Chương 26
Ức Cẩm
26/02/2014
Sau khi đi bệnh viện thăm Bạch Triết về, Mạch Nhiên lại ngập đầu với công việc quay tiếp “Tình yêu tới”.
Nội dung bộ phim đã bước vào phần chính. Tiểu Thất vì muốn giữ ấm cho Đỗ Như Phong mà đã tiêu hao hết năng lượng. Đến khi đoàn cứu hộ tới nơi, bác sĩ xem xét xong liền thông báo Tiểu Thất không thể cứu chữa. Đỗ Như Phong vô cùng đau lòng, lúc ấy hắn ta đã rơi lệ.
Ngay trong lúc hắn đang hối hận, ánh mặt trời bừng lên, chiếu sáng toàn bộ khe núi. Hệ thống vận hành trong cơ thể Tiểu Thất tiếp nhận được năng lượng mặt trời liền bắt đầu hoạt động trở lại, cô chậm rãi mở mắt.
Tất cả mọi người ở đây bị làm cho kinh hoàng. Ông bác sĩ vừa rồi nói Tiểu Thất đã qua đời lúc này mặt ngây ra như phỗng, thiếu chút nữa ngã khuỵu trên mặt đất. Duy nhất chỉ có Đỗ Như Phong, vui mừng đến độ phát khóc, hắn ta ôm chặt lấy Tiểu Thất.
Ôm!
Hành động này không được cài đặt trong chương trình não bộ của Tiểu Thất. Nhất thời cô luống cuống không biết làm thế nào. Chần chừ một lát, cô cũng đưa tay ra ôm lấy Đỗ Như Phong. (giời ơi. Chị chết là cái chắc, không nhớ anh Kỳ nói gì à =)))))))))))
“Sau này, không bao giờ được rời khỏi tầm mắt anh, nghe không?”
Đỗ Như Phong bá đạo ra lệnh, khắc sâu vào trong não bộ Tiểu Thất, cô trịnh trọng gật đầu đáp ứng.
Tình yêu, dường như lúc ấy đã bắt đầu nảy sinh giữa con người và cỗ máy nhân tạo này! Kỳ tích đã xuất hiện. (ôi đoạn này cảm động thế nhờ T__T )
Bất ngờ, ngay lúc ấy, một người đàn ông bí ẩn xuất hiện phía sau bọn họ. Người này tên là Ngải Trạch, chính là một nhà khoa học đến từ tương tai. Sau khi hắn ta phát hiện ra sự lầm lẫn của cỗ máy thời gian làm cho 9527 bị quay về quá khứ, hắn ta đã quay về đây để tìm lại Tiểu Thất.
Ngả Trạch lợi dụng thiết bị mang từ tương lai đến, muốn dùng phương thức điều khiển tự động từ xa để khống chế Tiểu Thất, khiến cô rời khỏi Đỗ Như Phong để tự động quay lại. Nhưng mà, lúc hắn ta chuẩn bị khởi động thiết bị thì Đỗ Như Phong lại lâm vào tình cảnh nguy hiểm. Những thủ hạ dưới trướng của cha hắn vốn là các nguyên lão tận tâm đã lên kế hoạch cướp đi sản nghiệp nhà họ Đỗ, bày ra vụ tai nạn giả hòng muốn hại chết Đỗ Như Phong. Chứng kiến Đỗ Như Phong gặp nguy hiểm, Tiểu Thất bỗng đột nhiên thoát ra khỏi chương trình lập trình sẵn, phi thân ra bảo vệ Đỗ Như Phong.
Ngả Trạch chấn kinh. Hắn biết rõ người máy số hiệu 9527 này không hề giống với những người máy hắn đã từng gặp qua. Thế nhưng rõ ràng hắn dùng chip để chế tạo nên đại não, như vậy làm sao có thể phát sinh tình cảm? Ngả Trạch cảm thấy thật khó tin, đồng thời cảm thấy vô cùng hứng thú với Tiểu Thất. Hắn buông tha Tiểu Thất, không bắt cô về theo kế hoạch nữa mà trái lại, hắn hóa thân thành một thương nhân trẻ tuổi, tiếp cận Đỗ Như Phong và Tiểu Thất, muốn tìm cơ hội nghiên cứu kỹ Tiểu Thất.
Nhưng việc này của Ngả Trạch lại khiến Đỗ Như Phong hiểu lầm giữa hắn và Tiểu Thất có mối quan hệ không bình thường. Trong lòng hắn bắt đầu nảy sinh đố kỵ, từ đó hiểu lầm cũng xảy ra.
Tập phim này phát sóng, khán giả lập tức lên tiếng. Không ít người kêu than rằng đã bị biên kịch ngược. Trên diễn đàn, mọi người đều lo lắng cho Tiểu Thất và Đỗ Như Phong.
“Liệu có xảy ra bi kịch hay không ?”
“Người và robot liệu có thể sống cũng nhau?”
“Biên kịch lại đào một cái hố rồi, trên mặt hố để đám cỏ “hài kịch” lừa bịp chúng ta nhảy vào cái hố bi kịch!”
“Gì vậy?! Tiểu Thất và Đỗ thiếu cuối cùng không đến được với nhau à? Oa oa… tôi không bao giờ tin tưởng tình yêu nữa!”
. . .
Bình luận kéo đến ùn ùn, Mạch Nhiên bắt đầu cảm thấy lo lắng cho tiền đồ bộ phim này.
Vốn là người trong cuộc, cô hiểu rõ nội dung bộ phim hướng tới cái gì. Con người và robot vốn đã định sẵn không thể có kết cục mỹ mãn, cho nên bộ phim này chắc chắn là kết thúc rất bi đát.
Nhưng liệu khán giả có chấp nhận kết thúc như vậy không? Tiền lệ đã có rất nhiều trường hợp như vậy rồi, lúc đầu ra mắt rất được lòng khán giả, nhưng sau đó vì không phải happy ending nên bị khán giả la ó rất nhiều. Mạch Nhiên rất lo Tình Yêu Tới cũng sẽ chịu chung số phận.
Không chỉ có mình Mạch Nhiên lo lắng, mà ngay cả tổ biên kịch cũng đưa ra vấn đề này lúc họp đoàn phim: liệu khán giả có thể chấp nhận được chuyện này không?
Đối mặt với vấn đề nan giải này, Tưởng vân Đạt vẫn kiên trì giữ vững lập trường: “Chúng ta ngay từ đầu đã xác định bộ phim này không đơn giản chỉ là hài kịch, khiến khán giả cười là mục tiêu của chúng ta, thế nhưng phải khiến cho khán giả nhớ kỹ về bộ phim mới thật sự đạt tới yêu cầu cao nhất. Mọi người không nên mất đi lòng tin, nếu như mọi việc xử lý thoả đáng, tất cả thuận theo tự nhiên, thì cho dù là bi kịch, cũng sẽ khiến khán giả cảm thấy đây là bi kịch tràn ngập hạnh phúc.”
(yeah… ta thích Tưởng đại ca rồi ^^)
Mạch Nhiên bội phục Tưởng Vân Đạt. Hắn ta trở thành đạo diễn hàng đầu đúng là có tài năng hơn người. Hắn có cách nhìn nhận riêng đối với tác phẩm của mình, những gì đã định liệu trước sẽ thường không thay đổi. Đây mới đúng là một đạo diễn thành công rất cố chấp.
Dưới sự kiên định của Tưởng Vân Đạt, bộ phim tiếp tục tiến hành theo kế hoạch đã định. Mặc dù trên mạng mọi người đều phản đối bi kịch nhưng lượng rating người xem vẫn không ngừng tăng.
Lúc nội dung bộ phim bước vào hai tập cuối cùng, tình yêu bắt đầu nảy sinh, chương trình cài đặt cho Tiểu Thất lúc đầu đã bị làm rối loạn, liên tục xảy ra sự cố. Cùng lúc đó, Ngả Trạch cũng phát hiện sự khác thường của Tiểu Thất. Vì không muốn Tiểu Thất bị hư hại sẽ mất đi giá trị nghiên cứu, hắn lần này kiên quyết mang Tiểu Thất trở về tương lai.
Thế nhưng Tiểu Thất chống lại sự khống chế của Ngả Trạch, cho nên chip trong đại não bị hư hại. Cuối cùng, Ngả Trạch phải đem toàn bộ sự thật nói cho Đỗ Như Phong biết, hy vọng hắn có thể chủ động buông tha quyền sở hữu Tiểu Thất, để cô trở về tương lai.
Mâu thuẫn giằng xé nội tâm, Đỗ Như Phong quyết định chịu đựng đau khổ buông tha Tiểu Thất. Hắn cố nén tình cảm trong lòng, ra mệnh lệnh với Tiểu Thất: “Tôi không muốn nhìn thấy cô nữa” (hic T___T)
Tiểu Thất lần đầu tiên đau khổ như vậy, Ngả Trạch kiểm tra sóng điện trong cơ thể cô, phát hiện ra lúc này cô giống như con người đang khóc. Việc này khiến cho hắn vô cùng khiếp sợ, từ lúc chào đời tới nay lần đầu tiên hắn cảm động như vậy với một robot.
Cuối cùng, hắn quyết định trì hoãn việc nghiên cứu Tiểu Thất, để cô và Đỗ Như Phong gặp mặt lần cuối. Trong lúc hai người bọn họ đang ôm nhau hồi tưởng lại những kỷ niệm xưa, Ngả Trạch xuất hiện, mang Tiểu Thất nhập vào dòng từ trường.
Tình yêu tới, rồi lại đi, chỉ còn lại trong nỗi nhớ…
Cho dù là thời đại nào, duyên phận cuối cùng cũng có thể vượt qua thời gian, làm nên kỳ tích của tình yêu. Mặc dù từ nay về sau vĩnh viễn không được gặp lại nhau, thế nhưng chí ít bọn họ đều biết rằng, trong lòng người kia đều mang ký ức có hình bóng của đối phương, tiếp tục sống thật tốt…
Như vậy, là đủ….
(oa oa… ta bắt đầu thấy bấn loạn….)
Tập cuối của bộ phim lên sóng, lượng rating tăng chóng mặt. Cho dù kết cục không mỹ mãn này khiến khán giả có phần tiếc nuối nhưng trong lòng lại có cảm giác không diễn tả được.
Có người bình luận, đây là kết cục không hoàn mỹ, giống như là tượng Venus cụt tay, nhưng lại khiến cho người ta cảm thấy vẻ đẹp chấn động lòng người.
Cũng có người nói, bộ phim này hoàn toàn không giống với nhưng bộ phim thần tượng trước. Nó vượt qua cả định nghĩa phim thần tượng bình thường, đạt tới đỉnh cao của tinh thần yêu thương. Diễn xuất của nam nữ diễn viên càng khiến cho bộ phim truyền đạt ý nghĩa thêm mạnh mẽ. Bộ phim hoàn toàn có khả năng trở thành một hiện tượng trong lịch sử phim thần tượng trong nước.
Còn có người nói, lần đầu tiên nếm thử mùi vị bi kịch, hóa ra cũng không đến nỗi có gì khó chấp nhận, lời thoại cuối cùng kia, tôi tin tưởng một ngày nào đó, kỳ tích sẽ để cho bọn họ lần thứ hai gặp lại.
. . .
Những lời khen ngợi này đã xua tan đi lo lắng của mọi người về kết thúc bi kịch của bộ phim. Toàn bộ đoàn làm phim đều chìm ngập trong bầu không khi vui mừng. Phía nhà sản xuất bắt đầu mở tiệc mừng công.
Mạch Nhiên cuối cùng cũng không còn bận rộn. Linda thông cảm với khổ cực của Mạch Nhiên thời gian qua, liền xin cho cô hai ngày nghỉ.
Mạch Nhiên mừng rỡ như điên. Về nhà suốt đêm chơi game, đi đánh phó bản. Cô chơi suốt mấy giờ, từ ải thứ nhất đến ải thứ hai, lại từ ải hai đến ải ba, thật vất vả mới gặp được BOSS, nhìn BOSS từng chút từng chút một hết dần máu.
Bỗng nhiên, chuông cửa reo lên !
Lúc đó Mạch Nhiên phẫn nộ, ai mà sát phong cảnh như vậy, đúng thời điểm mấu chốt lại đến, đánh chết Mạch Nhiên cũng không ra mở cửa.
Cô có tai như điếc, tiếp tục đối phó BOSS, mắt thấy máu của BOSS từ 100% đến 8%, rồi lại lên 50%, xuống 20%. . .
Chuông cửa vẫn còn không ngừng kêu, một lát sau, chuông điện thoại bàn cũng reo, rồi lại đến điện thoại di động…
Mạch Nhiên trong lòng phiền muộn, không cẩn thận một chút, cô đã không thoát được sự công kích của BOSS, và chết!
Các đồng đội còn lại chiến đấu, một lát sau, BOSS cũng chết, làm rơi ra một chiếc nhẫn cực phẩm. Mạch Nhiên là âm hồn cho nên mất đi tư cách lĩnh thường, chỉ còn biết trơ mắt ra nhìn trang bị cực phẩm rơi vào túi của đồng đội khác.
Tâm tình này thật không tốt chút nào!
Chuông cửa vẫn còn đang reo lên. Mạch Nhiên nghiêm mặt, mặt đằng đằng sát khí đứng dậy ra mở cửa.
Mặc kệ là ai, dù là một nhân viên chuyển phát, hôm nay cô cũng phải cầm chuột đánh chết hắn.
Trong lúc Mạch Nhiên còn đang đau lòng vì mất chiếc nhẫn kia, cô mở cửa, chuẩn bị sống chết với cái tên ngoài kia thì một người nhanh chóng lao vào ôm lấy cô.
“Tỷ tỷ!”
A Triết?! Mạch Nhiên chấn kinh, A Triết vốn ở bệnh viện, sao lại xuất hiện trước cửa nhà cô? Là ai đưa nó đến?
Cô ôm A Triết, ngẩng đầu, thấy phía sau, Thẩm Lâm Kỳ thần thái tự nhiên hai tay đút túi quần.
Rốt cuộc thì . . Chuyện gì xảy ra?
~~~~~~
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Ai da, cảm giác một nhà ba người đích … thật tốt thật tốt a! ! !
Nội dung bộ phim đã bước vào phần chính. Tiểu Thất vì muốn giữ ấm cho Đỗ Như Phong mà đã tiêu hao hết năng lượng. Đến khi đoàn cứu hộ tới nơi, bác sĩ xem xét xong liền thông báo Tiểu Thất không thể cứu chữa. Đỗ Như Phong vô cùng đau lòng, lúc ấy hắn ta đã rơi lệ.
Ngay trong lúc hắn đang hối hận, ánh mặt trời bừng lên, chiếu sáng toàn bộ khe núi. Hệ thống vận hành trong cơ thể Tiểu Thất tiếp nhận được năng lượng mặt trời liền bắt đầu hoạt động trở lại, cô chậm rãi mở mắt.
Tất cả mọi người ở đây bị làm cho kinh hoàng. Ông bác sĩ vừa rồi nói Tiểu Thất đã qua đời lúc này mặt ngây ra như phỗng, thiếu chút nữa ngã khuỵu trên mặt đất. Duy nhất chỉ có Đỗ Như Phong, vui mừng đến độ phát khóc, hắn ta ôm chặt lấy Tiểu Thất.
Ôm!
Hành động này không được cài đặt trong chương trình não bộ của Tiểu Thất. Nhất thời cô luống cuống không biết làm thế nào. Chần chừ một lát, cô cũng đưa tay ra ôm lấy Đỗ Như Phong. (giời ơi. Chị chết là cái chắc, không nhớ anh Kỳ nói gì à =)))))))))))
“Sau này, không bao giờ được rời khỏi tầm mắt anh, nghe không?”
Đỗ Như Phong bá đạo ra lệnh, khắc sâu vào trong não bộ Tiểu Thất, cô trịnh trọng gật đầu đáp ứng.
Tình yêu, dường như lúc ấy đã bắt đầu nảy sinh giữa con người và cỗ máy nhân tạo này! Kỳ tích đã xuất hiện. (ôi đoạn này cảm động thế nhờ T__T )
Bất ngờ, ngay lúc ấy, một người đàn ông bí ẩn xuất hiện phía sau bọn họ. Người này tên là Ngải Trạch, chính là một nhà khoa học đến từ tương tai. Sau khi hắn ta phát hiện ra sự lầm lẫn của cỗ máy thời gian làm cho 9527 bị quay về quá khứ, hắn ta đã quay về đây để tìm lại Tiểu Thất.
Ngả Trạch lợi dụng thiết bị mang từ tương lai đến, muốn dùng phương thức điều khiển tự động từ xa để khống chế Tiểu Thất, khiến cô rời khỏi Đỗ Như Phong để tự động quay lại. Nhưng mà, lúc hắn ta chuẩn bị khởi động thiết bị thì Đỗ Như Phong lại lâm vào tình cảnh nguy hiểm. Những thủ hạ dưới trướng của cha hắn vốn là các nguyên lão tận tâm đã lên kế hoạch cướp đi sản nghiệp nhà họ Đỗ, bày ra vụ tai nạn giả hòng muốn hại chết Đỗ Như Phong. Chứng kiến Đỗ Như Phong gặp nguy hiểm, Tiểu Thất bỗng đột nhiên thoát ra khỏi chương trình lập trình sẵn, phi thân ra bảo vệ Đỗ Như Phong.
Ngả Trạch chấn kinh. Hắn biết rõ người máy số hiệu 9527 này không hề giống với những người máy hắn đã từng gặp qua. Thế nhưng rõ ràng hắn dùng chip để chế tạo nên đại não, như vậy làm sao có thể phát sinh tình cảm? Ngả Trạch cảm thấy thật khó tin, đồng thời cảm thấy vô cùng hứng thú với Tiểu Thất. Hắn buông tha Tiểu Thất, không bắt cô về theo kế hoạch nữa mà trái lại, hắn hóa thân thành một thương nhân trẻ tuổi, tiếp cận Đỗ Như Phong và Tiểu Thất, muốn tìm cơ hội nghiên cứu kỹ Tiểu Thất.
Nhưng việc này của Ngả Trạch lại khiến Đỗ Như Phong hiểu lầm giữa hắn và Tiểu Thất có mối quan hệ không bình thường. Trong lòng hắn bắt đầu nảy sinh đố kỵ, từ đó hiểu lầm cũng xảy ra.
Tập phim này phát sóng, khán giả lập tức lên tiếng. Không ít người kêu than rằng đã bị biên kịch ngược. Trên diễn đàn, mọi người đều lo lắng cho Tiểu Thất và Đỗ Như Phong.
“Liệu có xảy ra bi kịch hay không ?”
“Người và robot liệu có thể sống cũng nhau?”
“Biên kịch lại đào một cái hố rồi, trên mặt hố để đám cỏ “hài kịch” lừa bịp chúng ta nhảy vào cái hố bi kịch!”
“Gì vậy?! Tiểu Thất và Đỗ thiếu cuối cùng không đến được với nhau à? Oa oa… tôi không bao giờ tin tưởng tình yêu nữa!”
. . .
Bình luận kéo đến ùn ùn, Mạch Nhiên bắt đầu cảm thấy lo lắng cho tiền đồ bộ phim này.
Vốn là người trong cuộc, cô hiểu rõ nội dung bộ phim hướng tới cái gì. Con người và robot vốn đã định sẵn không thể có kết cục mỹ mãn, cho nên bộ phim này chắc chắn là kết thúc rất bi đát.
Nhưng liệu khán giả có chấp nhận kết thúc như vậy không? Tiền lệ đã có rất nhiều trường hợp như vậy rồi, lúc đầu ra mắt rất được lòng khán giả, nhưng sau đó vì không phải happy ending nên bị khán giả la ó rất nhiều. Mạch Nhiên rất lo Tình Yêu Tới cũng sẽ chịu chung số phận.
Không chỉ có mình Mạch Nhiên lo lắng, mà ngay cả tổ biên kịch cũng đưa ra vấn đề này lúc họp đoàn phim: liệu khán giả có thể chấp nhận được chuyện này không?
Đối mặt với vấn đề nan giải này, Tưởng vân Đạt vẫn kiên trì giữ vững lập trường: “Chúng ta ngay từ đầu đã xác định bộ phim này không đơn giản chỉ là hài kịch, khiến khán giả cười là mục tiêu của chúng ta, thế nhưng phải khiến cho khán giả nhớ kỹ về bộ phim mới thật sự đạt tới yêu cầu cao nhất. Mọi người không nên mất đi lòng tin, nếu như mọi việc xử lý thoả đáng, tất cả thuận theo tự nhiên, thì cho dù là bi kịch, cũng sẽ khiến khán giả cảm thấy đây là bi kịch tràn ngập hạnh phúc.”
(yeah… ta thích Tưởng đại ca rồi ^^)
Mạch Nhiên bội phục Tưởng Vân Đạt. Hắn ta trở thành đạo diễn hàng đầu đúng là có tài năng hơn người. Hắn có cách nhìn nhận riêng đối với tác phẩm của mình, những gì đã định liệu trước sẽ thường không thay đổi. Đây mới đúng là một đạo diễn thành công rất cố chấp.
Dưới sự kiên định của Tưởng Vân Đạt, bộ phim tiếp tục tiến hành theo kế hoạch đã định. Mặc dù trên mạng mọi người đều phản đối bi kịch nhưng lượng rating người xem vẫn không ngừng tăng.
Lúc nội dung bộ phim bước vào hai tập cuối cùng, tình yêu bắt đầu nảy sinh, chương trình cài đặt cho Tiểu Thất lúc đầu đã bị làm rối loạn, liên tục xảy ra sự cố. Cùng lúc đó, Ngả Trạch cũng phát hiện sự khác thường của Tiểu Thất. Vì không muốn Tiểu Thất bị hư hại sẽ mất đi giá trị nghiên cứu, hắn lần này kiên quyết mang Tiểu Thất trở về tương lai.
Thế nhưng Tiểu Thất chống lại sự khống chế của Ngả Trạch, cho nên chip trong đại não bị hư hại. Cuối cùng, Ngả Trạch phải đem toàn bộ sự thật nói cho Đỗ Như Phong biết, hy vọng hắn có thể chủ động buông tha quyền sở hữu Tiểu Thất, để cô trở về tương lai.
Mâu thuẫn giằng xé nội tâm, Đỗ Như Phong quyết định chịu đựng đau khổ buông tha Tiểu Thất. Hắn cố nén tình cảm trong lòng, ra mệnh lệnh với Tiểu Thất: “Tôi không muốn nhìn thấy cô nữa” (hic T___T)
Tiểu Thất lần đầu tiên đau khổ như vậy, Ngả Trạch kiểm tra sóng điện trong cơ thể cô, phát hiện ra lúc này cô giống như con người đang khóc. Việc này khiến cho hắn vô cùng khiếp sợ, từ lúc chào đời tới nay lần đầu tiên hắn cảm động như vậy với một robot.
Cuối cùng, hắn quyết định trì hoãn việc nghiên cứu Tiểu Thất, để cô và Đỗ Như Phong gặp mặt lần cuối. Trong lúc hai người bọn họ đang ôm nhau hồi tưởng lại những kỷ niệm xưa, Ngả Trạch xuất hiện, mang Tiểu Thất nhập vào dòng từ trường.
Tình yêu tới, rồi lại đi, chỉ còn lại trong nỗi nhớ…
Cho dù là thời đại nào, duyên phận cuối cùng cũng có thể vượt qua thời gian, làm nên kỳ tích của tình yêu. Mặc dù từ nay về sau vĩnh viễn không được gặp lại nhau, thế nhưng chí ít bọn họ đều biết rằng, trong lòng người kia đều mang ký ức có hình bóng của đối phương, tiếp tục sống thật tốt…
Như vậy, là đủ….
(oa oa… ta bắt đầu thấy bấn loạn….)
Tập cuối của bộ phim lên sóng, lượng rating tăng chóng mặt. Cho dù kết cục không mỹ mãn này khiến khán giả có phần tiếc nuối nhưng trong lòng lại có cảm giác không diễn tả được.
Có người bình luận, đây là kết cục không hoàn mỹ, giống như là tượng Venus cụt tay, nhưng lại khiến cho người ta cảm thấy vẻ đẹp chấn động lòng người.
Cũng có người nói, bộ phim này hoàn toàn không giống với nhưng bộ phim thần tượng trước. Nó vượt qua cả định nghĩa phim thần tượng bình thường, đạt tới đỉnh cao của tinh thần yêu thương. Diễn xuất của nam nữ diễn viên càng khiến cho bộ phim truyền đạt ý nghĩa thêm mạnh mẽ. Bộ phim hoàn toàn có khả năng trở thành một hiện tượng trong lịch sử phim thần tượng trong nước.
Còn có người nói, lần đầu tiên nếm thử mùi vị bi kịch, hóa ra cũng không đến nỗi có gì khó chấp nhận, lời thoại cuối cùng kia, tôi tin tưởng một ngày nào đó, kỳ tích sẽ để cho bọn họ lần thứ hai gặp lại.
. . .
Những lời khen ngợi này đã xua tan đi lo lắng của mọi người về kết thúc bi kịch của bộ phim. Toàn bộ đoàn làm phim đều chìm ngập trong bầu không khi vui mừng. Phía nhà sản xuất bắt đầu mở tiệc mừng công.
Mạch Nhiên cuối cùng cũng không còn bận rộn. Linda thông cảm với khổ cực của Mạch Nhiên thời gian qua, liền xin cho cô hai ngày nghỉ.
Mạch Nhiên mừng rỡ như điên. Về nhà suốt đêm chơi game, đi đánh phó bản. Cô chơi suốt mấy giờ, từ ải thứ nhất đến ải thứ hai, lại từ ải hai đến ải ba, thật vất vả mới gặp được BOSS, nhìn BOSS từng chút từng chút một hết dần máu.
Bỗng nhiên, chuông cửa reo lên !
Lúc đó Mạch Nhiên phẫn nộ, ai mà sát phong cảnh như vậy, đúng thời điểm mấu chốt lại đến, đánh chết Mạch Nhiên cũng không ra mở cửa.
Cô có tai như điếc, tiếp tục đối phó BOSS, mắt thấy máu của BOSS từ 100% đến 8%, rồi lại lên 50%, xuống 20%. . .
Chuông cửa vẫn còn không ngừng kêu, một lát sau, chuông điện thoại bàn cũng reo, rồi lại đến điện thoại di động…
Mạch Nhiên trong lòng phiền muộn, không cẩn thận một chút, cô đã không thoát được sự công kích của BOSS, và chết!
Các đồng đội còn lại chiến đấu, một lát sau, BOSS cũng chết, làm rơi ra một chiếc nhẫn cực phẩm. Mạch Nhiên là âm hồn cho nên mất đi tư cách lĩnh thường, chỉ còn biết trơ mắt ra nhìn trang bị cực phẩm rơi vào túi của đồng đội khác.
Tâm tình này thật không tốt chút nào!
Chuông cửa vẫn còn đang reo lên. Mạch Nhiên nghiêm mặt, mặt đằng đằng sát khí đứng dậy ra mở cửa.
Mặc kệ là ai, dù là một nhân viên chuyển phát, hôm nay cô cũng phải cầm chuột đánh chết hắn.
Trong lúc Mạch Nhiên còn đang đau lòng vì mất chiếc nhẫn kia, cô mở cửa, chuẩn bị sống chết với cái tên ngoài kia thì một người nhanh chóng lao vào ôm lấy cô.
“Tỷ tỷ!”
A Triết?! Mạch Nhiên chấn kinh, A Triết vốn ở bệnh viện, sao lại xuất hiện trước cửa nhà cô? Là ai đưa nó đến?
Cô ôm A Triết, ngẩng đầu, thấy phía sau, Thẩm Lâm Kỳ thần thái tự nhiên hai tay đút túi quần.
Rốt cuộc thì . . Chuyện gì xảy ra?
~~~~~~
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Ai da, cảm giác một nhà ba người đích … thật tốt thật tốt a! ! !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.