Chương 16: Em Là Sự Mê Hoặc, Và Là Tất Cả Của Tôi! (2)
Do Tự
09/07/2021
Luis im lặng, không dám hỏi thêm nữa.
——
Người phụ nữ cùng anh quấn quýt triền miên tối hôm qua, đã sớm chạy đi mất rồi.
Trong phòng vẫn còn lộn xộn sau một đêm điên cuồng nồng nhiệt.
Trong không khí vẫn còn lưu lại mùi hương mê mị như thuốc phiện của cô, cùng với mùi vị sau khi kích tình vui vẻ.
Mùi vị đó, có chút giống như mùi hoa thông, quanh quẩn ở đầu mũi triền miên mà nồng nhiệt.
Ngự Cảnh Thần đi đến trước bàn, một đồng xu hoa cúc còn rất mới.
Nhỏ bé nhanh chóng, bất lực xuất tinh sớm, một đồng để mua một đêm của anh!
Son môi thơm ngậy, vẫn quanh quẩn trong khoang mũi.
Sắc mặt Ngự Cảnh Thần trầm xuống.
Luis đi theo phía sau anh, một khuôn mặt xụi lơ hơn hai mươi năm, thiếu chút nữa không sức lực.
Sao lại như thế được!
Căn cứ vào trình độ lộn xộn trong phòng, còn có dấu vết kích thích trên người King, nhìn thế nào cũng là một đêm chiến đấu kịch liệt mà!
Nhỏ bé nhanh chóng, bất lực xuất tinh sớm!
Đây thực sự là King sao?
Ánh mắt hoài nghi của anh ta nhìn về phía chủ tử nhà mình.
Bởi vì chủ tử nhà mình trước khi gặp được vị tiểu thư thú vị này, đúng là vẫn luôn…
Ngự Cảnh Thần cảm nhận được ánh mắt hoài nghi thăm dò của anh ta, đôi mắt màu xám chì, đột nhiên sắc bén nhìn về phía anh ta: “Cậu rất tò mò đối với năng lực giới tính của tôi?”
Người phụ nữ chết tiệt này.
Tối hôm qua, còn uyển chuyển vui sướng dưới thân anh, lúc quấn lấy cô một đêm điên cuồng, cũng không phải biểu hiện như vậy.
Vừa bước xuống giường, liền trở mặt không nhận người.
Thật sự là một người phụ nữ đa tình trên giường, xuống giường vô tình.
Luis thiếu chút nữa là bị sặc, vội vàng lắc đầu, “Không tò mò, tuyệt đối không tò mò.”
Nói xong, ánh mắt của anh ta cũng không dám nhìn loạn lên bàn nữa.
Ngự Cảnh Thần từ trong túi lấy khăn tay trắng không tì vết, lau sạch chữ viết bằng son môi trên mặt bàn, sau đó đem khăn tay nhuộm son môi đỏ cất giữ trong túi xách của mình.
Luis cố gắng kìm chế ánh mắt của mình không nhìn lên bàn, nhưng nghĩ đến chữ son môi trên bàn, ánh mắt quái dị vẫn không khống chế được, nhìn trộm lên người chủ tử nhà mình.
Chủ tử nhà mình hôm qua ở trên giường hình như không có thỏa mãn được Phương tiểu thư kia…
Khuôn mặt thâm thúy sắc bén, tựa như ngọc điêu khắc của Ngự Cảnh Thần, đột nhiên trầm xuống, “Xem ra, cậu rất muốn đi Hoa Đô, kiểm tra năng lực giới tình của mình một chút.”
Lại còn dám nghi ngờ năng lực của anh.
Lần này, Luis thật sự không dám nhìn lung tung nữa, anh ánh mắt nhìn bâng quơ chuyển đề tài, “King, anh thật sự cứ để cô ấy rời đi như vậy sao?”
Đùa thôi, Hoa Đô là nơi nào chứ!
Là nơi bẩn thỉu ***nhất.
Anh ta không muốn đến đó chút nào!
“Cậu nghĩ sao?”
Ngự Cảnh Thần không trả lời mà hỏi ngược lại, ánh mắt dừng trên một bó hoa hồng đen kiêu ngạo trên bàn, đây là anh cố ý kêu người mang đến đó.
Rõ ràng, đây là lần đầu tiên anh có ý tốt đem hoa tặng phụ nữ, nhưng lại không được coi trọng.
Luis cúi đầu, anh ta cũng không dám suy đoán tâm tư của King.
“Nam Thành, chúng ta rất nhanh sẽ gặp lại nhau thôi.”
Ngự Cảnh Thần nhẹ nhàng rút bình hoa ra, hoa hồng đen tùy ý nở rộ, trên cánh hoa màu đen dày lộ ra màu hồng ma mị, lóe ra ánh sáng như nhung lụa vàng đen, làm cho người ta có cảm giác hoa lệ thần bí.
Những cái gai nhỏ trên cành hoa lại đâm đầy tay.
Vài giọt máu rơi từ ngón tay xuống.
Luis giật mình: “King, bàn tay của anh đã bị gai hoa hồng đâm bị thương rồi.”
Khi bó hoa này được đưa tới, người giúp việc chuẩn bị bẻ cái gai ra, nhưng King lại không cho phép làm như vậy, không ngờ lại làm King bị thương.
“Thật sự là vật nhỏ thích đâm người.”
Ý nghĩa không rõ ràng, không biết là đang nói người, hay là nói hoa!
Ý nghĩa của hoa hồng đen: Em là sự mê hoặc, và là tất cả của tôi!
——
Người phụ nữ cùng anh quấn quýt triền miên tối hôm qua, đã sớm chạy đi mất rồi.
Trong phòng vẫn còn lộn xộn sau một đêm điên cuồng nồng nhiệt.
Trong không khí vẫn còn lưu lại mùi hương mê mị như thuốc phiện của cô, cùng với mùi vị sau khi kích tình vui vẻ.
Mùi vị đó, có chút giống như mùi hoa thông, quanh quẩn ở đầu mũi triền miên mà nồng nhiệt.
Ngự Cảnh Thần đi đến trước bàn, một đồng xu hoa cúc còn rất mới.
Nhỏ bé nhanh chóng, bất lực xuất tinh sớm, một đồng để mua một đêm của anh!
Son môi thơm ngậy, vẫn quanh quẩn trong khoang mũi.
Sắc mặt Ngự Cảnh Thần trầm xuống.
Luis đi theo phía sau anh, một khuôn mặt xụi lơ hơn hai mươi năm, thiếu chút nữa không sức lực.
Sao lại như thế được!
Căn cứ vào trình độ lộn xộn trong phòng, còn có dấu vết kích thích trên người King, nhìn thế nào cũng là một đêm chiến đấu kịch liệt mà!
Nhỏ bé nhanh chóng, bất lực xuất tinh sớm!
Đây thực sự là King sao?
Ánh mắt hoài nghi của anh ta nhìn về phía chủ tử nhà mình.
Bởi vì chủ tử nhà mình trước khi gặp được vị tiểu thư thú vị này, đúng là vẫn luôn…
Ngự Cảnh Thần cảm nhận được ánh mắt hoài nghi thăm dò của anh ta, đôi mắt màu xám chì, đột nhiên sắc bén nhìn về phía anh ta: “Cậu rất tò mò đối với năng lực giới tính của tôi?”
Người phụ nữ chết tiệt này.
Tối hôm qua, còn uyển chuyển vui sướng dưới thân anh, lúc quấn lấy cô một đêm điên cuồng, cũng không phải biểu hiện như vậy.
Vừa bước xuống giường, liền trở mặt không nhận người.
Thật sự là một người phụ nữ đa tình trên giường, xuống giường vô tình.
Luis thiếu chút nữa là bị sặc, vội vàng lắc đầu, “Không tò mò, tuyệt đối không tò mò.”
Nói xong, ánh mắt của anh ta cũng không dám nhìn loạn lên bàn nữa.
Ngự Cảnh Thần từ trong túi lấy khăn tay trắng không tì vết, lau sạch chữ viết bằng son môi trên mặt bàn, sau đó đem khăn tay nhuộm son môi đỏ cất giữ trong túi xách của mình.
Luis cố gắng kìm chế ánh mắt của mình không nhìn lên bàn, nhưng nghĩ đến chữ son môi trên bàn, ánh mắt quái dị vẫn không khống chế được, nhìn trộm lên người chủ tử nhà mình.
Chủ tử nhà mình hôm qua ở trên giường hình như không có thỏa mãn được Phương tiểu thư kia…
Khuôn mặt thâm thúy sắc bén, tựa như ngọc điêu khắc của Ngự Cảnh Thần, đột nhiên trầm xuống, “Xem ra, cậu rất muốn đi Hoa Đô, kiểm tra năng lực giới tình của mình một chút.”
Lại còn dám nghi ngờ năng lực của anh.
Lần này, Luis thật sự không dám nhìn lung tung nữa, anh ánh mắt nhìn bâng quơ chuyển đề tài, “King, anh thật sự cứ để cô ấy rời đi như vậy sao?”
Đùa thôi, Hoa Đô là nơi nào chứ!
Là nơi bẩn thỉu ***nhất.
Anh ta không muốn đến đó chút nào!
“Cậu nghĩ sao?”
Ngự Cảnh Thần không trả lời mà hỏi ngược lại, ánh mắt dừng trên một bó hoa hồng đen kiêu ngạo trên bàn, đây là anh cố ý kêu người mang đến đó.
Rõ ràng, đây là lần đầu tiên anh có ý tốt đem hoa tặng phụ nữ, nhưng lại không được coi trọng.
Luis cúi đầu, anh ta cũng không dám suy đoán tâm tư của King.
“Nam Thành, chúng ta rất nhanh sẽ gặp lại nhau thôi.”
Ngự Cảnh Thần nhẹ nhàng rút bình hoa ra, hoa hồng đen tùy ý nở rộ, trên cánh hoa màu đen dày lộ ra màu hồng ma mị, lóe ra ánh sáng như nhung lụa vàng đen, làm cho người ta có cảm giác hoa lệ thần bí.
Những cái gai nhỏ trên cành hoa lại đâm đầy tay.
Vài giọt máu rơi từ ngón tay xuống.
Luis giật mình: “King, bàn tay của anh đã bị gai hoa hồng đâm bị thương rồi.”
Khi bó hoa này được đưa tới, người giúp việc chuẩn bị bẻ cái gai ra, nhưng King lại không cho phép làm như vậy, không ngờ lại làm King bị thương.
“Thật sự là vật nhỏ thích đâm người.”
Ý nghĩa không rõ ràng, không biết là đang nói người, hay là nói hoa!
Ý nghĩa của hoa hồng đen: Em là sự mê hoặc, và là tất cả của tôi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.