Độc Phi Ở Trên Tà Vương Ở Dưới
Chương 421: Tâm ma (4)
Mục Đan Phong
07/07/2020
"Tích Cửu, nàng luyến tiếc ta. Tới, nâng chân nàng lên......" Long Tư Dạ liếc mắt đưa tình nhìn nàng.
Cố Tích Cửu không nói chuyện, chẳng những không nàng chân lên, ngược lại đâm mạnh một đao xuống!
"Bùm" một tiếng nổ lớn vang lên, Long Tư Dạ biến mất, lần này thay vào đó là ngọc thể ngang dọc của Đế Phất Y!
Hắn trần như nhộng nằm ở dưới chân nàng, đôi mắt ngấn nước ngóng nhìn nàng: "Bảo bối, nàng đang làm gì vậy?"
Đầu óc Cố Tích Cửu như muốn nổ tung, cơ thể Đế Phất Y Trần trụi không nói, vấn đề là không biết sao xui xẻo làm sao, một chân kia của nàng còn đạp lên chỗ con cháu của hắn......(chỗ này bạn đọc tự hiểu)
Hắn còn cử động một chút, vì thế Cố Tích Cửu có thể cảm nhận được thứ dưới chân nhanh chóng cứng lại ——
Lực đánh vào thị giác quá lớn, Cố Tích Cửu giống như bị bỏng, nhanh chóng bỏ chân ra.
Đế Phất Y thừa cơ lăn một cái, lăn ra khỏi chân nàng. Sau đó hắn nhảy lên, đứng ở trước mặt nàng.
Hắn còn trần trụi, tỉ lệ dáng người có thể nói là hoàn mỹ, quả thực giống như điêu khắc, tăng một phân ngại béo, giảm một phân thì gầy. Hắn vẫn trần như nhộng, tóc đen rối tung, điểm mẫn cảm trên người hắn được nửa che ở dưới mái tóc đen xoã xuống của hắn......
Nam sắc khuynh thành!
Hắn bước một bước đến gần nàng. Cố Tích Cửu lui về phía sau một bước. Nàng biết rõ đối phương không phải là người thật, nên cho hắn một kiếm, nhưng dưới ảnh hưởng của thị giác mãnh liệt như vậy, nàng không thể hạ được kiếm.
"Bảo bối, đêm nay chính là đêm động phòng hoa chúc của chúng ta, đúng không?" Đôi mắt Đế Phất Y long lanh như nước, cười như không cười nhìn nàng, vươn tay về phía nàng: "Tới, để ta thương nàng."
Cố Tích Cửu: "......"
Mẹ nó, hủy tam quan!
Nàng biết, mặc dù Đế Phất Y làm việc quỷ thần khó lường, không có giới hạn, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không bao giờ làm chuyện vô sỉ như vậy!
Vì thế thứ này trước mắt vẫn là giả!
Ghê tởm hơn chính là, từ trước tới nay nàng chưa từng nhìn thấy Đế Phất Y loã thể, vì thế thứ này biến ra trước mắt tất nhiên là đồ giả và kém chất lượng!
Chính chủ thì chưa từng nhìn thấy, giả mạo thì nhìn quá kém, thật dễ dàng nhận biết hàng giả thấp kém với hàng thật, đúng không?!
Cố Tích Cửu đột nhiên tức giận, lưỡi kiếm lấp lánh nhắm về phía Đế Phất Y trước mắt: "Hỗn đản, ta làm thịt ngươi! Hầm tổ tông tám đời nhà ngươi!"
Đương nhiên, Đế Phất Y quả nhiên biến mất, đang liều mạng tránh trái tránh phải thoát khỏi lưỡi kiếm ở trước mặt Cố Tích Cửu vẫn là con ngao lớn......
Con ngao đã bị trọng thương, linh khí bảo vệ tất nhiên đã giảm đi rất nhiều. Cố Tích Cửu vẫn tiếp tục công kích nó, lớp vỏ rắn chắc như kim cương của nó gần như bị nứt ra sau những đợt tấn công của nàng!
Trên vỏ ngao, vết kiếm trải rộng, giống như một đóa hoa cúc nở rộ...
Con trai lớn rốt cuộc chịu thua: "Này, này, ngươi dừng tay! Ta có thể giúp ngươi thực hiện nguyện vọng. Ngươi muốn cái gì ta cho ngươi cái đó......"
Thứ này cho rằng nó là thần đèn Aladin! Còn muốn cái gì thì cho cái đó!
"Ta không cần cái gì cả, chỉ muốn làm thịt ngươi hầm canh!" Cố Tích Cửu hung tợn trả lời.
Nàng khiến nó cay mắt! Quá đáng giận!
Nàng đang chém nó, đột nhiên nghe phía sau lưng có người sâu kín thở dài: "Phí phạm của trời, con ngao ngàn năm không ngờ bị ngươi nghĩ tới hầm nó!"
Cố Tích Cửu đột nhiên quay đầu lại, nhìn thấy Tư Thẩm một thân quần áo màu xanh đung đưa đứng đó. Hắn chỉ đứng ở phía sau nàng cách đó không xa.
Đây là sự thật? Hay lại là ảo cảnh?
Cố Tích Cửu lập tức lại nhìn nhìn con ngao lớn bị nàng chém đang xoay loạn giống như con quay, hơi bị phân tâm một chút......
Con ngao lớn ngay lập tức lăn về phía Tư Thẩm!
Kiếm quang của Cố Tích Cửu chợt lóe, con ngao đang trên đường lăn tới chỗ Tư Thẩm lãnh thêm một kiếm. Nó bị đập vào trên tường, toàn bộ thân mình đều bị bức tường kéo lên, giống như bị bọc ở trong gió lốc, xoay tròn như một cái cối xay gió......
Cố Tích Cửu không nói chuyện, chẳng những không nàng chân lên, ngược lại đâm mạnh một đao xuống!
"Bùm" một tiếng nổ lớn vang lên, Long Tư Dạ biến mất, lần này thay vào đó là ngọc thể ngang dọc của Đế Phất Y!
Hắn trần như nhộng nằm ở dưới chân nàng, đôi mắt ngấn nước ngóng nhìn nàng: "Bảo bối, nàng đang làm gì vậy?"
Đầu óc Cố Tích Cửu như muốn nổ tung, cơ thể Đế Phất Y Trần trụi không nói, vấn đề là không biết sao xui xẻo làm sao, một chân kia của nàng còn đạp lên chỗ con cháu của hắn......(chỗ này bạn đọc tự hiểu)
Hắn còn cử động một chút, vì thế Cố Tích Cửu có thể cảm nhận được thứ dưới chân nhanh chóng cứng lại ——
Lực đánh vào thị giác quá lớn, Cố Tích Cửu giống như bị bỏng, nhanh chóng bỏ chân ra.
Đế Phất Y thừa cơ lăn một cái, lăn ra khỏi chân nàng. Sau đó hắn nhảy lên, đứng ở trước mặt nàng.
Hắn còn trần trụi, tỉ lệ dáng người có thể nói là hoàn mỹ, quả thực giống như điêu khắc, tăng một phân ngại béo, giảm một phân thì gầy. Hắn vẫn trần như nhộng, tóc đen rối tung, điểm mẫn cảm trên người hắn được nửa che ở dưới mái tóc đen xoã xuống của hắn......
Nam sắc khuynh thành!
Hắn bước một bước đến gần nàng. Cố Tích Cửu lui về phía sau một bước. Nàng biết rõ đối phương không phải là người thật, nên cho hắn một kiếm, nhưng dưới ảnh hưởng của thị giác mãnh liệt như vậy, nàng không thể hạ được kiếm.
"Bảo bối, đêm nay chính là đêm động phòng hoa chúc của chúng ta, đúng không?" Đôi mắt Đế Phất Y long lanh như nước, cười như không cười nhìn nàng, vươn tay về phía nàng: "Tới, để ta thương nàng."
Cố Tích Cửu: "......"
Mẹ nó, hủy tam quan!
Nàng biết, mặc dù Đế Phất Y làm việc quỷ thần khó lường, không có giới hạn, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không bao giờ làm chuyện vô sỉ như vậy!
Vì thế thứ này trước mắt vẫn là giả!
Ghê tởm hơn chính là, từ trước tới nay nàng chưa từng nhìn thấy Đế Phất Y loã thể, vì thế thứ này biến ra trước mắt tất nhiên là đồ giả và kém chất lượng!
Chính chủ thì chưa từng nhìn thấy, giả mạo thì nhìn quá kém, thật dễ dàng nhận biết hàng giả thấp kém với hàng thật, đúng không?!
Cố Tích Cửu đột nhiên tức giận, lưỡi kiếm lấp lánh nhắm về phía Đế Phất Y trước mắt: "Hỗn đản, ta làm thịt ngươi! Hầm tổ tông tám đời nhà ngươi!"
Đương nhiên, Đế Phất Y quả nhiên biến mất, đang liều mạng tránh trái tránh phải thoát khỏi lưỡi kiếm ở trước mặt Cố Tích Cửu vẫn là con ngao lớn......
Con ngao đã bị trọng thương, linh khí bảo vệ tất nhiên đã giảm đi rất nhiều. Cố Tích Cửu vẫn tiếp tục công kích nó, lớp vỏ rắn chắc như kim cương của nó gần như bị nứt ra sau những đợt tấn công của nàng!
Trên vỏ ngao, vết kiếm trải rộng, giống như một đóa hoa cúc nở rộ...
Con trai lớn rốt cuộc chịu thua: "Này, này, ngươi dừng tay! Ta có thể giúp ngươi thực hiện nguyện vọng. Ngươi muốn cái gì ta cho ngươi cái đó......"
Thứ này cho rằng nó là thần đèn Aladin! Còn muốn cái gì thì cho cái đó!
"Ta không cần cái gì cả, chỉ muốn làm thịt ngươi hầm canh!" Cố Tích Cửu hung tợn trả lời.
Nàng khiến nó cay mắt! Quá đáng giận!
Nàng đang chém nó, đột nhiên nghe phía sau lưng có người sâu kín thở dài: "Phí phạm của trời, con ngao ngàn năm không ngờ bị ngươi nghĩ tới hầm nó!"
Cố Tích Cửu đột nhiên quay đầu lại, nhìn thấy Tư Thẩm một thân quần áo màu xanh đung đưa đứng đó. Hắn chỉ đứng ở phía sau nàng cách đó không xa.
Đây là sự thật? Hay lại là ảo cảnh?
Cố Tích Cửu lập tức lại nhìn nhìn con ngao lớn bị nàng chém đang xoay loạn giống như con quay, hơi bị phân tâm một chút......
Con ngao lớn ngay lập tức lăn về phía Tư Thẩm!
Kiếm quang của Cố Tích Cửu chợt lóe, con ngao đang trên đường lăn tới chỗ Tư Thẩm lãnh thêm một kiếm. Nó bị đập vào trên tường, toàn bộ thân mình đều bị bức tường kéo lên, giống như bị bọc ở trong gió lốc, xoay tròn như một cái cối xay gió......
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.