Độc Sủng Nam Hậu

Chương 64: Tiểu vân vân u sầu cùng việc đi sứ các quốc gia!

Dạ Như Mộng

28/12/2016

Ta thực vui vẻ khi có thể có hài tử của chính mình cùng Lãnh Nhược Tư, nhưng đứa nhỏ này cũng biết ăn hiếp người quá đi ! Ta mỗi ngày không ngừng phun, ăn vào liền phun ra, hiện tại ta rốt cục biết vì cái gì nói trên thế giới này mụ mụ (mẹ) vĩ đại nhất ! Ô…… Mẹ ta trước kia thật sự là mạnh mẽ.

“Hiện tại đã biết? Hừ ! Gặp sắc đến cả tên mẹ còn quên! Có rồi lão công thì đến cả mụ cũng không nhớ!” Triệt Nhi mụ mụ vô thanh trả lời.

“Triệt Nhi, khá hơn chút nào không?” Lãnh Nhược Tư đau lòng nhìn ta.

Ta vừa định mắng hắn thì dạ dày một trận bốc lên, ta đẩy hắn ra rồi nghiêng đầu khỏi giường “Nôn –”

Một hồi lâu sau, Lãnh Nhược Tư giúp kẻ đang cả người vô lực là ta nằm xuống “Triệt Nhi, rất không thoải mái sao?”

“Vô nghĩa ! Đều tại ngươi !” Nếu không tại hắn ta như thế nào lại mang thai được?

“Hảo, hảo, hảo, đều là lỗi của trẫm. Đừng nóng giận, cẩn thận thân mình!” Ai…… Thấy Triệt Nhi khó chịu như vậy tâm hắn hảo đau nga!

“Vương gia nên uống thuốc rồi !” Tiểu Hương bưng chén thuốc tiến vào.

“Uống thuốc? Uống thuốc gì?” Ta không bệnh gì mà.

“Thuốc dưỡng thai”. Tiểu Hương giải thích.

Lãnh Nhược Tư vội vàng đem thuốc lại đây “Triệt Nhi, nào, ngoan ngoãn uống đi”

“Mau lấy đi”. Ta đẩy cánh tay đang cầm chén thuốc của Lãnh Nhược Tư ra, ở bên cạnh mãnh liệt nôn.

“Vương gia mau uống ngụm trà này đi !” Tiểu Hương uy trà cho ta.

Uống ngụm trà nóng ta tốt hơn nhiều, Tiểu Hương đỡ ta

“Triệt Nhi, thuốc này nhất định phải uống !”

“Không, ta không muốn uống !” Ghê tởm chết !

“Không được !” Không uống sao được chứ?

Hắn bất đắc dĩ lấy phương thức ‘khẩu đối khẩu’ uy ta, uy xong hắn không rời môi của ta, Tiểu Hương thấy thế vội vàng cầm lấy bát đi ra ngoài, chúng ta hôn rất lâu mới buông ra “Ân…… Nhưng ta còn muốn !” Ta muốn tìm bất mãn thở hổn hển hư hư nói.

“Không thể, thân mình ngươi hiện tại suy nhược như vậy, không được”. Lãnh Nhược Tư cự tuyệt ta.

Ta ai oán nhìn hắn, biết rõ ta hiện tại thể chất đặc thù còn dám khiêu khích ta? Ta tức giận không để ý tới hắn “Triệt Nhi ngoan, thân thể tốt hơn rồi nói sau!”



Xem ra không thể đòi hỏi nữa rồi! “Ta muốn ăn ô mai” Trước kia ta không thích ô mai nhưng hiện tại lại yêu nó đến chết

“Hảo, trẫm đi lấy !”

Hắn lấy đến một đống lớn ô mai. Ta xem đến nước miếng đều chảy xuống, hắn ôm lấy ta uy ta ăn, ta một ngụm nuốt trọn đi xuống “Triệt Nhi ăn chậm một chút, cẩn thận bị ê răng”. Lãnh Nhược Tư buồn cười nhìn ta.

Chờ ta ăn xong, hắn đỡ ta nằm thẳng rồi đắp chăn xong mới rời đi. Đến buổi chiều, bọn Mộ Dung Vân đến đây “Triệt, ngươi tỉnh. Mau đem thuốc bổ này uống đi!”

Hắn ôm lấy ta uy ta ngủ. Trong lúc ta mơ mơ màng màng, ta nhắm mắt lại cho hắn uy, chờ ta ăn xong sau mới mở to mắt “Ca ca, ta muốn uống nước.”

Tiểu Lan vội vàng đưa chén nước cho Mộ Dung Vân để hắn uy ta “Tiểu Triệt Triệt, ngươi hiện tại thật giống quốc bảo !” Duẫn Tuyết cao hứng chụp ta.

“Ngô –” Ta đau hừ một tiếng !

“Duẫn Tuyết, ngươi cẩn thận một chút cho ta, Triệt hiện tại đang là dựng phu đó !” Mộ Dung Vân tức giận nhìn nàng.

“Thực xin lỗi ! Tiểu Triệt Triệt, ngươi không sao chứ?” Nàng lo lắng nhìn chăm chú vào ta, vạn nhất Tiểu Triệt Triệt mà có làm sao, dám Hoàng Thượng lột da của nàng luôn quá.

“Không có việc gì !” Ta suy yếu cười cười.

“Vương gia gần đây phun rất lợi hại. Vương phi, trước kia ngươi có bị tình trạng gống như vầy không ?” Tiểu Lan mượn cơ hội hỏi.

Di…… Ta sao lại không nghĩ tới chuyện hỏi Duẫn Tuyết- mụ mụ của năm hài tử chứ? Bực chết ! “Cái kia…… Ha ha…… Ta cơ hồ không nôn nghén ! Ta lại không giống Tiểu Triệt Triệt, thân thể mảnh mai như vậy!” Nàng thật cẩn thận nói.

Ô…… Thật không công bằng ! Đều mang thai nhưng vì cái gì ta lại bị những thứ không hay ho như vậy a? “Triệt làm sao vậy? Lạnh không?”

“Ân, hảo lạnh !” Lãnh quốc đã muốn vào đông !

“Đến, ca ca giúp ngươi sưởi ấm.” Hắn leo lên giường ôm lấy ta.

Nóng quá đi ! Ta chui vào trong lòng hắn liền thấy vẻ mặt bất duyệt của Lăng Vân nhưng hắn không nói cái gì, cứ như vậy trôi qua vài ngày. Kỳ quái ! Vì cái gì không thấy Tiểu Vân Vân tới tìm ta a? Ta buồn bực nằm ở trên giường tìm nguyên nhân “Cầu Cầu, ngươi nói Tiểu Vân Vân sao lại không tới tìm ta a?”

Bị ta tựa vào thân thể, Cầu cầu khó chịu vặn vẹo thân thể, ta ngồi dậy, Cầu Cầu nhanh nhẩu nhảy xuống giường, phi nhanh ra ngoài. Sau khi nó túm Tiểu Vân Vân vào, Tiểu Vân Vân cúi đầu không nhìn ta “Tiểu Vân Vân, ngươi làm sao vậy?” Có cái gì đó là lạ ?

“Không có gì !” Hắn cúi đầu trả lời.

“Tiểu Vân Vân tới đây đi”. Hắn có cái gì không thích hợp.

Hắn chậm rãi đi tới, ta ôm lấy hắn rồi nâng đầu của hắn lên “Tiểu Vân Vân, ngươi làm sao vậy? Vì cái gì ánh mắt hồng hồng ?” Ta khó hiểu nói.

“Phụ hậu không có gì”



“Không có việc gì mới là lạ ! Tiểu Vân Vân nói mau, ngươi làm sao vậy? Vì cái gì mà khóc?” Không lẽ có người khi dễ hắn chứ.

“Ta nghe cung nữ với thái giám nói Phụ hậu có hài tử của chính mình rồi, sẽ không thương yêu ta nữa !” Hắn thương tâm nhìn ta !

Gì? Ta nói khi nào mà ta không biết a? “Tiểu Vân Vân, không được nghe người khác nói lung tung, ta không hề không cần ngươi a ! Ngươi vĩnh viễn là Tiểu Vân Vân ta thích nhất a !” Ta ôn nhu ôm lấy hắn.

“Thật vậy sao?” Hai mắt hắn sáng lên nhìn ta.

“Ân. Tiểu Vân Vân, ngươi vĩnh viễn là nhi tử ta thích nhất. Ngươi cũng giống như hài tử trong bụng ta, ngươi không muốn có đệ đệ hoặc muội muội cùng ngươi chơi sao?” Ta giả đáng thương hỏi.

“Muốn !” Có một đệ đệ hoặc muội muội giống như Phụ hậu có thể cùng hắn chơi thì thật tốt nga !

“Vậy ngươi muốn có đệ đệ hay muội muội?”

“Đệ đệ !” Tiểu Vân Vân không chút suy nghĩ trả lời.

“Vì cái gì ngươi lại cũng y như phụ hoàng ngươi ? Nhưng ta thích nữ nhi hơn!” Ta chu cái miệng

“Muội muội cũng tốt ! Phụ hậu, ngươi rất lạnh sao? Tay như thế nào lại lạnh như vậy?” Hắn lo lắng nhìn chăm chú vào ta.

Lãnh Nhược Tư luôn nấp ngoài cửa nghe lén nghe xong vội vàng đi đến “Triệt Nhi, làm sao vậy?”

Ta cười cười lắc đầu “Triệt Nhi, tay ngươi thật sự rất lạnh ! Người đâu, mau truyền Mộc ngự y tới cho trẫm !” Hắn lo lắng nói.

Mộc ngự y gần đây đại bộ phận thời gian đều ở chỗ ta, Mộc ngự y khám bệnh xong liền bẩm: “Hoàng Thượng, hoàng hậu không có việc gì, chỉ là bệnh cũ!”

“Triệt Nhi, ngươi như vậy bảo trẫm làm sao yên tâm để ngươi lại để đi các quốc gia tuần tra chứ?” thân mình Triệt Nhi luôn luôn không hảo, hiện tại mang thai lại càng nghiêm trọng. Vô luận như thế nào đều không bỏ hắn một mình ở lại hoàng cung.

“Đi các quốc gia? Ta cũng phải đi !” Có thể đi các quốc gia ngoạn cũng tốt

“Không được !” Lãnh Nhược Tư không chút suy nghĩ cự tuyệt ta.

“Hoàng Thượng, thần không cho là vậy. Thời tiết Lãnh quốc hiện tại rất lạnh, thân mình hoàng hậu chịu không nổi, mà các quốc gia cũng không như vậy, chỉ cần trên đường cẩn thận chú ý an toàn là có thể đi”. Mộc ngự y nói ra ý nghĩ của chính mình.

Mộc ngự y ta yêu ngươi chết mất ! Ta vui vẻ gật gật đầu “Này…… Được rồi! Nhưng Triệt Nhi, ngươi phải ngoan ngoãn nghe lời nga !” Lãnh Nhược Tư dặn dò ta. Dù sao cũng không yên lòng về Triệt Nhi, dẫn hắn cùng nhau ít nhất chính mình cũng an tâm.

“Ân !”

Thật tốt quá ! Có thể ra ngoài chơi ! Các quốc gia, ta đến đây ! Ha ha ha –

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Độc Sủng Nam Hậu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook