Quyển 1 - Chương 4: Minh Dạ
Phát Tiêu Đích Oa Ngưu
11/12/2013
Nhiếp Phàm trở lại phòng mình, lúc này không có cách nào bình tĩnh lại, dưới bụng khó nhịn được khô nóng.
Tiết Vũ là bạn thân của Nhiếp Phàm, tên kia có không ít AV của Nhật Bản, dưới ảnh hưởng của Tiết Vũ, Nhiếp Phàm cũng nhìn xem một chút. Nhưng hôm nay là lần đầu tiên hắn thấy vẻ đẹp của thiếu nữ trong hiện thực, thị giác bị đánh sâu vào, khác hẳn lúc xem AV. Thân hình duyên dáng của Lâm Hân Nghiên giống như kiệt tác hoàn mỹ nhất của thượng đế, tuy chỉ nhìn qua vài lần nhưng hình ảnh cứ hiện lên trong đầu Nhiếp Phàm. Mùi thơm cơ thể thiếu nữ dường như vẫn quanh quẩn nơi chóp mũi, bàn tay mơ hồ có chút xúc cảm mịn màng.
Nếu có thể theo đuổi được một cô gái như vậy, về Ninh Đông khẳng định các bằng hữu trước kia của hắn sẽ hâm mộ chết. Nhưng nhớ tới những lời nói của Lâm Quyền, Nhiếp Phàm không khỏi muốn tát mình một cái, Nhiếp Phàm a Nhiếp Phàm, mày vẫn không đủ tỉnh táo, mày có thể trèo cao được sao? Tài sản nhà Lâm thúc thúc ít nhất là trăm triệu, Lâm Hân Nghiên là con gái duy nhất của hắn, mày thì là cái gì, chỉ là một tiểu tử nghèo không xu dính túi, nợ nần chồng chất, quả thực là cóc mà đòi ăn thịt thiên nga.
Nhiếp Phàm ngừng lại những suy nghĩ mộng tưởng hão huyền, tiếp tục nghiên cứu bút ký mà cha lưu lại. Khi mẹ đưa bản bút ký này cho hắn, luôn dặn hắn phải bảo quản cho tốt. Trong bút ký hẳn là có tin tức quan trọng cha muốn nhắc nhở hắn, nhất là tổ chữ số kia.
17 chữ số không có quy luật, rốt cuộc có ý nghĩa gì?
Nhiếp Phàm bỗng nghĩ ra, chẳng lẽ chúng ta là số trang trong bút ký?
Nghĩ đến đây, Nhiếp Phàm lập tức lật tới trang 28, bản bút ký này bởi vì không ghi số trang, hắn chỉ có thể đếm từng tờ. Lật tới trang 28, hắn vẫn chưa phát hiện gì, tất cả đều là chữ số. Cha hắn là một người làm việc vô cùng cẩn thận, nói không chừng có manh mối để lại. Nhiếp Phàm cố gắng đọc hết số liệu. Ngoại trừ ở góc trang giấy phát hiện một chữ h không có liên quan gì tới các số liệu khác, hắn không phát hiện có chỗ nào khác thường.
Nhiêp Phàm cảm thấy chữ cái này hẳn là có hàm nghĩa khác. Số thứ hai là 22, hắn lập tức lật đến trang 22, tìm tòi một phen, lại phát hiện một chữ t không hề liên quan.
Có manh mối! Hẳn là cha lưu lại.
Tìm hai chữ này mất hết hai giờ, trong một đống số liệu tìm chữ cái, quả là khó khăn! Nhiếp Phàm cảm thấy hơi mệt mỏi, nhưng lòng hiếu kỳ mãnh liệt làm hắn tiếp tục tìm, dần dần, một chữ lại một chữ bị hắn tìm ra.
Vẻn vẹn một đêm hắn mới tìm được tám chữ, ban ngày Lâm Hân Nghiên đi học, Nhiếp Phàm ăn vài thứ rồi lại tìm tiếp.
Thời gian trôi qua rất nhanh, đến chạng vạng hắn mới tìm được 17 chữ, nối các chữ này lại, thì ra là địa chỉ website.
Phát hiện này làm Nhiếp Phàm vô cùng kích động, hắn lập tức lấy mũ giáp trò chơi, mũ giáp trò chơi có thể sử dụng như máy tính bình thường. Hắn nhập địa chỉ trang web vào.
Hệ thống: Đang đăng nhập vào trang web. . .
Hệ thống: Trang web có mật khẩu cá nhân, xin đưa số chứng minh thư của bạn.
Của mình? Hay là của cha? Thấy hệ thống nêu lên, Nhiếp Phàm sửng sốt, số chứng minh thư của cha hắn không nhớ rõ, số chứng minh thư được tạo thành từ 26 chữ số, người bình thường khó có thể nhớ kĩ, dùng của mình xem sao.
Nhiếp Phàm nhập số chứng minh thư của mình vào.
Hệ thống: Mật mã đưa vào thành công, chứng thực tròng mắt thành công, tiếp nối với thần kinh não thành công. . .
Không ngờ một trang web lại thiết kế nhiều trình tự mã hóa như vậy, hơn nữa cha còn thiết kế cho riêng hắn. Đang nghĩ vậy, đoạn ghi âm trên trang web vang lên, là giọng nói của cha. Nghe giọng cha, Nhiếp Phàm không khỏi xúc động.
"Con trai, khi con tìm được trang web này, cha hẳn là đã rời đi. Ta hi vọng sau khi mình mất, con và mẹ có thể sống bình an. Nhưng ta biết đây chỉ là hi vọng xa vời, những người đó sẽ không bỏ qua, nếu con tìm được nơi này, hãy mau đi tìm Lâm thúc thúc, hắn sẽ bảo vệ con. Điện thoại giữa con và mẹ hẳn đã bị nghe lén, dù thế nào cũng không được nói cho ai về trang web này. Hiện tại ta không thể nói chân tướng cho con, nếu độc tài chi kiếm mở ra, hãy dùng những thứ trong trang web để cùng Lâm thúc thúc đánh bại phòng làm việc Ma Thần, đợi đến ngày nào đó, mẹ sẽ nói hết chân tướng cho con.". . .
Phòng làm việc Ma Thần? Lúc trước cha dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng sáng lập phòng làm việc kia, sau này không biết vì xảy ra chuyện gì mà bị bắt rời đi. Thì ra nguyện vọng của cha là hủy đi phòng làm việc Ma Thần mà hắn đã tự tay sáng tạo!
"Cha, con nhất định sẽ hoàn thành tâm nguyện của ngài." Ánh mắt Nhiếp Phàm lóe lên sát khí, cha nói điện thoại thường bị nghe lén, có thể thấy việc này không phải chuyện nhỏ.
Qua thật lâu, nỗi lòng phập phồng của Nhiếp Phàm mới dần ổn định, hắn bắt đầu xem nội dung trang web. Trang web này vô cùng tỉ mỉ, nội dung phong phú không khác gì trang web chính thức của trò chơi giả thuyết, có khoảng mấy ngàn đề tài, đều là về độc tài chi kiếm. Hắn nhìn tiêu đề của từng bài: 'Quá trình thành thần vị đức lỗ y', 'Huân chương của hỏa diễm kỵ sĩ', 'Phương pháp phá giải nhiệm vụ truyền kỳ cuộc chiến ma đô', '120 bug địa hình có thể lợi dụng', 'Trình tự bẫy ngầm', 'Qua cửa bộ lạc dã man'. . .
Trong trò chơi cha đạt được rất nhiều kinh nghiệm, phát hiện bug hệ thống, tất cả đều ghi vào trang web này. Trong quá trình khai phá, cha vụng trộm giấu một ít cửa ngầm, thậm chí qua được kiểm tra của đầu não, những nội dung này được cha ghi lại bằng văn tự và hình ảnh.
Lối suy nghĩ của thiên tài! Nhiếp Phàm nhìn nội dung những bài này, không khỏi thán phục, đây là người và máy móc đấu trí, cuối cùng lừa gạt được máu móc. Một trò chơi giả thuyết trước khi thử nghiệm công khai, máy móc sẽ giải toán vài chục lần mới tung ra thị trường, mà cha thiết kế những trình tự này có thể tránh được quét hình của đầu não. Những bug có thể phát hiện, cha đều đã báo cáo, những bug giấu kín trong phạm vi mà hệ thống cho phép, cha đều giữ lại. Ngoại trừ những tư liệu liên quan tới độc tài chi kiếm, hắn còn để lại rất nhiều kiến thức để làm thế nào trở thành một người chơi chức nghiệp cao thủ.
Nội dung trong trang web, mấy ngày mấy đêm đều đọc không xong, không biết cha phải mất bao nhiêu tâm huyết mới viết ra được. Ở góc trang web là một câu nói cha lưu lại: Độc tài chi kiếm là cách mạng của trò chơi giả thuyết, chắc chắn sẽ thay đổi toàn bộ thế giới, con trai, con chính là người dẫn dắt.
Mỗi khi đọc những lời này, Nhiếp Phàm liền dâng trào cảm xúc, hắn phải đọc xong hết toàn bộ nội dung, bằng không sau khi vào trò chơi mới tìm đọc thì rất phiền toái, hắn không thể cô phụ kỳ vọng của cha! Những lời này của cha cứ quanh quẩn trong đầu Nhiếp Ngôn, mở ra một thế giới hoàn toàn mới, làm hắn dần hiểu rõ người chơi chức nghiệp là gì.
Khoảng thời gian trước khi độc tài chi kiếm mở ra, ngoại trừ ăn cơm, những thời gian khác Nhiếp Phàm đều vào trang web, hắn giống như bọt biển, ra sức học hỏi những thứ bên trong.
Mũ giáp trò chơi có tác dụng xúc tiến đại não ngủ say, khi ngủ cũng có thể sử dụng, không ảnh hưởng tới giấc ngủ, tương đương với kéo dài gấp đôi tuổi thọ, đây cũng chính là nguyên nhân vì sao trò chơi thịnh hành toàn thế giới. Đội mũ lên, Nhiếp Phàm hoàn toàn quên mất thời gian.
Tuy rằng dùng hết thời gian học tập nội dung trang web nhưng cũng không đủ, Nhiếp Phàm chỉ còn kịp xem nội dung trước cấp 30, còn lại đành phải nhìn lúc khác.
Đến ngày thứ ba, Lâm Hân Nghiên cũng mua mũ giáp, cô cũng muốn chơi độc tài chi kiếm, nghe nói là bạn học của cô ai cũng có một cái, thậm chí muốn lập đoàn đội khi tiến vào trò chơi.
Khi tán gẫu cùng Lâm Hân Nghiên, Nhiếp Phàm có vẻ không tập trung, độc tài chi kiếm sắp mở ra, hắn có phần khẩn trương và chờ mong.
"Nhiếp Phàm, tôi về phòng trước, vào trò chơi xong thì nhớ phát tin tức cho tôi."
"Cậu đi đi, trò chơi sắp mở ra, tôi phải nhanh chóng tăng cấp bậc, nếu cấp bậc thấp sẽ bị anh họ cậu đuổi khỏi phòng làm việc." Nhiếp Phàm nói, nhìn thời gian, hắn về phòng đội mũ giáp lên.
Thời gian tích tắc trôi qua, Nhiếp Phàm cảm thấy mình càng khẩn trương, hắn đã chọn được chức nghiệp cho mình, đức lỗ y! Bởi vì lúc closed beta, cha chủ yếu chơi chức nghiệp này, kiến thức để lại cho hắn cũng nhiều nhất.
Vừa nghĩ vậy, một làn sáng đẹp mắt lóe lên trước mặt hắn, giống như con đường xuyên qua thời gian, sau một lúc lâu, ánh sáng dần nhạt xuống, một tinh linh nhỏ cỡ lòng bàn tay bay lượn phía trước, hắn đứng trên một tế đàn, xung quanh là các loài hoa ganh đua sắc đẹp. Những cánh bướm đầy mầu sắc bay bay, dường như hắn vừa lọt vào tiên cảnh.
Tinh linh là một thiếu nữ xinh đẹp, làn da nhẵn nhụi, ngũ quan tinh xảo, hơi nhếch mày lên cũng có thể thấy rõ ràng.
Cảm giác thật chân thật, đây là độc tài chi kiếm sao! So với những trò chơi giả thuyết trước đây thì chân thật hơn nhiều, Nhiếp Phàm không khỏi cảm thán, trách không được cha nói độc tài chi kiếm là cách mạng của trò chơi giả thuyết, đây thật sự là kĩ thuật giả thuyết làm người khác thán phục!
"Xin chào, ta là tinh linh Norah dẫn đường, ta sẽ dẫn ngài vào độc tài chi kiếm, xin ngài chọn đại lục và thành thị."
Cư dân trên địa cầu chỉ còn thể chọn ở đại lục Áo Tư Lan và Áo Tạp Đa.
"Đại lục Áo Tư Lan thành Tạp Lạc Tư trấn Khắc Nhĩ Phỉ Đức thôn Tháp Cát Đặc." Nhiếp Phàm không chút do dự, tới đây là yêu cầu của phòng làm việc, về phần thôn trang, Nhiếp Phàm có thể tự do lựa chọn.
"Ngài sẽ xuất hiện ở đại lục Áo Tư Lan thành Tạp Lạc Tư trấn Khắc Nhĩ Phỉ Đức thôn Tháp Cát Đặc, trải qua kiểm tra, thuộc tính cơ bản của ngài là nhanh nhẹn 9, sức mạnh 9, tinh thần 10, tố chất thân thể vì vô cùng cường tráng nên không được tặng thêm thuộc tính, xin ngài lựa chọn chức nghiệp và thiên phú." Có người thuộc tính quá yếu nên được tặng thêm điểm. Nhiếp Phàm không được, nhanh nhẹn, sức mạnh và tinh thần của hắn khá cao, không cần thêm điểm thuộc tính.
"Chức nghiệp đức lỗ y!" Bởi vì lúc trước đã chọn xong, Nhiếp Phàm có vẻ vô cùng quả quyết.
"Ngài có thể lựa chọn hai thiên phú, một cái chủ tu, một cái phụ tu."
Thiên phú của đức lỗ y rất nhiều, bao gồm hệ nguyên tố, hệ thực vật, hệ triệu hoán, hệ biến hình,. . . Một đức lỗ y có thể học hai thiên phú, chủ tu thiên phú tăng thêm 10% hiệu quả kĩ năng của hệ, phụ tu thiên phú tăng thêm 5% hiệu quả kĩ năng của hệ.
"Chủ tu hệ thực vật, phụ tu hệ biến hình." Nhiếp Phàm nói, đức lỗ y chủ tu hệ nguyên tố, hệ triệu hoán khá nhiều, chủ tu hệ thực vật gần như không có, phụ tu hệ biến hình không có gì đặc biệt, nhưng Nhiếp Phàm đã tính sẵn.
"Xin ngài lựa chọn tên nhân vật!"
"Minh Dạ." Nhiếp Phàm tùy tiện chọn một ID.
Tiết Vũ là bạn thân của Nhiếp Phàm, tên kia có không ít AV của Nhật Bản, dưới ảnh hưởng của Tiết Vũ, Nhiếp Phàm cũng nhìn xem một chút. Nhưng hôm nay là lần đầu tiên hắn thấy vẻ đẹp của thiếu nữ trong hiện thực, thị giác bị đánh sâu vào, khác hẳn lúc xem AV. Thân hình duyên dáng của Lâm Hân Nghiên giống như kiệt tác hoàn mỹ nhất của thượng đế, tuy chỉ nhìn qua vài lần nhưng hình ảnh cứ hiện lên trong đầu Nhiếp Phàm. Mùi thơm cơ thể thiếu nữ dường như vẫn quanh quẩn nơi chóp mũi, bàn tay mơ hồ có chút xúc cảm mịn màng.
Nếu có thể theo đuổi được một cô gái như vậy, về Ninh Đông khẳng định các bằng hữu trước kia của hắn sẽ hâm mộ chết. Nhưng nhớ tới những lời nói của Lâm Quyền, Nhiếp Phàm không khỏi muốn tát mình một cái, Nhiếp Phàm a Nhiếp Phàm, mày vẫn không đủ tỉnh táo, mày có thể trèo cao được sao? Tài sản nhà Lâm thúc thúc ít nhất là trăm triệu, Lâm Hân Nghiên là con gái duy nhất của hắn, mày thì là cái gì, chỉ là một tiểu tử nghèo không xu dính túi, nợ nần chồng chất, quả thực là cóc mà đòi ăn thịt thiên nga.
Nhiếp Phàm ngừng lại những suy nghĩ mộng tưởng hão huyền, tiếp tục nghiên cứu bút ký mà cha lưu lại. Khi mẹ đưa bản bút ký này cho hắn, luôn dặn hắn phải bảo quản cho tốt. Trong bút ký hẳn là có tin tức quan trọng cha muốn nhắc nhở hắn, nhất là tổ chữ số kia.
17 chữ số không có quy luật, rốt cuộc có ý nghĩa gì?
Nhiếp Phàm bỗng nghĩ ra, chẳng lẽ chúng ta là số trang trong bút ký?
Nghĩ đến đây, Nhiếp Phàm lập tức lật tới trang 28, bản bút ký này bởi vì không ghi số trang, hắn chỉ có thể đếm từng tờ. Lật tới trang 28, hắn vẫn chưa phát hiện gì, tất cả đều là chữ số. Cha hắn là một người làm việc vô cùng cẩn thận, nói không chừng có manh mối để lại. Nhiếp Phàm cố gắng đọc hết số liệu. Ngoại trừ ở góc trang giấy phát hiện một chữ h không có liên quan gì tới các số liệu khác, hắn không phát hiện có chỗ nào khác thường.
Nhiêp Phàm cảm thấy chữ cái này hẳn là có hàm nghĩa khác. Số thứ hai là 22, hắn lập tức lật đến trang 22, tìm tòi một phen, lại phát hiện một chữ t không hề liên quan.
Có manh mối! Hẳn là cha lưu lại.
Tìm hai chữ này mất hết hai giờ, trong một đống số liệu tìm chữ cái, quả là khó khăn! Nhiếp Phàm cảm thấy hơi mệt mỏi, nhưng lòng hiếu kỳ mãnh liệt làm hắn tiếp tục tìm, dần dần, một chữ lại một chữ bị hắn tìm ra.
Vẻn vẹn một đêm hắn mới tìm được tám chữ, ban ngày Lâm Hân Nghiên đi học, Nhiếp Phàm ăn vài thứ rồi lại tìm tiếp.
Thời gian trôi qua rất nhanh, đến chạng vạng hắn mới tìm được 17 chữ, nối các chữ này lại, thì ra là địa chỉ website.
Phát hiện này làm Nhiếp Phàm vô cùng kích động, hắn lập tức lấy mũ giáp trò chơi, mũ giáp trò chơi có thể sử dụng như máy tính bình thường. Hắn nhập địa chỉ trang web vào.
Hệ thống: Đang đăng nhập vào trang web. . .
Hệ thống: Trang web có mật khẩu cá nhân, xin đưa số chứng minh thư của bạn.
Của mình? Hay là của cha? Thấy hệ thống nêu lên, Nhiếp Phàm sửng sốt, số chứng minh thư của cha hắn không nhớ rõ, số chứng minh thư được tạo thành từ 26 chữ số, người bình thường khó có thể nhớ kĩ, dùng của mình xem sao.
Nhiếp Phàm nhập số chứng minh thư của mình vào.
Hệ thống: Mật mã đưa vào thành công, chứng thực tròng mắt thành công, tiếp nối với thần kinh não thành công. . .
Không ngờ một trang web lại thiết kế nhiều trình tự mã hóa như vậy, hơn nữa cha còn thiết kế cho riêng hắn. Đang nghĩ vậy, đoạn ghi âm trên trang web vang lên, là giọng nói của cha. Nghe giọng cha, Nhiếp Phàm không khỏi xúc động.
"Con trai, khi con tìm được trang web này, cha hẳn là đã rời đi. Ta hi vọng sau khi mình mất, con và mẹ có thể sống bình an. Nhưng ta biết đây chỉ là hi vọng xa vời, những người đó sẽ không bỏ qua, nếu con tìm được nơi này, hãy mau đi tìm Lâm thúc thúc, hắn sẽ bảo vệ con. Điện thoại giữa con và mẹ hẳn đã bị nghe lén, dù thế nào cũng không được nói cho ai về trang web này. Hiện tại ta không thể nói chân tướng cho con, nếu độc tài chi kiếm mở ra, hãy dùng những thứ trong trang web để cùng Lâm thúc thúc đánh bại phòng làm việc Ma Thần, đợi đến ngày nào đó, mẹ sẽ nói hết chân tướng cho con.". . .
Phòng làm việc Ma Thần? Lúc trước cha dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng sáng lập phòng làm việc kia, sau này không biết vì xảy ra chuyện gì mà bị bắt rời đi. Thì ra nguyện vọng của cha là hủy đi phòng làm việc Ma Thần mà hắn đã tự tay sáng tạo!
"Cha, con nhất định sẽ hoàn thành tâm nguyện của ngài." Ánh mắt Nhiếp Phàm lóe lên sát khí, cha nói điện thoại thường bị nghe lén, có thể thấy việc này không phải chuyện nhỏ.
Qua thật lâu, nỗi lòng phập phồng của Nhiếp Phàm mới dần ổn định, hắn bắt đầu xem nội dung trang web. Trang web này vô cùng tỉ mỉ, nội dung phong phú không khác gì trang web chính thức của trò chơi giả thuyết, có khoảng mấy ngàn đề tài, đều là về độc tài chi kiếm. Hắn nhìn tiêu đề của từng bài: 'Quá trình thành thần vị đức lỗ y', 'Huân chương của hỏa diễm kỵ sĩ', 'Phương pháp phá giải nhiệm vụ truyền kỳ cuộc chiến ma đô', '120 bug địa hình có thể lợi dụng', 'Trình tự bẫy ngầm', 'Qua cửa bộ lạc dã man'. . .
Trong trò chơi cha đạt được rất nhiều kinh nghiệm, phát hiện bug hệ thống, tất cả đều ghi vào trang web này. Trong quá trình khai phá, cha vụng trộm giấu một ít cửa ngầm, thậm chí qua được kiểm tra của đầu não, những nội dung này được cha ghi lại bằng văn tự và hình ảnh.
Lối suy nghĩ của thiên tài! Nhiếp Phàm nhìn nội dung những bài này, không khỏi thán phục, đây là người và máy móc đấu trí, cuối cùng lừa gạt được máu móc. Một trò chơi giả thuyết trước khi thử nghiệm công khai, máy móc sẽ giải toán vài chục lần mới tung ra thị trường, mà cha thiết kế những trình tự này có thể tránh được quét hình của đầu não. Những bug có thể phát hiện, cha đều đã báo cáo, những bug giấu kín trong phạm vi mà hệ thống cho phép, cha đều giữ lại. Ngoại trừ những tư liệu liên quan tới độc tài chi kiếm, hắn còn để lại rất nhiều kiến thức để làm thế nào trở thành một người chơi chức nghiệp cao thủ.
Nội dung trong trang web, mấy ngày mấy đêm đều đọc không xong, không biết cha phải mất bao nhiêu tâm huyết mới viết ra được. Ở góc trang web là một câu nói cha lưu lại: Độc tài chi kiếm là cách mạng của trò chơi giả thuyết, chắc chắn sẽ thay đổi toàn bộ thế giới, con trai, con chính là người dẫn dắt.
Mỗi khi đọc những lời này, Nhiếp Phàm liền dâng trào cảm xúc, hắn phải đọc xong hết toàn bộ nội dung, bằng không sau khi vào trò chơi mới tìm đọc thì rất phiền toái, hắn không thể cô phụ kỳ vọng của cha! Những lời này của cha cứ quanh quẩn trong đầu Nhiếp Ngôn, mở ra một thế giới hoàn toàn mới, làm hắn dần hiểu rõ người chơi chức nghiệp là gì.
Khoảng thời gian trước khi độc tài chi kiếm mở ra, ngoại trừ ăn cơm, những thời gian khác Nhiếp Phàm đều vào trang web, hắn giống như bọt biển, ra sức học hỏi những thứ bên trong.
Mũ giáp trò chơi có tác dụng xúc tiến đại não ngủ say, khi ngủ cũng có thể sử dụng, không ảnh hưởng tới giấc ngủ, tương đương với kéo dài gấp đôi tuổi thọ, đây cũng chính là nguyên nhân vì sao trò chơi thịnh hành toàn thế giới. Đội mũ lên, Nhiếp Phàm hoàn toàn quên mất thời gian.
Tuy rằng dùng hết thời gian học tập nội dung trang web nhưng cũng không đủ, Nhiếp Phàm chỉ còn kịp xem nội dung trước cấp 30, còn lại đành phải nhìn lúc khác.
Đến ngày thứ ba, Lâm Hân Nghiên cũng mua mũ giáp, cô cũng muốn chơi độc tài chi kiếm, nghe nói là bạn học của cô ai cũng có một cái, thậm chí muốn lập đoàn đội khi tiến vào trò chơi.
Khi tán gẫu cùng Lâm Hân Nghiên, Nhiếp Phàm có vẻ không tập trung, độc tài chi kiếm sắp mở ra, hắn có phần khẩn trương và chờ mong.
"Nhiếp Phàm, tôi về phòng trước, vào trò chơi xong thì nhớ phát tin tức cho tôi."
"Cậu đi đi, trò chơi sắp mở ra, tôi phải nhanh chóng tăng cấp bậc, nếu cấp bậc thấp sẽ bị anh họ cậu đuổi khỏi phòng làm việc." Nhiếp Phàm nói, nhìn thời gian, hắn về phòng đội mũ giáp lên.
Thời gian tích tắc trôi qua, Nhiếp Phàm cảm thấy mình càng khẩn trương, hắn đã chọn được chức nghiệp cho mình, đức lỗ y! Bởi vì lúc closed beta, cha chủ yếu chơi chức nghiệp này, kiến thức để lại cho hắn cũng nhiều nhất.
Vừa nghĩ vậy, một làn sáng đẹp mắt lóe lên trước mặt hắn, giống như con đường xuyên qua thời gian, sau một lúc lâu, ánh sáng dần nhạt xuống, một tinh linh nhỏ cỡ lòng bàn tay bay lượn phía trước, hắn đứng trên một tế đàn, xung quanh là các loài hoa ganh đua sắc đẹp. Những cánh bướm đầy mầu sắc bay bay, dường như hắn vừa lọt vào tiên cảnh.
Tinh linh là một thiếu nữ xinh đẹp, làn da nhẵn nhụi, ngũ quan tinh xảo, hơi nhếch mày lên cũng có thể thấy rõ ràng.
Cảm giác thật chân thật, đây là độc tài chi kiếm sao! So với những trò chơi giả thuyết trước đây thì chân thật hơn nhiều, Nhiếp Phàm không khỏi cảm thán, trách không được cha nói độc tài chi kiếm là cách mạng của trò chơi giả thuyết, đây thật sự là kĩ thuật giả thuyết làm người khác thán phục!
"Xin chào, ta là tinh linh Norah dẫn đường, ta sẽ dẫn ngài vào độc tài chi kiếm, xin ngài chọn đại lục và thành thị."
Cư dân trên địa cầu chỉ còn thể chọn ở đại lục Áo Tư Lan và Áo Tạp Đa.
"Đại lục Áo Tư Lan thành Tạp Lạc Tư trấn Khắc Nhĩ Phỉ Đức thôn Tháp Cát Đặc." Nhiếp Phàm không chút do dự, tới đây là yêu cầu của phòng làm việc, về phần thôn trang, Nhiếp Phàm có thể tự do lựa chọn.
"Ngài sẽ xuất hiện ở đại lục Áo Tư Lan thành Tạp Lạc Tư trấn Khắc Nhĩ Phỉ Đức thôn Tháp Cát Đặc, trải qua kiểm tra, thuộc tính cơ bản của ngài là nhanh nhẹn 9, sức mạnh 9, tinh thần 10, tố chất thân thể vì vô cùng cường tráng nên không được tặng thêm thuộc tính, xin ngài lựa chọn chức nghiệp và thiên phú." Có người thuộc tính quá yếu nên được tặng thêm điểm. Nhiếp Phàm không được, nhanh nhẹn, sức mạnh và tinh thần của hắn khá cao, không cần thêm điểm thuộc tính.
"Chức nghiệp đức lỗ y!" Bởi vì lúc trước đã chọn xong, Nhiếp Phàm có vẻ vô cùng quả quyết.
"Ngài có thể lựa chọn hai thiên phú, một cái chủ tu, một cái phụ tu."
Thiên phú của đức lỗ y rất nhiều, bao gồm hệ nguyên tố, hệ thực vật, hệ triệu hoán, hệ biến hình,. . . Một đức lỗ y có thể học hai thiên phú, chủ tu thiên phú tăng thêm 10% hiệu quả kĩ năng của hệ, phụ tu thiên phú tăng thêm 5% hiệu quả kĩ năng của hệ.
"Chủ tu hệ thực vật, phụ tu hệ biến hình." Nhiếp Phàm nói, đức lỗ y chủ tu hệ nguyên tố, hệ triệu hoán khá nhiều, chủ tu hệ thực vật gần như không có, phụ tu hệ biến hình không có gì đặc biệt, nhưng Nhiếp Phàm đã tính sẵn.
"Xin ngài lựa chọn tên nhân vật!"
"Minh Dạ." Nhiếp Phàm tùy tiện chọn một ID.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.