Chương 14: Cô thành trưởng phòng?!
Lê Thủy Thanh Thuần
10/11/2015
Trong phòng khách
không lớn cũng không nhỏ nhưng lại rất ấm áp. Ánh đèn chậm rãi chiếu
sáng nhưng Tầm Thiên Hoan lại ủ rủ gồi một mình ở sofa, còn có ánh nhìn
của sâu xa của u Dương Tịch nhìn Tầm Thiên Hoan.
u Dương Tịch giọng điệu có chút quái dị nói:“Xem ra Thiên Hoan của mình sức quyến rũ thật đúng là không nhỏ a ~”
Tầm Thiên Hoan liếc mắt nhìn hắn một chút tức giận đều không có, chỉ nói:“Cậu đừng có cười nhạo mình nữa có được không?”
u Dương Tịch nháy mắt mấy cái nói:“Chính là, em trai của cậu đối với cậu, xác thực...... Không tầm thường, đây là sự thật a.”
Không tầm thường, cái từ này dùng quá mức uyển chuyển, quả thực chính là tình tiết loạn luân sao!
Tầm Thiên Hoan bỗng nhiên xoay người, che miệng của u Dương Tịch nói:“Không cho phép nói bậy! Tớ thừa nhận hắn là đối với tớ rất tốt, nhưng là, cái này cũng không đại biểu cho cái cậu nói!”
Đợi Tầm Thiên Hoan tay buông đưa ra sau, u Dương Tịch hỏi lại:“Thế cậu nghĩ loại nào?”
“Tớ......”
u Dương Tịch bất đắc dĩ cảm thán:“Cậu nha, đừng lừa người dối mình nha?!”
“Nào có.....” Tầm Thiên Hoan đô đô môi, cả người như là quả bóng xì hơi, ngã vào trong ngực u Dương Tịch, sâu kín thuyết:“Không nghĩ, không nghĩ, tớ muốn ngủ......”
u Dương Tịch ôn nhu vuốt ve thân thể của cô [nói,] sau đó tại trên mặt của cô hôn [hạ xuống,] nói khẽ:“Hảo, hôm nay như vậy là được rồi,cậu hãy ngủ thật tốt vào a.”
Đêm hôm đó, Tầm Thiên Hoan tại trong mộng nhiều lần xuất hiện những hình ảnh giống nhau......
***
Tầm Thiên Hoan tinh thần khôi phục, tỉnh táo lại nhìn Tầm Tân Đồng, thật sâu hít một hơi nói:“Đúng vậy, Tân Đồng,chị cùng hắn trong lúc đó...... Có quan hệ nam nữ.”
Nói xong mấy chữ cuối cùng Tầm Thiên Hoan cơ hồ là cắn răng nói ra được, cảm giác thật sự rất kỳ quái, tại trước mặt em trai mình,lại thừa nhận mình và người đàn ông khác có quan hệ......
Một khắc này, Tầm Tân Đồng biểu lộ trạng thái như là nghe được một tin sấm sét giữa trời quang, khiếp sợ cùng không dám tin, dùng cái loại ánh mắt này nhìn hai người thật lâu cũng không nói chuyện, không biết qua bao lâu, hắn đột nhiên xoay người điên cuồng chạy ra ngoài, ở tại một khắc này, ánh mắt của hắn như là mờ mịt......
```````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````
Ngày hôm sau, vì tối trước Tầm Thiên Hoan vốn tâm tình không tốt, nên khi vừa đến công ty cô như người ở trên chín từng mây......
Trên đường cô đi đến ngành của mình chỉ thấy trước cửa là một người phụ nữ 30 tuổi đang mặc bộ quần áo chính thống đang nghênh đón mình, vừa nhìn thấy Tầm Thiên Hoan, xoay người tranh thủ thời gian nói:“Trưởng phòng hảo!”
Tầm Thiên Hoan tựa hồ còn không cóphát hiện ra người trước mắt đang chào hỏi mà vô ý thức nhìn chung quanh, kỳ quái, người đang nói cái gì đó?
Thu hồi ánh mắt, Tầm Thiên Hoan lại càng hoảng sợ, như thế nào lại có người hành lễ đối với cô?! Chính mình không nhìn lầm a? Hơn nữa, giống như, là người kia-- lão xử nữ!
Tầm Thiên Hoan cẩn thận hô lên một tiếng:“Trưởng phòng......?”
Lão xử nữ ngồi thẳng lên, tranh thủ thời gian nói:“Không không không không phải, ngài mới là trưởng phòng!”
Đông!!
Tầm Thiên Hoan kinh ngạc mở to hai mắt, nửa ngày đều không nói được một câu nào, trên mặt biểu lộ trạng thái phức tạp, sau đó sửng sốt lắp bắp nửa ngày, mới nói:“Cô, cô đang nói giỡn với tôi phải không?”
Lão xử nữ lại vội vàng lắc đầu nói:“Không có không có, tôi không cùng cô nói giỡn, hiện tại cô là trưởng phòng, cô là người dẫn đầu chúng tôi ! Tin tưởng cô là giỏi nhất!”
Tầm Thiên Hoan nghe tiếng rồi nhắm mắt, dừng lại ba giây, sau đó xoay mình mở to mắt, nói:“Lão xử nữ, cô không bệnh đó chứ a?”
Hiện tại cô ta đừng dùng bộ dáng đó đối xử với cô được không? Thái độ thay đổi một trăm tám mươi độ của cô ta, làm cho trái tim cực tốt của cô cũng không chịu được.
Tầm Thiên Hoan nói thẳng chuyện đó với vương Molly, chỉ thấy trên thái dương của vương Molly gân xanh đều nhảy dựng lên, ánh mắt rất nhanh hiện lên một đạo dị quang, chỉ là, tiếng cười còn chưa dứt, nói:“Có bệnh hay không có bệnh đây bệnh, nếu có bệnh tôi sẽ tìm bác sĩ a.”
“Tôi đây nhìn cậu hiện tại muốn xin nghỉ a.”
“A?” Lão xử nữ cho rằng cô là hiện tại đang tìm lý do để từ chối nên cô ta nhất thời luống cuống, nói:“Trưởng phòng trưởng phòng, trước kia tôi nếu có làm cho ngài cái gì mà không thích thì cô đại nhân tha tội cho người tiểu nhân như tôi được không, xin cô ngàn vạn lần đừng khai trừ tôi a!”
Vương Molly nghĩ lão xử nử là người xui xẻo nhất phòng,mới ngày đầu tiên nhận nhiệm, ngày hôm sau xuống chức, cô tự nhận là mình làm vô cùng tốt,cho nên nịnh nọt bọn tôi làm gì a, chỉ là, duy nhất cô không có đoán ra chính là, không nên đắc tội với Tầm Thiên Hoan! Cô đến bây giờ cũng không biết là Tầm Thiên Hoan rốt cuộc có bản lãnh gì nha?
Khi cô nghe tiếng trưởng phòng gọi mình a, chẳng lẻ bầu trời thật sự mất một cái rơi xuống cho mình?
Tầm Thiên Hoan tâm cũng cười một chút, cúi thân xuống cười cười khi nhìn thấy vương Molly, khơi mào ngón tay nhỏ nhắn, nhẹ nhàng mà nhéo nhéo vào gương mặt tầng tầng lớp phấn trang điểm của vương Molly, nói:“Hì hì ``` yên tâm, tớ sẽ không khai trừ cậu ~”
Cô sao dễ dàng như vậy mà buông tha lão xử nử ? Hắc hắc ``` mà sao cô cùng Tầm Thiên Hoan làm sao để chơi a!
Tầm Thiên Hoan vừa đi đến trước bàn làm việc của chính mình, quản lí bí thư Lưu Hân đã đi tới.
“Tầm tiểu thư, quản lí nhắm cho ngươi đi đến phòng làm việc của hắn một chuyến.”
“A......” Tầm Thiên Hoan làm như không đếm xỉa tới lên tiếng, sau một lúc lâu lại tranh thủ thời gian nói:“Hân tỷ, ngươi biết quản lí tìm tôi có chuyên gì không?”
Quản lí, nổi danh là đại sắc lang!
u Dương Tịch giọng điệu có chút quái dị nói:“Xem ra Thiên Hoan của mình sức quyến rũ thật đúng là không nhỏ a ~”
Tầm Thiên Hoan liếc mắt nhìn hắn một chút tức giận đều không có, chỉ nói:“Cậu đừng có cười nhạo mình nữa có được không?”
u Dương Tịch nháy mắt mấy cái nói:“Chính là, em trai của cậu đối với cậu, xác thực...... Không tầm thường, đây là sự thật a.”
Không tầm thường, cái từ này dùng quá mức uyển chuyển, quả thực chính là tình tiết loạn luân sao!
Tầm Thiên Hoan bỗng nhiên xoay người, che miệng của u Dương Tịch nói:“Không cho phép nói bậy! Tớ thừa nhận hắn là đối với tớ rất tốt, nhưng là, cái này cũng không đại biểu cho cái cậu nói!”
Đợi Tầm Thiên Hoan tay buông đưa ra sau, u Dương Tịch hỏi lại:“Thế cậu nghĩ loại nào?”
“Tớ......”
u Dương Tịch bất đắc dĩ cảm thán:“Cậu nha, đừng lừa người dối mình nha?!”
“Nào có.....” Tầm Thiên Hoan đô đô môi, cả người như là quả bóng xì hơi, ngã vào trong ngực u Dương Tịch, sâu kín thuyết:“Không nghĩ, không nghĩ, tớ muốn ngủ......”
u Dương Tịch ôn nhu vuốt ve thân thể của cô [nói,] sau đó tại trên mặt của cô hôn [hạ xuống,] nói khẽ:“Hảo, hôm nay như vậy là được rồi,cậu hãy ngủ thật tốt vào a.”
Đêm hôm đó, Tầm Thiên Hoan tại trong mộng nhiều lần xuất hiện những hình ảnh giống nhau......
***
Tầm Thiên Hoan tinh thần khôi phục, tỉnh táo lại nhìn Tầm Tân Đồng, thật sâu hít một hơi nói:“Đúng vậy, Tân Đồng,chị cùng hắn trong lúc đó...... Có quan hệ nam nữ.”
Nói xong mấy chữ cuối cùng Tầm Thiên Hoan cơ hồ là cắn răng nói ra được, cảm giác thật sự rất kỳ quái, tại trước mặt em trai mình,lại thừa nhận mình và người đàn ông khác có quan hệ......
Một khắc này, Tầm Tân Đồng biểu lộ trạng thái như là nghe được một tin sấm sét giữa trời quang, khiếp sợ cùng không dám tin, dùng cái loại ánh mắt này nhìn hai người thật lâu cũng không nói chuyện, không biết qua bao lâu, hắn đột nhiên xoay người điên cuồng chạy ra ngoài, ở tại một khắc này, ánh mắt của hắn như là mờ mịt......
```````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````
Ngày hôm sau, vì tối trước Tầm Thiên Hoan vốn tâm tình không tốt, nên khi vừa đến công ty cô như người ở trên chín từng mây......
Trên đường cô đi đến ngành của mình chỉ thấy trước cửa là một người phụ nữ 30 tuổi đang mặc bộ quần áo chính thống đang nghênh đón mình, vừa nhìn thấy Tầm Thiên Hoan, xoay người tranh thủ thời gian nói:“Trưởng phòng hảo!”
Tầm Thiên Hoan tựa hồ còn không cóphát hiện ra người trước mắt đang chào hỏi mà vô ý thức nhìn chung quanh, kỳ quái, người đang nói cái gì đó?
Thu hồi ánh mắt, Tầm Thiên Hoan lại càng hoảng sợ, như thế nào lại có người hành lễ đối với cô?! Chính mình không nhìn lầm a? Hơn nữa, giống như, là người kia-- lão xử nữ!
Tầm Thiên Hoan cẩn thận hô lên một tiếng:“Trưởng phòng......?”
Lão xử nữ ngồi thẳng lên, tranh thủ thời gian nói:“Không không không không phải, ngài mới là trưởng phòng!”
Đông!!
Tầm Thiên Hoan kinh ngạc mở to hai mắt, nửa ngày đều không nói được một câu nào, trên mặt biểu lộ trạng thái phức tạp, sau đó sửng sốt lắp bắp nửa ngày, mới nói:“Cô, cô đang nói giỡn với tôi phải không?”
Lão xử nữ lại vội vàng lắc đầu nói:“Không có không có, tôi không cùng cô nói giỡn, hiện tại cô là trưởng phòng, cô là người dẫn đầu chúng tôi ! Tin tưởng cô là giỏi nhất!”
Tầm Thiên Hoan nghe tiếng rồi nhắm mắt, dừng lại ba giây, sau đó xoay mình mở to mắt, nói:“Lão xử nữ, cô không bệnh đó chứ a?”
Hiện tại cô ta đừng dùng bộ dáng đó đối xử với cô được không? Thái độ thay đổi một trăm tám mươi độ của cô ta, làm cho trái tim cực tốt của cô cũng không chịu được.
Tầm Thiên Hoan nói thẳng chuyện đó với vương Molly, chỉ thấy trên thái dương của vương Molly gân xanh đều nhảy dựng lên, ánh mắt rất nhanh hiện lên một đạo dị quang, chỉ là, tiếng cười còn chưa dứt, nói:“Có bệnh hay không có bệnh đây bệnh, nếu có bệnh tôi sẽ tìm bác sĩ a.”
“Tôi đây nhìn cậu hiện tại muốn xin nghỉ a.”
“A?” Lão xử nữ cho rằng cô là hiện tại đang tìm lý do để từ chối nên cô ta nhất thời luống cuống, nói:“Trưởng phòng trưởng phòng, trước kia tôi nếu có làm cho ngài cái gì mà không thích thì cô đại nhân tha tội cho người tiểu nhân như tôi được không, xin cô ngàn vạn lần đừng khai trừ tôi a!”
Vương Molly nghĩ lão xử nử là người xui xẻo nhất phòng,mới ngày đầu tiên nhận nhiệm, ngày hôm sau xuống chức, cô tự nhận là mình làm vô cùng tốt,cho nên nịnh nọt bọn tôi làm gì a, chỉ là, duy nhất cô không có đoán ra chính là, không nên đắc tội với Tầm Thiên Hoan! Cô đến bây giờ cũng không biết là Tầm Thiên Hoan rốt cuộc có bản lãnh gì nha?
Khi cô nghe tiếng trưởng phòng gọi mình a, chẳng lẻ bầu trời thật sự mất một cái rơi xuống cho mình?
Tầm Thiên Hoan tâm cũng cười một chút, cúi thân xuống cười cười khi nhìn thấy vương Molly, khơi mào ngón tay nhỏ nhắn, nhẹ nhàng mà nhéo nhéo vào gương mặt tầng tầng lớp phấn trang điểm của vương Molly, nói:“Hì hì ``` yên tâm, tớ sẽ không khai trừ cậu ~”
Cô sao dễ dàng như vậy mà buông tha lão xử nử ? Hắc hắc ``` mà sao cô cùng Tầm Thiên Hoan làm sao để chơi a!
Tầm Thiên Hoan vừa đi đến trước bàn làm việc của chính mình, quản lí bí thư Lưu Hân đã đi tới.
“Tầm tiểu thư, quản lí nhắm cho ngươi đi đến phòng làm việc của hắn một chuyến.”
“A......” Tầm Thiên Hoan làm như không đếm xỉa tới lên tiếng, sau một lúc lâu lại tranh thủ thời gian nói:“Hân tỷ, ngươi biết quản lí tìm tôi có chuyên gì không?”
Quản lí, nổi danh là đại sắc lang!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.