Độc Sủng Kiều Thê.... Một Đời Yêu Em
Chương 89
hoàng hôn trên biển
07/08/2024
Những ngày Kiều Uyển Đình ở cử, Vũ Liên Hách luôn túc trực bên cạnh chăm sóc bé con, cô chẳng phải động tay động chân vào bất cứ chuyện gì cả...
Chỉ cần ăn với ngủ, tịnh dưỡng lại khỏe, đến giờ thì cho bé con ti sữa..
Thời gian thấm thoát trôi qua bé con bây giờ cũng đã hai tuổi, Vũ Liên Hách và Kiều Uyển Đình cũng đã quay trở lại với công việc...
Kiều Uyển Đình cũng đã trở về với vai trò là một bác sĩ, lần này cô tự do tung hoành không còn ai dám chèn ép cô nữa...
Dần dần tiếng tăm của Kiều Uyển Đình vươn xa, trở thành một trong những bác sĩ giỏi nhất cả nước, thường xuyên ra nước ngoài hội chuẩn cùng những bác sĩ khác .
Sau bao nhiêu người mong đợi, Vũ Liên Hách cũng đã chuẩn bị cho Kiều Uyển Đình một hôn lễ thế kỉ...
Không gian tiệc cưới được trang trí rất nhiều hoa hồng, xen kẽ hoa lavender loài hoa mà Kiều Uyển Đình rất yêu thích...
Vũ Liên Hách chu đáo tự tay thiết kế một chiếc váy cưới trắng tinh xảo cho Kiều Uyển Đình, bên ngoài được đính thêm rất nhiều viên pha lê lấp lánh...
Ở ngay giữa phần ngực là một viên kim cương khá to, chứng tỏ một đời một kiếp chỉ yêu mình em...
Hôn lễ được diễn ra dưới sự chứng kiến của rất nhiều người thân bạn bè, đặc biệt không thể thiếu là bé con, mang nhẫn đến cho ba mẹ...
Cũng sẽ là người mình chứng cho tình yêu sâu đậm của ba mẹ, mãi mãi không thể tách rời...Còn ở một nơi khác, sau tất cả những gì đã gây ra, mẹ kế bị đưa đến một hòn
đảo ngoài biển, xung quanh có rất nhiều lính canh, chủ yếu là những người chung thành của Vũ gia...
Đây là hòn đảo riêng của Vũ gia, chủ yếu xây nên là để trừng phạt những người phản bội trong nhà họ Vũ...
Ở đây được xây dựng một ngôi chùa khá lớn, một tuần sẽ được cung cấp thức ăn một lần, mẹ kế ở bị giam lỏng ở đây cũng là vì để sám hối những chuyện bà ta gây ra...
Nếu không phải vì Vũ Liên Nguyệt hết lòng cầu xin cho mẹ kế, thì chỉ việc Vũ Liên Hách bị bắn xém mất cá mạng, cũng đủ để mẹ kế bị ném xuống biển cho cá mập ăn rồi...
Sau một thời gian ở đây, mẹ kế cũng đã phần nào ăn năng, bà ta quyết định xuống tóc đi tu, ngày ngày đọc kinh sám hối....
Vũ Liên Nguyệt cũng thường xuyên ra thăm mẹ kế, đến ngày cưới của cô mẹ kế cũng không dám đến, chỉ có thể chúc phúc cho cô từ phía xa...
Hi vọng Vũ Liên Nguyệt sẽ hạnh phúc, cả đời vui vẻ, không phải xấu hổ vì có một người mẹ như bà ta...
Sau tất cả tất cả mọi người đều tìm được hạnh phúc, một cái kết thật đẹp cho tình yêu thủy chung, không toan tính...
Lúc này Kiều Uyển Đình đang hạnh phúc trong vòng tay của Vũ Liên Hách...
**Chồng à, cảm ơn anh đã luôn yêu em như vậy...**
Chỉ cần ăn với ngủ, tịnh dưỡng lại khỏe, đến giờ thì cho bé con ti sữa..
Thời gian thấm thoát trôi qua bé con bây giờ cũng đã hai tuổi, Vũ Liên Hách và Kiều Uyển Đình cũng đã quay trở lại với công việc...
Kiều Uyển Đình cũng đã trở về với vai trò là một bác sĩ, lần này cô tự do tung hoành không còn ai dám chèn ép cô nữa...
Dần dần tiếng tăm của Kiều Uyển Đình vươn xa, trở thành một trong những bác sĩ giỏi nhất cả nước, thường xuyên ra nước ngoài hội chuẩn cùng những bác sĩ khác .
Sau bao nhiêu người mong đợi, Vũ Liên Hách cũng đã chuẩn bị cho Kiều Uyển Đình một hôn lễ thế kỉ...
Không gian tiệc cưới được trang trí rất nhiều hoa hồng, xen kẽ hoa lavender loài hoa mà Kiều Uyển Đình rất yêu thích...
Vũ Liên Hách chu đáo tự tay thiết kế một chiếc váy cưới trắng tinh xảo cho Kiều Uyển Đình, bên ngoài được đính thêm rất nhiều viên pha lê lấp lánh...
Ở ngay giữa phần ngực là một viên kim cương khá to, chứng tỏ một đời một kiếp chỉ yêu mình em...
Hôn lễ được diễn ra dưới sự chứng kiến của rất nhiều người thân bạn bè, đặc biệt không thể thiếu là bé con, mang nhẫn đến cho ba mẹ...
Cũng sẽ là người mình chứng cho tình yêu sâu đậm của ba mẹ, mãi mãi không thể tách rời...Còn ở một nơi khác, sau tất cả những gì đã gây ra, mẹ kế bị đưa đến một hòn
đảo ngoài biển, xung quanh có rất nhiều lính canh, chủ yếu là những người chung thành của Vũ gia...
Đây là hòn đảo riêng của Vũ gia, chủ yếu xây nên là để trừng phạt những người phản bội trong nhà họ Vũ...
Ở đây được xây dựng một ngôi chùa khá lớn, một tuần sẽ được cung cấp thức ăn một lần, mẹ kế ở bị giam lỏng ở đây cũng là vì để sám hối những chuyện bà ta gây ra...
Nếu không phải vì Vũ Liên Nguyệt hết lòng cầu xin cho mẹ kế, thì chỉ việc Vũ Liên Hách bị bắn xém mất cá mạng, cũng đủ để mẹ kế bị ném xuống biển cho cá mập ăn rồi...
Sau một thời gian ở đây, mẹ kế cũng đã phần nào ăn năng, bà ta quyết định xuống tóc đi tu, ngày ngày đọc kinh sám hối....
Vũ Liên Nguyệt cũng thường xuyên ra thăm mẹ kế, đến ngày cưới của cô mẹ kế cũng không dám đến, chỉ có thể chúc phúc cho cô từ phía xa...
Hi vọng Vũ Liên Nguyệt sẽ hạnh phúc, cả đời vui vẻ, không phải xấu hổ vì có một người mẹ như bà ta...
Sau tất cả tất cả mọi người đều tìm được hạnh phúc, một cái kết thật đẹp cho tình yêu thủy chung, không toan tính...
Lúc này Kiều Uyển Đình đang hạnh phúc trong vòng tay của Vũ Liên Hách...
**Chồng à, cảm ơn anh đã luôn yêu em như vậy...**
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.