Chương 100: Không đội trời chung (2)
Nhàn Vân Nhiễm Nguyệt
22/11/2014
Tiểu Thỏ dùng ánh mắt đáng sợ như muốn bắn chết đồ chết tiệt đang ngồi phía đối diện kia.
Tên vô lại đáng ghét!
Sao hắn có thể nhẫn tâm nhốt Tiểu Thỏ vào lồng sắt, đã không cho ăn cơm lại còn bắt ngủ bên ngoài, để cô đói khát cả một đêm chứ?
Đôi bàn tay nhỏ bé nắm chặt thanh sắt, mạnh mẽ lay động, “Này, mau thả tôi ra! Thả tôi ra!”
“Agger Las…” Thân ảnh uyển chuyển của một người phụ nữ từ phía con đường mòn tiến lại gần, váy ngắn trễ ngực đỏ rực màu lửa để lộ ra dáng người hoàn mỹ.
Tiểu Thỏ đột nhiên trừng lớn mắt, nhìn chằm chằm vào Sasar đang đi theo đằng sau người phụ nữ kia.
Tiểu Thỏ kích động vươn bàn tay xua mạnh về hướng công chúa Sasar.
Đáng tiếc, Sasar không hề liếc nhìn cô lấy một lần, chỉ tập trung toàn bộ sự chú ý vào Agger Las, ánh mắt ngập tràn ghen ghét bắn thẳng về phía người phụ nữ đang để lộ đôi chân dài trắng nõn ngồi trên đùi hắn, trong lòng thầm mắng “đồ không biết thẹn”.
Sasar biết cô gái này.
Cô ta là gái hồng lâu có tiếng trong nước Y, Kaka Lucy, xuất thân là người mẫu xe hơi, nhờ vào may mắn mà trèo lên được xã hội thượng lưu. Cô ta vốn là người phụ nữ ti tiện vô cùng, dùng một từ ‘hạ lưu’ để hình dung con người của cô ta cũng không hề sai.
Nói thẳng ra, cô ta chẳng qua cũng chỉ là một loại gái gọi cao cấp, hấp dẫn một đám ong bướm vây quanh, chỉ cần có tiền, bất cứ một người đàn ông nào cũng được chào đón.
Có điều, không hiểu người phụ nữ này đã dùng cách nào lại có thể hấp dẫn được sự chú ý của bệ hạ Agger Las. Người muốn cô gái nào mà chẳng được, sao lại có thể ở cùng một chỗ với loại người thế này.
“Bệ hạ.” Kaka Lucy duỗi tay khẽ vuốt những sợi tóc vàng rực rỡ của hắn, đem mặt dán sát vào lồng ngực rộng lớn, nhẹ nhàng vuốt ve hỏi, “Ngài thật khiến cho người ta tan nát cõi lòng a, có phải đã tìm được niềm vui mới phải không?”
Trong lúc nói chuyện, ánh mắt khiêu khích của Kaka Lucy liếc nhìn về phía công chúa Sasar đang đứng một bên cắn chặt môi, biểu tình vô cùng cứng ngắc.
Cô mặc kệ cô ta có là công chúa hay không. Chỉ cần là kẻ dám mơ ước đến người đàn ông của cô, tất cả đều không phải là thứ gì tốt, hết thảy đều là kẻ địch của Kaka Lucy, cô sẽ không từ mọi thủ đoạn độc ác hất cẳng kẻ đó ra ngoài. Quyết không cho phép bất kì ai có ý đồ cướp đi Agger Las của cô.
Cô chỉ vì duy nhất người đàn ông trước mắt này mà mê muội, cho dù mất đi chỉ là một giây, cũng có cảm giác như đang ở tận thế.
Trên môi Agger Las hiện lên một tia cười mỉa mai, vươn tay nâng cằm Lucy, nhẹ nhàng tặng cho cô một nụ hôn an ủi, gương mặt ghé sát vào mái tóc cô, ở bên tai khẽ cười nói, “Sao lại có việc đó đâu Kaka Lucy, cô là nữ thần của lòng ta mà, ai ta cũng có thể buông tha, chỉ trừ cô, ta là của cô, điều này hẳn là trong lòng cô hiểu rõ hơn bất kì ai chứ.”
Bàn tay như ngọc của hắn, khẽ nắm lấy rất tròn mềm mại của cô, vuốt ve, cười nhẹ.
Cả người Lucy tê dại, trong lòng đắc ý cùng say mê, cả thân mình mềm nhũn dựa vào trong lòng Agger Las, ngón tay giống như móng vuốt con mèo nhỏ khẽ di chuyển trước ngực hắn, thanh âm êm dịu nhỏ nhẹ, “Thế thì, đêm nay bệ hạ nhất định phải tới phòng của em, hết lòng an ủi người ta, người ta liền tha thứ cho đồ háo sắc ngài…”
“Được.” Agger Las cười híp mắt, thoải mái gật đầu.
Kaka Lucy giơ lên nụ cười đắc thắng, nhìn lướt qua khuôn mặt xám như tro tàn của công chúa Sasar, khẽ hừ một tiếng: Đừng tưởng rằng cô là công chúa thì cao hơn ta một bậc, trước mặt Agger Las, loại phụ nữ nào chẳng giống nhau!
Agger Las cười nói với Lucy, “Về sau, Lucy phải chung sống tốt với công chúa, được không?”
“Ừm, nhưng bệ hạ nhất định phải thương người ta nhiều nhiều một chút nha.” Lucy giương đôi môi đỏ au khẽ hôn.
“Ha ha, tiểu mèo hoang này.” Agger Las thỏa mãn nụ hôn của cô, sau đó quay đầu nhìn về phía Sasar đang đứng ngẩn ngơ một chỗ, mỉm cười vẫy vẫy tay, “Sasar, lại đây ngồi, cô đứng ở bên kia làm gì vậy?”
“Bệ hạ bằng lòng tự hạ thấp mình, không có nghĩa là ta cũng nguyện ý ngồi cùng một chỗ với ả kĩ nữ cao cấp này.”
“Không thú vị.” Đôi mắt Agger Las trầm xuống.
“Cô nói ai là kĩ nữ?” Kaka Lucy nổi giận đứng thẳng dậy, đi tới trước mặt Sasar, giơ tay lên cao.
Sasar giữ lấy tay cô ta, nhanh chóng vung một cái bạt tai, “Chính là nói cô! Đê tiện! Đừng tưởng rằng bán thân cho người trong xã hội thượng lưu thì có thể dễ dàng biến thành kẻ cao quý, cô không xứng! Cút xa một chút, đánh cô thật đúng là làm bẩn tay của ta.”
“Cô!” Kaka Lucy tức giận cười lớn, “Công chúa cao quý coi thường tôi? Chẳng lẽ cô không hiểu ý của bệ hạ sao? Trong mắt người, thân phận của ta và cô đều giống nhau cả thôi.”
“Nói xằng bậy!” Sasar bực bội hét lớn, “Ta là công chúa tôn quý của nước Y, ngươi là cái gì? Đừng có đem mình tự so sánh với ta, đừng có tự dát vàng lên mặt mình! Ngươi chẳng qua chỉ là một ả kĩ nữ cao cấp, không hơn không kém. Chỉ cần có tiền, bất kì người đàn ông nào cũng đều có thể cùng ngươi vui vẻ một lần!”
“Cô cho rằng bản thân mình rất cao quý sao?” Kaka Lucy cất cao thanh âm thét chói tai, xông lên phía trước dùng sức giật tóc công chúa, “Đồ phụ nữ bảo thủ xấu xa ghê tởm, đừng ở đây mà giả vờ thanh cao, không biết ai nào hôm qua mới là kẻ đê tiện, ở trong phòng ngủ của bệ hạ gào thét điên loạn không ngừng! Cô không hạ sao, không tiện sao? Đáng khinh! Giả vờ nghiêm trang cái gì chứ?”
Sasar tức giận tới mức khuôn mặt trở nên tái nhợt, ra sức hét lớn phản kháng lại Kaka Lucy đang nổi điên, cô cảm giác như da đầu mình sắp bị vỡ vụn ra hàng ngàn mảnh.
Tiểu Thỏ trơ mắt nhìn hai người đánh nhau đằng trước, dùng sức đập vào lồng sắt, hai mắt như muốn phát hỏa nhìn chằm chằm vào người đàn ông đang ngồi một chỗ, “Anh còn ngồi đó làm gì? Mau đi ngăn họ lại!”
Người đàn ông đáng ghét này thế nhưng lại vươn một tay chống cằm, đôi mắt vui vẻ dõi theo hai người phụ nữ đang xâu xé nhau. Có lẽ hắn còn cảm thấy vô cùng thú vị, cho nên không có nửa điểm ý định nhúng tay cản trở.
Tiểu Thỏ đập mạnh vào lồng sắt, chỉ hận không thể mọc cánh bay ra khỏi thứ quái quỷ này, sau đó hung hăng lấy đầu của người đàn ông kia làm bóng đá cho đỡ tức!
Cho tới tận bây giờ, cô chưa hề gặp qua người đàn ông nào độc ác đến ghê sợ thế này!
Tên vô lại đáng ghét!
Sao hắn có thể nhẫn tâm nhốt Tiểu Thỏ vào lồng sắt, đã không cho ăn cơm lại còn bắt ngủ bên ngoài, để cô đói khát cả một đêm chứ?
Đôi bàn tay nhỏ bé nắm chặt thanh sắt, mạnh mẽ lay động, “Này, mau thả tôi ra! Thả tôi ra!”
“Agger Las…” Thân ảnh uyển chuyển của một người phụ nữ từ phía con đường mòn tiến lại gần, váy ngắn trễ ngực đỏ rực màu lửa để lộ ra dáng người hoàn mỹ.
Tiểu Thỏ đột nhiên trừng lớn mắt, nhìn chằm chằm vào Sasar đang đi theo đằng sau người phụ nữ kia.
Tiểu Thỏ kích động vươn bàn tay xua mạnh về hướng công chúa Sasar.
Đáng tiếc, Sasar không hề liếc nhìn cô lấy một lần, chỉ tập trung toàn bộ sự chú ý vào Agger Las, ánh mắt ngập tràn ghen ghét bắn thẳng về phía người phụ nữ đang để lộ đôi chân dài trắng nõn ngồi trên đùi hắn, trong lòng thầm mắng “đồ không biết thẹn”.
Sasar biết cô gái này.
Cô ta là gái hồng lâu có tiếng trong nước Y, Kaka Lucy, xuất thân là người mẫu xe hơi, nhờ vào may mắn mà trèo lên được xã hội thượng lưu. Cô ta vốn là người phụ nữ ti tiện vô cùng, dùng một từ ‘hạ lưu’ để hình dung con người của cô ta cũng không hề sai.
Nói thẳng ra, cô ta chẳng qua cũng chỉ là một loại gái gọi cao cấp, hấp dẫn một đám ong bướm vây quanh, chỉ cần có tiền, bất cứ một người đàn ông nào cũng được chào đón.
Có điều, không hiểu người phụ nữ này đã dùng cách nào lại có thể hấp dẫn được sự chú ý của bệ hạ Agger Las. Người muốn cô gái nào mà chẳng được, sao lại có thể ở cùng một chỗ với loại người thế này.
“Bệ hạ.” Kaka Lucy duỗi tay khẽ vuốt những sợi tóc vàng rực rỡ của hắn, đem mặt dán sát vào lồng ngực rộng lớn, nhẹ nhàng vuốt ve hỏi, “Ngài thật khiến cho người ta tan nát cõi lòng a, có phải đã tìm được niềm vui mới phải không?”
Trong lúc nói chuyện, ánh mắt khiêu khích của Kaka Lucy liếc nhìn về phía công chúa Sasar đang đứng một bên cắn chặt môi, biểu tình vô cùng cứng ngắc.
Cô mặc kệ cô ta có là công chúa hay không. Chỉ cần là kẻ dám mơ ước đến người đàn ông của cô, tất cả đều không phải là thứ gì tốt, hết thảy đều là kẻ địch của Kaka Lucy, cô sẽ không từ mọi thủ đoạn độc ác hất cẳng kẻ đó ra ngoài. Quyết không cho phép bất kì ai có ý đồ cướp đi Agger Las của cô.
Cô chỉ vì duy nhất người đàn ông trước mắt này mà mê muội, cho dù mất đi chỉ là một giây, cũng có cảm giác như đang ở tận thế.
Trên môi Agger Las hiện lên một tia cười mỉa mai, vươn tay nâng cằm Lucy, nhẹ nhàng tặng cho cô một nụ hôn an ủi, gương mặt ghé sát vào mái tóc cô, ở bên tai khẽ cười nói, “Sao lại có việc đó đâu Kaka Lucy, cô là nữ thần của lòng ta mà, ai ta cũng có thể buông tha, chỉ trừ cô, ta là của cô, điều này hẳn là trong lòng cô hiểu rõ hơn bất kì ai chứ.”
Bàn tay như ngọc của hắn, khẽ nắm lấy rất tròn mềm mại của cô, vuốt ve, cười nhẹ.
Cả người Lucy tê dại, trong lòng đắc ý cùng say mê, cả thân mình mềm nhũn dựa vào trong lòng Agger Las, ngón tay giống như móng vuốt con mèo nhỏ khẽ di chuyển trước ngực hắn, thanh âm êm dịu nhỏ nhẹ, “Thế thì, đêm nay bệ hạ nhất định phải tới phòng của em, hết lòng an ủi người ta, người ta liền tha thứ cho đồ háo sắc ngài…”
“Được.” Agger Las cười híp mắt, thoải mái gật đầu.
Kaka Lucy giơ lên nụ cười đắc thắng, nhìn lướt qua khuôn mặt xám như tro tàn của công chúa Sasar, khẽ hừ một tiếng: Đừng tưởng rằng cô là công chúa thì cao hơn ta một bậc, trước mặt Agger Las, loại phụ nữ nào chẳng giống nhau!
Agger Las cười nói với Lucy, “Về sau, Lucy phải chung sống tốt với công chúa, được không?”
“Ừm, nhưng bệ hạ nhất định phải thương người ta nhiều nhiều một chút nha.” Lucy giương đôi môi đỏ au khẽ hôn.
“Ha ha, tiểu mèo hoang này.” Agger Las thỏa mãn nụ hôn của cô, sau đó quay đầu nhìn về phía Sasar đang đứng ngẩn ngơ một chỗ, mỉm cười vẫy vẫy tay, “Sasar, lại đây ngồi, cô đứng ở bên kia làm gì vậy?”
“Bệ hạ bằng lòng tự hạ thấp mình, không có nghĩa là ta cũng nguyện ý ngồi cùng một chỗ với ả kĩ nữ cao cấp này.”
“Không thú vị.” Đôi mắt Agger Las trầm xuống.
“Cô nói ai là kĩ nữ?” Kaka Lucy nổi giận đứng thẳng dậy, đi tới trước mặt Sasar, giơ tay lên cao.
Sasar giữ lấy tay cô ta, nhanh chóng vung một cái bạt tai, “Chính là nói cô! Đê tiện! Đừng tưởng rằng bán thân cho người trong xã hội thượng lưu thì có thể dễ dàng biến thành kẻ cao quý, cô không xứng! Cút xa một chút, đánh cô thật đúng là làm bẩn tay của ta.”
“Cô!” Kaka Lucy tức giận cười lớn, “Công chúa cao quý coi thường tôi? Chẳng lẽ cô không hiểu ý của bệ hạ sao? Trong mắt người, thân phận của ta và cô đều giống nhau cả thôi.”
“Nói xằng bậy!” Sasar bực bội hét lớn, “Ta là công chúa tôn quý của nước Y, ngươi là cái gì? Đừng có đem mình tự so sánh với ta, đừng có tự dát vàng lên mặt mình! Ngươi chẳng qua chỉ là một ả kĩ nữ cao cấp, không hơn không kém. Chỉ cần có tiền, bất kì người đàn ông nào cũng đều có thể cùng ngươi vui vẻ một lần!”
“Cô cho rằng bản thân mình rất cao quý sao?” Kaka Lucy cất cao thanh âm thét chói tai, xông lên phía trước dùng sức giật tóc công chúa, “Đồ phụ nữ bảo thủ xấu xa ghê tởm, đừng ở đây mà giả vờ thanh cao, không biết ai nào hôm qua mới là kẻ đê tiện, ở trong phòng ngủ của bệ hạ gào thét điên loạn không ngừng! Cô không hạ sao, không tiện sao? Đáng khinh! Giả vờ nghiêm trang cái gì chứ?”
Sasar tức giận tới mức khuôn mặt trở nên tái nhợt, ra sức hét lớn phản kháng lại Kaka Lucy đang nổi điên, cô cảm giác như da đầu mình sắp bị vỡ vụn ra hàng ngàn mảnh.
Tiểu Thỏ trơ mắt nhìn hai người đánh nhau đằng trước, dùng sức đập vào lồng sắt, hai mắt như muốn phát hỏa nhìn chằm chằm vào người đàn ông đang ngồi một chỗ, “Anh còn ngồi đó làm gì? Mau đi ngăn họ lại!”
Người đàn ông đáng ghét này thế nhưng lại vươn một tay chống cằm, đôi mắt vui vẻ dõi theo hai người phụ nữ đang xâu xé nhau. Có lẽ hắn còn cảm thấy vô cùng thú vị, cho nên không có nửa điểm ý định nhúng tay cản trở.
Tiểu Thỏ đập mạnh vào lồng sắt, chỉ hận không thể mọc cánh bay ra khỏi thứ quái quỷ này, sau đó hung hăng lấy đầu của người đàn ông kia làm bóng đá cho đỡ tức!
Cho tới tận bây giờ, cô chưa hề gặp qua người đàn ông nào độc ác đến ghê sợ thế này!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.