Độc Sủng Tiểu Thỏ

Chương 131

Nhàn Vân Nhiễm Nguyệt

22/11/2014

‘Hít sâu… Hít sâu… Không thể xúc động… Xúc động là có tội!’ Irenaeus ra sức khống chế cảm xúc của bản thân, cúi đầu xuống liền nhìn thấy đôi mắt to tròn của Tiểu Thỏ đang chăm chú dõi theo mình, thiếu chút nữa thì hỏng mất.

Chết tiệt!

Hắn nhanh chóng ngồi dậy, giúp cô gái nhỏ mặc bộ áo ngủ kitty vào, sau đó bắt đầu âm thầm khinh bỉ con mắt thời trang của Marianna, sao lại có thể chọn cho cô ấy bộ đồ phim hoạt hình như thế này chứ, hại suy nghĩ của cô không đủ trưởng thành, về sau phải cấm tiệt mới được!

Hắn ôm Thỏ Con ngồi vào ghế mát xa, cầm một cốc nước trái cây đưa cho cô, còn bản thân mình với lấy một lon bia, uống vài ngụm, cuối cùng mới áp chế cảm xúc ổn định lại được.

“Em muốn xem chương trình gì?”

“Cục cưng chim bìm bịp!”

Cái tên thật đúng là ngây thơ! Irenaeus ngẩng mặt lên nhìn trời, “Không được phép xem, xem cái gì chín chắn hơn đi.”

“Người chồng nhỏ.”

Ngã!

Đó là phim gì vậy? Chưa từng nghe thấy qua!

“Xem ‘cục cưng chim bìm bịp’ đi.” Hắn xoay người lấy đĩa phim bỏ vào đầu đĩa.

Màn hình chớp lên vài cái, nhiễu nhiễu một lát, sau đó những bông tuyết chập chờn lấp láy hiện ra.

“Sao lại thế? Sao không xem được ‘Cục cưng chim bìm bịp’?”

“Sao anh biết được.” Văn Trạc bĩu môi, “Có lẽ là hàng lừa đảo chăng?”

Thanh âm vừa biến mất, màn hình chớp lên hai cái, đột nhiên xuất hiện một đôi nam nữ lõa thể đang say mê hưởng thụ những cảm giác vô cùng kích thích, phập phồng chuyển động, ưm a kêu rên không ngừng.

Giật nảy mình!

Khóe miệng Văn Trạc co rút lại.

Kẻ nào nhàm chán đến mức đi kiếm ăn theo loại này, sao có thể đổi bộ phim hoạt hình của Tiểu Thỏ Con thành phim H… [1]

Là e hắn bốc hỏa không đủ hay sao?

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Thỏ sớm đỏ lựng, nhanh chóng chui đầu trốn vào trong lòng Irenaeus, rầu rĩ hét lớn, “Irenaeus, anh là quỷ háo sắc!”

“Anh thề là anh không biết chút nào về cái này cả.” Đúng là kích thích người khác mà, rõ ràng biết hắn dễ dàng bốc hỏa.

“Anh là đồ bại hoại!” Tiểu Thỏ quơ quơ bàn tay.



Irenaeus không nói gì bĩu môi, lấy cuộn phim đáng chết kia ra để ở một bên.

Chắc chắn là do tên Kate kia quá nhàm chán nên mới gây ra.

Khiến Tiểu Thỏ xem thường hắn, đúng là đồ đáng ghét!

“Anh thề là không phải do anh làm.” Hắn giơ ba ngón tay lên qua đỉnh đầu làm động tác.

Tiểu Thỏ cắn cắn cái miệng nhỏ nhắn, cười cười.

Irenaeus thấy cô đáng yêu muốn chết, vươn tay nâng mặt cô lên, ghé lại gần định hôn một cái.

Tiểu Thỏ đột nhiên cúi thấp đầu, rụt cổ trốn vào trong lòng hắn.

Thật là buồn bực! Không hôn được…

Irenaeus có chút không cam lòng.

Tiểu Thỏ bất ngờ ngẩng mặt lên, hai tay dùng sức giơ cao, ôm lấy cổ Văn Trạc, hôn lên mặt hắn một cái, “Tiểu Thỏ rất thích Irenaeus.”

Nói xong, không để Irenaeus kịp phản ứng, cô lập tức lại chui vào lòng hắn.

Irenaeus đáng thương chỉ cảm thấy đầu mình đột nhiên giật điện ầm ầm, đầu óc mê man suy nghĩ về đôi môi mềm mại của Tiểu Thỏ.

Cô cười ngọt ngào với hắn khiến cả người hắn run run như muốn tan chảy ngay lập tức.

“Tiểu Thỏ rất thích Irenaeus nha!” Tiểu Thỏ nghịch ngợm ngẩng đầu lên, lặp lại trò cũ, hôn Irenaeus thêm một cái.

Kết quả cô liền chui đầu vào tấm lưới ngập tràn nguy hiểm của người nào đó.

Một nụ hôn sâu nóng bỏng!

Tiểu Thỏ bất ngờ không kịp phòng bị trợn tròn đôi mắt to trong vắt, bất giác há miệng để mặc hắn làm càn.

Tiểu Thỏ bất lực giãy giụa, muốn nhảy xuống đất chạy biến đi, không ngờ lại bị hắn ôm càng chặt, suýt nữa thì không thở nổi.

“Irenaeus…” Tiểu Thỏ quơ quơ hai tay kêu to.

“Đừng nhúc nhích! Đứa nhóc xấu xa… Đốt lửa xong lại muốn trốn, có chuyện dễ dàng như vậy sao?” Hắn siết chặt cánh tay đè cô lại, chậm rãi từ trên lưng chạy xuống phía dưới, cúi xuống cắn vào cần cổ trắng như ngọc của cô một cái, “Đừng nhúc nhích! Còn cựa quậy nữa anh sẽ ăn luôn đấy!”

Cô gái nhỏ chưa biết việc đời không chịu nổi việc hắn cứ đùa giỡn như vậy, cả người lập tức mềm nhũn, đôi mắt ngập tràn sương mù.



Thân thể tiếp xúc gần gũi, ngọn lửa bừng bừng của Irenaeus biểu hiện rõ ràng, khiến người ta mặt đỏ tim đập.

Hắn vươn tay thò vào bên trong chiếc áo ngủ rộng thùng thình của cô, nhẹ nhàng áp lên trái tim đang loạn nhịp, cắn vành tai Tiểu Thỏ cười nói, “Đập nhanh thật đấy.”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Thỏ nhăn lại, vội vàng thở dốc.

Hắn cười cười, cúi đầu khẽ cắn cái miệng nhỏ, “Về sau còn dám châm lửa hay không?”

Tiểu Thỏ dùng sức lắc đầu, cứng đờ rúc trong lòng hắn, cả người phập phồng.

“Vậy tạm thời tha cho em!” Irenaeus bày ra dáng vẻ đáng tiếc liếc mắt nhìn cô một cái, trong lòng thầm nghĩ: Về sau chắc chắn sẽ tìm một ngày từ từ thưởng thức, trông thật đúng là ngon miệng mà!

Irenaeus đáng thương, bị Tiểu Thỏ châm lửa hừng hực bùng cháy, dập thế nào cũng không được, chỉ còn cách duy nhất là chạy đi tắm nước lạnh, khiến bản thân mình bình tĩnh lại một chút.

Ừm, bình tĩnh, bình tĩnh!

Hắn đứng dậy, đặt Tiểu Thỏ lên chiếc ghế mát xa, sau đó chạy về phía phòng tắm.

Tiểu Thỏ cắn môi, yên lặng một hồi lâu.

Xe đi tới công viên vui chơi liền dừng lại, đúng lúc đó Irenaeus cũng vừa tắm xong.

Hắn ôm lấy Tiểu Thỏ còn đang ngơ ngác, để cô cũng đi tắm một cái, lại thay bộ quần áo sạch sẽ vào.

Tiểu Thỏ Con thơm ngào ngạt, làn da trắng muốt hồng hào, mềm mại mịn màng.

Irenaeus yêu thích tới mức không muốn buông tay, ôm cô bước xuống xe, mấy người UA ở bên kia chờ bọn họ suýt nữa thì ngủ gật.

Vừa thấy hai người kia chạm chân xuống đất, tất cả đều nhanh chóng chạy lại gần, khí thế bừng bừng lấy bản hướng dẫn ra, ồn ào náo nhiệt bàn luận xem nên đi tới chỗ nào trước.

Irenaeus hung hăng trừng mắt liếc nhìn Kate một cái.

Người nào đó sờ sờ cái mũi, cười hì hì, tự động bỏ qua ánh mắt đáng sợ của Irenaeus.

Một đám người hưng phấn quyết định đi chơi thuyền bay, có điều Tiểu Thỏ lại muốn ngồi trên ngựa gỗ xoay tròn, trò đó vô cùng an toàn a! Vì sao đàn ông đều thích mấy thứ kích thích cảm giác mạnh như vậy chứ?

Irenaeus nắm lấy tay Tiểu Thỏ, cô sải bước về phía trước đi theo bọn họ, vội vã chạy theo mãi cũng không kịp, thở hồng hộc kêu không ngừng, “Chậm một chút! Chậm một chút a!”

Trước mắt Tiểu Thỏ là một con thuyền cao lớn khổng lồ, cô đột nhiên kêu lớn, “Em muốn đi chỗ đó, cái kia!”

“Ơ? Sao chỗ này không thấy bóng dáng người nào cả?”

“À, mọi người đều nói là không thích có nhiều người, cho nên bọn anh liền bao hết chỗ này! Thỏ Thỏ, em thích chơi trò gì, anh đi với em!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Độc Sủng Tiểu Thỏ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook