Chương 50:
Tử Sắc Thâm Uyên
29/07/2024
“Không không, không được đâu.” Vừa rồi Ôn Nhạc quá khẩn trương, cho nên không phát hiện đồ vật trên tay Đường thẩm, lúc này đã nghe rõ Đường thẩm nói, còn bị nhét cho nhiều lễ vật như vậy, nhìn kỹ còn có hai con gà mái, chân tay càng thêm luống cuống, chỉ có thể quay đầu nhìn Tống Vệ An cầu cứu.
Tống Duy An lặp tức tiếp nhận tín hiệu cầu cứu của phu lang phát ra, liền đi lên từ chối: “Thẩm quá khách khí rồi, chúng ta đều là hàng xóm láng giềng với nhau, đâu cần phải giữ lễ như vậy, nhà chúng ta mới vừa chuyển đến đây không lâu, ít nhiều gì cũng nhờ có thím và Thủy ca hỗ trợ, hơn nữa cũng không có gì đáng giá để nhận của thím lễ vật lớn như vậy, tâm ý của thím ta nhận, nhưng còn đồ vật thím vẫn là lấy về đi thôi!”
“Không được, chuyện nào ra chuyện đó, nếu lễ này ngươi không chịu nhận, Thanh Thuỷ nhà chúng ta không thể theo ngươi học nghề được.” Tuy rằng nhà bọn họ không giàu có gì, nhưng cũng sẽ không tùy tiện chiếm tiện nghi của người khác.
“……”
Tống Duy An nhìn thấy Đường thẩm nói năng như chém đinh chặt sắt, một chút cũng không giống như đang nói cười có lệ, cảm thấy hai mẹ con nhà này nói chuyện đều giống nhau như đúc.
Hiện giờ hai người này sinh hoạt cũng không dễ dàng, Đường thẩm cũng không muốn bởi vì Thanh Thủy nhà bọn họ mà về sau làm Tống Vệ An khó xử, liền tận tình khuyên bảo: “An tiểu tử, thẩm biết ngươi là người tốt, nhưng chuyện ra ngoài kiếm tiền cùng chuyện hỗ trợ tu sửa nóc nhà là không giống nhau, ngươi nghe lời thẩm nhận lấy đồ vật đi, nếu không sau này người trog thôn tùy tiện tới đây kêu ngươi dạy, không lẽ ngươi đều dạy không nhận lễ sao?”
“Thẩm, những lời thẩm nói ta đều hiểu, là ta suy xét không chu đáo, nhưng xác thật cũng không cần nhiều như vậy đâu, rổ trứng gà này ta sẽ nhận lấy, còn những thứ khác thẩm lấy về đi.” Tống Duy An cũng hiểu ý của Đường thẩm, nhưng nếu nhận quá nhiều đồ vật của người ta, lỡ như sau này Thanh Thủy kiếm không được tiền, chính mình chẳng phải sẽ càng thêm ngượng ngùng.
Tống Duy An ngồi xổm xuống, đem một cái lồng sắt đựng hai con gà và một vò rượu nhét trở lại trog tay Đường thẩm nói, “Như vậy là được rồi.”
“Ai nha, nhiêu đây cũng quá ít đi.” Đường thẩm còn muốn đem đồ vật đẩy trở về, lại bị Tống Vệ An ngăn cản.
Tống Duy An dùng giọng điệu chơi xấu nói: “Thẩm đặc biệt chiếu cố ta và phu lang, nhận trứng gà của thím cũng đủ làm ta băn khoăn, nếu như thím lại đùn đẩy, ta sẽ không lấy thứ gì hết.”
“Ngươi đó, thôi được rồi, về sau thẩm sẽ làm một bàn đồ ăn ngon, mời hai người các ngươi qua nhà ăn.” Đường thẩm bị nói không còn cách nào, chỉ có thể nghĩ cách khác bồi thường.
Tống Duy An biết nghe lời mà nói: “Được, ta sẽ không khách khí với thẩm đâu.”
Tống Duy An lặp tức tiếp nhận tín hiệu cầu cứu của phu lang phát ra, liền đi lên từ chối: “Thẩm quá khách khí rồi, chúng ta đều là hàng xóm láng giềng với nhau, đâu cần phải giữ lễ như vậy, nhà chúng ta mới vừa chuyển đến đây không lâu, ít nhiều gì cũng nhờ có thím và Thủy ca hỗ trợ, hơn nữa cũng không có gì đáng giá để nhận của thím lễ vật lớn như vậy, tâm ý của thím ta nhận, nhưng còn đồ vật thím vẫn là lấy về đi thôi!”
“Không được, chuyện nào ra chuyện đó, nếu lễ này ngươi không chịu nhận, Thanh Thuỷ nhà chúng ta không thể theo ngươi học nghề được.” Tuy rằng nhà bọn họ không giàu có gì, nhưng cũng sẽ không tùy tiện chiếm tiện nghi của người khác.
“……”
Tống Duy An nhìn thấy Đường thẩm nói năng như chém đinh chặt sắt, một chút cũng không giống như đang nói cười có lệ, cảm thấy hai mẹ con nhà này nói chuyện đều giống nhau như đúc.
Hiện giờ hai người này sinh hoạt cũng không dễ dàng, Đường thẩm cũng không muốn bởi vì Thanh Thủy nhà bọn họ mà về sau làm Tống Vệ An khó xử, liền tận tình khuyên bảo: “An tiểu tử, thẩm biết ngươi là người tốt, nhưng chuyện ra ngoài kiếm tiền cùng chuyện hỗ trợ tu sửa nóc nhà là không giống nhau, ngươi nghe lời thẩm nhận lấy đồ vật đi, nếu không sau này người trog thôn tùy tiện tới đây kêu ngươi dạy, không lẽ ngươi đều dạy không nhận lễ sao?”
“Thẩm, những lời thẩm nói ta đều hiểu, là ta suy xét không chu đáo, nhưng xác thật cũng không cần nhiều như vậy đâu, rổ trứng gà này ta sẽ nhận lấy, còn những thứ khác thẩm lấy về đi.” Tống Duy An cũng hiểu ý của Đường thẩm, nhưng nếu nhận quá nhiều đồ vật của người ta, lỡ như sau này Thanh Thủy kiếm không được tiền, chính mình chẳng phải sẽ càng thêm ngượng ngùng.
Tống Duy An ngồi xổm xuống, đem một cái lồng sắt đựng hai con gà và một vò rượu nhét trở lại trog tay Đường thẩm nói, “Như vậy là được rồi.”
“Ai nha, nhiêu đây cũng quá ít đi.” Đường thẩm còn muốn đem đồ vật đẩy trở về, lại bị Tống Vệ An ngăn cản.
Tống Duy An dùng giọng điệu chơi xấu nói: “Thẩm đặc biệt chiếu cố ta và phu lang, nhận trứng gà của thím cũng đủ làm ta băn khoăn, nếu như thím lại đùn đẩy, ta sẽ không lấy thứ gì hết.”
“Ngươi đó, thôi được rồi, về sau thẩm sẽ làm một bàn đồ ăn ngon, mời hai người các ngươi qua nhà ăn.” Đường thẩm bị nói không còn cách nào, chỉ có thể nghĩ cách khác bồi thường.
Tống Duy An biết nghe lời mà nói: “Được, ta sẽ không khách khí với thẩm đâu.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.