Chương 55: TIỂU TAM
TStella
12/08/2023
Phong Dạ Đình phẫn nộ tiến đến bóp cằm Khúc Hạ Anh thật mạnh, giọng nói không vui dường như mất kiểm soát
anh gằn lên từng chữ một
"Tôi cảnh cáo cô, nếu cô còn không biết thân biết phận thì đừng trách tôi ra tay độc ác. Cô đừng tưởng bản thân mình có ba mẹ tôi chống đỡ, nếu đã động đến giới hạn của tôi thì đến ba mẹ tôi cũng không cứu nổi cô đâu! Biết chưa hả?"
Khúc Hạ Anh nhìn gương mặt hằm hằm đầy sát khí như diêm la của Phong Dạ Đình giọng nói cũng có chút sợ hãi mà lắp bắp nói:
"Em…em biết…biết rồi!"
Phong Dạ Đình liền hất Khúc Hạ Anh ra khiến cho cô lảo đảo xuýt chút nữa thì ngã ra đất.
Sau một lúc Phong Dạ Đình gọi người thay thế lại toàn bộ mọi thứ trong phòng làm việc thì anh mới bước vào trong làm việc.
Đến buổi trưa Trịnh Giai Yên mới tỉnh dậy, bây giờ người cô rất thoả mái tinh thần cũng rất tốt không còn cảm thấy mệt mỏi nữa.
Cô bước xuống nhà thì thấy quản gia và mọi người đã làm xong bữa trưa đặt ở trên bàn thì tự nhiên trong đầu cô nảy ra một suy nghĩ là mang đồ ăn đến cho công ty cho Phong Dạ Đình.
Trịnh Giai Yên liền gọi quản gia lại "Bác Hàn ơi!"
Hàn quản gia thấy cô gọi thì chạy lại "Thiếu phu nhân có chuyện gì vậy? Đồ ăn không hợp khẩu vị của cô sao?"
Trịnh Giai Yên ngượng ngùng nói:
"Không có! Chỉ là muốn nhờ bác gói cho cháu chút đồ ăn để cháu…mang đến công ty cho Phong Dạ Đình thôi ạ!"
Quản gia Hàn nhìn cái đã hiểu ra liền trêu chọc cô "Thiếu gia mới đi làm được có mấy tiếng mà thiếu phu nhân đã nhớ cậu ấy rồi sao?"
"Làm…làm gì có chứ, cháu chỉ sợ anh ấy vừa mới hồi phục lại làm việc quá sức không quan tâm đến sức khoẻ thôi!" Trịnh Giai Yên đỏ mặt tránh né.
"Ha Ha vậy là hoá ra thiếu phu nhân đang lo lắng cho sức khoẻ của thiếu gia, lão già như tôi nghĩ nhiều rồi. Vậy để tôi đi gói đồ giúp cô" Ông vừa nói vừa cười
"Vâng cảm ơn bác!"
Trịnh Giai Yên ngồi chờ quản gia gói đồ ăn, cô liền cầm điện thoại lên nhắn tin cho Phong Dạ Đình.
- Anh đang làm gì đấy?
Tin nhắn vừa gửi đi chưa đầu một phút, Phong Dạ Đình đã nhắn trả lời lại
- Họp
- Anh ăn cơm chưa?
- Chưa ăn
- Lát nữa em mang cơm trưa đến công ty cho anh nhé!
- Ừm
Kết thúc tin nhắn khuôn mặt Phong Dạ Đình cảm thấy dễ chịu hơn hẳn, không ngờ cô nhóc này lại chủ động nhắn tin cho anh.
Bên trong phòng họp lúc này toàn là những ánh mắt hoang mang nhìn về phía tổng giám đốc Phong Dạ Đình.
Vừa nãy còn là khuôn mặt lạnh tanh, cùng biểu cảm rất giận dữ mỗi một dự án được nêu ra đều không vừa ý anh. Nhưng bây giờ bọn họ có bị hoa mắt không vậy, trước giờ trong phòng họp tuyệt đối không ai dám làm phiền hay gọi điện hoắc nhắn tin cho tổng giám đốc, vừa rồi chỉ một tin nhắn đến thôi mà tổng giám đốc còn cho dừng cuộc họp vài phút để nhắn tin với người vừa gửi tin nhắn đến. Khuôn mặt cũng dãn ra mà khoé môi cong lên nữa…
Ôi đại ma vương còn biết cười cơ à?
Chắc chắn tổng giám đốc của chúng ta đang yêu rồi!
"Tiếp tục đi" Phong Dạ Đình nhanh chóng liền lạnh lùng ra lệnh.
Trong phòng lại tiếp tục cuộc họp, hình như vì những tin nhắn của người kia gửi đến lên cuộc họp diễn ra rất suôn sẻ, không ai bị mắng mà còn được tổng giám đốc đích thân khen thật hiếm hoi khi tổng giám đốc có ngày lại nhân từ như thế.
Trịnh Giai Yên nhận hộp cơm từ tay quản gia, cô liền mang đến công ty cho anh.
Đến công ty cô bước vào trong gặp nhân viên "Xin chào tôi muốn gặp Phong Dạ Đình, cô làm ơn báo với anh ấy giúp tôi."
Cô nhân viên tiếp tân nhìn Trịnh Giai Yên trước mặt liền đánh giá.
Cô ta nhìn Trịnh Giai Yên xinh đẹp, trên người thì mặc toàn đồ hiệu khinh thường nói
"Từ trước đến giờ có rất nhiều người phụ nữ đến đây đòi sống chết để gặp tổng giám đốc, nên cô đến đây đòi gặp tổng giám đốc của chúng tôi cũng không lạ gì. Những cô gái trước đều bị bảo vệ đuổi ra ngoài nên tôi khuyên cô biết điều thì hãy rời đi đi"
Trịnh Giai Yên mỉm cười nhìn cô nhân viên tiếp tân, cô không nói gì với cô ta mà chỉ lấy chiếc điện thoại từ trong túi ra gọi điện
"Em đến rồi đang ở dưới sảnh công ty, nhưng nhân viên của anh không cho em gặp anh còn cảnh cáo em là biết điều thì hãy mau đi đi. Nếu không cô ta sẽ gọi bảo vệ đuổi em ra ngoài"
Nói xong cô liền tắt máy, nhân viên tiếp tân nghĩ rằng cô chỉ đang giở trò
"Hừ! Tiểu thư này nhìn trông cũng xinh xắn mà không ngờ lại hèn hạ dùng chiêu trò này. Loại người như cô tôi đã gặp qua không ít rồi, tôi nói cho cô biết tổng giám đốc của chúng tôi đã có vị hôn thê rồi cô ấy còn đang làm trợ lý của ngài ấy nữa đấy cô còn không mau rời khỏi đây thì tôi sẽ gọi bảo vệ lôi cô ra ngoài đấy!"
Trịnh Giai Yên nhìn nhân viên mà không nói gì cô vẫn đứng đợi ở đại sảnh!
"Tôi cảnh cáo cô, nếu cô còn không biết thân biết phận thì đừng trách tôi ra tay độc ác. Cô đừng tưởng bản thân mình có ba mẹ tôi chống đỡ, nếu đã động đến giới hạn của tôi thì đến ba mẹ tôi cũng không cứu nổi cô đâu! Biết chưa hả?"
Khúc Hạ Anh nhìn gương mặt hằm hằm đầy sát khí như diêm la của Phong Dạ Đình giọng nói cũng có chút sợ hãi mà lắp bắp nói:
"Em…em biết…biết rồi!"
Phong Dạ Đình liền hất Khúc Hạ Anh ra khiến cho cô lảo đảo xuýt chút nữa thì ngã ra đất.
Sau một lúc Phong Dạ Đình gọi người thay thế lại toàn bộ mọi thứ trong phòng làm việc thì anh mới bước vào trong làm việc.
Đến buổi trưa Trịnh Giai Yên mới tỉnh dậy, bây giờ người cô rất thoả mái tinh thần cũng rất tốt không còn cảm thấy mệt mỏi nữa.
Cô bước xuống nhà thì thấy quản gia và mọi người đã làm xong bữa trưa đặt ở trên bàn thì tự nhiên trong đầu cô nảy ra một suy nghĩ là mang đồ ăn đến cho công ty cho Phong Dạ Đình.
Trịnh Giai Yên liền gọi quản gia lại "Bác Hàn ơi!"
Hàn quản gia thấy cô gọi thì chạy lại "Thiếu phu nhân có chuyện gì vậy? Đồ ăn không hợp khẩu vị của cô sao?"
Trịnh Giai Yên ngượng ngùng nói:
"Không có! Chỉ là muốn nhờ bác gói cho cháu chút đồ ăn để cháu…mang đến công ty cho Phong Dạ Đình thôi ạ!"
Quản gia Hàn nhìn cái đã hiểu ra liền trêu chọc cô "Thiếu gia mới đi làm được có mấy tiếng mà thiếu phu nhân đã nhớ cậu ấy rồi sao?"
"Làm…làm gì có chứ, cháu chỉ sợ anh ấy vừa mới hồi phục lại làm việc quá sức không quan tâm đến sức khoẻ thôi!" Trịnh Giai Yên đỏ mặt tránh né.
"Ha Ha vậy là hoá ra thiếu phu nhân đang lo lắng cho sức khoẻ của thiếu gia, lão già như tôi nghĩ nhiều rồi. Vậy để tôi đi gói đồ giúp cô" Ông vừa nói vừa cười
"Vâng cảm ơn bác!"
Trịnh Giai Yên ngồi chờ quản gia gói đồ ăn, cô liền cầm điện thoại lên nhắn tin cho Phong Dạ Đình.
- Anh đang làm gì đấy?
Tin nhắn vừa gửi đi chưa đầu một phút, Phong Dạ Đình đã nhắn trả lời lại
- Họp
- Anh ăn cơm chưa?
- Chưa ăn
- Lát nữa em mang cơm trưa đến công ty cho anh nhé!
- Ừm
Kết thúc tin nhắn khuôn mặt Phong Dạ Đình cảm thấy dễ chịu hơn hẳn, không ngờ cô nhóc này lại chủ động nhắn tin cho anh.
Bên trong phòng họp lúc này toàn là những ánh mắt hoang mang nhìn về phía tổng giám đốc Phong Dạ Đình.
Vừa nãy còn là khuôn mặt lạnh tanh, cùng biểu cảm rất giận dữ mỗi một dự án được nêu ra đều không vừa ý anh. Nhưng bây giờ bọn họ có bị hoa mắt không vậy, trước giờ trong phòng họp tuyệt đối không ai dám làm phiền hay gọi điện hoắc nhắn tin cho tổng giám đốc, vừa rồi chỉ một tin nhắn đến thôi mà tổng giám đốc còn cho dừng cuộc họp vài phút để nhắn tin với người vừa gửi tin nhắn đến. Khuôn mặt cũng dãn ra mà khoé môi cong lên nữa…
Ôi đại ma vương còn biết cười cơ à?
Chắc chắn tổng giám đốc của chúng ta đang yêu rồi!
"Tiếp tục đi" Phong Dạ Đình nhanh chóng liền lạnh lùng ra lệnh.
Trong phòng lại tiếp tục cuộc họp, hình như vì những tin nhắn của người kia gửi đến lên cuộc họp diễn ra rất suôn sẻ, không ai bị mắng mà còn được tổng giám đốc đích thân khen thật hiếm hoi khi tổng giám đốc có ngày lại nhân từ như thế.
Trịnh Giai Yên nhận hộp cơm từ tay quản gia, cô liền mang đến công ty cho anh.
Đến công ty cô bước vào trong gặp nhân viên "Xin chào tôi muốn gặp Phong Dạ Đình, cô làm ơn báo với anh ấy giúp tôi."
Cô nhân viên tiếp tân nhìn Trịnh Giai Yên trước mặt liền đánh giá.
Cô ta nhìn Trịnh Giai Yên xinh đẹp, trên người thì mặc toàn đồ hiệu khinh thường nói
"Từ trước đến giờ có rất nhiều người phụ nữ đến đây đòi sống chết để gặp tổng giám đốc, nên cô đến đây đòi gặp tổng giám đốc của chúng tôi cũng không lạ gì. Những cô gái trước đều bị bảo vệ đuổi ra ngoài nên tôi khuyên cô biết điều thì hãy rời đi đi"
Trịnh Giai Yên mỉm cười nhìn cô nhân viên tiếp tân, cô không nói gì với cô ta mà chỉ lấy chiếc điện thoại từ trong túi ra gọi điện
"Em đến rồi đang ở dưới sảnh công ty, nhưng nhân viên của anh không cho em gặp anh còn cảnh cáo em là biết điều thì hãy mau đi đi. Nếu không cô ta sẽ gọi bảo vệ đuổi em ra ngoài"
Nói xong cô liền tắt máy, nhân viên tiếp tân nghĩ rằng cô chỉ đang giở trò
"Hừ! Tiểu thư này nhìn trông cũng xinh xắn mà không ngờ lại hèn hạ dùng chiêu trò này. Loại người như cô tôi đã gặp qua không ít rồi, tôi nói cho cô biết tổng giám đốc của chúng tôi đã có vị hôn thê rồi cô ấy còn đang làm trợ lý của ngài ấy nữa đấy cô còn không mau rời khỏi đây thì tôi sẽ gọi bảo vệ lôi cô ra ngoài đấy!"
Trịnh Giai Yên nhìn nhân viên mà không nói gì cô vẫn đứng đợi ở đại sảnh!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.