Độc Sủng Điền Viên Man Thê

Chương 20: Vấn đề xứng hay không xứng

Trạch trạch nhân sinh

20/02/2017

“Cút!” Thanh âm lãnh khốc vang lên trong đêm khuya yên tĩnh có cảm giác lạnh hơn vài phần, hơi thở lạnh theo, từ lúc nào mà những nữ nhân ở đây đã dám câu dẫn hắn rồi.

Với khuôn mặt hiện tại của mình sao có thể làm cho nữ nhân chú ý được? Tâm tư xoay chuyển, nhưng trên mặt vẫn là vẻ lạnh lùng, hàn ý thấu đến tận xương.

“Đại...... Đại... Đương gia!” Thân thể nha hoàn bỗng run lên, nhìn Đại đương gia trước mắt mà trong lòng thấy sợ hãi, trong mắt đã ửng lệ, bộ dáng kia đáng yêu biết bao nhiêu, thật là làm cho người khác muốn che chở.

Cái này nếu đặt trên người nam nhân khác may ra còn xuất hiện một tia thương tiếc, nhưng đặt ở trong mắt Lý Mặc Nhiên đang rối rắm về chuyện tắm rửa kia, căn bản đến một điểm hiệu quả cũng không có.

Nhìn thấy bộ dáng nữ tử trước mặt hai mắt đã đẫm lệ, Lý Mặc Nhiên bỗng nhiên lại nghĩ đến nương tử nhà mình, nếu nương tử có khóc cũng sẽ không khóc như cô gái này! Thật sự là khó coi chết đi được.

“Cút ngay!” Thanh âm lãnh khốc một lần nữa vang lên, lần này trong thanh âm thản nhiên mang theo sát ý.

Nếu nương tử mà biết mình cùng với một cái gái khác cùng nhau ở bên ngoài vào ban đêm, thì nương tử nhất định sẽ càng có phản cảm với mình, cho nên vì ngăn chặn chuyện như vậy phát sinh, Lý Mặc Nhiên thực tự giác xoay người bỏ đi.

Nếu nữ nhân này không đi, hắn đi! Ngày mai phải bảo Lão Nhị đuổi cô ta ra ngoài mới được! Có tâm tư bất lương, hắn đương nhiên không thể để nàng ta lưu lại.

Nhìn thấy thân ảnh đã biến mất trong đêm, nữ tử vốn miễn cưỡng đang đứng ,“Phịch” rơi xuống nền đất, Đại đương gia thật đáng sợ! Cho tới bây giờ nàng ta mới biết khi Đại đương gia giận dữ lại khiến người ta cảm thấy sợ hãi như thế.

Vốn trong lòng có điểm tâm tư kia, cảm giác được một tia sát ý vừa rồi, nghĩ cũng không dám nghĩ nhiều, nam nhân đẹp mắt, có quyền có thế, chưa chắc mình đã được hưởng thụ!

Không biết qua bao lâu, nữ tử mới tìm được khí lực đứng lên, cô đơn sợ hãi trở về.

“Nhị đệ! Đệ chưa ngủ à?” Lý Mặc Nhiên thấy đèn trong phòng Nhị đệ còn sáng, cũng không báo hiệu trực tiếp đẩy cửa đi vào.



“Đại ca! Sao huynh lại tới đây?” Nhị đương gia đang cảnh giác nhưng khi nhìn thấy nam nhân vừa đến cửa, tâm liền buông xuống, đối với chuyện Lý Mặc Nhiên bị trọng thương, lại đi đến nơi này tuyệt đối không phải ngoài ý muốn.

“Chuyện kia thế nào? Có thể bị phát hiện không?” Lý Mặc Nhiên tự nhiên ngồi xuống, vẻ mặt có chút đạm mạc, trong mắt lộ ra một tia hận ý, nhưng khi nhìn đến Nhị đệ nhà mình thì đã trở nên hòa hoãn hơn.

“Đại ca yên tâm, chỉ cần Lý Mặc Tâm đệ ra tay, những người đó làm sao có thể phát hiện!” Thanh âm lạnh nhạt, trong giọng nói lộ ra sự tự tin cường đại, như thể trời sinh ra đã nổi trội hơn người, không phải người nào cũng đều có được.

“Vậy là tốt rồi!” Nhị đệ làm việc hắn cảm thấy rất yên tâm .

“Đúng rồi, Đệ phái người canh gác con suối nhỏ sau núi, không được cho người nào đi vào!” Nghĩ đến việc mình cùng với nữ nhân khác tắm rửa cùng một chỗ, cả người Lý Mặc Nhiên liền thấy bực bội.

“Tại sao?” Lý Mặc Lâm có chút nghi hoặc, Đại ca từ trước vẫn mặc kệ mấy chuyện này mà .

“Đệ cứ làm theo là được, đúng rồi, những thị nữ nào không an phận thì đuổi đi!”

“Thị nữ, ha ha ha! Chẳng lẽ bộ dáng hiện giờ của Đại ca vẫn có thể trêu hoa ghẹo nguyệt sao?” Lý Mặc Lâm khó được dịp chế nhạo Đại ca của mình một lần, thấy hắn nói như thế, bỗng nhiên thấy cảm thấy hứng thú, chẳng lẽ thật sự có nữ nhân đui mù đánh chủ ý đi câu dẫn Đại huynh nhà mình?

Việc này từ sau khi Đại ca biến thành bộ dáng này chưa từng phát sinh qua, thật không ngờ hiện tại thế nhưng lại còn có người coi trọng Đại ca, ánh mắt nữ nhân đó nhất định phải có khẩu vị nặng cỡ nào! Kỳ thật hắn rất tò mò vị thị nữ kia, có lẽ để Đại ca thu làm tiểu thiếp cũng được nhỉ?

Nhìn cái mặt đầy râu, Đại ca bây giờ với “gấu” chẳng khác nhau là mấy, nữ nhân kia tuyệt đối là yêu Đại ca nhà mình đi! Nhưng cũng có thể đang hướng về thân phận là Đại đương gia này.

“Nói bậy bạ gì đó? Thời gian không còn sớm, Nhị đệ sớm nghỉ ngơi đi, Đại ca về trước, đúng rồi chuyện tối hôm nay, còn có chuyện vết thương của ta không đáng ngại không được để lộ ra, đặc biệt là với Đại tẩu của đệ!” Dặn dò cẩn thận xong, liền đứng lên trở về phòng.

“Đại ca, đợi chút!” Lý Mặc Lâm bỗng nhiên gọi Lý Mặc Nhiên lại.



“Nhị đệ còn việc gì?” Nhị đệ là thân huynh đệ, cảm tình đương nhiên không cần phải nói, thấy hắn lo lắng nhìn mình, Lý Mặc Nhiên có chút không hiểu.

“Đại ca là nghiêm túc?” Suy tư một chút, Lý Mặc Lâm rốt cuộc vẫn muốn hỏi, nữ nhân kia nhìn không xứng với Đại ca nhà mình, Đại ca hẳn phải có được thứ tốt nhất, cho dù nữ nhân kia được coi là ân nhân cứu mạng của Đại ca, nhưng hắn vẫn không muốn thừa nhận thân phận của nàng ta, nay nhìn thấy bộ dáng hiện giờ của Đại ca, tựa hồ đã đặt nữ nhân đó ở trong lòng .

Hai mươi năm huynh đệ, Lý Mặc Nhiên đối với huynh đệ nhà mình đương nhiên là vạn phần hiểu biết, tuy rằng hắn không hỏi rõ, nhưng Lý Mặc Nhiên cũng đã nhìn ra ý tứ của hắn.

“Thân phận của nàng khả nghi?” Lý Mặc Nhiên bình tĩnh nhìn Lý Mặc Lâm một lát, xác định đối phương quả thật không chiếm được đáp án sẽ không chịu bỏ qua, thở dài một hơi hỏi lại, nhưng câu hỏi kia không phải để trả lời Lý Mặc Lâm, mà là hỏi về tình hình của thiếu nữ.

“Không có!” Quả thật không có gì khả nghi! Hơn nữa theo tin tình báo xác nhận, thiếu nữ kia quả thật là một người đáng thương, nhưng không biết vì sao? Tính cách thiếu nữ này khác với tin tình báo hắn nắm được, khiến hắn có chút lo lắng.

Một nữ tử có biến hóa lớn như vậy, hoặc là trước kia che giấu vô cùng tốt, hoặc là người đã bị tráo đổi, nhưng hắn đã quan sát qua, thiếu nữ không dịch dung, dung mạo của nàng rất giống với bức tranh gia nhân vẽ, xác định không thể nghi ngờ.

Nếu không phải người bị đổi, thì chính là nàng đã ẩn giấu tính cách của mình quá sâu, một nữ nhân tâm cơ thâm trầm như vậy không thích hợp với Đại ca một chút nào.

“Một khi đã như vậy, chẳng lẽ còn vấn đề gì khác nữa sao?” Cũng không nói cảm giác của mình với thiếu nữ kia, mà là hỏi lại Lý Mặc Lâm. Bản thân hắn có chút khó hiểu nương tử nhà mình đáng yêu như vậy, Nhị đệ đến tột cùng tại sao lại không thích nương tử.

“Nàng không xứng với Đại ca.” Lý Mặc Lâm nói.

Lý Mặc Nhiên nghe xong lời này, trong lòng thở dài một hơi. Kỳ thật hắn hiểu rõ Nhị đệ đang quan tâm hắn, nhưng hắn thích nương tử, cảm giác này rất kì lạ, từ khi hắn bị nàng đá đến sau khi hắn tỉnh lại, bộ dáng của nàng đã in sâu vào trong đầu hắn, tuy rằng bây giờ còn chưa nói là yêu, nhưng quả thật có hảo cảm, có lẽ so với hảo cảm còn nhiều hơn một chút! Hắn không nghĩ sẽ buông tha, dường như chỉ cần hiện tại hắn buông tay, có lẽ tương lai hắn sẽ phải hối hận! Mà Lý Mặc Nhiên hắn sẽ không cho phép mình làm ra chuyện để chính mình sau này phải hối hận!

“Hiện tại chúng ta đã thành cái dạng này, còn có cái gì mà xứng với không xứng ở đây!” Lý Mặc Nhiên bỏ lại một câu này, sau đó liền biến mất trong bóng đêm.

Lý Mặc Lâm bình tĩnh đứng đó, nhìn mãi theo hướng Đại ca biến mất, mày hơi nhíu lại, đây biểu hiện là Đại ca nghiêm túc sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Độc Sủng Điền Viên Man Thê

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook