Độc Chiếm Quân Sủng Hoàng Hậu Không Dễ Chọc
Chương 130
Iris Lạc
23/12/2013
Động tác Lý ma ma có chút mạnh , hơn nữa bà đứng ngay sau Trương Vân Nguyệt, Trương Vân Nguyệt tự nhiên cũng nghe thấy bà nói.
Trương Vân Nguyệt quay đầu nhìn về phía hài tử, vừa nhìn thấy chân phải bà vú bước ra, động tác như chuẩn bị xông về phía trước, trong lòng cả kinh, khóe mắt liếc thấy cung nữ bưng trà đang đi về phía này, mà vẻ mặt cung nữ tức giận bưng chén trà nóng đi tới!
Bây giờ Trương Vân Nguyệt đã biết bà vú muốn làm cái gì, bà ta đã ở trong cung của nàng đợi thời gian dài như vậy!
Trương Vân Nguyệt biết lúc này nàng nói cái gì cũng đều là nói nhảm, trực tiếp bật dậy vòng qua cái ghế, đem cung nữ kia cùng bà vú hai người tách ra, coi như cung nữ kia muốn dùng nước trà nóng làm bỏng người, nhiều nhất cũng chỉ có thể làm nàng bị thương!
Tất cả mọi người nhìn chăm chú hành động của Trương Vân Nguyệt , nàng đột nhiên xông ra làm mọi người ngây ngẩn cả người, nhưng rất nhanh bọn họ liền hiểu là đã có chuyện xảy ra.
Tất cả đều nhìn Hoa Lăng Duyệt, dù sao cũng chính Hoa Lăng Duyệt nói muốn cung nữ kia bưng trà, nhưng hướng đi của cung nữ kia có chút không đúng. Hoa Lăng Duyệt ngồi ở thượng thủ, cung nữ kia vống đứng bên cạnh nàng, lại từ trên đó đi xuống bưng trà cho Trương Vân Nguyệt, vốn cung nữ đó không thể rời khỏi vị trí.
Bà vú ôm hài tử dựa người vào cánh cửa , cung nữ đó nếu không muốn làm gì đó với hài tử, thì làm sao có thể di chuyển ra khỏi chỗ được?
Hơn nữa động tác của bà vú cũng rất quái dị, các nam nhân có lẽ không nhìn ra được cái gì khác thường, nhưng các nàng có thể nhìn ra được vấn đề, bà vú kia bước một chân ra ngoài, rõ ràng chính là đợi lát nữa khi cung nữ tới sẽ trực tiếp đem hài tử đưa ra!
Động tác này mặc dù chưa có làm xong, nhưng mọi người ở đây đều có thể suy đoán ra!
"Hoàng hậu nương nương, nước trà của ngày thần thiếp thật sự không dám nhận! Người đâu , đem bà vú dẫn đi, đừng để cho bà ta chết!" Vẻ mặt Trương Vân Nguyệt lạnh ngắt, thậm chí khi nói chuyện cùng hoàng hậu cũng không có quá nhiều kính cẩn, có vẻ rất tức giận.
Bất quá sẽ không có người nào ở trong điện nói Trương vân Nguyệt làm không đúng, dù sao chuyện vừa mới xảy ra tất cả đều do Hoàng hậu gây nên, coi như không phải là tính toán của hoàng hậu, Nhưng Hoàng hậu cũng không thoát được có quan hệ tới chuyện này, hài tử thiếu chút nữa bị phỏng, là một mẫu thân ai cũng sẽ tức giận, làm sao quản được giọng nói của mình thế nào?
Nếu khi đó Trương Vân Nguyệt còn quản được khẩu khí của chính mình, thì mọi người ngược lại sẽ hoài nghi nàng, nghĩ đây có phải do nàng an bài để vu oan cho Hoàng hậu.
Biểu hiện bây giờ của Trương Vân Nguyệt, ngược lại làm cho người ta xác định chuyện này không hề liên quan tới nàng.
Hoa Lăng Duyệt ngồi ở thượng thủ cũng vô cùng kinh ngạc nhìn tất cả sự việc phát sinh trước mắt, chuyện lần này không liên quan đến nàng, điểm này nàng là có thể tin chắc, cung nữ kia cũng chỉ là tam đẳng cung nữ trong Phượng Minh cung, hôm nay một nhị đẳng cung nữ ngã bệnh, nên cung nữ đó mới lên thay , chuyện này cung nữ đó cũng nói qua với nàng.
Bất quá cung nữ đó hằng ngày rất hiền lành ít nói, hơn nữa cũng không liên lạc nhiều với người bên ngoài, dường như mỗi ngày trừ làm mấy việc vặt, thì chính là đợi ở trong phòng của nàng, ít cùng người khác kết giao!
Chính là bởi vì cung nữ này thoạt nhìn không có vấn đề nên nàng mới yên tâm để cho nàng ta cùng ra ngoài! Lại không nghĩ rằng mình vẫn không có điều tra rõ ràng!
"Chuyện lần này Bổn cung sẽ tra rõ , người đâu đem cung nữ đó. . . . . ." Hoàng hậu còn chưa nói hết, cung nữ đó quỳ trên mặt đất trực tiếp phun ra một ngụm máu đen rồi chết!
". . . . . ." Mọi người nhìn cung nữ trên mặt đất, lại nhìn một chút Hoàng hậu đang ngồi trên thượng thủ, không biết nên nói cái gì.
Đây chính là tử sĩ a! Trong cung này có thể có tử sĩ chỉ có hoàng hậu cùng quý phi, ngay cả nhà mẹ đẻ Hiền phi cũng không có tử sĩ, cho nên nói chuyện lần này không phải là Quý phi thì chính là Hoàng hậu ! Xem ra cả Hoàng hậu và Quý phi đều có khả năng làm việc này.
"Trước đem thi thể khiêng xuống đi." Hoàng hậu biết mình bây giờ đang bị hòai nghi, nhưng rõ ràng hôm nay nàng không hề an bài việc gì cả! Hiện tại nàng chỉ muốn biết chuyện lần này rốt cuộc là Quý phi hay Trương vân Nguyệt làm, tại sao nàng lại hoài nghi Trương Vân Nguyệt, bởi vì chuyện lần này mặc dù xảy ra, nhưng cũng mới chỉ là bước đầu, chưa có thành công!
Cho nên Trương Vân Nguyệt cũng là tình nghi .
Đợi đến khi thi thể được mang đi, cả đại điện yên tĩnh lại, chuyện như vậy vừa mới xảy ra, còn có tinh thần để tiếp tục lễ đầy tháng nữa sao? Người nào cũng muốn nhanh nhanh rời khỏi hoàng cung, người chết rất xui xẻo .
Ai cũng muốn nhanh một chút rời khỏi đây, nhưng Hoa Lăng Duyệt lại hoàn toàn thèm quan tâm tâm tư của các nàng, nhất định phải làm xong lễ đầy tháng rồi mới được rời đi.
Trương Vân Nguyệt quay đầu nhìn về phía hài tử, vừa nhìn thấy chân phải bà vú bước ra, động tác như chuẩn bị xông về phía trước, trong lòng cả kinh, khóe mắt liếc thấy cung nữ bưng trà đang đi về phía này, mà vẻ mặt cung nữ tức giận bưng chén trà nóng đi tới!
Bây giờ Trương Vân Nguyệt đã biết bà vú muốn làm cái gì, bà ta đã ở trong cung của nàng đợi thời gian dài như vậy!
Trương Vân Nguyệt biết lúc này nàng nói cái gì cũng đều là nói nhảm, trực tiếp bật dậy vòng qua cái ghế, đem cung nữ kia cùng bà vú hai người tách ra, coi như cung nữ kia muốn dùng nước trà nóng làm bỏng người, nhiều nhất cũng chỉ có thể làm nàng bị thương!
Tất cả mọi người nhìn chăm chú hành động của Trương Vân Nguyệt , nàng đột nhiên xông ra làm mọi người ngây ngẩn cả người, nhưng rất nhanh bọn họ liền hiểu là đã có chuyện xảy ra.
Tất cả đều nhìn Hoa Lăng Duyệt, dù sao cũng chính Hoa Lăng Duyệt nói muốn cung nữ kia bưng trà, nhưng hướng đi của cung nữ kia có chút không đúng. Hoa Lăng Duyệt ngồi ở thượng thủ, cung nữ kia vống đứng bên cạnh nàng, lại từ trên đó đi xuống bưng trà cho Trương Vân Nguyệt, vốn cung nữ đó không thể rời khỏi vị trí.
Bà vú ôm hài tử dựa người vào cánh cửa , cung nữ đó nếu không muốn làm gì đó với hài tử, thì làm sao có thể di chuyển ra khỏi chỗ được?
Hơn nữa động tác của bà vú cũng rất quái dị, các nam nhân có lẽ không nhìn ra được cái gì khác thường, nhưng các nàng có thể nhìn ra được vấn đề, bà vú kia bước một chân ra ngoài, rõ ràng chính là đợi lát nữa khi cung nữ tới sẽ trực tiếp đem hài tử đưa ra!
Động tác này mặc dù chưa có làm xong, nhưng mọi người ở đây đều có thể suy đoán ra!
"Hoàng hậu nương nương, nước trà của ngày thần thiếp thật sự không dám nhận! Người đâu , đem bà vú dẫn đi, đừng để cho bà ta chết!" Vẻ mặt Trương Vân Nguyệt lạnh ngắt, thậm chí khi nói chuyện cùng hoàng hậu cũng không có quá nhiều kính cẩn, có vẻ rất tức giận.
Bất quá sẽ không có người nào ở trong điện nói Trương vân Nguyệt làm không đúng, dù sao chuyện vừa mới xảy ra tất cả đều do Hoàng hậu gây nên, coi như không phải là tính toán của hoàng hậu, Nhưng Hoàng hậu cũng không thoát được có quan hệ tới chuyện này, hài tử thiếu chút nữa bị phỏng, là một mẫu thân ai cũng sẽ tức giận, làm sao quản được giọng nói của mình thế nào?
Nếu khi đó Trương Vân Nguyệt còn quản được khẩu khí của chính mình, thì mọi người ngược lại sẽ hoài nghi nàng, nghĩ đây có phải do nàng an bài để vu oan cho Hoàng hậu.
Biểu hiện bây giờ của Trương Vân Nguyệt, ngược lại làm cho người ta xác định chuyện này không hề liên quan tới nàng.
Hoa Lăng Duyệt ngồi ở thượng thủ cũng vô cùng kinh ngạc nhìn tất cả sự việc phát sinh trước mắt, chuyện lần này không liên quan đến nàng, điểm này nàng là có thể tin chắc, cung nữ kia cũng chỉ là tam đẳng cung nữ trong Phượng Minh cung, hôm nay một nhị đẳng cung nữ ngã bệnh, nên cung nữ đó mới lên thay , chuyện này cung nữ đó cũng nói qua với nàng.
Bất quá cung nữ đó hằng ngày rất hiền lành ít nói, hơn nữa cũng không liên lạc nhiều với người bên ngoài, dường như mỗi ngày trừ làm mấy việc vặt, thì chính là đợi ở trong phòng của nàng, ít cùng người khác kết giao!
Chính là bởi vì cung nữ này thoạt nhìn không có vấn đề nên nàng mới yên tâm để cho nàng ta cùng ra ngoài! Lại không nghĩ rằng mình vẫn không có điều tra rõ ràng!
"Chuyện lần này Bổn cung sẽ tra rõ , người đâu đem cung nữ đó. . . . . ." Hoàng hậu còn chưa nói hết, cung nữ đó quỳ trên mặt đất trực tiếp phun ra một ngụm máu đen rồi chết!
". . . . . ." Mọi người nhìn cung nữ trên mặt đất, lại nhìn một chút Hoàng hậu đang ngồi trên thượng thủ, không biết nên nói cái gì.
Đây chính là tử sĩ a! Trong cung này có thể có tử sĩ chỉ có hoàng hậu cùng quý phi, ngay cả nhà mẹ đẻ Hiền phi cũng không có tử sĩ, cho nên nói chuyện lần này không phải là Quý phi thì chính là Hoàng hậu ! Xem ra cả Hoàng hậu và Quý phi đều có khả năng làm việc này.
"Trước đem thi thể khiêng xuống đi." Hoàng hậu biết mình bây giờ đang bị hòai nghi, nhưng rõ ràng hôm nay nàng không hề an bài việc gì cả! Hiện tại nàng chỉ muốn biết chuyện lần này rốt cuộc là Quý phi hay Trương vân Nguyệt làm, tại sao nàng lại hoài nghi Trương Vân Nguyệt, bởi vì chuyện lần này mặc dù xảy ra, nhưng cũng mới chỉ là bước đầu, chưa có thành công!
Cho nên Trương Vân Nguyệt cũng là tình nghi .
Đợi đến khi thi thể được mang đi, cả đại điện yên tĩnh lại, chuyện như vậy vừa mới xảy ra, còn có tinh thần để tiếp tục lễ đầy tháng nữa sao? Người nào cũng muốn nhanh nhanh rời khỏi hoàng cung, người chết rất xui xẻo .
Ai cũng muốn nhanh một chút rời khỏi đây, nhưng Hoa Lăng Duyệt lại hoàn toàn thèm quan tâm tâm tư của các nàng, nhất định phải làm xong lễ đầy tháng rồi mới được rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.