Độc Sủng - Bé Con, Anh Hai Thương Em
Chương 10: Hứa việt trạch, tôi không muốn quan tâm
Sở Ly
15/11/2023
Châu Giản Dao nghe đến ba chữ ‘ vị hôn phu ‘ liền ngẩng cao đầu nhìn về phía A Từ, cô đương nhiên biết chuyện này cũng biết Hứa Việt Trạch là ai rồi, đó là người bố mẹ nuôi cô ép cô gả đi còn gì, Hứa Việt Trạch là tên thiếu gia ăn chơi có tiếng, ở Hắc Thành không ai là không biết đến tiếng vô vàng xấu của anh ta, Châu Giản Dao hai mắt đỏ ửng nhìn Châu Chấn Khiêm.
“ Anh hai, em không có vị hôn phu nào hết, em không muốn gả cho ai đâu, em không muốn kết hôn, càng không muốn gả cho Hứa Việt Trạch, anh ta xấu lắm,...anh hai đừng bắt em gả cho anh ta được không?, em không muốn “
Dứt câu cũng là lúc lệ cô rơi xuống.
“ Em khóc cái gì, anh có nói sẽ gả em đi sao?, ngoan, không cho phép em khóc, em sẽ không gả cho ai hết, em chỉ được phép ở bên cạnh anh hai, ngoan,... anh hai thương em “
Châu Giản Dao ngoan ngoãn gật đầu, cô lau sạch nước mắt mình rồi tựa người vào lòng anh, bắt cô gả cho Hứa Việt Trạch chẳng khác nào bắt cô đi chết. Anh ta là tên đàn ông dơ bẩn thế nào ai mà không biết chứ mỗi khi gặp cô đều muốn dở trò dơ bẩn với cô, chỉ mỗi điều này đã khiến Châu Giản Dao thấy sợ hãi mỗi khi nghe đến cái tên đó rồi.
Hơn nữa, cô bây giờ chỉ muốn sống một cuộc sống thật sự, muốn làm những điều mà trước đây cô chưa làm được, muốn sống một cuộc đời cô hằng ao ước, cô không muốn kết hôn, không muốn tự giam cầm bản thân, người ta nói hôn nhân là nấm mồ của tình yêu còn gì, nếu không phải người cô thật sự muốn gả cô sẽ không gả đi đâu.
“ Nhưng mà anh hai, sao anh lại điều tra về em thế?, Hứa Việt Trạch gây chuyện gì rồi sao? “
Châu Chấn Khiêm khẽ lắc đầu
“ Không phải, anh muốn điều tra vì anh muốn biết tất cả những chuyện xảy ra với em khi anh không có ở đây như vậy sau này anh mới có thể bảo vệ em chu toàn “
Châu Giản Dao nghe liền hiểu ngay, cô gật gật đầu, cô không phải khó chịu vì anh cho người điều tra vì mình chỉ đơn giản không biết Hứa Việt Trạch có phải lại gây phiền toái gì đến anh hay không mà thôi, cô là người duy nhất từ chối mối hôn sự này nên anh ta luôn gây bất lợi tìm kiếm chuyện gây sự với cô, Châu Giản Dao không muốn anh hai mình cũng bị lôi vào mấy chuyện điên rồ của Hứa Việt Trạch.
Nếu anh hai cô không trở về thì tương lai cố nhất định đã bị ép gả cho tên đàn ông thối đó rồi, thật may bây giờ anh hai cô sẽ là người giải quyết chuyện này, Hứa Việt Trach cũng sẽ không thể làm phiền đến cô được nữa.
Châu Giản Dao chợt kéo lấy tay áo anh hai, cô nghĩ ngợi gì đó vài giây rồi mở lời.
“ Anh hai, em muốn ăn gà rán, anh đưa em đi ăn được không?, em không biết đường ngoài kia từ lúc anh đi đến giờ cũng chưa từng được ăn gà rán lại, anh hai đi cùng em nhé “
“ Được, anh hai đưa em đi “
...
Như đã nói, Châu Chấn Khiêm đưa cô đến trung tâm thương mại ở đây không chỉ mua thêm cho cô vài bộ quần áo mới còn mua rất rất nhiều thứ khác, Châu Giản Dao mỗi lần nhìn người đàn ông mạnh tay quẹt chiếc thẻ đên kia tim cô lại như xuất hiện một vết cứa, không biết rõ trong chiếc thẻ kia có bao nhiêu tiền chỉ thắc mắc sao anh quẹt mãi mà vẫn có thể quẹt tiếp được, lẻ nào nó sẽ không bao giờ hết tiền ư.
Đi cùng còn có bốn vệ sĩ ngoài việc bảo vệ cho anh và cô ra thì nhiệm vụ cấp bách của bọn họ chính là xách đống đồ chất như núi kia, Châu Chấn Khiêm không để cô đụng tay vào bất cứ thứ gì, Châu Giản Dao chỉ việc chỉ tay vào những thứ cô thích còn những việc khác anh và vệ sĩ của mình sẽ lo lấy.
Dưới những con mắt ngưỡng mộ của những người xung quanh, Châu Giản Dao có chút sợ cô chưa bao giờ trải qua cảm giác này bao giờ, đi bên cạnh anh hai cô đúng là như đang được đi cùng vị thần tiên tái thế nào vậy, hào quang chói cả mắt rồi.
“ Anh hai đừng mua nữa, nhiều đồ lắm rồi, em muốn ăn gà rán, đi ăn gà rán nhé “
Châu Chấn Khiêm vẫn chưa thỏa mãn anh còn muốn mua cho cô thật nhiều thật nhiều nữa nhưng cũng may cô ngăn anh kịp thời nếu không hôm nay anh sẽ vét sạch cái trung tâm thương mại này thật quá, ai bảo anh nuông chiều cô quá làm gì, cô có nói thế nào anh cũng không chịu nghe.
Châu Giản Dao phải than đói, còn mè nheo hồi lâu anh mới chịu đưa cô lên tầng trên cùng ăn gà rán, còn chưa bước vào quán đã gặp phải người không nên gặp.
“ Châu Giản Dao, cô hay quá ha dám đi với tên đàn ông khác, cô quên chúng ta sắp kết hôn với nhau rồi hay sao, cô giỏi lắm tôi sẽ nói chuyện này cho phu nhân bà ấy sẽ đánh cô một trận cho chừa cái thói lăng loàng “
Hứa Việt Trạch rõ ràng hai bên cũng có hai người phụ nữ ăn mặc hở hang, tay ôm ôm ấp ấp như thế lại dõng dạc trách mắng cô, anh ta vừa nhấc máy lên đã bị Châu Chấn Khiêm vung một cước nằm ra đất, hai ả kia cũng sợ hãi ba chân bốn cẳng phần ai nấy chạy.
Châu Giản Dao cũng bị anh dọa sợ mà nép chặt ra sau lưng anh, nhìn đến Hứa Việt Trạch hèn mọn nằm trên đất trong lòng cô vui đến lạ, không nhịn được mà cười khúc khích khiến tên đàn ông kia giận đến rơi cả mắt.
“ Cô cười cái gì, không thấy chồng tương lai của cô bị người ta đánh thảm rồi sao, còn không mau qua đỡ tôi dậy “
“ Sao tôi phải đỡ anh, anh hai tôi đánh như vậy là đúng, đáng đời tên thối nhà anh”
Hứa Việt Trạch nghiến răng chỉ có thể tự mình đứng lên, quần áo anh ta xộc xệt thật không ra dáng con nhà thiếu gia chút nào ngược lại thì nhìn giống mấy tên đầu đường xó chợ ngoài kia hơn, thiếu gia nhà họ Hứa chưa bao giờ bị người ta làm cho thê thảm như thế xung quanh người đi qua đi lại cũng nhìn đến anh ta mà cười khiến cơn giận càng lúc càng trở nên nặng nề hơn, anh ta chỉ tay về phía cô.
“ Châu Giản Dao, thứ phụ nữ lăng loàng, cô dám đi cùng tên đàn ông khác xem tôi xử cô thế nào, cô đừng quên tôi là vị hôn phu của cô “
“ Anh không phải, tôi cũng không có vị hôn phu nào hết, Hứa Việt Trạch anh im cái miệng thối của anh lại đi “
Châu Giản Dao trở nên kích động bước lên một bước nhưng lại bị Châu Chấn Khiêm giữ lại, anh không muốn thấy em gái mình phải tốn hơi với một kẻ như thế, càng không xứng để cô tức giận.
Châu Chấn Khiêm gằng giọng lạnh khiến người ta nghe đến là rùng mình.
“ Con bé nói không phải thì là không phải, đừng để tôi nghe đến ba chữ đó nữa, nếu không...”
Hứa Việt Trạch nhảy vào miệng anh: “ Nếu không thì sao, tao là Hứa gia, Hứa Việt Trạch, mày làm gì được tao “
“ Hừm, Hứa Việt Trạch?,..
tôi không muốn quan tâm “
***
Vote! Vote! Vote
Cho Ly một bình luận và một like để tiếp thêm động lực ra chap mới nhé ạ.
Cảm ơn mọi người ạ.
“ Anh hai, em không có vị hôn phu nào hết, em không muốn gả cho ai đâu, em không muốn kết hôn, càng không muốn gả cho Hứa Việt Trạch, anh ta xấu lắm,...anh hai đừng bắt em gả cho anh ta được không?, em không muốn “
Dứt câu cũng là lúc lệ cô rơi xuống.
“ Em khóc cái gì, anh có nói sẽ gả em đi sao?, ngoan, không cho phép em khóc, em sẽ không gả cho ai hết, em chỉ được phép ở bên cạnh anh hai, ngoan,... anh hai thương em “
Châu Giản Dao ngoan ngoãn gật đầu, cô lau sạch nước mắt mình rồi tựa người vào lòng anh, bắt cô gả cho Hứa Việt Trạch chẳng khác nào bắt cô đi chết. Anh ta là tên đàn ông dơ bẩn thế nào ai mà không biết chứ mỗi khi gặp cô đều muốn dở trò dơ bẩn với cô, chỉ mỗi điều này đã khiến Châu Giản Dao thấy sợ hãi mỗi khi nghe đến cái tên đó rồi.
Hơn nữa, cô bây giờ chỉ muốn sống một cuộc sống thật sự, muốn làm những điều mà trước đây cô chưa làm được, muốn sống một cuộc đời cô hằng ao ước, cô không muốn kết hôn, không muốn tự giam cầm bản thân, người ta nói hôn nhân là nấm mồ của tình yêu còn gì, nếu không phải người cô thật sự muốn gả cô sẽ không gả đi đâu.
“ Nhưng mà anh hai, sao anh lại điều tra về em thế?, Hứa Việt Trạch gây chuyện gì rồi sao? “
Châu Chấn Khiêm khẽ lắc đầu
“ Không phải, anh muốn điều tra vì anh muốn biết tất cả những chuyện xảy ra với em khi anh không có ở đây như vậy sau này anh mới có thể bảo vệ em chu toàn “
Châu Giản Dao nghe liền hiểu ngay, cô gật gật đầu, cô không phải khó chịu vì anh cho người điều tra vì mình chỉ đơn giản không biết Hứa Việt Trạch có phải lại gây phiền toái gì đến anh hay không mà thôi, cô là người duy nhất từ chối mối hôn sự này nên anh ta luôn gây bất lợi tìm kiếm chuyện gây sự với cô, Châu Giản Dao không muốn anh hai mình cũng bị lôi vào mấy chuyện điên rồ của Hứa Việt Trạch.
Nếu anh hai cô không trở về thì tương lai cố nhất định đã bị ép gả cho tên đàn ông thối đó rồi, thật may bây giờ anh hai cô sẽ là người giải quyết chuyện này, Hứa Việt Trach cũng sẽ không thể làm phiền đến cô được nữa.
Châu Giản Dao chợt kéo lấy tay áo anh hai, cô nghĩ ngợi gì đó vài giây rồi mở lời.
“ Anh hai, em muốn ăn gà rán, anh đưa em đi ăn được không?, em không biết đường ngoài kia từ lúc anh đi đến giờ cũng chưa từng được ăn gà rán lại, anh hai đi cùng em nhé “
“ Được, anh hai đưa em đi “
...
Như đã nói, Châu Chấn Khiêm đưa cô đến trung tâm thương mại ở đây không chỉ mua thêm cho cô vài bộ quần áo mới còn mua rất rất nhiều thứ khác, Châu Giản Dao mỗi lần nhìn người đàn ông mạnh tay quẹt chiếc thẻ đên kia tim cô lại như xuất hiện một vết cứa, không biết rõ trong chiếc thẻ kia có bao nhiêu tiền chỉ thắc mắc sao anh quẹt mãi mà vẫn có thể quẹt tiếp được, lẻ nào nó sẽ không bao giờ hết tiền ư.
Đi cùng còn có bốn vệ sĩ ngoài việc bảo vệ cho anh và cô ra thì nhiệm vụ cấp bách của bọn họ chính là xách đống đồ chất như núi kia, Châu Chấn Khiêm không để cô đụng tay vào bất cứ thứ gì, Châu Giản Dao chỉ việc chỉ tay vào những thứ cô thích còn những việc khác anh và vệ sĩ của mình sẽ lo lấy.
Dưới những con mắt ngưỡng mộ của những người xung quanh, Châu Giản Dao có chút sợ cô chưa bao giờ trải qua cảm giác này bao giờ, đi bên cạnh anh hai cô đúng là như đang được đi cùng vị thần tiên tái thế nào vậy, hào quang chói cả mắt rồi.
“ Anh hai đừng mua nữa, nhiều đồ lắm rồi, em muốn ăn gà rán, đi ăn gà rán nhé “
Châu Chấn Khiêm vẫn chưa thỏa mãn anh còn muốn mua cho cô thật nhiều thật nhiều nữa nhưng cũng may cô ngăn anh kịp thời nếu không hôm nay anh sẽ vét sạch cái trung tâm thương mại này thật quá, ai bảo anh nuông chiều cô quá làm gì, cô có nói thế nào anh cũng không chịu nghe.
Châu Giản Dao phải than đói, còn mè nheo hồi lâu anh mới chịu đưa cô lên tầng trên cùng ăn gà rán, còn chưa bước vào quán đã gặp phải người không nên gặp.
“ Châu Giản Dao, cô hay quá ha dám đi với tên đàn ông khác, cô quên chúng ta sắp kết hôn với nhau rồi hay sao, cô giỏi lắm tôi sẽ nói chuyện này cho phu nhân bà ấy sẽ đánh cô một trận cho chừa cái thói lăng loàng “
Hứa Việt Trạch rõ ràng hai bên cũng có hai người phụ nữ ăn mặc hở hang, tay ôm ôm ấp ấp như thế lại dõng dạc trách mắng cô, anh ta vừa nhấc máy lên đã bị Châu Chấn Khiêm vung một cước nằm ra đất, hai ả kia cũng sợ hãi ba chân bốn cẳng phần ai nấy chạy.
Châu Giản Dao cũng bị anh dọa sợ mà nép chặt ra sau lưng anh, nhìn đến Hứa Việt Trạch hèn mọn nằm trên đất trong lòng cô vui đến lạ, không nhịn được mà cười khúc khích khiến tên đàn ông kia giận đến rơi cả mắt.
“ Cô cười cái gì, không thấy chồng tương lai của cô bị người ta đánh thảm rồi sao, còn không mau qua đỡ tôi dậy “
“ Sao tôi phải đỡ anh, anh hai tôi đánh như vậy là đúng, đáng đời tên thối nhà anh”
Hứa Việt Trạch nghiến răng chỉ có thể tự mình đứng lên, quần áo anh ta xộc xệt thật không ra dáng con nhà thiếu gia chút nào ngược lại thì nhìn giống mấy tên đầu đường xó chợ ngoài kia hơn, thiếu gia nhà họ Hứa chưa bao giờ bị người ta làm cho thê thảm như thế xung quanh người đi qua đi lại cũng nhìn đến anh ta mà cười khiến cơn giận càng lúc càng trở nên nặng nề hơn, anh ta chỉ tay về phía cô.
“ Châu Giản Dao, thứ phụ nữ lăng loàng, cô dám đi cùng tên đàn ông khác xem tôi xử cô thế nào, cô đừng quên tôi là vị hôn phu của cô “
“ Anh không phải, tôi cũng không có vị hôn phu nào hết, Hứa Việt Trạch anh im cái miệng thối của anh lại đi “
Châu Giản Dao trở nên kích động bước lên một bước nhưng lại bị Châu Chấn Khiêm giữ lại, anh không muốn thấy em gái mình phải tốn hơi với một kẻ như thế, càng không xứng để cô tức giận.
Châu Chấn Khiêm gằng giọng lạnh khiến người ta nghe đến là rùng mình.
“ Con bé nói không phải thì là không phải, đừng để tôi nghe đến ba chữ đó nữa, nếu không...”
Hứa Việt Trạch nhảy vào miệng anh: “ Nếu không thì sao, tao là Hứa gia, Hứa Việt Trạch, mày làm gì được tao “
“ Hừm, Hứa Việt Trạch?,..
tôi không muốn quan tâm “
***
Vote! Vote! Vote
Cho Ly một bình luận và một like để tiếp thêm động lực ra chap mới nhé ạ.
Cảm ơn mọi người ạ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.