng với Bộ Tranh, chẳng qua là một bước của Bộ tranh kéo ra một khoảng cách rất dài, khoảng cách này khiến cho hắn không thể đuổi kịp trong thời gian ngắn, đến khi đuổi kịp phỏng chừng Bộ Tranh đã tới Thông Thiên tháp kia.
Loại tốc độ này, một vài đệ tử của Thiên Thai Các cũng so không lại, có thể là nhờ đôi cánh kia, rốt cuộc đó là loại trận khí gì, không ngờ có hiệu quả lớn như vậy.
Mặc dù hắn là một đệ tử thủ vệ nhưng đừng nhầm rằng đệ tử thủ vệ rất yếu, công việc này chủ yếu đều do đệ tử có thực lực tương đối mạnh mẽ đảm nhiệm, bằng không sao có thể đảm đương vị trí này.
Chờ tới khi hắn đuổi tới Thông Thiên tháp, chứng kiến đệ tử trông coi Thông Thiên tháp đang tỏ rõ sự kinh ngạc nhìn vào bên trong tháp thì hắn liền biết chuyện này đã trở nên phiền toái rồi, tiểu tử đó không ngờ lại đi vào.
"Vừa rồi có phải có một thiếu niên đi vào hay không?" Đệ tử kia hỏi đệ tử thủ tháp.
"Đúng a, đây là sao hả Giang Hải, chẳng lẽ thiếu niên này không phải là đệ tử của Thiên Thai Các chúng ta?" Hai đệ tử thủ tháp hỏi, mà Giang Hải chính là tên của đệ tử thủ vệ.
"Không những không phải đệ tử của Thiên Thai Các mà ngay cả đệ tử Thiên Tịch Môn cũng không phải." Giang Hải lắc đầu, cười khổ nói.
"Vậy thì hỏng rồi, hắn vừa mới đi vào, trách nhiệm của chúng ta sẽ rất lớn." Hai đệ tử thủ tháp kia có chút bối rối nói.
Mà tiếp theo, bọn họ liền nói thêm: "Giang Hải, làm sao ngươi có thể để ngoại nhân đi vào, đây đều là lỗi của ngươi."
"Các ngươi muốn thoái thác trách nhiệm cũng vô dụng, hắn là đi vào trước mắt các ngươi, tại sao các ngươi lại không ngăn cản hắn?" Giang Hải chẳng chút quan tâm nói, hắn để Bộ Tranh đi vào không phải là vấn đề gì to tát, ngược lại hai người bọn họ không làm tròn trách nhiệm, đây mới là vấn đề lớn.
"Không phải là không ngăn mà là ngăn không được a, chúng ta chỉ nhìn thấy một thân ảnh lóe lên, sau đó đã đi vào mất rồi, muốn bắt lại thì cũng đã chậm." Hai đệ tử thủ tháp nói.
Tuy rằng tốc độ của Bộ Tranh rất nhanh, nhưng nguyên nhân mà bọn hắn không kịp bắt lại lỗi lớn thuộc về bọn hắn, lúc đó bọn hắn đang mải nói chuyện không được tập trung, sau khi phát hiện ra thì đã chậm rồi.
"Đợi một chút, chúng ta gấp gấp cái gì a! KHông có lệnh bài của Thông Thiên Các chúng ta, sau khi đi vào, hắn rất nhanh bị bắn ra ngoài, chúng ta đứng chờ là được." Một đệ tử thủ tháp đột nhiên nghĩ đến điểm này.
"Đúng vậy, đúng vậy." Gã đệ tử thủ tháp còn lại gật đầu nói.
"Hình như là thế, vậy thì chờ thôi." Giang Hải ngẫm lại thì nhớ ra là có chuyện đó, gật gật đầu, dự định chờ một chút, chờ Bộ Tranh bị bắn ra.
Thời gian từng chút một trôi qua, ba người nhìn chằm chằm về phía cửa, rốt cục đã có người đi ra, nhưng không phải là bị bắn ra, mà là đi ra sau khi tu luyện chấm dứt.
"Ây, đây không phải Giang Hải sao? Sao thế, tới nghênh đón ta hả? Sao ngươi biết ta ra ngoài vào lúc này?" Người này là người quen của Giang Hải, cùng Giang Hải chào hỏi.
"Ngươi cũng ở bên trong hả, lần này được bao lâu?" Giang Hải thuận miệng nói, rất rõ ràng, hắn ngay cả chuyện đối phương ở bên trong cũng không biết, càng không có khả năng ở chỗ này chờ đối phương.
"..., nếu không phải chờ ta vậy ngươi ở đây làm cái gì? Chờ A Ngọc sao?" Người nọ có chút kỳ quái nói.
"Không phải, Tiểu Bạch à, ngươi nói nếu không có lệnh bài thì có thể ở trong Thông Thiên tháp bao lâu?" Giang Hải lắc đầu, sau đó hỏi người kia.
Tiểu Bạch, nguyên danh Nguyên Mộ Bạch, là một trong số các bằng hữu của Giang Hải Giang Hải, thực lực cực mạnh, lấy báy mạch tam trọng thiên vững vàng đứng trong hàng thập đại đệ tử của Thiên Thai Các.
"Nếu như không cài lệnh bài của Thiên Thai Các chúng ta, đi vào Thông Thiên tháp tối đa một khắc là sẽ bị trục xuất ra ngoài." Nguyên Mộ Bạch nói, cũng có chút nghi hoặc nhìn Giang Hải, ngươi hỏi cái này làm cái gì?
"Vừa rồi có một ngoại nhân chạy vào trong Thông Thiên tháp, nhưng đã qua hai khắc rồi mà còn chưa bị bắn ra, đây rốt cuộc là làm sao?" Giang Hải nói.
"Hai khắc rồi? Điều này tựa hồ có chút kỳ quái, bất quá, có lẽ người này phù hợp với điều kiện của Thông Thiên tháp, được nó tiếp nhận cho nên có thể đi vào." Nguyên Mộ Bạch trả lời, chuyện này không phải là không thể được, có người từng đưa ra lý luận này, hơn nữa còn chứng thật qua.
Cái trường hợp đó được chứng thực dưới tình huống cực kỳ trùng hợp, bởi vì người như vậy vốn cực kỳ ít.
"Đây cũng quá xảo hợp đi." Giang Hải nói.
"Không thể bởi vì xảo hợp mà phủ định đi một chuyện, điều này vốn là một sự sai lầm nghiêm trọng." Nguyên Mộ Bạch thản nhiên nói, nhiều khi, mọi người cũng bởi vì xảo hợp mà cảm thấy không có khả năng, kết quả lại là trùng hợp như vậy.
"Nếu quả thật trùng hợp như thế thì cũng chỉ có nước chờ hắn đi ra ngoài thôi, tin tưởng sẽ không lâu lắm."
"Nói thế là ý gì?" Nguyên Mộ Bạch hỏi.
"Thực lực của hắn chỉ hơn lục mạch một chút, có thể kiên trì trong Thông Thiên tháp được bao lâu a." Giang Hải nói.
"Nếu như là lục mạch thì ắt hẳn sẽ nhanh thôi, Thông Thiên tháp vốn là dành cho người có tu vi thất mạch trở lên vào tu luyện, lục mạch ấy hả, cơ hồ nửa bước khó đi." Nguyên Mộ Bạch hơi gật gật nói.
"Đúng vậy." Giang Hải gật gật đầu.
"Ta không rõ, hắn sao có thể vào được, ngươi để hắn vào sao?" Nguyên Mộ Bạch nói.
"Nói ra thì hắn là đồ đệ của trượng phu của Lữ sư tỷ, tơi nơi này là tìm Lữ sư tỷ, sau đó Lữ sư tỷ vừa khéo đã vào trong Thông Thiên tháp tu luyện từ mấy ngày trước, hắn nói tới gọi Lữ sư tỷ, rồi đi vào..." Khi Giang Hải nói đến đây thì ngữ khí trở nên hơi yếu ớt.
"Ngươi không nói rõ ràng tình huống của Thông Thiên tháp với hắn sao?" Nguyên Mộ Bạch vừa nhìn biểu tình của Giang Hải liền minh bạch.
"Chưa nói, ta chỉ nói một câu, nếu ngươi có thể gọi thì ngươi đi gọi..." Giang Hải có chút yếu ớt nói.
"..." Nguyên Mộ Bạch đảo cặp mắt trắng dã nói: "Ngươi a, cũng không biết Lữ sư tỷ có để ý đến cái tên đồ đệ này không, nhưng ngươi chắc chắn sẽ chịu giáo huấn rồi, vấn đề là nặng hay nhẹ thôi."
"Cũng không nhất định, chờ hắn đi ra ta sẽ nhắc hắn đừng đề cập đến chuyện này, hắn nhất định sẽ ra trước Lữ sư tỷ." Giang Hải cười hì hì nói.
"Ta sẽ nói cho Lữ sư tỷ biết, trừ phi ngươi thu mua ta." Nguyên Mộ Bạch cười nói, thật ra hắn đang trêu chọc Giang Hải, Bộ Tranh này mới chỉ hơn lục mạch, nhất định sẽ nhanh hơn Lữ Nguyệt rất nhiều.
"Lấy thân báo đáp được không?" Giang Hải chớp chớp mắt với Nguyên Mộ Bạch.
"Cút! Đồ biến thái chết bằm nhà ngươi!" Nguyên Mộ Bạch đá một cước vào mông của Giang Hải, khiến hắn bay về phía Thông Thiên tháp, tức thì tiếng va đập trầm trọng vang lên, bất quá kỳ quái là vô luận người hay tháp đều không chút tổn thương, làm người ta hoài nghi tiếng va chạm vừa rồi là giả.
Đây là bởi vì Nguyên Mộ Bạch khống chế cước lực, chẳng qua là đá bay Giang Hải, cũng không có ý gây thương tích, mà Thông Thiên tháp, cho dù là vũ giả cửu mạch đến phá cũng phá không được.
Thông Thiên tháp này kỳ thật là một cái trận khí cỡ lớn, hơn nữa cấp bậc phi thường cao, căn bản không phải nhân lực có khả năng phá hỏng, trừ phi, đó là lực lượng không thuộc về con người.
Cứ như vậy, Giang Hải và đệ tử thủ đứng chờ ở cửa, còn Nguyên Mộ Bạch cảm thấy mình chẳng việc gì phải đợi cho nên trực tiếp ly khai, hắn cảm thấy rằng chuyện này hẳn sẽ không phát sinh tình huống gì ngoài ý muốn, bằng không hắn nhất định sẽ lưu lại xem náo nhiệt.
"Này, thời gian đã trôi qua bao lâu rồi?" Giang Hải nhìn chằm chằm phía cửa, hỏi người bên cạnh, mà lúc này đây, đệ tử thủ tháp đã không phải là hai mà là bốn người.
"Ta không biết các ngươi đã đợi bao lâu, từ lúc ta tới thay ca đến hiện tại đã được một canh giờ rồi." Đệ tử thủ tháp của ca sau nói.
"Điều này sao có thể chứ? Hắn chỉ có tu vi lục mạch, không ngờ lại có thể kiên trì ở bên trong lâu đến vậy." Giang Hải có chút ngơ ngác hỏi.
"Việc này chỉ cần nhìn xem là biết, hắn là ai vậy? A, hình như lại có một tên trông, tại tầng thứ ba." Đệ tử thủ tháp mới tới nói.
"Cái gì?" Giang Hải kinh ngạc kêu lên, "Làm sao có thể, mới chỉ lục mạch mà có thể đến tầng thứ ba, lúc trước ta phải đạt tới thất mạch mới có thể lên tầng thứ ba a."
"..."
Hiện tại Bộ Tranh đã đến Thiên Thai Các, huyền không thuyền chỉ cần nửa ngày là đến nơi, mà sau khi tỏ rõ thân phận, Bộ Tranh lại bị trêu chọc.
Hắn nhìn hai đệ tử thần giáo ở bên cạnh, đều là do bọn họ nói Bộ Tranh là tới tìm sư mẫu mà sư mẫu chính là Lữ Nguyệt Dung, tiếp theo, hắn lại thấp đi một bối phận.
Rất nhanh hắn phát hiện ra rằng, ở trong này cơ hồ không ai có bối phận nhỏ hơn hắn, hơn nữa cùng bối phận với hắn cũng không nhiều, đó là nói nếu hắn lấy thân phận đồ đệ của Liễu Nhất Kiếm.
Một khắc đồng hồ sau, người đệ tử đi thông báo đã trở lại, nhìn Bộ Tranh nói: "Tiểu sư điệt này, ngươi tới thật không đúng lúc, Lữ sư tỷ đã tiến nhập Thông Thiên tháp vào mấy ngày trước rồi."
"Thông Thiên tháp?" Bộ Tranh có chút nghi hoặc, nhìn từ nơi này, dường như có một tòa tháp cao rất lớn, khi hắn vừa đến đây cũng đã nhìn thấy tòa tháp đó nằm trên đỉnh Thiên Thai Các.
Thiên Thai Các này tọa lạc trên một ngọn núi, mà đỉnh núi vốn đã nhập trong tầng mây, tòa Thông Thiên tháp này thì càng gây cho người ta ấn tượng phá nhập thiên không, thông thẳng lên trời cao.
"Ừm, ở trong Thông Thiên tháp, tối thiểu phải nửa tháng mới có thể xuất quan, ngươi phải chờ ở chỗ này thêm nữa tháng, hoặc có chuyện gì cứ nói với ta, ta sẽ giúp ngươi chuyển lời." Đệ tử kia nói.
"Chuyện của ta liên quan đến mạng người đó, không thể kêu gọi bà ấy sao?" Bộ Tranh hỏi.
"Nếu ngươi có thể kêu gọi thì ngươi đi đi, dù sao thì chúng ta không thể." Đệ tử kia có chút bất đắc dĩ nói, nhìn về phía Thông Thiên tháp thầm cảm khái trong lòng.
"Vậy để ta đi kêu." Bộ Tranh bay về phía Thông Thiên tháp, khinh công của hắn cộng với chiếc cánh sau lưng, tốc độ cứ phải gọi là nhanh bá cháy, khi đệ tử kia kịp phản ứng thì anh Tranh nhà ta đã bay xa mất rồi.
"Tiểu tử này sao lại gấp gáp đến vậy, các ngươi đợi ở chỗ này, ta đi bắt hắn trở về." Người đệ tử kia có chút xấu hổ, chạy đuổi theo Bộ Tranh.
Vào lúc này, hắn phát hiện ra một chuyện rất kỳ lạ, đó chính là hắn đuổi không kịp Bộ Tranh.
Điều này làm sao có thể? Cảnh giới của hắn dường như chỉ hơn lục mạch mà thôi, mình thì đã là thất mạch thất trọng thiên, không ngờ lại đuổi không kịp, cũng không phải nói tốc độ không bằng với Bộ Tranh, chẳng qua là một bước của Bộ tranh kéo ra một khoảng cách rất dài, khoảng cách này khiến cho hắn không thể đuổi kịp trong thời gian ngắn, đến khi đuổi kịp phỏng chừng Bộ Tranh đã tới Thông Thiên tháp kia.
Loại tốc độ này, một vài đệ tử của Thiên Thai Các cũng so không lại, có thể là nhờ đôi cánh kia, rốt cuộc đó là loại trận khí gì, không ngờ có hiệu quả lớn như vậy.
Mặc dù hắn là một đệ tử thủ vệ nhưng đừng nhầm rằng đệ tử thủ vệ rất yếu, công việc này chủ yếu đều do đệ tử có thực lực tương đối mạnh mẽ đảm nhiệm, bằng không sao có thể đảm đương vị trí này.
Chờ tới khi hắn đuổi tới Thông Thiên tháp, chứng kiến đệ tử trông coi Thông Thiên tháp đang tỏ rõ sự kinh ngạc nhìn vào bên trong tháp thì hắn liền biết chuyện này đã trở nên phiền toái rồi, tiểu tử đó không ngờ lại đi vào.
"Vừa rồi có phải có một thiếu niên đi vào hay không?" Đệ tử kia hỏi đệ tử thủ tháp.
"Đúng a, đây là sao hả Giang Hải, chẳng lẽ thiếu niên này không phải là đệ tử của Thiên Thai Các chúng ta?" Hai đệ tử thủ tháp hỏi, mà Giang Hải chính là tên của đệ tử thủ vệ.
"Không những không phải đệ tử của Thiên Thai Các mà ngay cả đệ tử Thiên Tịch Môn cũng không phải." Giang Hải lắc đầu, cười khổ nói.
"Vậy thì hỏng rồi, hắn vừa mới đi vào, trách nhiệm của chúng ta sẽ rất lớn." Hai đệ tử thủ tháp kia có chút bối rối nói.
Mà tiếp theo, bọn họ liền nói thêm: "Giang Hải, làm sao ngươi có thể để ngoại nhân đi vào, đây đều là lỗi của ngươi."
"Các ngươi muốn thoái thác trách nhiệm cũng vô dụng, hắn là đi vào trước mắt các ngươi, tại sao các ngươi lại không ngăn cản hắn?" Giang Hải chẳng chút quan tâm nói, hắn để Bộ Tranh đi vào không phải là vấn đề gì to tát, ngược lại hai người bọn họ không làm tròn trách nhiệm, đây mới là vấn đề lớn.
"Không phải là không ngăn mà là ngăn không được a, chúng ta chỉ nhìn thấy một thân ảnh lóe lên, sau đó đã đi vào mất rồi, muốn bắt lại thì cũng đã chậm." Hai đệ tử thủ tháp nói.
Tuy rằng tốc độ của Bộ Tranh rất nhanh, nhưng nguyên nhân mà bọn hắn không kịp bắt lại lỗi lớn thuộc về bọn hắn, lúc đó bọn hắn đang mải nói chuyện không được tập trung, sau khi phát hiện ra thì đã chậm rồi.
"Đợi một chút, chúng ta gấp gấp cái gì a! KHông có lệnh bài của Thông Thiên Các chúng ta, sau khi đi vào, hắn rất nhanh bị bắn ra ngoài, chúng ta đứng chờ là được." Một đệ tử thủ tháp đột nhiên nghĩ đến điểm này.
"Đúng vậy, đúng vậy." Gã đệ tử thủ tháp còn lại gật đầu nói.
"Hình như là thế, vậy thì chờ thôi." Giang Hải ngẫm lại thì nhớ ra là có chuyện đó, gật gật đầu, dự định chờ một chút, chờ Bộ Tranh bị bắn ra.
Thời gian từng chút một trôi qua, ba người nhìn chằm chằm về phía cửa, rốt cục đã có người đi ra, nhưng không phải là bị bắn ra, mà là đi ra sau khi tu luyện chấm dứt.
"Ây, đây không phải Giang Hải sao? Sao thế, tới nghênh đón ta hả? Sao ngươi biết ta ra ngoài vào lúc này?" Người này là người quen của Giang Hải, cùng Giang Hải chào hỏi.
"Ngươi cũng ở bên trong hả, lần này được bao lâu?" Giang Hải thuận miệng nói, rất rõ ràng, hắn ngay cả chuyện đối phương ở bên trong cũng không biết, càng không có khả năng ở chỗ này chờ đối phương.
"..., nếu không phải chờ ta vậy ngươi ở đây làm cái gì? Chờ A Ngọc sao?" Người nọ có chút kỳ quái nói.
"Không phải, Tiểu Bạch à, ngươi nói nếu không có lệnh bài thì có thể ở trong Thông Thiên tháp bao lâu?" Giang Hải lắc đầu, sau đó hỏi người kia.
Tiểu Bạch, nguyên danh Nguyên Mộ Bạch, là một trong số các bằng hữu của Giang Hải Giang Hải, thực lực cực mạnh, lấy báy mạch tam trọng thiên vững vàng đứng trong hàng thập đại đệ tử của Thiên Thai Các.
"Nếu như không cài lệnh bài của Thiên Thai Các chúng ta, đi vào Thông Thiên tháp tối đa một khắc là sẽ bị trục xuất ra ngoài." Nguyên Mộ Bạch nói, cũng có chút nghi hoặc nhìn Giang Hải, ngươi hỏi cái này làm cái gì?
"Vừa rồi có một ngoại nhân chạy vào trong Thông Thiên tháp, nhưng đã qua hai khắc rồi mà còn chưa bị bắn ra, đây rốt cuộc là làm sao?" Giang Hải nói.
"Hai khắc rồi? Điều này tựa hồ có chút kỳ quái, bất quá, có lẽ người này phù hợp với điều kiện của Thông Thiên tháp, được nó tiếp nhận cho nên có thể đi vào." Nguyên Mộ Bạch trả lời, chuyện này không phải là không thể được, có người từng đưa ra lý luận này, hơn nữa còn chứng thật qua.
Cái trường hợp đó được chứng thực dưới tình huống cực kỳ trùng hợp, bởi vì người như vậy vốn cực kỳ ít.
"Đây cũng quá xảo hợp đi." Giang Hải nói.
"Không thể bởi vì xảo hợp mà phủ định đi một chuyện, điều này vốn là một sự sai lầm nghiêm trọng." Nguyên Mộ Bạch thản nhiên nói, nhiều khi, mọi người cũng bởi vì xảo hợp mà cảm thấy không có khả năng, kết quả lại là trùng hợp như vậy.
"Nếu quả thật trùng hợp như thế thì cũng chỉ có nước chờ hắn đi ra ngoài thôi, tin tưởng sẽ không lâu lắm."
"Nói thế là ý gì?" Nguyên Mộ Bạch hỏi.
"Thực lực của hắn chỉ hơn lục mạch một chút, có thể kiên trì trong Thông Thiên tháp được bao lâu a." Giang Hải nói.
"Nếu như là lục mạch thì ắt hẳn sẽ nhanh thôi, Thông Thiên tháp vốn là dành cho người có tu vi thất mạch trở lên vào tu luyện, lục mạch ấy hả, cơ hồ nửa bước khó đi." Nguyên Mộ Bạch hơi gật gật nói.
"Đúng vậy." Giang Hải gật gật đầu.
"Ta không rõ, hắn sao có thể vào được, ngươi để hắn vào sao?" Nguyên Mộ Bạch nói.
"Nói ra thì hắn là đồ đệ của trượng phu của Lữ sư tỷ, tơi nơi này là tìm Lữ sư tỷ, sau đó Lữ sư tỷ vừa khéo đã vào trong Thông Thiên tháp tu luyện từ mấy ngày trước, hắn nói tới gọi Lữ sư tỷ, rồi đi vào..." Khi Giang Hải nói đến đây thì ngữ khí trở nên hơi yếu ớt.
"Ngươi không nói rõ ràng tình huống của Thông Thiên tháp với hắn sao?" Nguyên Mộ Bạch vừa nhìn biểu tình của Giang Hải liền minh bạch.
"Chưa nói, ta chỉ nói một câu, nếu ngươi có thể gọi thì ngươi đi gọi..." Giang Hải có chút yếu ớt nói.
"..." Nguyên Mộ Bạch đảo cặp mắt trắng dã nói: "Ngươi a, cũng không biết Lữ sư tỷ có để ý đến cái tên đồ đệ này không, nhưng ngươi chắc chắn sẽ chịu giáo huấn rồi, vấn đề là nặng hay nhẹ thôi."
"Cũng không nhất định, chờ hắn đi ra ta sẽ nhắc hắn đừng đề cập đến chuyện này, hắn nhất định sẽ ra trước Lữ sư tỷ." Giang Hải cười hì hì nói.
"Ta sẽ nói cho Lữ sư tỷ biết, trừ phi ngươi thu mua ta." Nguyên Mộ Bạch cười nói, thật ra hắn đang trêu chọc Giang Hải, Bộ Tranh này mới chỉ hơn lục mạch, nhất định sẽ nhanh hơn Lữ Nguyệt rất nhiều.
"Lấy thân báo đáp được không?" Giang Hải chớp chớp mắt với Nguyên Mộ Bạch.
"Cút! Đồ biến thái chết bằm nhà ngươi!" Nguyên Mộ Bạch đá một cước vào mông của Giang Hải, khiến hắn bay về phía Thông Thiên tháp, tức thì tiếng va đập trầm trọng vang lên, bất quá kỳ quái là vô luận người hay tháp đều không chút tổn thương, làm người ta hoài nghi tiếng va chạm vừa rồi là giả.
Đây là bởi vì Nguyên Mộ Bạch khống chế cước lực, chẳng qua là đá bay Giang Hải, cũng không có ý gây thương tích, mà Thông Thiên tháp, cho dù là vũ giả cửu mạch đến phá cũng phá không được.
Thông Thiên tháp này kỳ thật là một cái trận khí cỡ lớn, hơn nữa cấp bậc phi thường cao, căn bản không phải nhân lực có khả năng phá hỏng, trừ phi, đó là lực lượng không thuộc về con người.
Cứ như vậy, Giang Hải và đệ tử thủ đứng chờ ở cửa, còn Nguyên Mộ Bạch cảm thấy mình chẳng việc gì phải đợi cho nên trực tiếp ly khai, hắn cảm thấy rằng chuyện này hẳn sẽ không phát sinh tình huống gì ngoài ý muốn, bằng không hắn nhất định sẽ lưu lại xem náo nhiệt.
"Này, thời gian đã trôi qua bao lâu rồi?" Giang Hải nhìn chằm chằm phía cửa, hỏi người bên cạnh, mà lúc này đây, đệ tử thủ tháp đã không phải là hai mà là bốn người.
"Ta không biết các ngươi đã đợi bao lâu, từ lúc ta tới thay ca đến hiện tại đã được một canh giờ rồi." Đệ tử thủ tháp của ca sau nói.
"Điều này sao có thể chứ? Hắn chỉ có tu vi lục mạch, không ngờ lại có thể kiên trì ở bên trong lâu đến vậy." Giang Hải có chút ngơ ngác hỏi.
"Việc này chỉ cần nhìn xem là biết, hắn là ai vậy? A, hình như lại có một tên trông, tại tầng thứ ba." Đệ tử thủ tháp mới tới nói.
"Cái gì?" Giang Hải kinh ngạc kêu lên, "Làm sao có thể, mới chỉ lục mạch mà có thể đến tầng thứ ba, lúc trước ta phải đạt tới thất mạch mới có thể lên tầng thứ ba a."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.