Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời
Chương 1053: Chia sẻ một người đàn ông
Nguyệt Lưu Hương
26/09/2023
Uý Mẫn Nhi còn muốn nhiều lời, Triệu Phiên Vân trực tiếp gắp một miếng thịt vào bát của cô ta: “Con kinh doanh suốt ngày rồi, cũng cần bồi bổ cơ thể cho tốt. Tối nay chúng ta lại nói việc này sau.”
Uý Mẫn Nhi tức khắc nuốt lời muốn nói xuống. Ý của Triệu Phiên Vân là không cho cô ta mở miệng nhắc đến việc này, tối nay lại nói chuyện này, là sẽ cho cô ta một lời giải thích.
Nhưng cô ta biết nếu không nhắc đến thì Triệu Phiên Vân hẳn đã bị Kỷ Hi Nguyệt thu phục rồi, không muốn ép Triệu Húc Hàn nữa. Điều này khiến trong lòng cô ta rất thất vọng, hận Kỷ Hi Nguyệt càng sâu hơn.
Sau đó, trong bữa ăn chỉ nói về chuyện du lịch. Uý Mẫn Nhi uất nghẹn không nói lời nào, ăn không biết vị, thật vất vả mới đợi được đến khi Triệu Húc Hàn và Kỷ Hi Nguyệt ăn xong, tạm biệt rồi trở về trước.
Triệu Phiên Vân và Triệu phu nhân cũng không tiện giữ bọn họ, bởi vì Uý Mẫn Nhi vẫn chưa đi, hiển nhiên là muốn nói chuyện với hai người.
Triệu Húc Hàn và Kỷ Hi Nguyệt rời khỏi, hai người cũng biết Uý Mẫn Nhi nhất định không phục, nhưng chú và thím sẽ không nói ra trước mặt họ, ý đó chính là ý ép hôn có thể sẽ biến mất, điều này làm cho hai người đều rất vui mừng.
Trong phòng bệnh, nét mặt của Uý Mẫn Nhi quả nhiên đã biến thành ấm ức.
“Cha nuôi, vì sao cha không nói nữa, lẽ nào là bởi vì lý do Kỷ Hi Nguyệt đã cứu mẹ nuôi? Cha rõ ràng biết con chỉ yêu anh Húc Hàn.”
Uý Mẫn Nhi nói, mắt cũng đỏ theo, rốt cuộc cô ta đã kìm nén đến bây giờ, cô ta cần chút an ủi.
Triệu Phiên Vân ngồi cạnh vợ mình, bắt đầu rất cẩn thận đút bà ấy ăn cơm. Tuy Triệu phu nhân có thể tự ăn nhưng Triệu Phiên Vân nhất định muốn tự tay đút.
“Mẫn Nhi, trước đó rõ ràng con nói cho cha là Húc Hàn và Kỷ Hi Nguyệt chỉ đùa vui thôi, nhưng hôm nay cha đã nhìn rõ rồi, hai người bọn họ rõ ràng là lưỡng tình tương duyệt.” Triệu Phiên Vân nói ra, hơi khó chịu.
Sau khi Uý Mẫn Nhi sửng sốt thì vội vàng nói: ” Cha nuôi, bọn họ quen biết mới bao lâu đâu. Chẳng qua anh Húc Hàn chỉ tạm thời bị Kỷ Hi Nguyệt dụ dỗ mà thôi, nhưng Kỷ Hi Nguyệt hoàn toàn không xứng đáng với anh Húc Hàn. Con chỉ muốn làm Kỷ Hi Nguyệt nhận ra cô ta không có khả năng gả cho anh Húc Hàn.”
“Mẫn Nhi, lúc con và Húc Hàn ỏe bên nhau thì có từng thấy nó cười vui vẻ như vậy chưa? Triệu phu nhân nói.
Uý Mẫn Nhi sửng sốt, lập tức mím môi, nói: “Mẹ nuôi, mặc dù bây giờ anh Húc Hàn thích cô ta, nhưng điều này chẳng qua là nhất thời xung động mà thôi. Kỷ Hi Nguyệt căn bản không hợp với anh Húc Hàn, anh Húc Hàn là gia Triệu gia chủ, anh ấy phải nghĩ đến lợi ích của gia tộc. Anh ấy có thể thích Kỷ Hi Nguyệt nhưng tuyệt đối không thể lấy cô ta làm chủ mẫu, không đúng sao?”
“Mẫn Nhi, ý của con là con muốn làm chủ mẫu, nhưng con sẽ không để ý việc Húc Hàn có Tiểu Nguyệt?” Triệu phu nhân hỏi rất khiếp sợ.
Uý Mẫn Nhi thoáng im lặng, lập tức đã gật đầu, nói: “Có thể nói thế, con không để ý. Con thật sự rất yêu anh Húc Hàn, con chỉ muốn trở thành vợ của anh ấy.”
Triệu phu nhân bắt đầu lắc đầu nói: “Mẫn Nhi, tình yêu trước nay luôn ích kỷ, không thể nào rộng lượng chia sẻ một người đàn ông với người phụ nữ khác, đây không phải yêu. Có lẽ thứ con yêu là thân phận gia chủ này của Húc Hàn.”
“Không phải, không phải. Mẹ nuôi, không phải con rộng lượng đâu, chỉ là con không có cách nào. Con không muốn mất đi anh Húc Hàn, con chỉ muốn cùng anh ấy ở bên nhau cả đời. Nếu như không thể, con bằng lòng lui về sau một bước, để anh ấy và Kỷ Hi Nguyệt cùng nhau chấp nhận con.” Uý Mẫn Nhi vội nói.
Thật ra Uý Mẫn Nhi nghĩ thầm, chỉ cần cô ta thật sự trở thành chủ mẫu Triệu gia thì việc muốn giết chết Kỷ Hi Nguyệt là cực kì đơn giản, chỉ mất giây lát.
Giống như mẹ của Triệu Húc Hàn, mặc dù đạt được tình yêu của lão gia chủ, nhưng sau cùng chẳng phải cũng chết rồi đấy thôi. Bây giờ người bên cạnh lão gia chủ cũng không phải chủ mẫu cũ của Triệu gia.
Uý Mẫn Nhi tức khắc nuốt lời muốn nói xuống. Ý của Triệu Phiên Vân là không cho cô ta mở miệng nhắc đến việc này, tối nay lại nói chuyện này, là sẽ cho cô ta một lời giải thích.
Nhưng cô ta biết nếu không nhắc đến thì Triệu Phiên Vân hẳn đã bị Kỷ Hi Nguyệt thu phục rồi, không muốn ép Triệu Húc Hàn nữa. Điều này khiến trong lòng cô ta rất thất vọng, hận Kỷ Hi Nguyệt càng sâu hơn.
Sau đó, trong bữa ăn chỉ nói về chuyện du lịch. Uý Mẫn Nhi uất nghẹn không nói lời nào, ăn không biết vị, thật vất vả mới đợi được đến khi Triệu Húc Hàn và Kỷ Hi Nguyệt ăn xong, tạm biệt rồi trở về trước.
Triệu Phiên Vân và Triệu phu nhân cũng không tiện giữ bọn họ, bởi vì Uý Mẫn Nhi vẫn chưa đi, hiển nhiên là muốn nói chuyện với hai người.
Triệu Húc Hàn và Kỷ Hi Nguyệt rời khỏi, hai người cũng biết Uý Mẫn Nhi nhất định không phục, nhưng chú và thím sẽ không nói ra trước mặt họ, ý đó chính là ý ép hôn có thể sẽ biến mất, điều này làm cho hai người đều rất vui mừng.
Trong phòng bệnh, nét mặt của Uý Mẫn Nhi quả nhiên đã biến thành ấm ức.
“Cha nuôi, vì sao cha không nói nữa, lẽ nào là bởi vì lý do Kỷ Hi Nguyệt đã cứu mẹ nuôi? Cha rõ ràng biết con chỉ yêu anh Húc Hàn.”
Uý Mẫn Nhi nói, mắt cũng đỏ theo, rốt cuộc cô ta đã kìm nén đến bây giờ, cô ta cần chút an ủi.
Triệu Phiên Vân ngồi cạnh vợ mình, bắt đầu rất cẩn thận đút bà ấy ăn cơm. Tuy Triệu phu nhân có thể tự ăn nhưng Triệu Phiên Vân nhất định muốn tự tay đút.
“Mẫn Nhi, trước đó rõ ràng con nói cho cha là Húc Hàn và Kỷ Hi Nguyệt chỉ đùa vui thôi, nhưng hôm nay cha đã nhìn rõ rồi, hai người bọn họ rõ ràng là lưỡng tình tương duyệt.” Triệu Phiên Vân nói ra, hơi khó chịu.
Sau khi Uý Mẫn Nhi sửng sốt thì vội vàng nói: ” Cha nuôi, bọn họ quen biết mới bao lâu đâu. Chẳng qua anh Húc Hàn chỉ tạm thời bị Kỷ Hi Nguyệt dụ dỗ mà thôi, nhưng Kỷ Hi Nguyệt hoàn toàn không xứng đáng với anh Húc Hàn. Con chỉ muốn làm Kỷ Hi Nguyệt nhận ra cô ta không có khả năng gả cho anh Húc Hàn.”
“Mẫn Nhi, lúc con và Húc Hàn ỏe bên nhau thì có từng thấy nó cười vui vẻ như vậy chưa? Triệu phu nhân nói.
Uý Mẫn Nhi sửng sốt, lập tức mím môi, nói: “Mẹ nuôi, mặc dù bây giờ anh Húc Hàn thích cô ta, nhưng điều này chẳng qua là nhất thời xung động mà thôi. Kỷ Hi Nguyệt căn bản không hợp với anh Húc Hàn, anh Húc Hàn là gia Triệu gia chủ, anh ấy phải nghĩ đến lợi ích của gia tộc. Anh ấy có thể thích Kỷ Hi Nguyệt nhưng tuyệt đối không thể lấy cô ta làm chủ mẫu, không đúng sao?”
“Mẫn Nhi, ý của con là con muốn làm chủ mẫu, nhưng con sẽ không để ý việc Húc Hàn có Tiểu Nguyệt?” Triệu phu nhân hỏi rất khiếp sợ.
Uý Mẫn Nhi thoáng im lặng, lập tức đã gật đầu, nói: “Có thể nói thế, con không để ý. Con thật sự rất yêu anh Húc Hàn, con chỉ muốn trở thành vợ của anh ấy.”
Triệu phu nhân bắt đầu lắc đầu nói: “Mẫn Nhi, tình yêu trước nay luôn ích kỷ, không thể nào rộng lượng chia sẻ một người đàn ông với người phụ nữ khác, đây không phải yêu. Có lẽ thứ con yêu là thân phận gia chủ này của Húc Hàn.”
“Không phải, không phải. Mẹ nuôi, không phải con rộng lượng đâu, chỉ là con không có cách nào. Con không muốn mất đi anh Húc Hàn, con chỉ muốn cùng anh ấy ở bên nhau cả đời. Nếu như không thể, con bằng lòng lui về sau một bước, để anh ấy và Kỷ Hi Nguyệt cùng nhau chấp nhận con.” Uý Mẫn Nhi vội nói.
Thật ra Uý Mẫn Nhi nghĩ thầm, chỉ cần cô ta thật sự trở thành chủ mẫu Triệu gia thì việc muốn giết chết Kỷ Hi Nguyệt là cực kì đơn giản, chỉ mất giây lát.
Giống như mẹ của Triệu Húc Hàn, mặc dù đạt được tình yêu của lão gia chủ, nhưng sau cùng chẳng phải cũng chết rồi đấy thôi. Bây giờ người bên cạnh lão gia chủ cũng không phải chủ mẫu cũ của Triệu gia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.