Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời
Chương 1141: Thật sự điên rồi
Nguyệt Lưu Hương
26/09/2023
Theo Úy Mẫn Nhi thấy, cô ta nhất định sẽ bị lộ, chỉ là vấn đề sớm muộn thôi. Cho nên không bằng cô ta ra tay trước, tự mình ném một cái, có lẽ còn có một con đường sống.
“Người phụ nữ này thật sự điên rồi!” Kỷ Hi Nguyệt bị dọa giật mình.
Triệu Húc Hàn nhìn cô một cái nói: “Đã điên rồi. Anh phải thông báo cho Thiết Quý Hoành một tiếng, người luyện khí công ở Thiết gia bọn họ không nhiều lắm. Nếu đúng là đối phó anh ta, nhiều sát thủ như vậy thì anh ta chắc chắn sẽ chết.”
Kỷ Hi Nguyệt gật đầu, nhìn Triệu Húc Hàn gọi điện thoại cho Thiết Quý Hoành. Thiết Quý Hoành bên kia vẫn chưa ngủ, rốt cuộc đã có rất nhiều chuyện xảy ra, anh ta phải xử lý tốt một chút, bận đến sứt đầu mẻ trán, may mà cánh tay anh ta đã không sao, một vết sẹo cũng không ảnh hưởng công việc của anh ta.
Nhưng thực lực khí công của anh ta quả thật vẫn chưa khôi phục hoàn toàn, dù sao thương thế cũng nặng, anh ta khống chế đau đớn nên tiêu hao cũng không ít.
Thiết Quý Hoành nhận được điện thoại, câu nói đầu tiên của anh ta cũng giống Kỷ Hi Nguyệt, người phụ nữ nhân kia thật sự điên rồi.
Như vậy bọn họ chỉ có thể điên cuồng hơn, nếu không cũng không biết ai sẽ chết.
Du lịch Châu Âu nhất định phải hủy bỏ, Triệu Húc Hàn không muốn ra ngoài với Kỷ Hi Nguyệt rồi cuối cùng lại lâm vào nguy hiểm, thế nên tụ họp với Thiết Quý Hoành cũng là cách hay.
Thiết Quý Hoành muốn mời bọn họ đến ở biệt thự của anh ta, bởi vì anh ta có một biệt thự lớn ở vùng ngoại ô Paris. Trong tình huống bình thường, anh ta không trở về nhà Thiết gia, mà ở lại trong biệt thự bên này.
Biệt thự có hệ thống an ninh, bất luận kẻ nào tới gần cũng sẽ phát ra báo động. Thế nên nếu như tối ở đây thì sẽ khá có cảm giác an toàn.
Mặc dù cũng có khách sạn, nhưng những sát thủ này đều đã trải qua huấn luyện, cộng thêm chúng là người luyện khí công nên hệ thống an ninh bình thường căn bản không có hiệu quả.
Triệu Húc Hàn, Kỷ Hi Nguyệt và Tiêu Ân lập tức thu dọn đồ đạc, dọn tới trong biệt thự của Thiết Quý Hoành ngay trong đêm. Triệu Húc Hàn còn dặn dò Triệu Phiên Vân phải cẩn thận.
Chẳng qua anh đoán trước lần này Úy Mẫn Nhi là muốn ra tay trước với bọn họ, bởi vì bọn họ mới là nhân vật mấu chốt nhất uy hiếp cô ta.
Đến biệt thự Thiết Quý Hoành đã là rạng sáng hai giờ, chẳng qua bốn phía biệt thự đều là đèn tụ quang, một khi mở lên chính là đèn đuốc sáng trưng, người không biết còn tưởng bên trong đang mở yến tiệc.
Biệt thự không lớn và trang nghiêm như Úy gia, nhưng cũng không nhỏ, giá trị không rẻ, cộng thêm hoa cỏ trồng bốn phía, thật sự chính là một nơi cư trú không tệ.
Kỷ Hi Nguyệt cảm thấy Thiết Quý Hoành rất biết hưởng thụ cuộc sống.
Xe vừa tới cửa, Thiết Quý Hoành lập tức tươi cười ra đón.
“Tiểu Nguyệt, không nghĩ tới lại gặp mặt nhanh như vậy.” Thiết Quý Hoành thấy Kỷ Hi Nguyệt lập tức vui vẻ, nhưng sau đó đã không thấy nhúm tóc bạc kia của cô, hơi kinh ngạc nói: “Tóc của em? Khỏi rồi hả?”
“Ừm, chẳng lẽ anh thật sự nghĩ tóc em vẫn luôn bạc à?” Kỷ Hi Nguyệt buồn cười, nói.
Thiết Quý Hoành nghĩ thầm đúng vậy, như vậy chứng minh em vì anh nên tóc mới bạc. Chẳng qua ngoài miệng cũng không dám nói, bởi vì anh ta tin rằng nếu kích thích Triệu Húc Hàn, thì người đàn ông này nhất định sẽ hành hung anh ta. Thực lực của anh ta còn chưa khôi phục, không phải là đối thủ của Triệu Húc Hàn.
Cho dù khôi phục thì tỷ lệ thắng cũng quá nhỏ. Nghĩ tới đây, Thiết Quý Hoành bỗng nhiên thông suốt, xem ra Triệu Húc Hàn quả thật ưu tú hơn anh ta, mà Kỷ Hi Nguyệt cũng thật sự phù hợp với người đàn ông ưu tú hơn.
Đi vào trong phòng khách biệt thự, có quản gia lập tức dâng trà, theo sự dẫn dắt của quản gia, Tiêu Ân đi để hành lý trước, muốn sắp xếp lại đồ dùng hằng ngày của Triệu Húc Hàn và Kỷ Hi Nguyệt.
“Thật không nghĩ tới Úy Mẫn Nhi tàn nhẫn như vậy, quả đúng là người làm đại sự!” Giờ khắc này Thiết Quý Hoành kính trọng Úy Mẫn Nhi vài phần. Suy cho cùng Úy Mẫn Nhi vô cùng quyết đoán, hơn nữa hoàn toàn không để ý đến việc ném ra nhiều tiền như vậy!
“Người phụ nữ này thật sự điên rồi!” Kỷ Hi Nguyệt bị dọa giật mình.
Triệu Húc Hàn nhìn cô một cái nói: “Đã điên rồi. Anh phải thông báo cho Thiết Quý Hoành một tiếng, người luyện khí công ở Thiết gia bọn họ không nhiều lắm. Nếu đúng là đối phó anh ta, nhiều sát thủ như vậy thì anh ta chắc chắn sẽ chết.”
Kỷ Hi Nguyệt gật đầu, nhìn Triệu Húc Hàn gọi điện thoại cho Thiết Quý Hoành. Thiết Quý Hoành bên kia vẫn chưa ngủ, rốt cuộc đã có rất nhiều chuyện xảy ra, anh ta phải xử lý tốt một chút, bận đến sứt đầu mẻ trán, may mà cánh tay anh ta đã không sao, một vết sẹo cũng không ảnh hưởng công việc của anh ta.
Nhưng thực lực khí công của anh ta quả thật vẫn chưa khôi phục hoàn toàn, dù sao thương thế cũng nặng, anh ta khống chế đau đớn nên tiêu hao cũng không ít.
Thiết Quý Hoành nhận được điện thoại, câu nói đầu tiên của anh ta cũng giống Kỷ Hi Nguyệt, người phụ nữ nhân kia thật sự điên rồi.
Như vậy bọn họ chỉ có thể điên cuồng hơn, nếu không cũng không biết ai sẽ chết.
Du lịch Châu Âu nhất định phải hủy bỏ, Triệu Húc Hàn không muốn ra ngoài với Kỷ Hi Nguyệt rồi cuối cùng lại lâm vào nguy hiểm, thế nên tụ họp với Thiết Quý Hoành cũng là cách hay.
Thiết Quý Hoành muốn mời bọn họ đến ở biệt thự của anh ta, bởi vì anh ta có một biệt thự lớn ở vùng ngoại ô Paris. Trong tình huống bình thường, anh ta không trở về nhà Thiết gia, mà ở lại trong biệt thự bên này.
Biệt thự có hệ thống an ninh, bất luận kẻ nào tới gần cũng sẽ phát ra báo động. Thế nên nếu như tối ở đây thì sẽ khá có cảm giác an toàn.
Mặc dù cũng có khách sạn, nhưng những sát thủ này đều đã trải qua huấn luyện, cộng thêm chúng là người luyện khí công nên hệ thống an ninh bình thường căn bản không có hiệu quả.
Triệu Húc Hàn, Kỷ Hi Nguyệt và Tiêu Ân lập tức thu dọn đồ đạc, dọn tới trong biệt thự của Thiết Quý Hoành ngay trong đêm. Triệu Húc Hàn còn dặn dò Triệu Phiên Vân phải cẩn thận.
Chẳng qua anh đoán trước lần này Úy Mẫn Nhi là muốn ra tay trước với bọn họ, bởi vì bọn họ mới là nhân vật mấu chốt nhất uy hiếp cô ta.
Đến biệt thự Thiết Quý Hoành đã là rạng sáng hai giờ, chẳng qua bốn phía biệt thự đều là đèn tụ quang, một khi mở lên chính là đèn đuốc sáng trưng, người không biết còn tưởng bên trong đang mở yến tiệc.
Biệt thự không lớn và trang nghiêm như Úy gia, nhưng cũng không nhỏ, giá trị không rẻ, cộng thêm hoa cỏ trồng bốn phía, thật sự chính là một nơi cư trú không tệ.
Kỷ Hi Nguyệt cảm thấy Thiết Quý Hoành rất biết hưởng thụ cuộc sống.
Xe vừa tới cửa, Thiết Quý Hoành lập tức tươi cười ra đón.
“Tiểu Nguyệt, không nghĩ tới lại gặp mặt nhanh như vậy.” Thiết Quý Hoành thấy Kỷ Hi Nguyệt lập tức vui vẻ, nhưng sau đó đã không thấy nhúm tóc bạc kia của cô, hơi kinh ngạc nói: “Tóc của em? Khỏi rồi hả?”
“Ừm, chẳng lẽ anh thật sự nghĩ tóc em vẫn luôn bạc à?” Kỷ Hi Nguyệt buồn cười, nói.
Thiết Quý Hoành nghĩ thầm đúng vậy, như vậy chứng minh em vì anh nên tóc mới bạc. Chẳng qua ngoài miệng cũng không dám nói, bởi vì anh ta tin rằng nếu kích thích Triệu Húc Hàn, thì người đàn ông này nhất định sẽ hành hung anh ta. Thực lực của anh ta còn chưa khôi phục, không phải là đối thủ của Triệu Húc Hàn.
Cho dù khôi phục thì tỷ lệ thắng cũng quá nhỏ. Nghĩ tới đây, Thiết Quý Hoành bỗng nhiên thông suốt, xem ra Triệu Húc Hàn quả thật ưu tú hơn anh ta, mà Kỷ Hi Nguyệt cũng thật sự phù hợp với người đàn ông ưu tú hơn.
Đi vào trong phòng khách biệt thự, có quản gia lập tức dâng trà, theo sự dẫn dắt của quản gia, Tiêu Ân đi để hành lý trước, muốn sắp xếp lại đồ dùng hằng ngày của Triệu Húc Hàn và Kỷ Hi Nguyệt.
“Thật không nghĩ tới Úy Mẫn Nhi tàn nhẫn như vậy, quả đúng là người làm đại sự!” Giờ khắc này Thiết Quý Hoành kính trọng Úy Mẫn Nhi vài phần. Suy cho cùng Úy Mẫn Nhi vô cùng quyết đoán, hơn nữa hoàn toàn không để ý đến việc ném ra nhiều tiền như vậy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.