Chương 30:
Kieuanh nguyen
04/01/2021
\#30
" Bác sỹ sản phụ rất khó sinh thường chúng ta phải mổ để lấy đứa bé " một y tá đứng kế bên nhìn qua Giai Kỳ xong nói
" Nếu mổ một là chọn mẹ hai là trọn con " Vị bác sỹ này là người điều dưỡng cho Giai Kỳ từ những tuần đầu của thai kỳ , bà đương nhiên biết cô quý đứa bé này thế nào .. biết rõ là mình đứng giữa ranh giới sống chết nhưng vẫn quyết tâm giữ đứa bé , nếu bây giờ thật sự không cứu được đứa thì không biết Giai Kỳ sẽ ra sao ?
" Bác sỹ cầu xin bà cứu con tôi đừng mổ tôi sẽ cố gắng sinh thường " Giai Kỳ đương nhiên biết nếu mổ sẽ phải ký giấy .. Khắc Duật đương nhiên sẽ bỏ đứa bé mà cứu cô , nếu thật sự là vậy cô năn nỉ cũng vô ích vì chẳng ai dám chống lại lời của Khắc Duật
" 1 ... 2 ... 3 lấy hơi "
" Giai Kỳ hít một hơi sâu thở đều " người trong phòng sinh đều ướt đẫm mồ hôi , Giai Kỳ dường như cũng muốn kiệt sức .. nhưng vì đứa bé cô không cho phép mình từ bỏ
" Áaaa "
Cánh cửa phòng cấp cứu đóng cũng đã hơn 1 tiếng nhưng vẫn chưa có động tĩnh mở ra , Khắc Duật nghe cô la đau đớn phía trong như ngồi trên đống lửa lòng chẳng lúc nào yên .. cũng chẳng có ai từ bên trong ra ngoài cho hắn dù chỉ một chút tin tức
" Khắc Duật đừng lo Giai Kỳ sẽ bình an " bà cũng chỉ biết ngồi đây an ủi Khắc Duật .. không phải bà không lo nhưng nếu như bây giờ bà cũng như Khắc Duật thì ai có thể lo liệu mọi chuyện ? Việc bà có thể làm bây giờ là phải bình tĩnh .. chỉ có bình tĩnh mới giải quyết mọi việc
" Bác sỹ nếu chúng ta còn cố gắng để sản phụ sinh thường sợ sẽ ảnh hưởng đến cả mẹ lẫn con .. bây giờ chúng ta cần phải mổ gấp " Giai Kỳ ướt đẫm mồ hôi dù mệt nhưng cô vẫn giữ cho mình tỉnh táo , đứa bé này đã cùng cô vượt qua khó khăn chỉ một chút có thể nhìn thấy con chào đời .. cô sẽ không để con phải rơi xa mình
" Đừng,.. làm ơn đừng mổ .. lại một lần nữa lần này tôi sẽ dùng hết sức " Giai Kỳ yếu ớt nói ra từng chữ .. vị bác sỹ kia cũng không đành lòng nên chấp nhận lời cầu xin của cô
" Lần này chúng ta cùng cố gắng tôi đếm từ 1 đến ba thì dùng sức có được không ? Vì đứa bé Giai Kỳ cô phải cố lên " Giai Kỳ cố gượng cười gật đầu
" 1 .. 2 .. 3 dùng sức " Giai Kỳ nắm chặt tay mình dùng hết sức có thể
" được rồi đầu đứa bé ra rồi .. thử hết sức một lần nữa nào .. cố lên vì đứa bé "
" Áaaaa " Giai Kỳ cố gắng hít một hơi sâu rồi dùng hết sức cuối cùng mình còn
" Oe .. oe "
" Được rồi thành công rồi " Vị bác sỹ kia liền ôm đứa bé đặt lên ngực cô , Giai Kỳ mỉm cười giọt nước mắt hạnh phúc không cầm được chảy xuống .. cô làm được rồi con của cô không sao hết
" Bác sỹ sản phụ mất máu quá nhiều đang dần rơi vào hôn mê " Vị bác sỹ kia nghe vậy liền ôm đứa bé truyền qua cho y tá
" Chuyển các thiết bị bắt đầu làm phẫu thuật gấp .. đi lấy máu nhanh "
" Cạch~~ " cuối cùng sau 30 phút phẫu thuật gấp phòng sinh mới được mở ra
" Vợ tôi đâu rồi ? " Khắc Duật ánh mắt đỏ ngầu chạy đến cửa phòng , may là cửa phòng mở ra không hắn sẽ điên mất
" Anh bình tĩnh đứa bé không sao hết bây giờ đã ở lồng kính để chăm sóc .. nhưng còn vợ anh thì mất máu quá nhiều , cô ấy rơi vào trạng thái hôn mê sâu thời hạn của cô ấy là một tuần để chiến đấu .. cái này quan trọng là ý trí của cô ấy và sự kiên cường của người nhà giúp cô ấy tỉnh , nếu sau một tuần không có biến đối thì cô ấy sẽ là người thực vật cả đời " Khắc Duật như người mất hồn hắn như không muốn tin .. đó chắc chắn không là sự thật
" Cô ấy thật sự đã rất kiên cường trường hợp của cô ấy rất đặc biệt , nếu mà cô ấy không kiên cường thì đã mất mạng ngay lúc nãy .. người nhà đừng gục ngã tôi tin ông trời sẽ không cướp lấy tia hy vọng của ai đâu " vị bác sỹ kia rời đi Khắc Duật thẫn thờ bước vào chỗ cô , mẹ hắn nhìn vậy cũng đau lòng lắm nhưng chính lúc này bà biết chẳng ai khuyên được Khắc Duật
" Bác sỹ sản phụ rất khó sinh thường chúng ta phải mổ để lấy đứa bé " một y tá đứng kế bên nhìn qua Giai Kỳ xong nói
" Nếu mổ một là chọn mẹ hai là trọn con " Vị bác sỹ này là người điều dưỡng cho Giai Kỳ từ những tuần đầu của thai kỳ , bà đương nhiên biết cô quý đứa bé này thế nào .. biết rõ là mình đứng giữa ranh giới sống chết nhưng vẫn quyết tâm giữ đứa bé , nếu bây giờ thật sự không cứu được đứa thì không biết Giai Kỳ sẽ ra sao ?
" Bác sỹ cầu xin bà cứu con tôi đừng mổ tôi sẽ cố gắng sinh thường " Giai Kỳ đương nhiên biết nếu mổ sẽ phải ký giấy .. Khắc Duật đương nhiên sẽ bỏ đứa bé mà cứu cô , nếu thật sự là vậy cô năn nỉ cũng vô ích vì chẳng ai dám chống lại lời của Khắc Duật
" 1 ... 2 ... 3 lấy hơi "
" Giai Kỳ hít một hơi sâu thở đều " người trong phòng sinh đều ướt đẫm mồ hôi , Giai Kỳ dường như cũng muốn kiệt sức .. nhưng vì đứa bé cô không cho phép mình từ bỏ
" Áaaa "
Cánh cửa phòng cấp cứu đóng cũng đã hơn 1 tiếng nhưng vẫn chưa có động tĩnh mở ra , Khắc Duật nghe cô la đau đớn phía trong như ngồi trên đống lửa lòng chẳng lúc nào yên .. cũng chẳng có ai từ bên trong ra ngoài cho hắn dù chỉ một chút tin tức
" Khắc Duật đừng lo Giai Kỳ sẽ bình an " bà cũng chỉ biết ngồi đây an ủi Khắc Duật .. không phải bà không lo nhưng nếu như bây giờ bà cũng như Khắc Duật thì ai có thể lo liệu mọi chuyện ? Việc bà có thể làm bây giờ là phải bình tĩnh .. chỉ có bình tĩnh mới giải quyết mọi việc
" Bác sỹ nếu chúng ta còn cố gắng để sản phụ sinh thường sợ sẽ ảnh hưởng đến cả mẹ lẫn con .. bây giờ chúng ta cần phải mổ gấp " Giai Kỳ ướt đẫm mồ hôi dù mệt nhưng cô vẫn giữ cho mình tỉnh táo , đứa bé này đã cùng cô vượt qua khó khăn chỉ một chút có thể nhìn thấy con chào đời .. cô sẽ không để con phải rơi xa mình
" Đừng,.. làm ơn đừng mổ .. lại một lần nữa lần này tôi sẽ dùng hết sức " Giai Kỳ yếu ớt nói ra từng chữ .. vị bác sỹ kia cũng không đành lòng nên chấp nhận lời cầu xin của cô
" Lần này chúng ta cùng cố gắng tôi đếm từ 1 đến ba thì dùng sức có được không ? Vì đứa bé Giai Kỳ cô phải cố lên " Giai Kỳ cố gượng cười gật đầu
" 1 .. 2 .. 3 dùng sức " Giai Kỳ nắm chặt tay mình dùng hết sức có thể
" được rồi đầu đứa bé ra rồi .. thử hết sức một lần nữa nào .. cố lên vì đứa bé "
" Áaaaa " Giai Kỳ cố gắng hít một hơi sâu rồi dùng hết sức cuối cùng mình còn
" Oe .. oe "
" Được rồi thành công rồi " Vị bác sỹ kia liền ôm đứa bé đặt lên ngực cô , Giai Kỳ mỉm cười giọt nước mắt hạnh phúc không cầm được chảy xuống .. cô làm được rồi con của cô không sao hết
" Bác sỹ sản phụ mất máu quá nhiều đang dần rơi vào hôn mê " Vị bác sỹ kia nghe vậy liền ôm đứa bé truyền qua cho y tá
" Chuyển các thiết bị bắt đầu làm phẫu thuật gấp .. đi lấy máu nhanh "
" Cạch~~ " cuối cùng sau 30 phút phẫu thuật gấp phòng sinh mới được mở ra
" Vợ tôi đâu rồi ? " Khắc Duật ánh mắt đỏ ngầu chạy đến cửa phòng , may là cửa phòng mở ra không hắn sẽ điên mất
" Anh bình tĩnh đứa bé không sao hết bây giờ đã ở lồng kính để chăm sóc .. nhưng còn vợ anh thì mất máu quá nhiều , cô ấy rơi vào trạng thái hôn mê sâu thời hạn của cô ấy là một tuần để chiến đấu .. cái này quan trọng là ý trí của cô ấy và sự kiên cường của người nhà giúp cô ấy tỉnh , nếu sau một tuần không có biến đối thì cô ấy sẽ là người thực vật cả đời " Khắc Duật như người mất hồn hắn như không muốn tin .. đó chắc chắn không là sự thật
" Cô ấy thật sự đã rất kiên cường trường hợp của cô ấy rất đặc biệt , nếu mà cô ấy không kiên cường thì đã mất mạng ngay lúc nãy .. người nhà đừng gục ngã tôi tin ông trời sẽ không cướp lấy tia hy vọng của ai đâu " vị bác sỹ kia rời đi Khắc Duật thẫn thờ bước vào chỗ cô , mẹ hắn nhìn vậy cũng đau lòng lắm nhưng chính lúc này bà biết chẳng ai khuyên được Khắc Duật
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.