Độc Sủng Kiều Thê.... Một Đời Yêu Em
Chương 72
hoàng hôn trên biển
24/07/2024
Ngay khoảnh khắc này tất cả những người ở sân bay đều trở nên vô hình, trong mắt hai người bây giờ chỉ còn nhìn thấy nhau..
* Liễu Nhi anh xin lỗi, sau này anh sẽ không dối lòng mình nữa...*** Cũng sẽ không bao giờ làm em đau lòng thêm nữa, tin anh....*** Thật cảm ơn vì em đã ở lại, Liễu Nhi anh yêu em..**Vũ lão gia tha thiết nói những lời yêu thương dành cho Liễu Nhi, sau tất cả ngài ấy chính là người có lỗi...
Chỉ bởi vì trân trọng thứ tình bạn khốn kiếp kia, mà xém chút nữa Vũ lão gia đã đánh mất đi người mình yêu...
Nếu ai hỏi ngài ấy có hối hận hay không, chắc chắn ngài ấy sẽ trả lời là có, nếu được chọn lại ngài ấy sẽ chọn người mình yêu...
**Um, Vũ Thần em cũng rất yêu anh....**
Cả hai trao nhau cái ôm của hạnh phúc, dưới sự chúc phúc, ngưỡng mộ của những người qua lại...
Sau tất cả Liễu Nhi vẫn chọn tha thứ cho Vũ lão gia, bởi vì khi bước vào yêu chỉ cần cho và cho đi, không cần toan tính thiệt hơn...
Cả hai hạnh phúc nắm lấy tay nhau đi tìm bà vú, sau đó cùng nhau quay về nhà...
Trên xe taxi Liễu Nhi vẫn ôm chầm lấy cánh tay của Vũ lão gia không rời, sợ rằng đây chỉ là giấc mơ, ngủ dậy sẽ biến mất...
**Vũ Thần điện thoại của anh đâu, sao em gọi mãi mà anh không nhắc máy vậy...**
Sau một lúc Liễu Nhi liền nhớ đến chiếc điện thoại của Vũ lão gia, không biết ngài ấy để ở đâu, tại sao cô ấy gọi mãi là không ai nhắc máy..
Khiến cho Liễu Nhi vô cùng lo lắng Vũ lão gia đã xảy ra chuyện gì, hốt hoảng chạy đi tìm...
Nghe Liễu Nhi nhắc đến điện thoại, Vũ lão gia mới giật mình đưa tay sờ vào túi quần tìm kiếm, nhưng chẳng thấy ở đâu cả...
Sau đó Vũ lão gia liền nhớ lại lúc nãy do quá vội vàng xuống xe đi tìm Liễu Nhi, chắc là đánh rơi trên xe taxi rồi...
* Anh cũng không nhớ mình làm rơi ở đâu nữa, lúc nãy là quá gấp gáp đi tìm em, chắc là đánh rơi ở đâu rồi...***Mặc kệ đi, điện thoại mất có thể mua lại, chỉ cần em vẫn còn ở bên cạnh anh là được rồi.**Vũ lão gia hạnh phúc vòng tay ôm chặt lấy Liễu Nhi vào lòng, thầm hứa sau này sẽ bù đắp thật nhiều cho cô ấy...
Ở một bên khác, Hoắc Nham vô tình nhìn thấy đoạn video trên mạng, cảnh tượng Vũ lão gia và Liều Nhi ôm nhau thắm thiết ở sân bay...
Hắn ta như phát điên lên, tức giận đập mạnh điện thoại xuống sàn, sau đó hất tung mọi thứ trên bàn xuống đất...
Vài ngày sau đó Vũ lão gia cũng đã đến tìm Hoắc Nham để nói rõ ràng mọi chuyện, tình bạn thân thiết của hai người bọn họ cũng vì vậy mà tan biến...
Hoắc Nham sau khi bị tất cả mọi người trong trường phanh phui, chuyện hắn ta chính là người chơi xấu sau lưng
Vũ lão gia bấy lâu nay...
Suốt ngày phải đi học trong sự khinh bỉ, xa lánh của bạn bè, Hoắc Nham không chịu được mà chuyển ra nước ngoài sinh sống...
Nhưng trước khi rời đi, Hoắc Nham hề với lòng rằng, sau này hắn ta nhất định sẽ quay về trả thù Vũ lão gia...
Vài năm sau đó, khi Liễu Nhi và Vũ lão gia tốt nghiệp, hai người bọn họ lập tức tổ chức hôn lễ, dưới sự chúc phúc của tất cả mọi người...
Bốn năm sau thì Liễu Nhi sinh ra một bé trai, đặt tên là Vũ Liên Hách, cả gia tộc Vũ gia đều vui mừng vì đã có cháu trai nối dõi...
Liễu Nhi sau đó cũng gán lại hết công việc, ở nhà chăm con làm hậu phương vững chắc cho Vũ lão gia phát triển sự nghiệp..
Tưởng chừng cả gia đình sẽ vui vẻ hạnh phúc bên nhau đến già, thì bất ngờ Liễu Nhi phát bệnh nặng, vài năm sau thì qua đời...
Vũ lão gia bất ngờ nhận cú sốc lớn, suy sụp bỏ hết công việc, ngày đêm lao vào uống rượu ...
Còn về phần Vũ Liên Hách, anh cũng đau lòng không kém Vũ lão gia, nhưng nhớ lại lời mẹ dặn trước khi mất..
* Liên Hách ngoan, đừng khóc, con là cháu trai duy nhất của gia tộc Vũ gia, lớn nhất nhì Giang Thành này, con không được phép khóc trước mặt người ngoài biết không.*** Không thể để bọn họ thấy con yếu đuối, như vậy bọn họ sẽ càng ức hiếp con nhiều hơn, biết chưa..***Con chỉ có thể khóc vì người mình yêu, người thân nhất của con, nhưng chỉ là sau lưng người ngoài hiểu không..**Vũ Liên Hách nhớ rất rõ lời mẹ dặn, ban ngày anh luôn tỏ ra rất mạnh mẽ, nhưng đến đêm không ai biết được anh đã khóc đến sưng cả mắt...
Thời gian dài trôi qua Vũ Liên Hách cũng đã dần chấp nhận với chuyện mẹ rời khỏi thế gian, anh trở nên lạnh lùng ít nói hơn khi Vũ lão gia mang mẹ kế về nhà..
Một thời gian sau Hoắc Nham cũng đã trở lại Giang Thành, lúc này ông ta cũng đã có vợ và con trai...
Nhưng chỉ vì sự thù hằn, lòng đố kỵ cho nên Hoắc Nham đã quay trở về để trả thù...
Ngay khi biết tin Liễu Nhi đã mất, Hoắc Nham như muốn phát điên lên, hắn ta điên cuồng trút giận lên người vợ con của mình...
* Liễu Nhi anh xin lỗi, sau này anh sẽ không dối lòng mình nữa...*** Cũng sẽ không bao giờ làm em đau lòng thêm nữa, tin anh....*** Thật cảm ơn vì em đã ở lại, Liễu Nhi anh yêu em..**Vũ lão gia tha thiết nói những lời yêu thương dành cho Liễu Nhi, sau tất cả ngài ấy chính là người có lỗi...
Chỉ bởi vì trân trọng thứ tình bạn khốn kiếp kia, mà xém chút nữa Vũ lão gia đã đánh mất đi người mình yêu...
Nếu ai hỏi ngài ấy có hối hận hay không, chắc chắn ngài ấy sẽ trả lời là có, nếu được chọn lại ngài ấy sẽ chọn người mình yêu...
**Um, Vũ Thần em cũng rất yêu anh....**
Cả hai trao nhau cái ôm của hạnh phúc, dưới sự chúc phúc, ngưỡng mộ của những người qua lại...
Sau tất cả Liễu Nhi vẫn chọn tha thứ cho Vũ lão gia, bởi vì khi bước vào yêu chỉ cần cho và cho đi, không cần toan tính thiệt hơn...
Cả hai hạnh phúc nắm lấy tay nhau đi tìm bà vú, sau đó cùng nhau quay về nhà...
Trên xe taxi Liễu Nhi vẫn ôm chầm lấy cánh tay của Vũ lão gia không rời, sợ rằng đây chỉ là giấc mơ, ngủ dậy sẽ biến mất...
**Vũ Thần điện thoại của anh đâu, sao em gọi mãi mà anh không nhắc máy vậy...**
Sau một lúc Liễu Nhi liền nhớ đến chiếc điện thoại của Vũ lão gia, không biết ngài ấy để ở đâu, tại sao cô ấy gọi mãi là không ai nhắc máy..
Khiến cho Liễu Nhi vô cùng lo lắng Vũ lão gia đã xảy ra chuyện gì, hốt hoảng chạy đi tìm...
Nghe Liễu Nhi nhắc đến điện thoại, Vũ lão gia mới giật mình đưa tay sờ vào túi quần tìm kiếm, nhưng chẳng thấy ở đâu cả...
Sau đó Vũ lão gia liền nhớ lại lúc nãy do quá vội vàng xuống xe đi tìm Liễu Nhi, chắc là đánh rơi trên xe taxi rồi...
* Anh cũng không nhớ mình làm rơi ở đâu nữa, lúc nãy là quá gấp gáp đi tìm em, chắc là đánh rơi ở đâu rồi...***Mặc kệ đi, điện thoại mất có thể mua lại, chỉ cần em vẫn còn ở bên cạnh anh là được rồi.**Vũ lão gia hạnh phúc vòng tay ôm chặt lấy Liễu Nhi vào lòng, thầm hứa sau này sẽ bù đắp thật nhiều cho cô ấy...
Ở một bên khác, Hoắc Nham vô tình nhìn thấy đoạn video trên mạng, cảnh tượng Vũ lão gia và Liều Nhi ôm nhau thắm thiết ở sân bay...
Hắn ta như phát điên lên, tức giận đập mạnh điện thoại xuống sàn, sau đó hất tung mọi thứ trên bàn xuống đất...
Vài ngày sau đó Vũ lão gia cũng đã đến tìm Hoắc Nham để nói rõ ràng mọi chuyện, tình bạn thân thiết của hai người bọn họ cũng vì vậy mà tan biến...
Hoắc Nham sau khi bị tất cả mọi người trong trường phanh phui, chuyện hắn ta chính là người chơi xấu sau lưng
Vũ lão gia bấy lâu nay...
Suốt ngày phải đi học trong sự khinh bỉ, xa lánh của bạn bè, Hoắc Nham không chịu được mà chuyển ra nước ngoài sinh sống...
Nhưng trước khi rời đi, Hoắc Nham hề với lòng rằng, sau này hắn ta nhất định sẽ quay về trả thù Vũ lão gia...
Vài năm sau đó, khi Liễu Nhi và Vũ lão gia tốt nghiệp, hai người bọn họ lập tức tổ chức hôn lễ, dưới sự chúc phúc của tất cả mọi người...
Bốn năm sau thì Liễu Nhi sinh ra một bé trai, đặt tên là Vũ Liên Hách, cả gia tộc Vũ gia đều vui mừng vì đã có cháu trai nối dõi...
Liễu Nhi sau đó cũng gán lại hết công việc, ở nhà chăm con làm hậu phương vững chắc cho Vũ lão gia phát triển sự nghiệp..
Tưởng chừng cả gia đình sẽ vui vẻ hạnh phúc bên nhau đến già, thì bất ngờ Liễu Nhi phát bệnh nặng, vài năm sau thì qua đời...
Vũ lão gia bất ngờ nhận cú sốc lớn, suy sụp bỏ hết công việc, ngày đêm lao vào uống rượu ...
Còn về phần Vũ Liên Hách, anh cũng đau lòng không kém Vũ lão gia, nhưng nhớ lại lời mẹ dặn trước khi mất..
* Liên Hách ngoan, đừng khóc, con là cháu trai duy nhất của gia tộc Vũ gia, lớn nhất nhì Giang Thành này, con không được phép khóc trước mặt người ngoài biết không.*** Không thể để bọn họ thấy con yếu đuối, như vậy bọn họ sẽ càng ức hiếp con nhiều hơn, biết chưa..***Con chỉ có thể khóc vì người mình yêu, người thân nhất của con, nhưng chỉ là sau lưng người ngoài hiểu không..**Vũ Liên Hách nhớ rất rõ lời mẹ dặn, ban ngày anh luôn tỏ ra rất mạnh mẽ, nhưng đến đêm không ai biết được anh đã khóc đến sưng cả mắt...
Thời gian dài trôi qua Vũ Liên Hách cũng đã dần chấp nhận với chuyện mẹ rời khỏi thế gian, anh trở nên lạnh lùng ít nói hơn khi Vũ lão gia mang mẹ kế về nhà..
Một thời gian sau Hoắc Nham cũng đã trở lại Giang Thành, lúc này ông ta cũng đã có vợ và con trai...
Nhưng chỉ vì sự thù hằn, lòng đố kỵ cho nên Hoắc Nham đã quay trở về để trả thù...
Ngay khi biết tin Liễu Nhi đã mất, Hoắc Nham như muốn phát điên lên, hắn ta điên cuồng trút giận lên người vợ con của mình...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.