Chương 168: Thất bại
L linh
16/07/2017
Hai tay Quý Thần Quang ôm chặt lấy cổ Quý Tiêu Dương, đầu gắt gao kề sát trước ngực hắn, thân thể ở trong lòng hắn run rẩy. Vừa rồi khi hôn môi, Quý Tiêu Dương cảm giác được môi Thần Thần lạnh lẽo, trong lòng nhói
đau, càng thêm ôm chặt lấy Quý Thần Quang. Dùng mặt mình nhẹ nhàng cọ cọ lên hai má lạnh như băng của Quý Thần Quang, khẽ hôn lên khuôn mặt cậu. Dùng ôn nhu không chút tiếng động an ủi Quý Thần Quang đang sợ hãi!
“Đừng sợ, có anh đây!” Môi hai người kề sát, Quý Tiêu Dương nhẹ nhàng
nói ra năm chữ.
Quý Thần Quang ngẩng đầu, trong đôi mắt sáng ngời phiếm hơi nước, làm cho đồng tử của cậu thoạt nhìn tựa hồ càng thêm trở nên rối đen, mang theo một loại sáng trong suốt! Cậu nhìn Quý Tiêu Dương, khẽ chớp hai mắt của mình, sau đó, nhếch môi trưng ra một nụ cười thản nhiên! Giống như là đang nói cho Quý Tiêu Dương biết, tin tưởng anh, cho nên, em không sợ!
Quý Tiêu Dương nở nụ cười, vươn tay xoa đầu Quý Thần Quang. Thần Thần, thực dũng cảm! Sau đó, nhẹ tay khẽ đưa đầu cậu dựa vào ngực mình! Dùng đôi con ngươi đen láy cảnh giác nhìn bốn phía!
Chỉ nghe thấy bên ngoài thỉnh thoảng lại vang lên thanh âm của những viên đạn phá tan sự yên tĩnh, hoặc là thanh âm trong trẻo của ám khí, nhưng lại không có chút tiếng rên rỉ đau đớn nào xuất hiện! Quý Tiêu Dương nắm thật chặt tay Quý Thần Quang, trong lòng hơi kinh ngạc: Chẳng lẽ, hai bên đều đánh ngang tay nhau, không có ai bị thương?
Ngay tại lúc Quý Tiêu Dương trầm tư, lão đại của Mười Hai Tinh đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn “Boss, bọn họ rời đi rồi!” Theo thanh âm nói chuyện của hắn, vết thương trên vai cũng chậm rãi chảy máu, trong không khí lập tức tràn ngập mùi máu tươi!
“Ân. Trước tiên đi băng bó đơn giản vết thương đi đã, tôi gọi điện thoại kêu Tôn Hàn đến!” Quý Tiêu dương ôm Quý Thần Quang lên, vươn tay vỗ vỗ bả vai lão đại của Mười Hai Tinh! Sau đó đi về phía phòng khách.
“Sao biết được tình huống của bọn họ?” Quý Tiêu Dương ngồi lên sô pha, ôm Quý Thần Quang trong lòng, ánh mắt nhìn quét qua mấy người Sát Hổ. Chỉ có lão đại của Mười Hai Tinh là bị thương ở bả vãi, còn lại thì chỉ bị một chút xước xát, trầy da, không có gì trở ngại! Đối với kết quả này, hắn vẫn khá là hài lòng!
“Tôi làm một người bị thương!” Lão đại của Mười Hai Tinh một bên băng bó vết thương, một bên thản nhiên nói. Vết thương này chính là do đối phương lưu lại. Bất quá vết thương của đối phương hẳn là nghiêm trọng hơn một chút!
“Châm của tôi làm một người bị thương!” Ngữ khí của Sát Hổ vẫn lạnh lùng như trước!
Đáy mắt Tinh Tam hơi có chút chần chờ, trầm mặc một lát mới mở miệng “Ám khí của tôi hình như cũng làm một người bị thương! Người nọ tựa hồ trước đó đã bị thương rồi, tôi nhìn thấy vết máu!”
“Tôi không thương tổn đến người nào!” Tinh Tứ thản nhiên nói một câu. Nhiệm vụ của hắn là tìm ra vị trí ẩn nấp của đối phương, sau đó chỉ điểm!
“Tôi đã biết, mấy người đều nghỉ ngơi một chút. Lập tức sẽ lại có người tới đây!” Quý Tiêu Dương nghe họ báo cáo, đáy mắt lộ ra suy nghĩ sâu xa. Hắn nhớ rõ, giới sát thủ có một quy định. Phàm là đã tiếp nhận nhiệm vụ, đều phải hoàn thành nó! Bởi vậy, khẳng định bọn họ lại xuất hiện! Chính là không biết khi nào thì đến! Xem ra còn phải cảnh giác gấp bội!
“Anh hai” Quý Thần Quang ở một bên im lặng hồi lâu, từ trong lòng Quý Tiêu Dương ngẩng đầu lên, vươn tay nhẹ nhàng kéo kéo ống tay áo hắn. Trong thanh âm vẫn như cũ mang theo sự sợ hãi khủng hoảng! Đã xong rồi sao?…… Hiện tại trong đầu cậu hoàn toàn trống rỗng, bên tai vẫn còn ong ong những tiếng súng vừa rồi……
Bị Quý Thần Quang nhẹ nhàng kéo, Quý Tiêu Dương lấy lại tinh thần, cúi đầu nhìn Thần Thần trong lòng! “Ngoan, không có việc gì. Hiện tại đều đã xong rồi. Nếu Thần Thần mệt thì nghỉ ngơi một lúc đi, chờ lúc tỉnh lại là có thể ăn cơm rồi!” Thần Thần đang thật sự sợ hãi. Nhưng việc này, trong mấy ngày tới hẳn là vẫn sẽ tiếp diễn. Đến lúc đó……
Đôi lông mi thật dài còn vương bọt nước trong suốt của Quý Thần Quang nhẹ nhàng chớp chớp, yên lặng nhìn Quý Tiêu Dương. Cậu nhu thuận nghe lời anh hai nói, một lần nữa nằm vào trong lòng Quý Tiêu Dương, khẽ nhắm mắt lại, tựa hồ như thật sự tiến vào mộng đẹp!
“Tinh Nhị, Tinh Ngũ, Tinh Lục, khi nào thì đến?” Im lặng một lúc, Quý Tiêu Dương nhìn lão đại của Mười Hai Tinh ở bên cạnh, thản nhiên hỏi một câu. Nếu có lần nữa, hắn không thể lại làm cho Thần Thần lo lắng sợ hãi! Nhìn bộ dáng tái nhợt của cậu, trong lòng hắn đau nhói!
“Hẳn là không lâu nữa sẽ đến đây! Bọn họ đang gấp gáp trở về!” Bởi vì vừa rồi bị thương chảy máu nên sắc mặt lão đại của Mười Hai Tinh lúc này có chút tái nhợt. Bất quá, nghe thanh âm vẫn là trung khí mười phần như trước!
‘Leng keng’, tiếng chuông cửa vang lên trong phòng khách, Quý Tiêu Dương cho một ánh mắt nhìn về phía Tinh Tứ. Tinh Tứ hiểu được ý của Quý Tiêu Dương, đứng lên, nhanh chóng mở cửa lớn ra. Tôn Hàn cầm theo hòm thuốc vội vàng chạy vào. “Boss!”
“Trước tiên xem vết thương của lão đại thế nào!” Quý Tiêu Dương thúc giục Tôn Hàn!
Tôn Hàn nghe xong, lập tức đi tới trước mặt lão đại của Mười Hai Tinh, mở ra hòm thuốc, bắt đầu chữa trị vết thương. Động tác tao nhã, lưu loát như nước chảy mây trôi làm cho người ta nhìn mà cảm thấy cảnh đẹp ý vui!
Tôn Hàn đến không được một phút đồng hồ thì Nam Cung Kỳ cùng với Tinh Nhị, Tinh Ngũ và Tinh Lục vội vàng đi vào phòng khách của biệt thự.
“Tiêu Dương, Thần Quang, hai người không có việc gì chứ?” Trong tay Nam Cung Kỳ còn cầm theo hai túi nguyện liệu nấu ăn rất to, ánh mắt lo lắng dừng trên người Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang. Khi xe vừa mới xuống núi, chợt nghe Tinh Nhị nói biệt thự bị tập kích, tim anh như sắp nhảy ra khỏi ***g ngực!
“Không có việc gì. Kỳ, đừng lo lắng. Nhưng thật ra Thần Thần vẫn luôn chờ cậu về nấu ăn đó, em ấy đã sớm đói bụng rồi.” Quý Tiêu Dương nhìn Nam Cung Kỳ, cười nhẹ, còn có tâm tình trêu chọc một câu.
Nam Cung Kỳ nghe Quý Tiêu Dương thoải mái nói chuyện, tâm tình cũng bình ổn lại, ánh mắt dừng trên người Quý Thần Quang “Thần Thần đang ngủ sao?”
“Ừm. Em ấy mệt nên tôi bảo em ấy ngủ một lát, nói đợi lát nữa tỉnh là có thể ăn cơm. Cho nên, Kỳ à, hiện tại cậu phải nhanh chóng đi vào phòng bếp đi!”
“Này không thành vấn đề. Tôi rất sẵn lòng!” Nam Cung Kỳ nói xong, liền xách theo hai túi nguyên liệu nấu ăn to đi vào phòng bếp!
Quý Tiêu Dương nhìn theo bóng dáng Nam Cung Kỳ, trong lòng có chút chần chờ. Có nên nói cho Kỳ biết hắn vừa mới nhận được điện thoại của Cửu cùng với những bí ẩn của Cửu hay không đây?……
……
Đợt ám sát bên Quý Tiêu Dương vừa chấm dứt không lâu, bên Kỷ Nguyên cũng kết thúc. Mọi người vội vàng chạy tới, đưa nam tử áo trắng bị trọng thương vào phòng phẫu thuật trong bệnh viện tư gia. Về phần Kỷ Nguyên nhưng thật ra lại an toàn, hoàn hảo không bị gì, chỉ là vì tiếp xúc với ánh nắng mặt trời mà làn dã đã xuất hiện chút tơ máu……
Lão quản gia lập tức phân phó bác sĩ riêng của Kỷ Nguyên bôi thuốc cầm máu cho Kỷ Nguyên! Còn mình thì ở một bên thu dọn sạch sẽ căn phòng hỗn loạn, nhanh chóng gọi người chuẩn bị lại cửa sổ thủy tinh và một tấm rèm cùng với những đồ đã bị hỏng! Làm xong hết thảy mọi thứ, lão quản gia lại vội vàng đi tới phòng bếp, lấy thuốc đã sắc xong bưng đến trước mặt Kỷ Nguyên. “Tiểu Nguyên, mau uống hết thuốc đi!” Trong thanh âm luôn luôn hòa ái hơn một chút nghiêm khắc!
Kỷ Nguyên trầm mặc uống hết thuốc. Ánh mắt có chút trống rỗng nhìn chằm chằm mặt đất, giống như vẫn chưa phục hồi lại tinh thần sau sự việc nguy hiểm vừa rồi.
Lão quản gia lẳng lặng nhìn biểu tình của Kỷ Nguyên, chờ bác sĩ bôi thuốc cho Kỷ Nguyên xong, liền phất phất tay với người đó. Căn phòng lớn lập tức trở nên im lặng trầm mặc! Hồi lâu sau, lão quản gia thở dài nói một câu “Tiểu Nguyên, còn vẫn chưa suy nghĩ kỹ sao?”
“Còn chưa có suy nghĩ kỹ!” Kỷ Nguyên nhìn tay được bôi thuốc mỡ, thản nhiên nói một câu, thanh âm nghe qua, có một loại xấp xỉ như là tuyệt vọng cùng lãnh khốc ở bên trong.
“Lão gia đều đã muốn gọi điện đến đây rồi. Ta nghĩ, ta không nói, con cũng có thể hiểu được. Ngài ấy đã nói…… Nếu con còn tiếp tục tự để bản thân mình gặp nguy hiểm, lão gia sẽ tự mình đến nước C!”
“Lâm bá, chẳng lẽ có hắn ta ở trước mặt, con sẽ không gặp nguy hiểm sao?” Khóe miệng Kỷ Nguyên kéo ra thành một nụ cười trào phúng rất nhạt.
“Tiểu Nguyên……” Trong đôi mắt đục ngầu của lão quản gia hiện lên một tia tức giận! Thanh âm nói chuyện cũng lớn hơn vài phần!
“Ha ha……” Kỷ Nguyên cười lạnh nhạt, tiếng cười nhẹ nhàng quanh quẩn trong phòng. Có thể dễ dàng nghe ra trong tiếng cười ấy, là sự thê lương nhàn nhạt……
“Lão gia đối với sự phóng túng của cậu đã nhượng bộ rất lớn rồi, ta hy vọng cậu tự biết lo cho thân mình đi!” Qua hồi lâu, yên lặng nhìn thoáng qua Kỷ Nguyên, lão quản gia phất tay áo, bỏ lại một câu, xoay người rời đi!
Lão quản gia đi rồi, hồi lâu sau, Kỷ Nguyên vẫn như trước thản nhiên cười. Bất quá, nụ cười càng ngày càng cứng ngắc……
Không chết không ngừng!
Thời gian lẳng lặng trôi qua. Thật lâu sau, môi Kỷ Nguyên mới khẽ mở, nhẹ nhàng phun ra bốn chữ, đáy mắt hơn một chút điên cuồng! Dù sao, hiện tại đã muốn sống không bằng chết rồi, cả thể xác lẫn tinh thần đều đã sớm mỏi mệt……
……
“Chủ nhân, nhiệm vụ thất bại!”
“Hai người các ngươi cư nhiên đều bị trọng thương! Quý Tiêu Dương này quả nhiên là làm cho người ta cảm thấy bất ngờ!”
“……”
“Hai người các ngươi tự đi lĩnh phạt đi, trước tiên rút bỏ kim bài!”
“Dạ!”
……
“Nhiệm vụ thất bại, ngươi chuẩn bị làm thế nào?”
“Như cũ! Kêu kim bài chuẩn bị, gọi thêm hai ngân bài nữa!”
“Kỷ Nguyên bên kia?……”
“Trước không cần tìm hắn!”
“Á Cửu…… Lại chạy thoát!”
……
……
“Một đám phế vật! Tiếp tục tìm cho ta!”
……
“Thần Thần, tỉnh dậy thôi nào. Kỳ đã chuẩn bị bữa tối xong rồi!” Quý Tiêu Dương nhẹ nhàng lay Quý Thần Quang đang ngủ say trong lòng mình.
Quý Thần Quang mơ mơ màng màng mở to mắt “Kỳ đã trở lại rồi ạ?”
“Ân. Cậu ấy đã làm xong bữa tối rồi. Đang chờ em dậy đó!” Quý Tiêu Dương cười khẽ nói, vươn tay nhéo nhéo cái mũi của Quý Thần Quang!
“Nga, được, em biết rồi!” Sửng sốt nửa giây, Quý Thần Quang mới đáp lại. Đứng lên, đi vào phòng tắm bên cạnh phòng bếp.
Quý Tiêu Dương nhìn thoáng qua Quý Thần Quang đang lắc lắc lư lư bước đi, nhìn không được xì một tiếng bật cười. Thần Thần thật là có chút giống như con vịt bầu vậy!
“Đi thôi, cùng nhau ăn cơm!” Chờ Quý Thần Quang đi vào phòng tắm, Quý Tiêu Dương đứng lên, nói với mấy người bên cạnh.
Mọi người nghe xong, hơi hơi sửng sốt một chút. Tựa hồ còn không có phản ứng lại được!
“Thất thần làm cái gì, buổi tối hẳn là có thể có hành động. Phải mau chóng hồi phục sức lực chứ!” Quý Tiêu Dương vừa nói vừa vươn tay, vỗ một cái lên bả vai lão đại của Mười Hai Tinh. “Đi nào, các anh em!”
Quý Tiêu Dương đều đã nói như vậy, đoàn người tuy có chút chần chờ, nhưng cũng chậm rãi có động tác, đuổi kịp bước chân của hắn, đi vào nhà ăn!
Quý Thần Quang ngẩng đầu, trong đôi mắt sáng ngời phiếm hơi nước, làm cho đồng tử của cậu thoạt nhìn tựa hồ càng thêm trở nên rối đen, mang theo một loại sáng trong suốt! Cậu nhìn Quý Tiêu Dương, khẽ chớp hai mắt của mình, sau đó, nhếch môi trưng ra một nụ cười thản nhiên! Giống như là đang nói cho Quý Tiêu Dương biết, tin tưởng anh, cho nên, em không sợ!
Quý Tiêu Dương nở nụ cười, vươn tay xoa đầu Quý Thần Quang. Thần Thần, thực dũng cảm! Sau đó, nhẹ tay khẽ đưa đầu cậu dựa vào ngực mình! Dùng đôi con ngươi đen láy cảnh giác nhìn bốn phía!
Chỉ nghe thấy bên ngoài thỉnh thoảng lại vang lên thanh âm của những viên đạn phá tan sự yên tĩnh, hoặc là thanh âm trong trẻo của ám khí, nhưng lại không có chút tiếng rên rỉ đau đớn nào xuất hiện! Quý Tiêu Dương nắm thật chặt tay Quý Thần Quang, trong lòng hơi kinh ngạc: Chẳng lẽ, hai bên đều đánh ngang tay nhau, không có ai bị thương?
Ngay tại lúc Quý Tiêu Dương trầm tư, lão đại của Mười Hai Tinh đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn “Boss, bọn họ rời đi rồi!” Theo thanh âm nói chuyện của hắn, vết thương trên vai cũng chậm rãi chảy máu, trong không khí lập tức tràn ngập mùi máu tươi!
“Ân. Trước tiên đi băng bó đơn giản vết thương đi đã, tôi gọi điện thoại kêu Tôn Hàn đến!” Quý Tiêu dương ôm Quý Thần Quang lên, vươn tay vỗ vỗ bả vai lão đại của Mười Hai Tinh! Sau đó đi về phía phòng khách.
“Sao biết được tình huống của bọn họ?” Quý Tiêu Dương ngồi lên sô pha, ôm Quý Thần Quang trong lòng, ánh mắt nhìn quét qua mấy người Sát Hổ. Chỉ có lão đại của Mười Hai Tinh là bị thương ở bả vãi, còn lại thì chỉ bị một chút xước xát, trầy da, không có gì trở ngại! Đối với kết quả này, hắn vẫn khá là hài lòng!
“Tôi làm một người bị thương!” Lão đại của Mười Hai Tinh một bên băng bó vết thương, một bên thản nhiên nói. Vết thương này chính là do đối phương lưu lại. Bất quá vết thương của đối phương hẳn là nghiêm trọng hơn một chút!
“Châm của tôi làm một người bị thương!” Ngữ khí của Sát Hổ vẫn lạnh lùng như trước!
Đáy mắt Tinh Tam hơi có chút chần chờ, trầm mặc một lát mới mở miệng “Ám khí của tôi hình như cũng làm một người bị thương! Người nọ tựa hồ trước đó đã bị thương rồi, tôi nhìn thấy vết máu!”
“Tôi không thương tổn đến người nào!” Tinh Tứ thản nhiên nói một câu. Nhiệm vụ của hắn là tìm ra vị trí ẩn nấp của đối phương, sau đó chỉ điểm!
“Tôi đã biết, mấy người đều nghỉ ngơi một chút. Lập tức sẽ lại có người tới đây!” Quý Tiêu Dương nghe họ báo cáo, đáy mắt lộ ra suy nghĩ sâu xa. Hắn nhớ rõ, giới sát thủ có một quy định. Phàm là đã tiếp nhận nhiệm vụ, đều phải hoàn thành nó! Bởi vậy, khẳng định bọn họ lại xuất hiện! Chính là không biết khi nào thì đến! Xem ra còn phải cảnh giác gấp bội!
“Anh hai” Quý Thần Quang ở một bên im lặng hồi lâu, từ trong lòng Quý Tiêu Dương ngẩng đầu lên, vươn tay nhẹ nhàng kéo kéo ống tay áo hắn. Trong thanh âm vẫn như cũ mang theo sự sợ hãi khủng hoảng! Đã xong rồi sao?…… Hiện tại trong đầu cậu hoàn toàn trống rỗng, bên tai vẫn còn ong ong những tiếng súng vừa rồi……
Bị Quý Thần Quang nhẹ nhàng kéo, Quý Tiêu Dương lấy lại tinh thần, cúi đầu nhìn Thần Thần trong lòng! “Ngoan, không có việc gì. Hiện tại đều đã xong rồi. Nếu Thần Thần mệt thì nghỉ ngơi một lúc đi, chờ lúc tỉnh lại là có thể ăn cơm rồi!” Thần Thần đang thật sự sợ hãi. Nhưng việc này, trong mấy ngày tới hẳn là vẫn sẽ tiếp diễn. Đến lúc đó……
Đôi lông mi thật dài còn vương bọt nước trong suốt của Quý Thần Quang nhẹ nhàng chớp chớp, yên lặng nhìn Quý Tiêu Dương. Cậu nhu thuận nghe lời anh hai nói, một lần nữa nằm vào trong lòng Quý Tiêu Dương, khẽ nhắm mắt lại, tựa hồ như thật sự tiến vào mộng đẹp!
“Tinh Nhị, Tinh Ngũ, Tinh Lục, khi nào thì đến?” Im lặng một lúc, Quý Tiêu Dương nhìn lão đại của Mười Hai Tinh ở bên cạnh, thản nhiên hỏi một câu. Nếu có lần nữa, hắn không thể lại làm cho Thần Thần lo lắng sợ hãi! Nhìn bộ dáng tái nhợt của cậu, trong lòng hắn đau nhói!
“Hẳn là không lâu nữa sẽ đến đây! Bọn họ đang gấp gáp trở về!” Bởi vì vừa rồi bị thương chảy máu nên sắc mặt lão đại của Mười Hai Tinh lúc này có chút tái nhợt. Bất quá, nghe thanh âm vẫn là trung khí mười phần như trước!
‘Leng keng’, tiếng chuông cửa vang lên trong phòng khách, Quý Tiêu Dương cho một ánh mắt nhìn về phía Tinh Tứ. Tinh Tứ hiểu được ý của Quý Tiêu Dương, đứng lên, nhanh chóng mở cửa lớn ra. Tôn Hàn cầm theo hòm thuốc vội vàng chạy vào. “Boss!”
“Trước tiên xem vết thương của lão đại thế nào!” Quý Tiêu Dương thúc giục Tôn Hàn!
Tôn Hàn nghe xong, lập tức đi tới trước mặt lão đại của Mười Hai Tinh, mở ra hòm thuốc, bắt đầu chữa trị vết thương. Động tác tao nhã, lưu loát như nước chảy mây trôi làm cho người ta nhìn mà cảm thấy cảnh đẹp ý vui!
Tôn Hàn đến không được một phút đồng hồ thì Nam Cung Kỳ cùng với Tinh Nhị, Tinh Ngũ và Tinh Lục vội vàng đi vào phòng khách của biệt thự.
“Tiêu Dương, Thần Quang, hai người không có việc gì chứ?” Trong tay Nam Cung Kỳ còn cầm theo hai túi nguyện liệu nấu ăn rất to, ánh mắt lo lắng dừng trên người Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang. Khi xe vừa mới xuống núi, chợt nghe Tinh Nhị nói biệt thự bị tập kích, tim anh như sắp nhảy ra khỏi ***g ngực!
“Không có việc gì. Kỳ, đừng lo lắng. Nhưng thật ra Thần Thần vẫn luôn chờ cậu về nấu ăn đó, em ấy đã sớm đói bụng rồi.” Quý Tiêu Dương nhìn Nam Cung Kỳ, cười nhẹ, còn có tâm tình trêu chọc một câu.
Nam Cung Kỳ nghe Quý Tiêu Dương thoải mái nói chuyện, tâm tình cũng bình ổn lại, ánh mắt dừng trên người Quý Thần Quang “Thần Thần đang ngủ sao?”
“Ừm. Em ấy mệt nên tôi bảo em ấy ngủ một lát, nói đợi lát nữa tỉnh là có thể ăn cơm. Cho nên, Kỳ à, hiện tại cậu phải nhanh chóng đi vào phòng bếp đi!”
“Này không thành vấn đề. Tôi rất sẵn lòng!” Nam Cung Kỳ nói xong, liền xách theo hai túi nguyên liệu nấu ăn to đi vào phòng bếp!
Quý Tiêu Dương nhìn theo bóng dáng Nam Cung Kỳ, trong lòng có chút chần chờ. Có nên nói cho Kỳ biết hắn vừa mới nhận được điện thoại của Cửu cùng với những bí ẩn của Cửu hay không đây?……
……
Đợt ám sát bên Quý Tiêu Dương vừa chấm dứt không lâu, bên Kỷ Nguyên cũng kết thúc. Mọi người vội vàng chạy tới, đưa nam tử áo trắng bị trọng thương vào phòng phẫu thuật trong bệnh viện tư gia. Về phần Kỷ Nguyên nhưng thật ra lại an toàn, hoàn hảo không bị gì, chỉ là vì tiếp xúc với ánh nắng mặt trời mà làn dã đã xuất hiện chút tơ máu……
Lão quản gia lập tức phân phó bác sĩ riêng của Kỷ Nguyên bôi thuốc cầm máu cho Kỷ Nguyên! Còn mình thì ở một bên thu dọn sạch sẽ căn phòng hỗn loạn, nhanh chóng gọi người chuẩn bị lại cửa sổ thủy tinh và một tấm rèm cùng với những đồ đã bị hỏng! Làm xong hết thảy mọi thứ, lão quản gia lại vội vàng đi tới phòng bếp, lấy thuốc đã sắc xong bưng đến trước mặt Kỷ Nguyên. “Tiểu Nguyên, mau uống hết thuốc đi!” Trong thanh âm luôn luôn hòa ái hơn một chút nghiêm khắc!
Kỷ Nguyên trầm mặc uống hết thuốc. Ánh mắt có chút trống rỗng nhìn chằm chằm mặt đất, giống như vẫn chưa phục hồi lại tinh thần sau sự việc nguy hiểm vừa rồi.
Lão quản gia lẳng lặng nhìn biểu tình của Kỷ Nguyên, chờ bác sĩ bôi thuốc cho Kỷ Nguyên xong, liền phất phất tay với người đó. Căn phòng lớn lập tức trở nên im lặng trầm mặc! Hồi lâu sau, lão quản gia thở dài nói một câu “Tiểu Nguyên, còn vẫn chưa suy nghĩ kỹ sao?”
“Còn chưa có suy nghĩ kỹ!” Kỷ Nguyên nhìn tay được bôi thuốc mỡ, thản nhiên nói một câu, thanh âm nghe qua, có một loại xấp xỉ như là tuyệt vọng cùng lãnh khốc ở bên trong.
“Lão gia đều đã muốn gọi điện đến đây rồi. Ta nghĩ, ta không nói, con cũng có thể hiểu được. Ngài ấy đã nói…… Nếu con còn tiếp tục tự để bản thân mình gặp nguy hiểm, lão gia sẽ tự mình đến nước C!”
“Lâm bá, chẳng lẽ có hắn ta ở trước mặt, con sẽ không gặp nguy hiểm sao?” Khóe miệng Kỷ Nguyên kéo ra thành một nụ cười trào phúng rất nhạt.
“Tiểu Nguyên……” Trong đôi mắt đục ngầu của lão quản gia hiện lên một tia tức giận! Thanh âm nói chuyện cũng lớn hơn vài phần!
“Ha ha……” Kỷ Nguyên cười lạnh nhạt, tiếng cười nhẹ nhàng quanh quẩn trong phòng. Có thể dễ dàng nghe ra trong tiếng cười ấy, là sự thê lương nhàn nhạt……
“Lão gia đối với sự phóng túng của cậu đã nhượng bộ rất lớn rồi, ta hy vọng cậu tự biết lo cho thân mình đi!” Qua hồi lâu, yên lặng nhìn thoáng qua Kỷ Nguyên, lão quản gia phất tay áo, bỏ lại một câu, xoay người rời đi!
Lão quản gia đi rồi, hồi lâu sau, Kỷ Nguyên vẫn như trước thản nhiên cười. Bất quá, nụ cười càng ngày càng cứng ngắc……
Không chết không ngừng!
Thời gian lẳng lặng trôi qua. Thật lâu sau, môi Kỷ Nguyên mới khẽ mở, nhẹ nhàng phun ra bốn chữ, đáy mắt hơn một chút điên cuồng! Dù sao, hiện tại đã muốn sống không bằng chết rồi, cả thể xác lẫn tinh thần đều đã sớm mỏi mệt……
……
“Chủ nhân, nhiệm vụ thất bại!”
“Hai người các ngươi cư nhiên đều bị trọng thương! Quý Tiêu Dương này quả nhiên là làm cho người ta cảm thấy bất ngờ!”
“……”
“Hai người các ngươi tự đi lĩnh phạt đi, trước tiên rút bỏ kim bài!”
“Dạ!”
……
“Nhiệm vụ thất bại, ngươi chuẩn bị làm thế nào?”
“Như cũ! Kêu kim bài chuẩn bị, gọi thêm hai ngân bài nữa!”
“Kỷ Nguyên bên kia?……”
“Trước không cần tìm hắn!”
“Á Cửu…… Lại chạy thoát!”
……
……
“Một đám phế vật! Tiếp tục tìm cho ta!”
……
“Thần Thần, tỉnh dậy thôi nào. Kỳ đã chuẩn bị bữa tối xong rồi!” Quý Tiêu Dương nhẹ nhàng lay Quý Thần Quang đang ngủ say trong lòng mình.
Quý Thần Quang mơ mơ màng màng mở to mắt “Kỳ đã trở lại rồi ạ?”
“Ân. Cậu ấy đã làm xong bữa tối rồi. Đang chờ em dậy đó!” Quý Tiêu Dương cười khẽ nói, vươn tay nhéo nhéo cái mũi của Quý Thần Quang!
“Nga, được, em biết rồi!” Sửng sốt nửa giây, Quý Thần Quang mới đáp lại. Đứng lên, đi vào phòng tắm bên cạnh phòng bếp.
Quý Tiêu Dương nhìn thoáng qua Quý Thần Quang đang lắc lắc lư lư bước đi, nhìn không được xì một tiếng bật cười. Thần Thần thật là có chút giống như con vịt bầu vậy!
“Đi thôi, cùng nhau ăn cơm!” Chờ Quý Thần Quang đi vào phòng tắm, Quý Tiêu Dương đứng lên, nói với mấy người bên cạnh.
Mọi người nghe xong, hơi hơi sửng sốt một chút. Tựa hồ còn không có phản ứng lại được!
“Thất thần làm cái gì, buổi tối hẳn là có thể có hành động. Phải mau chóng hồi phục sức lực chứ!” Quý Tiêu Dương vừa nói vừa vươn tay, vỗ một cái lên bả vai lão đại của Mười Hai Tinh. “Đi nào, các anh em!”
Quý Tiêu Dương đều đã nói như vậy, đoàn người tuy có chút chần chờ, nhưng cũng chậm rãi có động tác, đuổi kịp bước chân của hắn, đi vào nhà ăn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.