Chương 4: Tinh linh
Mộng Hi Tuyệt Luyến
04/01/2017
Chậm rãi, mi mắt sủng nhi giật giật. Lôi Duẫn Hạo mở to mắt, ở trong
lòng nhiều lần tưởng tượng đến ánh mắt ấy.Tuy rằng đã làm tốt công tác
chuẩn bị, nhưng Lôi Duẫn Hạo vẫn là bị kinh ngạc, đó là một đôi thuỷ
mâu, giống như màu của biển cả!
Tinh linh!
Giờ khắc này trong đầu Lôi Duẫn Hạo, xuất hiện từ này. Ánh mắt y có chút mê màng, quyến rũ, giống như muốn đem người hút thật sâu. Làm cho người ta cam tâm tình nguyện bị nó hấp dẫn.
Cánh tay trắng nõn giật giật, ở bên cạnh ao chống đầu, một động tác nho nhỏ, lại mang theo vô hạn phong tình! Lại không biết trong lúc y ngủ, bị người ta đánh giá một lần.
Sờ soạng một lần.
Dùng ánh mắt thị gian vài lần.
Còn dạo một vòng quỷ môn quan.
Lôi Duẫn Hạo nháy mắt tỉnh lại, tinh linh ngồi trong ao không biết đang suy nghĩ gì. Cảm thấy chính mình hoàn toàn bị y coi nhẹ! Lôi Duẫn Hạo vô cùng tức giận, chính mình bị hành động xem nhẹ của y khiến trong lòng càng thêm ngứa. Trong đầu vắt hết óc nghĩ cách cùng y chào hỏi, nhưng trong mắt đối phương,căn bản không có hắn!
Hắn khi nào chịu qua loại đối đãi này! Đang chuẩn bị nổi giận, ngay sau đó, lại ngơ ngác nhìn. Người trong nước đứng lên, đem nước suối đọng trên mình, chậm rãi lau. Mười ngón tay thon dài nghịch ngợm lau trước ngực, đem bụi ở thành ao vừa đụng phải rửa sạch. Chính là trong mắt Lôi Duẫn Hạo, kia tuyệt đối là câu dẫn.
Trắng trợn câu dẫn!Cơ thế nửa thân trần ngồi ở trong nước,mái tóc dài bởi vì động tác của y, lại bị nước làm ướt, dán trên trên cơ thể mềm mại, lam sắc cùng bạch sắc phối cùng một chỗ tuyệt đối mê hoặc!
Bởi vì không thường xuyên rèn luyện, ngực của y không giống như Lôi Duẫn Hạo nhiều năm luyện võ nên cứng cõi. Nhìn qua nhuyễn hồ hồ,phía trên còn ưỡn ra hai quả mơ phấn nộn, xinh xắn lại vừa mê người. Không ngừng ở trước mắt Lôi Duẫn Hạo lay động, làm cho hắn nhẫn rồi lại nhẫn.
Kỳ thật trong nội tâm của hắn nghĩ chính mình cứ như vậy mà bổ nhào tới,hung hăng đem mỹ nhân trong nước đặt ở dưới thân, hảo hảo yêu thương hai quả mơ mê người kìa!
Non nớt màu hồng nhạt,màu sắc thuần khiết chưa ai chạm qua.
Chính làm càng làm cho người ta huyết khí xông đầu không chỉ là cái này. Điểm chết người chính là tinh linh kia đang dùng ngọc thủ (tay ngọc) ở trước ngực vỗ về. Động tác liêu nhân khiến nộ khí của người nào đó dập tắt, nhưng dục hoả lại dâng trào, lửa nóng dục vọng thẳng hướng đại não! Lôi Duẫn Hạo nuốt nuốt nước miếng, hắn chưa từng chạm qua nam nhân, cũng chưa từng có người nào làm cho hắn tim đập loạn nhịp! Lôi Duẫn Hạo lần đầu tiên cảm thấy tự chủ của chính mình hình như chịu không nổi một kích.
Sủng nhi đứng lên, vị trí trong ao, tương đối thấp, cho nên nước suối chạy đến bên hông y. Da thị trơn nhẵn, đường cong mềm dẻo, mái tóc dài lam sắc ướt sũng dính trước ngực, mặt nước rối loạn làm cho đường nét phần eo của y lả lướt lúc ẩn lúc hiện, mặt ao tuy có cánh hoa che lấp, nhưng càng chọc người muốn nghĩ xấu.
Sủng nhi lúc này mới hướng tới xung quanh nhìn một chút. Kỳ lạ! Hôm nay như thế nào lại không có tinh linh đến gọi hắn, bình thường chỉ cần là y ở trong ao ngốc một hồi, hoa hồng tinh linh đều tức giận giậm chân, nói ở trong nước ngốc lâu không tốt vân vân…Hôm nay vì sao không thấy đến tìm y, một người cũng không thấy,đi đâu mất rồi!
Sủng nhi nhô nhô miệng, quyến rũ khả ái nghe thì đối lập nhau nhưng ở trên người y lại thấy đó là điều hiển nhiên. Con mắt như trời xanh! Di giống như có cái gì đó đang nhìn hắn a! Sủng nhi nhìn thấy cách đó không xa có người “mặt mày hồng hào”
Ân, hẳn là đúng đi, bộ dạng cùng y giống nhau như đúc! Tinh linh từng nói cho y, thế giới này chỉ cần là người, đều cùng y giống nhau! Cả người chăm chú nhìn, bộ y phục này thật là kỳ lạ…Không giống như y, y phục của y chỉ có một màu, cũng không có nhiều hoa văn phức tạp. Sủng nhi tâm tình thật tốt, một lòng nhìn chằm chằm người trước mắt. Đứng dậy đánh giá, y chính là lần đầu tiên trông thấy con người bên ngoài ngoại trừ y ra! Dĩ nhiên là nhìn thật đẹp!
Tinh linh!
Giờ khắc này trong đầu Lôi Duẫn Hạo, xuất hiện từ này. Ánh mắt y có chút mê màng, quyến rũ, giống như muốn đem người hút thật sâu. Làm cho người ta cam tâm tình nguyện bị nó hấp dẫn.
Cánh tay trắng nõn giật giật, ở bên cạnh ao chống đầu, một động tác nho nhỏ, lại mang theo vô hạn phong tình! Lại không biết trong lúc y ngủ, bị người ta đánh giá một lần.
Sờ soạng một lần.
Dùng ánh mắt thị gian vài lần.
Còn dạo một vòng quỷ môn quan.
Lôi Duẫn Hạo nháy mắt tỉnh lại, tinh linh ngồi trong ao không biết đang suy nghĩ gì. Cảm thấy chính mình hoàn toàn bị y coi nhẹ! Lôi Duẫn Hạo vô cùng tức giận, chính mình bị hành động xem nhẹ của y khiến trong lòng càng thêm ngứa. Trong đầu vắt hết óc nghĩ cách cùng y chào hỏi, nhưng trong mắt đối phương,căn bản không có hắn!
Hắn khi nào chịu qua loại đối đãi này! Đang chuẩn bị nổi giận, ngay sau đó, lại ngơ ngác nhìn. Người trong nước đứng lên, đem nước suối đọng trên mình, chậm rãi lau. Mười ngón tay thon dài nghịch ngợm lau trước ngực, đem bụi ở thành ao vừa đụng phải rửa sạch. Chính là trong mắt Lôi Duẫn Hạo, kia tuyệt đối là câu dẫn.
Trắng trợn câu dẫn!Cơ thế nửa thân trần ngồi ở trong nước,mái tóc dài bởi vì động tác của y, lại bị nước làm ướt, dán trên trên cơ thể mềm mại, lam sắc cùng bạch sắc phối cùng một chỗ tuyệt đối mê hoặc!
Bởi vì không thường xuyên rèn luyện, ngực của y không giống như Lôi Duẫn Hạo nhiều năm luyện võ nên cứng cõi. Nhìn qua nhuyễn hồ hồ,phía trên còn ưỡn ra hai quả mơ phấn nộn, xinh xắn lại vừa mê người. Không ngừng ở trước mắt Lôi Duẫn Hạo lay động, làm cho hắn nhẫn rồi lại nhẫn.
Kỳ thật trong nội tâm của hắn nghĩ chính mình cứ như vậy mà bổ nhào tới,hung hăng đem mỹ nhân trong nước đặt ở dưới thân, hảo hảo yêu thương hai quả mơ mê người kìa!
Non nớt màu hồng nhạt,màu sắc thuần khiết chưa ai chạm qua.
Chính làm càng làm cho người ta huyết khí xông đầu không chỉ là cái này. Điểm chết người chính là tinh linh kia đang dùng ngọc thủ (tay ngọc) ở trước ngực vỗ về. Động tác liêu nhân khiến nộ khí của người nào đó dập tắt, nhưng dục hoả lại dâng trào, lửa nóng dục vọng thẳng hướng đại não! Lôi Duẫn Hạo nuốt nuốt nước miếng, hắn chưa từng chạm qua nam nhân, cũng chưa từng có người nào làm cho hắn tim đập loạn nhịp! Lôi Duẫn Hạo lần đầu tiên cảm thấy tự chủ của chính mình hình như chịu không nổi một kích.
Sủng nhi đứng lên, vị trí trong ao, tương đối thấp, cho nên nước suối chạy đến bên hông y. Da thị trơn nhẵn, đường cong mềm dẻo, mái tóc dài lam sắc ướt sũng dính trước ngực, mặt nước rối loạn làm cho đường nét phần eo của y lả lướt lúc ẩn lúc hiện, mặt ao tuy có cánh hoa che lấp, nhưng càng chọc người muốn nghĩ xấu.
Sủng nhi lúc này mới hướng tới xung quanh nhìn một chút. Kỳ lạ! Hôm nay như thế nào lại không có tinh linh đến gọi hắn, bình thường chỉ cần là y ở trong ao ngốc một hồi, hoa hồng tinh linh đều tức giận giậm chân, nói ở trong nước ngốc lâu không tốt vân vân…Hôm nay vì sao không thấy đến tìm y, một người cũng không thấy,đi đâu mất rồi!
Sủng nhi nhô nhô miệng, quyến rũ khả ái nghe thì đối lập nhau nhưng ở trên người y lại thấy đó là điều hiển nhiên. Con mắt như trời xanh! Di giống như có cái gì đó đang nhìn hắn a! Sủng nhi nhìn thấy cách đó không xa có người “mặt mày hồng hào”
Ân, hẳn là đúng đi, bộ dạng cùng y giống nhau như đúc! Tinh linh từng nói cho y, thế giới này chỉ cần là người, đều cùng y giống nhau! Cả người chăm chú nhìn, bộ y phục này thật là kỳ lạ…Không giống như y, y phục của y chỉ có một màu, cũng không có nhiều hoa văn phức tạp. Sủng nhi tâm tình thật tốt, một lòng nhìn chằm chằm người trước mắt. Đứng dậy đánh giá, y chính là lần đầu tiên trông thấy con người bên ngoài ngoại trừ y ra! Dĩ nhiên là nhìn thật đẹp!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.