Chương 48: ( SS2 ): Biến Giả Thành Thật
Py Pà Cố Nội
08/08/2020
Cải biên: Mạch Lạc Khê
- Tối nay đến bar họp mặt sao?
-...
- Không được đâu, bây giờ ở đây tao bị bọn họ quản thúc rất khắt nghiệt, e là không thể thoải mái như lúc trước nữa rồi.
-...
- Mấy em xinh đẹp thì cũng chỉ qua đường, tao đang muốn ổn định đây, dù sao cũng không còn nhỏ nữa.
-...
- Đối tượng sao? Tao làm gì có đối…
Lý Ân Vỹ nói đến đây liền dừng, hai mắt tập trung nhìn về phía cầu thang, tức khắc Lý Ân Vỹ đứng dậy, toàn thân nhận được loạt chấn động bất chợt.
Huỳnh Tiểu Như diện đầm babydoll dài tay màu trắng ngang đầu gối, mái tóc đen xõa dài, đeo theo chiếc túi hình panda sau lưng, khuôn mặt xinh xắn cả khi không chạm đến phấn cũng vô cùng sắc sảo, chỉ nhìn đã vạn phần thu hút.
Lý Ân Vỹ cũng là lần đầu tiên nhìn thấy một người nổi bật trong vạn người như vậy, nhịp tim liền đập sai một nhịp.
Nếu như đem so với những cô gái anh từng gặp qua trước đó Huỳnh Tiểu Như càng khác xa hoàn toàn, khẳng định là cực phẩm!
Dựa vào hiểu biết của Lý Ân Vỹ về hai người anh trai của anh, Lý Ân Vỹ càng xác định đây là đối tượng mà bọn họ theo đuổi, quả nhiên rất có mắt nhìn người, thật khiến anh bội phục!
Hồi lâu, Lý Ân Vỹ phục hồi lại tinh thần, anh lên tiếng từ chối.
- Bây giờ tao có chuyện phải làm, khi khác chúng ta sẽ nói tiếp.
Dứt lời, Lý Ân Vỹ tắt điện thoại, cất vào trong túi quần, thời điểm này Tiểu Như vừa vặn cũng đi đến.
Huỳnh Tiểu Như nhìn thấy Lý Ân Vỹ đứng chờ ở đại sảnh, lập tức cười tươi rói một cái.
Lý Ân Vỹ đột nhiên nhận được nụ cười này, hai má anh đỏ ửng, không khỏi xấu hổ hỏi:
- Em là Tiểu Như sao?
- Phải, tôi chính là Tiểu Như.
- Tốt quá, vậy thì…
- Anh là trợ lý mới của anh Young phải không? Đúng lúc bây giờ tôi muốn đến nhà sách, anh đưa tôi đến đó có được không?
Lý Ân Vỹ còn chưa kịp nói hết, Huỳnh Tiểu Như đã chen vào, ngây thơ hỏi chuyện anh.
Nhắc đến trợ lý, Lý Ân Vỹ đen mặt, anh cẩn thận giải thích:
- Anh không phải trợ lý của Young đâu, mà thật ra anh là em trai của anh ấy, Lý Ân Vỹ, anh vừa từ Thượng Hải quay về đây.
- Em trai?
Nó kinh ngạc lặp lại, lập tức Lý Ân Vỹ gật đầu:
- Không sai, anh là em trai của anh ấy và Ahn, em có thể gọi anh là Jin, anh sẽ luôn luôn làm theo mọi chuyện mà em muốn.
Lý gia còn có thêm một người con trai út, không ngờ lại là nam nhân này, quả nhiên là nó quá thiếu sót.
Huỳnh Tiểu Như lấy làm xấu hổ nhìn Lý Ân Vỹ nói:
- Xin lỗi, tôi cứ nghĩ anh là trợ lý của anh Young, cho nên có yêu cầu không phải, hy vọng anh không để trong lòng.
- Tất nhiên là không rồi. Mà nè Tiểu Như, lúc nãy em vừa nói là muốn đến nhà sách, vậy thì để anh đưa em đến đó nhé?
- Tôi… có ổn không?
- Sợ anh ăn thịt em hay sao? Yên tâm, anh sẽ không ăn thịt một cô bé dễ thương như em đâu. Cho nên, chúng ta cùng nhau đi đến nhà sách có được không?
- Tôi…
Huỳnh Tiểu Như ngập ngừng, trong lòng nó không khỏi do dự.
“Nghe nói Lý Ân Vỹ là người rất đào hoa, bạn gái của anh ta lại có rất nhiều người, sau đó đều thay đổi liên tục. Nếu như mình thật sự cùng anh ta ra ngoài, ngộ nhỡ chạm mặt bọn họ thì thế nào? Nhưng mà bây giờ trong nhà đều không có người khác, mình không thể gọi điện nhờ vả Lý Ân Tinh hoặc Nhậm Phong, rốt cuộc mình nên trả lời thế nào đây? Bỏ đi, dù sao cũng chỉ là đến nhà sách, mình cũng không cần phải để ý quá nhiều.”
Huỳnh Tiểu Như suy nghĩ kỹ, nó tán đồng:
- Được rồi, tôi sẽ đi cùng anh.
- Ngoan lắm cô bé!
Lý Ân Vỹ cười tươi, vươn tay xoa đầu Huỳnh Tiểu Như một cái.
- Tối nay đến bar họp mặt sao?
-...
- Không được đâu, bây giờ ở đây tao bị bọn họ quản thúc rất khắt nghiệt, e là không thể thoải mái như lúc trước nữa rồi.
-...
- Mấy em xinh đẹp thì cũng chỉ qua đường, tao đang muốn ổn định đây, dù sao cũng không còn nhỏ nữa.
-...
- Đối tượng sao? Tao làm gì có đối…
Lý Ân Vỹ nói đến đây liền dừng, hai mắt tập trung nhìn về phía cầu thang, tức khắc Lý Ân Vỹ đứng dậy, toàn thân nhận được loạt chấn động bất chợt.
Huỳnh Tiểu Như diện đầm babydoll dài tay màu trắng ngang đầu gối, mái tóc đen xõa dài, đeo theo chiếc túi hình panda sau lưng, khuôn mặt xinh xắn cả khi không chạm đến phấn cũng vô cùng sắc sảo, chỉ nhìn đã vạn phần thu hút.
Lý Ân Vỹ cũng là lần đầu tiên nhìn thấy một người nổi bật trong vạn người như vậy, nhịp tim liền đập sai một nhịp.
Nếu như đem so với những cô gái anh từng gặp qua trước đó Huỳnh Tiểu Như càng khác xa hoàn toàn, khẳng định là cực phẩm!
Dựa vào hiểu biết của Lý Ân Vỹ về hai người anh trai của anh, Lý Ân Vỹ càng xác định đây là đối tượng mà bọn họ theo đuổi, quả nhiên rất có mắt nhìn người, thật khiến anh bội phục!
Hồi lâu, Lý Ân Vỹ phục hồi lại tinh thần, anh lên tiếng từ chối.
- Bây giờ tao có chuyện phải làm, khi khác chúng ta sẽ nói tiếp.
Dứt lời, Lý Ân Vỹ tắt điện thoại, cất vào trong túi quần, thời điểm này Tiểu Như vừa vặn cũng đi đến.
Huỳnh Tiểu Như nhìn thấy Lý Ân Vỹ đứng chờ ở đại sảnh, lập tức cười tươi rói một cái.
Lý Ân Vỹ đột nhiên nhận được nụ cười này, hai má anh đỏ ửng, không khỏi xấu hổ hỏi:
- Em là Tiểu Như sao?
- Phải, tôi chính là Tiểu Như.
- Tốt quá, vậy thì…
- Anh là trợ lý mới của anh Young phải không? Đúng lúc bây giờ tôi muốn đến nhà sách, anh đưa tôi đến đó có được không?
Lý Ân Vỹ còn chưa kịp nói hết, Huỳnh Tiểu Như đã chen vào, ngây thơ hỏi chuyện anh.
Nhắc đến trợ lý, Lý Ân Vỹ đen mặt, anh cẩn thận giải thích:
- Anh không phải trợ lý của Young đâu, mà thật ra anh là em trai của anh ấy, Lý Ân Vỹ, anh vừa từ Thượng Hải quay về đây.
- Em trai?
Nó kinh ngạc lặp lại, lập tức Lý Ân Vỹ gật đầu:
- Không sai, anh là em trai của anh ấy và Ahn, em có thể gọi anh là Jin, anh sẽ luôn luôn làm theo mọi chuyện mà em muốn.
Lý gia còn có thêm một người con trai út, không ngờ lại là nam nhân này, quả nhiên là nó quá thiếu sót.
Huỳnh Tiểu Như lấy làm xấu hổ nhìn Lý Ân Vỹ nói:
- Xin lỗi, tôi cứ nghĩ anh là trợ lý của anh Young, cho nên có yêu cầu không phải, hy vọng anh không để trong lòng.
- Tất nhiên là không rồi. Mà nè Tiểu Như, lúc nãy em vừa nói là muốn đến nhà sách, vậy thì để anh đưa em đến đó nhé?
- Tôi… có ổn không?
- Sợ anh ăn thịt em hay sao? Yên tâm, anh sẽ không ăn thịt một cô bé dễ thương như em đâu. Cho nên, chúng ta cùng nhau đi đến nhà sách có được không?
- Tôi…
Huỳnh Tiểu Như ngập ngừng, trong lòng nó không khỏi do dự.
“Nghe nói Lý Ân Vỹ là người rất đào hoa, bạn gái của anh ta lại có rất nhiều người, sau đó đều thay đổi liên tục. Nếu như mình thật sự cùng anh ta ra ngoài, ngộ nhỡ chạm mặt bọn họ thì thế nào? Nhưng mà bây giờ trong nhà đều không có người khác, mình không thể gọi điện nhờ vả Lý Ân Tinh hoặc Nhậm Phong, rốt cuộc mình nên trả lời thế nào đây? Bỏ đi, dù sao cũng chỉ là đến nhà sách, mình cũng không cần phải để ý quá nhiều.”
Huỳnh Tiểu Như suy nghĩ kỹ, nó tán đồng:
- Được rồi, tôi sẽ đi cùng anh.
- Ngoan lắm cô bé!
Lý Ân Vỹ cười tươi, vươn tay xoa đầu Huỳnh Tiểu Như một cái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.