Chương 116: Lục soát (1)
Nhàn Vân Nhiễm Nguyệt
22/11/2014
Tiểu Thỏ chạy vọt qua cánh cửa to lớn, có điều bóng dáng thoắt ẩn thoắt hiện như ma quỷ của
Agger Las thoáng chốc đã ở ngay trước mặt cô.
Cô dừng lại không kịp, cả người đâm sầm vào hắn, bị hắn ôm ngang lấy thân mình, nhấc bổng lên khỏi mặt đất.
“A! Anh thả tôi xuống, đồ tồi tệ đáng ghét!” Đột nhiên lại tự chui đầu vào lưới, Tiểu Thỏ quả thật không biết nên như thế nào, để mặc sự tức giận cứ thế bùng lên, hai chân run run đá loạn không ngừng.
Agger Las mặc kệ cô, ôm Tiểu Thỏ đi thẳng lên lầu.
Carlin đột nhiên tiến nhanh lại gần, xoay người nói, “Bệ hạ, có mật báo.”
“Ừ. Để ở kia.” Toàn bộ tâm tư của Agger Las lúc này đều đặt trên người Tiểu Thỏ, làm gì còn hứng thú quản nhiều việc.
“Là… Là về bệ hạ Irenaeus.”
“Irenaeus!” Tiểu Thỏ hét lên một tiếng.
Agger Las tức giận nắm chặt cằm cô, hung dữ quát lớn, “Đã nói là cô không được phép gọi tên hắn, không hiểu tiếng người hay sao?”
“Carlin, đến thư phòng chờ ta.” Agger Las tức giận kêu lên.
“Vâng, bệ hạ.”
“Irenaeus, Irenaeus!” Tiểu Thỏ mở lớn cái miệng nhỏ nhắn hô to.
“Chết tiệt! Mose, Mose! Lấy băng dính qua đây che miệng cô ấy lại cho ta!”
“Bệ hạ.” Mose có chút khó xử nhìn Agger Las, có ý tốt khẽ liếc mắt ý bảo Tiểu Thỏ, “Tiểu thư Tiểu Thỏ, đừng chọc giận bệ hạ nữa!”
“Irenaeus! Irenaeus! Irenaeus!” Tiểu Thỏ quơ hai tay, đẩy cuộn băng dính ra kêu lớn không ngừng.
“Làm cho ta!” Agger Las hung ác trừng mắt nhìn Mose khiến bà vội vàng cầm cuộn băng dính tới, ngay tức khắc đưa lại cho bệ hạ.
“Anh không có quyền làm như vậy! Buông ra, đồ điên! Tôi ghét anh! Tôi ghét anh! Đồ điên! Đồ thần kinh!”
Agger Las giật lấy băng dính trong tay Mose, dùng sức dán chặt vào miệng Tiểu Thỏ, ngắt đứt âm thanh ồn ào khiến người ta nổi nóng, tức giận quát, “Người đâu, trói chân tay cô ta lại, sau đó nhốt vào phòng, không cho phép ra khỏi đó một bước.”
“Ư… ư… ư… ư! Ư… ư… ư!” Tiểu Thỏ dùng ánh mắt như muốn băm vằm Agger Las thành trăm mảnh, cô căm ghét những người này dùng xích sắt nặng nề trói chặt tay chân cô lại.
Agger Las ôm Tiểu Thỏ quay về phòng của mình, hung hăng ném cô lên giường.
Rầm!
Tiểu Thỏ ngã sõng soài trên chiếc giường lớn, cả người tê rần đau đớn.
Dây xích sắt trải dài trên sàn nhà, chỉ cần khẽ chạm vào một chút liền lên tiếng vang lớn.
Agger Las hít vào một hơi, vẻ mặt tăm tối trừng Tiểu Thỏ, “Ngoan ngoãn ở đây chờ ta, nếu cô còn dám chạy lung tung, chắc chắn hình phạt sẽ còn nặng nề hơn nhiều!”
Tiểu Thỏ dùng ánh mắt ngập tràn hận ý nhìn chằm chằm theo bóng dáng của hắn đang xa dần.
Agger Las tức giận tiến vào thư phòng, đá một cái thật mạnh vào cửa, bực bội ngồi xuống bàn làm việc, “Nói.”
Carlin đứng thẳng trước bàn, cung kính báo cáo, “Đã nhận được tin tức mật báo, bệ hạ Irenaeus cùng những người còn lại trong nhóm UA đã chia thành từng tốp lẻn vào nước ta, lúc trước họ ở khách sạn Trung Ích, nhưng khi người của chúng ta đến đó lục soát, bọn họ đã kịp thời rời đi trước một bước, giống như cố ý muốn thu hút sự chú ý của chúng ta.”
“Rầm!” Agger Las đấm một đấm thật mạnh xuống mặt bàn.
“Không biết khi nào thì bọn họ bắt đầu hành động, nhưng bệ hạ cũng nên mau chóng chuẩn bị sẵn sàng.” Carlin có chút lo lắng nhíu mày, “Chắc chắn người của UA sẽ tranh thủ lẻn vào cung điện Irefano trong vài ngày tới.”
“Một nơi rộng lớn như thế này, bọn họ muốn tìm thì cứ để bọn họ tìm.” Agger Las âm thầm khẽ nhếch khóe miệng.
“Thuộc hạ cảm thấy, bọn họ sẽ không lao vào trận đánh nếu như không nắm chắc phần thắng.” Carlin thấp giọng nói, “Lúc trước, khi ở đảo Đức, người của UA đã dùng tốc độ nhanh bất ngờ mà tìm đến, lần này hẳn cũng không ngoại lệ. Thần nghi ngờ, có khả năng bọn họ gắn trên người tiểu thư Tiểu Thỏ một loại máy theo dõi siêu nhỏ, cho nên mới có thể hết lần này đến lần khác xác định rõ ràng vị trí của cô ấy.”
Trong con ngươi đen láy của Agger Las hiện lên một tia phẫn nộ, “Cô ấy vẫn luôn lừa gạt ta? Tiểu nha đầu chết tiệt!”
“Cũng không hẳn như vậy, bệ hạ.” Carlin cẩn thận bổ sung thêm, “Theo cá tính của tiểu thư Tiểu Thỏ, có lẽ ngay cả bản thân cô ấy cũng không biết việc này, chắc là bệ hạ Irenaeus tự mình quyết định gắn thứ đó lên người tiểu thư.”
Cơn tức giận của Agger Las dần nguôi ngoai, nghĩ kĩ cũng không phải vô lý, “Chúng ta nên làm cái gì bây giờ?”
“Đầu tiên, phải tìm được chiếc máy theo dõi đó trên người tiểu thư Tiểu Thỏ, phá hủy nó, rồi đưa cô ấy đến một nơi an toàn bảo vệ chặt chẽ, sau đó chúng ta mới có thể yên tâm nghĩ cách đối phó với những người trong nhóm UA đó.”
******
“Rầm!”
Tiếng đập cửa mạnh mẽ khiến Tiểu Thỏ đang mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ giật mình tỉnh dậy, cả người co rúm lại lui về phía sau, đôi mắt ngập nước tràn đầy sợ hãi, mở to nhìn chằm chằm vào Agger Las đang từng bước tiến lại gần.
“Ư… ư… ư… ư…” [Đừng có lại đây…]
“Nói cho ta biết, máy theo dõi gắn trên người cô ở chỗ nào?” Agger Las bực bội nhìn cô, vươn tay nới rộng cà vạt, chậm rãi bước lại.
“Ư… ư… ư… ư… ư?” [Máy theo dõi gì cơ?]
“Đừng có giả vờ với ta! Trước khi đi, Irenaeus cài đặt cái gì vào người cô mà cô cũng không biết sao?” Hắn dùng lực cởi áo khoác của mình ra, giơ tay xắn tay áo, trên khuôn mặt tuấn mỹ nổi lên một tầng u ám.
Tiểu Thỏ bò lê đến đầu giường bên kia, vẻ mặt cảnh giác nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt, “Ư… ư… ư… ư? Ư… ư… ư! [Máy theo dõi gì? Tôi không biết!]
“Không chịu nói thật sao? Ta đành phải tự mình kiểm tra người cô vậy!” Agger Las vươn tay với lấy xích chân Tiểu Thỏ, giật mạnh kéo Tiểu Thỏ tới sát bên người mình.
“Ư… ư… ư…” Tiểu Thỏ lắc đầu không ngừng, hoảng sợ nhìn hắn.
Agger Las không chút do dự nắm chặt lấy vai áo của cô, không quan tâm tới sự phản kháng yếu ớt của Tiểu Thỏ, dùng sức xé mạnh chiếc áo váy, hai tay cứ thế tiến vào thăm dò, không ngừng lướt trên da thịt non mềm của cô mà kiểm tra.
Sâu trong con ngươi đen láy của hắn chợt lóe lên một tia tức giận, đôi môi mỏng mím chặt.
Cô dừng lại không kịp, cả người đâm sầm vào hắn, bị hắn ôm ngang lấy thân mình, nhấc bổng lên khỏi mặt đất.
“A! Anh thả tôi xuống, đồ tồi tệ đáng ghét!” Đột nhiên lại tự chui đầu vào lưới, Tiểu Thỏ quả thật không biết nên như thế nào, để mặc sự tức giận cứ thế bùng lên, hai chân run run đá loạn không ngừng.
Agger Las mặc kệ cô, ôm Tiểu Thỏ đi thẳng lên lầu.
Carlin đột nhiên tiến nhanh lại gần, xoay người nói, “Bệ hạ, có mật báo.”
“Ừ. Để ở kia.” Toàn bộ tâm tư của Agger Las lúc này đều đặt trên người Tiểu Thỏ, làm gì còn hứng thú quản nhiều việc.
“Là… Là về bệ hạ Irenaeus.”
“Irenaeus!” Tiểu Thỏ hét lên một tiếng.
Agger Las tức giận nắm chặt cằm cô, hung dữ quát lớn, “Đã nói là cô không được phép gọi tên hắn, không hiểu tiếng người hay sao?”
“Carlin, đến thư phòng chờ ta.” Agger Las tức giận kêu lên.
“Vâng, bệ hạ.”
“Irenaeus, Irenaeus!” Tiểu Thỏ mở lớn cái miệng nhỏ nhắn hô to.
“Chết tiệt! Mose, Mose! Lấy băng dính qua đây che miệng cô ấy lại cho ta!”
“Bệ hạ.” Mose có chút khó xử nhìn Agger Las, có ý tốt khẽ liếc mắt ý bảo Tiểu Thỏ, “Tiểu thư Tiểu Thỏ, đừng chọc giận bệ hạ nữa!”
“Irenaeus! Irenaeus! Irenaeus!” Tiểu Thỏ quơ hai tay, đẩy cuộn băng dính ra kêu lớn không ngừng.
“Làm cho ta!” Agger Las hung ác trừng mắt nhìn Mose khiến bà vội vàng cầm cuộn băng dính tới, ngay tức khắc đưa lại cho bệ hạ.
“Anh không có quyền làm như vậy! Buông ra, đồ điên! Tôi ghét anh! Tôi ghét anh! Đồ điên! Đồ thần kinh!”
Agger Las giật lấy băng dính trong tay Mose, dùng sức dán chặt vào miệng Tiểu Thỏ, ngắt đứt âm thanh ồn ào khiến người ta nổi nóng, tức giận quát, “Người đâu, trói chân tay cô ta lại, sau đó nhốt vào phòng, không cho phép ra khỏi đó một bước.”
“Ư… ư… ư… ư! Ư… ư… ư!” Tiểu Thỏ dùng ánh mắt như muốn băm vằm Agger Las thành trăm mảnh, cô căm ghét những người này dùng xích sắt nặng nề trói chặt tay chân cô lại.
Agger Las ôm Tiểu Thỏ quay về phòng của mình, hung hăng ném cô lên giường.
Rầm!
Tiểu Thỏ ngã sõng soài trên chiếc giường lớn, cả người tê rần đau đớn.
Dây xích sắt trải dài trên sàn nhà, chỉ cần khẽ chạm vào một chút liền lên tiếng vang lớn.
Agger Las hít vào một hơi, vẻ mặt tăm tối trừng Tiểu Thỏ, “Ngoan ngoãn ở đây chờ ta, nếu cô còn dám chạy lung tung, chắc chắn hình phạt sẽ còn nặng nề hơn nhiều!”
Tiểu Thỏ dùng ánh mắt ngập tràn hận ý nhìn chằm chằm theo bóng dáng của hắn đang xa dần.
Agger Las tức giận tiến vào thư phòng, đá một cái thật mạnh vào cửa, bực bội ngồi xuống bàn làm việc, “Nói.”
Carlin đứng thẳng trước bàn, cung kính báo cáo, “Đã nhận được tin tức mật báo, bệ hạ Irenaeus cùng những người còn lại trong nhóm UA đã chia thành từng tốp lẻn vào nước ta, lúc trước họ ở khách sạn Trung Ích, nhưng khi người của chúng ta đến đó lục soát, bọn họ đã kịp thời rời đi trước một bước, giống như cố ý muốn thu hút sự chú ý của chúng ta.”
“Rầm!” Agger Las đấm một đấm thật mạnh xuống mặt bàn.
“Không biết khi nào thì bọn họ bắt đầu hành động, nhưng bệ hạ cũng nên mau chóng chuẩn bị sẵn sàng.” Carlin có chút lo lắng nhíu mày, “Chắc chắn người của UA sẽ tranh thủ lẻn vào cung điện Irefano trong vài ngày tới.”
“Một nơi rộng lớn như thế này, bọn họ muốn tìm thì cứ để bọn họ tìm.” Agger Las âm thầm khẽ nhếch khóe miệng.
“Thuộc hạ cảm thấy, bọn họ sẽ không lao vào trận đánh nếu như không nắm chắc phần thắng.” Carlin thấp giọng nói, “Lúc trước, khi ở đảo Đức, người của UA đã dùng tốc độ nhanh bất ngờ mà tìm đến, lần này hẳn cũng không ngoại lệ. Thần nghi ngờ, có khả năng bọn họ gắn trên người tiểu thư Tiểu Thỏ một loại máy theo dõi siêu nhỏ, cho nên mới có thể hết lần này đến lần khác xác định rõ ràng vị trí của cô ấy.”
Trong con ngươi đen láy của Agger Las hiện lên một tia phẫn nộ, “Cô ấy vẫn luôn lừa gạt ta? Tiểu nha đầu chết tiệt!”
“Cũng không hẳn như vậy, bệ hạ.” Carlin cẩn thận bổ sung thêm, “Theo cá tính của tiểu thư Tiểu Thỏ, có lẽ ngay cả bản thân cô ấy cũng không biết việc này, chắc là bệ hạ Irenaeus tự mình quyết định gắn thứ đó lên người tiểu thư.”
Cơn tức giận của Agger Las dần nguôi ngoai, nghĩ kĩ cũng không phải vô lý, “Chúng ta nên làm cái gì bây giờ?”
“Đầu tiên, phải tìm được chiếc máy theo dõi đó trên người tiểu thư Tiểu Thỏ, phá hủy nó, rồi đưa cô ấy đến một nơi an toàn bảo vệ chặt chẽ, sau đó chúng ta mới có thể yên tâm nghĩ cách đối phó với những người trong nhóm UA đó.”
******
“Rầm!”
Tiếng đập cửa mạnh mẽ khiến Tiểu Thỏ đang mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ giật mình tỉnh dậy, cả người co rúm lại lui về phía sau, đôi mắt ngập nước tràn đầy sợ hãi, mở to nhìn chằm chằm vào Agger Las đang từng bước tiến lại gần.
“Ư… ư… ư… ư…” [Đừng có lại đây…]
“Nói cho ta biết, máy theo dõi gắn trên người cô ở chỗ nào?” Agger Las bực bội nhìn cô, vươn tay nới rộng cà vạt, chậm rãi bước lại.
“Ư… ư… ư… ư… ư?” [Máy theo dõi gì cơ?]
“Đừng có giả vờ với ta! Trước khi đi, Irenaeus cài đặt cái gì vào người cô mà cô cũng không biết sao?” Hắn dùng lực cởi áo khoác của mình ra, giơ tay xắn tay áo, trên khuôn mặt tuấn mỹ nổi lên một tầng u ám.
Tiểu Thỏ bò lê đến đầu giường bên kia, vẻ mặt cảnh giác nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt, “Ư… ư… ư… ư? Ư… ư… ư! [Máy theo dõi gì? Tôi không biết!]
“Không chịu nói thật sao? Ta đành phải tự mình kiểm tra người cô vậy!” Agger Las vươn tay với lấy xích chân Tiểu Thỏ, giật mạnh kéo Tiểu Thỏ tới sát bên người mình.
“Ư… ư… ư…” Tiểu Thỏ lắc đầu không ngừng, hoảng sợ nhìn hắn.
Agger Las không chút do dự nắm chặt lấy vai áo của cô, không quan tâm tới sự phản kháng yếu ớt của Tiểu Thỏ, dùng sức xé mạnh chiếc áo váy, hai tay cứ thế tiến vào thăm dò, không ngừng lướt trên da thịt non mềm của cô mà kiểm tra.
Sâu trong con ngươi đen láy của hắn chợt lóe lên một tia tức giận, đôi môi mỏng mím chặt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.