Chương 47: Liên mình UA (5)
Nhàn Vân Nhiễm Nguyệt
21/11/2014
“Két—“
Vết bánh xe kéo dài trên đường, chiếc xe thể thao lao vút quay ngược đầu lại, yên ổn nằm ngang ở trước cửa trung tâm thương mại.
Nhân viên bảo vệ lập tức từ trên bậc thang vội vã chạy xuống nghênh tiếp Hoàng Phủ Văn Trạc.
“Nhóc, tôi ở đây chờ cậu!” Kate quay đầu lại hướng Văn Trạc vẫy tay, mỉm cười nói.
“Không cần!” Cậu ta cứ về trước là tốt nhất!
“Tôi chờ cậu!” Bạn Kate lộ ra khuôn mặt tươi rói như hoa hướng dương.
Văn Trạc trợn mắt, khom lưng chui ra khỏi xe, vừa đi vừa lẩm bẩm, “Thực là đau đầu, không có cách nào cự tuyệt được tên kia…”
“Kate thiếu gia thực sự là ánh mặt trời đáng yêu a, có phải hay không, bệ hạ?”
Mạc Tư ngoác miệng ra cười, bất quá khi trông thấy ánh nhìn giết người của bệ hạ, thanh âm lập tức im bặt, làm bộ ho khan sau đó sửa sang lại trang phục có chút nhăn nhúm rồi vội vã đuổi theo Hoàng Phủ Văn Trạc.
Văn Trạc cùng với Mạc Tư được người đón vào trong.
Kate mở cửa xe ra ngoài, dùng ánh mắt khiêu khích nhìn bóng người đứng cách đó không xa. Người kia một thân trang phục màu xanh, dáng vẻ anh tuấn tháo vát, mái tóc ngắn cùng với bộ quân trang tráng lệ khiến cho chàng trai trẻ tuổi kia càng thêm chói mắt.
Kate khoanh tay đứng dựa vào thành xe, một làn gió khẽ lướt qua khinh động mái tóc của hắn.
Người áo xanh tiến đến gần, dừng lại trước mặt Kate.
“Điều khiển xe không tệ.” Kate hơi hơi nháy mắt, cười ha ha nhìn đối phương, “Đáng tiếc, so với tôi còn kém một chút, cậu nói có phải hay không?”
Đối phương cũng không tức giận, chỉ cười nhìn hắn.
“Này, sao lại chỉ nhìn tôi mà cười?” Kate đứng thẳng dậy, tiến về phía trước hai bước, ghé sát vào mặt đối phương, trừng mắt nhìn đầy ẩn ý, “Chẳng lẽ vừa mới gặp liền yêu luôn tôi hay sao? Jesus • Kim?”
“Một ngày nào đó tôi sẽ vượt qua cậu, cứ chờ xem, UA Kate! Có cơ hội rất muốn làm quen với vị bằng hữu của cậu.” Jesus duỗi tay chỉ chỉ, mỉm cười, “Người vừa rồi, hẳn rất quan trọng đi?”
Khuôn mặt tươi cười yếu ớt của Kate đột nhiên đóng băng tới cực điểm.
“Vẫn rất muốn một lần được gặp thành viên nòng cốt của UA, càng muốn trông thấy cậu nhóc của các ngươi.” Jesus cười đến qủy dị, “Muốn biết, là mạng lưới tình báo của đảo X lợi hại, hay là người của nhóm UA lợi hại hơn, thực ngoài dự đoán, Irenaeus…”
Bàn tay Jesus ấn nhẹ lên môi, ánh mắt nhìn thẳng vào khuôn mặt lạnh như băng của Kate, “Có cơ hội ta sẽ tới tìm người này thử sức một chút!”
“Ngươi dám chạy đi quấy rầy hắn, ta sẽ giết ngươi!”
“Quả nhiên là người rất quan trọng, đối với các người mà nói, ai cũng không thể thay thế được hắn.” Jesus trừng mắt nhìn, ngón tay chỉ chỉ vào trái tim mình, “Yên tâm, chúng ta nhất định sẽ gặp lại, vì Irenaeus.”
Có ý gì? Kate nhìn theo chiếc xe thể thao lao nhanh trên đường, lông mày gắt gao nhíu lại. Dường như có cảm giác bị kẻ khác nắm được nhược điểm?
Vết bánh xe kéo dài trên đường, chiếc xe thể thao lao vút quay ngược đầu lại, yên ổn nằm ngang ở trước cửa trung tâm thương mại.
Nhân viên bảo vệ lập tức từ trên bậc thang vội vã chạy xuống nghênh tiếp Hoàng Phủ Văn Trạc.
“Nhóc, tôi ở đây chờ cậu!” Kate quay đầu lại hướng Văn Trạc vẫy tay, mỉm cười nói.
“Không cần!” Cậu ta cứ về trước là tốt nhất!
“Tôi chờ cậu!” Bạn Kate lộ ra khuôn mặt tươi rói như hoa hướng dương.
Văn Trạc trợn mắt, khom lưng chui ra khỏi xe, vừa đi vừa lẩm bẩm, “Thực là đau đầu, không có cách nào cự tuyệt được tên kia…”
“Kate thiếu gia thực sự là ánh mặt trời đáng yêu a, có phải hay không, bệ hạ?”
Mạc Tư ngoác miệng ra cười, bất quá khi trông thấy ánh nhìn giết người của bệ hạ, thanh âm lập tức im bặt, làm bộ ho khan sau đó sửa sang lại trang phục có chút nhăn nhúm rồi vội vã đuổi theo Hoàng Phủ Văn Trạc.
Văn Trạc cùng với Mạc Tư được người đón vào trong.
Kate mở cửa xe ra ngoài, dùng ánh mắt khiêu khích nhìn bóng người đứng cách đó không xa. Người kia một thân trang phục màu xanh, dáng vẻ anh tuấn tháo vát, mái tóc ngắn cùng với bộ quân trang tráng lệ khiến cho chàng trai trẻ tuổi kia càng thêm chói mắt.
Kate khoanh tay đứng dựa vào thành xe, một làn gió khẽ lướt qua khinh động mái tóc của hắn.
Người áo xanh tiến đến gần, dừng lại trước mặt Kate.
“Điều khiển xe không tệ.” Kate hơi hơi nháy mắt, cười ha ha nhìn đối phương, “Đáng tiếc, so với tôi còn kém một chút, cậu nói có phải hay không?”
Đối phương cũng không tức giận, chỉ cười nhìn hắn.
“Này, sao lại chỉ nhìn tôi mà cười?” Kate đứng thẳng dậy, tiến về phía trước hai bước, ghé sát vào mặt đối phương, trừng mắt nhìn đầy ẩn ý, “Chẳng lẽ vừa mới gặp liền yêu luôn tôi hay sao? Jesus • Kim?”
“Một ngày nào đó tôi sẽ vượt qua cậu, cứ chờ xem, UA Kate! Có cơ hội rất muốn làm quen với vị bằng hữu của cậu.” Jesus duỗi tay chỉ chỉ, mỉm cười, “Người vừa rồi, hẳn rất quan trọng đi?”
Khuôn mặt tươi cười yếu ớt của Kate đột nhiên đóng băng tới cực điểm.
“Vẫn rất muốn một lần được gặp thành viên nòng cốt của UA, càng muốn trông thấy cậu nhóc của các ngươi.” Jesus cười đến qủy dị, “Muốn biết, là mạng lưới tình báo của đảo X lợi hại, hay là người của nhóm UA lợi hại hơn, thực ngoài dự đoán, Irenaeus…”
Bàn tay Jesus ấn nhẹ lên môi, ánh mắt nhìn thẳng vào khuôn mặt lạnh như băng của Kate, “Có cơ hội ta sẽ tới tìm người này thử sức một chút!”
“Ngươi dám chạy đi quấy rầy hắn, ta sẽ giết ngươi!”
“Quả nhiên là người rất quan trọng, đối với các người mà nói, ai cũng không thể thay thế được hắn.” Jesus trừng mắt nhìn, ngón tay chỉ chỉ vào trái tim mình, “Yên tâm, chúng ta nhất định sẽ gặp lại, vì Irenaeus.”
Có ý gì? Kate nhìn theo chiếc xe thể thao lao nhanh trên đường, lông mày gắt gao nhíu lại. Dường như có cảm giác bị kẻ khác nắm được nhược điểm?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.