Độc Sủng - Bé Con, Anh Hai Thương Em
Chương 34: Không chỉ muốn ôm còn muốn hôn
Sở Ly
15/11/2023
Sáng hôm sau
Châu Chấn Khiêm dù có gọi Châu Giản Dao thế nào cũng không có chút cựa mình, dáng vẻ hệt như một con heo lười khiến người đàn ông cũng bất lực.
“ Bé con, dậy ăn sáng thôi, ăn sáng trễ sẽ không tốt cho dạ dày “
Châu Chấn Khiêm nâng cô lên đặt cô nằm lên chân mình, một tay vuốt qua gương mặt nhỏ tay kia đan vào bàn tay cô nắm chặt mỗi khi những ngón tay đan vào nhau anh đều có cảm hứng mãnh liệt càng nắm lại càng chặt không chút kẽ hở.
Châu Giản Dao đã bị anh đánh thức từ lâu vẫn giả vờ nhắm chặt mắt lười biếng không muốn ngồi dậy mặc cho người đàn ông có càu nhàu thế nào con heo lười cô cũng không thèm để ý.
“ Bé con, nghe lời nhanh dậy, anh hai thương em,...mau “
“ Không muốn dậy sớm đâu “
Châu Giản Dao hức lên vào tiếng mắt vẫn nhắm nghiền vào nhau, bấu lấy vai anh nũng nịu khôn hiểu tại sao hôm nay cô lại muốn nằm lì trên giường không muốn đặt chân ra khỏi giường của mình có phải là bệnh rồi hay là vì đặc biệt được Châu Chấn Khiêm ôm mãi trong lòng nên mới không nỡ dậy.
Cô gái nhỏ bất ngờ dang rộng hai tay nhíu mày, giọng thỏ thẻ hệt một con mèo con làm nũng với người đàn ông.
“ Anh hai, ôm...”
Châu Chấn Khiêm cười khẽ, anh vuốt nhẹ đầu mũi cô rồi cúi người hôn lên đôi môi có hơi khô ấy liền hai phát, nụ hôn của anh khiến Châu Giản Dao nhăn nhó lắc đầu, cô dang rộng hai tay hơn như ra hiệu, giọng lại mè nheo.
“ Muốn ôm không phải hôn “
Người đàn ông bắt lấy hai tay cô ôm vào lòng đáp
“ Anh không chỉ muốn ôm còn muốn hôn “
Hai mươi phút sau mới hoàn toàn đánh thức được Châu Giản Dao, cô em gái nhỏ này của anh hôm nay biếng nhát thấy rõ còn muốn anh bế vào nhà tắm chuẩn bị nước nóng cùng quần áo sẵn cho cô, mọi thứ đều được người đàn ông chuẩn bị chu đáo đâu ra đấy, Châu Chấn Khiêm có cảm giác bản thân như đang chăm sóc cho con gái bảo bối của mình, Châu Giản Dao cũng chỉ thua anh có bốn tuổi mà cứ như là mười bốn tuổi vậy, anh chăm cho cô không sót một chi tiết nào.
“ Bé con, không được ngâm nước lâu anh xuống dưới dặn dò A Từ vài việc em mau lau khô người mặc quần áo đàng hoàng rồi xuống ăn sáng với anh hai “
Anh rời đi cô vẫn nằm như tượng trong bồn tắm không buồn đáp lại, hai mắt nhắm vào nhau thư giãn phiêu mình trong dòng nước ấm, cảm giác sảng khoái như thế nếu phải ngưng lại thì tiếc biết bao, Châu Giản Dao nằm một chập lại quên mất lời Châu Chấn Khiêm căn dặn cô dường như đã ngủ quên trong bồn tắm luôn rồi, không chỉ có tiếng nước róc rách mà còn cả tiếng thở đều đặn của cô.
Châu Giản Dao càng nằm lâu càng chìm vào giấc ngủ ngon đến khi Châu Chấn Khiêm quay lại đã gần ba mươi phút kể từ khi cô ngâm mình trong nước, anh mãi không thấy cô xuống nên mới chạy lên lập tức lo lắng đánh thức cô một lần nữa.
“ Bé con, sao lại ngủ rồi, mau dậy nhanh không là bị cảm, nghe lời anh hai không? “
“ ưm,...em dậy rồi “
Châu Giản Dao lem nhem hai mắt nhìn anh, gương mặt người đàn ông trong mắt cô lúc rõ lúc mờ, cô đưa tay ra hiệu cho anh ôm lấy mình nhưng đột nhiên lại nhớ ra gì đó hoảng hốt ngồi bật dậy làm động dòng nước văng tung tóe hai tay ôm lấy bả vai mình sốt sắng, có chút hoảng loạn.
“ Anh hai, anh cởi quần áo của em sao, vậy...vậy, anh nhìn thấy...thấy rồi “
Cô vì quá ham ngủ mà quên mất vấn đề quan trọng này vậy mà lúc nãy Châu Chấn Khiêm từng động tác cởi bỏ bộ đồ ngủ của cô ra cô lại không hay biết gì, cơ thể này đều bị anh nhìn thấy rồi, Châu Giản Dao hai mắt đỏ ửng lên dù bây giờ cả hai đã xác định tình cảm với nhau nhưng cô vẫn chưa sẵn sàng để cả hai xảy ra chuyện đi quá giới hạn hơn, cô khi đối mặt với những vấn đề về cơ thể mình sẽ không tránh khỏi sự sợ hãi.
Châu Chấn Khiêm biết đã làm em gái mình sợ anh nhanh chóng quay người lấy một cái khăn tắm to choàng lấy cho cô rồi bế ra đặt cô ngồi lên thành bồn rửa mặt, vuốt mái tóc ước đẫm trấn an.
“ Bé con đừng sợ, anh hai đúng là nhìn thấy rồi nhưng anh cũng đâu có làm gì em, yên tâm anh sẽ không làm gì quá giới hạn với em đâu, ngoan, là anh hai thì không phải sợ, nếu làm em sợ thì anh hai xin lỗi “
Anh hai cô và cô thường ngày gần gũi cận kề lấy nhau không chú ý tiểu tiết nhưng chỉ vì một sự sơ suất để anh nhìn thấy cơ thể mình cô lại tỏ ra xa cách với anh điều này khiến Châu Chấn Khiêm có chút chạnh lòng, anh vẫn luôn muốn cùng cô càng thân thiết với nhau hơn đến mức bỏ hết những rào cản hay sợ hãi để trao cho anh nhưng dường như chuyện này phải cần một thời gian rất lâu, Châu Giản Dao bao nhiêu năm ngoài anh ra không hề thân mật với người đàn ông nào khác nên cô đối với chuyện nam nữ đúng là rất nhiều bỡ ngỡ cùng lo lắng dù cho bây giờ cô đã thật sự thích anh nhưng vẫn không thể bỏ đi nỗi sợ trong lòng mình để bức phá bản thân.
“ Anh hai không sao, Dao nhi không trách anh, em chỉ là bất ngờ quá nên mới phát hoảng “
Châu Chấn Khiêm nở nụ cười nhẹ vẫn tiếp tục vuốt mái tóc cô, anh không muốn làm em gái nhỏ của mình sợ càng không muốn làm gì khiến bản thân phải hối hận, em gái nhỏ này của anh vẫn cần thời gian mà thứ anh có với cô chính là sự kiên nhẫn.
“ Được rồi, thay quần áo cùng anh xuống ăn sáng“
Châu Giản Dao ngoan ngoãn gật đầu.
Bữa sáng hôm nay rất đặc biệt không phải là những người hầu thường ngày nấu mà là đầu bếp của nhà hàng năm sao được Châu Chấn Khiêm bỏ ra số tiền lớn mời về nấu cho cô ăn cùng với đó là một món quà đặc biệt anh đã chuẩn bị từ lâu hôm nay mới thích hợp tặng cho cô.
Châu Giản Dao nhìn mọi thứ được chuẩn bị rất chỉn chu xung quanh trang trí không khác gì không gian tại nhà hàng rất lãng mạn, Châu Chấn Khiêm đã thành công tạo sự bất ngờ cho cô, Châu Giản Dao vui đến cười tít cả mắt khi biết mọi thứ đều được chuẩn bị cho mình trong lòng cô rung động đến mức xém thì khóc rồi.
“ Bé con, sợi dây chuyền này tặng em “
Châu Chấn Khiêm đi ra sau lưng cô gái vén tóc cô sang một bên tinh tế đeo sợi dây chuyền lên cho cô, đây là sợi dây anh đặt một nhà thiết kế riêng nổi tiếng người Ý thiết kế riêng cho cô, trên thế giới chỉ có một sợi duy nhất.
Châu Giản Dao thật sự thích kiểu dáng của sợi dây chuyền này, trông nó thật sự vô cùng sang trọng kim cương xanh được đính ở trên còn là thuộc dòng cao cấp dành riêng cho quý tộc hoàng gia, cô nắm lấy sợi dây chuyền cười không ngớt nghiêng đầu nhìn anh.
“ Cảm ơn anh hai “
Châu Chấn Khiêm hôn lên trán cô nụ hôn nuông chiều
“ Chỉ cần em vui là được “
***
Vote! Vote! Vote
Cho Ly một bình luận và một like để tiếp thêm động lực ra chap mới nhé ạ.
Cảm ơn mọi người ạ.
Châu Chấn Khiêm dù có gọi Châu Giản Dao thế nào cũng không có chút cựa mình, dáng vẻ hệt như một con heo lười khiến người đàn ông cũng bất lực.
“ Bé con, dậy ăn sáng thôi, ăn sáng trễ sẽ không tốt cho dạ dày “
Châu Chấn Khiêm nâng cô lên đặt cô nằm lên chân mình, một tay vuốt qua gương mặt nhỏ tay kia đan vào bàn tay cô nắm chặt mỗi khi những ngón tay đan vào nhau anh đều có cảm hứng mãnh liệt càng nắm lại càng chặt không chút kẽ hở.
Châu Giản Dao đã bị anh đánh thức từ lâu vẫn giả vờ nhắm chặt mắt lười biếng không muốn ngồi dậy mặc cho người đàn ông có càu nhàu thế nào con heo lười cô cũng không thèm để ý.
“ Bé con, nghe lời nhanh dậy, anh hai thương em,...mau “
“ Không muốn dậy sớm đâu “
Châu Giản Dao hức lên vào tiếng mắt vẫn nhắm nghiền vào nhau, bấu lấy vai anh nũng nịu khôn hiểu tại sao hôm nay cô lại muốn nằm lì trên giường không muốn đặt chân ra khỏi giường của mình có phải là bệnh rồi hay là vì đặc biệt được Châu Chấn Khiêm ôm mãi trong lòng nên mới không nỡ dậy.
Cô gái nhỏ bất ngờ dang rộng hai tay nhíu mày, giọng thỏ thẻ hệt một con mèo con làm nũng với người đàn ông.
“ Anh hai, ôm...”
Châu Chấn Khiêm cười khẽ, anh vuốt nhẹ đầu mũi cô rồi cúi người hôn lên đôi môi có hơi khô ấy liền hai phát, nụ hôn của anh khiến Châu Giản Dao nhăn nhó lắc đầu, cô dang rộng hai tay hơn như ra hiệu, giọng lại mè nheo.
“ Muốn ôm không phải hôn “
Người đàn ông bắt lấy hai tay cô ôm vào lòng đáp
“ Anh không chỉ muốn ôm còn muốn hôn “
Hai mươi phút sau mới hoàn toàn đánh thức được Châu Giản Dao, cô em gái nhỏ này của anh hôm nay biếng nhát thấy rõ còn muốn anh bế vào nhà tắm chuẩn bị nước nóng cùng quần áo sẵn cho cô, mọi thứ đều được người đàn ông chuẩn bị chu đáo đâu ra đấy, Châu Chấn Khiêm có cảm giác bản thân như đang chăm sóc cho con gái bảo bối của mình, Châu Giản Dao cũng chỉ thua anh có bốn tuổi mà cứ như là mười bốn tuổi vậy, anh chăm cho cô không sót một chi tiết nào.
“ Bé con, không được ngâm nước lâu anh xuống dưới dặn dò A Từ vài việc em mau lau khô người mặc quần áo đàng hoàng rồi xuống ăn sáng với anh hai “
Anh rời đi cô vẫn nằm như tượng trong bồn tắm không buồn đáp lại, hai mắt nhắm vào nhau thư giãn phiêu mình trong dòng nước ấm, cảm giác sảng khoái như thế nếu phải ngưng lại thì tiếc biết bao, Châu Giản Dao nằm một chập lại quên mất lời Châu Chấn Khiêm căn dặn cô dường như đã ngủ quên trong bồn tắm luôn rồi, không chỉ có tiếng nước róc rách mà còn cả tiếng thở đều đặn của cô.
Châu Giản Dao càng nằm lâu càng chìm vào giấc ngủ ngon đến khi Châu Chấn Khiêm quay lại đã gần ba mươi phút kể từ khi cô ngâm mình trong nước, anh mãi không thấy cô xuống nên mới chạy lên lập tức lo lắng đánh thức cô một lần nữa.
“ Bé con, sao lại ngủ rồi, mau dậy nhanh không là bị cảm, nghe lời anh hai không? “
“ ưm,...em dậy rồi “
Châu Giản Dao lem nhem hai mắt nhìn anh, gương mặt người đàn ông trong mắt cô lúc rõ lúc mờ, cô đưa tay ra hiệu cho anh ôm lấy mình nhưng đột nhiên lại nhớ ra gì đó hoảng hốt ngồi bật dậy làm động dòng nước văng tung tóe hai tay ôm lấy bả vai mình sốt sắng, có chút hoảng loạn.
“ Anh hai, anh cởi quần áo của em sao, vậy...vậy, anh nhìn thấy...thấy rồi “
Cô vì quá ham ngủ mà quên mất vấn đề quan trọng này vậy mà lúc nãy Châu Chấn Khiêm từng động tác cởi bỏ bộ đồ ngủ của cô ra cô lại không hay biết gì, cơ thể này đều bị anh nhìn thấy rồi, Châu Giản Dao hai mắt đỏ ửng lên dù bây giờ cả hai đã xác định tình cảm với nhau nhưng cô vẫn chưa sẵn sàng để cả hai xảy ra chuyện đi quá giới hạn hơn, cô khi đối mặt với những vấn đề về cơ thể mình sẽ không tránh khỏi sự sợ hãi.
Châu Chấn Khiêm biết đã làm em gái mình sợ anh nhanh chóng quay người lấy một cái khăn tắm to choàng lấy cho cô rồi bế ra đặt cô ngồi lên thành bồn rửa mặt, vuốt mái tóc ước đẫm trấn an.
“ Bé con đừng sợ, anh hai đúng là nhìn thấy rồi nhưng anh cũng đâu có làm gì em, yên tâm anh sẽ không làm gì quá giới hạn với em đâu, ngoan, là anh hai thì không phải sợ, nếu làm em sợ thì anh hai xin lỗi “
Anh hai cô và cô thường ngày gần gũi cận kề lấy nhau không chú ý tiểu tiết nhưng chỉ vì một sự sơ suất để anh nhìn thấy cơ thể mình cô lại tỏ ra xa cách với anh điều này khiến Châu Chấn Khiêm có chút chạnh lòng, anh vẫn luôn muốn cùng cô càng thân thiết với nhau hơn đến mức bỏ hết những rào cản hay sợ hãi để trao cho anh nhưng dường như chuyện này phải cần một thời gian rất lâu, Châu Giản Dao bao nhiêu năm ngoài anh ra không hề thân mật với người đàn ông nào khác nên cô đối với chuyện nam nữ đúng là rất nhiều bỡ ngỡ cùng lo lắng dù cho bây giờ cô đã thật sự thích anh nhưng vẫn không thể bỏ đi nỗi sợ trong lòng mình để bức phá bản thân.
“ Anh hai không sao, Dao nhi không trách anh, em chỉ là bất ngờ quá nên mới phát hoảng “
Châu Chấn Khiêm nở nụ cười nhẹ vẫn tiếp tục vuốt mái tóc cô, anh không muốn làm em gái nhỏ của mình sợ càng không muốn làm gì khiến bản thân phải hối hận, em gái nhỏ này của anh vẫn cần thời gian mà thứ anh có với cô chính là sự kiên nhẫn.
“ Được rồi, thay quần áo cùng anh xuống ăn sáng“
Châu Giản Dao ngoan ngoãn gật đầu.
Bữa sáng hôm nay rất đặc biệt không phải là những người hầu thường ngày nấu mà là đầu bếp của nhà hàng năm sao được Châu Chấn Khiêm bỏ ra số tiền lớn mời về nấu cho cô ăn cùng với đó là một món quà đặc biệt anh đã chuẩn bị từ lâu hôm nay mới thích hợp tặng cho cô.
Châu Giản Dao nhìn mọi thứ được chuẩn bị rất chỉn chu xung quanh trang trí không khác gì không gian tại nhà hàng rất lãng mạn, Châu Chấn Khiêm đã thành công tạo sự bất ngờ cho cô, Châu Giản Dao vui đến cười tít cả mắt khi biết mọi thứ đều được chuẩn bị cho mình trong lòng cô rung động đến mức xém thì khóc rồi.
“ Bé con, sợi dây chuyền này tặng em “
Châu Chấn Khiêm đi ra sau lưng cô gái vén tóc cô sang một bên tinh tế đeo sợi dây chuyền lên cho cô, đây là sợi dây anh đặt một nhà thiết kế riêng nổi tiếng người Ý thiết kế riêng cho cô, trên thế giới chỉ có một sợi duy nhất.
Châu Giản Dao thật sự thích kiểu dáng của sợi dây chuyền này, trông nó thật sự vô cùng sang trọng kim cương xanh được đính ở trên còn là thuộc dòng cao cấp dành riêng cho quý tộc hoàng gia, cô nắm lấy sợi dây chuyền cười không ngớt nghiêng đầu nhìn anh.
“ Cảm ơn anh hai “
Châu Chấn Khiêm hôn lên trán cô nụ hôn nuông chiều
“ Chỉ cần em vui là được “
***
Vote! Vote! Vote
Cho Ly một bình luận và một like để tiếp thêm động lực ra chap mới nhé ạ.
Cảm ơn mọi người ạ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.