Chương 100: Mỹ thiếu niên
Trạch trạch nhân sinh
25/02/2017
"Mạc tộc trưởng, Mạc phu nhân hảo!" Bạch Tiểu Mễ xinh đẹp đáng yêu, cười ngây ngô lên tiếng chào hai người.
Nhìn thấy Bạch Tiểu Mễ như vậy, Lý Thụy Nhiên trong lòng co rút, thật biết giả bộ!
"Hảo, hảo, hảo! Tiểu cô nương chẳng những xinh xắn, lại vẫn phi thường có lễ phép không sai, không sai! Dáng vẻ không giống như dã tiểu tử nhà ta, cả ngày chỉ biết chọc ta tức giận!" Tộc trưởng phu nhân tựa hồ cực kỳ thích Bạch Tiểu Mễ, cầm tay nàng, vừa ngắm nhìn vừa gật đầu, tựa hồ càng xem càng vừa lòng.
Bạch Tiểu Mễ bị nắm tay cười khó xử, trong lòng run rẩy, nhìn đi nhìn lại vẫn cảm giác như thể con dâu xấu gặp cha mẹ chồng? Phi phi phi! Nghĩ gì thế? Có lẽ vợ chồng người ta ít khi có khách tới thăm nên cao hứng mà thôi.
Nếu không biết trước mắt mình là nữ tử, hơn nữa đã gả cho người, tay ngọc trắng nõn kia không ngừng vuốt ve tay nhỏ của nàng, Bạch Tiểu Mễ có lẽ thật cho rằng đối phương là lưu manh.
Trong lòng mặc dù có chút không thoải mái, nhưng Bạch Tiểu Mễ vừa ngượng ngùng, lại có vẻ đại lượng tùy ý để người khác cầm tay mình.
"Phu nhân, nàng đem tiểu cô nương dọa sợ rồi kìa!" Tay tộc trưởng hoàn hảo đủ dài mà có lực đúng lúc bỏ tay tộc trưởng phu nhân ra, nếu không Bạch Tiểu Mễ còn không biết bị nàng bắt bao lâu, nhưng Bạch Tiểu Mễ còn chưa kịp buông lỏng, lại bị hăng hái của vị phu nhân này đánh trúng không thể động đậy.
"Phu quân, chàng xem Tiểu Mễ có được hay không?" Phu nhân ý cười nhẹ nhàng nhìn về phía tộc trưởng phu quân nhà mình nói.
Lý Thụy Nhiên ngồi trên ghế khóe miệng giật giật, tựa hồ tất cả sự tình đều khác với ý định ban đầu của hắn.
"Đương nhiên là tốt!" Tộc trưởng nhìn thoáng qua phu nhân nhà mình, trong mắt tràn đầy sủng nịch, ôn nhu có thể trào ra nước, cái gì gọi là đắm đuối đưa tình, cái gì gọi tình ý kéo dài, đều được thể hiện.
Nhìn hai người này, Bạch Tiểu Mễ trong lòng có chút hâm mộ, kỳ thật nàng cả đời này cũng muốn tìm một trượng phu đối tốt với mình, vốn cho rằng Lý Mặc Nhiên là người nọ, thế nhưng. . . . . . , Bạch Tiểu Mễ thở dài một hơi.
"Nàng gả cho nhi tử của chúng ta thật quá tốt!" Lời này nhất thời hù dọa bốn phía, đương nhiên ngoại trừ tộc trưởng vẫn ngồi chỗ cũ nhìn tộc trưởng phu nhân đầy sủng nịnh.
"Không được!" Lý Thụy Nhiên không chút suy nghĩ cự tuyệt.
"Vì sao? Bạch huynh, nhi tử Mạc mỗ quả thật rất được! Chẳng lẽ Bạch đại ca khinh thường người trên đảo chúng ta?" Mạc tộc trưởng nhìn ngữ khí hòa ái dễ gần, nhưng trong giọng nói có chút không vui.
"Mạc tộc trưởng chớ nên trách phụ thân, không phải phụ thân đối với nhi tử đảo chủ có ý kiến, mà là Tiểu Mễ đã có vị hôn phu, một nữ không thể nào hầu hai phu!" Thấy tình thế không ổn, Bạch Tiểu Mễ lập tức nói.
Tính tình tiểu tử Lý Thụy Nhiên này quá mức kích thích, Bạch Tiểu Mễ lo lắng hắn nói lỡ miệng, cho nên ngay khi Lý Thụy Nhiên muốn mở miệng liền ngăn lại.
"Đúng, đúng, Tiểu Mễ từ nhỏ đã đính hôn rồi !" Lý Thụy Nhiên thở dài nhẹ nhõm một hơi, vừa rồi hắn quả thật rất muốn nói Tiểu Mễ đã lập gia đình , không tồi! Không tồi!
"Vậy thật sự là quá đáng tiếc!" Tộc trưởng phu nhân cực kỳ tiếc hận nhìn về phía Bạch Tiểu Mễ.
"Tộc trưởng và tộc trưởng phu nhân là người tài hoa, nói vậy lệnh công tử cũng là Nhân Trung Long Phượng, phu nhân tất nhiên là không cần lo lắng đến hôn nhân đại sự của cậu ấy, chỉ cần cậu ấy vừa đứng ra ngoài, người muốn gả đã có thể đem bao trọn mấy vòng quanh đảo rồi, phu nhân không cần lo lắng!" Bạch Tiểu Mễ nhìn nhìn khuôn mặt Mạc tộc trưởng, lại nghĩ tới khuôn mặt Mạc Tư, cảm thấy Mạc Tư có lẽ là nhi tử hai người .
"Ha ha ha, tiểu cô nương thật sự khéo miệng, làm sao bây giờ? Ta càng ngày càng thích a? Nếu không tiểu cô nương bỏ vị hôn phu của ngươi, tái giá với con ta có được không?" Tộc trưởng phu nhân vừa nói khiến người sợ hãi.
Lúc này Bạch Tiểu Mễ hận không thể chụp chết chính mình, ai bảo ngươi lắm miệng, Bạch Tiểu Mễ buồn bực cúi đầu, mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, tính toán tại không mở miệng nữa.
"Tộc trưởng phu nhân để mắt tiểu nữ, Bạch mỗ cực kỳ vinh hạnh, có điều Bạch mỗ không thể làm người bội bạc, hi vọng tộc trưởng cùng tộc trưởng phu nhân thông cảm!" Lý Thụy Nhiên kỳ thật cũng có chút buồn bực, bất quá cũng biết hiện tại không phải thời điểm tức giận, dù sao hiện tại chính mình cũng đang ở trên đất nhà người, không thể làm khác, chờ một chút nói với Tiểu Mễ cùng rời khỏi nơi này.
"Bạch huynh bỏ qua cho, phu nhân Mạc mỗ cũng là thích Tiểu Mễ cô nương nên mới nói như vậy, đúng rồi, Bạch đại ca hôm nay tới, ý mỗ không phải, Tiểu Mễ kỳ thật mới là đương gia sao?" Ngày hôm qua hắn đúng là nói muốn gặp đương gia chân chính, hôm nay hắn ta chỉ mang theo tiểu cô nương Bạch Tiểu Mễ này đến đây, Mạc tộc trưởng nhìn về phía Bạch Tiểu Mễ đang một bộ dáng làm sai cúi đầu không nói chuyện.
"Mạc tộc trưởng có chỗ hiểu lầm, kỳ thật lần này lên đảo chỉ có hai cha con chúng ta, ngày hôm qua không có rõ kỳ thật đã khiến ngài có chút nghi ngờ, hi vọng Mạc tộc trưởng bỏ qua cho, hôm nay Bạch mỗ tới đây là muốn cùng Mạc tộc trưởng nói về chuyện nhập đảo của chúng ta!" Lý Thụy Nhiên thấy Bạch Tiểu Mễ không nói lời nào, chỉ có thể tự mình nói, kỳ thật hắn thật sự không nghĩ muốn lưu lại .
Bởi vì không nghĩ muốn lưu lại cho nên lời này nghe như thế nào cũng đều có cảm giác không quá chân thành.
Bạch Tiểu Mễ trong lòng hận không thể tiến lên đá tên Lý Thụy Nhiên này một cước, đáng tiếc nàng hiện tại không thể làm như vậy.
"Nha! Bạch huynh, hòn đảo này kỳ thật cũng không phải của riêng Mạc gia, Bạch huynh muốn lưu lại tự nhiên là được!" Mạc tộc trưởng tươi cười nói.
Chỉ có như vậy, tại sao ngày hôm qua ngươi không nói, còn gọi cái gì chủ sự tới, này không phải đùa giỡn lão tử sao? Lý Thụy Nhiên buồn bực, bất quá cũng không phát tác.
"Thật vậy chăng? Thật sự cám ơn Mạc tộc trưởng, kia về sau liền đa tạ tộc trưởng chiếu cố nhiều hơn rồi ! Thế Bạch mỗ đi về trước an bài, không quấy rầy tộc trưởng cùng tộc trưởng phu nhân!" Lý Thụy nhiên cười có chút miễn cưỡng, đứng lên lôi kéo Bạch Tiểu Mễ đứng lên, tính toán trở về lại nói Bạch Tiểu Mễ rời khỏi nơi này.
"Kia Bạch huynh đi thong thả!" Mạc tộc trưởng cười tiễn khách.
Lý Thụy Nhiên thần tốc lôi kéo Bạch Tiểu Mễ rời đi.
"Phu quân, hai người này rất kỳ quái!" Tộc trưởng phu nhân nhìn bóng lưng hai người, tựa vào trong lòng phu quân nhà mình nói.
"Là rất kỳ quái, hơn nữa chủ sự kỳ thật thật là tiểu cô nương kia, chỉ là tiểu cô nương kia cực kỳ thông minh, che giấu rất kỹ!" Tộc trưởng cười, vẻ mặt ôn nhu ôm người đang tựa trong lòng mình.
"Ta biết tiểu cô nương kia không đơn giản, ta cực kỳ thích!" Tộc trưởng phu nhân nói.
"Mẫu thân, nghe nói có người mới lên trên đảo, người đâu?" Bỗng nhiên một mỹ thiếu niên từ ngoài phòng khách tiến vào, dáng người thon dài, tuấn mỹ dị thường, tóc dài đen phiêu dật tán ở sau người, ngũ quan thâm thúy mê người, một đôi mắt hắc diệu thạch so với tộc trưởng còn sáng hơn.
"Hỗn tiểu tử, ngươi không luyện công chạy nơi này tới làm gì?" Tộc trưởng phu nhân trách cứ nhìn thoáng qua nhi tử, nhưng trong mắt đầy từ ái.
"Không phải nói có người ngoại lai lên đảo sao? Người đâu?" Nhìn đại sảnh trống không , mỹ thiếu niên có chút thất vọng hỏi.
"Đi rồi!" Tộc trưởng phu nhân đứng thẳng người, lôi kéo tay phu quân nhà mình đi ra ngoài.
"Ai nha, như thế nào liền đi , con còn chưa găp mà? Bao nhiêu lâu rồi con chưa được gặp người ngoài, mẫu thân, nếu không để nhi tử ra đảo một chuyến đi!" Mỹ thiếu niên cười khanh khách, hơi lấy lòng bắt kịp hai người.
"Hai năm trước không phải vừa mới ra ngoài sao?" Tộc trưởng phu nhân chỉ biết nhìn thoáng qua nhi tử nhà mình, đứa nhỏ này cái gì cũng tốt, chỉ là quá ham chơi, năm đó ra ngoài đảo khiến bà lo lắng đề phòng không thôi.
"Người ta không thấy người bên ngoài, người ta liền muốn mốc meo rồi !" Mỹ thiếu niên làm nũng.
"Nếu chỉ là muốn gặp người thì không cần đi ra ngoài, lúc này trên đảo không ít người đến đây!" Tộc trưởng bỗng nhiên nói , trực tiếp đánh nát nguyện vọng mỹ thiếu niên .
". . . . . ." Mỹ thiếu niên.
Nhìn thấy Bạch Tiểu Mễ như vậy, Lý Thụy Nhiên trong lòng co rút, thật biết giả bộ!
"Hảo, hảo, hảo! Tiểu cô nương chẳng những xinh xắn, lại vẫn phi thường có lễ phép không sai, không sai! Dáng vẻ không giống như dã tiểu tử nhà ta, cả ngày chỉ biết chọc ta tức giận!" Tộc trưởng phu nhân tựa hồ cực kỳ thích Bạch Tiểu Mễ, cầm tay nàng, vừa ngắm nhìn vừa gật đầu, tựa hồ càng xem càng vừa lòng.
Bạch Tiểu Mễ bị nắm tay cười khó xử, trong lòng run rẩy, nhìn đi nhìn lại vẫn cảm giác như thể con dâu xấu gặp cha mẹ chồng? Phi phi phi! Nghĩ gì thế? Có lẽ vợ chồng người ta ít khi có khách tới thăm nên cao hứng mà thôi.
Nếu không biết trước mắt mình là nữ tử, hơn nữa đã gả cho người, tay ngọc trắng nõn kia không ngừng vuốt ve tay nhỏ của nàng, Bạch Tiểu Mễ có lẽ thật cho rằng đối phương là lưu manh.
Trong lòng mặc dù có chút không thoải mái, nhưng Bạch Tiểu Mễ vừa ngượng ngùng, lại có vẻ đại lượng tùy ý để người khác cầm tay mình.
"Phu nhân, nàng đem tiểu cô nương dọa sợ rồi kìa!" Tay tộc trưởng hoàn hảo đủ dài mà có lực đúng lúc bỏ tay tộc trưởng phu nhân ra, nếu không Bạch Tiểu Mễ còn không biết bị nàng bắt bao lâu, nhưng Bạch Tiểu Mễ còn chưa kịp buông lỏng, lại bị hăng hái của vị phu nhân này đánh trúng không thể động đậy.
"Phu quân, chàng xem Tiểu Mễ có được hay không?" Phu nhân ý cười nhẹ nhàng nhìn về phía tộc trưởng phu quân nhà mình nói.
Lý Thụy Nhiên ngồi trên ghế khóe miệng giật giật, tựa hồ tất cả sự tình đều khác với ý định ban đầu của hắn.
"Đương nhiên là tốt!" Tộc trưởng nhìn thoáng qua phu nhân nhà mình, trong mắt tràn đầy sủng nịch, ôn nhu có thể trào ra nước, cái gì gọi là đắm đuối đưa tình, cái gì gọi tình ý kéo dài, đều được thể hiện.
Nhìn hai người này, Bạch Tiểu Mễ trong lòng có chút hâm mộ, kỳ thật nàng cả đời này cũng muốn tìm một trượng phu đối tốt với mình, vốn cho rằng Lý Mặc Nhiên là người nọ, thế nhưng. . . . . . , Bạch Tiểu Mễ thở dài một hơi.
"Nàng gả cho nhi tử của chúng ta thật quá tốt!" Lời này nhất thời hù dọa bốn phía, đương nhiên ngoại trừ tộc trưởng vẫn ngồi chỗ cũ nhìn tộc trưởng phu nhân đầy sủng nịnh.
"Không được!" Lý Thụy Nhiên không chút suy nghĩ cự tuyệt.
"Vì sao? Bạch huynh, nhi tử Mạc mỗ quả thật rất được! Chẳng lẽ Bạch đại ca khinh thường người trên đảo chúng ta?" Mạc tộc trưởng nhìn ngữ khí hòa ái dễ gần, nhưng trong giọng nói có chút không vui.
"Mạc tộc trưởng chớ nên trách phụ thân, không phải phụ thân đối với nhi tử đảo chủ có ý kiến, mà là Tiểu Mễ đã có vị hôn phu, một nữ không thể nào hầu hai phu!" Thấy tình thế không ổn, Bạch Tiểu Mễ lập tức nói.
Tính tình tiểu tử Lý Thụy Nhiên này quá mức kích thích, Bạch Tiểu Mễ lo lắng hắn nói lỡ miệng, cho nên ngay khi Lý Thụy Nhiên muốn mở miệng liền ngăn lại.
"Đúng, đúng, Tiểu Mễ từ nhỏ đã đính hôn rồi !" Lý Thụy Nhiên thở dài nhẹ nhõm một hơi, vừa rồi hắn quả thật rất muốn nói Tiểu Mễ đã lập gia đình , không tồi! Không tồi!
"Vậy thật sự là quá đáng tiếc!" Tộc trưởng phu nhân cực kỳ tiếc hận nhìn về phía Bạch Tiểu Mễ.
"Tộc trưởng và tộc trưởng phu nhân là người tài hoa, nói vậy lệnh công tử cũng là Nhân Trung Long Phượng, phu nhân tất nhiên là không cần lo lắng đến hôn nhân đại sự của cậu ấy, chỉ cần cậu ấy vừa đứng ra ngoài, người muốn gả đã có thể đem bao trọn mấy vòng quanh đảo rồi, phu nhân không cần lo lắng!" Bạch Tiểu Mễ nhìn nhìn khuôn mặt Mạc tộc trưởng, lại nghĩ tới khuôn mặt Mạc Tư, cảm thấy Mạc Tư có lẽ là nhi tử hai người .
"Ha ha ha, tiểu cô nương thật sự khéo miệng, làm sao bây giờ? Ta càng ngày càng thích a? Nếu không tiểu cô nương bỏ vị hôn phu của ngươi, tái giá với con ta có được không?" Tộc trưởng phu nhân vừa nói khiến người sợ hãi.
Lúc này Bạch Tiểu Mễ hận không thể chụp chết chính mình, ai bảo ngươi lắm miệng, Bạch Tiểu Mễ buồn bực cúi đầu, mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, tính toán tại không mở miệng nữa.
"Tộc trưởng phu nhân để mắt tiểu nữ, Bạch mỗ cực kỳ vinh hạnh, có điều Bạch mỗ không thể làm người bội bạc, hi vọng tộc trưởng cùng tộc trưởng phu nhân thông cảm!" Lý Thụy Nhiên kỳ thật cũng có chút buồn bực, bất quá cũng biết hiện tại không phải thời điểm tức giận, dù sao hiện tại chính mình cũng đang ở trên đất nhà người, không thể làm khác, chờ một chút nói với Tiểu Mễ cùng rời khỏi nơi này.
"Bạch huynh bỏ qua cho, phu nhân Mạc mỗ cũng là thích Tiểu Mễ cô nương nên mới nói như vậy, đúng rồi, Bạch đại ca hôm nay tới, ý mỗ không phải, Tiểu Mễ kỳ thật mới là đương gia sao?" Ngày hôm qua hắn đúng là nói muốn gặp đương gia chân chính, hôm nay hắn ta chỉ mang theo tiểu cô nương Bạch Tiểu Mễ này đến đây, Mạc tộc trưởng nhìn về phía Bạch Tiểu Mễ đang một bộ dáng làm sai cúi đầu không nói chuyện.
"Mạc tộc trưởng có chỗ hiểu lầm, kỳ thật lần này lên đảo chỉ có hai cha con chúng ta, ngày hôm qua không có rõ kỳ thật đã khiến ngài có chút nghi ngờ, hi vọng Mạc tộc trưởng bỏ qua cho, hôm nay Bạch mỗ tới đây là muốn cùng Mạc tộc trưởng nói về chuyện nhập đảo của chúng ta!" Lý Thụy Nhiên thấy Bạch Tiểu Mễ không nói lời nào, chỉ có thể tự mình nói, kỳ thật hắn thật sự không nghĩ muốn lưu lại .
Bởi vì không nghĩ muốn lưu lại cho nên lời này nghe như thế nào cũng đều có cảm giác không quá chân thành.
Bạch Tiểu Mễ trong lòng hận không thể tiến lên đá tên Lý Thụy Nhiên này một cước, đáng tiếc nàng hiện tại không thể làm như vậy.
"Nha! Bạch huynh, hòn đảo này kỳ thật cũng không phải của riêng Mạc gia, Bạch huynh muốn lưu lại tự nhiên là được!" Mạc tộc trưởng tươi cười nói.
Chỉ có như vậy, tại sao ngày hôm qua ngươi không nói, còn gọi cái gì chủ sự tới, này không phải đùa giỡn lão tử sao? Lý Thụy Nhiên buồn bực, bất quá cũng không phát tác.
"Thật vậy chăng? Thật sự cám ơn Mạc tộc trưởng, kia về sau liền đa tạ tộc trưởng chiếu cố nhiều hơn rồi ! Thế Bạch mỗ đi về trước an bài, không quấy rầy tộc trưởng cùng tộc trưởng phu nhân!" Lý Thụy nhiên cười có chút miễn cưỡng, đứng lên lôi kéo Bạch Tiểu Mễ đứng lên, tính toán trở về lại nói Bạch Tiểu Mễ rời khỏi nơi này.
"Kia Bạch huynh đi thong thả!" Mạc tộc trưởng cười tiễn khách.
Lý Thụy Nhiên thần tốc lôi kéo Bạch Tiểu Mễ rời đi.
"Phu quân, hai người này rất kỳ quái!" Tộc trưởng phu nhân nhìn bóng lưng hai người, tựa vào trong lòng phu quân nhà mình nói.
"Là rất kỳ quái, hơn nữa chủ sự kỳ thật thật là tiểu cô nương kia, chỉ là tiểu cô nương kia cực kỳ thông minh, che giấu rất kỹ!" Tộc trưởng cười, vẻ mặt ôn nhu ôm người đang tựa trong lòng mình.
"Ta biết tiểu cô nương kia không đơn giản, ta cực kỳ thích!" Tộc trưởng phu nhân nói.
"Mẫu thân, nghe nói có người mới lên trên đảo, người đâu?" Bỗng nhiên một mỹ thiếu niên từ ngoài phòng khách tiến vào, dáng người thon dài, tuấn mỹ dị thường, tóc dài đen phiêu dật tán ở sau người, ngũ quan thâm thúy mê người, một đôi mắt hắc diệu thạch so với tộc trưởng còn sáng hơn.
"Hỗn tiểu tử, ngươi không luyện công chạy nơi này tới làm gì?" Tộc trưởng phu nhân trách cứ nhìn thoáng qua nhi tử, nhưng trong mắt đầy từ ái.
"Không phải nói có người ngoại lai lên đảo sao? Người đâu?" Nhìn đại sảnh trống không , mỹ thiếu niên có chút thất vọng hỏi.
"Đi rồi!" Tộc trưởng phu nhân đứng thẳng người, lôi kéo tay phu quân nhà mình đi ra ngoài.
"Ai nha, như thế nào liền đi , con còn chưa găp mà? Bao nhiêu lâu rồi con chưa được gặp người ngoài, mẫu thân, nếu không để nhi tử ra đảo một chuyến đi!" Mỹ thiếu niên cười khanh khách, hơi lấy lòng bắt kịp hai người.
"Hai năm trước không phải vừa mới ra ngoài sao?" Tộc trưởng phu nhân chỉ biết nhìn thoáng qua nhi tử nhà mình, đứa nhỏ này cái gì cũng tốt, chỉ là quá ham chơi, năm đó ra ngoài đảo khiến bà lo lắng đề phòng không thôi.
"Người ta không thấy người bên ngoài, người ta liền muốn mốc meo rồi !" Mỹ thiếu niên làm nũng.
"Nếu chỉ là muốn gặp người thì không cần đi ra ngoài, lúc này trên đảo không ít người đến đây!" Tộc trưởng bỗng nhiên nói , trực tiếp đánh nát nguyện vọng mỹ thiếu niên .
". . . . . ." Mỹ thiếu niên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.