Độc Gia Chuyên Sủng

Chương 153: Mất tích. Trao đổi

L linh

16/07/2017

Đã muốn có thói quen theo đồng hồ sinh học, buổi sáng bảy giờ, Quý Tiêu Dương liền đúng giờ mở mắt, một trận đau đớn nháy mắt tập kích trong óc. Quý Tiêu Dương nhịn không được khẽ rên ra tiếng, mày rậm nhíu chặt! Trí nhớ về buổi tối hôm qua như thủy triều dũng mãnh tràn vào trong óc, ước chừng qua hai phút đau đớn khó chịu kia mới dần dần tốt lên, hoặc có thể nói là chậm rãi thích ứng đau đớn kia.

Quý Tiêu Dương cẩn thận di chuyển thân thể mình, xuống giường, bước đi vẫn có chút loạng choạng, cảm giác dạ dày một trận quay cuồng khó chịu! Đi vào phòng tắm, dùng nước rửa mặt, nhìn chính mình trong gương, vẻ mặt suy sút, ngay cả râu cũng mọc ra……

Đêm qua uống quá nhiều rồi! Ngay cả thân thể đều đang kháng nghị! Quý Tiêu Dương lắc lắc đầu để cho đầu mình tận lực tỉnh táo. Sau đó đóng cửa phòng tắm. Trong lòng thản nhiên nghĩ: Tắm nước ấm, hẳn là sẽ tốt hơn một chút!

Quý Tiêu Dương xuống giường không đến một phút đồng hồ, Quý Thần Quang liền tỉnh, ánh mắt dừng ở phía phòng tắm đang có tiếng nước vang lên. Anh hai đang tắm rửa, dạ dày của anh ấy hẳn là rất khó chịu! Trong lòng nghĩ như vậy, Quý Thần Quang liền nhanh chóng lấy ra di động, gọi cho lễ tân, gọi bảo họ đem hai bát cháo thanh đạm cùng bữa sang, còn có canh giải rượu lên.

Ước chừng ba phút sau, chuông cửa liền vang lên. Quý Thần Quang xuống giường đi mở cửa. Người phục vụ đem bữa sáng tới cười khẽ gật đầu với Quý Thần Quang, sau đó đặt bữa sáng lên trên bàn rồi rời khỏi phòng.

Quý Thần Quang nhìn bữa sáng trên bàn, đột nhiên nhớ tới Nam Cung Kỳ. Không biết anh ấy thế nào rồi! Nghĩ, liền đứng lên đi tới phòng bên cạnh, ấn chuông cửa, qua hồi lâu cửa mới được mở ra. Nam Cung Kỳ mang vẻ mặt buồn ngủ mông lung……

“Kỳ, mau chóng đánh răng rửa mặt đi, em gọi bữa sáng rồi, nhanh tới ăn làm ấm dạ dày!” Quý Thần Quang vừa nói vừa kéo Nam Cung Kỳ vào trong phòng tắm. “Kỳ, nhanh lên! Em ở phòng bên cạnh chờ anh!”

Nam Cung Kỳ vươn tay vỗ vỗ đầu mình, làm cho mình thanh tỉnh một chút. Sau khi sửng sốt một lúc lâu mới trả lời một câu “Anh biết rồi!” Uống cạn một chén rượu mạnh, ngay cả phản ứng đều chậm nửa nhịp. Nam Cung Kỳ dùng nước lạnh vỗ lên mặt, lăng lăng nghĩ……

Quý Thần Quang thấy Nam Cung Kỳ trả lời mình, liền cười rồi bỏ lại một câu “Nhớ rõ, phải nhanh lên!” Sau đó vội vàng quay về phòng.

Vừa mới vào phòng liền thấy Quý Tiêu Dương mặc áo tắm, đang ngồi trước bàn ăn cháo. Nghe thấy phía sau truyền đến tiếng bước chân, bưng bát cháo quay đầu lại “Thần Thần, Kỳ không có việc gì đi?”

“Không có chuyện gì, anh ấy đang rửa mặt, lập tức có thể qua đây! Anh hai, anh ăn trước đi, em đi đánh răng rửa mặt!” Quý Thần Quang nói một câu liền đi vào phòng tắm!

Ba người ăn sáng xong liền trở về biệt thự. Thời điểm rời đi Quý Tiêu Dương còn dặn dò lễ tân kêu hai người đi lên hầu hạ Duy tổng!

Trong thư phòng.

Quý Tiêu Dương ôm Quý Thần Quang ngồi trên sô pha, Nam Cung Kỳ ngồi bên cạnh bọn họ.

“Thần Thần, tối qua không phải là em phát hiện ra cái gì chứ?” Quý Tiêu Dương cúi đầu hỏi Quý Thần Quang trong lòng. Tuy là câu hỏi nhưng ngữ khí lại là khẳng định!

Quý Thần Quang ở trong lòng Quý Tiêu Dương cọ cọ, làm cho mình ngồi càng thêm thoải mái một chút. Sau đó mới gật gật đầu nói “Ân, em cảm giác Duy tổng này, trong lòng có quỷ! Anh hai, chính là tối hôm qua, thời điểm ăn cơm, lúc các anh đều đứng lên chỉ có một mình em ngồi, em nhìn thấy mặt Duy tổng thì có vẻ là say nhưng đáy mắt lại lóe ra một tia tỉnh táo. Còn có, thời điểm anh ta nói chuyện, chung quy em cảm thấy anh ta, quá ngoan ngoãn……”

Nghe Quý Thần Quang nói, Quý Tiêu Dương cùng Nam Cung Kỳ đều trầm mặc.

“Tiêu Dương, muốn hay không xem xét lại thời gian, để cho hợp đồng này chậm lại một chút?” Trầm mặc một lúc lâu, Nam Cung Kỳ nhìn Quý Tiêu Dương hỏi một câu.

Quý Tiêu Dương trầm tư, không đáp lại. Theo thường lệ mà nói, đây không có khả năng sẽ có âm mưu gì bên trong. Nếu thật sự có âm mưu, không riêng sự nghiệp của hắn bị ảnh hưởng, mà ngay cả sự nghiệp của Duy tổng cũng theo đó mà sập. Loại chuyện này, cơ hồ là đồng quy vu tận (cùng chết), không có khả năng phát sinh ở thời điểm này……

Căn bản là không có lý do để loại chuyện này xảy ra! Quý Tiêu Dương nghĩ không ra, nếu Duy tổng thực sự tồn tại tâm tư gì, thì anh ta sẽ là dạng người thế nào chứ?……



Lo lắng nửa ngày, Quý Tiêu Dương mới có chút đăm chiêu nói một câu “Trước quan sát anh ta thật kỹ rồi nói!”

Đang lúc Nam Cung Kỳ chuẩn bị nói chuyện thì di động của Quý Tiêu Dương vang lên.

“Mạc Dương!” Quý Tiêu Dương lấy di động ra, ấn nút nghe! Không rõ lắm vì sao Mạc Dương lại gọi điện tới vào lúc này…… Tim đập đột nhiên nhanh hơn, có một cỗ bất an khó hiểu nhanh chóng lan tràn……

Cơ hồ là cùng lúc, sắc mặt Nam Cung Kỳ đột nhiên có chút quái dị! Cảm giác bất an thật mạnh…… Này đến tột cùng là xảy ra chuyện gì? Nam Cung Kỳ mê mang nhìn về phía Quý Tiêu Dương.

Thời điểm này, ở một đầu khác của điện thoại, Mạc Dương cũng vội vội vàng vàng đáp một câu “Tiêu Dương, Tiểu Cửu, mất tích rồi……”

“Cái gì?” Quý Tiêu Dương cơ hồ là theo bản năng liền nhìn về phía Nam Cung Kỳ……

“Không phải cậu bảo tôi tra chuyện của Tiểu Cửu sao? Tôi phân phó hai người âm thầm bảo vệ Tiểu Cửu, nhưng là sang hôm nay, đột nhiên mất đi liên hệ cùng tồn tại của Tiểu Cửu. Giống như là người đã bốc hơi vậy……”

“Này, không có khả năng……” Nam Cung Kỳ bỗng nhiên đứng bật dậy. Tay run rẩy lấy điện thoại trong túi quần ra. Lại bởi vì kinh hoảng trong lòng mà liên tiếp trượt tay, mãi mới lấy được di động ra thì bàn tay đã lạnh cóng, sau đó gọi cho Nam Cung Cửu.

Ngắn ngủn một giây qua đi, trong di động vang lên thanh âm máy móc: Số điện thoại ngài gọi không tồn tại…… Số điện thoại ngài gọi không tồn tại…… Số điện thoại ngài gọi không tồn tại……

Trong căn phòng im lặng vang lên một thanh âm thanh thúy, điện thoại trong tay Nam Cung Kỳ rơi xuống đất……

“Kỳ, anh hãy bình tĩnh một chút!” Quý Thần Quang nhanh chóng đứng lên đỡ thân thể lung lay sắp đổ của Nam Cung Kỳ.

Quý Tiêu Dương nhìn tình huống của Kỳ, cũng vội vàng nói một câu ‘đợi lát nữa lại nói’ với Mạc Dương. Sau đó liền ngắt điện thoại. Đứng trước mặt Nam Cung Kỳ. “Kỳ, cậu phải ổn định cảm xúc, đừng nghĩ chuyện tình theo chiều hướng xấu!”

Nam Cung Kỳ khẽ cúi đầu làm cho người ta không thấy rõ biểu tình……

Nhưng là, Quý Thần Quang cùng Quý Tiêu Dương cảm giác được thân thể Nam Cung Kỳ căng cứng lại, cảm giác được một loại mù mịt mỏng manh yếu ớt……

……

Hai phút đồng hồ sau, di động Quý Tiêu Dương lại vang lên, lần này là Duy tổng. Quý Tiêu Dương nhìn một chút liền ấn nút nghe, “Duy tổng, anh có khỏe không?”

Lẽ phép hỏi một câu, lại làm cho Duy tổng ở một đầu khác không tiếng động nở nụ cười. “Tôi không sao, Quý tổng hôm nay có thời gian không? Chúng ta bàn chuyện hợp đồng được chứ?”

Quý Tiêu Dương trầm mặc một lát, “Được, tôi lập tức đến công ty!” Sau đó hàn huyên mấy câu với Duy tổng liền ngắt điện thoại.

Quý Tiêu Dương đưa điện thoại di động bỏ vào trong túi quần, nguyên bản còn muốn nói với Nam Cung Kỳ bảo cậu ấy ở nhà nghĩ ngơi một chút, không nghĩ tới Nam Cung Kỳ lại mở miệng trước “Tôi đi lấy tư liệu liên quan!” Nói xong liền đi về phía bàn làm việc.



Quý Thần Quang lúng túng nhìn bóng dáng Nam Cung Kỳ, có chút lo lắng cùng Quý Tiêu Dương liếc nhìn nhau. Không biết nên làm cái gì bây giờ……

Thời điểm nay, Nam Cung Kỳ lại ngẩng đầu, nở một nụ cười thản nhiên với Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang, tươi cười có chút tái nhợt! “Tôi tin tưởng Tiểu Cửu! Cậu ấy cũng đáp ứng tôi rồi!” Nhớ kỹ, tôi ở chỗ này chờ cậu! Cậu đã đáp ứng rồi…… Nam Cung Kỳ yên lặng nhớ kỹ, trong lòng lại là một mảnh thê lương, giống như một khúc gỗ trôi trên mặt biển, hoàn toàn không tìm thấy cảm giác an toàn!

“Đúng, Kỳ, chúng ta phải tin tưởng Tiểu Cửu! Cậu ấy rất mạnh!” Quý Thần Quang cười nói.

Quý Tiêu Dương đứng ở một bên, không nói gì chỉ yên lặng nhìn Nam Cung Kỳ, cho thấy sự tín niệm cùng kiên định của mình!

“Đi thôi, tư liệu đã chuẩn bị tốt rồi!” Nam Cung Kỳ cầm một đống tài liệu trong tay, nói với Quý Tiêu Dương. Hy vọng làm việc bận rộn có thể làm cho anh tạm thời quên đi sự bất an này…… Tận lực đừng cho mình suy nghĩ lung tung, ngờ vực vô căn cứ!

“Được!” Quý Tiêu Dương gật gật đầu, nắm tay Quý Thần Quang, ba người ra khỏi nhà, lên xe chạy tới công ty! Vào công ty, thư kí Tam Hào nói Duy tổng đã đợi ở trong phòng họp!

“Đã để anh phải đợi lâu!” Quý Tiêu Dương vào phòng họp, cười xin lỗi với Duy tổng.

“Ha ha, không có việc gì, Quý tổng còn khách khí với tôi làm gì! Tôi cũng vừa mới đến thôi!” Duy tổng cười sang sảng, vươn tay vỗ vỗ bả vai Quý Tiêu Dương! Có vẻ phá lệ sảng khoái! “Nào, Quý tổng, cậu xem xem có vừa lòng với hợp đồng này của tôi không?” Duy tổng vừa nói vừa từ thư kí bên cạnh lấy ra một phần tài liệu, đưa tới trước mặt Quý Tiêu Dương.

Quý Tiêu Dương cầm trong tay nhìn nhìn. Nói thật, hắn rất là vừa lòng. Chính là lời nói của Thần Thần sáng hôm nay, trong lòng hắn có điểm chần chờ! Trong lòng hơn một phần cẩn thận!

“Quý tổng, theo đánh giá của tôi, ba năm sau lợi nhuận của chúng ta có thể gấp mấy lần!” Duy tổng bưng trà, nhẹ nhấp một ngụm, bình tĩnh nói.

“Ân, nếu hết thảy đều chiếu theo tài liệu này mà tiến hành thì quả thật có thể đạt được giá trị lợi nhuận như anh nói. Nhưng là……” Quý Tiêu Dương vừa nói, vừa bất động thanh sắc chú ý biểu tình của Duy tổng, “Có mấy nhân tố ngoài ý muốn, anh cũng không lo lắng sao?”

(): không chút dấu vết, thản nhiên, bình tĩnh

Duy tổng vừa nghe Quý Tiêu Dương nói, đặt chén trà lên mặt bàn, cười ngạo nghễ, “Quý tổng, mấy nhân tố ngoài ý muốn kia, tôi đã tính qua rồi, hoàn toàn không cần để ý!”

“Duy tổng, tục ngữ nói, cẩn thận sử đắc vạn năm thuyền. Huống chi, đầu tư của chúng ta lần này cũng không phải một con số nhỏ!” Quý Tiêu Dương đặt tài liệu lên bàn, hai tay giao trước ngực, thản nhiên nói.

(): sử dụng cẩn thận thì thuyền dùng được vạn năm

“Lời này của Quý tổng rất đúng.” Duy tổng nói xong, liền nhìn về phía thư kí bên cạnh. “Đưa tư liệu cho Quý tổng!”

Thư kí nhẹ gật đầu, từ trong cặp tài liệu màu đen lấy ra một chồng tư liệu đưa tới trước mặt Quý Tiêu Dương, “Quý tổng, đây là một vài nhân tố ngoài ý muốn đã được dự toán!”

Quý Tiêu Dương cười khẽ nhận lấy tư liệu, cầm trong tay cẩn thận xem. Ước chừng năm phút đồng hồ sau, mới đưa tư liệu cho Nam Cung Kỳ, trên mặt là thần sắc nghiêm túc, “Duy tổng, tính toán của anh với tính toán của tôi có chút khác biệt! Tôi tính ra là trong một nhân tố ngoài ý muốn, đủ để sự đầu tư của chúng ta xuất hiện ba phần phiêu lưu nguy hiểm!” Quý Tiêu Dương vừa nói vừa lấy một phần tư liệu bọn họ đã tính toán trong tay Nam Cung Kỳ đưa cho Duy tổng.

Duy tổng vừa nghe Quý Tiêu Dương nói, sắc mặt mang ý cười nháy mắt trở nên nghiêm túc, vươn tay tiếp nhận tư liệu, cẩn thận xem xét.

Quý Thần Quang vẫn lẳng lặng ngồi bên người Quý Tiêu Dương, không dấu vết cảm nhận sự dao động cảm xúc của Duy tổng…… Cậu rõ ràng cảm giác được đáy mắt Duy tổng kia là lửa nóng mịt mờ…… Còn có vừa rồi còn hiện lên phẫn nộ mỏng manh!…… Lòng bàn tay Quý Thần Quang có chút mồ hôi. Bởi vì cậu cảm giác được, Duy tổng này giống như đối với anh hai cậu, còn có tâm tư khác……

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Độc Gia Chuyên Sủng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook