Chương 3: Quyền Lợi Kẻ Thứ Ba
Py Pà Cố Nội
21/06/2020
Cải biên: Mạch Lạc Khê
Lúc đến trước cửa văn phòng Tiểu Như liền giả vờ bản thân đau dạ dày, diễn đến chỉ còn nửa cái mạng, tay ôm bụng, tay vịn tường, tuy nhiên bí mật này nhanh chóng bị anh nhìn ra được, Đặng Vũ sau đó cũng phối hợp, thành toàn đưa Tiểu Như đi đến phòng y tế.
Đặng Vũ vốn dĩ từ sớm đã muốn ở riêng cùng Tiểu Như, chỉ là không có cơ hội tốt, ngoại trừ mượn công việc để gặp Tiểu Như ra anh căn bản không thể đến gần bảo bối được, huống hồ là việc chạm vào người của nó.
Lúc bước vào không nhìn thấy cô Lý, trùng hợp trong phòng không có người, Huỳnh Tiểu Như thở phào, trong lòng thầm nghĩ sẽ tìm cách để đuổi khéo Đặng Vũ.
Tiểu Như đứng xoay lưng lại anh, ranh ma cười một cái.
“Bây giờ mình sẽ nói mình không được khỏe phải ở lại phòng y tế nghỉ ngơi, chắc chắn anh ta sẽ không phạt mình nữa. Hơn nữa những tiết sau đó anh ta cũng không thể vắng mặt, không thể ở lại giám sát mình, không phải rất tốt rồi hay sao?”
Đặng Vũ nhân lúc Tiểu Như không chú ý, nhanh chóng khóa cửa lại.
Huỳnh Tiểu Như phục hồi lại tinh thần, đúng lúc nghe được âm thanh cửa bị khóa, theo quán tính quay đầu, còn chưa kịp phản ứng đã bị đối phương bất ngờ ôm vào lòng, hai tay rắn chắc khóa chặt toàn thân Huỳnh Tiểu Như.
Mùi hương bạc hà quen thuộc nhanh chóng truyền thẳng vào khoang mũi, tức khắc làm cho Huỳnh Tiểu Như chấn động.
Liên tưởng đến mùi cơ thể của Nhậm Phong, hai mắt Huỳnh Tiểu Như mờ đục.
...
- Tiểu Như đến giờ vẫn chưa quay lại, Tuyết Nhi, tao thật sự lo quá!
Bạch Nhã Hân đứng trước cửa lớp sốt ruột nói, bên cạnh còn có Lâm Tuyết Nhi, thời gian trôi qua từ khi Tiểu Như rời khỏi cũng đã 15 phút, còn hơn 5 phút nữa môn học tiếp theo sẽ bắt đầu.
Đường Thiện Huy trong lớp bước ra ngoài hành lang, nhìn Tuyết Nhi và Nhã Hân, cậu chủ động lên tiếng:
- Hai cậu mau vào lớp đi, tớ sẽ đi đến văn phòng xem thế nào, chắc thầy Lương sẽ không trách nếu tớ cùng Tiểu Như vào muộn đâu.
Đường Thiện Huy dù sao cũng là lớp trưởng, lại có đặc quyền, có thể tự do ra vào trong văn phòng, với Tiểu Như càng yêu thích vô hạn, đương nhiên để cho cậu ta thăm dò cũng không phải chuyện xấu.
Cả hai nghe vậy liền nhìn nhau mỉm cười, sau đó quay lại nhìn Thiện Huy, gật đầu.
Lúc đến trước cửa văn phòng Tiểu Như liền giả vờ bản thân đau dạ dày, diễn đến chỉ còn nửa cái mạng, tay ôm bụng, tay vịn tường, tuy nhiên bí mật này nhanh chóng bị anh nhìn ra được, Đặng Vũ sau đó cũng phối hợp, thành toàn đưa Tiểu Như đi đến phòng y tế.
Đặng Vũ vốn dĩ từ sớm đã muốn ở riêng cùng Tiểu Như, chỉ là không có cơ hội tốt, ngoại trừ mượn công việc để gặp Tiểu Như ra anh căn bản không thể đến gần bảo bối được, huống hồ là việc chạm vào người của nó.
Lúc bước vào không nhìn thấy cô Lý, trùng hợp trong phòng không có người, Huỳnh Tiểu Như thở phào, trong lòng thầm nghĩ sẽ tìm cách để đuổi khéo Đặng Vũ.
Tiểu Như đứng xoay lưng lại anh, ranh ma cười một cái.
“Bây giờ mình sẽ nói mình không được khỏe phải ở lại phòng y tế nghỉ ngơi, chắc chắn anh ta sẽ không phạt mình nữa. Hơn nữa những tiết sau đó anh ta cũng không thể vắng mặt, không thể ở lại giám sát mình, không phải rất tốt rồi hay sao?”
Đặng Vũ nhân lúc Tiểu Như không chú ý, nhanh chóng khóa cửa lại.
Huỳnh Tiểu Như phục hồi lại tinh thần, đúng lúc nghe được âm thanh cửa bị khóa, theo quán tính quay đầu, còn chưa kịp phản ứng đã bị đối phương bất ngờ ôm vào lòng, hai tay rắn chắc khóa chặt toàn thân Huỳnh Tiểu Như.
Mùi hương bạc hà quen thuộc nhanh chóng truyền thẳng vào khoang mũi, tức khắc làm cho Huỳnh Tiểu Như chấn động.
Liên tưởng đến mùi cơ thể của Nhậm Phong, hai mắt Huỳnh Tiểu Như mờ đục.
...
- Tiểu Như đến giờ vẫn chưa quay lại, Tuyết Nhi, tao thật sự lo quá!
Bạch Nhã Hân đứng trước cửa lớp sốt ruột nói, bên cạnh còn có Lâm Tuyết Nhi, thời gian trôi qua từ khi Tiểu Như rời khỏi cũng đã 15 phút, còn hơn 5 phút nữa môn học tiếp theo sẽ bắt đầu.
Đường Thiện Huy trong lớp bước ra ngoài hành lang, nhìn Tuyết Nhi và Nhã Hân, cậu chủ động lên tiếng:
- Hai cậu mau vào lớp đi, tớ sẽ đi đến văn phòng xem thế nào, chắc thầy Lương sẽ không trách nếu tớ cùng Tiểu Như vào muộn đâu.
Đường Thiện Huy dù sao cũng là lớp trưởng, lại có đặc quyền, có thể tự do ra vào trong văn phòng, với Tiểu Như càng yêu thích vô hạn, đương nhiên để cho cậu ta thăm dò cũng không phải chuyện xấu.
Cả hai nghe vậy liền nhìn nhau mỉm cười, sau đó quay lại nhìn Thiện Huy, gật đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.