Độc Sủng Thánh Tâm

Chương 110: Đâm sau lưng

Thịnh thế thanh ca

29/11/2018

Edit: Chang Phi

Beta: Vy Chiêu nghi

Hành động này của Hoàng thượng có thể nói là sấm rền gió cuốn, dùng hành động thực tế nói cho mọi người biết hắn coi trọng hài tử trong bụng Tần Phiên Phiên đến mức nào.

Không chỉ có Hoàng Thái hậu bị giam lỏng, mà còn liên lụy đến một loạt phi tần, toàn bộ đều bị trách phạt, không có ngoại lệ.

Còn những phi tần không tham dự vào trong đó, đều thở phào nhẹ nhõm một hơi, may mắn các nàng không gặp ác mộng, cũng không trắng trợn nghị luận Tần Phiên Phiên, nếu không hiện giờ các nàng cũng phải gặp tai họa.

Còn hơn mười vị phi tần bị giáng cấp đều phải dọn ra khỏi tẩm điện của mình, không được mang đi bất cứ thứ gì, đặc biệt là mấy cái bùa bình an cùng kinh thư Thanh Phong sư thái đưa cho.

Sau khi đám phi này tần nghe xong thánh chỉ, ngay cả tẩm điện cũng không được quay về, trực tiếp cùng cung nhân hầu hạ mình đi đến cung điện khác.

Lúc Hách cô nương tiến cung bắt mạch cho Tần Phiên Phiên, lại bị mời đi cung điện lúc trước của mấy phi tần kia, cẩn thận kiểm tra một lần.

"Mấy cái bùa bình an cùng kinh thư sao chép mà Thanh Phong sư thái đưa cho, đều có đồ vật làm người xuất hiện ảo giác, tiếp xúc lâu tinh thần sẽ không được bình thường. Dân nữ hỏi qua vài vị phi tần, mỗi lần gặp mặt Thanh Phong sư thái, vị sư thái này đều nói một ít chuyện thần quái đáng sợ. Đều là một những truyện máu me làm người sởn tóc gáy, có vài phi tần nhát gan không muốn nghe, Thanh Phong sư thái liền nói nếu không nghe sẽ có chuyện càng đáng sợ hơn xảy ra."

Hách cô nương kể hết những gì nàng kiểm tra được cho Tần Phiên Phiên biết.

Tần Phiên Phiên lập tức liền hiểu rõ, không khỏi nhướng nhướng mày, thấp giọng nói: "Thanh Phong sư thái đây là hai bút cùng vẽ nha. Bên này cho các nàng dùng đồ vật làm các nàng suy nghĩ lung tung, bên kia lại kể chuyện ma quỷ cho các nàng, không gặp ác mộng mới là lạ đấy. Lão ni này đúng là thứ yêu nghiệt, còn muốn đem mấy thứ này dẫn lên trên người ta. Hoàng thượng vẫn quá nhân từ với bà ta rồi."

Nàng chu chu miệng, thấp giọng nói thầm một câu, rõ ràng là có chút bất mãn với việc Hoàng thượng buông tha bà ta như vậy.

Hách cô nương cười khẽ một tiếng nói: "Nương nương đừng buồn bực, Thanh Phong lão ni kia bị kéo về Tĩnh Tư Am, cũng chỉ còn một hơi thở. Trương Thành tiểu công công thấy bà ta cũng không chết được, liền cho người đánh năm bản tử ở trước cửa Tĩnh Tư Am, còn mười bản tử giữ lại để lần sau tiếp tục. Lúc ấy ở Tĩnh Tư Am khách hành hương lui tới không dứt, đều thấy một màn như vậy, có người khó hiểu còn nói hoàng gia quá mức hà khắc, kết quả Trương công công gân cổ lên nói chuyện Thanh Phong Sư thái gây ra ở trong cung, lập tức khách hành hương chạy hơn phân nửa. Sau khi đánh xong năm bản tử này, nhóm khách hành hương đi nói chuyện với nhau. Ngày thứ hai Tĩnh Tư Am từ náo nhiệt phi phàm, biến thành cửa la tước [1]."

[1] tương đương với câu "Vắng như chùa Bà Đanh".



Sau khi Tần Phiên Phiên nghe xong, cũng cười theo, tâm tình trở nên tốt hơn.

"Không có lời cho lão ni kia là được, ngay từ đầu nhất định là bà ta muốn đem mấy thứ gây ảo giác đó dùng ở trên người ta. Chờ sau khi ta liên tiếp gặp ác mộng, lại đi tìm bà ta để xin giúp đỡ, lúc này bà ta liền có thể dùng một ít thứ hại người trộn lẫn vào là được. Chẳng qua bà ta cầu kiến ta mấy lần, nhưng ngay cả cửa Thưởng Đào các cũng không vào được, mới chuyển tâm tư lên trên người những người khác. Vì có thể đổ mọi chuyện lên đầu ta, bà ta cũng đủ cố chấp."

Tần Phiên Phiên nhớ tới đủ loại việc làm lúc trước của Thanh Phong Sư thái, may mắn là mình không cho bà ta tiến vào lần nào, nếu không với tâm tư của Thanh Phong Sư thái, có lẽ cho dù có trông giữ nghiêm khắc đến thế nào, bà ta cũng sẽ thời thời khắc khắc nắm lấy cơ hội quấy rối.

"Nương nương nói đúng, tháng của ngài càng lúc càng lớn, Thưởng Đào các càng phải chặt chẽ hơn. Thanh Phong Sư thái bị tiễn đi, Hoàng Thái hậu cũng bị giam lỏng lại, nhưng hậu cung này vẫn còn có người khác, tóm lại là ngài phải cẩn thận một chút."

Hách cô nương vừa bắt mạch cho nàng, vừa nhẹ giọng dặn dò một câu.

Tần Phiên Phiên lập tức gật đầu: "Ta hiểu rõ."

-----

Bên trong Đoan Mẫn điện, Hoàng Quý phi vẫn luôn ngồi ngẩn người ở trên ghế, vẻ mặt nàng càng đổi càng khó xem, tối tăm đến cực điểm.

Trận động tác lớn này của Hoàng thượng, trừng phạt đông đảo phi tần, trực tiếp làm tất cả mọi người kinh sợ.

Những người khác ở trong cung có lẽ chỉ là sợ, cùng với cảm thấy Hoàng thượng nhìn trúng hài tử trong bụng Tần Phiên Phiên, lại không biết toàn bộ bố cục này của Hoàng thượng đều làm người hoảng sợ.

Trong cung chẳng qua chỉ truyền ra lời đồn đãi, nói Tần Phiên Phiên có khả năng mang thai một yêu nghiệt, còn chưa có chuyện gì quá phận xảy ra, Hoàng thượng cũng đã mời phương trượng chùa Hộ Quốc tới, còn để hắn ở trước mặt cả triều văn võ bá quan hắt nước bẩn lên người Hoàng Thái hậu.

Sau đó chính là một loạt trừng phạt, Hoàng thượng chặt đứt nguồn gốc lời đồn đãi, không ai có thể lợi dụng một từ yêu nghiệt tới nói hươu nói vượn, đứa nhỏ này của Tần Phiên Phiên sinh ra, nhất định mọi người cũng không ai dám có ý coi khinh.

Phương trượng chùa Hộ Quốc vốn dĩ đã không phải có thể tùy tiện mời, lại còn để phương trượng nói không có chuyện yêu nghiệt như Thanh Phong sư thái nói, người xuất gia không nói dối.



Vị phương trượng đại sư này không giống Thanh Phong sư thái, hắn là người tu hành đứng đắn, không sợ quyền quý cũng không tham tiền tài, một bộ dáng siêu thoát tục.

Chẳng qua vị phương trượng này và Hoàng thượng có quan hệ cá nhân rất tốt, mời được hắn đến đây nhất định là Hoàng thượng đã nói cái gì đó mới như vậy.

"Nương nương, may mắn ngài không tham dự vào, lúc trước Hoàng Thái hậu tới tìm ngài liên thủ, ít nhiều ngài cũng cự tuyệt, nếu không đốm lửa này sợ là còn đốt tới trên người ngài nữa." Lưu Vũ ở bên cạnh thấp giọng nói một câu.

Chẳng qua trên mặt Chúc Mẫn không hề có vẻ may mắn, ngược lại nàng vẫn luôn cau mày, cả người đều lộ ra một trạng thái không vui.

"Thì đã sao, cuối cùng Hoàng thượng cũng chỉ nhìn trúng nàng. Hơn nữa vừa nháo như vậy, toàn bộ người hậu cung đều biết, địa vị của Tần Phiên Phiên ở trong lòng Hoàng thượng đến tột cùng cao thế nào, không ai còn dám đi gây chuyện. Chẳng lẽ để cho Tần Phiên Phiên một người bá chiếm Hoàng thượng, mãi cho đến chết sao? Là một tồn tại giống như Cao Thái hậu, các phi tần khác trong cung đều chỉ để trang trí, chỉ có Tần Phiên Phiên mới có thể lọt vào mắt hắn, như vậy bảo ta sao có thể cam tâm?"

Trên mặt Hoàng Quý phi tràn đầy vẻ thống hận cùng sầu khổ, nàng không biết phải làm thế nào bây giờ.

Đây không chỉ là không có Hoàng thượng, về sau còn không có con, chỉ có thể chậm rãi chờ chết ở hậu cung, nàng trừ bỏ lấy mạng đi đánh cược còn có làm thế nào.

Lưu Vũ không nói, chủ tử lo lắng là bình thường, ngay cả cung nữ như nàng cũng có thể nhìn ra được tương lai tốt đẹp của Đào Phi nương nương, cùng với cảnh tượng phi tần khác ảm đạm chết già trong cung.

Nếu không được Hoàng thượng sủng ái, lại còn không có hài tử, thì chỉ có thể cô độc sống quãng đời còn lại, hơn nữa hậu cung này, về sau người hầu hạ bên cạnh đều lần lượt rời đi, lúc đó không biết phải sống như thế nào.

"Nương nương, Nhàn Quý phi cầu kiến." Một tiểu cung nữ tiến vào thấp giọng hội báo một câu.

Chúc Mẫn thu lại vẻ mặt không cam lòng, dùng khăn gấm đè đè khóe mắt, thu liễm hết cảm xúc lại, cong môi cười trào phúng một tiếng: "Ta biết ngay nàng ta không ngồi yên được mà."

Lúc Nhàn Quý phi tiến vào, vẫn mang một gương mặt tươi cười, nhìn rất dễ thân.

"Tỷ tỷ, mấy năm không thấy, biệt lai vô dạng [2]. Nếu không phải ta viết tin cho ngươi, tỷ tỷ còn chuẩn bị ở lại Tĩnh Tư Am kia mấy năm nữa vậy, ngươi nếu không trở lại, không chỉ có rau kim châm lạnh [3], mà trong cung này cũng không còn chỗ ngồi cho ngài nữa đâu!"

[2] nghĩa gốc là hỏi đối phương vẫn khoẻ từ lần gặp mặt cuối cùng chứ, hoặc có thể hiểu là đã lâu không thấy hay rất vui được gặp lại ý

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Độc Sủng Thánh Tâm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook