Độc Sủng Kiều Thê.... Một Đời Yêu Em
Chương 77
hoàng hôn trên biển
26/07/2024
Kiều Uyển Đình vừa nói vừa chỉ tay về phía chiếc que kem trên tay cậu bé...
Lúc đầu Vũ Liên Hách định không đồng ý, bởi vì anh cũng không biết chỗ nào để mua, mà để Kiều Uyển Đình ở lại đây một mình anh càng không yên tâm hơn..
Cảm thấy Vũ Liên Hách cứ chần chừ không đi, Kiều Uyển Đình liền lấy đứa bé trong bụng ra mè nheo....
*Chồng à, con anh muốn ăn chứ không phải em muốn ăn đâu.***Chồng à anh có đi hay không, hay là anh hết thương mẹ con em rồi..***Nếu vậy thì em tự đi vậy.**Kiều Uyển Đình giả vờ giận dỗi đứng dậy, ngay lập tức bị Vũ Liên Hách giữ lại...
Hết cách Vũ Liên Hách chỉ có thể đứng dậy đi mua cho cô, cảm thấy chỗ này đông người như vậy, lại gắn camera khắp nơi, mẹ kế muốn ra tay cũng khó....
**Được rồi, em ở yên đây đi, để anh đi mua...**
Bình thường một mình Kiều Uyển Đình mè nheo, Vũ Liên Hách đã không kiểm được lòng rồi, bây giờ lại có thêm một bé con trong bụng, anh thật sự không thể chống đỡ được...
Do không biết vị trí chỗ bán kem, Vũ Liên Hách chỉ có thể đuổi theo cậu bé lúc nãy, cậu bé cũng rất vui vẻ chỉ cho anh chính xác chỗ bán kem...
Bởi vì quầy bán kem nằm dưới tầng một, trong khi bọn họ đang ở tầng hai, Vũ Liên Hách vẫn không yên tâm quay lại căn dặn cô thêm lần nữa....
*Ở yên đây đợi anh, anh đi nhanh sẽ về nhanh..***Có chuyện gì phải lập tức la to lên có biết không..**Vũ Liên Hách vẫn lo lắng có chuyện không hay xảy ra, bởi vì Kiều Uyển Đình đang mang thai, nên không thể vận động mạnh được, như vậy sẽ thuận lợi cho kẻ xấu hành động...
*Úm em biết rồi anh đi đi, em biết tự bảo vệ mình và con mà .***Um, chồng ơi anh nhớ mua vị dâu cho em đấy nhé...**Vũ Liên Hách hôn nhẹ lên trán Kiều Uyển Đình một cái, rồi nhanh chóng chạy đi xuống tầng một...
Ngay khi Vũ Liên Hách vừa khuất bóng, lúc này chỉ còn lại một mình Kiều Uyển Đình ngồi nhìn mọi người qua lại....
Thì phía xa kia, cậu bé vừa rồi chạy nhanh đến chỗ Kiều Uyển Đình khóc lóc, khiến cho cô cũng không khỏi kinh ngạc..
**Cậu bé em làm sao vậy, sao lại khóc, mẹ em đâu..**
Kiều Uyển Đình vẫn không có chút đề phòng gì, ngược lại còn rất quan tâm cậu bé, tìm kiếm một vòng vẫn không thấy mẹ cậu bé đâu cả....
**Chị ơi, em bị lạc mẹ rồi ạ, chị có thể dẫn em đi tìm mẹ được không...**
Cậu bé đưa đôi mắt long lanh nước nhìn Kiều Uyển Đình, có lẽ vì sắp được làm mẹ nên cô rất thương cậu bé này, không suy nghĩ gì mà đồng ý ngay .
**Được rồi, vậy chị sẽ dẫn em đi tìm mẹ, đừng khóc nữa có được không.**
Kiều Uyển Đình nhanh chóng lấy khăn giấy lau nước mắt cho cậu bé, sau đó lại quên luôn lời dặn của Vũ Liên Hách dẫn cậu bé rời đi..**
Lúc này không còn phân biệt được là Kiều Uyển Đình dẫn cậu bé đi tìm mẹ, hay là cậu bé là người dẫn Kiều Uyển Đình đi nữa...
Chỉ thấy cậu bé ấy cứ kéo cô đi đến chỗ ít người qua lại, lúc đi ngang qua chỗ thang máy, Kiều Uyển Đình bất ngờ bị hai tên đàn ông to lớn khống chế bằng chiếc khăn có tẩm thuốc mê...
Chỉ vài tiếng la, vùng vẫy Kiều Uyển Đình bất đầu bất tỉnh, hai tên kia nhanh chóng đưa cô và cậu bé kia vào thang máy xuống hầm để xe....
Một chiếc xe màu đen cũng đã đợi sẵn ở đó từ trước, bọn chúng thấy đã thấy được người thì lập tức lái xe đến....
*Này các anh đang làm gì vậy, mau thả chỉ hay ra, không phải lúc nãy đã nói là dẫn chị ấy ra đây nói chuyện hay sao....***Các anh không được làm bậy, mau thả chị ấy ra...**Có lẽ lúc này cậu bé cũng đã nhận ra mình đang tiếp tay cho kẻ xấu, cậu bé không ngừng la hét kéo áo tên to con, không cho bọn họ bắt cóc chị gái xinh đẹp....
Một tên khác lập tức bước đến đầy ngã cậu bé xuống đất, hắn ta lúc này vô cùng hung dữ, liếc nhìn cậu bé quát....
**Đây tiền của mày đây, biến đi đi trước khi tao đổi ý, nếu mày dám nói lung tung tao sẽ cắt cổ mày đấy, biến..**
Cậu bé biết mình không thể làm lại mấy tên này, vẻ mặt hốt hoảng đứng dậy chạy đi ngay....
Nhưng không phải chạy đi trốn, cậu bé nhanh chóng chạy tìm Vũ Liên Hách, hi vọng anh ấy sẽ có cách cứu chị gái xinh đẹp...
Có lẽ đây sẽ là một bài học đắc giá cho cậu bé, bởi vì quá tin tưởng vào kẻ xấu nên cậu đã tiếp tay thảm hại người tốt...
Nếu không phải vì quá thích món đồ chơi đắt tiền kia, cậu cũng sẽ không bị kẻ xấu lợi dụng...
Một lúc sau Vũ Liên Hách quay lại đã không thấy Kiều Uyển Đình ở đâu cả, linh cảm không lành anh liền bước đến hỏi những người đi ngang qua đây...
Nhưng lại chẳng một ai nhìn thấy Kiều Uyển Đình ở đâu cả, mà lúc này một cậu bé chạy đến, hớt hải kể rõ mọi chuyện xảy ra cho Vũ Liên Hách biết...
Lúc này anh mới biết Kiểu Uyển Đình đã gặp nguy hiểm, Vũ Liên Hách nhanh chóng gọi điện cho trợ lý Mã, kiểm tra tất cả các camera ở trung tâm thương mại....
Lúc đầu Vũ Liên Hách định không đồng ý, bởi vì anh cũng không biết chỗ nào để mua, mà để Kiều Uyển Đình ở lại đây một mình anh càng không yên tâm hơn..
Cảm thấy Vũ Liên Hách cứ chần chừ không đi, Kiều Uyển Đình liền lấy đứa bé trong bụng ra mè nheo....
*Chồng à, con anh muốn ăn chứ không phải em muốn ăn đâu.***Chồng à anh có đi hay không, hay là anh hết thương mẹ con em rồi..***Nếu vậy thì em tự đi vậy.**Kiều Uyển Đình giả vờ giận dỗi đứng dậy, ngay lập tức bị Vũ Liên Hách giữ lại...
Hết cách Vũ Liên Hách chỉ có thể đứng dậy đi mua cho cô, cảm thấy chỗ này đông người như vậy, lại gắn camera khắp nơi, mẹ kế muốn ra tay cũng khó....
**Được rồi, em ở yên đây đi, để anh đi mua...**
Bình thường một mình Kiều Uyển Đình mè nheo, Vũ Liên Hách đã không kiểm được lòng rồi, bây giờ lại có thêm một bé con trong bụng, anh thật sự không thể chống đỡ được...
Do không biết vị trí chỗ bán kem, Vũ Liên Hách chỉ có thể đuổi theo cậu bé lúc nãy, cậu bé cũng rất vui vẻ chỉ cho anh chính xác chỗ bán kem...
Bởi vì quầy bán kem nằm dưới tầng một, trong khi bọn họ đang ở tầng hai, Vũ Liên Hách vẫn không yên tâm quay lại căn dặn cô thêm lần nữa....
*Ở yên đây đợi anh, anh đi nhanh sẽ về nhanh..***Có chuyện gì phải lập tức la to lên có biết không..**Vũ Liên Hách vẫn lo lắng có chuyện không hay xảy ra, bởi vì Kiều Uyển Đình đang mang thai, nên không thể vận động mạnh được, như vậy sẽ thuận lợi cho kẻ xấu hành động...
*Úm em biết rồi anh đi đi, em biết tự bảo vệ mình và con mà .***Um, chồng ơi anh nhớ mua vị dâu cho em đấy nhé...**Vũ Liên Hách hôn nhẹ lên trán Kiều Uyển Đình một cái, rồi nhanh chóng chạy đi xuống tầng một...
Ngay khi Vũ Liên Hách vừa khuất bóng, lúc này chỉ còn lại một mình Kiều Uyển Đình ngồi nhìn mọi người qua lại....
Thì phía xa kia, cậu bé vừa rồi chạy nhanh đến chỗ Kiều Uyển Đình khóc lóc, khiến cho cô cũng không khỏi kinh ngạc..
**Cậu bé em làm sao vậy, sao lại khóc, mẹ em đâu..**
Kiều Uyển Đình vẫn không có chút đề phòng gì, ngược lại còn rất quan tâm cậu bé, tìm kiếm một vòng vẫn không thấy mẹ cậu bé đâu cả....
**Chị ơi, em bị lạc mẹ rồi ạ, chị có thể dẫn em đi tìm mẹ được không...**
Cậu bé đưa đôi mắt long lanh nước nhìn Kiều Uyển Đình, có lẽ vì sắp được làm mẹ nên cô rất thương cậu bé này, không suy nghĩ gì mà đồng ý ngay .
**Được rồi, vậy chị sẽ dẫn em đi tìm mẹ, đừng khóc nữa có được không.**
Kiều Uyển Đình nhanh chóng lấy khăn giấy lau nước mắt cho cậu bé, sau đó lại quên luôn lời dặn của Vũ Liên Hách dẫn cậu bé rời đi..**
Lúc này không còn phân biệt được là Kiều Uyển Đình dẫn cậu bé đi tìm mẹ, hay là cậu bé là người dẫn Kiều Uyển Đình đi nữa...
Chỉ thấy cậu bé ấy cứ kéo cô đi đến chỗ ít người qua lại, lúc đi ngang qua chỗ thang máy, Kiều Uyển Đình bất ngờ bị hai tên đàn ông to lớn khống chế bằng chiếc khăn có tẩm thuốc mê...
Chỉ vài tiếng la, vùng vẫy Kiều Uyển Đình bất đầu bất tỉnh, hai tên kia nhanh chóng đưa cô và cậu bé kia vào thang máy xuống hầm để xe....
Một chiếc xe màu đen cũng đã đợi sẵn ở đó từ trước, bọn chúng thấy đã thấy được người thì lập tức lái xe đến....
*Này các anh đang làm gì vậy, mau thả chỉ hay ra, không phải lúc nãy đã nói là dẫn chị ấy ra đây nói chuyện hay sao....***Các anh không được làm bậy, mau thả chị ấy ra...**Có lẽ lúc này cậu bé cũng đã nhận ra mình đang tiếp tay cho kẻ xấu, cậu bé không ngừng la hét kéo áo tên to con, không cho bọn họ bắt cóc chị gái xinh đẹp....
Một tên khác lập tức bước đến đầy ngã cậu bé xuống đất, hắn ta lúc này vô cùng hung dữ, liếc nhìn cậu bé quát....
**Đây tiền của mày đây, biến đi đi trước khi tao đổi ý, nếu mày dám nói lung tung tao sẽ cắt cổ mày đấy, biến..**
Cậu bé biết mình không thể làm lại mấy tên này, vẻ mặt hốt hoảng đứng dậy chạy đi ngay....
Nhưng không phải chạy đi trốn, cậu bé nhanh chóng chạy tìm Vũ Liên Hách, hi vọng anh ấy sẽ có cách cứu chị gái xinh đẹp...
Có lẽ đây sẽ là một bài học đắc giá cho cậu bé, bởi vì quá tin tưởng vào kẻ xấu nên cậu đã tiếp tay thảm hại người tốt...
Nếu không phải vì quá thích món đồ chơi đắt tiền kia, cậu cũng sẽ không bị kẻ xấu lợi dụng...
Một lúc sau Vũ Liên Hách quay lại đã không thấy Kiều Uyển Đình ở đâu cả, linh cảm không lành anh liền bước đến hỏi những người đi ngang qua đây...
Nhưng lại chẳng một ai nhìn thấy Kiều Uyển Đình ở đâu cả, mà lúc này một cậu bé chạy đến, hớt hải kể rõ mọi chuyện xảy ra cho Vũ Liên Hách biết...
Lúc này anh mới biết Kiểu Uyển Đình đã gặp nguy hiểm, Vũ Liên Hách nhanh chóng gọi điện cho trợ lý Mã, kiểm tra tất cả các camera ở trung tâm thương mại....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.