Độc Chiếm Quân Sủng Hoàng Hậu Không Dễ Chọc
Chương 143
Iris Lạc
09/01/2014
Nhưng những ngày này vẫn có chút biến chuyển, dân chúng lúc này liền có những lưu truyền, nói hoàng hậu nương nương can thiệp triều chính, hơn nữa còn bố trí những nho sinh lung tung, xem thường người đọc sách. . . . . .
Lúc nghe đến mấy lời đồn đãi này Trương Vân Nguyệt cảm thấy rất kỳ quái, "Những lời đồn đãi này sao lại truyền ra ngoài nhanh như vậy? Chẳng lẽ những người thư sinh kia có tham dự vào chuyện này?"
"Nương nương ngài cũng đã biết rõ rồi vậy sao hiện tại không nghĩ một chút biện pháp để giải quyết chuyện này? Nô tỳ thật rất muốn ngài hạ lệnh đem mấy loại người đọc sách cái gì cũng không biết đó bắt lại, dạy dỗ một trận ra trò." Lý Ma Ma rất tức tối, báo cáo điều tra về những người đọc sách kia bà cũng thấy qua, bà vốn cho là những người đọc sách kia rất thanh cao, không muốn trả thù, nhưng bây giờ thì. . . . . . Bà cảm thấy mình đã hiểu được nói câu kia của hoàng hậu ‘ Trăm việc không dùng được nhất chính là Thư sinh ’ rất chính xác.
Những người đó chỉ biết một lòng đi học, còn xem thường chuyện nuôi sống vợ con cùng cha mẹ của bọn họ, thư sinh không phải chính là vô dụng nhất sao?
"Đem mấy cái ta điều tra về tình hình của mấy thư sinh kia gom lại một chút, dán ra ngoài." Trương Vân Nguyệt lạnh lùng cười, những người đó bộ tưởng nàng là đất sét muốn nắn thế nào thì nắn sao?
Về phần người lần này đã xúi giục những người đọc sách kia, tất nhiên nàng cũng sẽ không bỏ qua .
"Tra một chút xem trong cung người nào đã truyền những lời này, còn có chuyện tình lần đó lúc nói chuyện bên cạnh ta và ngươi chỉ có ngươi và mấy người của Tầm Nguyệt, tra một chút trong lòng mấy người các nàng trung thành với người nào hơn." Trương Vân Nguyệt lạnh lùng nói, thậm chí còn có gan lớn đến mức nói nàng ngoài trừ hoàng thượng còn tiếp xúc nam nhân khác?
"Vâng" Lý Ma Ma thấy Trương Vân Nguyệt hoàn toàn không có nghi ngờ mình, rất là vui mừng, ban đầu lúc bà nghe được lời đồn đãi đó cũng rất lo lắng, chỉ sợ Trương Vân Nguyệt hoài nghi bà, bá sẽ oan uổng chết mất.
"Tiểu Nguyệt, lời đồn đãi bên ngoài kia là chuyện gì xảy ra?" Cũng không biết Triệu Khải Hâm tiến vào lúc nào, vừa vào liền hỏi, bất quá cách nói chuyện cũng không phải là chất vấn hay không vui, chỉ là nghi ngờ tại sao có thể có những lời đồn đãi như vậy truyền ra bên ngoài.
"Còn không phải do lần trước ta nói những lời đó sao." Trương Vân Nguyệt đem chuyện thơ ca lúc trước kia ra nói, sau đó tỏ ra rất bất đắc dĩ, mọi người đều là chúa hay mơ mộng, rất có thể đã liên tưởng quá nhiều rồi.
"Hoá ra là như vậy, Tiểu Nguyệt đã nghĩ đến sẽ giải quyết như thế nào chưa? Nếu như chưa nghĩ ra được, ta tới giúp nàng một tay." Trái ngược là Triệu Khải Hâm lại không hề có một chút nào hoài nghi, cười ha hả nói.
"Có nghĩ tới a, hoàng thượng người lưu truyền chuyện lần này cũng không phải là những thứ phụ nữ bát quái kia, hơn nữa những thư sinh này, người nói xem nếu ta đem một chút việc làm của những thư sinh kia dán ra ngoài thì như thế nào?" Trương Vân Nguyệt cười xấu xa rồi nói.
"Không được." Triệu Khải Hâm lắc đầu, cảm thấy cái phương pháp này có vấn đề.
"Thế nào?" Trương Vân Nguyệt nghi hoặc nhìn Triệu Khải Hâm, không hiểu tại sao hắn lại không đồng ý cái phương pháp này của mình, nàng cảm thấy phương pháp này dùng rất tốt mà.
Triệu Khải Hâm suy nghĩ một chút nói: "Những thư sinh kia đều rất để ý mặt mũi, nàng nói xem nếu như nàng đem việc làm của bọn họ dán ra ngoài khiến người trong thiên hạ ai cũng đều biết bọn họ làm như vậy, vậy không phải bọn họ thật rất mất mặt sao? Dưới tình huống mất mặt như vậy bọn họ có thể làm ra một chút chuyện quá khích hay không, ta thật đúng là không thể bảo đảm."
Trương Vân Nguyệt nhân lúc Triệu Khải Hâm ngừng nói trầm mặc chốc lát, nàng biết loại khả năng mà Triệu Khải Hâm đang nói này cũng không phải là không có, mà là rất có thể, suy nghĩ một chút những tên quan sống chết đòi can gián này, không phải đều là những thư sinh cổ hủ sao?
"Vậy hoàng thượng nói nên làm cái gì với những người kia? Nếu như ta không làm một ít chuyện, những tên thư sinh kia sẽ lại tự cho rằng là mình rất giỏi nữa." Trương Vân Nguyệt vẫn là rất không vừa mắt những tên thư sinh kia.
"Nếu như vậy thì chỉ không cần chỉ ra tên họ người nào làm cụ thể như vậy tốt hơn." Triệu Khải Hâm nghĩ rồi nói ra, mặc dù cái phương pháp này cũng sẽ làm một vài thư sinh xấu hổ, nhưng dù sao cũng không có đề ra tên họ cụ thể, nếu như bọn họ nhảy ra nói cái gì, vậy không phải chứng tỏ người được nói ra ở đây chính là hắn sao? Đây không phải là từ vả miệng mình sao?
Tin rằng những thư sinh kia sẽ không làm như vậy .
"Đề nghị của hoàng thượng rất hay." Trương Vân Nguyệt cảm thấy chuyện không điểm tên chỉ mặt này hay không thể có ý kiến gì được nữa, dù sao nếu ai là người ở bên cạnh khẳng định rất rõ ràng, đến lúc đó khẳng định dựa theo lời truyền ra người người ai cũng biết, mặc dù cũng không do quan phủ công khai dán công bố ra ngoài nhưng những thư sinh này cũng không đến nỗi muốn đi nháo chuyện này lên quan phủ.
Triệu Khải Hâm triệu mấy triều thần vào cung, đem các việc làm của mấy thư sinh chia cho những triều thần này xem qua, tất nhiên những triều thần này cũng có con cháu nhà quan mà cũng có những thư sinh nghèo đi lên.
Con cháu nhà quan sau khi xem xong từng cái một thì dùng ánh mắt giễu cợt nhìn những vị quan đi lên từ thư sinh nghèo kia, mà những vị quan này nhìn xong thì từng người từng người một mặt mày đỏ bừng, đối với chuyện như của các thư sinh này bọn họ cũng là biết được một chút, dù sao chính bọn hắn cũng là từ chỗ này mà tới được đây, chỉ là tư liệu về những thư sinh này bọn họ được hoàng đế cho xem rõ ràng hơn một chút, cho thấy rằng trong nhà họ nhất định đã có một ít của cải, hơn nữa lại đối với vợ chưa cưới rất là tệ, coi như bọn hắn bây giờ quyền cao chức trọng vẫn là là rất tôn trọng vợ chưa cưới của mình.
Chỉ là nếu nói bọn họ không thích thê thiếp đầy đàn thì đó là chuyện không thể nào, nhưng kể từ Triệu Khải Hâm ban bố lệnh mới xong. Từng người một ngược lại cũng đã đem một ít tiểu thiếp thả đi một ít.
Mà lúc này liền đối với vợ chưa cưới tốt hơn nhiều, không vì cái gì khác mà chỉ bởi vì hoàng thượng hình như rất coi trọng chuyện những người thê tử đã đồng cam cộng khổ từ xưa với mình, bọn họ cũng không dám để ái thiếp khi dễ chánh thê trong nhà.
"Xem xong rồi? Các ngươi nói một chút cho trẫm biết hiện tại trong lòng có ý kiến gì?" Triệu Khải Hâm mang nụ cười trên mặt hỏi.
"Hoàng thượng, bọn thần hổ thẹn." Mấy vị quan từ cơ hàn này dường như có một chút xuất thần mà nghĩ tới lúc ban đầu khi đi học mà thê tử trong nhà vì để cho bọn họ đi học thành tài đã trãi qua không ít cực khổ, khi đó bọn họ rất cảm động, nhưng đến khi bọn họ trở thành quan lớn thì từng người một lại cảm thấy người vợ cả này như là một loại gánh nặng, rồi đi nuôi thật nhiều ái thiếp.
Những con cháu nhà quan này ngược lại không có quá nhiều cảm thụ, dù sao bọn họ cũng chưa từng 1 lần trải qua cái loại khó khăn đó, nhưng mà đối với nhưng quan lại suất thân cơ hàn qua sông rút cầu hành động vứt bỏ vợ chưa cưới đều cũng chung một ý kiến là nhìn rất không thuận mắt.
"Như thế các ngươi đối với việc trẫm ban bố về tao khang chi thê ra lệnh không thể vứt bỏ chánh thê còn có ý kiến sao?"
"Hoàng thượng anh minh!"
"Ừ. Các người lui xuống đi."
Lại qua nửa tháng đột nhiên trong hoàng thành lại có thêm một học viện, đây là một trường nữ, bên trong có một lớp học gọi là lớp học lễ nghi cấp tốc. Do những lão ma ma đã không còn làm việc từ trong cung vào đây làm lão sư, đặc biệt dạy về các mặt lễ nghi.
Lúc mọi người nghe tới nội dung dạy của lớp học này, cũng biết lớp học này là do hoàng hậu trong cung mở ra. Chính là vì muốn những phu nhân quan viên từ phía dưới đi lên kia có thể mau sớm học được lễ nghi đối nhân xử thế, như vậy khi ra cửa giao thiệp bên ngoài không đến nỗi mất mặt.
Dĩ nhiên học viện cho nữ tử này cũng không phải chỉ có một lớp học như vậy, còn có lớp học về hình thể điệu bộ, thi từ ca phú, cởi ngựa bắn cung, nữ công, quần áo ăn mặc, các tiểu thư nên học cái gì đến nơi này đều có thể học được.
Không phải tiều thư nhà thế gia, quan viên về phương diện này so với dân chúng bần cũng mạnh hơn sao? Hiện tại mở ra một học viện như thế này, vậy không phải tất cả mọi người đều có có thể học sao?
Dĩ nhiên học viện này cũng không thể nào như các nhà có gia thế dạy các tiểu thư đến nỗi các lễ nghi quy củ khắc sâu đến tận xương tủy trở nên tự nhiên như vậy, chỉ có thể giúp cho người ta trên mặt ngoài giao tiếp không xảy ra sự cố gì, là được rồi.
Đối với chuyện lần này các nhà thế gia cũng không phản đối gì, nếu như học viện này lại thật sự như các nhà thế gia dạy những cô gái đó có trình độ giống như các tiểu thư nhà thế gia, chỉ sợ bọn họ cũng sẽ không đồng ý, dù sao nếu làm vậy, thì ưu thế của các tiểu thư nhà thế gia cũng chỉ còn lại là cái thân phận sau lưng mà thôi.
Nếu như thế thì các tiểu thư của một ít thế gia đã xuống dốc không phải là không gả được tới những người mà bọn họ hài lòng sao?
"Bây giờ còn có lời đồn đãi gì sao?" Trương Vân Nguyệt hỏi Lý Ma Ma.
"Lời đồn đãi về hoàng hậu nương nương bây giờ không có, những thư sinh kia từng người một cũng không dám nói hoàng hậu nương nương nữa rồi." Lý Ma Ma thật vui mừng, bởi vì không có để tên họ của những người trong tài liệu được dán ra ngoài kia, cho nên tất cả mọi người không nói gì. Cũng chỉ nghe sao nói vậy.
Hơn nữa những tên thư sinh đó sau khi về nhà cũng đối với nương tử nhà mình tốt hơn một chút xíu, dĩ nhiên cũng có người không chịu, nhưng lại cũng không dám có hành động gì, dù sao hiện tại phía trên cũng không nếu ra cụ thể, chính bọn họ lại nhảy ra nói, vậy chẳng phải là đưa đầu ra cho những người đọc sách khác công kích sao.
"Vậy thì tốt." Trương Vân Nguyệt biết được bên ngoài đã không có người nào nói gì nàng nữa, thì thở phào nhẹ nhõm.
"Chuyện sòng bạc kia như thế nào?"
"Hai người phụ trách bên sòng bạc kia đã bị bắt lại, nhưng bọn họ lại vẫn một mực nói chưa từng làm những chuyện này, Hình bộ chỉ còn thiếu điều gia hình với bọn họ thôi." Lý Ma Ma cau mày, chuyện lần này xem ra người chỉ đạo của bọn chúng cũng đã bàn bạc trước với bọn chúng chuyện sau khi bị bắt.
"Không cần dụng hình với bọn chúng, tra ra người nhà của bọn chúng là những ai quan hệ như thế nào, cũng bắt luôn người nhà của bọn chúng lại." Trương Vân Nguyệt suy nghĩ một chút, lời nói khi dụng hình những người đó hoàn toàn có thể nói là bị nghiêm hình bức cung, những lời như vậy nhiều người không chừng sẽ có thời điểm đổi ý.
Lý Ma Ma theo lời Trương Vân Nguyệt phân phó cho người đi bắt người, cũng không nói người của Hình bộ dụng hình với hai người này, mà đồng thời Quý Phi cũng từ bên hình bộ mà lấy được tin tức.
"Nàng ta nói không dụng hình với hai người kia? Nàng ta muốn làm cái gì? Người nhà của hai người này khống chế lại rồi chứ? Xác định sẽ không bị người khác bắt được"
"Quý Phi nương nương yên tâm, người nhà của hai người kia chúng ta đã đi trước một bước, không cần lo lắng bị bắt được."
"Rất tốt, ngươi làm chuyện ta yên tâm, hiện tại chú ý đừng làm cho người của nữ nhân kia phát hiện việc làm của các ngươi."
"Dạ, tiểu nhân nhất định sẽ cẩn thận."
"Quý Phi nương nương ngài phải về cung rồi sao?"
"Nương, ta cần phải trở về, ra ngoài thời gian cũng đã khá lâu rồi, nếu không đi đi, sẽ bị người khác hoài nghi." Hàn Ngọc Cầm trên mặt lộ ra nụ cười, lần này xuất cung về nhà cũng là bởi vì nhận được tin tức kia từ bên hình bộ, thế nhưng nàng ta lại không ra lệnh cho người dụng hình, nàng không cần nghĩ cũng biết người kia muốn làm cái gì.
Nàng không yên lòng mới trở về một chuyến.
"Ai, đứa nhỏ này, trong cung làm việc cẩn thận một chút, hiện nay hoàng thượng rất cưng chiều người phụ nữ Trương thị đó, còn để cho nàng ta làm hoàng hậu. Nếu như ngươi làm chuyện gì để cho người kia nắm được bằng chứng, nương lo lắng ngươi sẽ bị người đó kiếm cớ diệt trừ."
Hàn Ngọc Cầm trầm mặc, ở trong cung nàng vẫn không có hành động gì cả, nhưng lại cũng không phải thật sự không làm gì, chỉ là hiện tại vẫn chưa bị nắm được bắt được bằng chứng mà thôi. Có Hàn gia làm hậu thuẫn ở sau lưng của nàng, tin rằng hoàng thượng cũng sẽ không như những người trước mà đối phó đối phó nàng như vậy.
"Nương, không cần lo lắng cho con, ngài trong coi nhà cẩn thận là được rồi, không nên để cho người nhân lúc phụ thân không có ở đây mà để vật bẩn vào trong nhà của chúng ta."
"Thế nào? Có phải con nhận được tin tức gì hay không?" Hàn phu nhân rất lo lắng nhìn Hàn Ngọc Cầm.
Hết chương 143.
Lúc nghe đến mấy lời đồn đãi này Trương Vân Nguyệt cảm thấy rất kỳ quái, "Những lời đồn đãi này sao lại truyền ra ngoài nhanh như vậy? Chẳng lẽ những người thư sinh kia có tham dự vào chuyện này?"
"Nương nương ngài cũng đã biết rõ rồi vậy sao hiện tại không nghĩ một chút biện pháp để giải quyết chuyện này? Nô tỳ thật rất muốn ngài hạ lệnh đem mấy loại người đọc sách cái gì cũng không biết đó bắt lại, dạy dỗ một trận ra trò." Lý Ma Ma rất tức tối, báo cáo điều tra về những người đọc sách kia bà cũng thấy qua, bà vốn cho là những người đọc sách kia rất thanh cao, không muốn trả thù, nhưng bây giờ thì. . . . . . Bà cảm thấy mình đã hiểu được nói câu kia của hoàng hậu ‘ Trăm việc không dùng được nhất chính là Thư sinh ’ rất chính xác.
Những người đó chỉ biết một lòng đi học, còn xem thường chuyện nuôi sống vợ con cùng cha mẹ của bọn họ, thư sinh không phải chính là vô dụng nhất sao?
"Đem mấy cái ta điều tra về tình hình của mấy thư sinh kia gom lại một chút, dán ra ngoài." Trương Vân Nguyệt lạnh lùng cười, những người đó bộ tưởng nàng là đất sét muốn nắn thế nào thì nắn sao?
Về phần người lần này đã xúi giục những người đọc sách kia, tất nhiên nàng cũng sẽ không bỏ qua .
"Tra một chút xem trong cung người nào đã truyền những lời này, còn có chuyện tình lần đó lúc nói chuyện bên cạnh ta và ngươi chỉ có ngươi và mấy người của Tầm Nguyệt, tra một chút trong lòng mấy người các nàng trung thành với người nào hơn." Trương Vân Nguyệt lạnh lùng nói, thậm chí còn có gan lớn đến mức nói nàng ngoài trừ hoàng thượng còn tiếp xúc nam nhân khác?
"Vâng" Lý Ma Ma thấy Trương Vân Nguyệt hoàn toàn không có nghi ngờ mình, rất là vui mừng, ban đầu lúc bà nghe được lời đồn đãi đó cũng rất lo lắng, chỉ sợ Trương Vân Nguyệt hoài nghi bà, bá sẽ oan uổng chết mất.
"Tiểu Nguyệt, lời đồn đãi bên ngoài kia là chuyện gì xảy ra?" Cũng không biết Triệu Khải Hâm tiến vào lúc nào, vừa vào liền hỏi, bất quá cách nói chuyện cũng không phải là chất vấn hay không vui, chỉ là nghi ngờ tại sao có thể có những lời đồn đãi như vậy truyền ra bên ngoài.
"Còn không phải do lần trước ta nói những lời đó sao." Trương Vân Nguyệt đem chuyện thơ ca lúc trước kia ra nói, sau đó tỏ ra rất bất đắc dĩ, mọi người đều là chúa hay mơ mộng, rất có thể đã liên tưởng quá nhiều rồi.
"Hoá ra là như vậy, Tiểu Nguyệt đã nghĩ đến sẽ giải quyết như thế nào chưa? Nếu như chưa nghĩ ra được, ta tới giúp nàng một tay." Trái ngược là Triệu Khải Hâm lại không hề có một chút nào hoài nghi, cười ha hả nói.
"Có nghĩ tới a, hoàng thượng người lưu truyền chuyện lần này cũng không phải là những thứ phụ nữ bát quái kia, hơn nữa những thư sinh này, người nói xem nếu ta đem một chút việc làm của những thư sinh kia dán ra ngoài thì như thế nào?" Trương Vân Nguyệt cười xấu xa rồi nói.
"Không được." Triệu Khải Hâm lắc đầu, cảm thấy cái phương pháp này có vấn đề.
"Thế nào?" Trương Vân Nguyệt nghi hoặc nhìn Triệu Khải Hâm, không hiểu tại sao hắn lại không đồng ý cái phương pháp này của mình, nàng cảm thấy phương pháp này dùng rất tốt mà.
Triệu Khải Hâm suy nghĩ một chút nói: "Những thư sinh kia đều rất để ý mặt mũi, nàng nói xem nếu như nàng đem việc làm của bọn họ dán ra ngoài khiến người trong thiên hạ ai cũng đều biết bọn họ làm như vậy, vậy không phải bọn họ thật rất mất mặt sao? Dưới tình huống mất mặt như vậy bọn họ có thể làm ra một chút chuyện quá khích hay không, ta thật đúng là không thể bảo đảm."
Trương Vân Nguyệt nhân lúc Triệu Khải Hâm ngừng nói trầm mặc chốc lát, nàng biết loại khả năng mà Triệu Khải Hâm đang nói này cũng không phải là không có, mà là rất có thể, suy nghĩ một chút những tên quan sống chết đòi can gián này, không phải đều là những thư sinh cổ hủ sao?
"Vậy hoàng thượng nói nên làm cái gì với những người kia? Nếu như ta không làm một ít chuyện, những tên thư sinh kia sẽ lại tự cho rằng là mình rất giỏi nữa." Trương Vân Nguyệt vẫn là rất không vừa mắt những tên thư sinh kia.
"Nếu như vậy thì chỉ không cần chỉ ra tên họ người nào làm cụ thể như vậy tốt hơn." Triệu Khải Hâm nghĩ rồi nói ra, mặc dù cái phương pháp này cũng sẽ làm một vài thư sinh xấu hổ, nhưng dù sao cũng không có đề ra tên họ cụ thể, nếu như bọn họ nhảy ra nói cái gì, vậy không phải chứng tỏ người được nói ra ở đây chính là hắn sao? Đây không phải là từ vả miệng mình sao?
Tin rằng những thư sinh kia sẽ không làm như vậy .
"Đề nghị của hoàng thượng rất hay." Trương Vân Nguyệt cảm thấy chuyện không điểm tên chỉ mặt này hay không thể có ý kiến gì được nữa, dù sao nếu ai là người ở bên cạnh khẳng định rất rõ ràng, đến lúc đó khẳng định dựa theo lời truyền ra người người ai cũng biết, mặc dù cũng không do quan phủ công khai dán công bố ra ngoài nhưng những thư sinh này cũng không đến nỗi muốn đi nháo chuyện này lên quan phủ.
Triệu Khải Hâm triệu mấy triều thần vào cung, đem các việc làm của mấy thư sinh chia cho những triều thần này xem qua, tất nhiên những triều thần này cũng có con cháu nhà quan mà cũng có những thư sinh nghèo đi lên.
Con cháu nhà quan sau khi xem xong từng cái một thì dùng ánh mắt giễu cợt nhìn những vị quan đi lên từ thư sinh nghèo kia, mà những vị quan này nhìn xong thì từng người từng người một mặt mày đỏ bừng, đối với chuyện như của các thư sinh này bọn họ cũng là biết được một chút, dù sao chính bọn hắn cũng là từ chỗ này mà tới được đây, chỉ là tư liệu về những thư sinh này bọn họ được hoàng đế cho xem rõ ràng hơn một chút, cho thấy rằng trong nhà họ nhất định đã có một ít của cải, hơn nữa lại đối với vợ chưa cưới rất là tệ, coi như bọn hắn bây giờ quyền cao chức trọng vẫn là là rất tôn trọng vợ chưa cưới của mình.
Chỉ là nếu nói bọn họ không thích thê thiếp đầy đàn thì đó là chuyện không thể nào, nhưng kể từ Triệu Khải Hâm ban bố lệnh mới xong. Từng người một ngược lại cũng đã đem một ít tiểu thiếp thả đi một ít.
Mà lúc này liền đối với vợ chưa cưới tốt hơn nhiều, không vì cái gì khác mà chỉ bởi vì hoàng thượng hình như rất coi trọng chuyện những người thê tử đã đồng cam cộng khổ từ xưa với mình, bọn họ cũng không dám để ái thiếp khi dễ chánh thê trong nhà.
"Xem xong rồi? Các ngươi nói một chút cho trẫm biết hiện tại trong lòng có ý kiến gì?" Triệu Khải Hâm mang nụ cười trên mặt hỏi.
"Hoàng thượng, bọn thần hổ thẹn." Mấy vị quan từ cơ hàn này dường như có một chút xuất thần mà nghĩ tới lúc ban đầu khi đi học mà thê tử trong nhà vì để cho bọn họ đi học thành tài đã trãi qua không ít cực khổ, khi đó bọn họ rất cảm động, nhưng đến khi bọn họ trở thành quan lớn thì từng người một lại cảm thấy người vợ cả này như là một loại gánh nặng, rồi đi nuôi thật nhiều ái thiếp.
Những con cháu nhà quan này ngược lại không có quá nhiều cảm thụ, dù sao bọn họ cũng chưa từng 1 lần trải qua cái loại khó khăn đó, nhưng mà đối với nhưng quan lại suất thân cơ hàn qua sông rút cầu hành động vứt bỏ vợ chưa cưới đều cũng chung một ý kiến là nhìn rất không thuận mắt.
"Như thế các ngươi đối với việc trẫm ban bố về tao khang chi thê ra lệnh không thể vứt bỏ chánh thê còn có ý kiến sao?"
"Hoàng thượng anh minh!"
"Ừ. Các người lui xuống đi."
Lại qua nửa tháng đột nhiên trong hoàng thành lại có thêm một học viện, đây là một trường nữ, bên trong có một lớp học gọi là lớp học lễ nghi cấp tốc. Do những lão ma ma đã không còn làm việc từ trong cung vào đây làm lão sư, đặc biệt dạy về các mặt lễ nghi.
Lúc mọi người nghe tới nội dung dạy của lớp học này, cũng biết lớp học này là do hoàng hậu trong cung mở ra. Chính là vì muốn những phu nhân quan viên từ phía dưới đi lên kia có thể mau sớm học được lễ nghi đối nhân xử thế, như vậy khi ra cửa giao thiệp bên ngoài không đến nỗi mất mặt.
Dĩ nhiên học viện cho nữ tử này cũng không phải chỉ có một lớp học như vậy, còn có lớp học về hình thể điệu bộ, thi từ ca phú, cởi ngựa bắn cung, nữ công, quần áo ăn mặc, các tiểu thư nên học cái gì đến nơi này đều có thể học được.
Không phải tiều thư nhà thế gia, quan viên về phương diện này so với dân chúng bần cũng mạnh hơn sao? Hiện tại mở ra một học viện như thế này, vậy không phải tất cả mọi người đều có có thể học sao?
Dĩ nhiên học viện này cũng không thể nào như các nhà có gia thế dạy các tiểu thư đến nỗi các lễ nghi quy củ khắc sâu đến tận xương tủy trở nên tự nhiên như vậy, chỉ có thể giúp cho người ta trên mặt ngoài giao tiếp không xảy ra sự cố gì, là được rồi.
Đối với chuyện lần này các nhà thế gia cũng không phản đối gì, nếu như học viện này lại thật sự như các nhà thế gia dạy những cô gái đó có trình độ giống như các tiểu thư nhà thế gia, chỉ sợ bọn họ cũng sẽ không đồng ý, dù sao nếu làm vậy, thì ưu thế của các tiểu thư nhà thế gia cũng chỉ còn lại là cái thân phận sau lưng mà thôi.
Nếu như thế thì các tiểu thư của một ít thế gia đã xuống dốc không phải là không gả được tới những người mà bọn họ hài lòng sao?
"Bây giờ còn có lời đồn đãi gì sao?" Trương Vân Nguyệt hỏi Lý Ma Ma.
"Lời đồn đãi về hoàng hậu nương nương bây giờ không có, những thư sinh kia từng người một cũng không dám nói hoàng hậu nương nương nữa rồi." Lý Ma Ma thật vui mừng, bởi vì không có để tên họ của những người trong tài liệu được dán ra ngoài kia, cho nên tất cả mọi người không nói gì. Cũng chỉ nghe sao nói vậy.
Hơn nữa những tên thư sinh đó sau khi về nhà cũng đối với nương tử nhà mình tốt hơn một chút xíu, dĩ nhiên cũng có người không chịu, nhưng lại cũng không dám có hành động gì, dù sao hiện tại phía trên cũng không nếu ra cụ thể, chính bọn họ lại nhảy ra nói, vậy chẳng phải là đưa đầu ra cho những người đọc sách khác công kích sao.
"Vậy thì tốt." Trương Vân Nguyệt biết được bên ngoài đã không có người nào nói gì nàng nữa, thì thở phào nhẹ nhõm.
"Chuyện sòng bạc kia như thế nào?"
"Hai người phụ trách bên sòng bạc kia đã bị bắt lại, nhưng bọn họ lại vẫn một mực nói chưa từng làm những chuyện này, Hình bộ chỉ còn thiếu điều gia hình với bọn họ thôi." Lý Ma Ma cau mày, chuyện lần này xem ra người chỉ đạo của bọn chúng cũng đã bàn bạc trước với bọn chúng chuyện sau khi bị bắt.
"Không cần dụng hình với bọn chúng, tra ra người nhà của bọn chúng là những ai quan hệ như thế nào, cũng bắt luôn người nhà của bọn chúng lại." Trương Vân Nguyệt suy nghĩ một chút, lời nói khi dụng hình những người đó hoàn toàn có thể nói là bị nghiêm hình bức cung, những lời như vậy nhiều người không chừng sẽ có thời điểm đổi ý.
Lý Ma Ma theo lời Trương Vân Nguyệt phân phó cho người đi bắt người, cũng không nói người của Hình bộ dụng hình với hai người này, mà đồng thời Quý Phi cũng từ bên hình bộ mà lấy được tin tức.
"Nàng ta nói không dụng hình với hai người kia? Nàng ta muốn làm cái gì? Người nhà của hai người này khống chế lại rồi chứ? Xác định sẽ không bị người khác bắt được"
"Quý Phi nương nương yên tâm, người nhà của hai người kia chúng ta đã đi trước một bước, không cần lo lắng bị bắt được."
"Rất tốt, ngươi làm chuyện ta yên tâm, hiện tại chú ý đừng làm cho người của nữ nhân kia phát hiện việc làm của các ngươi."
"Dạ, tiểu nhân nhất định sẽ cẩn thận."
"Quý Phi nương nương ngài phải về cung rồi sao?"
"Nương, ta cần phải trở về, ra ngoài thời gian cũng đã khá lâu rồi, nếu không đi đi, sẽ bị người khác hoài nghi." Hàn Ngọc Cầm trên mặt lộ ra nụ cười, lần này xuất cung về nhà cũng là bởi vì nhận được tin tức kia từ bên hình bộ, thế nhưng nàng ta lại không ra lệnh cho người dụng hình, nàng không cần nghĩ cũng biết người kia muốn làm cái gì.
Nàng không yên lòng mới trở về một chuyến.
"Ai, đứa nhỏ này, trong cung làm việc cẩn thận một chút, hiện nay hoàng thượng rất cưng chiều người phụ nữ Trương thị đó, còn để cho nàng ta làm hoàng hậu. Nếu như ngươi làm chuyện gì để cho người kia nắm được bằng chứng, nương lo lắng ngươi sẽ bị người đó kiếm cớ diệt trừ."
Hàn Ngọc Cầm trầm mặc, ở trong cung nàng vẫn không có hành động gì cả, nhưng lại cũng không phải thật sự không làm gì, chỉ là hiện tại vẫn chưa bị nắm được bắt được bằng chứng mà thôi. Có Hàn gia làm hậu thuẫn ở sau lưng của nàng, tin rằng hoàng thượng cũng sẽ không như những người trước mà đối phó đối phó nàng như vậy.
"Nương, không cần lo lắng cho con, ngài trong coi nhà cẩn thận là được rồi, không nên để cho người nhân lúc phụ thân không có ở đây mà để vật bẩn vào trong nhà của chúng ta."
"Thế nào? Có phải con nhận được tin tức gì hay không?" Hàn phu nhân rất lo lắng nhìn Hàn Ngọc Cầm.
Hết chương 143.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.