Chương 55
Ha My Nguyen
09/02/2020
"Vũ thị và Lãnh thị đã kí kết hợp đồng thành công, hiện dự án xây dựng trung tâm thương mại KL đang bắt đầu được khởi động, mục tiêu hướng tới là một trung tâm thương mại lớn nhất Châu Á gồm các mặt hàng có mối liên hệ với các nước lân cận" trên chiếc tivi màn hình 80 inch, bản tin về kinh tế - tài chính đang phát tán rộng rãi về vụ việc lớn trong mấy ngày nay.
Lãnh Mạc Thiên cầm điều khiển tivi tắt đi, anh châm điếu thuốc, hít một hơi rồi thở ra. Làn khói trắng bay phảng phất vào trong không khí. Mục Lâm ngồi đối diện anh, không khỏi nghi hoặc nhíu mày "Cậu nghĩ gì mà lại đồng ý đi kí kết với Vũ thị vậy? Cậu cũng biết rõ là ông ta có vài hành động bất ổn phía sau mà"
- Trêu đùa chút thôi... - Anh nhún vai
- Lại chiêu mèo vờn chuột?
- Cũng vui mà, đúng lúc đang chán, kiếm cái j chơi mới hay chứ!
- Nhưng mà cậu làm như thế sẽ giúp hắn thuận lợi làm càn đấy
- Tớ chỉ muốn xem ông ta đang có trò gì mới không thôi, cả con gái ông ta nữa!
- Con gái ông ta? Vũ Thi sao?
- Cậu biết cô ta?
- Trước đây cũng chơi đùa qua mà cô ta đanh đá, nham hiểm quá nên cũng đá rồi - Mục Lâm nhớ lại mà khẽ rùng mình - Mà cậu bị cô ta nhắm rồi à?
- Phải, cô ta đang đeo bám tớ như sam ý! Phiền nhiễu kinh khủng! - Anh thở dài
- Cậu nên cẩn thận với cô ta, phụ nữ mà điên lên thì ghê lắm đấy! Cô ta sẽ làm bất cứ điều gì để hãm hại người cô ta ghét, ví như tớ chẳng hạn, cô ta làm mấy cô nhân tình khác của tớ chạy mấy dép - Mục Lâm đanh giọng nói - Nếu giờ Vũ Thi thích cậu thì cô ta chắc chắn sẽ tìm hiểu người thân cận với cậu là ai, và nhất là phụ nữ...nên cậu phải bảo vệ Tô Mộc Hy thật cẩn thận! Loài phụ nữ rắn độc này không ổn đâu...
- Cô ta thử đụng đến Rose xem! Tớ chắc chắn sẽ không để yên cho cô ta đâu - Anh hừ lạnh
- Đừng chủ quan, phòng trước vẫn hơn mà... - Mục Lâm vỗ vai anh
Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Cảm ơn đã nhắc nhở! Đúng là vấn đề về phụ nữ thì không ai qua được cậu mà
- Quá khen rồi, vẫn còn tên đào hoa Bạch Nhiên đó thôi!
- Haha, giờ tớ lại thấy cậu hơn cậu ta rồi đấy!
- Cái tên này... - Mục Lâm bật cười
********************
Tại biệt thự Vũ gia, phòng khách
"Haha...tưởng tên nhóc đó ghê gớm thế nào, ai ngờ cũng dễ dàng quá đi!" Vũ Khanh sảng khoái cười lớn, ông ta khui chai rượu vang đỏ ra, rót vào ly. Bà Vũ ngồi bên cạnh thấy vậy cũng đẩy nhẹ tay ông ta, nhắc nhở "Anh uống ít thôi, chuyện vừa mới bắt đầu, chưa biết được gì đâu"
- Em cứ nói linh tinh! Chuyện gì thì chuyện nhưng cứ phải ăn mừng trước đã! - Vũ Khanh lườm vợ mình
- Anh thật là... - Bà Vũ biết không can ngăn được ông chồng bản tính cố chấp này của mình, đành im lặng ngồi nhấp vài ngụm rượu cùng ông.
- Hây hây...phải kể đến công lao của con nữa chứ ba! - Vũ Thi từ trên tầng bước xuống, cất giọng cao lanh lảnh của mình.
- Công lao gì? Ta thấy con đang làm phiền Lãnh Mạc Thiên chứ không phải là đang quyến rũ cậu ta đâu - Vũ Khanh hừ lạnh.
- Chưa tới thời cơ thôi ba, ba cứ tin tưởng ở con, vụ này mà trót lọt là cả gia đình ta sẽ lên hương cho coi
- Hai cha con này, mưu mẹo ít thôi! Tôi là tôi sợ có chuyện không hay, cả Vũ gia và Vũ thị sẽ đều gặp nguy hiểm.
- Bà cứ gở mồm gở miệng là thế nào hả? Im lặng đi, tôi với Thi Thi là đang hết lòng giúp sức gia đình ta thành công đấy. Bà nên yên phận làm phu nhân ở đây, đừng xen vào chuyện công việc! - Vũ Khanh lớn tiếng nói
Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Biết rồi! - Bà Vũ mím môi quay đầu đi.
- Con lên phòng đây! - thấy mọi chuyện có vẻ trở nên căng thẳng, Vũ Thi vội chào ba mẹ rồi đi lên phòng.
Vào căn phòng tràn ngập màu hồng phấn của mình, cô ta nằm phịch xuống giường lớn. Lấy máy ra gọi cho thuộc hạ "Đã điều tra được gì chưa?" đầu dây bên kia có chút bực bội nói "Vũ tiểu thư, giờ cũng muộn rồi mà cô gọi cho tôi là sao hả?"
"Anh không muốn lấy nốt phần tiền còn lại hả? Có gì thì nói mau!"
"Về người thân cận với Lãnh Mạc Thiên thì có tứ đại gia tộc, chắc cô cũng biết ai với ai rồi đấy! Còn về phu nữ thì...tôi không tra được gì"
"Vậy thì điều tra cũng như không, cậu còn muốn mở miệng đòi tiền hả?"
"Vũ tiểu thư cứ bình tĩnh, tôi chưa nói xong mà..."
"Gì nữa?"
"Theo quan sát của tôi thì dọ này anh ta rất thường xuyên lui tới bệnh viện A1, gần như là ngày nào cũng tới và thường ở trong đó rất lâu rồi mới ra. Hơn nữa, tôi cũng thấy rất nhiều thuộc hạ của anh ta ở xung quanh đấy, dường như phải bảo vệ một người rất quan trọng!"
"Chắc chắn anh ta đang giấu phụ nữ ở đó! Chết tiệt!"
"Thông tin nhiêu đó cũng đủ rồi chứ!? Vũ tiểu thư có cần thêm gì không?"
"Cứ vậy trước đã, tôi sẽ gửi tiền vào tài khoản cho anh"
"Được"
Vũ Thi ném điện thoại ra chỗ nệm ngồi, cô ta ngồi bật dậy vò vò mái tóc dài của mình. Tính cách không chịu thua ai của cô ta khiến cô ta tức giận. Chắc chắn cô ta phải tự mình đi xem người quan trọng của Lãnh Mạc Thiên là ai, nếu là phụ nữ thật thì cô ta không biết mình sẽ như thế nào. Dám dính líu đến người đàn ông của Vũ Thi này, thật đáng chết mà!
Lãnh Mạc Thiên cầm điều khiển tivi tắt đi, anh châm điếu thuốc, hít một hơi rồi thở ra. Làn khói trắng bay phảng phất vào trong không khí. Mục Lâm ngồi đối diện anh, không khỏi nghi hoặc nhíu mày "Cậu nghĩ gì mà lại đồng ý đi kí kết với Vũ thị vậy? Cậu cũng biết rõ là ông ta có vài hành động bất ổn phía sau mà"
- Trêu đùa chút thôi... - Anh nhún vai
- Lại chiêu mèo vờn chuột?
- Cũng vui mà, đúng lúc đang chán, kiếm cái j chơi mới hay chứ!
- Nhưng mà cậu làm như thế sẽ giúp hắn thuận lợi làm càn đấy
- Tớ chỉ muốn xem ông ta đang có trò gì mới không thôi, cả con gái ông ta nữa!
- Con gái ông ta? Vũ Thi sao?
- Cậu biết cô ta?
- Trước đây cũng chơi đùa qua mà cô ta đanh đá, nham hiểm quá nên cũng đá rồi - Mục Lâm nhớ lại mà khẽ rùng mình - Mà cậu bị cô ta nhắm rồi à?
- Phải, cô ta đang đeo bám tớ như sam ý! Phiền nhiễu kinh khủng! - Anh thở dài
- Cậu nên cẩn thận với cô ta, phụ nữ mà điên lên thì ghê lắm đấy! Cô ta sẽ làm bất cứ điều gì để hãm hại người cô ta ghét, ví như tớ chẳng hạn, cô ta làm mấy cô nhân tình khác của tớ chạy mấy dép - Mục Lâm đanh giọng nói - Nếu giờ Vũ Thi thích cậu thì cô ta chắc chắn sẽ tìm hiểu người thân cận với cậu là ai, và nhất là phụ nữ...nên cậu phải bảo vệ Tô Mộc Hy thật cẩn thận! Loài phụ nữ rắn độc này không ổn đâu...
- Cô ta thử đụng đến Rose xem! Tớ chắc chắn sẽ không để yên cho cô ta đâu - Anh hừ lạnh
- Đừng chủ quan, phòng trước vẫn hơn mà... - Mục Lâm vỗ vai anh
Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Cảm ơn đã nhắc nhở! Đúng là vấn đề về phụ nữ thì không ai qua được cậu mà
- Quá khen rồi, vẫn còn tên đào hoa Bạch Nhiên đó thôi!
- Haha, giờ tớ lại thấy cậu hơn cậu ta rồi đấy!
- Cái tên này... - Mục Lâm bật cười
********************
Tại biệt thự Vũ gia, phòng khách
"Haha...tưởng tên nhóc đó ghê gớm thế nào, ai ngờ cũng dễ dàng quá đi!" Vũ Khanh sảng khoái cười lớn, ông ta khui chai rượu vang đỏ ra, rót vào ly. Bà Vũ ngồi bên cạnh thấy vậy cũng đẩy nhẹ tay ông ta, nhắc nhở "Anh uống ít thôi, chuyện vừa mới bắt đầu, chưa biết được gì đâu"
- Em cứ nói linh tinh! Chuyện gì thì chuyện nhưng cứ phải ăn mừng trước đã! - Vũ Khanh lườm vợ mình
- Anh thật là... - Bà Vũ biết không can ngăn được ông chồng bản tính cố chấp này của mình, đành im lặng ngồi nhấp vài ngụm rượu cùng ông.
- Hây hây...phải kể đến công lao của con nữa chứ ba! - Vũ Thi từ trên tầng bước xuống, cất giọng cao lanh lảnh của mình.
- Công lao gì? Ta thấy con đang làm phiền Lãnh Mạc Thiên chứ không phải là đang quyến rũ cậu ta đâu - Vũ Khanh hừ lạnh.
- Chưa tới thời cơ thôi ba, ba cứ tin tưởng ở con, vụ này mà trót lọt là cả gia đình ta sẽ lên hương cho coi
- Hai cha con này, mưu mẹo ít thôi! Tôi là tôi sợ có chuyện không hay, cả Vũ gia và Vũ thị sẽ đều gặp nguy hiểm.
- Bà cứ gở mồm gở miệng là thế nào hả? Im lặng đi, tôi với Thi Thi là đang hết lòng giúp sức gia đình ta thành công đấy. Bà nên yên phận làm phu nhân ở đây, đừng xen vào chuyện công việc! - Vũ Khanh lớn tiếng nói
Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Biết rồi! - Bà Vũ mím môi quay đầu đi.
- Con lên phòng đây! - thấy mọi chuyện có vẻ trở nên căng thẳng, Vũ Thi vội chào ba mẹ rồi đi lên phòng.
Vào căn phòng tràn ngập màu hồng phấn của mình, cô ta nằm phịch xuống giường lớn. Lấy máy ra gọi cho thuộc hạ "Đã điều tra được gì chưa?" đầu dây bên kia có chút bực bội nói "Vũ tiểu thư, giờ cũng muộn rồi mà cô gọi cho tôi là sao hả?"
"Anh không muốn lấy nốt phần tiền còn lại hả? Có gì thì nói mau!"
"Về người thân cận với Lãnh Mạc Thiên thì có tứ đại gia tộc, chắc cô cũng biết ai với ai rồi đấy! Còn về phu nữ thì...tôi không tra được gì"
"Vậy thì điều tra cũng như không, cậu còn muốn mở miệng đòi tiền hả?"
"Vũ tiểu thư cứ bình tĩnh, tôi chưa nói xong mà..."
"Gì nữa?"
"Theo quan sát của tôi thì dọ này anh ta rất thường xuyên lui tới bệnh viện A1, gần như là ngày nào cũng tới và thường ở trong đó rất lâu rồi mới ra. Hơn nữa, tôi cũng thấy rất nhiều thuộc hạ của anh ta ở xung quanh đấy, dường như phải bảo vệ một người rất quan trọng!"
"Chắc chắn anh ta đang giấu phụ nữ ở đó! Chết tiệt!"
"Thông tin nhiêu đó cũng đủ rồi chứ!? Vũ tiểu thư có cần thêm gì không?"
"Cứ vậy trước đã, tôi sẽ gửi tiền vào tài khoản cho anh"
"Được"
Vũ Thi ném điện thoại ra chỗ nệm ngồi, cô ta ngồi bật dậy vò vò mái tóc dài của mình. Tính cách không chịu thua ai của cô ta khiến cô ta tức giận. Chắc chắn cô ta phải tự mình đi xem người quan trọng của Lãnh Mạc Thiên là ai, nếu là phụ nữ thật thì cô ta không biết mình sẽ như thế nào. Dám dính líu đến người đàn ông của Vũ Thi này, thật đáng chết mà!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.