Chương 2:
Kieuanh nguyen
04/01/2021
Cả một tuần nay hắn bận gì đó không đến cô vui đến phát khóc , những tháng ngày trước tuần nào cô cũng bị hắn hành hạ đến bán sống bán chết , một tuần 4 lần với sức chiếm hữu của hắn 1 tháng một lần cô còn không muốn , ấy vậy mà một tuần hắn bắt cô phục vụ bốn ngày .. mỗi lần bị hắn hành hạ cô chịu không nổi mà ngất chỉ như vậy hắn mới buông tha cho cô , ngày hôm sau tỉnh dậy thì thân thể như rã rời đau nhức như chết đi sống lại
" Nghĩ gì ? " Giai Kỳ đang hóng gió ở ban công bỗng dưng có một vòng tay ôm lấy khiến cô có chút giật mình , cơ thể theo bản năng khẽ run nhẹ " Khắc Duật " hắn vào đây từ khi nào ? Sao hắn cứ như ma vậy thích suất hiện lúc nào thì suất hiện ?
" Anh là ma hả ? Cứ ẩn ẩn hiện hiện làm tôi giật mình tôi mà bị yếu tim có lẽ bị anh hù chết rồi " Khắc Duật khẽ mỉm cười dụi đầu vào hõm cổ cô hít thở hương thơm , cả một tuần trời không gặp hắn nhớ cô phát điên rồi ấy vậy mà cô lại ung dung hóng mát
" Thế nào ? Có nhớ tôi không ? " Khắc Duật cắn nhẹ vào vai cô , giọng nói khàn khàn hỏi
" Tôi mắc gì phải nhớ anh ? " Giai Kỳ đen mặt mắc mỡ gì cô phải nhớ ? Nhưng nhận ra ánh mắt có chút thay đổi của Khắc Duật cô liền nhận ra mình nói sai , muốn sửa cũng không sửa được khẽ lo sợ
" Bảo bối xem ra không trừng phạt em thì em không sợ nhỉ ? " Khắc Duật cười như không cười nhìn cô , gương mặt thoáng lên vẻ lạnh lùng xem ra cô gan càng ngày càng lớn rồi .. dám nói với hắn như thế xem ra hôm nay phải dậy cho cô một bài học
" Tôi,.. tôi không ... ưm " lời nói chưa hết môi đã bị Khắc Duật chiếm trọn , eo bị hắn ôm chặt khiến cô muốn vùng vẫy cũng khó khăn .. bàn tay còn không yên phận chui vào trong áo cô làm loạn
Sau một lúc hắn ôm cô lên đặt trên giường , cô như được cứu sống hít thở gấp gáp tến cầm thú này muốn giết cô sao mà hôn không cho cô thở ? Thấy áo của mình đang bị cởi cô hốt hoảng nắm bàn tay hắn , thấy Khắc Duật đang dần nổi giận với hành động của mình cô liền tới mở miệng giải thích
" Bà dì tôi đến thăm " Giai Kỳ nói xong mặt khẽ đỏ ửng
" Còn hai ngày nữa " Khắc Duật khẽ nhớ ngày cô dám lừa hắn ? Tưởng hắn là con nít sao ?
" Tôi nói thật mà anh muốn có thể kiểm tra " cô thật là không có lừa hắn đúng là hai ngày nữa nhưng không biết vì sao tháng này bà dì cô lại đến sớm , nói cũng lạ sao hắn có thể nhớ rõ vậy chứ ? Đúng là tên biến thái mà càng nghĩ mặt cô càng đỏ
" Hừ,... " Khắc Duật khẽ hừ lạnh liếc nhìn gương mặt của cô , mỗi lần cô nói dối sẽ ấp úng xem ra lần này là thật .. được rồi xem như cô gặp may , Khắc Duật rời khỏi người cô bước vào nhà tắm
Giai Kỳ ôm ngực nhìn theo bóng lưng hắn , lúc trước cô cực ghét tới tháng vì nó rất phiền phức .. nhưng bây giờ xem ra nó là cứu tinh của cô rồi
Nhưng đó chỉ là bây giờ kẻo nào khi hết hắn sẽ lấy lại từ đầu đến cuối , coi trừng lúc đó cô sẽ thảm hại luôn cho xem .. nghĩ đến đây cô úp mặt vào gối
" Khốn kiếp "
" Nghĩ gì ? " Giai Kỳ đang hóng gió ở ban công bỗng dưng có một vòng tay ôm lấy khiến cô có chút giật mình , cơ thể theo bản năng khẽ run nhẹ " Khắc Duật " hắn vào đây từ khi nào ? Sao hắn cứ như ma vậy thích suất hiện lúc nào thì suất hiện ?
" Anh là ma hả ? Cứ ẩn ẩn hiện hiện làm tôi giật mình tôi mà bị yếu tim có lẽ bị anh hù chết rồi " Khắc Duật khẽ mỉm cười dụi đầu vào hõm cổ cô hít thở hương thơm , cả một tuần trời không gặp hắn nhớ cô phát điên rồi ấy vậy mà cô lại ung dung hóng mát
" Thế nào ? Có nhớ tôi không ? " Khắc Duật cắn nhẹ vào vai cô , giọng nói khàn khàn hỏi
" Tôi mắc gì phải nhớ anh ? " Giai Kỳ đen mặt mắc mỡ gì cô phải nhớ ? Nhưng nhận ra ánh mắt có chút thay đổi của Khắc Duật cô liền nhận ra mình nói sai , muốn sửa cũng không sửa được khẽ lo sợ
" Bảo bối xem ra không trừng phạt em thì em không sợ nhỉ ? " Khắc Duật cười như không cười nhìn cô , gương mặt thoáng lên vẻ lạnh lùng xem ra cô gan càng ngày càng lớn rồi .. dám nói với hắn như thế xem ra hôm nay phải dậy cho cô một bài học
" Tôi,.. tôi không ... ưm " lời nói chưa hết môi đã bị Khắc Duật chiếm trọn , eo bị hắn ôm chặt khiến cô muốn vùng vẫy cũng khó khăn .. bàn tay còn không yên phận chui vào trong áo cô làm loạn
Sau một lúc hắn ôm cô lên đặt trên giường , cô như được cứu sống hít thở gấp gáp tến cầm thú này muốn giết cô sao mà hôn không cho cô thở ? Thấy áo của mình đang bị cởi cô hốt hoảng nắm bàn tay hắn , thấy Khắc Duật đang dần nổi giận với hành động của mình cô liền tới mở miệng giải thích
" Bà dì tôi đến thăm " Giai Kỳ nói xong mặt khẽ đỏ ửng
" Còn hai ngày nữa " Khắc Duật khẽ nhớ ngày cô dám lừa hắn ? Tưởng hắn là con nít sao ?
" Tôi nói thật mà anh muốn có thể kiểm tra " cô thật là không có lừa hắn đúng là hai ngày nữa nhưng không biết vì sao tháng này bà dì cô lại đến sớm , nói cũng lạ sao hắn có thể nhớ rõ vậy chứ ? Đúng là tên biến thái mà càng nghĩ mặt cô càng đỏ
" Hừ,... " Khắc Duật khẽ hừ lạnh liếc nhìn gương mặt của cô , mỗi lần cô nói dối sẽ ấp úng xem ra lần này là thật .. được rồi xem như cô gặp may , Khắc Duật rời khỏi người cô bước vào nhà tắm
Giai Kỳ ôm ngực nhìn theo bóng lưng hắn , lúc trước cô cực ghét tới tháng vì nó rất phiền phức .. nhưng bây giờ xem ra nó là cứu tinh của cô rồi
Nhưng đó chỉ là bây giờ kẻo nào khi hết hắn sẽ lấy lại từ đầu đến cuối , coi trừng lúc đó cô sẽ thảm hại luôn cho xem .. nghĩ đến đây cô úp mặt vào gối
" Khốn kiếp "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.