Độc Phi Ở Trên Tà Vương Ở Dưới
Chương 192: Lúc ấy nàng thật là ngốc!
Mục Đan Phong
22/11/2019
Ngón tay của Cố Tích Cửu hơi dừng lại. Nàng là sát thủ, đã từng được
huấn luyện các kỹ năng sống sót ở nơi hoang dã trong trại tập trung sát
thủ, nướng thịt chính là một trong số đó.
Lúc đầu nàng vốn không thích chế biến thức ăn, vì vậy kỹ năng ẩm thực của nàng chỉ ở mức trung bình.
Bởi vì có một lần nàng làm nhiệm vụ cùng với Long Tích, hắn bắt cá, nàng nướng cá. Nàng nướng thảm đến nỗi không nỡ nhìn, Long Tích ăn vào thiếu chút nữa đã bị ngộ độc......
Từ đó về sau nàng liền khổ luyện kỹ năng này. Nàng thông minh khéo tay, chỉ cần có dụng học tập thì không có gì nàng không học được.
Nàng chăm chỉ luyện tập, rốt cuộc đã luyện được tay nghề đạt tiêu chuẩn đại sư, vì thế cố ý mời Long Tích ăn một bữa nữa......
Sau khi Long Tích ăn xong thì rất vui vẻ, khen nàng thông minh.
Từ đó về sau, nếu hai người có thời gian rảnh rỗi lại đi ra ngoài dã ngoại.
Hắn phụ trách câu cá, nàng phụ trách nướng cá hầm cá......
Hai người đều rất vui vẻ, để hạnh phúc hơn chút nữa, Cố Tích Cửu thậm chí còn chuyên tâm học tập các đại sư câu cá, nắm giữ các loại tập tính và cách làm các loại cá......
Thật khờ! Lúc ấy nàng thật là ngốc!
Nàng khẽ cười, khóe môi gợi lên một độ cong mờ nhạt.
Nàng nhân tiện trả lời Đế Phất Y: "Thường xuyên nướng. Ta thích ăn cá, người ăn cá thường xuyên sẽ rất thông minh.""Thì ra nàng còn có ham mê này. Đó là một thói quen tốt, nên cố gắng duy trì." Đế Phất Y nói giọng nhỏ nhẹ, sau đó liếc mắt nhìn những chai lọ bên cạnh nàng một cái, đôi mắt hơi thâm.
Hắn từng nhìn thấy thủ pháp nướng cá như vậy từ một người khác......
Cố Tích Cửu thực sự có dụng tâm nướng cá, Đế Phất Y rất ấn tượng cầm ở trong tay ăn một miếng.
"Thế nào?" Cố Tích Cửu nhìn hắn, đôi mắt nàng tỏa sáng lấp lánh ở trong đêm tối.
"Tạm được," Đế Phất Y lười nhác ngồi ở chỗ kia, một cánh tay chống đầu: "Nàng có bao nhiêu cách làm cá?"
"Chiên xào hầm hấp đều được."
"Ồ, chỉ có bốn cách?" Đế Phất Y có vẻ thích ăn cá. Hắn thậm chí không quay đầu lại, vung tay lên về phía sau lưng một cái, một luồng ánh sáng đầy màu sắc lao xuống dưới nước......
Một lát sau, có bốn con cá liên tiếp bay tới, lạch bạch dừng ở dưới chân Cố Tích Cửu.
"Tới, mỗi con một món, để bổn tọa nhìn xem thủ nghệ của nàng."
Cố Tích Cửu nhìn cá dưới chân, tất cả bốn con đều là thu hoàng ngư khỏe khoắn, hơn nữa kích thước không khác nhau lắm, xếp hàng dàn trận ở dưới chân nàng......
Cố Tích Cửu dùng ánh mắt như xà tinh nhìn thoáng qua Đế Phất Y. Người này chỉ giơ tay nhấc chân cũng có thể bắt được cá, nhưng hắn vẫn cố tình muốn học cao nhân ẩn sĩ, ngồi nơi đó câu cá!
Chẳng trách hắn không câu được con nào, thì ra hắn câu cá chỉ vì muốn trông mình ngầu một chút......
Bởi vì thiếu đồ nấu bếp, cuối cùng Cố Tích Cửu chỉ làm hai loại cá, một hầm, một hấp.....
Ngọn lửa vẫn cháy hừng hực.
Hai người ngồi đối diện nhau, ăn cá uống rượu.
Cố Tích Cửu là sát thủ, thủ đoạn giết người không phải chỉ chơi đao lộng thương, đó đều là hạ sách. Đôi khi có những trường hợp cần tham dự các loại yến hội, nàng phải tìm kiếm cơ hội giết người vô hình.
Yến tiệc tự nhiên như vậy, nàng tất nhiên rất quen thuộc. Nếu nắm bắt tốt được bữa tiệc, hai kẻ thù cũng có thể bắt tay giảng hòa, cùng nhau nói về rượu. Từ kẻ thù biến thành bạn tốt......
Ví dụ như hiện tại, vị Tả thiên sư này vốn tới đây bắt nàng, hiện tại lại cùng nàng ăn cá uống rượu ở chỗ này, trò chuyện với nhau rất vui vẻ.
Đêm dần dần trở nên thâm sâu, hai hồ rượu đã hết, mấy con cá cũng chỉ thừa một chút khung xương.
Đế Phất Y lấy rượu ra, những thứ được lấy ra từ trong tay hắn tất nhiên đều là tinh phẩm, rượu cũng không ngoại lệ.
Thậm chí bộ rượu cụ của hắn cũng khiến người trước mắt sáng ngời, giống như chiếc bình phát sáng ở trong truyền thuyết, chiếc cốc cũng phát sáng.
Rượu này của hắn quá tốt để uống, Cố Tích Cửu bất tri bất giác liền uống quá nhiều.
Lúc đầu nàng vốn không thích chế biến thức ăn, vì vậy kỹ năng ẩm thực của nàng chỉ ở mức trung bình.
Bởi vì có một lần nàng làm nhiệm vụ cùng với Long Tích, hắn bắt cá, nàng nướng cá. Nàng nướng thảm đến nỗi không nỡ nhìn, Long Tích ăn vào thiếu chút nữa đã bị ngộ độc......
Từ đó về sau nàng liền khổ luyện kỹ năng này. Nàng thông minh khéo tay, chỉ cần có dụng học tập thì không có gì nàng không học được.
Nàng chăm chỉ luyện tập, rốt cuộc đã luyện được tay nghề đạt tiêu chuẩn đại sư, vì thế cố ý mời Long Tích ăn một bữa nữa......
Sau khi Long Tích ăn xong thì rất vui vẻ, khen nàng thông minh.
Từ đó về sau, nếu hai người có thời gian rảnh rỗi lại đi ra ngoài dã ngoại.
Hắn phụ trách câu cá, nàng phụ trách nướng cá hầm cá......
Hai người đều rất vui vẻ, để hạnh phúc hơn chút nữa, Cố Tích Cửu thậm chí còn chuyên tâm học tập các đại sư câu cá, nắm giữ các loại tập tính và cách làm các loại cá......
Thật khờ! Lúc ấy nàng thật là ngốc!
Nàng khẽ cười, khóe môi gợi lên một độ cong mờ nhạt.
Nàng nhân tiện trả lời Đế Phất Y: "Thường xuyên nướng. Ta thích ăn cá, người ăn cá thường xuyên sẽ rất thông minh.""Thì ra nàng còn có ham mê này. Đó là một thói quen tốt, nên cố gắng duy trì." Đế Phất Y nói giọng nhỏ nhẹ, sau đó liếc mắt nhìn những chai lọ bên cạnh nàng một cái, đôi mắt hơi thâm.
Hắn từng nhìn thấy thủ pháp nướng cá như vậy từ một người khác......
Cố Tích Cửu thực sự có dụng tâm nướng cá, Đế Phất Y rất ấn tượng cầm ở trong tay ăn một miếng.
"Thế nào?" Cố Tích Cửu nhìn hắn, đôi mắt nàng tỏa sáng lấp lánh ở trong đêm tối.
"Tạm được," Đế Phất Y lười nhác ngồi ở chỗ kia, một cánh tay chống đầu: "Nàng có bao nhiêu cách làm cá?"
"Chiên xào hầm hấp đều được."
"Ồ, chỉ có bốn cách?" Đế Phất Y có vẻ thích ăn cá. Hắn thậm chí không quay đầu lại, vung tay lên về phía sau lưng một cái, một luồng ánh sáng đầy màu sắc lao xuống dưới nước......
Một lát sau, có bốn con cá liên tiếp bay tới, lạch bạch dừng ở dưới chân Cố Tích Cửu.
"Tới, mỗi con một món, để bổn tọa nhìn xem thủ nghệ của nàng."
Cố Tích Cửu nhìn cá dưới chân, tất cả bốn con đều là thu hoàng ngư khỏe khoắn, hơn nữa kích thước không khác nhau lắm, xếp hàng dàn trận ở dưới chân nàng......
Cố Tích Cửu dùng ánh mắt như xà tinh nhìn thoáng qua Đế Phất Y. Người này chỉ giơ tay nhấc chân cũng có thể bắt được cá, nhưng hắn vẫn cố tình muốn học cao nhân ẩn sĩ, ngồi nơi đó câu cá!
Chẳng trách hắn không câu được con nào, thì ra hắn câu cá chỉ vì muốn trông mình ngầu một chút......
Bởi vì thiếu đồ nấu bếp, cuối cùng Cố Tích Cửu chỉ làm hai loại cá, một hầm, một hấp.....
Ngọn lửa vẫn cháy hừng hực.
Hai người ngồi đối diện nhau, ăn cá uống rượu.
Cố Tích Cửu là sát thủ, thủ đoạn giết người không phải chỉ chơi đao lộng thương, đó đều là hạ sách. Đôi khi có những trường hợp cần tham dự các loại yến hội, nàng phải tìm kiếm cơ hội giết người vô hình.
Yến tiệc tự nhiên như vậy, nàng tất nhiên rất quen thuộc. Nếu nắm bắt tốt được bữa tiệc, hai kẻ thù cũng có thể bắt tay giảng hòa, cùng nhau nói về rượu. Từ kẻ thù biến thành bạn tốt......
Ví dụ như hiện tại, vị Tả thiên sư này vốn tới đây bắt nàng, hiện tại lại cùng nàng ăn cá uống rượu ở chỗ này, trò chuyện với nhau rất vui vẻ.
Đêm dần dần trở nên thâm sâu, hai hồ rượu đã hết, mấy con cá cũng chỉ thừa một chút khung xương.
Đế Phất Y lấy rượu ra, những thứ được lấy ra từ trong tay hắn tất nhiên đều là tinh phẩm, rượu cũng không ngoại lệ.
Thậm chí bộ rượu cụ của hắn cũng khiến người trước mắt sáng ngời, giống như chiếc bình phát sáng ở trong truyền thuyết, chiếc cốc cũng phát sáng.
Rượu này của hắn quá tốt để uống, Cố Tích Cửu bất tri bất giác liền uống quá nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.