Chương 25
IRYS
27/02/2016
Ba ngày sau.
Ying bước ra khỏi phòng, bây giờ, những người nhìn thấy Ying đều tránh xa nàng ba bước.
Đi đến phòng nghị sự, có rất nhiều người e ngại Ying, nhìn thấy tất cả mọi người như vây, Akuma hỏi:
- Huyết Thần, những điều kiện ngươi đưa ra cho bọn họ là gì?
Ying nhìn những người kia, nhắm mặt lại, lạnh nhạt lên tiếng:
- Khong quan tâm.
Akuma gật đầu, nói chuyện chính:
- Được rồi, bốn mươi bảy vị thần ở đây sẽ đến bốn mươi bảy thế giới mà ta đã sắp đặt trước, các người chỉ cần mở ra cánh cổng không gian, là nó sẽ đưa các ngươi đến nơi mà thôi.
- Đến nơi, có thể các ngươi sẽ đợi từ một ngày đến ba ngày để đón các học viên của Thần Minh này, ta hy vọng các ngươi sẽ thực hiện tốt.
- Được rồi mỗi người tự lên nhận lấy một không gian đi!
Tất cả mọi người đều đi lên lấy viên ma pháp không gian chi cổng.
Ying là người cuối cùng lên lấy, trên viên ma pháp, khắc một chữ Tư Tề.
Nhìn chữ Tư Tề này, Ying cảm thấy nặng lòng làm sao, Tư Tề chính là thế giới mà Ying ở trước kia, khi tên mình vẫn còn là Diệp Tiêu Linh, nhưng bây giờ đã không còn nữa.
Nàng không biết khi mình quay về đó, mọi thứ sẽ như thế nào đây.
Khi lấy xong viên ma pháp, mỗi người lại lấy một cái đồng hồ, vì thời gian ở mỗi thế giới khác nhau, nên bọn họ cần lấy đồng hồ để canh thời gian.
Đồng hồ này còn có một cái tiện lợi, nó như là một cảnh không gian đặt trước, đến đúng giờ nó sẽ tự mở cánh cổng không gian đưa nhiều người đi.
Ying thở dài một hơi, lấy viên ma pháp ném vào không trung, mở ra cánh cổng không gian.
Bước vào, rồi bước ra.
Ying nhìn thấy sau lưng mình là một tòa tháp, còn xung quanh thì lòa một vài lính gác.
- Xin lỗi...ngài phải là?
Một tên đại hán ở phía sau Ying lên tiếng hỏi.
Ying trả lời ngắn gọn:
- Ta là Huyết Thần.
Tên đại hán vui vẻ, mời vào trong tòa tháp, nhanh miệng nói:
- Huyết Thần đại nhân, ngài từ xa đến chắc cũng mệt rồi, hãy vào bên trong nghĩ ngơi đi.
- À tất cả những người ở đây đều là người của Thần Minh, chúng tôi có nhiệm vụ là bảo vệ các tân sinh và Huyết Thần đại nhân.
- Bây giờ, tân sinh vẫn chưa đến, Huyết Thần đại nhân vào tòa tháp này nghỉ nơi đi, tòa tháp này là dành cho Huyết Thần đại nhân đấy ạ!
Tên đại hán vừa nói vừa dẫn Ying vào trong, đến phòng của đại sự.
Những người hầu nhìn thấy nàng, rót trà, bưng thức ăn lên cho nàng.
Tên đại hán không dám ngồi xuống, hắn cứ đứng mà nói:
- Những tân sinh ba ngày sau sẽ đến đây, sẽ có một vài tân sinh đến sớm, nên thuộc hạ sẽ sắp xếp chỗ nghĩ cho những tân sinh, để không làm phiền Huyết Thần đại nhân...
Tên đại hán vẫn còn muốn nói tiếp, Ying đã dơ tay, ý bảo hắn dừng lại.
Tên đại hán dừng lại, Ying để ly trà xuống, lạnh nhạt lên tiếng:
- Đem tư liệu đến, ta đọc đẻ biết, vậy là được rồi, không cần ngươi phải nói nhiều như vậy.
- Từ nãy tới giờ ngươi nói nhiều như vậy rồi, đây, uống một ly đi, rồi quay về làm việc hằng ngày của ngươi.
Ying trâm một ly trà cho tên đại hán, lên tiếng.
Tên đại hán cảm kích nhìn Ying, hắn theo cùng cảm kích là kinh ngạc.
Hắn đã phúc vụ rất nhiều vị Thần rồi, nhưng chưa từng có vị thần nào lại như Ying, bên ngoài thì lạnh nhạt như bên trong lại dịu dàng như vậy.
Ying nhìn thấy hắn cảm kích như vậy, cũng có phần hiểu được những vị thần trước kia đến đây là như thế nào.
Nàng lấy bánh quy, đưa cho hắn, lại nói:
- Chia cho tất cả mọi người cùng ăn đi.
Tên đại hán vừa định từ chối, Ying lại lên tiếng:
- Mã Tư, ta nói thì ngươi cứ nghe thoe là được.
Tên đjai hán này tên là Mã Tư, hắn gật đầu, cung kính lấy bánh trên tay của Ying, bánh có rất nhiều nên nàng bỏ chúng vào trong hai cái túi đưa cho Mã Tư.
Lúc Mã Tư, rời đi đến cửa, hắn nhớ tới điều gì đó, quay lại hỏi:
- Huyết Thần đại nhân, sao người lại biết được...
Hắn vẫn đnag muốn nói, Ying đã đưa tay lên môi, ý bảo hắn đừng nói nữa.
Mã Tư ngẫm nghĩ rồi bỏ đi, hắn nghĩ là thần nên chỉ cần nhìn qua là cũng có thể biết được tên của hắn rồi còn gì!
Ying nhìn ở bên ngoài bầu trời, thấy tuyết đang rơi, cũng phải, bây giờ ở thế giới này đang là mùa đông mà.
Cũng chẳng có mấy ì quan tâm đến trời có lạnh hay không, khi ở cùng Akuma, nàng không biết rõ là nàng đã ở ngoài tuyết bao lâu nữa.
Việc tuyết có lạnh hay không? Đối với Ying nó chẳng khác gì mùa xuân mát mẻ cả.
Đọc hết những tư liệu ở trong tay, Ying biét được những tân sinh àny phải trải qua ba quá trình, thứ nhất lựa chọn ra thi đấu, chọn ra mười người giỏi nhất, thứ hai là huấn luyện, thứ ba là tiếp tục đấu với nhau chọn ra những người mạnh nhất.
Nên tính ra chỉ có khoảng 100 người mà thôi.
Từ không gian ma pháp, Ying lấy ra một cái hạt gì đó, tỏa ra ánh sáng màu đỏ, rồi lấy tiếp một hạt tương tự như vậy, nhưng hạt mà Ying lấy đầu tiên to hơn hạt mà Ying lấy sau cùng gấp mười lần.
Đây chính là tri thức của Ying ở quá khứ, một cái là ở dưới tầng hầm của Thần Minh, Ying lấy được từ đó, còn một cá là do Akuma đưa cho.
- Một cái là 10%, một cái là 1%, được rồi, tiếp thu thôi vậy!
Ying đưa cả hai tri thức cùng một lúc vào đầu mình.
Cơn đau đầu điên cuồng nổi lên, như muốn nổ tung cả đầu của Ying.
- A....
Ying cố gắng kiềm ném lại cơn đau, cố gắn áp chế nó lại, nhưng vì cơn đau này còn hơn cả cơn đau đầu bình thường gấp vài trăm lần, thì nàng cũng là rên lên mộ tiếng.
- Cốc cốc, Huyết Thần đại nhân, người không sao chứ?
Bên ngoài một thị nữ nghe thấy tiếng la của Huyết Thần, liền lo lắng gõ cửa hỏi.
- Biến đi!
Ying từ trong phòng quát ra.
Thị nữ kia cũng không dám làm trái lệnh liền lui ra, sau đó, những thị nữ khác cũng không dám đến gần.
Một nhóm tân sinh mười người đi đến, nhìn lên tòa tháp, một nam thần tóc trắng lên tiếng:
- Cái âm thanh vừa la lên lúc này, có phần hơi bị quen tai thì phải?
Nữ tử yểu điệu tóc đen bên cạnh, cười cười lên tiếng:
- Bạch Hoàng Dạ, đừng nói với ta là chàng nhớ lấy con yêu nữ Diệp Tiêu Linh đấy chứ, chàng đó có ta là Diệp Tiêu Dao này rồi còn gì.
Bạch Hoàng Dạ cười nói:
- Phải, sao ta lại nhớ tới yêu nữ huyết sắc đó chứ? Nàng ta còn chẳng đẹp bằng nàng.
Bạch Hoàng Dạ và Diệp Tiêu Dao âu yếm nhau, đi theo đại hán Mã Tư đến phòng của mình.
Ying bước ra khỏi phòng, bây giờ, những người nhìn thấy Ying đều tránh xa nàng ba bước.
Đi đến phòng nghị sự, có rất nhiều người e ngại Ying, nhìn thấy tất cả mọi người như vây, Akuma hỏi:
- Huyết Thần, những điều kiện ngươi đưa ra cho bọn họ là gì?
Ying nhìn những người kia, nhắm mặt lại, lạnh nhạt lên tiếng:
- Khong quan tâm.
Akuma gật đầu, nói chuyện chính:
- Được rồi, bốn mươi bảy vị thần ở đây sẽ đến bốn mươi bảy thế giới mà ta đã sắp đặt trước, các người chỉ cần mở ra cánh cổng không gian, là nó sẽ đưa các ngươi đến nơi mà thôi.
- Đến nơi, có thể các ngươi sẽ đợi từ một ngày đến ba ngày để đón các học viên của Thần Minh này, ta hy vọng các ngươi sẽ thực hiện tốt.
- Được rồi mỗi người tự lên nhận lấy một không gian đi!
Tất cả mọi người đều đi lên lấy viên ma pháp không gian chi cổng.
Ying là người cuối cùng lên lấy, trên viên ma pháp, khắc một chữ Tư Tề.
Nhìn chữ Tư Tề này, Ying cảm thấy nặng lòng làm sao, Tư Tề chính là thế giới mà Ying ở trước kia, khi tên mình vẫn còn là Diệp Tiêu Linh, nhưng bây giờ đã không còn nữa.
Nàng không biết khi mình quay về đó, mọi thứ sẽ như thế nào đây.
Khi lấy xong viên ma pháp, mỗi người lại lấy một cái đồng hồ, vì thời gian ở mỗi thế giới khác nhau, nên bọn họ cần lấy đồng hồ để canh thời gian.
Đồng hồ này còn có một cái tiện lợi, nó như là một cảnh không gian đặt trước, đến đúng giờ nó sẽ tự mở cánh cổng không gian đưa nhiều người đi.
Ying thở dài một hơi, lấy viên ma pháp ném vào không trung, mở ra cánh cổng không gian.
Bước vào, rồi bước ra.
Ying nhìn thấy sau lưng mình là một tòa tháp, còn xung quanh thì lòa một vài lính gác.
- Xin lỗi...ngài phải là?
Một tên đại hán ở phía sau Ying lên tiếng hỏi.
Ying trả lời ngắn gọn:
- Ta là Huyết Thần.
Tên đại hán vui vẻ, mời vào trong tòa tháp, nhanh miệng nói:
- Huyết Thần đại nhân, ngài từ xa đến chắc cũng mệt rồi, hãy vào bên trong nghĩ ngơi đi.
- À tất cả những người ở đây đều là người của Thần Minh, chúng tôi có nhiệm vụ là bảo vệ các tân sinh và Huyết Thần đại nhân.
- Bây giờ, tân sinh vẫn chưa đến, Huyết Thần đại nhân vào tòa tháp này nghỉ nơi đi, tòa tháp này là dành cho Huyết Thần đại nhân đấy ạ!
Tên đại hán vừa nói vừa dẫn Ying vào trong, đến phòng của đại sự.
Những người hầu nhìn thấy nàng, rót trà, bưng thức ăn lên cho nàng.
Tên đại hán không dám ngồi xuống, hắn cứ đứng mà nói:
- Những tân sinh ba ngày sau sẽ đến đây, sẽ có một vài tân sinh đến sớm, nên thuộc hạ sẽ sắp xếp chỗ nghĩ cho những tân sinh, để không làm phiền Huyết Thần đại nhân...
Tên đại hán vẫn còn muốn nói tiếp, Ying đã dơ tay, ý bảo hắn dừng lại.
Tên đại hán dừng lại, Ying để ly trà xuống, lạnh nhạt lên tiếng:
- Đem tư liệu đến, ta đọc đẻ biết, vậy là được rồi, không cần ngươi phải nói nhiều như vậy.
- Từ nãy tới giờ ngươi nói nhiều như vậy rồi, đây, uống một ly đi, rồi quay về làm việc hằng ngày của ngươi.
Ying trâm một ly trà cho tên đại hán, lên tiếng.
Tên đại hán cảm kích nhìn Ying, hắn theo cùng cảm kích là kinh ngạc.
Hắn đã phúc vụ rất nhiều vị Thần rồi, nhưng chưa từng có vị thần nào lại như Ying, bên ngoài thì lạnh nhạt như bên trong lại dịu dàng như vậy.
Ying nhìn thấy hắn cảm kích như vậy, cũng có phần hiểu được những vị thần trước kia đến đây là như thế nào.
Nàng lấy bánh quy, đưa cho hắn, lại nói:
- Chia cho tất cả mọi người cùng ăn đi.
Tên đại hán vừa định từ chối, Ying lại lên tiếng:
- Mã Tư, ta nói thì ngươi cứ nghe thoe là được.
Tên đjai hán này tên là Mã Tư, hắn gật đầu, cung kính lấy bánh trên tay của Ying, bánh có rất nhiều nên nàng bỏ chúng vào trong hai cái túi đưa cho Mã Tư.
Lúc Mã Tư, rời đi đến cửa, hắn nhớ tới điều gì đó, quay lại hỏi:
- Huyết Thần đại nhân, sao người lại biết được...
Hắn vẫn đnag muốn nói, Ying đã đưa tay lên môi, ý bảo hắn đừng nói nữa.
Mã Tư ngẫm nghĩ rồi bỏ đi, hắn nghĩ là thần nên chỉ cần nhìn qua là cũng có thể biết được tên của hắn rồi còn gì!
Ying nhìn ở bên ngoài bầu trời, thấy tuyết đang rơi, cũng phải, bây giờ ở thế giới này đang là mùa đông mà.
Cũng chẳng có mấy ì quan tâm đến trời có lạnh hay không, khi ở cùng Akuma, nàng không biết rõ là nàng đã ở ngoài tuyết bao lâu nữa.
Việc tuyết có lạnh hay không? Đối với Ying nó chẳng khác gì mùa xuân mát mẻ cả.
Đọc hết những tư liệu ở trong tay, Ying biét được những tân sinh àny phải trải qua ba quá trình, thứ nhất lựa chọn ra thi đấu, chọn ra mười người giỏi nhất, thứ hai là huấn luyện, thứ ba là tiếp tục đấu với nhau chọn ra những người mạnh nhất.
Nên tính ra chỉ có khoảng 100 người mà thôi.
Từ không gian ma pháp, Ying lấy ra một cái hạt gì đó, tỏa ra ánh sáng màu đỏ, rồi lấy tiếp một hạt tương tự như vậy, nhưng hạt mà Ying lấy đầu tiên to hơn hạt mà Ying lấy sau cùng gấp mười lần.
Đây chính là tri thức của Ying ở quá khứ, một cái là ở dưới tầng hầm của Thần Minh, Ying lấy được từ đó, còn một cá là do Akuma đưa cho.
- Một cái là 10%, một cái là 1%, được rồi, tiếp thu thôi vậy!
Ying đưa cả hai tri thức cùng một lúc vào đầu mình.
Cơn đau đầu điên cuồng nổi lên, như muốn nổ tung cả đầu của Ying.
- A....
Ying cố gắng kiềm ném lại cơn đau, cố gắn áp chế nó lại, nhưng vì cơn đau này còn hơn cả cơn đau đầu bình thường gấp vài trăm lần, thì nàng cũng là rên lên mộ tiếng.
- Cốc cốc, Huyết Thần đại nhân, người không sao chứ?
Bên ngoài một thị nữ nghe thấy tiếng la của Huyết Thần, liền lo lắng gõ cửa hỏi.
- Biến đi!
Ying từ trong phòng quát ra.
Thị nữ kia cũng không dám làm trái lệnh liền lui ra, sau đó, những thị nữ khác cũng không dám đến gần.
Một nhóm tân sinh mười người đi đến, nhìn lên tòa tháp, một nam thần tóc trắng lên tiếng:
- Cái âm thanh vừa la lên lúc này, có phần hơi bị quen tai thì phải?
Nữ tử yểu điệu tóc đen bên cạnh, cười cười lên tiếng:
- Bạch Hoàng Dạ, đừng nói với ta là chàng nhớ lấy con yêu nữ Diệp Tiêu Linh đấy chứ, chàng đó có ta là Diệp Tiêu Dao này rồi còn gì.
Bạch Hoàng Dạ cười nói:
- Phải, sao ta lại nhớ tới yêu nữ huyết sắc đó chứ? Nàng ta còn chẳng đẹp bằng nàng.
Bạch Hoàng Dạ và Diệp Tiêu Dao âu yếm nhau, đi theo đại hán Mã Tư đến phòng của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.