Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời
Chương 1227: Ăn cơm với tiểu thịt tươi (4)
Nguyệt Lưu Hương
26/09/2023
Trần Á Nam hơi kinh ngạc nhìn về phía Kỷ Hi Nguyệt, Kỷ Hi Nguyệt cười gật đầu với cậu ta. Trần Á Nam lập tức tháo xuống khẩu trang và mũ, cười nói với hai thiếu nữ: “Được, vinh hạnh cho tôi!”
“Thật tốt quá.” Hai fan hâm mộ tức khắc một trái một phải dựa vào người Trần Á Nam, cười rất sáng lạn.
“Trần Á Nam, anh thật sự quá đẹp trai, chúng tôi đều rất thích anh. Người này chính là bạn gái anh hả?” Hai fan hâm mộ còn rất bát quái.
Trần Á Nam lập tức nói: “Đương nhiên không phải. Người này chính là Kỷ đại tiểu thư, là bà chủ của tôi, cho nên người nhưng đừng nói bậy nhé!” Trần Á Nam lộ ra tươi cười mê người.
“Oa, thì ra là Kỷ đại tiểu thư. Bảo sao tôi thấy khá quen mắt mà. Kỷ tiểu thư thật xinh đẹp.” Hai fan hâm mộ cũng biết Kỷ Hi Nguyệt, làm Kỷ Hi Nguyệt thực sự hơi thụ sủng nhược kinh, chẳng biết từ lúc nào cô lại nổi danh trong các fan hâm mộ.
“Hai em gái, anh và bà chủ của anh muốn nói vài việc, hai em có thể đi ăn cơm, đừng để đói bụng đó.” Trần Á Nam nói.
Hai fan hâm mộ lập tức lưu luyến không rời, rời đi, nhưng ríu rít hưng phấn nói chuyện với nhau, làm Kỷ Hi Nguyệt cười lắc đầu.
“Học tỷ, em biểu hiện thế nào?” Trần Á Nam hỏi Kỷ Hi Nguyệt.
Kỷ Hi Nguyệt gật đầu, nói: “Không tồi. Nhớ kỹ, người xem chính là thượng đế của cậu, cho nên phải học cách đối xử tử tế với bọn họ. Nước có thể dìm, cũng có thể nâng thuyền, cậu thông minh như vật, hẳn có thể hiểu đạo lý này.”
Đôi mắt Trần Á Nam tỏa sáng, gật đầu, cảm thấy Kỷ Hi Nguyệt thật sự hiểu thật nhiều, thật giống chị cậu ta, dạy cho cậu ta rất nhiều thứ có ích. Trong lòng cậu ta thật sự rất thưởng thức và bội phục.
Sau bữa cơm chiều, hai người đi ra quán nướng Hàn Quốc, bên ngoài sắc trời đã tối, khắp thành phố đều là đèn nê ông.
“Cậu về công ty hả?” Kỷ Hi Nguyệt hỏi Trần Á Nam đang đội mũ và mang kính râm.
“Ừm, học tỷ thì sao?” Trần Á Nam vẫn không nỡ rời đi, bởi vì cậu ta rất ít có bạn có thể cùng tán gẫu.
“Chị đưa cậu về công ty rồi lại đi.” Kỷ Hi Nguyệt cười nói: “Giờ cậu là đại minh tinh, phải có bảo vệ mới được.”
“Học tỷ, chị đừng giễu cợt em.” Trần Á Nam tức khắc rất hiếm xấu hổ.
“Thật sự, ra vào nhất định phải bảo A Đào đi theo biết không? Quay về lại thêm mấy trợ lý, ngàn vạn đừng xảy ra chuyện. Còn nữa, cậu nhớ rõ phải rèn luyện thân thể nhiều hơn, vẫn khá đơn bạc đó.” Kỷ Hi Nguyệt nói.
Trần Á Nam hơi đỏ mặt, nói: “Em biết rồi, có huấn luyện, chẳng qua em sẽ nỗ lực.”
Hai người đi về công ty, Kỷ Hi Nguyệt nhìn thấy Cố Cửu còn ở, đẩy cửa đi vào, nói: “Cố thiếu, anh còn chưa đi hả?”
“Không phải tôi phải tăng ca à? Cô cho tôi một số tiền lớn vậy, tôi phải kế hoạch dùng thế nào để có lợi nhất với chúng ta, tốc độ kiếm tiền nhanh nhất.” Cố Cửu nói: “Ăn cơm với Trần Á Nam xong rồi hả? Tiểu tử kia rất thích cô.”
“Mỹ nữ thông minh xinh đẹp như tôi có nhiều người thích lắm, điều này không có biện pháp. Chẳng qua ai thích cũng vô dụng, tôi đã có tình nhân, nếu ai cảm thấy lợi hại hơn người yêu của tôi, tôi sẽ suy xét lại.” Kỷ Hi Nguyệt nghịch ngợm nói.
Cố Cửu cười lắc đầu, nói: “Cô đó, thật sự không sợ Hàn thiếu đau lòng.”
“Xía, anh ấy sẽ không đâu, bởi vì anh ấy vĩnh viễn là người tốt nhất, lợi hại nhất. Được rồi, anh cũng đừng quá trễ, thân thể cũng phải nghỉ ngơi. Tôi phải đi về, nếu không anh Hàn sẽ tới tìm người.” Kỷ Hi Nguyệt nói xong rồi vẫy tay rời đi.
Đi ra công ty, cô gửi tin tức cho Tiêu Ân thì mới biết được bọn họ còn ở công ty. Cho nên cô trực tiếp đi đến cách vách tìm Triệu Húc Hàn cùng về nhà, hơn nữa buổi tối không an toàn, mọi người cùng đi luôn là tốt.
“Thật tốt quá.” Hai fan hâm mộ tức khắc một trái một phải dựa vào người Trần Á Nam, cười rất sáng lạn.
“Trần Á Nam, anh thật sự quá đẹp trai, chúng tôi đều rất thích anh. Người này chính là bạn gái anh hả?” Hai fan hâm mộ còn rất bát quái.
Trần Á Nam lập tức nói: “Đương nhiên không phải. Người này chính là Kỷ đại tiểu thư, là bà chủ của tôi, cho nên người nhưng đừng nói bậy nhé!” Trần Á Nam lộ ra tươi cười mê người.
“Oa, thì ra là Kỷ đại tiểu thư. Bảo sao tôi thấy khá quen mắt mà. Kỷ tiểu thư thật xinh đẹp.” Hai fan hâm mộ cũng biết Kỷ Hi Nguyệt, làm Kỷ Hi Nguyệt thực sự hơi thụ sủng nhược kinh, chẳng biết từ lúc nào cô lại nổi danh trong các fan hâm mộ.
“Hai em gái, anh và bà chủ của anh muốn nói vài việc, hai em có thể đi ăn cơm, đừng để đói bụng đó.” Trần Á Nam nói.
Hai fan hâm mộ lập tức lưu luyến không rời, rời đi, nhưng ríu rít hưng phấn nói chuyện với nhau, làm Kỷ Hi Nguyệt cười lắc đầu.
“Học tỷ, em biểu hiện thế nào?” Trần Á Nam hỏi Kỷ Hi Nguyệt.
Kỷ Hi Nguyệt gật đầu, nói: “Không tồi. Nhớ kỹ, người xem chính là thượng đế của cậu, cho nên phải học cách đối xử tử tế với bọn họ. Nước có thể dìm, cũng có thể nâng thuyền, cậu thông minh như vật, hẳn có thể hiểu đạo lý này.”
Đôi mắt Trần Á Nam tỏa sáng, gật đầu, cảm thấy Kỷ Hi Nguyệt thật sự hiểu thật nhiều, thật giống chị cậu ta, dạy cho cậu ta rất nhiều thứ có ích. Trong lòng cậu ta thật sự rất thưởng thức và bội phục.
Sau bữa cơm chiều, hai người đi ra quán nướng Hàn Quốc, bên ngoài sắc trời đã tối, khắp thành phố đều là đèn nê ông.
“Cậu về công ty hả?” Kỷ Hi Nguyệt hỏi Trần Á Nam đang đội mũ và mang kính râm.
“Ừm, học tỷ thì sao?” Trần Á Nam vẫn không nỡ rời đi, bởi vì cậu ta rất ít có bạn có thể cùng tán gẫu.
“Chị đưa cậu về công ty rồi lại đi.” Kỷ Hi Nguyệt cười nói: “Giờ cậu là đại minh tinh, phải có bảo vệ mới được.”
“Học tỷ, chị đừng giễu cợt em.” Trần Á Nam tức khắc rất hiếm xấu hổ.
“Thật sự, ra vào nhất định phải bảo A Đào đi theo biết không? Quay về lại thêm mấy trợ lý, ngàn vạn đừng xảy ra chuyện. Còn nữa, cậu nhớ rõ phải rèn luyện thân thể nhiều hơn, vẫn khá đơn bạc đó.” Kỷ Hi Nguyệt nói.
Trần Á Nam hơi đỏ mặt, nói: “Em biết rồi, có huấn luyện, chẳng qua em sẽ nỗ lực.”
Hai người đi về công ty, Kỷ Hi Nguyệt nhìn thấy Cố Cửu còn ở, đẩy cửa đi vào, nói: “Cố thiếu, anh còn chưa đi hả?”
“Không phải tôi phải tăng ca à? Cô cho tôi một số tiền lớn vậy, tôi phải kế hoạch dùng thế nào để có lợi nhất với chúng ta, tốc độ kiếm tiền nhanh nhất.” Cố Cửu nói: “Ăn cơm với Trần Á Nam xong rồi hả? Tiểu tử kia rất thích cô.”
“Mỹ nữ thông minh xinh đẹp như tôi có nhiều người thích lắm, điều này không có biện pháp. Chẳng qua ai thích cũng vô dụng, tôi đã có tình nhân, nếu ai cảm thấy lợi hại hơn người yêu của tôi, tôi sẽ suy xét lại.” Kỷ Hi Nguyệt nghịch ngợm nói.
Cố Cửu cười lắc đầu, nói: “Cô đó, thật sự không sợ Hàn thiếu đau lòng.”
“Xía, anh ấy sẽ không đâu, bởi vì anh ấy vĩnh viễn là người tốt nhất, lợi hại nhất. Được rồi, anh cũng đừng quá trễ, thân thể cũng phải nghỉ ngơi. Tôi phải đi về, nếu không anh Hàn sẽ tới tìm người.” Kỷ Hi Nguyệt nói xong rồi vẫy tay rời đi.
Đi ra công ty, cô gửi tin tức cho Tiêu Ân thì mới biết được bọn họ còn ở công ty. Cho nên cô trực tiếp đi đến cách vách tìm Triệu Húc Hàn cùng về nhà, hơn nữa buổi tối không an toàn, mọi người cùng đi luôn là tốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.